1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày...tháng.....năm......Nhật ký quán trọ!(Nghiêm cấm spam dưới mọi hình thức)

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi tieuthuvuive, 05/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Buồn quá. ghé vào quán trọ cũng chẳng thấy lòng mình dịu đi chút nào. quán vẫn buồn như mọi hôm....buồn như mất của. mà đúng thật , cảm thấy mình vừa mất mát một cái gì đó quý giá lắm.
  2. 24h

    24h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    3.432
    Đã được thích:
    0
    Lang thang... ko biết đâu là bến bờ... chợt mệt mỏi... chợt muốn dừng chân.... À... hình như wán trọ thì phải.... Bỗng muốn dừng chân...
    Wán vắng nhỉ? Thế cũng tốt... ẩn mình... để suy nghĩ mọi việc... ngậm nhấm những suy nghĩ trong đầu... mà ko ai hay biết... chui vào một góc gồi úp mặt... khách và chủ wán ở đây cũng ko biết mình là ai... tự do... thoải mái...
    Ước... bỗng muốn ước... ước ở đây được ko nhỉ? Hợp lí ko nhỉ? Phù.... giờ này còn hỏi với hỏi... được hay ko được... hợp lí hay ko hợp lí... ko còn ý nghĩa gì hết... muốn ước thì cứ việc tự nhiên mà ước...
    Thế nhé... vậy thì ước... ước gì ta được khóc... khóc thoải mái... khóc thành tiếng... la hét lớn tiếng... bù lu... bù loa giống như chị em phụ nữ thường khóc... (phải chăng ta ko bình thường?)... cứ mãi nuốt nghẹn... nuốt ngược vào tim như thế này... đau quá... đau nhói quá....
  3. 24h

    24h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    3.432
    Đã được thích:
    0
    Lang thang... ko biết đâu là bến bờ... chợt mệt mỏi... chợt muốn dừng chân.... À... hình như wán trọ thì phải.... Bỗng muốn dừng chân...
    Wán vắng nhỉ? Thế cũng tốt... ẩn mình... để suy nghĩ mọi việc... ngậm nhấm những suy nghĩ trong đầu... mà ko ai hay biết... chui vào một góc gồi úp mặt... khách và chủ wán ở đây cũng ko biết mình là ai... tự do... thoải mái...
    Ước... bỗng muốn ước... ước ở đây được ko nhỉ? Hợp lí ko nhỉ? Phù.... giờ này còn hỏi với hỏi... được hay ko được... hợp lí hay ko hợp lí... ko còn ý nghĩa gì hết... muốn ước thì cứ việc tự nhiên mà ước...
    Thế nhé... vậy thì ước... ước gì ta được khóc... khóc thoải mái... khóc thành tiếng... la hét lớn tiếng... bù lu... bù loa giống như chị em phụ nữ thường khóc... (phải chăng ta ko bình thường?)... cứ mãi nuốt nghẹn... nuốt ngược vào tim như thế này... đau quá... đau nhói quá....
  4. thatwhy

    thatwhy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    3.842
    Đã được thích:
    1
    Mong bình yên về qua đây !
    --------------------------------------------
    Anh thức với bình minh
    Anh thức với từng ngày trăn trở
    Những hoa tím xương rồng mới nở
    Con đường đá nhỏ chông chênh
    Năm tháng vui buồn có thể rồi quên
    Đường phố buổi chiều lất phất mưa trơn
    Đường phố buổi chiều hửng nắng
    Người tấp nập mà sao hoang vắng
    Anh ngó bâng quơ, em biết ở nơi nào?
    Anh ngó bâng quơ giữa phố nôn nao
    Chào mưa quen chừng như bỗng lạ
    Bầy sẽ ngoan về dưới hiên nhà
    Tặng em chuỗi hót xanh mùa hạ
    Thơm mơ gần và cả mộng xa
    Chào mưa những hàng mi chớp vội
    Rụng rớt thầm kỷ niệm ngày qua
    Vẫn còn mảnh gương con giữ lại
    Để dành soi nỗi nhớ phôi pha
  5. thatwhy

