1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngăn riêng cho tuỳ bút và tự cảm vớ vẩn (phần 2)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi haiquy_hn, 17/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Snickers

    Snickers Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Đã lâu rồi tôi không viết một cái gì đó bạn à, một cái gì đó để dành cho riêng tôi, một bài thơ hay đơn giản là vài dòng cảm nhận thôi chẳng hạn...Có lẽ tôi đã cạn kiệt nguồn cảm xúc, như con tằm đã nhả hết những sợi tơ...tôi đành xếp lại những sở thích vốn có, cũng như bạn vậy thôi.
    Có phải tôi đã thay đổi không? Bạn đừng làm tôi nghĩ ngợi về những điều dễ tổn thương đến nữa, bạn đã chẳng bảo như vậy tốt hơn là gì...
    Mùa đông! Đêm đông! Dạo này phải thức khuya để ôn thi, tôi vẫn chẳng thể bỏ được cái thói quen nghe nhạc...mỗi bài hát gắn với một tâm trạng riêng, và cảm xúc lại ùa về, nhưng nó chỉ run khe khẽ mà thôi...tôi đã biết "control" nó như lời khuyên của bạn...
    Hồi trước tôi yêu màu xanh da trời, nó là màu của yên bình trong tôi. Hình như bây giờ tôi không còn hứng thú với sắc màu đó nữa...bây giờ cuốn hút tôi là màu xanh lá và màu hồng nhạt. Một màu nghịch ngợm, một màu hiền dịu...hai màu hoà trộn với nhau, chắc hẳn không đẹp rồi, bởi tôi có biết gì về hội hoạ đâu ...chỉ là sở thích mà thôi
    Thế là hôm nay làm được điều đầu tiên rồi...
  2. vuilachinh

    vuilachinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    683
    Đã được thích:
    0
    Oài oài. Í ẹ
    Ước gì mình được một người con gái nào đấy dành cái tình cảm chân thành và mộc mạc như cô bé artox dành cho cậu bạn của cô ta, thì quả là điều may mắn trong cuộc đời này.
  3. vuilachinh

    vuilachinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/12/2003
    Bài viết:
    683
    Đã được thích:
    0
    Oài oài. Í ẹ
    Ước gì mình được một người con gái nào đấy dành cái tình cảm chân thành và mộc mạc như cô bé artox dành cho cậu bạn của cô ta, thì quả là điều may mắn trong cuộc đời này.
  4. Nhimcon1982

    Nhimcon1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    0

    Mỗi lúc thấy ta một già đi!Thời gian trôi nhanh và ta luôn cảm thấy mỏi mệt!Không biết khi tuổi già đến cảm giác của ta sẽ như thế nào!
    __Chiều hết giờ làm việc!Chưa muốn về lang thang Sài Gòn,lại nhớ Hà Nội,Hà Nội chắc bây giờ lạnh lắm,bây giờ mà đi trên đường Thanh Niên đón gió đông phả vào mặt biết đâu lại có cả mưa phùn nữa thì thật là thú!Sài Gòn dạo này trời cũng se lại thế nhưng cả ngày ngồi trong phòng máy lạnh vừa ra ngoài là hơi nóng hầm hập phả vào mặt!
    __Công chức quèn,lương chả bao nhiêu mà đã thấy bao nhiêu là vấn đề,chui vào quán ngồi nhâm nhi cafe có một mình ngồi có lúc mà đốt cả gói thuốc,dạo này nghiện nặng rồi!Tự dưng nhớ em!Chẳng biết em giờ này làm gì chắc là đang ở bên người yêu,BMT bây giờ cũng lạnh lắm nhỉ???
    __Về nhà lại lôi sách ra đọc,đọc mới mấy trang tự dưng thấy mắt nhoè đi...buồn gì chẳng biết nữa!
    __Nhân tình thế thái...ngẫm lại mới thấy cay đắng làm sao
  5. Nhimcon1982

