1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày mai...

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi becksrol, 26/05/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. becksrol

    becksrol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Ngày mai...

    Ngày mai...
    ----LMC---
    Sáng ngày mai tôi không còn đến lớp
    Không còn ngồi trên chiếc ghế thân quen
    Không còn bước trên hành lang ngày trước
    Bạn cùng tôi nghịch suốt giờ ra chơi

    Rồi ngày mai bạn cũng không đến lớp
    Không gặp tôi không gặp lớp chúng ta
    Không được nghe tiếng thầy cô ấm áp
    Dạy dỗ ta thuở cắp sách tới trường

    Rồi ngày mai chúng ta không đến lớp
    Sẽ không còn những trò quậy trêu ai
    Không còn nữa những nụ cười chan chứa
    Thuở học sinh mình vui sống bên nhau

    Rồi mãi mãi chúng mình không tới lớp
    Cũng rời xa tuổi mới lớn vô lo
    Nụ cười đó sẽ chỉ là kỉ niệm
    Đời học sinh bọn mình hết rồi sao?...

    Xin tạm biệt bạn ơi mình xa nhé
    Để mỗi người đi xây dựng ước mơ
    Ngày nào đó nếu chúng mình gặp lại
    Bạn đừng quên thời mực tím ngày xưa...

    HN, 5/2002.
  2. baranung

    baranung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2004
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Híc...đọc bài của bác buồn thế, làm em lại nhớ đến hồi bọn em ra trường, có khi còn buồn tê tái hơn thế này nữa. Hồi đó bọn em cả con trai lẫn con gái đứa nào cũng khóc hết, chẳng cầm được nước mắt...vậy mà cũng thấm thoắt 3 năm rồi....
    "Bạn bè ngày xưa giờ mỗi người trăm ngả
    Có bao giờ ngoảnh mặt lại nhìn ngày xanh...?"
  3. tieutien

    tieutien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2003
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0

    tớ tham gia cùng nhé, nhưng không phải thơ của tớ đâu, tớ chỉ có nỗi niềm của người sắp ra trường thôi. Buồn nhỉ.
    Hạ cuối
    Con ve sầu dạo khúc chia ly
    Mùa hạ cuối âm thầm muốn khóc
    Những nụ xanh trên ấy nói gì
    Mắt còn ướt tiếc thời đi học.
    Phượng mơ màng lim dim đôi mắt
    Nghiêng vành tai đón những tiếng cười
    Bỗng rơi khẽ từ đâu tiếng nấc
    Sắp hết rồi một thủa đùa vui.
    Em hờn giận nhặt viên sỏi lớn
    Ném thật kêu vào tiếng ve sầu
    Chân giậm guốc cho mòn nỗi nhớ
    Nắng hoe vàng làm ngơ đi đâu?
    Mưa thong dong dạo chơi khắp phố
    Trên vòm cây cũ lá dỗi hờn
    Sân trường vắng một người thả bộ
    Mặc cho mưa làm đau vai trơn.
    Ngọc Quyên
  4. becksrol

    becksrol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Hoan nghênh bác tiêu tiền đã tham gia với bài thơ rất tâm trạng này. Bây giờ chúng ta sẽ post những bài thơ về tâm trạng khi xa trường nhé. Tui sẽ tìm và post lên tiếp...
  5. baranung

    baranung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2004
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Chia tay...
    HN, tháng 6, 2002.
    Hoa phượng đỏ đừng khoe hương vôi vã
    Để cho tôi kịp nói lời chia tay
    Để kip được ngồi bên nhau lần cuối
    Đời học sinh sắp chấm dứt từ đây...

    Chú ve sầu xin hãy khoan lên tiếng
    Lặng im cho những tiếng nấc ngẹn ngào
    Dòng lưu bút viết cho nhau lần cuối
    Sẽ khắc ghi trong tôi mãi về sau

    Bạn thân ơi ta hãy vui lần cuối
    Hãy cười lên gạt giọt lệ xót xa
    Bỏi chỉ sau tiếng trống trường nghiệt ngã
    Bạn và tôi... hai đứa sẽ rời xa

    Giờ xa nhau biết bao giờ gặp lại
    Mỗi chúng mình đều có những ước mơ
    Những hoài bão về tương lai tươi sáng
    Một ngày mai làm đất nước đổi thay

    Xin hãy gắng đừng khóc lên thành tiếng..
    Dù trong tôi, bạn... đang tái tê
    Dù mai này có đi đâu bạn nhé
    Nhớ đừng quên ngày họp lớp gắng về...
    rose]
    Được baranung sửa chữa / chuyển vào 02:49 ngày 27/05/2004
    Được baranung sửa chữa / chuyển vào 02:51 ngày 27/05/2004
  6. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0

