1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày hôm nay (version 2.0)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Tequila, 09/11/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    huhu mod Teq ơi ! em viết một bài rất dài nhé ,không hiểu nó biến đâu mất tiêu rồi . Chắc ko tìm lại được
    chỉ còn cái ảnh này ,ngắm đỡ vậy. Dạo này mình xinh ghê :
    http://ttvnol.com/uploaded/aphro***e/aphro***e.jpg
    Cho em xin cái title : xinh nhất box Văn Học ,được chưa ?
  2. Talorossi

    Talorossi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2005
    Bài viết:
    363
    Đã được thích:
    0
    Có ảnh nào đẹp hơn ko?
  3. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    Công nhận con em mình xinh thật
    Mình vẫn ấn tượng thế hôm gặp đầu tiên, mỗi tội chưa biết có điểm gì để mình ấn tượng --------> cần phải suy nghĩ
    có cái mồm là nói nhìu thì phải hê hê ơ ......
    sửa lại là ko fải nói nhìu mà là nhanh miệng nhanh mồm.
    tốt !
  4. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Đêm ngồi thu mình trên ghế đọc một mạch 16 trang NK. Lâu lắm rồi mới được đọc những trang viết hay và thấm đến thế, ngỡ ngàng vì như thấy mình trong đấy, ko như anh Loa nói, ko fải ai cũng có thể ngỡ như thấy mình trong những tâm sự của người khác được. Có những điều, những cảm xúc, tâm trạng vô cùng kì lạ mà ko hẳn ai cũng có, ko hẳn nỗi đau nào cũng trải qua, và đặc biệt, ko fải ai cũng có thể viết về nó, viết nó lên một cách vừa nhẹ nhàng vừa rõ ràng, sâu sắc mà ít bi luỵ đến thế.
    Hồi nhớ năm 17 tuổi cận kề cái chết, sự vật lộn giữa cái chết và niềm ham sống, sự thật nằm sau những mộng tưởng bi thương...
    Chị! Tại sao có thể có những giây phút ấy?
    If i should leave this lonely world behind,
    Your voice will still remember our melody.
    Now i know we´ll carry on.
    Melodies of life,
    Come circle round and grow deep in our hearts,
    As long as we remember...
    Ánh nắng xiên qua tấm rèm cửa màu xanh bỗng trở nên đẹp lạ thường. Tôi nhận ra tôi yêu căn phòng của tôi, yêu giấc ngủ của tôi và khó chịu với bất cứ sự làm phiền nào.
    Dường như ngày đang ngắn lại, đêm cũng thế, tất cả cứ ngắn lại một cách vô cớ mà tôi ko sao nắm bắt được. Cảm xúc hoài niệm của tôi bỗng nhiên tan biến, tôi vui mừng nhận ra sự thay đổi tức thời ấy.
    Ngoài cửa sổ, cây hoa mười giờ chỉ nở hoa một lần duy nhất khi tôi mua về, tưởng đã chết héo vì sự thờ ơ của tôi, vậy mà vẫn vươn xanh những chiếc thân mềm mại. Nhưng ko bao giờ ra hoa một lần nữa
    Mẹ đã vứt cây xương rồng anh cho tôi ngày nào. Cây xương rồng đã chết ngay từ khi anh mang đến căn phòng này, nhưng tôi vẫn cố đặt nó lên chiếc kệ nhiều đồ kỉ niệm ấy, huyễn hoặc rằng nó vẫn sống, nó có thể sống! Khi cả thân cây nhỏ bé rũ đổ xuống những lớp sỏi nhỏ, tôi nhắn tin cho anh nói rằng cây xương rồng anh tặng đã chết thật rồi. Anh bảo, anh biết nó chết từ khi anh mang đến, chỉ là một cái cây thôi mà...Chỉ là một cái cây thôi mà...
    Tôi bỗng nhớ đến cái cây ấy, khi nhìn thấy anh ngoài phố mùa đông, cái nhìn thoáng tình cờ, tôi quay đi như kẻ vừa bị bức ép phải nhìn. Tiếng bạn tôi đều đều quen thuộc, cái câu nói dè bỉu mỉa mai hay đại loại thế tôi ngỡ như ko bao giờ có thể thay đổi khi tôi kể với nó những chuyện của mình. Tôi chợt nhận ra rằng, tôi thích mối quan hệ ấy, vừa đủ thân, vừa đủ hờ hững để tôi có thể than vãn một cách bất cần những điều mà nếu với riêng tôi lại luôn là những tiếng than khóc, và nhận về những khen chê thực sự khách quan tỉnh táo, ko một lời an ủi!
    Tiếng chuông báo thức! Tôi đi!

