1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngăn riêng cho tuỳ bút và tự cảm vớ vẩn (phần 1)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Yasunari, 03/05/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. IceBlood

    IceBlood Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    610
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội... mưa... mưa nhắm nhẳng... mưa rả rích suốt ngày thôi... Mưa làm lòng người lắng xuống, tĩnh tại...
    Một đêm ngồi dưới mưa, từ trên cao nhìn xuống, thấy một Hà Nội phập phồng, ướt lướt thướt trong sương mù và mưa giăng ngập lối. Lòng thoáng reo vui khi nghĩ rằng Hà Nội đang chờ đợi những cơn mưa như thế, những cơn mưa sẽ làm lòng Hồ Gươm kia ngập nước... Buồn cười thực, chờ đợi những cơn mưa lất phất như thế này ư?
    ... Bên tai thoảng thốt lời tâm sự của một gã trai trẻ tuổi... "đua xe... ân hận... cô đơn... lang thang dưới mưa... suốt đêm... buồn... cả nhà có ai còn quan tâm... em hận lắm... chị ơi..."... Lòng lại chùng xuống... Mưa... đến cả gió cũng không buồn thổi... chợt nghe thấy một cái gì đó cay cay dâng trong mắt, nhưng không thể thoát ra ngoài như ai đó được. Giá như vậy... có phải tốt hơn không???...
    AhOh!
  2. artox1812

    artox1812 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    342
    Đã được thích:
    0
    8h sáng - 11h sáng: viết đề án môn học
    1h chiều - 3h30'' chiều: viết đề án môn học
    4h chiều: khoác áo mưa đi dạy gia sư.
    6h30'' tối: về ăn cơm mẹ nấu.
    8h tối đến 12h tối: viết đề án môn học.
    11h tối: dành 5'' gọi điện cho một kẻ đang bị ốm.
    Cuộc sống bận rộn làm người ta thấy mình có ích, khỏi suy nghĩ lung tung. Tôi đang mơ về điểm 10 cho đề án môn học Kiểm toán của tôi. Nó có thể nào trở thành sự thật không nhỉ? Là lá la là lá la
    Ngày mai tôi đi
  3. pocaala

    pocaala Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Đâu cứ gì phải nhìn lên bầu trời, mới nhìn được mây bay
    Mặt nước bình yên vẫn có thể đem lại khát vọng ấy.
    Đâu cứ gì nhìn thấy mọi vật, thì trước mặt ta chắc chắn không có vật cản
    Mặt kiếng nhiệm màu vẫn đem đến sự thấu suốt, tinh tường.
    Đâu cứ gì nghe một giọng hát hay, thì âm thanh đó phải phát ra từ đôi môi kiều mỹ
    Em đã từng thấy chị ấy bị tật nguyền nơi "cửa lời", nhưng tiếng ca cứ mãi trong ngần, thanh thoát.
    Đâu cứ gì phải nhìn em, anh mới thấy được mắt em trong
    hôn em, anh mới biết môi em nồng
    chạm lên tóc, mới miên man tóc em mềm...
    Vì tình yêu tuyệt vời, chỉ cần anh nhắm mắt, ta đã có thể hoà tan trong nhau !!!!
    Thời gian ... thử thách ... nhưng không gì có thể đổi thay
    Dẫu nghìn trùng xa cách, nhưng em sẽ mãi đợi anh!!!!
    Chủ nhật, một mình.
  4. KEYS_KEEPER

    KEYS_KEEPER Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    u look pretty good today!

  5. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Dạo này nhiều đứa điên qá, nhiều đứa dở hơi qá. Có cần thiết phải như vậy ko nhỉ. Cảm xúc, ừ thì cảm xúc. Zào ôi, cảm xúc với chẳng xúc cảm, tất cả những cái đó chỉ là trong khoảnh khắc thôi, rồi nó sẽ hết rất nhanh, sẽ biến mất như ko còn dấu vết và quan trọng nhất, chẳng để lại cái gì cả. Nó là một đồ thị nối liền nhau nhưng đi loạn xị lên, đừng có take serious như thế chứ.
    Ừ thì chuyện yêu đương, chuyện tình cảm, nghĩ hơi nhiều đấy mày ạ, nhiều hơn qui định của Bộ rồi đấy. Dido, cả mày, cả mày nữa, chúng mày đều thích cô ấy, tao cũng thích. Chà, thế mà chúng mày chẳng hiểu rằng Dido hát thật ngọt với những uể oải lung linh của cô ấy bởi vì cô ấy yêu thật hết mình. Cho dù có đang hờn dỗi, đang xua đuổi, thì cô ấy cũng đang yêu, ko thấy sao? Cô ấy yêu bằng chính mình, ko yêu bằng tình yêu của người khác, ko bằng cảm xúc của người khác, ko cố che giấu hay làm mình khác đi. Hèn mọn, nhỏ nhen, hay dũng cảm cao thượng thì cũng là cô ấy cả. Đừng có tô vẽ lên, đừng có bôi trát lên, mọi thứ ko đáng để như thế đâu. Yêu thì cứ làm tất cả, mà ko yêu thì nghỉ mẹ nó đi. Chập chờn mệt lắm các cô ạ. Sống thật như là chính mình cho tao xem nào
    fly... fly... fly... i'm flying to da 'skai
    from my dipblucee
    aut of thiz 'mesi world....
    ....with little Amigrurt
  6. vuilachinh

    vuilachinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    683
    Đã được thích:
    0
    Này cho thằng này hỏi cô bé cái ? Trong những đứa ở trên có cô bé không ?
    Mà này thằng này không biết cô bé ( hay thằng ) nói về ai , nhưng nghe dễ làm ảnh hưởng đến người khác đấy . Góp ý chân thành nếu mà không đúng thì ( so rì )
  7. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    To IW: Chị yêu nhưng dek nói được, muốn chết mịe nó đi (thằng kia nó đi tu roài )
    In my lifeThere's just an empty space.All my dreams are lost,I'm wasting away.Forgive me
  8. artox1812

    artox1812 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    342
    Đã được thích:
    0
    vừa hoàn thành đề án, khà khà khà
    vui dã man con ngan
    chỉ muốn hát lên thôi
    sao mà tôi tự hào về bản thân mình thế nhỉ/
    ( thế này có điên không nhỉ? mà điên cũng được, ha ha ha )
    Ngày mai tôi đi
  9. Mattro`imu`ahe`

    Mattro`imu`ahe` Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2003
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    0
  10. wine_and_love

    wine_and_love Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2004
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    Em đã yêu anh, đồ khốn kiếp. Vẫn không tin em sao? Anh sẽ khốn khổ vì cái sự hoài nghi dở người của mình. Anh thật hiền, thật tốt bụng, nhưng khi anh lên cơn nghi ngờ, anh đã mắng mỏ em như vậy sao? Đã dùng những lời lẽ thô tục vậy sao hả người yêu khốn nạn của em? Những ngày tháng đẹp đẽ ấy đã qua rồi, hoài nghi, phỏng có ích gì? Người ta chỉ nuối tiếc quá khứ, chứ không hoài nghi quá khứ, hiểu chưa?
    Biết rằng anh không còn bên cạnh em để dùng môi lau khô những giọt nước mắt... Chúng ta đã đi qúa xa, trong cái việc mỗi đứa cầm một mảnh thủy tinh nhặt từ chiếc bình pha lê gọi là TY vỡ vụn, để tiếp tục cứa vào mỗi ngày sống của nhau...
     
    Kẻ say, văn sỹ và thi sỹ, tôi chả tin ai
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này