1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngăn riêng cho tuỳ bút và tự cảm vớ vẩn (phần 1)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Yasunari, 03/05/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Đi K-PAX, nơi có hai mặt trời AgaspeSatori, nơi mà ánh sáng luôn nhạt nhoà như ánh tà dương của Trái Đất, nơi không có gia đình, không luật pháp, không chính phủ.
    Và quan trọng hơn cả, không có nỗi nhớ.
    Okie, farewell and goodnight!

    Falling Down A Leaf
    One Year Passing By
    And Time For A Sleep
    Coming Day By Day.
  2. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Tưởng đã quên mẹ cái pass rồi , hoá ra vẫn vào được !
    Hôm nay tớ gặp em Nguyetca trên YM . Nó bảo lâu lắm chả thấy cái mặt anh trên VH . Chẳng biết VH đang có những cái gì , vào xem , xem chứ chẳng đọc . Thế nhưng thấy có bài của Tequila . Vẫn cái avatar đăm chiêu , buồn , nhưng con người thì thấy khác . Tequila đi xa một năm rồi , chắc trưởng thành nhiều lắm nhỉ !
    Chẳng bù cho ta , cứ ru rú ở đây . Chán bỏ bố !
    -------
    Chết mà kiếm còn nằm trong vỏ thì không nỗi hận nào bằng .
  3. daysleeper

    daysleeper Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    779
    Đã được thích:
    0
    Tại sao lại cu rú ở đây ? tại sao lại đi xa ? Xa là đâu ? đây là đâu ? Chúa cũng chưa chắc biết nơi nào là xa , nơi nào là nơi "này " . Tôi thì thấy lúc nào mình cũng đi xa ! hehe ! mk !

    Sống cho qua ngày
    Chờ ngày qua đời

    Được daysleeper sửa chữa / chuyển vào 16:38 ngày 24/08/2003
  4. AUGUSTNEW

    AUGUSTNEW Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Phải,hôm nay là 1 ngày bình thường,nhưng có lẽ mình tự biến nó thành ngày đặc biệt vì mình quyết định thực sự sống cho tử tế một chút.
    U thân mến nhất của tôi,chắc U sẽ mừng cho tôi đấy. Tôi đã vượt qua , cho dù cũng hơi yếu đuối một chút vì tôi cần bia để say , để khóc cho rửa sạch những uất ức trogn lòng. Và chắc điều U mừng nhất sẽ là tôi thấy cần mẹ tôi,cần gia đình tôi nhất trogn lúc này ,cũng như những dự định sắp tới của tôi sẽ được làm rất từ từ. Mấy hôm nay,từ hôm biết cái tin não lòng ấy,tôi căng thẳng quá,đến nỗi suýt nữa thì khóc khi nghe cải lương trên TV,khủng khiếp không?Mấy hôm nay,từ CT về SG rồi lại chạy xuống CT,tôi hoảng quá vì thấy mình vạ vật,vì không thấy mình có ý nghĩa với ai,vì không có ai mong đợi,không có chốn trở về...Tôi thèm được mẹ mắng,được mệt nhoài về nhà có mẹ hỏi những câu khiến mình điên tiết. Công việc của tôi thì cũng vẫn vậy,có tiến bộ chút chút.
    M à,chắc mày không tưởngtượng đươc tại sao tao có thể đày đọa mình đến thế. Tao cũng không hiểu.Tao mong mày về kinh khủng,về rồi vào đây với tao,chứ đừng về HN nữa.Tao không dám nói với mày chuyện máy chơi bời thế là quá đủ rồi,dừng lại đi. Đâu phải mày không bao giờ thấy mình chết tiệt như đám bèo vật vờ đâu. Tao khác mày,nhưng cũng như mày là không có tí lòng tin va mục đích nào. Cứ trống rỗng thế này mãi,chả trách có những đứa phát điên lên mà tự tử. Thế thì khủng khiếp quá.
    Thôi , quyết định là mình làm người lương thiện đi.
  5. TJei

