1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngạnh Công? ( hỏi bác thieulam_VN cùng các anh chị! )

Chủ đề trong 'Võ thuật' bởi burning_vn, 02/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TrietQuyen

    TrietQuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Hì, đúng là chuyện nào cũng có mặt lợi và mặt hại riêng. Nhưng nói chung với võ thuật, gày còm thiệt thòi quá . Chắc phải khổ luyện hơn người đô con mới bù đắp được. Mà phải khổ luyện thật chứ không khổ chơi! . Khổ quá không khéo tẩu hoả chít
  2. thieulam_vietnam

    thieulam_vietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    2.121
    Đã được thích:
    1
    Cũng chẳng nên bi quan như thế, người gày mà nhanh nhẹn khoẻ mạnh thì còn hơn khối người béo ì ạch chậm chạp ấy chứ.
    Nhưng khổ luyện cũng phải có phương pháp chứ không phải là nhắm mắt luyện bừa, hoặc luyện theo sách vở đâu. Vấn đề là luyện cái gì? để làm gì ? chứ không phải là bạ cái gì cũng luyện thì có sống đến 1000 tuổi - thọ ngang trời đất cũng không thể có đủ thời gian và sức lực mà luyện hết các môn công của võ thuật. Giống như có câu chuyện có kẻ khoe bỏ ra 20 năm để luyện THUỶ THƯỢNG PHIÊU mà chẳng biết thành tựu tới đâu (nếu có chỉ là xảo thuật bịp thiên hạ), trong khi chỉ cần vài ngàn là đủ thuê đò sang sông rùi.
  3. TrietQuyen

    TrietQuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Ối quá đúng, học cái gì cũng phải có phương pháp, nhưng mà phương pháp thật thì chả ai chịu nói. Còn phương pháp đọc có vẻ tập được thì lại nhan nhản ở các hiệu sách, kiểu người mờ dắt người mù. May thì không đi lạc chứ trên đường đi cứ gọi là "nằm sấp nằm ngửa" như cơm bữa.
  4. TrietQuyen

    TrietQuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Tiện thể hỏi luôn bác TLVN giới thiệu về bài quyền 32 thế của Tống Thái Tổ luôn. Em nghe nói bài đó là bài quyền của võ đang có rất nhiều thế biến. Ban đầu luyện nội tráng, ngoại tráng rất cầu kỳ.
    Bài quyền này đã được ông Hồng Lĩnh giới thiệu qua, nhưng đúng là chỉ giới thiệu qua, các đồ hình cũng sơ sài. Anh TLVN giới thiệu về bài quyền đó được không? Nghe nói bài quyền đó xuất phát từ thời Nhạc Phi truyền đến này cũng đã được nhiều võ sư nghiên cứu và bổ túc thêm.
    Chà nếu có thêm video thì quá hay.
  5. pikachubonmat

    pikachubonmat Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    1
    tại hạ muốn nghiên cứu chút thuốc luyện ngạnh công nhờ các huynh giúp hộ
  6. TrietQuyen

    TrietQuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Các bài thuốc này trích trong cuốn : Tự luyện Thiết Sa Chưởng của Võ sư Hàng Thanh
    1) BÀI THUỐC THANG :
    DƯỢC LIỆU : Địa cốt bì và muối bột (cả thảy 2 vị)
    CÁCH CHẾ : Dùng 2 vị trên bằng nhau 10 lượng mỗi thứ, mang nấu chung bằng nồi đất.
    CÁCH DÙNG : Trước và sau khi luyện công, nhúng hai bàn tay vào nồi thuốc còn ấm ấm để khí huyết được điều hòa và da thịt được mềm mại. Cứ mỗi lần trước giờ luyện công mang hâm nóng xong mừng ra xài, xài đến khi cạn nước thi đổ thêm. 30 ngày thay thuốc một lần, tức đổ bỏ thuốc trong nồi cho vào thuốc mới bổ.
