1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngăn riêng cho tuỳ bút và tự cảm vớ vẩn (phần 1)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Yasunari, 03/05/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Vuilachinh: Thưa " thằng này", tôi chẳng có ý định đụng chạm ai đâu ạ, thế nên "thằng này" đừng có lấy thế làm giật mình hay phiền lòng. Tôi ko có thói quen đụng đến những người ko thân thích, ko quen biết, chả liên quan gì đến tôi cả.
    Z: đi tu rồi thì nghỉ đi chị. Nói chung với em, chuyện đó có thì tốt, ko có cũng chẳng sao, còn nhiều chuyện phải làm quá, ít nhất là lúc này. Dù sao thì em cũng đang may mắn vì có được tất cả một cách trọn vẹn
    Mattroimuahe: Em ko hiểu bác trích mỗi một câu của em rồi ko bình luận gì là có ý thế nào? Nếu vì em chửi bậy, thì chẳng lẽ bác chưa biết là em làm được như thế ạ. Chuyện đó ko quan trọng, bởi vì cái con bạn em nó đáng bị như thế lắm. Em còn nói thẳng vào mặt nó chứ nói ở đây thì ăn nhằm gì.
    fly... fly... fly... i'm flying to da 'skai
    from my dipblucee
    aut of thiz 'mesi world....
    ....with little Amigrurt
  2. loveaple

    loveaple Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Mon 15 Mar.
    õ?Ư. (Listen to the rhythm of the falling rain)

    Gỏằưi ngặỏằi yêu câ.
    Ngày xặa anh hỏằi em có thỏƠy 'ặỏằÊc mại vỏằi mỏạ: Mỏạ ặĂi con ngỏằưi thỏƠy mại mặa. Anh hỏằi em có thỏƠy mại vỏằ 'ỏn em. vỏưy là lỏĂi thêm mỏằTt Ăm ỏÊnh, bỏằYi em không còn yêu anh nỏằa. Anh là mỏằTt ngặỏằi quĂ không tuyỏằ?t vỏằi. Chỏng biỏt anh có yêu em nhiỏằu không có yêu em mÊi mÊi nhặ anh nói không. Nhặng em hi vỏằng anh 'ỏằông nhặ vỏưy. HÊy coi tỏƠt cỏÊ nhặ là giỏƠc mặĂ thôi, ỏÊo mỏằTng.
    Em ặỏằ>c gơ mỏằ-i lỏĐn trỏằi mặa em sỏẵ không buỏằ"n nhặ thỏ này nỏằa.
    Gỏằưi ngặỏằi yêu mỏằ>i.
    Em tỏằ hỏằâa sỏẵ hoàn thiỏằ?n bỏÊn thÂn mơnh. Trặỏằ>c khi 'ỏn vỏằ>i anh em sỏẵ là ngặỏằi hoàn hỏÊo (theo ẵ em ). Biỏt bao lỏĐn em muỏằ'n 'ỏằ'i diỏằ?n vỏằ>i chưnh mơnh. Không chỏĂy trỏằ'n mà câng không chỏĂy theo ai. Không vơ ai mà 'i ngặỏằÊc lỏĂi vỏằ>i nhỏằng gơ mơnh có. Trỏằi phú cho em sỏằ cÂn bỏng bỏâm sinh cỏằĐa cung thiên bơnh. Và em có nhỏằng õ?oặỏằ>c mặĂ có thỏằf thỏằc hiên 'ặỏằÊcõ?. Nhặng chặa 'ặỏằÊc anh ặĂi, em vỏôn còn giỏÊ tỏĂo, còn trỏằ con, còn ưch kỏằ?, chỏng nghâ 'ỏn ai nhiỏằu.
    Em sỏẵ yêu anh nhặ em có thỏằf, không quĂ nhiỏằu, 'ỏằf lỏĂi phai nhanh.