    Nhimcon1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    0

    Mỗi lúc thấy ta một già đi!Thời gian trôi nhanh và ta luôn cảm thấy mỏi mệt!Không biết khi tuổi già đến cảm giác của ta sẽ như thế nào!
    __Chiều hết giờ làm việc!Chưa muốn về lang thang Sài Gòn,lại nhớ Hà Nội,Hà Nội chắc bây giờ lạnh lắm,bây giờ mà đi trên đường Thanh Niên đón gió đông phả vào mặt biết đâu lại có cả mưa phùn nữa thì thật là thú!Sài Gòn dạo này trời cũng se lại thế nhưng cả ngày ngồi trong phòng máy lạnh vừa ra ngoài là hơi nóng hầm hập phả vào mặt!
    __Công chức quèn,lương chả bao nhiêu mà đã thấy bao nhiêu là vấn đề,chui vào quán ngồi nhâm nhi cafe có một mình ngồi có lúc mà đốt cả gói thuốc,dạo này nghiện nặng rồi!Tự dưng nhớ em!Chẳng biết em giờ này làm gì chắc là đang ở bên người yêu,BMT bây giờ cũng lạnh lắm nhỉ???
    __Về nhà lại lôi sách ra đọc,đọc mới mấy trang tự dưng thấy mắt nhoè đi...buồn gì chẳng biết nữa!
    __Nhân tình thế thái...ngẫm lại mới thấy cay đắng làm sao
  6. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Vớ vẩn thật. Cứ háo hức mong chờ, thậm chí còn đôi chút tự mãn khi nhận cái công việc ấy. Vậy mà khi vào việc rồi thì mọi thứ cứ rối tung cả lên, hỗn loạn, nháo nhào... có phải vì thế mà bản thân sự việc trở nên nhàm chán không ?
    Cứ kêu là "tiên trách kỷ, hậu trách nhân", nhưng sao khi một việc xảy ra, chẳng thấy vấn "kỷ", toàn thấy oán "nhân" ?
    Bực cả mình, sốt cả ruột, chán cả đời...
    Đúng là cuộc sống, đôi khi chẳng biết thế nào mà lần.
  7. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Vớ vẩn thật. Cứ háo hức mong chờ, thậm chí còn đôi chút tự mãn khi nhận cái công việc ấy. Vậy mà khi vào việc rồi thì mọi thứ cứ rối tung cả lên, hỗn loạn, nháo nhào... có phải vì thế mà bản thân sự việc trở nên nhàm chán không ?
    Cứ kêu là "tiên trách kỷ, hậu trách nhân", nhưng sao khi một việc xảy ra, chẳng thấy vấn "kỷ", toàn thấy oán "nhân" ?
    Bực cả mình, sốt cả ruột, chán cả đời...
    Đúng là cuộc sống, đôi khi chẳng biết thế nào mà lần.
  8. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Cho tôi!
    Tôi này, ở đời, không được yêu, là bình thường lắm. Tôi cũng vậy mà, tôi yêu, tôi không yêu, tôi thích, tôi không thích. Vậy thì tôi được yêu, hay tôi không được yêu, cũng rất bình thường.
    Nhưng, nếu tôi cho là tôi yêu, thì tôi phải khẳng định rõ đấy, yêu không dễ như tôi tưởng đâu!. Đã yêu, thì yêu cho trọn vẹn. Đã yêu, thì yêu cho hết lòng. Còn một khi, so đo đong đếm, thì đó chẳng phải yêu đâu. Tình yêu không cho phép sự nhỏ nhen. Tình yêu, không dung chứa sự hận thù. Còn không, thì là tôi chưa yêu!!!
    Khi tôi thấy tôi khao khát, khi tôi thấy tôi không thể thiếu, đó, mới chỉ là một phần thôi. Còn khi tôi thấy tôi không thể hận thù, khi tôi thấy không tài nào ghét bỏ, khi tôi thấy người tôi yêu tổn thương, mà tâm hồn tôi giã nát, thì, thì...