    2) BÀI THUỐC NGÂM GIẤM :
    DƯỢC LIỆU : 1. Xuyên ô ?" 2. Thảo ô ?" 3. Nam tinh ?" 4. Xà xàng tử - 5. Bán hạ - 6. Bá hộ. - 7. Hoa tiêu - 8. Long độc - 9. Thấu cốt thảo - 10. Lê lưu ?" 11. Long cốt ?" 12. Mẫu lệ - 13. Địa cốt bì ?" 14. Tử hoa ?" 5. Địa đinh -16. Lưu hoàng ?" 17. Lưu kỳ nựu.
    Mỗi vị một lượng.
    Muối xanh (muối biển sống) 4 lượng.
    CÁCH CHẾ : Tất cả 18 vị trên bỏ vào nồi đất lớn, đổ vào 5 tô giấm thanh, nấu lửa riu riu còn lại 7 chén.
    CÁCH DÙNG : Trước khi tập ngâm tay vào thuốc giấm còn ấm ấm, xong lau khô để bắt đầu luyện. Sau buổi tập cũng phải ngâm tay vào thuốc lần nữa. Thời gian luyện là 100 ngày với thang này. Đúng 33 ngày thì thay thang thuốc mới.
    3) BÀI THUỐC NGÂM GIẤM LUYỆN THIẾT SA CHƯỞNG
    DƯỢC LIỆU: 1. Da voi ?" 2. Xuyên sơn giáp (sao) - 3. Bán hạ - 4. Xuyên ô ?" 5.Thảo ô - 6. Toàn đương qui ?" 7. Tòng bì ?" 8. Tiêu túc - 9. Hoa tiêu ?" 10. Bá diệp ?" 11. Thấu cốt thảo ?" 12. Tử hoa ?" 13. Địa đinh - 14. Muối bột.
    14 vị trên mỗi vị ba lượng, cộng với một đôi chân quạ.
    CÁCH CHẾ : Tất cả các món trên đổ chung vào một chiếc hủ (khạp) đất, sành (đồ gốm), đổ vào 8 lít giấm và 8 lít nước lạnh để ngâm.
    CÁCH DÙNG : mỗi lần tập múc ra một lượng (một chén nhỏ cũng được) vừa đủ rửa tay, trước và sau khi tập. Còn thì đổ chung vào nước ấm ấm để ngâm tay sau khi tập cho tay được mềm mại.
    4) BÀI THUỐC NGÂM GIẤM LUYỆN THIẾT SA CHƯỞNG
    DƯỢC LIỆU: 1. Xuyên ô ?" 2. Thảo ô ?" 3. Nam tinh ?" 4. Xà xàng tử - 5. Bán hạ - 6. Địa cốt bì ?" 7. Hoa tiêu ?" 8. Lê lưu ?" 9. Bá hộ - 10. Phù hải thạch ?" 11. Lang độc -12. Thấu cốt thảo -13. Sài hồ -14. Long cốt -15. Rễ cao lương (móng rồng) ?" 16. Mộc thông ?" 17. Móng cọp (bát sơn hổ) ?" 18. Địa đinh ?" 19. Tử quyển -20. Lưu hoàng -21. Muối xanh.
    Tất cả là 21 vị. Mỗi vị một lượng.
    CÁCH CHẾ : Tất cả các vị trên cho vào một nồi đất lớn rồi đổ vào 3 lít giấm và 3 lít nước lạnh, nấu lửa than riu riu.
    CÁCH DÙNG : Trước và sau buổi luyện công ngâm tay vào thuốc nấu ấm ấm. Dùng càng nhiều càng tốt.
    5) BÀI THUỐC NGÂM GIẤM LUYỆN THIẾT SA CHƯỞNG
    DƯỢC LIỆU : 1. Xuyên ô ?" 2. Thảo ô ?" 3. Nam tinh ?" 4. Xà xàng tử - 5. Bán hạ - 6. Bá hộ (mỗi thứ trên đều nhau một chỉ) - 7. Hoa tiêu - 8. Lang độc ?" 9. Thấu cốt thảo ?" 10. Lê lưu ?" 11. Long cốt ?" 12. Hải nha - 13. Địa cốt bì ?" 14. Tử hoa ?" 15. Địa đinh (các vị trên mỗi thứ một lượng) - 16. Lưu hoàng (một lượng) ?" 17. Lưu kỳ nựu (2 lượng) ?" 18. Muối xanh (4 lượng)
    CÁCH CHẾ : Tất cả 18 vị mang ngâm với 4 lít giấm và 4 lít nước, xong mang dùng nồi đất, lửa than sắc còn lại 6 lít thì vừa.
