1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngăn riêng cho tuỳ bút và tự cảm vớ vẩn (phần 2)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi haiquy_hn, 17/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Quán cà phê ấm vô cùng. Những chiếc áo khoác sẽ cảm thấy rất lạc lõng ở đây. Sau những tấm kính dày, giữa những chiếc nệm màu da cam và những ngọn đèn rực rỡ gam màu của mặt trời, mùa đông dường như biến mất hoàn toàn.
    Chiếc bàn nằm đúng góc, nhìn ra cửa, nơi bức tượng Đức Mẹ nghiêng bóng xuống mặt nền bê tông sáng trắng. Chỉ có hai chỗ. Không phải là đối diện. Đó là hai cạnh sát nhau của một hình vuông. Hai cạnh bằng nhau.
    Những dòng người yên lặng nối nhau vào Nhà Thờ. Chúa nhật. Có những người thành kính đứng từ sân, đầu cúi thấp, có thể đang cầu một đoạn kinh nào đó. Có những đôi mắt dõi theo. Có tôi...
    Tôi cũng muốn gục đầu xuống chiếc bàn gỗ kia và cầu kinh. Có thể là tất cả các vị thánh thần có trên cõi đời này. Tất cả các vị! Tôi cầu cho anh.
    Chuông Nhà thờ điểm 7 tiếng. Mới bắt đầu tối thôi mà. Hương hoa sữa không lọt vào không gian vàng rực này. Chỉ có hơi lạnh, thi thoảng lắm, theo chân những người khách mới.
    "Em ra đi. Anh ngồi ở quán cà phê ngay chỗ Nhà Thờ ấy. Cái cây hoa sữa ngày xưa em đợi anh ấy!" Người đàn ông ngồi chiếc bàn phía sau đang gọi điện. Giọng nói miền Nam. Bỗng chốc tôi thấy rùng mình...
    Thêm một tách nữa nhé - Tôi mặc cả. Tôi vẫn thường mặc cả với tụi bạn để uống thêm một suất cà phê nữa. Và cậu gật đầu. Ngày hôm nay, chúng tôi chấp nhận - những người bạn tốt - nếu là bạn tốt - chúng tôi phải chấp nhận...
    9 tiếng chuông. Người đàn ông bàn sau vẫn đợi. Có thể ông ta đã gọi lại nhiều lần nữa và không ai nhấc máy. Nhà Thờ đóng cửa. Chỉ còn lũ trẻ nhảy múa trên những bậc tam cấp. Lác đác bóng người còn đứng lại, thành kính ngước nhìn tượng Đức Mẹ...
    ...Tôi nói "Về đi, trời lạnh lắm rồi đấy!" Rồi một mình, lặng lẽ, tôi đi về phía Đông...
  2. anh_cymbidium

    anh_cymbidium Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/09/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời ai ai cũng là cơn giông lớn , để cuốn xéo đi những khuất tất của thời gian đã qua , để rửa trôi những lầm lỗi , và nhiều hôn thế là để tảy sạnh những vết ố chai sần lỳ lợm vốn có mà tuổi thanh xuân qua rồi mang lại .
    Ai vui ? ai đang vui ? khi nhìn trời giông lầm lũi kéo tới , an bằng , bàng bạc trên chớp chiều để đùng đùng tức khắc chuốc xuống cõi gian những lốc xoáy , vực hốc thẳm đen của chết chóc và tàn hoang sau đấy ? Khi bình lặng nhất trong đời là lúc tích tụ đủ thứ sóng gió ngầm dưới luôn bất thần vụt trỗi ào ạt đỗ vỡ . Nhân gian đâu lắm kẻ mù mờ để chịu chấp nhận nhiều thế những nỗi đau , dù nhiều khi có nó thành lời : những nỗi đau ấy cũng rất tuyệt với với cái hồn người vốn lành lặn sẹo đời .
