1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày Hôm Nay (bài tháng 2 từ trang 45)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Tequila, 23/07/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Đã lâu tôi mới lại vào trong topic của mình. Thực ra thì đã lâu tôi mới lại muốn viết, viết về những gì thuộc về mình. Tôi viết trong khi uống một cách dè sẻn chai bia còn lại, tôi viết trong cái lúc đáng lẽ thì phải ngủ, bởi vì ngoài cửa sổ bình minh đang lên.
    Tôi đã từng nghĩ rằng, mình sẽ thôi, không viết về những gì của bản thân mình nữa. Sẽ chỉ viết những gì không liên quan đến mình, như một truyện ngắn chẳng hạn. Viết những truyện ngắn mà nhân vật và khung cảnh của nó không bao giờ là những gì mình từng trải qua, có chăng chỉ là những tưởng tượng nhỏ, những ký ức nhỏ đan xen vào. Thế nhưng, những gì mình viết được, quá lởm khởm, thật là sao nhỉ, thật là tởm khi coi những cái đó có thể gọi là truyện.
    Tôi luôn luôn có một niềm mê say ngưỡng mộ trước cuộc sống này. Tôi ngưỡng mộ khi thấy người ta có thể sống được, có thể yêu được, có thể hát lên những bài ca đần độn nhảm nhí trong phòng karaoke. Khi tôi và một thằng bạn mang chồng bát vừa ăn xong, ra rửa, thằng bạn suýt nôn khi bên cạnh vòi nước mà nó đang rửa miệng, có một bàn chân phụ nữ cáu ghét gác lên nhét vào chậu rửa mặt để rửa. Tôi ngưỡng mộ cái hình ảnh đáng ghê đó, bởi lẽ cuộc sống là cuộc sống và người ta cứ sống như vậy mà người ta vẫn yêu, người ta vẫn kiếm tiền, người ta vẫn có thể ngoại tình và người ta vẫn tràn đầy tình yêu đối với con cái. Người ta chịu cái nhục nhằn và cái nhục nhằn chẳng ngăn cản nổi ước mơ.
    Tôi muốn viết. Nhưng không được như tôi muốn. Tôi muốn viết về những gì tôi nhìn thấy và tôi cảm thấy. Viết về những mụ nạ dòng mà vẫn yêu như con gái. Viết về những ả điếm đàng hạnh phúc biết chừng nào mỗi khi các cô ấy cảm thấy một chút tình giả dối mà người ta ban cho. Viết về thằng tây cầm đàn gào rống đầy khao khát và xót xa về một tình yêu trong tưởng tượng mà hắn không bao giờ có được, dù hắn luôn luôn đến chỗ tôi để uống rượu cùng với một cô gái hắn yêu. Viết về một cô gái trẻ, ngoan và hiền, học giỏi và trong sáng và luôn luôn cao đẹp, bên cạnh đó thì một thằng bạn đã từng ngủ với cô ta nói lại rằng cô ta dâm đãng vô cùng. Viết về một thằng cha mặt tối như hũ nút, xấu xí u ám, khiến mình không muốn nhìn kỹ mặt. Thế nhưng vừa bước vào phòng thì hắn nói là ?osao mày lại có thể ngồi nghe Chopin ở cái chỗ như thế này??. Nghe cả hai đĩa Chopin hắn đọc tên không sai một bản nhạc nào cả, chỉ nói rằng cái thời anh nghe Chopin đã qua rất nhiều năm rồi, bây giờ anh chỉ cần tiền. Biết viết như thế nào về một thằng cảnh sát ******** mặt phị mỡ đã lột hết tiền của tôi, vừa lột vừa cười hềnh hệch. Trong lúc hắn lấy tiền thì tôi thấy cổ hắn đeo một sợi dây chuyền mảnh, trên đó có một tấm hỉnh nhỏ, rất nhỏ. Hỏi là ai? Trả lời: Vợ tao, cô ta đã đem con cái bỏ tao đi chỉ vì tao không có tiền.
    Vân vân?
    Thế nhưng không đủ sức để diễn tả những cái đó. Mỗi khi định viết thì lại thấy mình bất lực. Những gì viết ra sẽ lại vẫn cứ nhạt nhẽo và ngơ ngẩn như thế thôi. Tôi rất muốn viết một cái gì đó vào những đêm khuya thấy mình cô độc và buồn. Tôi không bao giờ viết cái gì khi mà tôi vui. Bất kỳ cái gì tôi viết ra, bao giờ cũng buồn. Nếu không buồn rầu, thì cũng là thứ đã qua đi rồi. Khi vui thì tôi còn phải biết bao nhiêu thứ khác cần phải làm cần phải sống cho nó.
    Chờ em đường dương cầm khuya
    Ôi cái im đêm thơm mộng
    Chờ em đường dương cầm trăng
    Ứa nhụy nụ dương cầm xuân
    Chờ em đường dương cầm mưa
    Giọt giọt lá buồn dạ khúc
    Xào xạc lòng tay khuya
    Anh về lối dương cầm lạnh.
    (thơ Dương Tường)