    CÁCH DÙNG : Trước và sau giờ luyện tập ngâm tay vào thuốc còn ấm ấm xong lao khô. Những bài thuốc chuyên hâm ấm ấm để dùng thì tốt hơn hết nên dùng nồi đất lớn mà nấu thuốc rồi cứ để nguyên trong nồi đậy kín, cứ mỗi lần mang ra hâm lại mà xài. Cũng có thể cứ nấu xong đổ vào khạp sành, mỗi lần tập thì lấy ra một chén nhỏ đổ vào siêu đấu nấu cho ấm ấm xài cũng được.
    6) BÀI THUỐC NGÂM RƯỢU LUYỆN THIẾT SA CHƯỞNG
    DƯỢC LIỆU : 1. Đương qui ?" 2. Hồng hoa ?" 3. Lưu kỳ nựu ?" 4. Xuyên tục đoạn ?" 5. Chương mộc. (các vị trên mỗi vị hai lượng) ?" 6. Hương phụ ?" 7. Nhũ hương ?" 8. Mộc dược (ba vị nầy mỗi vị một lượng rưỡi) ?" 9. Thần cân thảo ?" 10. Ngũ gia bì ?" 11. Ngãi diệp (mỗi thứ ba lượng) ?" 12. Quế chi (1 lượng) ?" 13. Hành sống (1 cây)
    CÁCH CHẾ : Mang tất cả 13 vị bỏ vào nồi đất nấu với 6 lít rượu trắng cón lại 5 lít thì được.
    CÁCH DỪNG : Thuốc rượu nấu xong vớt xác bỏ rồi đổ vào bình đậy kín, mỗi lần tập luyện rót ra một chén nhỏ (ly uống cà phê xây chừng), nấu cho ấm ấm rồi ngâm tay vào, xong lau khô chờ cho nhiệt độ nguội hẳn rồi mới bắt đầu luyện tập. Sau khi hành công cũng ngâm tay vào thuốc 1 lần. Nếu không làm cách đó thì để nguyên nồi lớn nấu âm ấm ngâm cả hai bàn tay cũng hay nhưng mắc công nấu lâu. Cần nhất là phải đậy kín nồi kẻo bị bay hơi nhiều quá mất kiến hiệu.
    7) BÀI THUỐC NGÂM RƯỢU LUYỆN THIẾT SA CHƯỞNG
    DƯỢC LIỆU : 1. Qui vĩ ?" 2. Hồng hoa ?" 3. Nhủ hương ?" 4. Mộc dược ?" 5. Mộc hương ?" 6. Chỉ xác ?" 7. Kiết cánh ?" 8. Xuyên khung ?" 9. Đơn bì ?" 10. Kinh giới ?" 11. Đào nhơn ?" 12. Chi tử ?" 13. Xích thược ?" 14. Huyết kiệt ?" 15. Hổ cốt ?" 16. Trầm hương
    CÁCH CHẾ : tất cả l6 vị, mỗi vị 3 chỉ, tán nhuyễn thành bột ngâm chung với hai lít rượu trắng, 7 ngày sau dùng được, càng lâu càng tốt.
    CÁCH DÙNG : Trước khi luyện rót thuốc ra thoa bóp cho nóng hai bàn tay xong mới luyện, sau khi luyện xong cũng hành dược công như thế. Khi nào hết thuốc thì đi bổ thêm thang khác. Luyện công hành dược tữu đúng 100 ngày thì thuốc mới thấm vào tới xương làm xương, gân cốt cứng mạnh vô cùng.