    Cuối cùng, cái lắng lại sau chót trong tôi, bao giờ cũng là sự thương xót. Tôi không ghét nổi, tôi không hận nổi. Cho dù sự phán xét của tôi có cay nghiệt đến đâu, thì tim đó, yêu thương đó, mãi mãi như dòng nước nhẹ xuôi, nhẹ xuôi...
    Tôi ơi, hãy hiểu việc mình làm nhé. Nó bắt nguồn từ điều gì? Nếu là giận, thì thôi đi, nếu là thù, thì thôi đi, nếu là oán hờn, thôi ngay đi. Hãy chỉ yêu thôi, đơn phương cũng được, cũng được mà. Cũng không cần cố quên. Khi nào còn tình yêu, thì hãy yêu thật thà, đến khi nào tình yêu thực sự không còn nữa, nó sẽ đi, không cần tôi vất vả đuổi xua. Xét cho cùng, mà cũng chẳng phải cùng, yêu, chính là yêu thế, vậy thôi. Còn đòi hỏi, dựng xây, nó chỉ là thói quen của cuộc đời.
    Hãy để cho yêu, cứ là yêu thế, nhé tôi!
    Được sutsit sửa chữa / chuyển vào 20:25 ngày 15/12/2004
  9. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Cho tôi!
    Tôi này, ở đời, không được yêu, là bình thường lắm. Tôi cũng vậy mà, tôi yêu, tôi không yêu, tôi thích, tôi không thích. Vậy thì tôi được yêu, hay tôi không được yêu, cũng rất bình thường.
    Nhưng, nếu tôi cho là tôi yêu, thì tôi phải khẳng định rõ đấy, yêu không dễ như tôi tưởng đâu!. Đã yêu, thì yêu cho trọn vẹn. Đã yêu, thì yêu cho hết lòng. Còn một khi, so đo đong đếm, thì đó chẳng phải yêu đâu. Tình yêu không cho phép sự nhỏ nhen. Tình yêu, không dung chứa sự hận thù. Còn không, thì là tôi chưa yêu!!!
    Khi tôi thấy tôi khao khát, khi tôi thấy tôi không thể thiếu, đó, mới chỉ là một phần thôi. Còn khi tôi thấy tôi không thể hận thù, khi tôi thấy không tài nào ghét bỏ, khi tôi thấy người tôi yêu tổn thương, mà tâm hồn tôi giã nát, thì, thì...
    Cuối cùng, cái lắng lại sau chót trong tôi, bao giờ cũng là sự thương xót. Tôi không ghét nổi, tôi không hận nổi. Cho dù sự phán xét của tôi có cay nghiệt đến đâu, thì tim đó, yêu thương đó, mãi mãi như dòng nước nhẹ xuôi, nhẹ xuôi...
    Tôi ơi, hãy hiểu việc mình làm nhé. Nó bắt nguồn từ điều gì? Nếu là giận, thì thôi đi, nếu là thù, thì thôi đi, nếu là oán hờn, thôi ngay đi. Hãy chỉ yêu thôi, đơn phương cũng được, cũng được mà. Cũng không cần cố quên. Khi nào còn tình yêu, thì hãy yêu thật thà, đến khi nào tình yêu thực sự không còn nữa, nó sẽ đi, không cần tôi vất vả đuổi xua. Xét cho cùng, mà cũng chẳng phải cùng, yêu, chính là yêu thế, vậy thôi. Còn đòi hỏi, dựng xây, nó chỉ là thói quen của cuộc đời.
    Hãy để cho yêu, cứ là yêu thế, nhé tôi!
    Được sutsit sửa chữa / chuyển vào 20:25 ngày 15/12/2004
  10. mps

    mps Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2004
    Bài viết:
    1.107
    Đã được thích:
    0
    http://www.vndichthuat.com/

Chia sẻ trang này