1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày pha lê

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi amyso, 05/11/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. linhaaaa

    linhaaaa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    276
    Đã được thích:
    0
    Life is so beautiful
    Merci mon Dieu ! Ma vie est formidable

  2. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    Sar.
    Những buổi sáng sớm.........
    Đã rất lâu rồi tôi không thấy sương, sương trên lá, sương trên hoa, và sương trên cả mí mắt, trên tóc mỗi khi cần mẫn đạp xe đến trường .....
    Cũng có lẽ vì tôi chẳng còn để ý đến nó như trước, cũng như tôi, giờ đây chẳng còn nhớ đàn kiến của tôi ở nhà. Mỗi khi gió trở mình, chúng dáo dác chạy, kiếm tìm thức ăn và vội vã trở về tổ...
    Buồn cười thật, không hiểu tôi nghĩ gì trong đầu mà khi là một con bé cấp III rồi, tôi vẫn ngồi hàng giờ để quan sát chúng, tôi còn nhớ, trong quyển sổ nho nhỏ của tôi, vẫn còn những dòng ngắn ngủi, viết bằng bút chì, viết về đàn kiến. Rằng khi chăm chú nhìn chúng chạy ngược xuôi, tôi nhận ra, chúng chưa hẳn là loài đoàn kết nhất ! Người ta thấy chúng sống thành đàn mà nghĩ vậy thôi.
    Sáng nay, tôi dậy thật sớm. Khi bụng chưa có gì, vẫn uống cà phê. Thói quen này tưởng là tôi đã có thể bỏ khi - bước - chân - ra - cuộc- sống - một - cách - thực - sự, thì hôm nay nó lại trở lại một cách không ngờ. Tôi thức khuya quá. Mà bây giờ lại cần phải dậy sớm.
    Soạn sửa xong, tôi ngồi xem lại chút ít bài vở, nghe radio một lúc và dắt xe ra...
    Con đường hôm nay vắng vẻ....... thật lạ kì, ngày đầu tiên tôi có cảm giác hơi lạnh, thì cũng là ngày đầu tiên tôi thấy phố xá vẫn còn nằm trong tĩnh lặng. Ừ, có gì ngạc nhiên đâu, giờ này còn quá sớm, và có thể cái heo lạnh của tiết trời giao mùa khiến cho con người ta lười đi chút ít. Tôi cũng muốn nằm lười thoả thích, nghĩ mông lung, nghĩ bất cứ cái gì đến ngay trong đầu lúc đấy, nhưng mà cứ có cái gì đó hối thúc và biết rằng mình không thể như thế - ngày hôm nay. Và tôi ngồi dậy.
    ( Việc đầu tiên tôi làm mỗi khi thức dậy là với tay bật đài. Đôi khi chẳng phải để nghe, mà tôi thích có tiếng người nói vào sáng sớm, đều đều, rồi chút nhạc, chút âm thanh hoà lẫn...... , tôi loay hoay làm xong hết việc,...... và sáng nay cũng bắt đầu như thế....,..... một ngày như mọi ngày, có điều khác biệt dễ chịu là tôi đã cảm nhận được cái run run của gió trong sớm tinh mơ...... )
    Chỗ làm việc của tôi nhìn ra phía đường. Qua một lớp kính sáng bong. Tôi thấy những người gánh rong, những người đánh giày. Hôm nay tôi mới để ý đến cảm xúc của mình, khi tận mắt chứng kiến một anh thanh niên cúi xuống, chỉ chỉ vào đôi giày của một người nướcngoài, ông Tây hiểu vấn đề và vội vàng từ chối, nhưng anh thanh niên vẫn cố gắng mời mọc.
    Đừng nói rằng buồn lắm cho văn hoá Việt Nam. Lúc đấy trong tôi trỗi lên một cảm giác tủi buồn, và tôi tự dưng thấy mình nhìn cuộc sống với một đôi mắt khác. Ai cũng phải tự nuôi sống bản thân, và tìm mọi cách để có miếng ăn trong ngày. Miễn không phải là trộm cắp, là tù tội. Bây giờ đòi hỏi gì cái gọi là "sĩ diện" ! Tôi không nghĩ đó là việc làm hạ thấp mình. Nhưng đó chỉ là cảm xúc nhất thời thôi, tôi vẫn không có ý nghĩ là mong muốn người nước ngoài kia đồng ý đánh giày, không gì khác ngoài cảm xúc đến bất chợt ấy.
    Nhưng tôi biết, chỉ lúc này thôi. Ngày mai tôi lại có thể không nghĩ thế nữa. Thậm chí không quan tâm, không để mắt xem xung quanh đang có những điều gì tiếp diễn.....
    Tôi nhìn thấy những giỏ hoa sáng sớm.....
    Tôi nhìn thấy cái màu xám bàng bạc của tiết trời......
    Tôi nhìn thấy những cô gánh hàng rong.......
    Tôi nhìn thấy những người đánh giày........
    Tôi nhìn thấy dòng người bắt đầu qua lại...........
    Và hôm nay tôi nghĩ đến một người........
    Có lẽ mọi thứ nên stop lại, trước khi tôi để cho chân mình bước hụt............
    Cũng như chỉ hôm nay thôi, tôi để cho lòng mình ngơ ngác chút ít, suy nghĩ vẩn vơ chút ít.........
    Ngày mai sẽ lại khác. Tôi trở thành Tôi ?!
    I''m just a little girl
    So old in my shoes.......