    8) BÀI THUỐC NGÂM RƯỢU LUYỆN THIẾT SA CHƯỞNG
    DƯỢC LIỆU : 1. Hắc chi mẫu ?" 2. Bạch trực ?" 3. Bạch tiển bì - 4. Bắc tế tân ?" 5. Phòng phong ?" 6. Kinh giới ?" 7. Tiểu nha tạo ?" 8. Bạch thất lệ ?" 9. Đại qui vĩ ?" 10. Kim ngân huê (các vị trên mỗi thứ 2 chỉ) ?" 11. Huyền sâm ?" 12. Huỳnh bá ?" 13. Dương khí thạch ?" 14. Hồng hoa ?" 15. Tiểu xuyên liên (các vị trên mỗi thứ 1 chỉ) ?"16. Ngô công (hai con) ?" 17. Hồng nương tử ?" 18. Nao sa (mỗi vị 1 chỉ) ?" 19. Bạch tín (5 phân) ?" 20. Ban miêu trùng (3 chỉ) ?" 21. Trắc bá ?" 22. Càng lương (mỗi thứ một lượng) ?" 28. Thiết sa ?" 29. Chỉ thiên thục (mỗi vị 4 chỉ) ?" 5. Tả bì trùng ?" 26. Than đá (mỗi vị 3 lượng) ?" 27. Huê thủy thảo (8 lượng)
    CÁCH CHẾ : Tất cả cộng là 27 vị, riêng than đá và thiết sa bỏ vào chảo sao cho nóng đỏ rồi bỏ chung vào 25 vị kia thêm vào 10 lít rượu trắng, mang nấu còn lại 8 lít thì dùng được.
    CÁCH DÙNG : Trước và sau khi tập phải ngâm tay vào thuốc sau đó lau khô. Bình thuốc phải đậy kín hơi. Mỗi lần tập rót ra một chén nấu ấm ấm mà dùng.
    9) BÀI THUỐC NGÂM GIẤM LUYỆN THIẾT SA CHƯỞNG
    DƯỢC LIỆU : 1. Nhủ hương ?" 2. Thảo xạ hương ?" 3. Kê ky tử ?" 4. Đuôi sơn hổ. ?" 5. Hoài ngưu tất ?" 6. Hổ cốt ?" 7. Ma hoàng ?" 8. Ngoả hoa ?" 9. Hoài hoa ?" 10. Kim anh tử ?" 11. Thạch lưu bì ?" 12. Phi tử ?" 13. Điạ cốt bì ?" 14. Bì ma tử ?" 15. Mộc dược ?" 16. Mã liên thảo ?" 17. Tự nhiên đồng ?" 18. Xà xàng tử ?" 19. Quế chi ?" 20. Bán hạ ?" 21. Phúc bồn tử (các vị trên mỗi vị 2 lượng) ?" 22. Ngũ gia bì ?" 23. Bì tiêu ?" 24. Câu đằng ?" 25. Thảo ô ?" 26. Xuyên ô ?" 27. Thủy tiên hoa ?" 28. Bạch tiển bì ?" 29. Hổ cốt thảo ?" 30. Náo dương hoa ?" 31. Lạc đắc đả ?" 32. Đông hoa ?" 33. Tượng bì ?" 34. Đại lực căn ?" 35. Ngũ long thảo ?" 36. Bát tiên thảo ?" 37. Ngô đồng hoa (các vị trên mỗi vị 4 lượng) ?" 38. Tạng hồng hoa (6 lượng) ?" 39. Muối xanh ?" 40. Sa cao bì ?" 41. Tứ hồng thảo (mỗi vị nửa cân) ?" 42. Nam tinh ?" 43. Sài hồ ?" 44. Hoài điều ?" 45. Xuyên sơn giáp ?" 46. Sa tiền tử ?" 57. Qua sơn long ?" 48. Hoàn qui thảo ?" 49. Hột đào bì ?" 50. Huỳnh kỳ (các vị trên mỗi vị 3 lượng) ?" 51. Một đôi móng quạ ?" 52. Mộc qua (20 trái) ?" 53. Bạch phụng tiển (20 trái) ?" 54. Một tổ ong ?" 55. Du tòng tiết (10 cái) ?" 56. Đại phù bình (24 cái).