  5. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    Không thích e*** bài, thêm 1 bài nữa.
    con em mình ơi thứ 5 có rãnh rỗi thì qua chỗ bạn làm rồi thì lượn đi luôn nhé ! không tập ở nhà chuongbeat mà tập ở nhà Paullennon nhà bác ý thì mình lại thuộc như lòng bàn tay nên cứ phải theo mình nhé cưng nếu không thì wait for bạn ở cổng trường NT nhé. từ đấy mà đến nhà Paul thì gần thôi
    yêu bạn !
  6. YASU82

    YASU82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/05/2002
    Bài viết:
    1.483
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay nắng ấm. Phóng xe nhanh trên đường, không buồn không vương vấn....
  7. nut_chai

    nut_chai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/04/2004
    Bài viết:
    747
    Đã được thích:
    0
    Tin nhắn của anh gọi mình dậy. Buồn cười thật, vậy mà lúc nào anh cũng gọi mình là bình minh. Bình minh của anh ngủ nướng vào một ngày nắng đẹp, trời xanh, một chút gió...
    Hôm nay, mình biết, mình đang vui.
  8. deo_so_ai

    deo_so_ai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/08/2005
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    wa thi ca oánh nhau nha!
  9. deo_so_ai

    deo_so_ai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/08/2005
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    Nghĩ dưỡng sức vài ngày. Mệt vì gái.
  10. aphrodite

    aphrodite Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    1
    Ngày Hôm nay của ngày hôm kia
    ( Viết tặng người mà biết mình là ai đấy)
    Ngày hôm nay,em nhìn mái tóc của mình xù lên một cách không trật tự ,bát nháo và lộn xộn . Không cần gió thổi cũng rối tung. Em lấy lược và gỡ nó một cách hung bạo có chủ đích ,không phải cái kiểu uể oải gỡ từng nút rối đâu anh ạ,cái kiểu đó chỉ có trong tiểu thuyết thôi. Sau 3 lần giật và một lần nghiến răng rứt ,em cũng hoàn thành phần chải đầu .
    Em xỏ chân vào đôi giày màu hồng ,áo len màu đỏ và áo khoác nõn chuối ,quần Jeans xanh ,chụp lên đầu cái mũ màu ghi mái tóc em dưới ảnh hưởng của việc làm quăn chắc hẳn có màu hung hung. Tóm lại là hoàn hảo và đầy tự tin .
    Tự tin đến nỗi em chụp cái ảnh từ Webcam sáng nay định gửi cho anh xem ,em đã thay đổi mái tóc thế nào từ khi gặp anh. Và bây giờ tự tin nói là em nhớ anh lắm. Là nỗi nhớ cũng không biết bắt đầu từ đâu.
    Em cứ nghĩ mãi xem có phải lúc hát anh đứng trước biển hay không? mặc dù em nghe thấy tiếng gió thổi tiếng gì như tiếng sóng rì rào và giọng anh thì run run:
    Không còn mùa thu ,trăng rơi bên thềm..
    Chán cái mạng Mobil nhà anh lắm ,nhắn tin thì treo. Em sẽ hát lại bài Thuyền và Biển:
    Nếu từ giã thuyền rồi biển chỉ còn bão tố,nếu phải cách xa anh em chỉ còn bão tố....
    Em bắt đầu thực hiện lời hứa nhưng chỉ làm được điều rất nhỏ thôi ,rồi anh sẽ thấy .
    Ngày hôm nay ,ngày hôm qua ,ngày nào cũg đẹp trời ,đẹp trời đến mức em ngủ gật trong lớp học và kẻ một chục cái bảng sổ cái .Gặm một quả táo to ơi là to bằng con mắt thách thức bao nhiêu kẻ thèm thuồng. Mặc một cái quần Jeans đen rách đầu gối và áo khoác đen trông như con quạ đen,hôm nay trông như con vẹt.
    ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Bạn thân mến bạn còn nợ tớ lời hứa của cả mùa thu nhé,và cái sinh nhật không được nhận qùa,dù sao thì cũng cố lên cả công việc và học hành nhé .
    Bà chị bằng tuổi ơi, tệ làm sao chẳng bao giờ thuộc được lời ,hôm nay sẽ cố học trong lớp nhé . Người ta bị mắc bệnh nói nhiều mà .

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này