1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày ấy ... Bây giờ... Tình yêu ... Cuộc sống ...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cannanesta, 01/08/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Đêm, khi màn đêm buông xuống là lúc fải chìm vào giấc ngủ, tuy nhiên, fải khi đầu óc thật thanh thản và thoải mái cơ, chứ ko thì chả thể nào ngủ được, như đêm qua chẳng hạn, nghĩ linh ta linh tinh Giờ buồn ngủ quá, cũng chỉ tại sự ồn ĩ trong đêm
  2. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ............Thời gian gần đây tôi thường có những ý nghĩ rất lạ .
    Tôi muốn được yên tĩnh một mình , một mình với một không gian để mơ ước , để suy gẫm mọi điều đã qua và cũng tự mình gậm nhấm những gì sắp đến trong tôi . Có thể đó cũng là sự cô đơn muôn thuở của tôi mà cho dù có làm gì tôi vẫn không thoát khỏi nó . Cái mong ước điên rồ ấy cứ trở đi trở lại và tạo trong tôi sự ám ảnh .
    - Càng thu mình lại bạn càng cô đơn
    Có người nói với tôi như thế . Có lẽ người ta đã đúng , tôi vẫn chẳng biết làm gì ngoài sự im lặng của mình . Tôi đã từng tin , từng dốc cạn những gì mình có để chia xẻ , dung hòa và để bây giờ tôi chỉ còn biết thu mình tự vệ ... Với tôi , nhiều khi sự nhẹ dạ chỉ mang đến những rắc rối và thua thiệt . Tôi tin hết thảy mọi điều sảy ra trong cuộc sống . Dù đôi khi phải trả giá cho những niềm tin không đúng chỗ . Thành phố đã vào khuya , tiếng động của xe thưa vắng dần , ngó qua cửa sổ , xung quanh có những ngôi nhà nhiều tầng đèn trong phòng họ cũng chỉ còn vài ba căn phòng là sáng , còn lại cả một khi nhà to lớn tối đen đứng im lìm . Khoác áo lạnh , tôi mở cửa ra ngoài ban công đứng . Nền trời mênh mông khi bên dưới trắng toát tuyết vẫn phủ một màu . Ngày mai có lẽ trời sẽ nắng nữa đây . Chẳng gì cũng đã cuối mùa đông rồi , nhiệt độ đang tăng dần , tuy rằng chưa bao giờ nó lên đến dương độ và cũng chưa thể ra ngoài đường với một loại áo khoác mỏng và không cần khăn .
    Xa xa trên nền trời đêm đã hơi có ánh sáng hồng nhạt mờ mờ . Trời vẫn mênh mông thế với hằng hà ngôi sao . Cũng lại thật hiếm khi trời gần sáng lại nhìn rõ sao thế khi sống ở nước ngoài . Nếu ở Việt Nam hay đi về một vùng quê nào đấy , người sẽ dễ thấy nhiều sao và khoảng trời đêm không xa xôi thế này . Tôi vẫn thích ngôi sao nhỏ nhắn cô đơn nằm phía trái giải ngân hà , nó nhỏ như một đốm nắng và thường xanh hơn những ngôi sao khác .Bạn tôi bảo " Cậu rõ là dở hơi " Nhiều khi người ta cần sự dở hơi lắm thế mà người ta không biết đâu .Tôi định nói với bạn như thế .
    Tôi thích mơ ước và nhiều khi bạn bảo rằng như thế là quá lãng mạn trong cuộc đời nhiều thực và tàn nhẫn này .
    Không , với tôi trong giờ phút tuyệt vọng nhất tôi vẫn yêu cuộc sống hết mình và trái tim vẫn ấm nóng lên dù chẳng vì lý lẽ gì cả . Tôi sẵn sàng giúp bạn đến đồng xu cuối cùng và cũng dễ dàng bỏ qua hầu hết những lỗi lầm mà ai đó mang đến cho tôi . Cũng không phải tôi như thế là cao thượng . Là hay ho gì đâu .Chỉ có điều tôi chẳng phải vì ai đó để mà trằn trọn bởi điều không tốt người ta dành cho mình . Tức là tôi không muốn tìm hiểu nguyên nhân hay lý do đó để suy tư dằn vặt mà thôi ........