    CÁCH CHẾ : Tất cả 56 vị trên đổ vào 20 lít giấm, và 20 lít nước rồi cho vào chiếc trả lớn (loại nổi đất lớn dùng để nấu bánh Tét hoặc bánh Chưng (để ăn Tết), xong đem nấu, nước thuốc sắc lại còn chừng 30 lít thì đổ vào trong khạp sành.
    CÁCH DÙNG : Trước khi tập luyện nhúng cả hai tay vào khạp thuốc xong lấy ra chà xát cho nóng rồi bắt đầu tập luyện . Sau khi hành công xong cũng ngâm tay vào thuốc.
  7. TrietQuyen

    TrietQuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Trên đây là những bài thuốc hay dùng để luyện tập Thiết Sa chưởng. Môn sinh thích bài nào thì hãy dùng bài thuốc đó đúng 100 ngày, có như thế thì thuốc mới có đủ thời gian đễ ngấm vào xương cốt, bằng nay xài toa này, mai kia lại xài thang khác, ấy cũng như luyện võ mà sáng luyện phái này, chiêu nọ, chiều lại đổi thức đổi môn, không ngày nào tập giống ngày nào thì có đến mãn đời cũng chưa thành đạt công phu nào. Nhưng về võ bất quá là không thu thái được thì thôi đằng nầy thuốc không thể làm như thế được, vì có khi còn bị tai hại là đằng khác. Môn sinh cũng nên nhớ là thuốc không phải bài dài mà hay, ngắn ít vị là dở. Mà hay dở là ở chỗ người dùng có đúng hay không mà thôi. Thật ra thì thuốc nào cũng hay, nhưng người luyện lập không biết tập, không biết cái hay của nó để tập cũng như đôi khi người ta dạy mà không biết cách dạy cái hay của võ thuật cho môn sinh thì làm thế nào phân biệt được là hay dở ra làm sao. Rốt cuộc rồi cái hay đâu chẳng thấy mà toàn thấy những thứ dở lan tràn khắp thiên hạ.
    Trên đây là bàn về những cái lý thông thường của thuốc và võ, chứ thật ra trên đời từ xưa nay nếu nói đến hay hay dở thì người ta phải hiểu là hay hay dở đối với ai, hay hơn cái nào, và dở hơn cái nào. Người biết được cái đó mới gọi là kẻ trí, như tập võ phải biết suy xét thiệt hơn, biết lai lịch (lịch sử) môn võ của mình và những chuyện hay dở thì có thời gian làm thước đo rồi. Cái gì còn lại sau nhiều thế kỷ ấy là của thật, còn những cái giả tạo, vá víu tạm thời thì trong thoáng giây phút hoặc đã vài năm, vài mươi năm thì bị bỏ quên. Một tư tưởng hay 4.000 năm còn được người nhắc tới, cuốn sách hay càng đọc càng hay, ấy mới gọi là hay.
    Một người có tuổi nói : ?oCũng thì một cuốn sách mà tuổi ấu thơ đọc thấy thích, mà khi đã trưởng thành đọc thấy có ích và đến tuổi lão nhược đọc lại thì thấy tâm hồn khoan khoái hân hoan thì quả thật là cuốn sách hay thật.?
    Hiện nay có những thứ thuốc xài một lần thấy hay xài hoài đâm quen thuộc, dĩ nhiên là hết hay.
    Có nhiều môn võ mới nghe qua cũng rất hay, xem kỹ thấy chẳng được hay bao nhiêu, tập lâu không thấy tiến bộ thì còn phê phán vào chỗ nào được nữa. Tác giả không dám lạm bàn việc riêng của từng phái hệ võ lâm nhưng lúc cao hứng có hoa ngôn thì cũng là việc thường của người nhân thế, chỉnh mong độc giả không thấy thế mà đâm ra có điều kỳ thị, võ lâm như cây một cội, như nước một nguồn. Người mà còn phân chia, kỳ thị thì dân tộc đó chưa phải là giống dân văn minh dù rằng dân đó có nền kinh tế quân sự mạnh đến mấy.
