1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày.... tháng.... năm...

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi nothing83, 02/01/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 29111983

    29111983 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2006
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    eo ơi.nothing83 độc diễn một mình ghe wé.thật dúng là tâm sự của "ko j cả" hay là "ko có j"
    keke
    Jonny Bravo
  2. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, 13/03/2006
    Ban mai, sương đêm còn chưa tan hết... trời trở gió...
    bên khung cửa sổ một bông hồng mới nở. Chợt nhớ 1 năm nào đó, xa lắm, nó cũng từng ngồi ngắm hoa như hôm nay nhưng chỉ khác là lúc đó nụ cười của nó vẫn còn dịu dàng lắm... chẳng chông chênh như thế này....
    Mưa, từng cơn gió cứ làm rối tung mái tóc, cuốn những chiếc lá khô bay lả tả... Lạnh quá, Hn trời trở gió... ấp đôi bàn tay vào chiếc khăn ấm mà vẫn thấy ớn lạnh cả người...
    Lạnh.... uh, lạnh
    .... bông hồng trắng ướt đẫm mưa, thoảng trong gió sương tan một làn hương dịu nhẹ....
    Sáng - bình - yên...
  3. X-files

    X-files Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    0
    có những ngày mình coi ko là gì cả chỉ như một ngày bình thường nhưng lại có những ngày bình thường như mọi ngày nhưng với mình đó lại là một ngày khó quên..............
  4. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    14/03/2006
    Nó quen thêm 1 người bạn mới, 1 người bạn của bạn nó.... Cảm giác dịu dàng của những người xung quanh chỉ làm nó thêm chông chênh, những kỷ niệm chẳng có chân sao cứ dồn dập trở về?
    Cung đàn buông chậm chậm, tiếng nhạc cứ ngân vang... nó ngồi lặng lẽ... không vỗ tay, không thả tâm trạng mình theo tiếng nhạc.... chỉ cười...
    ... Sau một quãng đường dài, nó cố gắng lại trở lại là nó với những giây phút không còn những băn khoăn nghĩ ngợi, không còn những tiếng cười dịu dàng giả tạo che giấu sự chông chênh trong tâm trí.... Đêm xuống cùng với cái lạnh của những ngày cuối đông lạnh giá...
    Im lặng...
    ..... Khoảng im lặng ngắn ngủi này rồi sẽ qua trước khi bình minh đánh thức những lo toan thường ngày thức dậy, nhưng chút bình yên dẫu rất ngắn cũng là cần thiết để xoá đi phần nào những giây phút ồn ào của cả 1 ngày mệt mỏi...
    Khi thật bình yên người ta mới biết thực sự mình là ai và những thật giả quanh mình...
    Sao hôm nay nhiều gió thế? Tại sao... ?
  5. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Thầm lặng lắm những nỗi niềm không nói
    Nắng
    Mưa
    Gió
    ....
    cứ chao đảo những ký ức
    Ngày trôi qua
    Có phải không người ơi tất cả là đã xa?
    Sao trong trái tim ta bóng hình ấy vẫn còn hoài
    Day dứt?
    Những mộng mơ không là hiện thực
    Ký ức là gì?
    Ký ức có phai phôi?
    Chẳng biết đến khi nào giọt mắt ấy thôi rơi
    Đêm lặng lẽ
    Giọt cafe lặng lẽ
    Ta chìm vào Ta
    Mênh mông
    15/03/2006
  6. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn đêm mưa, 16/03/2006
    Nó chỉ định không đếm nữa khi nó không còn vướng vít những suy nghĩ.... Có người hỏi: "em định ngồi đếm đến bao giờ...?" Nó cười rồi trả lời nhẹ tênh: "... đến vô cùng!"
    Đếm không hẳn là không có ích... cũng như nỗi nhớ... lâu rồi chẳng còn tác động gì đến nó nữa... Nó thích cái cảm giác được mỉm cười dịu dàng với những kỷ niệm ngây ngô xa xưa... những điều ttố đẹp... và cả tiếng cười vọng lại từ trong hồi ức...
    Và những chiếc lá bàng chuyển thành màu đỏ, chiều cuối đông đắm mình trong nỗi nhớ, một năm nữa qua còn khắc khoải đến bao giờ? Mùa đã ở phía rất xa, anh cũng thế để lại mình em cùng những chiếc lá bàng đỏ rực trải dài khắp những con phố... Chiều vào đêm khói sương phủ mờ....
    HN chiều mưa bay!
    Cho anh:
    Em thích cảm giác ko có anh, ko nói chuyện với anh...
    Em không cần nghe anh mỉa mai những điều em đã cố gắng làm vì anh...
    Em không cần những câu nói sáo rỗng và lạnh lùng từ anh
    Em càng không cần bất cứ sự quan tâm nửa lỏng lẻo, nửa thiếu chân thành từ anh...
    ....
    Nói tóm lại... em chẳng cần gì từ anh hết...
    Hiểu không?

