1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngẫu hứng.....

Chủ đề trong 'Vĩnh Phúc' bởi Thu_6, 29/03/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tuanan79

    tuanan79 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/11/2005
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Chùi ui...tiếc thế nhở...thế lần sau có đi lễ tiếp không haromeo. Nghe cứ như một câu chuyện cổ tích ây. Hay thật...Noel này mình cũng phải chui vào nhà thờ làm dấu thánh mới được..kiếm lấy một cái huých.
    Chưa đến Noel mà không khí đã nhộn nhịp quá rùi. Chỉ có mỗi cái không thật là tuyết ở SG là tuyết giả thôi (nhưng cũng gần như thật). Noel này không biết chắc lại ngồi nhà một mình thôi. Buồn thật..
  2. goldendream_3112

    goldendream_3112 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2004
    Bài viết:
    375
    Đã được thích:
    0
    Sao bác ko vào nhà thờ nữa? nhỡ đâu gặp lại cô bé ngày xưa thì sao?
    Em cũng đã từng 1 lần đến nhà thờ vào dịp noel! cũng chen lấn, cố kiễng chân lên để xem có gì? chỉ thầy đầu là đầu!
    Cuối cùng mới nghĩ ra cách là "nhờ " 2 đứa bạn đi cùng làm điểm tựa, cõng mình lên. Khi đang mãn nguyện với vị trí cao hơn người khác đến 2 cái đầu thì nghe thấy tiếng "Amen"! của các giáo dân!
    Sợ quá, nhảy phóc xuống, đầu gối huých vào sườn của một người nào đó đứng cạnh! chẳng dám xin lỗi lấy 1 lời! Chuồn thẳng. Giờ nghĩ lại thấy mình trẻ con thật!
  3. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Thế mà lại sắp Noel rồi đấy nhỉ?
    Vẩn vơ bảo đứa bạn: "Noel này mày sẽ tặng quà tao nhé?" Nó lơ đễnh: "Noel là gì thế?". Khỉ thế. Ờ mà cũng đúng. Trong lịch vạn niên, mục liệt kê những ngày lễ của Việt Nam mình làm gì có chữ Noel hay Giáng Sinh cơ chứ. Thời đại oang oang câu "hội nhập" nên người ta vác cả những thứ bên Tây về nhà mình. Chẳng biết từ bao giờ nhưng thấy quen thuộc lắm rồi. Lạ nhỉ? Mà thôi, cứ ngày lễ là được chơi, thế là thích.
    Lang thang trên khắp các phố giờ đã thấy lung linh đèn màu và man mác không khí Noel. Còn những nửa tháng nữa cơ nhưng cũng nhanh ghê lắm. Lại được ông trời ủng hộ, cứ sáng với tối trời lạnh căm căm, lang thang ngoài đường mà được ôm thì có mà sướng. Thời buổi đói kém nên bắt đầu cần kiệm là vừa vì tránh sao khỏi phải mua quà cho một (số) ai đó. Cái trò chơi nhóm, Noel đến mỗi đứa mua một món quà rồi bắt thăm tặng quà nhau được áp dụng suốt 3 ?" 4 năm qua, không biết năm nay có còn phát huy. Nhớ Noel năm ngoái, ngồi nhà buồn như trấu cắn. Thở hắt ra rồi ngồi lạch cạch tạo cái thread ?oNoel à?? - dở hơi. Chả ai bắt tội thế, nhưng thích thế nên đáng đời. Năm nay lấy đà từ giờ, chắc phải lượn lờ đú đởn ra trò cho nhớ. Sắp hết cái thời bay nhảy rồi, sắp già rồi đấy. Hik. Nghĩ mà buồn quá đi mất.
    "Alo? có cần gì cho Noel này không nhỉ?" Úi chao là sướng. Xưa nay toàn phải gợi ý mà chưa chắc đã sơ múi được gì, giờ tự nhiên được hỏi, không sướng mới lạ. "Có đủ mọi thứ rồi, còn cần gì nữa chứ!" (Ơ, thực bụng chả nghĩ thế mà? Phí của) Hì, chỉ một cái nắm tay cho đỡ cóng thôi, thế gọi là nhiều nhặn lắm rồi. Hì hì hì, cười một cái cho đời tươi sáng.
    "Nôfi buô?n ơi, đi chôf khác chơi đi
    Hạnh phúc ơi, ơ? lại đây na?o
    Cu?ng nhau hát một ba?n ti?nh ca vui nhộn
    Va? dạo chơi khắp chốn đêm nay..."
    (Gone away is the bluebird, here to stay is a new bird, he sings a love song, as we go along. Walking in a winter wonderland... )
    Nhớ ngày xưa hì hụi viết thư gửi ông già Noel dự thi UPU có cả thảy 3 điều ước (rất đúng kịch bản). Những điều ước trẻ thơ tưởng chừng không bao giờ thành hiện thực. Noel này, đứa trẻ đã lớn nhưng không còn nhiều mơ ước. Thật đáng hổ thẹn! Nhiều lúc cứ thấy giống giống với cô nàng Alice nhưng là đang lang thang giữa một xứ sở phủ đầy ảo vọng. "Mãi rồi chẳng lớn lên được tí nào cả!"
  4. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0