    Trở lại nguyên đề, thuốc dùng luyện Thiết Sa chưởng cũng như Phép luyện và Ứng dụng Thiết Sa chưởng vào đời sống hàng ngày quả có phần cao diệu. Thuốc thì xài hoài càng công hiệu thêm lên, càng thấm sâu vào xương tủy, làm lành mạnh thể xác. Còn phép luyện thì càng luyện càng thấy trình độ cao lên vượt bực, tư tưởng càng buổi càng thêm thuần lý, ý. Thật là không biết đến đâu là cùng là hết. Luyện mãi luyện hoài thì tinh thần càng minh mẫn, đạo đức lên cao. Thảo nào xưa kia các Thiền sư cao tăng đều là những người tài cao học rộng. Âu là nhờ luyện võ thuật thứ chính tông vậy.
  8. TrietQuyen

    TrietQuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    CÁCH DÙNG THUỐC KHI LUYỆN CÔNG PHU
    Luyện công tức là làm một môn thức nào đó cho thân thể mỗi ngày tăng thêm phần tráng kiện, cho nên một khi con người đã đủ tráng kiện thì việc luyện công là thừa hay phản lại tự nhiên. Đó là lý luận thông thường, đối với nghề võ có khác, người luyện võ đi tìm những điều mới lạ gần tự nhiên trong những điều mất tự nhiên. Ví như việc tập Thiết Sa Chưởng, người luyện lấy chỗ mềm yếu của da thịt để thi thố cùng cái dẻo, cứng của sa sắt.
    Vì lẽ đó khi hành công luyện pháp không có sự hổ trợ của thuốc thang thì làm sao tránh khỏi những thương tích làm trở ngại cho việc tu luyện thường xuyên. Nhờ có thuốc thang, máu không bị ứ đọng, nhưng tụ, da thịt không bị sưng bầm đau đớn thái quá. Nếu người tập xuẩn động không chịu biết đến thuốc thang thì máu huyết ngưng tụ nơi tay làm cho hai tay bị thương tổn, dần dà bị hủy hoại hoặc thương tổn đến tạng phủ vì sự chấn động do tập luyện sai sách.
    Để có thể thành tựu môn công phu chân chính Thiết Sa Chưởng, người luyện phải dùng những dược liệu chân truyền, xoa hoặc ngâm đôi tay theo những giờ khắc nhất định để cho dược chất đủ ngấm vào bên trong da thịt, để có những va chạm mãnh liệt từ bên ngoài tới đôi tay đã được dược liệu hổ trợ đề kháng những tệ hại có thể xảy ra như tay khỏi sưng bầm, tụ máu, rách da, trật xương.
    Sau khi luyện công còn phải ngâm tay vào dược chất để cho da thịt xương cốt cứng chắc thêm lên và sự thành công mau đến hơn.
    Đối với người luyện Thiết Sa Chưởng, thuốc là yếu tố tối cần thiẽt, không thể thiếu trong mỗi buổi luyện công. Trái lại sẽ gặt hái những hậu quả vô cùng tai hại.
    Theo võ thư, võ dược chia làm ba loại :
    1) Dược tửu (thuốc rượu)
    2) Dược xú (thuốc dấm)
    3) Dược thang (thuốc thang).

    Theo kinh nghiệm của tôi trong nhiều năm dùng thuốc thì loại dấm thuốc tay tốt nhưng vì là loại chua, dễ nhuyển hóa chất vôi nên có hại cho xương. Vì thế trong nhiều trường hợp các võ sĩ vì lạm dựng thuốc dấm khi đấu quyền, công phá đã bị gảy xương tay, hoặc cong.
    Và cho đến nay những bài thuốc ngâm rượu vẫn là sở thích của các nhà luyện võ chân chính. Đối với rượu có công dụmg chỉ thống nghĩa là làm giảm bớt sự đau nhức, tan máu bầm, không ảnh hưởng làm hư hại chất vôi trong cơ thể.