    Em. Anh yêu tự do và anh yêu những giây phút ở bên em. Lúc đó anh hoàn toàn tự do bởi lẽ anh không còn nhớ anh là ai nữa. Nhưng sau đó thì anh luôn phải đi và em luôn phải chờ. Dù cho khi anh về và anh sống bên em, thì em vẫn cứ phải chờ anh. Em chỉ ở bên bờ. Anh luôn trôi đi cùng với con thuyền của anh ở giữa dòng sông, để đi tìm kiếm một thứ tự do mà anh biết chắc không bao giờ anh có được.
    Giá như tìm được nó, chắc hẳn anh sẽ quay về.
  2. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay, không, chính xác là 2 ngày hôm nay, tôi yêu đời, một tình yêu lạ vô cùng. Tôi chưa bao giờ thấy lòng yêu đời của mình sống thế, tha thiết và da diết thế. Nó tha thiết, nghẹn ngào, nó không phải là ý nghĩ nữa, nó là sự nghẹn ngào của tôi. Không phải tôi đang có chuyện vui, không phải chuyện vui làm tôi yêu đời, mà ngược lại, một chuyện không vui, bỗng dưng nó khiến tôi tha thiết với đời, yêu và xót, và tha thiết, và nghẹn ngào. Hôm qua bạn hiền chép cho bài hát "Đi qua vùng cỏ non". Thuộc lời và tôi hát. Tôi hát và tôi khóc. Hạnh phúc và nghẹn ngào, xót, và thương, và thương...
    Thằng quỷ, em làm chị yêu em thế, yêu em lắm. Yêu lắm, nhớ lắm, xót lắm. Em như đứa em trai thân thuộc của chị. Chị em mình chẳng thân, mà lại thân nhau thế, thân thế, báu thế.
    Đi qua vườn trẻ chơi, ngỡ bày chim đang hót
    Ta nghe đời vui hơn...Những nghĩ suy một mình
    Đi thăm người mới quen, một lời chưa nói hết
    Chuyện dài của quê hương, hiểu nhiều càng yêu hơn...

    Quỷ sứ ơi, nhớ chị không...
  3. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay, không, chính xác là 2 ngày hôm nay, tôi yêu đời, một tình yêu lạ vô cùng. Tôi chưa bao giờ thấy lòng yêu đời của mình sống thế, tha thiết và da diết thế. Nó tha thiết, nghẹn ngào, nó không phải là ý nghĩ nữa, nó là sự nghẹn ngào của tôi. Không phải tôi đang có chuyện vui, không phải chuyện vui làm tôi yêu đời, mà ngược lại, một chuyện không vui, bỗng dưng nó khiến tôi tha thiết với đời, yêu và xót, và tha thiết, và nghẹn ngào. Hôm qua bạn hiền chép cho bài hát "Đi qua vùng cỏ non". Thuộc lời và tôi hát. Tôi hát và tôi khóc. Hạnh phúc và nghẹn ngào, xót, và thương, và thương...
    Thằng quỷ, em làm chị yêu em thế, yêu em lắm. Yêu lắm, nhớ lắm, xót lắm. Em như đứa em trai thân thuộc của chị. Chị em mình chẳng thân, mà lại thân nhau thế, thân thế, báu thế.
    Đi qua vườn trẻ chơi, ngỡ bày chim đang hót
    Ta nghe đời vui hơn...Những nghĩ suy một mình
    Đi thăm người mới quen, một lời chưa nói hết
    Chuyện dài của quê hương, hiểu nhiều càng yêu hơn...

    Quỷ sứ ơi, nhớ chị không...
  4. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Hì hì, đây là kết quả của việc mở thật to con mắt đấy à?
  5. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Hì hì, đây là kết quả của việc mở thật to con mắt đấy à?
  6. daysleeper__

    daysleeper__ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.087
    Đã được thích:
    0
    Bạn Đức ạ ! cuộc sống này nếu không có bạn Đức thì nó vẫn thối tha rồi ! cớ sao bạn lại làm nó thối tha thêm lên thế ??? . Chậm nhất là ngày 20 . Tớ sẽ ra Hn thân yêu của cậu . ra hẳn đấy . Tớ bây giờ cũng không còn gì cả . Cái duy nhất tớ có được đến ngày hôm nay là tình bạn của cậu , của tất cả những người đã thương yêu tớ một cách chân thật mà chính tớ cũng không mơ thấy được . Bấy lâu tớ vẫn nhìn thấy cuộc sống bằng cái lăng kính mờ đục của riênng tớ . Nhưng chính các cậu đã lau nó ngày càng sáng lên hộ tớ . Cả cậu và tớ đều là những thằng sống thiếu thực tế . mỗi thằng một kiểu . Nhưng kệ ! thưc tế của chúng ta là những điều ngay trước mắt đấy thôi !
    rất nhiều lúc tớ mang người khác ra làm trò đùa cho đến lúc chính tớ trở thành một trò đùa dai . Nhưng tớ luôn cố gắng thể hiện rằng tớ đang nói dối khi tớ nói dối . Tớ đang đùa khi tớ đang đùa ... thế đấy !
    Đáng ra bây giờ tớ phải đang ngồi trên chiếc xe bì bạch màvác cái turbin về phát điện cho lũ trẻ ở làng . Nhưng cả đêm qua tớ nghỉ ra rằng tớ không thuộc về nơi đấy . Vì ở đấy mọi thứ đã quá tốt đẹp , quá trong sáng mà tớ thì chỉ thường làm vẫn đục đi những dòng nước trong vì cái tật hay nghịch nước của mình . Bọn trẻ thật tuyệt ! cuộc sống của chúng thật tuyệt kể cả khi không có điện , không có tivi , không có sữa và sách vỡ .
    Tớ cũng chán ngấy cái trò viết lách rỡm ấy rồi ! nhưng vì ở đây tớ tìm thấy được cậu ! và những người của tớ . Tớ tin là bằng cách này hay cách khác thì cuộc sống này vẫn quá đẹp !
    Đức ! Tao chờ mày ở HN !
  7. daysleeper__