    23/05/04
    Sáng nay tôi thức dậy với một cái đầu nặng trịch vì 2h đêm qua còn lang thang với HN và cảm giác trống trải bắt đầu lan tràn. Tôi bật đài, chạm phải chương trình ca nhạc sáng CN dành cho những cuộc chia tay tháng 5. Có người đã tâm sự rằng: sao cứ phải đợi đến giây phút chia xa mới thể hiện lòng mình. Nhưng có người thể hiện được, có người lại không mà tình cảm ấy vẫn mãi chỉ là những kỷ niệm đẹp cất sâu trong lòng, lưu giữ nó một cách trân trọng vì nó trong sáng quá.. Bất chợt giở lại cuốn nhật ký ngày xưa đã viết...
    ...../05/00.
    Một tuần ôn tập rồi. Sáng nào thức dậy nhớ ra không phải đến trường nữa, tự dưng cứ thấy thiêu thiếu điều gì đó. Chắc chúng nó cũng đang như mình, gào như quốc với những môn xã hội, cày như trâu với những môn tự nhiên, hối hả ngày đêm mà vẫn sợ không kịp. Môn lý sao rắc rối phức tạp thế. Nhiều lúc quẳng bút, mình tặc lưỡi: " bỏ! lấy điểm môn khác bù vào, cốt là không bị điểm liệt là được"
    L kều xung phong "phụ đạo" cho mình,được cái hắn ăn nói giảng giải dễ nghe nên mình cũng vỡ vạc ra được một chút. Hắn bảo thêm cho vài chiêu mánh khoé làm bài nên cũng ổn. Thường thì hắn thì mạnh dạn trong học tập nhưng lại nhút nhát với con gái. Học tanh tưởi đến mức mình vẫn tưởng tượng ra dưới mái tóc rậm, da đầu hắn phát triển gồ ghề như một sa bàn mặt trận, toàn những đồi núi, suối khe, không chút bình nguyên nào cả. Nhiều khi cũng nói chuyện trong lớp, hắn cũng nói về gia đình, về nhiều chuyện. Hỏi mình thì mình chỉ ậm ừ. Mình không thích nói chuyện gia đình mấy. Những lúc bất chợt quay sang, mình thấy hắn ngước nhìn mình. Một cái nhìn thật khó tả. Mắt như có lửa, ấm áp nồng nàn... Lần dầu tiên mình dám nhìn thẳng vào mắt một thằng con trai có lông mày rậm, đen như mực tàu, có cặp mắt sáng trong và lấp lánh như ánh thép. mình chợt nghĩ đến những lần cô chủ nhiệm gọi hắn lên bảng or đứng lên trả lời, thấy cô cứ nhìn mình. Ngại quá. Sao lại thế.
    -mình cũng có nhiều ước mơ, nhưng chẳng biết thế nào. Thi xong tốt nghiệp, mình sẽ xin đi lính, làm nghĩa vụ rồi sẽ vào bộ đội chuyên nghiệp.
    Hắn cười. Nhắc lại câu nói của một ai đó như một châm ngôn quen thuộc của mình:"Cuộc đời đẹp nhất là sống trên trận tuyến chống quân thù" Ông cụ non. Mình biết là hắn chọn con đường đó vì nhà không có điều kiện, Dù sao thì mỗi người có một hoàn cảnh riêng, mình tin hắn sẽ làm tốt những gì hắn theo đuổi.
    Gặp nhau chập chờn như vậy rồi bài vở cũng cuốn theo mọi lo lắng đi. Mệt nhoài vì học, đầu óc mộng mị, mình mở sổ nhạc ra định nghêu ngao vài khúc cho thư giãn đầu óc. Thật bất ngờ, một bức thư được gấp nắn nót, kẹp trong sổ. Là hắn. Nhìn nét chữ là mình đoán ngay. Bỏ vào đây từ khi nào nhỉ
  7. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0

    ....thân mến!
    Hàng phượng cuối sân trường đã thắp bừng lên ngọn lửa chia tay. Ngày mai mỗi chúng ta sẽ đi về một ngả. Đường đời chắc nhiều gian nan hơn con đường quen thuộc đến trường, nhưng thử thách sẽ làm chúng ta lớn lên. 19 tuổi rồi phải không? 19 tuổi của ước mơ, của hy vọng.
    Ba năm cấp III trôi nhanh quá, những bài học, những mùa thi cứ nối tiếp nhau, bên những ngọn đèn khuya sớm. KHi nhìn lại đã thấy mình đã qua tuổi học trò. Chợt nhận ra trong mắt bạn bè có chút niềm riêng. Bài văn cuối cấp bạn viết thật cảm động. Hình như nghe như nước mắt đang chảy ngược về những lỗi lầm vụng dại, những ngộ nhận đáng yêu, những tình cảm thánh thiện dành cho bạn bè và thầy cô. Ngày mai cuộc đời sẽ thay thầy giáo chấm bài văn- làm-người của chúng ta. Mình luôn tin tưởng những thành công phía trước của bạn. Cố lên nhé, bão tố chỉ là thước đo sự dài rộng của cánh chim bằng!
    ..... Mỗi lần nghĩ đến bạn mình lại thèm một lần ngơ ngẩn đếm bước dưới mái hiên lớp hhọc. Cứ sợ tiếng trống tan truờng vang lên báo hiệu một cuộc chia tay dài không hẹn trước. Những nhớ nhung đầu đời sao mà buồn cười thế. Mình sẽ giữ những kỷ niệm tươi đẹp với bạn, như một góc không thể thiếu trong hành trang vào đời. Không biết trên thân cay phượng già ai đó đã khắc tên mình và bạn đấy nhỉ? Cầu trời làm sao cho nắng mưa đừng bóc đi"dấu tích" ấy, để một ngày nào đó còn có" bằng chứng buộc tội" kẻ nhớ trộm thương thầm chứ!
    Trong trang lưu bút của bạn, mình đã viết cuối cùng, vì mình không muốn nói lời tạm biệt với bạn. Mùa thi đang đến gần lắm rồi, ngày mai đang đón chờ chúng ta. Chúc bạn đạt được ước mơ của mình nhé.
    PHL
    (sau hơn hai năm gặp lại, hắn đã là chỉ huy, vào đảng và đang được cử đi học. Vẫn gầy, cao lêu nghêu, nhưng rắn rỏi, và dí dỏm hơn nhiều. Năm ấy, nhóm tôi thi tốt nghiệp điểm cao, không môn nào dưới 7. Tôi không tạch môn Lý mà 7 điểm hẳn hoi như mơ . )
  8. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    bài chiếc lá buổi đầu tiên rất ấn tượng. Nhạc phổ thơ cũng ấn tượng không kém. Mình nhớ nhất vẫn là câu: tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế. Hay nhỉ.
    hơ hớ hơ hơ hơ... ( mình đang hò theo kiểu ngân nga đấy, Mỹ Linh cũng ngân nga thế cơ mà )