    õ?o Love me little, love me long õ?o
    Gỏằưi ngặỏằi yêu sỏp tỏằ>i.
    Trỏằi mặa lỏĂnh quĂ, anh 'ang ỏằY 'Âu vỏưy? Em 'ang nỏm trong hai lỏằ>p chfn ỏƠm, cfn phòng 'ăn 'iỏằ?n sĂng trặng. Nhặng mà em cô 'ặĂn.
    ĐĂng nhỏẵ em chỏằ? coi anh là bỏĂn, nhặng em lỏĂi cỏằâ 'i nhơn vào mỏt anh, Ănh mỏt anh ỏƠm Ăp tràn 'ỏĐy lòng nhiỏằ?t tơnh và 'ỏãc biỏằ?t là em cỏÊm thỏƠy hoàn toàn tin cỏưy Ănh mỏt ỏƠy. Em kỏt luỏưn hai ta là mỏằTt.
    Hi`hi`.

    õ?o Rain wonõ?Tt you tell me now does it seem fair? For him, to steal away my heart when weõ?Tre still young.õ?

    Freezing cold is coming
    Snow is falling down
    Around me, the wind is blowing
    I only need your arms hug around me
    To feel warm.
    _Made by loveaple.
  3. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    I got 15mins more. Thatz al dat i hav. Within 15'', we can type som stupid thinkings ( or meib smart who knows). or we can have a quick look at some fav pics, or we can give kisses .. or do an exercise, pretend as if we were hard-working damn person. Datz funnie, really.
    10'' left. type quick, quicker, quicker.. babe. Or you ll have no more free time, it''ll take yours al. 10'' more, then i ll back to my every familiar things, things that attracted me much though somtaim i just wanna throw them al away coz they take so many times from me. And... just a little afraid.... dat i might not get them. But i have to, i love to, i will to
    Lets count
    8...7....6....5....4...
    Goin'' downward
    and things i have to do 1...4....7.......9.....?????? .....
    Got treasuries besides me, to com til d end
    fly... fly... fly... i'm flying to da 'skai
    from my dipblucee
    aut of thiz 'mesi world....
    ....with little Amigrurt
  4. virusHiV

    virusHiV Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2003
    Bài viết:
    396
    Đã được thích:
    0

    Hôm qua vừa ghé thăm đứa hàng xóm, khổ thân nó, chó dại cắn nhăm nhít, tiêm vắc xin muộn nên người cứ đơ đơ, mắt thất thần, cơ thể bạc nhược. Trừ đôi phút tỉnh táo hiếm hoi, còn thì mê loạn, gặp ai cũng muốn cắn, muốn xé .... thương cảm.
    Chợt nhớ hồi trước có người bị chó cắn, chó lành. Suốt ngày nó cứ lo lắng bị dại, ai khuyên cũng ko nghe, ai an ủi cũng ko thủng. Cuối cùng nó cũng phát triệu chứng như là dại thật, cũng sùi bọt mép, cũng muốn cắn người ... tự mình làm khổ mình ... thương tâm.
    Trên báo thi thoảng có đăng vài vụ rờn rợn, một số kẻ nhiễm HiV, án tử hình treo lơ lửng. Bọn chúng ngày đêm rắp tâm đem máu độc đi tiêm nhiễm vào những mầm xanh, trả thù đời. Bẩn thỉu nhưng cũng đáng thương ... tội nghiệt.
    Bất hạnh hơn tất cả là những kẻ sinh ra vốn như bao con người khác, vì vài lý do kì quái đã đánh mất sự tỉnh táo tối thiểu, tự khép mình vào khổ đau, tách biệt cõi người. Chúng phủ định tất cả, kể cả những điều mà chúng ko rõ, hoặc chưa từng được thể nghiệm. Đắm ngập trong thế giới của sách vở, của phim ảnh cộng với những hồi ức bi đát đã khiến chúng đem bùn nhơ trùm khắp nhân thế. Thời gian ko để sống, để hưởng thụ mà chỉ dùng những phút tỉnh táo để lăn lết vào những tổ ấm hòng chọc phá, để lung lạc, nhả dãi nhớt phun khói mù .... cố thoả những ham muốn bệnh hoạn, thú vật ... ghê tởm.
