1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày ấy ... Bây giờ... Tình yêu ... Cuộc sống ...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cannanesta, 01/08/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Okie, vậy là coi như đã khỏi ốm, đã vui vẻ và yêu đời trở lại. Refresh bản thân Cuộc đời vẫn đẹp sao ...
    Chúc mọi ng một tuần mới vui vẻ và may mắn, chúc cả mình nữa
    Lại thèm ăn lẩu, fragileheart ạ Ở fương trời xa nước Ý chắc là đẹp và tuyệt lắm, thích thế k biết Giá mà mình ...
  2. phandailam

    phandailam Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    quote-cannanesta viết lúc 09:11 ngày 13/11/2006-]
    Okie, vậy là coi như đã khỏi ốm, đã vui vẻ và yêu đời trở lại. Refresh bản thân Cuộc đời vẫn đẹp sao ...
    Chúc mọi ng một tuần mới vui vẻ và may mắn, chúc cả mình nữa
    Lại thèm ăn lẩu, fragileheart ạ Ở fương trời xa nước Ý chắc là đẹp và tuyệt lắm, thích thế k biết Giá mà mình ...
    Híc tham ăn thế ko biết được, Chẳng thèm rủ mình lấy một tiếng thế là vào phá đám vậy đáng đời. Mà chắc là hôm nay có tin vui đúng ko? thấy yêu đời hẳn lên. Ha ha


     
  3. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Người ta bảo thèm chứ đã đi ăn đâu mà đòi rủ, đúng là Được rồi, khi nào đi ăn sẽ rủ, lắm chuyện quá Đồ trẻ con ham chơi thích bon chen K được fá đám topic của ng khác đâu đấy
  4. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Đã lâu lắm rồi mới lại có những fút giây tĩnh lặng như thời gian vừa rồi, ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm nhiều, để nhận ra một điều mình đang là người hạnh fúc lắm. Tại sao cứ fải tự mình làm khổ mình cơ chứ? So với những ng khác, mình đang có nhiều thứ mà họ mơ ước, tuổi trẻ này, sức sống này, công việc ổn định, gia đình vui vẻ, những ng bạn tốt nữa. Còn những thứ khác còn đang ở fía trước, chẳng ai dám chắc là mình lại sẽ k được hưởng những hạnh fúc mà mình xứng đáng được hưởng, hi hi. Vậy thì có gì mà buồn nhỉ? Ngay cả chuyện tình cảm cũng vậy, đã trải qua, đã có những kinh nghiệm nhất định, đã có những kỷ niệm đẹp để nâng niu, trân trọng, để ít nhất sau này cũng có chuyện kể cho con cháu nghe, rằng thì là mà bà ngày xưa thế nọ, thế kia hí hí Như thế nào nhỉ, ví dụ nhé:
    Các cháu có biết k, ngày xưa khi còn trẻ, bà tuy k xinh đẹp và hấp dẫn như những cô chân dài khác, nhưng cũng có người để ý đấy nhé! Đó là một chàng trai rất hào hoa, fong nhã, tuy nhiên lần đầu tiên gặp thì bà lại rất ghét ng đó. Bà giả bộ làm ngơ chẳng thèm quan tâm Nhưng có thể đó lại là động lực khiến người ta tiến lên. Đầu tiên bà và ng đó nhắn tin với nhau, nhắn rất nhiều. Tâm sự đủ chuyện trên trời dưới biển, và khi ng đó thấy chán nản, bế tắc, bà đã cố gắng khuyên nhủ ng đó rất nhiều. Bà k biết những lời khuyên của bà có giúp được gì k, nhưng khi thấy ng ta vui, bà thấy mình cũng vui lây. Cứ thế, tình bạn nhắn tin kéo dài cho đến một ngày như đã hẹn từ đầu bà và ng đó quyết định đi xem một bộ fim kinh dị. Thế nhưng ...
    Hi, cũng k có khiếu kể chuyện lắm, đọc nghe chả hấp dẫn mấy nhỉ. Nói chung là ví dụ cho vui thôi
  5. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ...ốm...ốm một cách khó chịu. Không phải là nằm bệt một chỗ mà lại cứ ho ho, ngạt mũi, người thì non nóng...mệt mỏi quá. Thà rằng ốm một trận theo đúng nghĩa của nó, để rồi sau đó là xong, đằng này....
    ...Gần cuối năm, mọi việc ngập đầu. Lâu lắm không có thời gian ngồi viết bài. Có chăng chỉ vài dòng không đâu vào đâu hay là post 1 bài sưu tầm...
    ...Thời gian trôi qua nhanh quá phải không chị? mới đây thôi mà đã sắp hết một năm. Nhiều lúc ngồi nghĩ lại xem mình đã làm được những gì... thấy chẳng thấm vào đâu...Nhưng dù sao cũng có một chút an ủi vì cũng có một chút thành công trong công việc và đã bắt đầu đi học văn = 2, kể cũng là một thành công nho nhỏ.Vì ngày trước muốn được đi học lắm nhưng ko có thời gian lúc nào rảnh cả....
    ...Mùa đông năn mnay đến muộn hơn,nhưng chính vì thế mùa đông có thể sẽ khắc nghiệt và lạnh lẽo hơn...nhưng mình vẫn mong sao mùa đông đền nhanh hơn...như thế mình sẽ thấy thoải mái hơn rất nhiều....
  6. phandailam