  3. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Bạn nói đúng, càngd thu mình lại càng thấy cô đơn. Đã có lúc tôi nản lòng với những người xung quanh, nản vì ko ai hiểu được mình, nản vì mình đã cố gắng hết sức để hòa mình vào mà vẫn cứ có cái gì ko ổn. Thế là tôi lại muốn đi thật xa, ngồi một mình, để tự mình đối diện với mình và tự mình cố gắng hiểu chính mình. Và dù có những ng bạn rất tốt, dù có những ng thân bên mình luôn sẵn sàng chia sẻ, tôi vẫn cảm thấy rất cô độc. Dường như ko ai có thể thực sự chia sẻ với tôi những điều mà tôi ấp ủ, ko ai thực sự có thể làm tôi vui vẻ lên những khi tôi buồn. Chuyện này cũng bình thường, vì nhiều lúc tôi còn chẳng hiểu nổi chính mình nữa là ... Nhưng có fải vì tôi quá fức tạp, quá nhạy cảm, quá khó hiểu nên ko thể tìm nổi 1 người bạn tri kỷ? Có fải tôi tồi tệ đến mức chẳng có ai bên mình mỗi lúc cô đơn? Có fải tôi ngốc nghếch quá ko vậy?
    Show me the meaning of being lonely.......
  4. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0

    ....Dù đã đi khá nhiều nơi nhưng chỉ riêng ở Hà Nội tôi mới gặp được những bông hoa trong thành phố. Những chỗ tôi đến, hoa thường được bày sẵn trong chậu xô, hoa đứng ngoài đường, trong chợ, hoa ở trong shop kiêu sa, lộng lẫy... nhưng chẳng có nơi nào mà hoa lại "di động" đi khắp phố phường như ở thủ đô.
    Ngay từ sáng sớm, khoảng 3, 4 giờ, các chị các cô đã cần mẫn lên tận chợ hoa để lấy hàng. Vào cái lúc chưa rõ mặt người ấy, cả chợ hoa họp trên một bãi đất trống, rộng ven đê Yên Phụ nhấp nháy những đèn là đèn. Nhìn từ xa cũng chỉ thấy đèn trong y như hội hoa đăng giữa đêm đen. Hình như mỗi "mối" hoa một ngọn đèn. Thôi thì đủ thứ: hồng, cúc, huệ, phăng, thược dược... mùa nào hoa ấy. Hoa được bó lại thành từng bó lớn, thường là bó từ 30 bông, 50 bông, 70 bông, rồi 90 bông... Riêng hoa hồng bao giờ cũng được mặc một lớp áo bằng giấy báo hoặc cuốn ni lông quanh bông để chống sương. Khoảng 5 giờ, 5 rưỡi, trời tang tảng sáng là chợ hoa tan. Sau khi lấy hoa, mỗi loại một ít, các chị bắt đầu sắp lên xe và đi vào thành phố.
    Người bán hoa thường đi bằng xe đạp. Chị cứ thong thả đi, thỉnh thoảng lại dừng lại để phun nước lên những bông hoa cho tươi mát. Mỗi chị hàng lại bày hoa theo một cách khác nhau. Có chị để hoa nằm xuống, bông quay ra ngoài, gốc hướng vào trong, hết lớp này đến lớp kia xếp sát vào nhau. Nhìn từ xa, ta chỉ thấy một vòng vàng rực ở ngoài cùng, tiếp đến là một vòng đỏ, rồi lại vòng tím, trắng... trông thật rực rỡ và tươi tắn. ở giữa là một xô nhỏ cắm đầy hoa cao vút lên. Nhiều khi nhìn từ đằng sau, ta chỉ thấy một vườn hoa tí hon đang di chuyển theo vòng bánh xe, chứ cô hàng hoa chịu khó, cần cù thì đã bị lấp phía đằng trước bởi một cái nấm hoa khổng lồ. Mỗi xe hoa là một tác phẩm nghệ thuật đầy màu sắc khác nhau. Mà dù có cùng loại hoa đi chăng nữa thì mỗi chị, mỗi cô hàng lại có cách sắp xếp, có "con mắt xanh" khác nhau để "trưng bày" tác phẩm của mình. Và ta, người lãng du trên phố cứ việc ngắm thoải mái, thoả thích, ngắm no con mắt của mình một vẻ đẹp thiên nhiên giữa bụi bặm phố phường.