    TJei Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Tôi thậm chí ko có đủ thời gian để ngoái đầu lại, chỉ để nhìn được cảm giác của mình. Tất cả mọi thứ như trong một cơn bão xoay tròn, êm ả và mờ mịt trong điệu waltz. Đôi khi tôi cố một chút kiên nhẫn để rút những suy nghĩ của mình ra, sắp xếp chúng lại một cách đẹp đẽ , ...... và thất bại. Tôi ko thể, thậm chí tôi thấy như mình chẳng còn suy nghĩ nữa . Cái lòng kiên nhẫn của tôi, nó vốn đã chẳng có ; vậy mà nó vẫn phải đang vật lộn với sự mịt mờ nhạt nhoà của tất cả những thứ vây quanh. Thời gian giống như dòng bạc nhỏ, trôi thun thút qua nắm tay nhỏ bé.
    Chưa bao giờ tôi đâm đầu vào nhiều thứ cùng một lúc như bây giờ ; để rồi đôi khi giật mình nhận thấy mình nằm trên giường , hoàn toàn không làm gì cả , bởi không thể làm gì khi thậm chí nghĩ cũng ko đủ thời gian mà nghĩ nữa.
    Don Williams cất mãi cái giọng ấm và trong như nước. Một người bạn thật tốt bảo " nghe nhạc như thế này, giống như người ta đang nói ra những suy nghĩ của mình, thật từ tốn, khi mình đang nằm yên bình bên bờ sông " Ừ, thế mà tôi chỉ bật lên, nghe để có thể nhồi nhét hàng đống từ ngữ ngu ngốc vào đầu . Ước gì có thể nằm trên bờ sông mà nghe Don nhỉ.
    Lại cái giọng ấm và trong như nước. Nước cả thôi. Trong sáng . Ấm áp . Lạnh lẽo. Và chảy rất nhanh. Nước mà không chảy thì nên cho vào tủ lạnh mà làm đá , chứ đừng có gọi là nước.
    Ấy thế mà thời gian cũng trôi nhanh như nước.
    And in your eyes I see a certain look
    And that same look must be in mine
    And Who Knows Just What We Might Have Been,
    Another place another time
    Don Williams
    TeeJeyz
  6. daydreamer

    daydreamer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/06/2002
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    It''''s because
    We are too greedy
    And finally,
    We have nothing
    ...We have got lost
    At least in our own ways...


    You may say I''m a dreamer
    ...but It''s true...

    Được daydreamer sửa chữa / chuyển vào 13:15 ngày 26/08/2003
  7. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Đêm qua tôi có một cơn buồn nôn, không phải vì rượu, không phải vì say sóng hay say gió, mà vì một cái gì thật mơ hồ. Tôi đã nhận một cái thư, chất đầy sự giả dối, từ một người mà ngày xưa trong đôi mắt trong veo của tôi là một hình ảnh đẹp và dịu dàng. Và tôi buồn nôn. Sự im lặng thật tốt đẹp, nhưng hiếm khi người ta chọn nó.
    Tôi buồn nôn, tôi muốn đập phá, tôi muốn gây chiến. Nhưng sau rốt, sau những giây phút máu sôi sục trong huyết quản, tôi luôn luôn ngồi bất động, tôi đã không đập phá, không gây chiến. Tôi chỉ cảm thấy thất vọng, tột cùng. Tôi trống rỗng, như có trăm ngàn con sâu đục khoét bên trong. Có lần tôi đã mơ thấy bàn chân mình bị đục khoét, bị rút hết nước, chỉ còn lại những thứ bả xơ lòng thòng đan thành hình bàn chân. Và khi tỉnh giấc tôi buồn nôn khôn tả, không phải vì rượu hay say sóng, mà vì cái gì tự sâu thẳm bên trong. Có thể nào, tôi đã hoá thành con sâu kinh tởm để tự chui vào bên trong và đục khoét chính mình, có thể lắm.
    Âm nhạc không còn tác dụng. Không, chỉ còn mỗi tiếng kèn túi là có ích chút ít. Bởi vì, với tất cả mọi thứ âm nhạc, cho dù rất buồn bã, rất bi ai, chúng vẫn chứa đựng niềm hy vọng. Mẹ ki-ev niềm hy vọng. Còn âm thanh kèn túi thì không, nó như dải băng kéo dài, chỉ cho chúng ta một hướng nào đó. Nó buồn thảm, cho dù trong một điệu nhảy jig vui tươi, nó vẫn luôn luôn như một lời ru, hát rằng hãy nhắm mắt đi, hãy ngủ đi và người không còn lại gì cả. Ngươi sẽ úa tàn.
    Tôi lại mở những bản nhạc của Korn, luôn luôn là những bài hát mà Jonathan chơi dạo đầu bằng kèn túi. My Gift To You, một bản nhạc lê thê và trống rỗng. Yeah, My Gift To You. Quà của ta cho người, là gì ta cũng chẳng biết. Còn món quà ta nhận được, là cơn buồn nôn bất tận.
    I''m Dying
    I''m Dying
    I''m Dyinggg...