    phandailam Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0

    Đã lâu lắm rồi mới lại có những fút giây tĩnh lặng như thời gian vừa rồi, ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm nhiều, để nhận ra một điều mình đang là người hạnh fúc lắm. Tại sao cứ fải tự mình làm khổ mình cơ chứ? So với những ng khác, mình đang có nhiều thứ mà họ mơ ước, tuổi trẻ này, sức sống này, công việc ổn định, gia đình vui vẻ, những ng bạn tốt nữa. Còn những thứ khác còn đang ở fía trước, chẳng ai dám chắc là mình lại sẽ k được hưởng những hạnh fúc mà mình xứng đáng được hưởng, hi hi. Vậy thì có gì mà buồn nhỉ? Ngay cả chuyện tình cảm cũng vậy, đã trải qua, đã có những kinh nghiệm nhất định, đã có những kỷ niệm đẹp để nâng niu, trân trọng, để ít nhất sau này cũng có chuyện kể cho con cháu nghe, rằng thì là mà bà ngày xưa thế nọ, thế kia hí hí Như thế nào nhỉ, ví dụ nhé:
    Các cháu có biết k, ngày xưa khi còn trẻ, bà tuy k xinh đẹp và hấp dẫn như những cô chân dài khác, nhưng cũng có người để ý đấy nhé! Đó là một chàng trai rất hào hoa, fong nhã, tuy nhiên lần đầu tiên gặp thì bà lại rất ghét ng đó. Bà giả bộ làm ngơ chẳng thèm quan tâm Nhưng có thể đó lại là động lực khiến người ta tiến lên. Đầu tiên bà và ng đó nhắn tin với nhau, nhắn rất nhiều. Tâm sự đủ chuyện trên trời dưới biển, và khi ng đó thấy chán nản, bế tắc, bà đã cố gắng khuyên nhủ ng đó rất nhiều. Bà k biết những lời khuyên của bà có giúp được gì k, nhưng khi thấy ng ta vui, bà thấy mình cũng vui lây. Cứ thế, tình bạn nhắn tin kéo dài cho đến một ngày như đã hẹn từ đầu bà và ng đó quyết định đi xem một bộ fim kinh dị. Thế nhưng ...
    Ha ha. Nghe kể chuyện cảm động thế nước mắt dơi tá lả kìa. Híc có khiếu viết đó chứ.
    Được phandailam sửa chữa / chuyển vào 16:36 ngày 16/11/2006
  7. phandailam

    phandailam Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Àh mà mình cứ thắc mắc là sau khi xem song bo fim kinh di thì họ sẽ làm gì nhi? chắc là cả 2 đều giả vờ sợ ma để................ Ha ha cứ nghĩ đến thế lại thích rủ bạn gái đi xem fim kinh di.


