1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày Hôm Nay (bài tháng 2 từ trang 45)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Tequila, 23/07/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. daysleeper__

    daysleeper__ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.087
    Đã được thích:
    0
    Uh ! Muốn gì cũng được ! Nhưng tao nói bao nhiêu lần rồi ! Trả quần cho tao tao mới có cái mà mặc ra đường đi làm . Rồi từ đấy mới tính chuyện chim sáo !
    Chắc là tao không ra được nữa ! đời đêck biết thế nào mà lần ! Bọn Gái gú ở đây sao sến thế nhờ ! Thôi để tao viết bài " Những người bạn tự bóp "
  2. daysleeper__

    daysleeper__ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.087
    Đã được thích:
    0
    Uh ! Muốn gì cũng được ! Nhưng tao nói bao nhiêu lần rồi ! Trả quần cho tao tao mới có cái mà mặc ra đường đi làm . Rồi từ đấy mới tính chuyện chim sáo !
    Chắc là tao không ra được nữa ! đời đêck biết thế nào mà lần ! Bọn Gái gú ở đây sao sến thế nhờ ! Thôi để tao viết bài " Những người bạn tự bóp "
  3. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Thực sự là thấy nhớ các bạn. Yêu vật. Nhất là cảm giác xuống ga uống chưa hết cốc cafe đã lại vỗ vai chào rồi đi tiếp, nhìn thằng kia lủi thủi đi về mặt dài ngoẵng. Tự nhủ thôi gặp ít thôi, gặp nhiều mk, lại xích mích chửi nhau.
  4. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Thực sự là thấy nhớ các bạn. Yêu vật. Nhất là cảm giác xuống ga uống chưa hết cốc cafe đã lại vỗ vai chào rồi đi tiếp, nhìn thằng kia lủi thủi đi về mặt dài ngoẵng. Tự nhủ thôi gặp ít thôi, gặp nhiều mk, lại xích mích chửi nhau.
  5. artox1812

    artox1812 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    342
    Đã được thích:
    0
    Khi phóng xe rất nhanh trên đường, tôi đã nghĩ đến một tai nạn. Một cái đinh, hoặc một vết dầu loang cũng đủ làm nhiệm vụ của tử thần. Chiếc Dream sẽ trượt một vòng rất đẹp, như trong phim Mỹ, và những cái bánh xe vẫn quay tít trong khi cả người tôi lia ra giữa đường. Một cú đập đầu rất mạnh trên nền đường cứng ngắc, hoặc một cái xe ô tô trờ tới. Và thế là xong. Đầu tôi lúc ấy sẽ nát bét, giống như quả dưa hấu bị xe bò nghiến lên. Và vĩnh viễn sẽ chỉ còn là bóng tối...
    Sợ quá. Tôi không muốn nghĩ tiếp nữa. Những người yêu thương tôi sẽ than khóc. Còn những kẻ không liên can sẽ bảo: Con này nó muốn tự tử hay sao? Kẻ khác sẽ chép miệng: Đáng đời, ai bảo phóng nhanh thế làm gì?
    Không, tôi không muốn thế! Và tự dưng tay ga giảm dần. Hôm nay đường Láng nhiều gió quá!
  6. artox1812

    artox1812 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    342
    Đã được thích:
    0
    Khi phóng xe rất nhanh trên đường, tôi đã nghĩ đến một tai nạn. Một cái đinh, hoặc một vết dầu loang cũng đủ làm nhiệm vụ của tử thần. Chiếc Dream sẽ trượt một vòng rất đẹp, như trong phim Mỹ, và những cái bánh xe vẫn quay tít trong khi cả người tôi lia ra giữa đường. Một cú đập đầu rất mạnh trên nền đường cứng ngắc, hoặc một cái xe ô tô trờ tới. Và thế là xong. Đầu tôi lúc ấy sẽ nát bét, giống như quả dưa hấu bị xe bò nghiến lên. Và vĩnh viễn sẽ chỉ còn là bóng tối...
    Sợ quá. Tôi không muốn nghĩ tiếp nữa. Những người yêu thương tôi sẽ than khóc. Còn những kẻ không liên can sẽ bảo: Con này nó muốn tự tử hay sao? Kẻ khác sẽ chép miệng: Đáng đời, ai bảo phóng nhanh thế làm gì?
    Không, tôi không muốn thế! Và tự dưng tay ga giảm dần. Hôm nay đường Láng nhiều gió quá!