    Khi một cuộc đời đang trở nên vô nghĩa thì nên sớm biến mất khỏi mặt đất, để người đời còn vương chút thương hại hơn là sống lay sống lắt đến thời khắc diệt vong, ruỗng nát trong nhục nhã, bất lực ... khinh bỉ.
  5. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Tôi bắt đầu cuộc hành trình lớn thứ 7 của mình
    Không ai bên cạnh
    Bắt đầu với những háo hức
    Chiếc balô chật cứng những thứ tôi đã tuỳ tiện nhét vào
    Hai quyển sách
    Vài mẩu giấy
    Chiếc bút màu đỏ
    Và một ít tiền
    Tôi sẽ ăn những món ngon có thể mua được trên đường
    Sẽ nghe những thứ nhạc thừa người ta mở trong quán cóc
    Sẽ vứt đi đôi giầy nếu chân mỏi nhọc
    Sẽ rửa mặt bằng hai bàn tay
    Và vờ mình là kẻ không dễ bắt nạt
    Tất cả chỉ vì một mục đích
    Tôi ngồi bên bờ sông
    Và ném chiếc nhẫn xuống
    Lặn tăm
    (Nó tham lam hay bao dung?
    Ngù ngờ hay quá gian xảo?
    Nó đã nuốt bao chiếc nhẫn rồi nhỉ?
    Và bao người đã trẫm mình xuống đây?
    Bao kẻ đã thả hoa đăng cho mơ ước tràn đầy?
    Bao người đã trong tay nhau thề thốt?
    Ôi dòng sông, ngươi đã giữ quá nhiều bí mật...)
    Mất giấu một cuộc tình...
    Thanh thản trở về sau hơn 1000 cây số
    Với tin nhắn đã nhấn nút Send
    "You know, it''s the end!"
    (Không hiểu là những tháng ngày kiểu gì?)
    In my lifeThere's just an empty space.All my dreams are lost,I'm wasting away.Forgive me
  6. Mattro`imu`ahe`

    Mattro`imu`ahe` Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2003
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    0
    Đã hiểu và chia sẻ !
    Hôm nào rảnh buổi trưa ăn bánh Kinh Đô và....uống rượu ( Không phải "riệu nhé" Daysleeper ) chia sẻ nốt nhé
    " Hắn đã là người bạn thân "....ha...ha
  7. gioioi

    gioioi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2003
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Có phải bài này đã từng post ở KHC???
    1 đêm nhớ nhớ- nhớ sao mình 1 mình...
  8. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Đang mưa. Sáng, nhắn một cái tin xin nghỉ. Nghĩ cũng mệt, nước mắt nước mũi ràn rụa như nhau. Ngấm mưa đây mà. Cái sáng từ Huế ra, ai ngờ Hà Nội lại mưa lạnh đến thế. Tri kỷ để điện thoại, căn giờ rồi gọi. Nhìn mưa ngại quá, gọi lại bảo tri kỷ khỏi ra đón mà phía đầu dây bên kia không nghe. Ừ, thì đợi. Thì đợi, cho mưa ngấm vào người, để muốn ốm còng queo thế này...
    ...Ngồi một mình trong quán rượu. Bà chủ chột dạ thấy một đứa con gái bước vào. Không muốn nói gì nhiều, ngồi sát mấy cái chum. Tự dưng cũng muốn co ro như thế. Bức mành mành thưa quá, mưa bay cả vào mặt. Lạnh. Ly rượu đổ ra, sóng sánh tràn. Xưa nay không đổ thừa rượu bao giờ nhưng lần này muốn nó sánh ra ngoài một chút, để lòng bàn tay có hơi rượu mát lạnh đang bay lên. Thơm quá. Nhớ anh đến phát rồ. Bố khỉ những thứ tình cảm dẳng dai. Bố khỉ mưa. Bố khỉ lạnh. Lần nào thế này cũng nhớ anh. Nỗi nhớ đau đớn, châm chích, ráo riết...