    Trời Hà Nội có bốn mùa thì hoa Hà Nội cũng đủ cả bốn mùa. Mùa xuân - khởi đầu của một năm - khi cây cối qua giá lạnh mùa đông, bắt đầu khoác lên mình bộ áo mới xanh nõn của chồi non và lộc biếc thì hình như hoa cũng nhiều hơn, đẹp hơn, mê hoặc lòng người hơn. Những ngày giáp Tết, sắp sang xuân, bên cạnh rực rỡ tím viôlét, vàng cúc, đỏ hồng thược dược... mỗi hàng hoa bao giờ cũng có thêm vài cành đào con, đào vụn nằm khiêm tốn lấp ló giữa đám hoa đủ màu sắc. Những nhánh đào này đầy nụ, lại còn có cả lá non đang đâm chồi. Ai đó mong xuân sang sớm, hay muốn thay đổi không khí, mua vài cành đào về cắm chơi, vừa rẻ, vừa đẹp làm căn nhà như bừng lên một sức sống mới lạ hẳn, trẻ trung hẳn. Cái nhánh đào con con, trông tưởng như khô héo, gầy guộc ấy lại có một vẻ đẹp riêng. Và chỉ những hàng hoa rong trên phố mới có thể có loại hoa như vậy.
    Tháng tư. Giao mùa. Hoa loa kèn theo chân các cô gái hàng hoa "nghênh ngang" khắp phố phường. Loa kèn thường chỉ có vào cuối tháng ba và rộ lên vào tháng tư. Khoảng thời gian ngắn ngủi ấy nếu ai lỡ quên, không để ý, hay bị những bận rộn đời thường làm cho xao nhãng thì đến khi chợt nhớ ra, muốn cắm một vài bông, gọi cô hàng hoa vào hỏi thì loa kèn đã chia tay với mùa tự bao giờ...
    Đầu hè, hoa lưu ly tím ngắt, đồng tiền đơn, kép, cẩm chướng đủ màu thi nhau tranh sắc trên gánh hàng hoa.
    Ngày xưa, chỉ đến mùa thu mới có cúc vàng. Thế nhưng bây giờ gần như mùa nào cũng có. Mà không chỉ có mỗi một loại cúc đâu nhé: cúc Tây, cúc Tàu, cúc Nhật... thôi thì đủ cả. Thế nhưng, tôi vẫn thích nhất loại hoa cúc vàng của mình. Sang thu, cũng vẫn hoa cúc ấy, màu sắc ấy nhưng đúng mùa, đúng thời tiết - hoa cúc cũng vàng hơn, đẹp hơn, tươi hơn và "thật sự cúc" hơn. Màu hoa cúc lúc ấy y như màu nắng thu: rực rỡ nhưng không chói chang, màu gam nóng mà lại không làm người ta thấy nóng. Có một bó cúc cắm vào lọ gốm Bát Tràng để ở góc nhà thì chẳng khác gì một vầng nắng vàng làm sáng bừng cả căn nhà.
    Loài hoa mà mùa nào cũng có, cũng "sống" trên hàng hoa là hoa hồng: hồng ý, hồng Pháp không gai, hồng Đà Lạt, hồng lai... bông nào cũng to, mập, cành dài và cao đủ các màu sắc.
    Vào ngày rằm, mùng một hoa được gói vào trong lá nhẹ nhàng, tinh khiết. Rồi các bà, các mẹ tảo tần của chúng ta lại dịu dàng cắm vào lọ, đặt lên bàn thờ cùng với ly nước thuỷ tinh trong suốt để chứng tỏ lòng thành với ông bà, tổ tiên... Các cô gái hàng hoa tươi cười chào mời khách. Miệng cười của các cô còn tươi hơn hoa. Tay các cô thoăn thoắt chọn hoa, gói hoa cho khách. Tôi chợt nhớ đến "gánh" hàng hoa trong truyện ngày xưa, với cô gái bán hoa ăn mặc nền nã gánh hoa đi khắp phố phường Hà Nội.
    Mỗi sáng sớm ra đường gặp một vườn hoa nhỏ. Đi trên phố gặp một "gánh hàng hoa", tự nhiên thấy vui hơn, yêu đời hơn, lòng thanh thản hơn khi có những bông hoa trong thành phố./.