  7. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Hôm nay nhờ bác VNHL, tớ mới được đọc lại bài thơ này của Raxun, hay quá. Các bạn bây giờ sao rồi... Vào đây đọc thấy vẫn vui vẻ nhỉ. Hình như Tequila đang ở Sài Gòn?
    Chúc các bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé!
    Thân mến.
    Oshin
    Nước Nga
    Raxun_Gamzatốp
    Tiếng hát vươn qua núi đồi và thảo nguyên
    Chạy doc theo con đường mùa đông vắng vẻ
    Những cuốn sách mở từng trang rất nhẹ
    Để một nước Nga đâu đó hiện về
    Ai đã từng được nghe
    Những câu truyện của một thời khắc nghiệt
    Hẳn nhớ tới một Xevaxtopon tháng chạp
    Một sông Đông êm đềm đầy máu và tình yêu
    Hay tưởng như một hình bóng yêu kiều
    Bước bên bạn dưới bình minh mưa đẹp như tranh vẽ
    Hoặc là đang tủi hờn hát khẽ
    Một bài hát Gruzi
    Chàng ký sĩ lướt trên thảm cỏ nội xanh rì
    Hát vang lên một câu ca Côdắc
    Vó ngựa tung bay, xác kẻ thù tan nát
    Đưa chàng về bên bếp lửa với u già, để nhớ một Nhina
    Ở nới đấy tôi thấy một nước Nga
    Ở nơi đấy tôi yêu một hồn Nga
    Daghestan của tôi tràn đầy lãng mạn
    Lòng yêu nước vượt lên trên mất mát
    Bông hoa nhỏ bỏ quên man mác một tình yêu
    Chàng và nàng đi giữa một buổi chiều
    Một buổi chiều ngoại ô Maxcơva mê say lắm
    Để ngày mai đi đến những miền xa thẳm
    Làm nên những cánh đồng giữa thảo nguyên đại bàng cất cánh tung bay
    Và em ơi, chẳng biết em có hay
    Một nước Nga qua thời gian để sống và thời gian để chết
    Một nước Nga vươn mình không mỏi mệt
    Đi qua chiến tranh và vùng lên trong mất mát đau thương
    Em còn nhớ một người lính trở về từ chiến trường
    Để làm một trong những người sinh viên sôi nổi
    Hay cống hiến đến phút cuối cùng của cuộc sống cho xã hội
    Để làm nên những nông trang trên mảnh đất vỡ hoang
    Còn rất nhiều người lính đã ngã xuống, làm nên vô vàn những nghĩa trang
    Và em ơi, chắc em đã biết
    Anh chưa từng đặt chân tới nước Nga
    Anh đến đó mỗi ngày qua trang sách
    Dẫu biết rằng nước Nga ấy đã xa
    Và anh nghe cả những bài ca
    Rừng bạch dương, đôi bờ - thiêng nga đùa theo sóng
    Bản hành khúc Kachiusa cháy bỏng
    Vẻ êm đềm một chiều ngoại ô Maxcơva
    Anh đã từng đam mê một Lep Tonxtoi
    Cái chất cổ điền vô cùng mạnh mẽ
    Những đêm trắng, anh cùng Dotoiepxki khắc khoải
    Hay sống với Solokhop bên dòng nước sông Đông xa xôi
    Những vần thơ Puskin mấp máy trên môi
    Cho anh tình yêu và tự do trong khát vọng
    Anh tìm thấy Pautôpxki trong cuộc sống
    Bông hồng vàng góp lại từ đáy của đời thường
    Anh đi cùng Aimatop trên đường
    Chiếc xe là Gunxarư và con đường là thảo nguyên rộng lớn
    Bức thư đầu tiên anh viết cho em có "một trò đùa"của Shekhop
    Anh tưởng em là Onga, còn anh là Epghenhi cô đơn
    Nếu em là Onga, anh sẽ là Epghenhi Onheghin
    Em là Acxinhia, anh sẽ là Grigori đấy
    Em mà là Natasa, anh đành làm Andrey Bonkonski vậy
    Anh sẽ là Puskin để gửi "lời tự thú" tới em
    (Tất nhiên lúc ấy em sẽ là Alexandra Ivanovna Oxipova)
  8. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Hôm nay nhờ bác VNHL, tớ mới được đọc lại bài thơ này của Raxun, hay quá. Các bạn bây giờ sao rồi... Vào đây đọc thấy vẫn vui vẻ nhỉ. Hình như Tequila đang ở Sài Gòn?