    Bóng Đen!
    Hôm qua, hình như hôm qua tôi đã phải đấu tranh với cái Bóng Đen của mình. Lần đầu tiên tôi có cảm giác sợ hãi. Trong căn nhà 3 tầng rộng thênh thang, một mình tôi đơn độc. Tôi không hay thức quá khuya, cũng không hay online về đêm như mọi người. Tôi sợ bóng đêm và những bài viết từa tựa như LKĐ vẫn viết mỗi khi đêm về. Đọc nó, tôi chỉ thấy một màu tối, giống như khi bị lạc vào đường hầm dài hun hút mà không thấy lối ra, lúc đó bạn chỉ hi vọng nhìn thấy một ánh sáng le lói tứ phía đường hầm, nhưng hoàn toàn vô vọng, vì tất cả, chỉ là Bóng Đen.Tôi sợ những bế tắc, tôi sợ khi phải đấu tranh với chính mình - và đó chính là Bóng Đen của tôi. Cả đêm qua, tôi quằn quại với cơn đau dạ dày dữ dội. Không có ai bên cạnh, cũng không cầu cứu ai khi tôi không thể bò xuống tầng 2 để nhấc cái điện thoại lên. Lúc đó là toàn bộ sự sỡ hãi xâm chiếm. Tôi lơ mơ nhìn thấy bóng đen bao phủ quanh mình, tôi hoàn toàn mất hết mọi tiềm thức về thực tại. Mồ hôi chảy xuống ướt đẫm khuôn mặt tôi, tôi cứ ngỡ mình khóc, nhưng đó đích thực là những giọt mồ hôi của nỗi đau đớn và sợ hãi. Tôi không biết mình đã quằn quại đánh vật với cơn đau như thế trong bao lâu, tôi lơ mơ nhớ rằng mình đã bò xuống nền nhà để tìm thuốc, những viên thuốc giảm đau bắn tung tóe - toàn những viên thuốc quá date. Hình như tôi vẫn uống. Không có nước, tôi đã nhai những viên thuốc đó thì phải..... Tôi thấy mệt mỏi, đau đớn và sợ hãi... Tôi thấy mọi thứ hoàn toàn màu đen... Và có lẽ tôi thiếp đi như vậy...
    Sáng nay tôi tỉnh dậy. Đồng hồ chỉ hơn 10h. Cái kim đồng hồ như ngạo nghễ cười với tôi vì đã chứng kiến tất cả những gì diễn ra đêm qua. Tôi mệt mỏi, nhưng đã hết đau đớn. Cái thứ đau đớn về thể xác ấy cũng đáng sợ thật. Tôi đến bên chiếc máy tính, khởi động và bật bài " Amazing "...
    I kept the right ones out
    And let the wrong ones in
    Had an angel of mercy
    To see me through all my sins
    There were times in my life
    When I was goin'''' insane
    Tryin'''' to walk through the pain
    And when I lost my grip
    And I hit the floor
    Yeah, I thought I could leave
    But couldn''''t get out the door
    I was so sick n'''' tired
    Of livin'''' a lie
    I was wishing that I would die
    (Chorus)
    It''''s amazing
    With the blink of an eye
    You finally see the light
    It''''s amazing
    That when the moment arrives
    You know you''''ll be alright
    It''''s amazing
    And I''''m saying a prayer
    For the desperate hearts tonight
    That one last shot''''s a Permanent Vacation
    And a how high can you fly with broken wings
    Life''''s a journey - not a destination
    And I just can''''t tell just what tomorrow brings
    You have to learn to crawl
    Before you learn to walk
    But I just couldn''''t listen
    To all that righteous talk
    I was out on the street
    Just tryin'''' *****rvive
    Scratchin'''' to stay alive
    (Chorus)