    Thuốc thang thường cũng đánh tan máu bầm, ứ nhưng chỉ thông cấp thời không thể nào sánh được với dược tửu. Do đó bao giờ cũng vậy, rượu thuốc vẫn là món hảo hạng dùng hổ trợ cho sự luyện công.
    Tuy thế không phải nghe thuốc rượu là tốt rồi cứ lạm dụng hoặc dã bạ thang dược nào cũng mang ngâm rượu mà dùng thì chẳng những không thâu nhận được kết quả tốt đẹp nào còn đôi khi bị hại nữa là khác. Vì thế tác giả có lời khuyên độc giả hãy cẩn thận, bằng cách nghiên cứu kỷ sau khi đã biết chắc là thang dược chân truyền mới dùng. Có như thế thì việc dùng thuốc mới không di hại cho bản thân.
  9. TrietQuyen

    TrietQuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    BA YẾU TỐ QUAN THIẾT CẦN BIẾT KHI LUYỆN CÔNG
    Hành công luyện chưởng có ba điều tối cần phải lưu tâm kẻo mai hậu có mắc phải những tệ hại nguy hiểm thì khó bề cứu chữa :
    - Tuần tự nhi tiến (tiến bộ dần dần, không nên đi mau).
    - Hằng tâm (trì chí luyện tập không bỏ dở).
    - Giảm tham nhục dục (tiết dục, hạn chế việc động phòng).
    Nói chung, những người chưa bao giờ luyện tập võ nghệ thì toàn hệ thống mạch lạc gân cốt trong thân thể nếu không đến nỗi khờ khạng không được linh hoạt thì ít ra cũng không được linh mẫn tinh minh như những người đã có trình độ võ công. Và đối với những người chưa bao giờ luyện võ thì việc khởi sự luyện Thiết Sa Chưởng không phải là chuyện thành tựu dễ dàng. Nếu như muốn luyện thì phải tuần tự từ dễ đến khó, theo sát từng chi tiết chỉ dẫn, lâu dần gân cốt mạch lạc được linh hoạt thì con đường thành công mới thấy ở đằng xa. Bằng vô tâm liều mạng ỷ sức tập đại càng ý mong mau thành đạt thì chỉ rước lấy tai hại mà thôi. Trong những trường hợp ấy nếu bị thương nhẹ nơi bên ngoài đôi tay thì chỉ gây cho người tập những tê liệt từng bên hay cả cánh tay, nhược bằng bị thương nặng, máu huyết tích tụ bên trong gây nên những biến chứng bên trong cơ thể gọi là bị nội thương, còn gọi là bị ám thương (những thương tích không lộ ra ngoài). Trong trường hợp cực nặng được mô tả như chấn động đến tạng phủ thì tánh mạng coi như chỉ mành treo chuông.
    Đời nay không thiếu chi những người trai trẻ khí huyẽt cường mạnh hàm bồ luyện đại Công phu mà không biết đúng sai để rồi thu được kết quả đáng thương hại là cơ thể bị lao thương, có khi cả đời mang toàn tật bệnh. Trong những trường hợp như thế nhiều người kém hiểu bảo là con trẻ tập nhầm môn tà công, võ bất chánh v.v? mà dáng ra chỉ nên trách con trẻ hoặc người luyện tập thiếu thầy hay hoặc thiếu hiểu biết cách thức luyện tập tiệm tiến mới ra nông nỗi.