     
  8. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    iển Nhớ
    Nhạc và lời : Trịnh Công Sơn
    Ca sĩ trình bày : Khánh Ly
    Ngày mai em đi
    biển nhớ tên em gọi về
    gọi hồn liễu rũ lê thê
    gọi bờ cát trắng đêm khuya
    Ngày mai em đi
    đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
    sỏi đá trông em từng giờ
    nghe buồn nhịp chân bơ vơ
    Ngày mai em đi
    biển nhớ em quay về nguồn
    gọi trùng dương gió ngập hồn
    bàn tay chắn gió mưa sang
    Ngày mai em đi
    thành phố mắt đêm đèn mờ
    hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn
    nghe ngoài biển động buồn hơn
    Hôm nào em về
    bàn tay buông lối ngỏ
    đàn lên cung phím chờ
    sầu lên đây hoang vu
    Ngày mai em đi
    biển nhớ tên em gọi về
    triều sương ướt đẫm cơn mê
    trời cao níu bước sơn khê
    Ngày mai em đi
    cồn đá rêu phong rủ buồn
    đèn phố nghe mưa tủi hờn
    nghe ngoài trời giăng mây tuôn
    Ngày mai em đi
    biển có bâng khuâng gọi thầm
    ngày mưa tháng nắng còn buồn
    bàn tay nghe ngóng tin sang
    Ngày mai em đi
    thành phố mắt đêm đèn vàng
    nửa bóng xuân qua ngập ngừng
    nghe trời gió lộng mà thương .
    Đêm mùa hạ cao xa: Ngoài kia biển đen bao la chập chùng, và bên kia dãy núi xanh mờ là thành phố hoa đèn rạng rỡ . Gió từ khơi xa đưa những con sóng vỗ vào những kẽ đá xám lạnh cái điệp khúc quen quen nghe hoang vắng buồn buồn..
    Ngày ấy tôi và anh đi lang thang khắp thành phố, đi qua những con đường, những quán nước ven bờ biển (nơi chúng tôi đã từng đến), như muốn nhìn ngắm, thu giữ đầy đủ trọn vẹn những chứng tích cho một lần sau cuối. Chúng tôi đã cùng im lặng bên nhau nghe tiếng sóng rì rào ru dỗ, tiếng sóng tiếng gió ngoài kia đã chợt im câm cùng tôi nuốt từng lời, từng tiếng ca ấm thì thầm của anh. Một bản nhạc quen - có biển xanh làm nền - có kẻ ở người đi, có chia ly và tiễn biệt có trông mong và đợi chờ..
    Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về, gọi hồn liễu rũ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya .
    Ngày mai em đi , đồi núi ngiêng nghiêng đợi chờ, sỏi đá trông em từng giờ, nghe buồn nhịp chân bơ vơ
    Tiếng hát Khánh Ly trầm xuống nghẹn lại. Hồn tôi như bay bổng chơi vơi..
    Ngày mai tôi sẽ ra di , xa anh xa thành phố biển hiền hòa này - có thể mãi mãi - đến một nơi chốn nào khác mà tôi vẫn chưa hình dung được. Ngoài anh ra tôi không có không còn một tình thâm nào hệ lụy ràng buộc nơi đây.
    Ngày mai tôi đi xa, hành trang gói ghém mang theo nhẹ hẫng trên tay nhưng lại đầy nặng trĩu kỷ niệm nồng nàn tình yêu của anh.
    Cám ơn anh, cám ơn biển và cám ơn cả những vì sao rưng rức buồn đêm ấy.
    Ngày mai , ít nhất trong khoảng không gian cách chia vời vợi này, em vẫn ấp ủ niềm tin rằng mình còn nhớ nhau hoài phải không anh?
    Tôi đã trở về anh ơi, biển ơi! chỉ là sự tình cờ, không mảy may tìm kiếm mong đợi một điều gì. Có chăng chỉ là chút hoài niệm bâng khuâng về qúa khứ.
    Hơn mười năm rồi còn gì. Khoảng thời gian biền biệt đủ dể thay đổi một đời người, đủ làm phai nhòa dấu tích, xanh rêu bao kỷ niệm.
    Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, người viết bài tình ca bất hủ đó, cũng đã không còn nữa. Bây giờ tôi cũng không còn có anh nữa, mọi thứ cũng đã xa, mọi người cũng đã lạ, nhưng mọi điều chưa thể đã lãng quên.
    Hơn mười năm tâm hồn tôi đã vỗ hoài những con sóng tình mêng mang nhung nhớ, nhưng tiếng hát thì thầm của anh ngày ấy và bây giờ với Khánh Ly như còn mơ hồ vấn vương đâu đó:
    Ngày mai em đi thành phố mắc đêm đèn vàng, nửa bóng xuân qua ngập ngừng nghe trời gió lộng mà thương.
  9. ishinohana

    ishinohana Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/12/2005
    Bài viết:
    2.005
    Đã được thích:
    0
    Khi người ta không còn yêu nhau
    Phi Tuyết Ba
    Mọi lời giải thích
    nào có cần đâu
    khi người ta không còn yêu nhau
    có lẽ tốt nhất là nên im lặng
    Vườn hoa đỏ trút màu thành hoa trắng
    nhưng không là hoa trắng thuở ban đầu
    khi người ta không còn yêu nhau
    đêm nào trăng cũng lặn
    Thế giới đông người ư
    nhưng thiếu vắng
    khi người ta không còn nữa yêu nhau
    giá như quên được nỗi đau
    có lẽ đó là điều tốt hơn điều tốt nhất...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này