    "So, from all of us at Aerosmith
    to all of you out there, wherever you are.
    Remember- the light at the end of the tunnel
    may be you. Goodnight!
    Amazing - Sự kinh hãi
    Tôi đã níu giữ những điều
    tốt đẹp trong tôi và xóa đi
    mọi sự xấu xa khi có một thiên
    thần với một tấm lòng từ
    bi đã giúp tôi vượt qua
    đựơc tội lỗi của
    mình.
    Đó là khoảng thời gian sống
    trong đời tôi.
    Khi tôi mất trí là lúc tôi cố
    vượt qua nỗi đau. Và khi tôi
    mất đi sự kiềm chế, tôi
    đã đấm xuống sàn.
    Vâng, tôi đã nghĩ là mình có thế
    rời bỏ nhưng tôi không thể ra
    đi.
    Tôi đã quá mệt mỏi bởi sự
    dối trá của cuộc đời.
    Tôi mong sao mình có thể chết.
    Chorus:
    Thật khủng khiếp bởi chỉ
    trong nháy mắt bạn là người sau
    cùng nhìn thấy ánh sáng.
    Thật khủng khiếp trong giây phút
    khoảnh khắc vội đi. Bạn
    biết bạn sẽ đúng.
    Thật khủng khiếp và tôi đang
    cầu nguyện để là
    người có trái tim liều lĩnh
    trong đêm nay.
    Sự cầu may cuối cùng chỉ là
    sự ra đi mãi mãi. Với đôi cánh
    gẫy thì bạn sẽ bay
    được cao tới đâu?
    Cuộc đời là một cuộc hành
    trình không có nơi tới. Ngay lập
    tức tôi không thể nói chính xác cái gì
    sẽ đến vào ngày mai.
    Bạn phải học bò trước khi
    học đi.
    Nhưng bây giờ tôi không thể nghe
    để tất cả là lời nói ngay
    thẳng.
    Tôi thức dâỵ và chạy ra phố.
    Tôi mong có thể tiếp tục với
    một vết thương lòng luôn
    thường trực.
    - Tất cả mọi người hãy ra
    đây với tôi.
    Bất cứ nơi nào bạn
    đến, hãy nhớ rằng : "Tia sáng
    le lói trong đường hầm có
    thể là bạn - Tam biệt ".
    Tôi nghe, và tôi dịch một mạch như thế. Dịch theo nỗi sợ hãi mình mới trải qua....
    And when I lost my grip
    And I hit the floor
    Yeah, I thought I could leave
    But couldn''''t get out the door
    I was so sick n'''' tired
    Of livin'''' a lie
    I was wishing that I would die
  5. nikocavn

    nikocavn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2003
    Bài viết:
    1.093
    Đã được thích:
    0
    Lần thứ hai đi lại nơi này
    Em vẫn chưa hiểu thế nào là sự thật
    Sự thật?
    Có phải la anh đã yêu em
    Sự thật?
    Có phải là anh đã quên em
    Sự thật?
    Có phải theo đi mãi rồi tình yêu đầu một thời mê muội cháy ?
    Lá đã rụng rất nhiều từ mùa thu
    Nhưng đến bây giờ vẫn vương đầy xác úa
    Em không đủ can đảm để nhặt
    Vì hình như lá cũng ứa nước mắt nhìn em đau nhói
    Làm sao để trả lời
    Sự thật,
    Em suốt đời quay quắt.
    Đôi tình nhân ngồi lơ đãng như dòng sông
    Như anh
    Như em
    Em nhìn mãi vào niềm kiêu hãnh của cô gái
    Bần thần
    Thấy lại mình - một chút mình trong đấy
    Nhưng đôi khi quá khứ cũng bẽ bàng
    Anh là lửa
    đốt em trong tình yêu
    Sau bao nhiêu say đắm chỉ còn lại những xác lá câm
    không bao giờ đốt được....

Chia sẻ trang này