  5. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Một mình anh lang thang trên phố nhớ mùa mưa qua
    Còn mình anh cô đơn nỗi nhớ những chiều mưa buồn
    Anh nhớ em mùa thu đầy nắng
    Anh nhớ em từng đêm mưa trắng lòng anh
    Đừng vội quên bao nhiêu yêu dấu tháng ngày bên nhau
    Từng nụ hôn ta trao khi đó biết giờ nơi nào
    Thôi nhé em tình trôi vào dĩ vãng
    Anh vẫn đi về nơi miền cát trắng mình anh
    Đừng vội xa em ơi khi tình yêu luôn còn
    Một mình anh lang thang nghe tháng năm qua bên đời
    Hãy nhớ lấy từng nụ hôn khi xưa
    Và hãy nhớ lấy những tháng năm bên người
    Người yêu ơi giờ chia xa mãi mãi
    Thà mình chia tay nhau khi tình yêu không còn
    Giọt tình rơi bên hiên ôm lấy con tim ưu phiền
    Hãy xóa hết từng bàn chân em qua
    Đừng có nuối tiếc những giấc mơ qua rồi
    Mình anh lang thang miền cát trắng mình anh
  6. anotherdaywithyou

    anotherdaywithyou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    lạ...
    sao tôi có thể dốc tuột suy nghĩ của mình với em đến vậy...
    sao tôi nhớ em đến vậy???
    không biết, hình như tôi đã ...
    2 ngày không em
    muốn nhìn lại mình
    muốn bình yên
    chỉ ko muốn làm một người anh trai
    muốn...
    ...
    tôi có thể? có thể!
  7. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    Những cánh diều tuổi thơ như chợt hiện về trong tầm thức của ta mỗi khi hè về...Nhớ ngày xa xưa thơ dại,ta thường vô tư như những cánh diều...đâu biết tương lai,cuộc sống nhiều trắc trở và hình như không giống như cách nhìn trẻ thơ của ta...Xa xưa...ta không quên những buổi chiều thả diều trên cánh đồng hoang,cùng chúng bạn nô đùa với những cánh diều no gió...mới vô tư làm sao..?Hồi đó ta mong sao có ngày ta lớn hơn,để được bay cao,bay xa như những cánh diều...thật buồn cười..khi ta lớn lên...ta lại thường mơ ước được trở về về...được tìm lại những cánh diều tuổi thơ trong ta mặc dù điều đó không bao giờ trở thành hiện thực,nhưng ta vẫn mơ ước...Con người sống không có ước mơ thì không phải là sống...mà đơn giản chỉ là tồn tại mà thôi...ước mơ giúp ta sống tốt hơn,cố gắng để sống chân thật hơn...cho dù ước mơ đó có viển vông,xa vời...
    Có đôi lần trở lại chốn xưa...nhưng tất cả đã đổi thay...ta đi trên con đê mà ngày xưa ta cùng đám trẻ trong xóm ngày ngày ra đó,kiếm cho mình một chỗ thật thoải mái để buông câu,để cười đùa...cánh đồng hoang nay cũng đã không còn như xưa nữa,thay vào đó là cả một ruộng lúa tốt tươi...đã khác!tất cả đã thay đổi nhưng ấu thơ và những kỷ niệm trong ta luôn không thay đôi...mãi mãi với thời gian...ta đi trên con đường mà như đi vào kỷ niệm mênh mông...Bọn bạn cũ nay cũng đã không còn nghịch ngợm như xưa nữa..ai cũng lớn rồi mà.Ngồi ôn lại kỷ niệm với thời gian...ta vui hay ta buồn...không! ta thấy trong ta một cảm xúc rất khó tả...nhưng tấ cả có lẽ là....Hoài niệm...
    Tự nhiên ta thấy muốn viết...viết lên một cái gì đó rất thật của riêng ta..viết ra ta không biết có ai đồng cảm với ta không..?Nhưng ta muốn viết,viết lên những kỷ niệm của ta...riêng ta mà thôi...để ta có thể nhìn lại...nhìn lại chính ta..!
    Thời gian ơi sao mi vô tình thế
    Cứ chạy hoài ta có đuổi mi đâu
    Ta vẫn thầm gọi thời gian trở lại
    Không được rồi vì người đã quá xa...