    daysleeper__ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.087
    Đã được thích:
    0
    Bạn Đức ạ ! cuộc sống này nếu không có bạn Đức thì nó vẫn thối tha rồi ! cớ sao bạn lại làm nó thối tha thêm lên thế ??? . Chậm nhất là ngày 20 . Tớ sẽ ra Hn thân yêu của cậu . ra hẳn đấy . Tớ bây giờ cũng không còn gì cả . Cái duy nhất tớ có được đến ngày hôm nay là tình bạn của cậu , của tất cả những người đã thương yêu tớ một cách chân thật mà chính tớ cũng không mơ thấy được . Bấy lâu tớ vẫn nhìn thấy cuộc sống bằng cái lăng kính mờ đục của riênng tớ . Nhưng chính các cậu đã lau nó ngày càng sáng lên hộ tớ . Cả cậu và tớ đều là những thằng sống thiếu thực tế . mỗi thằng một kiểu . Nhưng kệ ! thưc tế của chúng ta là những điều ngay trước mắt đấy thôi !
    rất nhiều lúc tớ mang người khác ra làm trò đùa cho đến lúc chính tớ trở thành một trò đùa dai . Nhưng tớ luôn cố gắng thể hiện rằng tớ đang nói dối khi tớ nói dối . Tớ đang đùa khi tớ đang đùa ... thế đấy !
    Đáng ra bây giờ tớ phải đang ngồi trên chiếc xe bì bạch màvác cái turbin về phát điện cho lũ trẻ ở làng . Nhưng cả đêm qua tớ nghỉ ra rằng tớ không thuộc về nơi đấy . Vì ở đấy mọi thứ đã quá tốt đẹp , quá trong sáng mà tớ thì chỉ thường làm vẫn đục đi những dòng nước trong vì cái tật hay nghịch nước của mình . Bọn trẻ thật tuyệt ! cuộc sống của chúng thật tuyệt kể cả khi không có điện , không có tivi , không có sữa và sách vỡ .
    Tớ cũng chán ngấy cái trò viết lách rỡm ấy rồi ! nhưng vì ở đây tớ tìm thấy được cậu ! và những người của tớ . Tớ tin là bằng cách này hay cách khác thì cuộc sống này vẫn quá đẹp !
    Đức ! Tao chờ mày ở HN !
  8. pik

    pik Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Gắng lên đi,mỗi người đều có khả năng riêng của minh, bạn đã trưởng thành thêm nhiều rồi đấy, và nếu muốn đạt đến tư duy sâu sắc thì tự bạn thôi!Chừng ấy thôi, vì tôi phải đi đây,xin lỗi các bạn! Chỉ hành động thôi nhé!
  9. pik

    pik Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Gắng lên đi,mỗi người đều có khả năng riêng của minh, bạn đã trưởng thành thêm nhiều rồi đấy, và nếu muốn đạt đến tư duy sâu sắc thì tự bạn thôi!Chừng ấy thôi, vì tôi phải đi đây,xin lỗi các bạn! Chỉ hành động thôi nhé!
  10. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Bạn pik ạ, tớ không biết bạn là ai, bạn làm được cái gì trong cái cuộc đời quái đản này, nhưng mà tớ nói thật là tớ không kìm được lòng trước những dòng chữ rởm đời, sáo rỗng và nhạt toẹt của bạn. Xin lỗi bạn chứ, trong khi người ta làm việc hùng hục vì tương lai, người ta đọc và trải nghiệm mà bạn còn thời gian để lên đây, nhả ra những lời dạy bảo hoàn toàn không bình thường về thần kinh thế này thì thật chứ không thể hiểu nổi nên kết luận bạn thuộc loại người nào - đáng khinh hay đáng ghét cho nó chính xác.
    Tớ không phải là đứa thích gây sự hay cãi nhau gì gì giữa chốn đông người. Nhưng nói thật với một kẻ thừa hơi xả rác bừa bãi ra cái chốn mà thường xuyên tớ phải quét dọn dẹp như bạn thế này, tớ không thể nói năng tử tế hơn được.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này