    ..."đường xanh hoa muỗi bay rì rào, có người lòng như nắng qua đèo...", là tin nhắn của tri kỷ. Tri kỷ đang nghe Trịnh. Mà chưa một lần nào tri kỷ nhắn tin mà trời không mưa. Ám quá. Rồi nhắc: "Về công ty đi, đừng ngồi ngoài vỉa hè thế, ốm mất" để nhận lại reply "Không về đâu"...Về gì chứ? Nặng nhọc sự mưu sinh quá. Xung quanh sao nó cứ cười hoen hoẻn với mình mà trong lòng đầy mưu mô, sỏi đá. Bố khỉ đời...
    ...Mưa thế này bao giờ cũng thích đi xem chợ hoa. Hoa trong mưa trông ảm đạm, mất màu, có khi còn tưởng là tàn rồi. Trông nó cứ tan nát, đau khổ thế nào ấy. Nhưng một bó hoa đẹp vào ngày mưa sẽ làm mọi u buồn tan biến. Kiếm cho tri kỷ một bó, chỉ có salem tím và bibi trắng và nó nằm trong tay tri kỷ 2 giờ sau đó với 2 tấm ảnh: một của sân trường quốc học Huế, một từ cửa sổ quán Xưa nhìn ra...Đó là tất cả những gì có thể làm cho tri kỷ...
    ...Vẫn mưa mãi thế này. Tình yêu có một thì mất rồi. Giờ chỉ còn lòng yêu thôi. Tri kỷ này, bọn mình cứ bên nhau thế này, chỉ lòng yêu, không tình yêu, rồi thì đến đâu nhỉ? Dẫu sao thì tớ cũng nghĩ, một ngày nào đó, tớ sẽ chỉ còn lại một mình, một mình thôi...
    Được Zdreamer sửa chữa / chuyển vào 15:43 ngày 24/03/2004
  9. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Mình không đủ dũng cảm, mình chẳng bảo mình được điều gì. Cái chuyện tình yêu ấy, nó mông lung lắm rồi. Mình và họ đã có một câu chuyện. Đẹp lắm, như truyện ý, mà truyện có mấy khi có hậu và bình phẳng đâu. Truyện chả có nhiều nội dung, chỉ có cảm nghĩ của 2 nhân vật mà làm nên. Cũng biến cố, cũng sóng gió, cũng từng dâng lên như sóng, cũng từng giả chết dưới đáy vực. Nhưng vẫn là một câu chuyện hư ảo. Vì gì nhỉ, ở cái thế kỷ 21 này, vẫn còn tồn tại cái lý do như trong tiểu thuyết ấy, để mà cái câu chuyện nó cũng như tiểu thuyết, tình yêu thực mà chuyện tinh cứ giả giả hư hư. Và để rốt cùng mình chẳng thấy được cái gì trong lòng bàn tay cả, xoè ra nắm vào vẫn là không. Mình thì cứ vì yêu mà suy nghĩ đủ cả, mình nghĩ họ là Sơn của mình, và mình tưởng tượng mình sẽ làm gì cho Sơn đó. Đôi khi mình tin tưởng ghê gớm, mình gọi nó là linh cảm, linh cảm đến từ quá khứ bí mật hay tương lai ngờ vực. Vì thế mà mình chẳng khi nào bỏ cuộc, nhất định xây đắp đến cùng. Mình biết anh yêu thế nào, mình càng biết anh buồn thế nào, bởi vì mình biết được cái lý do mà anh không chấp nhận tình yêu. Ôi dào, mình chẳng sợ gì cả, mình chờ bằng được anh, mình không sợ khó khăn nào hết. Nhưng mình tôn trọng anh quá, mình tôn trọng cái suy nghĩ cổ hủ đấy, vì nó tuy cổ hủ nhưng nó cho mình biết anh là người thế nào. Mình tôn trọng nên mình càng yêu, và mình càng biết sẽ sẵn sàng chờ. Nhưng mà, mình lại oái oăm hơn mình tưởng. Trong mình có lòng yêu sự cách mạng và cái bồng bột sống hôm nay không tô vẽ ngày mai. Thực ra mình mơ mộng, mình luôn tô vẽ ngày mai, yêu xây đắp, yêu cái