  3. anh_cymbidium

    anh_cymbidium Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/09/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời ai ai cũng là cơn giông lớn , để cuốn xéo đi những khuất tất của thời gian đã qua , để rửa trôi những lầm lỗi , và nhiều hôn thế là để tảy sạnh những vết ố chai sần lỳ lợm vốn có mà tuổi thanh xuân qua rồi mang lại .
    Ai vui ? ai đang vui ? khi nhìn trời giông lầm lũi kéo tới , an bằng , bàng bạc trên chớp chiều để đùng đùng tức khắc chuốc xuống cõi gian những lốc xoáy , vực hốc thẳm đen của chết chóc và tàn hoang sau đấy ? Khi bình lặng nhất trong đời là lúc tích tụ đủ thứ sóng gió ngầm dưới luôn bất thần vụt trỗi ào ạt đỗ vỡ . Nhân gian đâu lắm kẻ mù mờ để chịu chấp nhận nhiều thế những nỗi đau , dù nhiều khi có nó thành lời : những nỗi đau ấy cũng rất tuyệt với với cái hồn người vốn lành lặn sẹo đời .
  4. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    Dạo này bon chen kinh quá. vẫn thấy ngu.
  5. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    Dạo này bon chen kinh quá. vẫn thấy ngu.
  6. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Tối nay tôi đi rồi. Tôi muốn được yên nghỉ, cả đầu óc và thân thể. Hai ngày nay tôi để đầu trần đi trong sương. Óc buốt lặng. Tôi cảm thấy mọi thứ xung quanh đều như đang chực vỡ vụn. (Có một lúc nào tôi đã tưởng mình đang trèo lên đỉnh của một núi cát. Cứ mỗi bước đi là một bước tuột chân. Rồi nếu tôi ngồi sụp xuống, cát cũng sẽ trũng xuống vết tôi. Rồi nếu tôi có muốn cầm cát, cát cũng sẽ tuột theo kẽ tay tôi...Làm thế nào để mỗi bước đi còn lại trong đời?)
    Tối nay tôi đi rồi. Rời xa Hà Nội đầy sương và đầy nắng. Rời xa chiếc PC đáng yêu và đáng ghét. Rời xa ô cửa sổ nhìn ra những tấm lưới chằng của tòa nhà ngất ngưởng. Rời xa những khuôn mặt đẹp nhưng biết nói những lời nọc độc. Rời xa những người tưởng là bạn nhưng còn ác hơn cả những kẻ thù độc. Rời xa...
    ...Tối nay tôi đi rồi. Tôi tưởng thấy mình nằm gục bên thành ghế trong toa tàu lắc lư. Tôi sẽ ngủ, một giấc say nhất trong đời, hay sẽ thức với mí mắt căng nhìn những ánh đèn nhạt trong sương? Tôi sẽ thanh thản bỏ lại tất cả phía sau hay lại thêm một lần trọc trằn vì toan tính? Tôi sẽ có được mình hay sẽ chối bỏ mình?
    ...Tối nay tôi đi rồi. Tôi muốn được yên nghỉ...
  7. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Tối nay tôi đi rồi. Tôi muốn được yên nghỉ, cả đầu óc và thân thể. Hai ngày nay tôi để đầu trần đi trong sương. Óc buốt lặng. Tôi cảm thấy mọi thứ xung quanh đều như đang chực vỡ vụn. (Có một lúc nào tôi đã tưởng mình đang trèo lên đỉnh của một núi cát. Cứ mỗi bước đi là một bước tuột chân. Rồi nếu tôi ngồi sụp xuống, cát cũng sẽ trũng xuống vết tôi. Rồi nếu tôi có muốn cầm cát, cát cũng sẽ tuột theo kẽ tay tôi...Làm thế nào để mỗi bước đi còn lại trong đời?)