  3. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    sớm mai khi tia nắng rọi vào
    gió thức nhẹ tóc tơ xanh mái
    những câu chữ giản đơn mà thành bài thơ đẹp
    em ghép vần hai là một, một là hai....​
  4. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    The last time I see that girl !
    Còn điều gì ở lại
    Trong một sớm thu này
    Trong một chiều nắng vội
    Trong một mùa mưa bay
    Còn điều gì ở lại
    Trong một phút yêu người
    Trong một giây thương nhớ
    Trong một lần phôi phai
    Còn điều gì ở lại
    Trong khúc hát xa gần
    Trong bài thơ bỏ dở
    Trong một ngày chùng chân
    Một điều gì ở lại
    Trong tim em, thật gần
    Một điều gì còn mãi
    Trong tim này, bâng khuâng.....​
  5. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    Receiving a letter....
    [​IMG]

    Why do birds
    Suddenly appear?
    Everytime you are near
    Just like me
    They long to be
    Close to you
    Why do stars
    Fall down from the sky?
    Everytime you walk by
    Just like me
    They long to be
    Close to you
    (*) On the day that you were born
    The angels got together and decided
    To create a dream come true
    So they sprinkled moondust in your hair
    Of gold and starlight in your eyes of blue
    (**) That is why all the girls in town
    Follow you all around
    Just like me
    They long to be
    Close to you
    Just like me
    They long to be
    Close to you
    Close to you...​
  6. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    I wonder will you
    Walk by my side
    and follow my dreams
    and bear with my pride

    Anh có đến bên em
    Khi thế gian vỡ tan từng mảnh
    Anh có nghiêng mình nhặt nhạnh
    Những mảnh vỡ kỉ niệm của thời gian?
    Anh có sợ khi mọi thứ thênh thang
    Đứng cô đơn giữa dải đường hun hút
    Anh có cùng em sóng bước
    Dưới những mùa nhớ thương?
    Anh có yêu em bằng trọn vẹn con tim
    Khi đọc được những giấc mơ khờ dại
    Anh có thương em một chiều loang tím
    Lạnh buốt hai vai?
    Anh có chờ em những năm tháng rất dài
    Bởi những ngông nghênh một thời bướng bỉnh
    Anh có nắm chặt tay em mãi
    Rong ruổi nẻo đường chẳng biết phía trước có phải màu xanh ?​
  7. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0