truyền thống, yêu lòng thuỷ chung, yêu cái gắn bó, yêu ràng buộc, yêu cái mình cho là có duyên. Nhưng trong mình lại có thêm một đứa con gái tự do mà mình tự cảm thấy nó nguy hiểm. Cái đứa đấy nó hay bất cần và nổi loạn, nó không kiên trì như "chị" nó, không phụ nữ bao dung như chị nó, mà nó táo bạo, nó không muốn tưởng tượng xây đắp gì cho ngày mai cả, nó bảo nếu làm thế là tự trói hẹp, nó bảo nếu làm thế sẽ không hưởng trọn vẹn được cái bất ngờ của ngày mai, nó bảo mình nó mặc kệ tất cả, kệ anh, kệ chuyện tình kéo dài này đã đi đến điểm nào, nó sẵn sàng kết thúc một cái kết thúc dù hẫng đến đâu. Nó bảo là vàng phải qua thử lửa, tình yêu không thể cậy lâu dài mà duy trì, không thể cậy trót xây đắp mà duy trì, không thể cậy ngộ nhỡ ngày mai nó nhớ anh nó đau lòng nó hối tiếc mà duy trì. Nó bảo một khi cái gì không sống được thì nên cho nó chết đi. Nó bảo là nó sẽ mở lòng tiếp nhận người khác, nếu nó thay đổi được thì đấy chính là cái nó tất nhiên cần hướng tới. Nó bảo nó kệ phéng anh, kệ phéng anh la Sơn hay ai. Nó biết nó có Sơn, nhưng không ai chắc ai là Sơn, cứ mặc nhiên rồi kết luận sẽ xuất hiện, cho nên không phải hành mình mà níu giữ xót thương cái gì hết. Giời ạ, nếu như con chị mà yếu hơn tí nữa thì con em sẽ khống chế. Oái oăm thay con chị sở hữu phần nhiều suy nghĩ nền tảng, còn con em chỉ là một phần nhỏ. Mà con chị thì phù hợp hơn với cái cuộc sống cần sự an toàn này, còn con em thì chỉ hợp lên sao hoả thôi. Cho nên cuối cùng, mình vẫn là cái đứa chị đấy, thiếu dũng cảm, chả dám quyết điều gì. Chuyện hiện giờ đã mông lung lắm, mình và họ tránh né nhau, chẳng nói chẳng giằng, mà nếu không có cái sự gì xảy ra thì cứ thế mà kết thúc. Nhưng mình thậm chí chẳng quyết được gì, một là quyết xây đắp đến cùng, hai là quyết thôi ngay tức khắc. Thế mà nó cứ ỡm à ỡm ờ, chờ, đợi, xem xem thế nào, biết đâu sẽ,....vân vân. Thế đấy, hoá ra mình đang dựa dẫm vào một cái gì đó khách quan, mình có hèn quá không, mình có lập lờ quá không. Nhưng mà đổi lại, liệu có thực là mình phải có hẳn một quyết định nào đấy không. Hay là cứ kệ nó, chẳng quyết thế nào, cái gì sống được thì nó sẽ sống, cái gì sẽ chết thì để từ từ nó chết, không ép mình quá, cứ để cho mình thích nghi bất kỳ hướng nào một cách từ từ. Loanh quanh luẩn quẩn thế nào, "chị" lại gặp em ở cùng một quan điểm, và nghĩa là mình là một thứ hỗn tạp, trộn lẫn, mà mình cứ tưởng là thế chứ, biết đâu mình chả mâu thuẩn tí nào, tại đầu óc của mình nó quy củ quá mà tưởng là thế. Chậc chậc, họ ơi là họ, mình phải chờ họ đến bao giờ. Họ có phải là Sơn không? Mình cũng chẳng cần biết nữa, cho dù ai có là ai, thì hiện tại không ai có thể là Sơn được cả. Cho dù họ chính là Sơn, thì hiện tại vẫn chưa phải là Sơn đích thực của mình, phải đợi khi nào họ chắc chắn là Sơn, thì mình sẽ yêu họ hơn gấp tỉ lần, vì mình yêu Sơn. Mai yêu Sơn.