    Được TheBagpiper sửa chữa / chuyển vào 17:03 ngày 26/08/2003
  8. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Biết là sao. Một ngày 24 tiếng. Bao nhiêu tiếng dành cho x. Mê man trong x, ngày qua tháng lại trong x. Khốn nạn thật. Như những thung lũng mù sương bí hiểm ở đâu đó, thần bí tràn vào. x làm lũng đoạn, gây rắc rối, vò xé, cắn nát....thậm chí chà đạp. Khốn nạn thật. Một bộ óc như người đàn ông kia bình thản đút vào miệng. Thế là xong. Một con cua kệp vào tay người con gái chuẩn bị làm dâu. Thế là bình yên. Ngon lành.
    x vô hình, nhưng trĩu trịt...
    Một sự nặng nề của x lại kéo đến. Khốn kiếp. Hai bên vật nhau mãi. Kết quả là muối...
    Con người yếu đuối, như một thân thể bị vứt đi, đáng kiếp, đáng bị vứt đi. Tại sao ko khác? Thời gian là cái ko thể che giấu. Không thế này thế nọ. Nhởn nhơ con bươm **** cũ rích rong chơi. Chết thì chôn. Có dám ko?
    Thế sống đi. Chỉ có thế thôi. Chấp nhận thì thế, ko chấp nhận thì biến. Đơn giản. Bản thân Sống đã là hoạt động rồi,. Vậy là được, tạm được. Còn ko thích thì khác đi. Thua thì phải chấp nhận. Thắng thì ko thua. Dễ hiểu...
    Cầm con dao chặt nốt x đi... Tìm và diệt. Để làm gì? Cuối cùng vẫn là câu: để sống... Phải đối mặt với Hiện thực, ko bao h được làm người xa rời thực tế. Đó, lời khuyên đó. Cố mà thực hiện.
    Đời sẽ có thưởng. x... cút...
    VLC ...
  9. TJei

    TJei Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    Lại bùng học đây, thưa các bác. Bùng một hôm, tập nghĩ một hôm. Mưa to quá, đi một lúc mà ướt lẹp nhẹp hết cả. Cái quần Jeans mà đã ướt thì thật khó chịu, cứ như có thằng nào đái vào. Ngồi trong cái đống bẩn thỉu chắc cũng dễ nghĩ ra những thứ hay ho, như cái đống nôn oẹ của bác TheBagPai , hay là x của codet?
    Chà, tôi thật sợ các bác quá. Tuyệt vọng , khốn cùng, ghê tởm,... và những thứ tương tự ; đã từ lâu tôi chẳng còn nhớ chúng thế nào nữa. Lúc nào rảnh rỗi thì cuộc đời tươi roi rói , còn ko thì đại khái là mờ mờ nhạt nhạt. Cái đầu tửng tửng vậy cũng hay, gặp bạn bè lần nào là chúng nó nhe nhởn cười lần ấy " thật hài hước, thật thông minh, thật tinh qái " , nghe đã đời.
    x hả, y hả, z hả ? Vứt, vứt , vứt. Ô hô những con người , họ chất chứa vào mình chi chít mọi thứ rồi đến một hôm lại tung hê lên , hét khản cả cổ , ném lung tung nhưng vẫn lén lút buộc một sợi chỉ vào cái đống lộn xộn của mình ; mà kéo chúng lại ; mà thành một đống lộn xộn khác . Đẹp !
    To daydreamer :
    We''''re so fool to be greedy
    But that''''s what it has to be
    As true
    As lies
    So for time , for our life
    Be greedy
    To touch the skai
    TeeJayz
    P.S : TheBagPai : bác này ở Ireland sang, ko biết thì đừng nói linh tinh. Nhà tôi buôn súng . Nhìn thằng khác chết cũng sung sướng lắm, nhất là những thằng tự bắn vào đầu mình. Chà, là bởi vì chúng nó cứ chết xong là chúng lại email cho tôi, chửi cả nhà tôi lên vì bảo buôn súng là làm ăn thất đức, làm chúng nó chết. Giá ko có chỗ mua súng thì chúng nó đã chẳng tự tử được ko? Damn !
    Được TJei sửa chữa / chuyển vào 18:52 ngày 27/08/2003
  10. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Hì! Ra là nhà buôn súng cơ đấy. Tự tử thì thiếu gì cách nhỉ. Tôi mà đoàng một phát rồi thì cũng chẳng còn mail cho ai đâu. Nhưng cũng chưa đến lúc đấy. Thế này là tốt nhất cho những kẻ bệnh hoạn này : Một sớm mai thức dậy bỗng dưng không còn nhớ gì nữa, chỉ ngây ngô nhìn ngắm mặt trời.
    Inside Of Me
    No One Can See
    .
    Đợi anh anh lại vềTrông chết cười ngạo nghễAi ngày xưa rơi lệHẳn cho sự tình cờNào có biết bao giờBởi vì em ước vọngBởi vì em trông ngóngTan giặc bước đường quêAnh của em lại về</ST
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này