    Mình thật sự buồn. Mọi thứ đã không như mình nghĩ, đã không như mình tin, đã không như mình hy vọng. Và mọi thứ đã chấm hết. Mọi thứ đã chấm hết.
    Mình đã không tin vào cảm xúc của mình. Thực ra là như thế nào đấy? Chưa bao giờ mình cảm thấy bị xúc phạm đến thế. Ừ, là xúc phạm, vì mình đã bắt đầu tin, bắt đầu tin, và bắt đầu tin, thì mọi thứ lại hoàn toàn đổi khác, hệt như đó hoàn toàn là một trò đùa ác ý. Mình thật ngu dại. Mình thật điên rồ. Mình thật ngây thơ. Mình thật ngu dại, ngu dại và ngu dại.
    Mình không ngờ mình đã bị shock nặng đến thế. Đúng là cuộc đời này, thứ bèo dạt mây trôi luôn luôn hiện hữu, luôn luôn rình rập quanh đây. Chỉ chờ đứa nào dại khờ, đứa nào ngây ngô là bám riết lấy đứa đấy. Và mình lại là đứa đầu tiên. Thật khôi hài.
    Mình đã không tin, ừ, không tin. Tại sao ư? vì nếu thế thì đó đúng là lừa dối, đúng là bỡn cợt, đúng là trò đùa. Một trò đùa ác. Đối với một đứa như mình. Và như thế thì không giống anh, không phải anh. Thật tội nghiệp mình. Thật đáng ghét mình. Thật đáng khinh mình.
    Mình đã dự cảm, sẽ có điều gì ở đây, không phải như mình nghĩ. Nhưng lại bỏ qua tất cả và tin rằng, mình không bao giờ đánh lừa được cảm xúc của chính mình. Thế mà lần này mọi thứ đã khác. He he.
    Mình sẽ không nghĩ đến bất cứ điều gì, không để lại điều gì, không điều gì nữa....
    Mình vẫn còn nhớ anh hay nói với mình:
    Nếu thương xin em một chút hiền ngoan thật lòng......... hehehe
    ----------------
    ^_^

  8. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    She moves like she don''t care.....
    Rất nhẹ thôi chiếc lá qua thềm
    Rất nhẹ thôi cơn gió bên hiên
    Rất nhẹ thôi nỗi nhớ trong đêm
    Rất nhẹ thôi những nỗi ưu phiền
    Thật nhẹ lắm đừng lo em nhé
    Thật giản đơn như nước chảy về nguồn
    Thật dịu dàng như lời mẹ nói
    Thật ân cần như ứ đầy yêu thương
    Thật có gì đâu em hãy ngủ ngoan
    Thật có gì đâu như lá vẫn rời cành
    Như gió mãi lẻ loi dù quyện hoà nắng bão
    Như trời bàng bạc rồi sẽ thắm màu xanh.....​
  9. Snickers

    Snickers Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Tôi lại trở về đây.
    Có lẽ đến nửa năm không nói chuyện với hắn. Hắn ta vẫn lạnh lùng như mọi khi. Mình chắc sẽ phát cáu lên khi phải chờ reply như thế, mk. Không đáng. Mà thôi, chả còn gì để mà nhung nhớ, giận hờn. đời là thế mà
  10. Snickers

    Snickers Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Hãy cho tôi được xin lỗi một người vì không chỉ một lần tôi làm người đó bị tổn thương.
    Hãy cho tôi được gặp mặt một lần, cho dù là một lần duy nhất trong cuộc sống.
    Có nhiều khi cảm xúc chợt ùa về trong một ngày đông chớm lạnh, tôi nhớ những lá thư, nhớ những tấm ảnh, những câu văn tràn đầy niềm yêu thương cảm mến. Chỉ là nhớ, thế thôi. Có tiếc nuối thì cũng đã qua rồi, đã xa rất xa rồi.
    Âu đó cũng là một kết thúc tự nhiên cho một chuyện lãng đãng của tôi, của ai đó, và của cuộc sống này...

Chia sẻ trang này