    Tối nay tôi đi rồi. Rời xa Hà Nội đầy sương và đầy nắng. Rời xa chiếc PC đáng yêu và đáng ghét. Rời xa ô cửa sổ nhìn ra những tấm lưới chằng của tòa nhà ngất ngưởng. Rời xa những khuôn mặt đẹp nhưng biết nói những lời nọc độc. Rời xa những người tưởng là bạn nhưng còn ác hơn cả những kẻ thù độc. Rời xa...
    ...Tối nay tôi đi rồi. Tôi tưởng thấy mình nằm gục bên thành ghế trong toa tàu lắc lư. Tôi sẽ ngủ, một giấc say nhất trong đời, hay sẽ thức với mí mắt căng nhìn những ánh đèn nhạt trong sương? Tôi sẽ thanh thản bỏ lại tất cả phía sau hay lại thêm một lần trọc trằn vì toan tính? Tôi sẽ có được mình hay sẽ chối bỏ mình?
    ...Tối nay tôi đi rồi. Tôi muốn được yên nghỉ...
  8. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay, vác cái túi chảnh choẹ màu hồng của Hội An, đọc tin nhắn của cô em, thấy xúc xì động quá, đang ngồi uống sữa tươi, thế mà phải hắt cì hơi 3 cái liền:
    paint your life,
    paint your love
    can u see?
    were in a world of colour.
    pink, blue,or black, its up to u!
    Con người thì phờ phạc bạc cả mắt, cái túi thì cứ hồn nhiên nhã nhặn, khi con bé đi công tác Quảng Ngãi ra hỏi rất hùng dũng: Codet ko thích màu sáng à?
    Uh
    Này.
    Tên đó rút ra cái túi hồng có trang trí hoạ tiết đen.
    Sao lại màu này?
    Ghét của nào trao của đó mà.
    Biết ghét màu chảnh, thì chọn luôn màu chảnh...
    Codet chỉ biết cười, ko biết nói gì.
    Ngày đầu tiên, cái túi đã bẩn mất rồi, thôi cất đi để dành vậy.
    Tks các đồng chí nào có nhã ý tặng quà cho tôi nhá!!1
  9. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay, vác cái túi chảnh choẹ màu hồng của Hội An, đọc tin nhắn của cô em, thấy xúc xì động quá, đang ngồi uống sữa tươi, thế mà phải hắt cì hơi 3 cái liền:
    paint your life,
    paint your love
    can u see?
    were in a world of colour.
    pink, blue,or black, its up to u!
    Con người thì phờ phạc bạc cả mắt, cái túi thì cứ hồn nhiên nhã nhặn, khi con bé đi công tác Quảng Ngãi ra hỏi rất hùng dũng: Codet ko thích màu sáng à?
    Uh
    Này.
    Tên đó rút ra cái túi hồng có trang trí hoạ tiết đen.
    Sao lại màu này?
    Ghét của nào trao của đó mà.
    Biết ghét màu chảnh, thì chọn luôn màu chảnh...
    Codet chỉ biết cười, ko biết nói gì.
    Ngày đầu tiên, cái túi đã bẩn mất rồi, thôi cất đi để dành vậy.
    Tks các đồng chí nào có nhã ý tặng quà cho tôi nhá!!1
  10. Zdreamer

    Zdreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    1
    Chị ơi, em đang ở Sapa rồi. Say cái lạnh, say rượu ngô, say chợ tình, say...mình!
    Khu resort sang trọng và tuyệt vời đến nỗi không có gì để ngán ngẩm và hiểu thế nào là sướng khi có tiền.
    Ngày mai qua Trung Quốc, sẽ gắng say trận nữa trước khi hồi Hà Nội.
    Định nhắn tin cho chị nhưng sợ chị buồn, thây kệ. Em đã xin nghỉ việc rồi. Chán mọi thứ đến tận cổ. Giá mà em chịu được cái mùi tanh của dân xứ này, em sẽ nán lại lâu hơn.
    Tháng sau mà em thất nghiệp thì chị lại đỡ bị "quấy rối". Mai vui nhé chị!

Chia sẻ trang này