  7. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, 17/03/2006
    Cuối cùng thì em cũng hiểu 1 điều... không phải từ thơ, cũng không phải là từ những câu chuyện cảm động em đã đọc ở đâu đó hay những điều người ta kể cho em nghe... mà từ chính cuộc sống...
    Hạnh phúc là gì?
    Hạnh phúc đến khi nào?
    Hạnh phúc do ai?

    ...
    Người ta nói với em nhiều lắm... Nhưng bây giờ thì em hiểu.... Giây phút em cảm thấy hạnh phúc nhất ko fải là khi hạnh phúc đến với em, mà giây phút hạnh phúc nhất đối với em là khi em thấy tất cả những người thân yêu của em hạnh phúc, bạn bè em, những người em yêu quý... (và có lẽ cả những người em đã từng yêu quý. - biết đâu được ấy)
    Vậy đấy...
    ... bây giờ thì em chẳng cần gì cả, hạnh phúc với em chỉ là có được 1 nụ cười dịu dàng và cảm giác bình yên...
    Có buồn cười quá không?

    .........
  8. caycaobongca3859

    caycaobongca3859 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    "Hạnh phúc là gì hả em.....là câu chuyện anh đã kể cho em...là những gì mình đã từng hứa hẹn khi đang yêu và cả khi chúng ta chia tay "...trong cuộc đời đâu thiếu sự lỡ tay.....khi chia tay đâu có nghĩa là sẽ mất tất cả đâu.....còn gia đình là nguồn động viên an ủi,còn bạn bè để bù khú cho vơi nỗi sầu....còn cần nụ cười của Bác để sinh sống cho chọn kiếp con người !
  9. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, 19/03/2006
    Lãng du đêm trong những tiếng nhạc lặng lẽ, đêm sắp hết rồi mà tiếng nhạc còn chưa vơi nổi nỗi buồn.... Im lặng với bóng đêm mà không thể nào chợp mắt, cũng chẳng biết làm sao...
    Tháng 3 rồi, trời cứ mưa hoài, mẹ cười nhắc: "mưa đền cây" rồi đấy... hết đợt mưa này tiết xuân sẽ chuyển sang Hè.
    .... tháng 3, mưa cho đất trời thay sắc áo, kỷ niệm nào cứ mãi dở dang... ?
  10. baron_of_win

    baron_of_win Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2006
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Đồng hương ơi! bạn xin lỗi vì chen ngang nhé nhưng bà định viết nhật ký ở đây thật đấy à? ko biết bà có những tâm sự gì mà bài viết lúc nào cũng đượm buồn và để lại cho người đọc những điều khó hiểu. Gặp nhau nói chuyện khác mà trên diễn đàn bà viết khác quá điều này chứn tỏ cuộc sống nội tâm của bà khá phức tạp đấy nhỉ! mà này tình cờ gặp đc đồng hương ở đây là hơi bị vui đấy ko biết bà thấy thế nào?

Chia sẻ trang này