  8. cannanesta

    cannanesta Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    684
    Đã được thích:
    0
    Mình ghét ngồi fòng điều hoà kinh khủng, ngồi trong đó thấy thời tiết âm u lạnh giá như là mùa đông, trong khi ngoài đường nắng nóng khủng khiếp lên được. Ngồi điều hoà mình hay bị ốm, hắt hơi sổ mũi đến là khó chịu Ước gì ko có điều hoà thì tốt, điều hoà là nguyên nhân làm mình hay bị ốm hu hu
    Ngày qua ngày, tuần qua tuần, mải miết với công việc, đến giờ nhìn lại mới giật mình đã lại 1 năm trôi qua kể từ ngày bắt dầu đi làm. Thế mà mình đã làm được gì nào?
    Sáng nào cũng vội vã dậy, vội vã chuẩn bị đi làm cho đúng giờ, đến công ty thì mải miết với những công việc, nhiều lúc là ko tên. Trưa là lúc fải tìm ra một chỗ ăn trưa, thường là 1 mình, vì mọi ng thường ăn cơm hộp, mà mình lại ko thích. Chiều làm xong thì đi về nhà, tập thể dục một chút, ăn cơm, lướt web, đi ngủ. Thế là thế nào. Có quá nhiều khoảng trống nhưng ko thực sự tận dụng được. Cái cảm giác cô độc một mình vẫn thường bám lấy, nhất là những lúc lướt xe trên đường fố đông người, cái cảm giác ko thể mất đi nổi, dù hôm đó là một hôm vui và ngày đó là một ngày vui. Thôi nào đững lãng đãng nữa
    Được cannanesta sửa chữa / chuyển vào 14:22 ngày 28/08/2006
    Được cannanesta sửa chữa / chuyển vào 14:36 ngày 28/08/2006
  9. ngan_ngam

    ngan_ngam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2006
    Bài viết:
    448
    Đã được thích:
    0
    lòng em đã bình yên.....
  10. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    õ?Ư..Ngày ngày, dỏĂo này mơnh hay 'i lang thang thỏ không biỏt, nhơn 'ặỏằng phỏằ' buỏằ.i 'êm thỏưt dỏằ. chỏằi, nhiỏằu lỏằ-i lỏ**, nhiỏằu may mỏn..... CuỏằT sỏằ'ng vỏôn chỏÊy trôi, sao dỏĂo này hay buỏằ"n 'ỏn thỏ nhơ, mơnh lo lỏng, 'ỏằĐ thỏằâ chuyỏằ?n, 'ôi khi, mong có 'ôi vai nào 'ó 'ỏằf khóc mà cuỏằ'i cạng chỏng nghâ ra 'ặỏằÊc mỏằTt ai hỏt.
    Lên net, chat chit, viỏt vài bài, nhiỏằu khi thỏƠy chĂn nỏÊn vơ hơnh nhặ nhỏằng gơ mơnh làm không phỏÊi ai câng quan tÂm , hơnh nhặ nhỏằng gơ mơnh cỏằ' gỏng nhiỏằu khi là dÊ tràng. Mơnh câng ghen tỏằà chỏằâ, có thỏằi gian bỏưn bỏằp....cuỏằTc sỏằ'ng cỏằâ trôi qua, nhiỏằu khi chỏằÊt giỏưt mơnh tỏằ hỏằi, mơnh 'ang sỏằ'ng vơ gơ 'Ây nỏằa. ....cuỏằTc sỏằ'ng quay 'i quay lỏĂi kỏt thỏằâc câng chỏằ? có thỏ...mơnh có thỏằf sỏằ'ng nhặ vỏưy, yên lành nhặ mỏằTt ngặỏằi bơnh thặỏằng, nhặ nhỏằng nfm qua 'Ê sỏằ'ng ....nhặng lỏĂi muỏằ'n sỏằ'ng khĂc 'i, sỏằ'ng 'ỏằf sau này sỏẵ không phỏÊi nuỏằ'i tiỏc rỏng mơnh chặa chuyỏằ?n gơ chặa trỏÊi qua, dạ tỏằ't dạ xỏƠu, vỏưy mơnh sỏẵ hiỏằfu cuỏằTc 'ỏằi hặĂn và cỏÊ mỏằi ngặỏằi xung quanh nỏằa....nhiỏằu ng` bỏÊo tham lam quĂ, mơnh viỏằ?c gơ câng muỏằ'n làm, hỏt mơnh, dặỏằÊc yêu quẵ nhặng câng có nhiỏằu ng` ko hiỏằfu.....biỏt làm sao nỏằa............
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này