    thatwhy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    3.842
    Đã được thích:
    1
    Mong bình yên về qua đây !
    --------------------------------------------
    Anh thức với bình minh
    Anh thức với từng ngày trăn trở
    Những hoa tím xương rồng mới nở
    Con đường đá nhỏ chông chênh
    Năm tháng vui buồn có thể rồi quên
    Đường phố buổi chiều lất phất mưa trơn
    Đường phố buổi chiều hửng nắng
    Người tấp nập mà sao hoang vắng
    Anh ngó bâng quơ, em biết ở nơi nào?
    Anh ngó bâng quơ giữa phố nôn nao
    Chào mưa quen chừng như bỗng lạ
    Bầy sẽ ngoan về dưới hiên nhà
    Tặng em chuỗi hót xanh mùa hạ
    Thơm mơ gần và cả mộng xa
    Chào mưa những hàng mi chớp vội
    Rụng rớt thầm kỷ niệm ngày qua
    Vẫn còn mảnh gương con giữ lại
    Để dành soi nỗi nhớ phôi pha
  6. mua_la_vang

    mua_la_vang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    982
    Đã được thích:
    0
    Lát nữa ta sẽ nằm xuống, bỏ lại phía sau một ngày mệt mỏi, chợp mắt một chút, một ngày mới chắc cũng sẽ mệt mỏi lại đến.
    Quán vắng quá. Khò.... khò.... đây
  7. mua_la_vang

    mua_la_vang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    982
    Đã được thích:
    0
    Lát nữa ta sẽ nằm xuống, bỏ lại phía sau một ngày mệt mỏi, chợp mắt một chút, một ngày mới chắc cũng sẽ mệt mỏi lại đến.
    Quán vắng quá. Khò.... khò.... đây
  8. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Hôm qua ,kết thúc một ngày mệt mỏi khá sớm( sớm một cách bất thường_11h30), trong cơn mộng mị vẫn u ơ về những buồn vui thoảng trong ngày.....về một điều gì đó xa xăm, nuối tiếc....!!!!
    Hôm nay bắt ngày một ngày (sẽ mệt mỏi) khá sớm.....đến trường rồi..chẳng muốn vào lớp nữa. vào thư viện ngồi duyệt web.....vu vơ về những kỉ niệm......tiếc nuối dâng ngập lòng. Có Một người đã đi xa.....không biết có trở lại?
    Buồn!
  9. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Hôm qua ,kết thúc một ngày mệt mỏi khá sớm( sớm một cách bất thường_11h30), trong cơn mộng mị vẫn u ơ về những buồn vui thoảng trong ngày.....về một điều gì đó xa xăm, nuối tiếc....!!!!
    Hôm nay bắt ngày một ngày (sẽ mệt mỏi) khá sớm.....đến trường rồi..chẳng muốn vào lớp nữa. vào thư viện ngồi duyệt web.....vu vơ về những kỉ niệm......tiếc nuối dâng ngập lòng. Có Một người đã đi xa.....không biết có trở lại?
    Buồn!
  10. NovemberRain_2511

    NovemberRain_2511 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Trời lạnh. Khách vào kiếm tách trà nóng và hút một điếu thuốc. Ngồi trầm ngâm nghĩ những chuyện đã xảy ra và những ước muốn hiện tại. Giật mình, tự nhiên thấy cái ước muốn kia sao xa vời thế? Đã bao lần muốn thử, nhưng lại sợ thất bại, thế rồi không dám làm nữa... Không hẳn là sợ thất bại mà không dám làm, thực ra là sợ mình thành kẻ ngốc.... Tệ thật! Chẳng biết phải làm thế nào cho đúng nữa.. để mọi chuyện diễn ra tự nhiên thì khó chịu lắm, vì như thế hắn lại phải chờ đợi, mong mỏi... mà hắn ghét cảm giác này hơn bất cứ thứ gì......
    Đau đầu quá! Giá mà biết người ta nghĩ thế nào về mình

Chia sẻ trang này