  10. kimlien11

    kimlien11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    745
    Đã được thích:
    0
    Cả tuần trước ở đây trời nắng,đã tưởng là sẽ ấm dần lên,vậy mà đến hôm nay,trời lại rơi tuyết ầm ầm.Những bông tuyết rơi to và dầy quá, chẳng mấy chốc mà mặt đường đã phủ một lớp tuyết mỏng trông đẹp biết bao.Nếu như mầu đỏ tượng trưng cho sự quý phái và nhiều người mong muốn được trải bước trên gam mầu đó, thì mình có một ý thích khác mà đến hôm nay mới cảm nhận thấy rõ rệt. Mình được đi trên một tấm thảm trắng trong của tuyết và của đất trời mà thấy tâm hồn mình cũng như thanh khiết theo.
    Cảnh xa nhà,cứ có tuyết như vậy lại cảm thấy nhớ -một nỗi nhớ chẳng thể gọi tên nhưng lại gom đủ đầy vơi để hình thành từ Nhớ.
    Người ta thường nói,con gái đa cảm sẽ đa đoan lắm ,chẳng biết thế nào nhưng ...hy vọng là không.Cuộc sống cần có lãng mạn bên những điều thực dụng để hoà hợp và cân bằng chứ.Vậy thì cứ lãng mạn đi ,cứ bỏ ra những phút giây hiếm hoi dù chỉ để nghe một người chơi guitar trong subway sation xong lại hối hả với cuộc sống thực tại xung quanh; hay những phút dạo phố biển được nghe rì rầm sóng vỗ,v...v,nhỏ nhoi thôi,hiếm hoi thôi nhưng giúp mình thư thái được bao nhiêu rồi.
    Và cả anh nữa,anh biết không,cứ khi nghĩ đến anh ,em lại cảm thấy mình nhẹ nhõm và nhỏ bé hơn .Giả sử bây có anh ở đây sưởi ấm như anh vẫn nói nhỉ,chắc là em sẽ còn bé nữa ,ai bảo cứ gọi người ta là "cún cưng"??? Hôm nay ở trường ,có một thằng bạn nói với em là cứ khi nào gặp nó thì em nên say hello trước để nó còn biết mà hello lại em,chứ em mà không nói gì thì nó chẳng nhìn thấy em mà chào hỏi ; nghe xong mà tủi thân thế không biết anh ạ ,nó làm như em là người siêu bé ý nhỉ, ghét thế.
    Không hiếu sao,cái phong computer room của trường luôn có máy free cho mình ở cạnh khung cửa sổ này,thật là chọn đúng mặt gửi vàng nhé,tha hồ mà mộng mơ.
    Lãng đãng chút với gió và tuyết đầu Xuân,mong một hương vị mới sẽ đến với mình và những người xung quanh.
    Được kimlien11 sửa chữa / chuyển vào 00:51 ngày 25/03/2004
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này