    Chúc các bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé!
    Thân mến.
    Oshin
    Nước Nga
    Raxun_Gamzatốp
    Tiếng hát vươn qua núi đồi và thảo nguyên
    Chạy doc theo con đường mùa đông vắng vẻ
    Những cuốn sách mở từng trang rất nhẹ
    Để một nước Nga đâu đó hiện về
    Ai đã từng được nghe
    Những câu truyện của một thời khắc nghiệt
    Hẳn nhớ tới một Xevaxtopon tháng chạp
    Một sông Đông êm đềm đầy máu và tình yêu
    Hay tưởng như một hình bóng yêu kiều
    Bước bên bạn dưới bình minh mưa đẹp như tranh vẽ
    Hoặc là đang tủi hờn hát khẽ
    Một bài hát Gruzi
    Chàng ký sĩ lướt trên thảm cỏ nội xanh rì
    Hát vang lên một câu ca Côdắc
    Vó ngựa tung bay, xác kẻ thù tan nát
    Đưa chàng về bên bếp lửa với u già, để nhớ một Nhina
    Ở nới đấy tôi thấy một nước Nga
    Ở nơi đấy tôi yêu một hồn Nga
    Daghestan của tôi tràn đầy lãng mạn
    Lòng yêu nước vượt lên trên mất mát
    Bông hoa nhỏ bỏ quên man mác một tình yêu
    Chàng và nàng đi giữa một buổi chiều
    Một buổi chiều ngoại ô Maxcơva mê say lắm
    Để ngày mai đi đến những miền xa thẳm
    Làm nên những cánh đồng giữa thảo nguyên đại bàng cất cánh tung bay
    Và em ơi, chẳng biết em có hay
    Một nước Nga qua thời gian để sống và thời gian để chết
    Một nước Nga vươn mình không mỏi mệt
    Đi qua chiến tranh và vùng lên trong mất mát đau thương
    Em còn nhớ một người lính trở về từ chiến trường
    Để làm một trong những người sinh viên sôi nổi
    Hay cống hiến đến phút cuối cùng của cuộc sống cho xã hội
    Để làm nên những nông trang trên mảnh đất vỡ hoang
    Còn rất nhiều người lính đã ngã xuống, làm nên vô vàn những nghĩa trang
    Và em ơi, chắc em đã biết
    Anh chưa từng đặt chân tới nước Nga
    Anh đến đó mỗi ngày qua trang sách
    Dẫu biết rằng nước Nga ấy đã xa
    Và anh nghe cả những bài ca
    Rừng bạch dương, đôi bờ - thiêng nga đùa theo sóng
    Bản hành khúc Kachiusa cháy bỏng
    Vẻ êm đềm một chiều ngoại ô Maxcơva
    Anh đã từng đam mê một Lep Tonxtoi
    Cái chất cổ điền vô cùng mạnh mẽ
    Những đêm trắng, anh cùng Dotoiepxki khắc khoải
    Hay sống với Solokhop bên dòng nước sông Đông xa xôi
    Những vần thơ Puskin mấp máy trên môi
    Cho anh tình yêu và tự do trong khát vọng
    Anh tìm thấy Pautôpxki trong cuộc sống
    Bông hồng vàng góp lại từ đáy của đời thường
    Anh đi cùng Aimatop trên đường
    Chiếc xe là Gunxarư và con đường là thảo nguyên rộng lớn
    Bức thư đầu tiên anh viết cho em có "một trò đùa"của Shekhop
    Anh tưởng em là Onga, còn anh là Epghenhi cô đơn
    Nếu em là Onga, anh sẽ là Epghenhi Onheghin
    Em là Acxinhia, anh sẽ là Grigori đấy
    Em mà là Natasa, anh đành làm Andrey Bonkonski vậy
    Anh sẽ là Puskin để gửi "lời tự thú" tới em
    (Tất nhiên lúc ấy em sẽ là Alexandra Ivanovna Oxipova)
  9. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Sau phi vụ đó, tôi hiểu rằng, mình đang sống trong một tâm trạng Tiểu Thuyết!
    (Tái bút: Hãy có một tinh thần sắt trong một cơ thể thép. )
  10. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Sau phi vụ đó, tôi hiểu rằng, mình đang sống trong một tâm trạng Tiểu Thuyết!
    (Tái bút: Hãy có một tinh thần sắt trong một cơ thể thép. )
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này