    Thuở nhỏ tác giả luyện công chung với người bạn họ Vương, một hôm người bạn dư sư (dòm lén) luyện chưởng rồi về nhà bắt chước luyện tập. Sau tôi phát giác là Vương chỉ biết hành công dùng sức mạnh mà chẳng biết phép vận Kình (sức). Vương chỉ biết gồng cứng tay rồi dang cố lì đập mạnh vào bao cát, tuyệt nhiên Vương không hiểu là phải làm thong thả từ từ, buông sức và vổ nhẹ để từ từ tiến đến thành công. Sau vài tuần Vương đã chặt gảy gạch thẻ, y lại càng đắc ý cho là mình tập đúng sách nên càng cố chí hỏa tốc rèn luyện ngày đêm. Sau đó hơn tháng Vương ngã bệnh, phủ tạng bị nội thương, tim bị suy nhược, thầy thuốc khám nghiệm và cho biết như thế. Thế là Vương nghỉ tập, thế mà thời gian khá lâu sau bệnh trạng cũng chỉ thuyên giảm một cách hết sức chậm chạp. Và theo lời y sĩ, Vương sẽ còn phải trải qua nhiều năm tháng mới có thể lấy lại được sức bình thường như hồi chưa khởi sự luyện Công phu. Thế mới biết cái liều mạng trong vấn đề võ học thật chẳng có chi là lợi, tác giả chỉ mong rằng độc giả đừng bao giờ coi việc tập luyện võ công như một trò chơi giải trí hay một canh bạc. Vì rằng cuộc đời trăm tuổi dù chẳng bao lâu trước tạo hóa vô cùng nhưng với chừng năm tháng ấy mà biết HƯỞNG thì nghĩ rằng cũng thú lắm rồi. Việc tu tập tuần tự trăm năm để thành công cũng không phải là quá lâu đối với con người biết kiên nhẫn.
    Cho nên dù đã nắm yếu quyết chân truyền trong tay và biết rõ chìa khóa Tiệm tiến, Hằng tâm cũng cần phải có chân sư chỉ điểm mới có thể nắm phần chắc trong việc luyện tập mà những trở ngại mới chắc chắn không xảy tới một cách đáng thương tâm.
    Đến như trong khi tập, hành công thấy khó mà lùi bước, thấy lạ mà ham mê thái quá, hoặc lấy đầu này ráp đuôi nọ, nửa chừng bỏ dở thì kết quả cũng chỉ như kẻ chưa hề biết đến công phu là gì vậy thôi.
    Mỗi khi tôi tiếp xúc với người ngoài để đàm luận về điều này thì nhận thấy mười phần đã hết tám chín thuộc về những hạng người trên. Số người Hằng Tâm để gia công tập luyện cho đến thành công thì thật là hiếm có, trăm người không được một. Đó là tại bởi đâu ? Võ công khó luyện quá mà nên chăng ? Không, đó tại vì kẻ học không hằng tâm mà thôi. Nếu họ có tâm luyện thì họ có học nội hay ngoại công thì cũng « Tam niên tiểu thành, thập niên đại thành » chứ không để họ đi không rồi lại về không bao giờ.
    Ngoài việc tiệm tiến và hằng tâm ra còn một điều cũng rất là quan trọng, rất là khó trừ, đó là lòng Dục. Sắc dục là một điều rất có ích cho thân thể, nếu không biết tiết chế thì tai hại không khác chi mãnh thú, bão lực. Mãnh thú và bão lụt còn có thể tránh được nhưng sắc dục không biết đường mà tránh né, người đời lại còn ham mê theo đuổi nữa. Nhất là những người luyện qua võ nghệ thì tinh khí sung túc lại càng run động trước sắc dục cho nên khó lòng tránh được. Người bình thường còn có thể tiêu tinh huyết bằng cách thanh tâm tiết dục, phân tán thần khí để làm nhược thân thể đi. Còn người tập võ thì Tinh Khí Thần kết tụ nên càng phải tránh điều sắc dục.
    Ba điều trên là ba yếu điểm mà người mới hành công cần lưu lâm, nếu đã biết rồi mà không tránh khỏi, không làm được, thì thà rằng đừng tập luyện còn hơn. Chớ có công giây lát cũng không ích được gì cho sự nghiệp lâu dài.
  10. TrietQuyen

    TrietQuyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2006
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Phần trên là trích dẫn từ quyển tự luyện TSC. Hơi dài một chút nhưng nó cần thiết. Mong mọi người cố gắng đọc.
    Còn đây là topic của anh TienKyAnh:
    http://5nam.ttvnol.com/Yoga/123328.ttvn

Chia sẻ trang này