    Chiếc lá đầu tiên
    Hoàng Nhuận Cầm
    Em thấy không? Tất cả đã xa rồi
    Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
    Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
    Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say...
    Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
    Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
    Con ve tiên tri vô tâm báo trước
    Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu!
    Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
    Bài hát đầu xin hát về trường cũ
    Một lớp học bâng khuâng màu xanh rũ
    Sân trường đêm rụng xuống trái bàng đêm
    Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
    Nỗi nhớ trong tim anh nhớ về mẹ
    Nỗi nhớ - có bao giờ nhớ thế?
    Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi...
    Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
    Với lại bảy Chú lùn rất quấy
    Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy!
    Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao
    Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
    Cứ yên lặng, cứ xôn xao biết mấy
    Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
    Trên trán thầy tóc chớ bạc thêm!
    Thôi hết thời bím tóc ngủ quên
    Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng trên bàn ghế cũ
    Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
    Hoa đã vàng - hoa mướp của ta ơi!
    Anh đã yêu em, em đã xa rồi
    Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
    Anh nhớ quá mà chỉ lo ngoảnh lại
    Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên!..
  9. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    tháng 5 tháng của chia xa nên đọc thơ đâu cũng thấy những kỷ niệm, sao người ta lại có thể nén lòng để tỏ thản nhiên đợi giây phút chia xa ấy nhỉ. Hay chăng nỗi lòng người con trai luôn phải cố..
    Thầm trách tháng năm
    Nguyễn Đông Nhật
    Những câu thơ tôi đã viết từ em
    chìm tan hết trong ánh nhìn yên lặng.
    Cái điểm sáng dịu dàng không tắt
    giữa chiều nay. Giữa những mười năm.
    Lạc dòng trôi. Bao cơn gió không lời
    thổi se sắt trên nửa hồn quên - nhớ.
    Trời xanh xưa. Con đường cong mái phố.
    Mùa nắng êm như chất ngọc không mờ.
    Ngồi bên em. Và đợi. Phút chia xa.
    Mơ hồ vọng dưới đời bao tiếng động.
    Cái hơi ấm thật gần không thể nào chạm tới.
    Lòng rưng rưng mà sao lời bâng quơ.
    Không một lần nắm tay. Tôi thầm dặn riêng lòng.
    (Sợ tan mất những trong ngần thuở ấy).
    Nhưng đôi mắt em - khoảng bình yên chiều biển động
    là thời gian chưa rơi xuống bóng ngày phai.
    Những bậc thềm ra đi. Thầm trách tháng năm.
    Mùi hương chậm ngân mềm sau nỗi nhớ.
    Bàn tay nhỏ nơi trời xa có lạnh
    Gửi mây về cho ấm chút tình nhau
  10. caunem

    caunem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0

    Xin góp một bài về tháng 5 cũng rất hay

    Vô đề

    Chim Trắng
    Tôi nói về em như nói với con tàu
    Còn tôi chính là dòng sông nhỏ bé
    Tôi lại nói về em như nói về hàng cây phượng vĩ
    Rằng tôi đang tháng giêng nào phải tháng năm đâu!
    Tiếng của em là tiếng ve mùa hạ
    Lòng tôi đây đầy ắp gió thu
    Em đừng đến làm người khách lạ
    Trong mắt em tôi sẽ bơ vơ
    Xin thứ lỗi và đừng như thế nữa
    Tôi chẳng phải mùa cho phượng nở xôn xao
    Là dòng sông tôi ẩn mình lặng lẽ
    Trùng khơi kia mới chứa những con tàu

Chia sẻ trang này