1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày.... tháng.... năm...

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi nothing83, 02/01/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Chỉ một mình cô bé
    Hôm qua
    Cô bé muốn viết tên mình vào nhật ký
    Nhưng sợ ai bắt gặp được chọc cho
    Nên cô chỉ viết chữ "O"
    Trònh như mắt nai ngơ ngác
    Như mắt bồ câu ươn ước mơ rèm mi
    Mới hôm qua
    Nay đã thành thiếu nữ
    Cô bé viết nhật ký
    Không chỉ viết tắt tên cô bé
    Mà còn tên ai nữa
    Chẳng ai biết..!!!
    (paspylio)
    -------------------
    Hn, 13/04/2006
    Cho riêng 1 người...
    Hôm qua
    Có cô bé ngồi viết riêng cho mình dòng nhật ký
    Với những vu vơ, mơ mộng của riêng mình
    Cô bé viết chữ O
    ... con chữ không có điểm đầu tiên
    và không có điểm kết thúc...
    Như những mơ mộng
    ... Về tình yêu...
    Hôm nay
    Cô bé ngày xưa đã trở thành thiếu nữ
    Nhật ký ngày nào không còn của riêng một mình cô bé
    Không chỉ có những mộng mơ
    ... mà có cả những giận hờn và nước mắt
    ... những xót xa, đau đớn
    và cả hy vọng....
    cô bé nghĩ gì sau những tháng ngày được gọi là Quá Khứ
    ... chẳng ai hay...

  2. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    .....
    Tháng Tư về cho loa kèn nở trắng
    Trắng xoá nỗi nhớ
    Trắng xoá nỗi cô đơn
    Trắng xoá cả một miền ký ức
    ?
    Khi hoa loa kèn nở trắng - tháng Tư về...

    ... chán nản lắm.. thật lòng...​
  3. P_inzaghi

    P_inzaghi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    796
    Đã được thích:
    0
    Thoáng nhìn, dòng nhật ký online
    Ngày tháng qua, vẫn cứ một dài
    Hai mốt trang, chẳng bao giờ hết
    Chẳng biết người đang viết cho ai?
    ----
    hix... choáng quá!
  4. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    viết cho Mình và viết cả cho Ta
    21 trang có gì nhiều đâu nhỉ
    1 năm, 365 ngày suy nghĩ
    21 trang kia đâu có là gì?
    23 tuổi đời, bao nhiêu năm tháng trôi
    sau 23 ấy, còn bao nhiêu năm nữa?
    đến bao giờ, trái tim thôi "1 nửa"
    online thành offline ấy.... biết đâu...
    p/s: choáng ít thôi... viện phí giờ cao lắm đây... Lương Y không còn là Từ Mẫu nữa đâu
    Được nothing83 sửa chữa / chuyển vào 20:39 ngày 17/04/2006
  5. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, ngày 17/06/2006
    Sáng, chui ra khỏi chăn lúc 5h sáng... 1 cái giờ được coi là "không tưởng" với trí não nó lúc này...vậy mà cuối cùng thì vẫn phải dậy... mắt nhắm mắt mở... đánh răng, rửa mặt, thay quần áo, pha cafe... tất cả được hoàn thành trong 1 thời gian chóng mặt...
    Nuốt vội cốc cafe đắng nghét và đặc sánh vào cổ họng... chẳng kịp nghĩ nhiều đến câu hỏi vừa bật khỏi môi: "sao cafe hôm nay đắng thế nhỉ?"...
    Nó dắt xe ra khỏi nhà...
    Gió vẫn hun hút trong con phố nhỏ...
    Lạnh lắm...
    11h00
    Sau 1 hồi lượn lờ đi sửa sang mất thứ giấy tờ vớ vẩn còn thiếu... về đến lớp học Giáo Dục Quốc Phòng... nó không biết nên khóc hay cười khi nhận ra rằng chiếc balo đen yêu quý của nó đã không cánh mà bay khỏi chỗ nó ngồi tự lúc nào...
    - giấy tờ tùy thân
    - giấy tờ xe + chìa khóa xe
    - giấy tờ chuẩn bị cho hồ sơ tốt nghiệp
    - sách vở + đề cương
    - ví tiền
    - áo rét
    ....
    nó chẳng nhớ nổi ty tỷ thứ linh tinh còn trong balo của nó còn những gì nữa... chỉ nhớ đưọc có thế... Sợ lắm.. thật lòng... mất ví nó không lo, mất đề cương cũng không lo... chỉ lo mất giấy tờ xe + giấy tờ tùy thân + hồ sơ...
    Trời ạ, nó sẽ còn mất những gì trong ngày hôm nay nữa đây?

    11h30
    ...
    nó ngã... đã tưởng chừng như đi hết cái cầu thang rồi mà đến 3 bậc cuối cùng nó còn suýt lao đầu xuống vì cái quai dép bị tuột...
    Đau lắm, thật sự nó rất đau dù rõ ràng chân không hề sưng, cũng không phải là bong gân...
    ...

    12h 10:
    Cà nhắc đi gọi điện
    ... cà nhắc đi ra cổng ký túc xá đón Việt...
    Đi ăn cơm rang, đi ra cafe Lâm...
    ... ngồi được xuống cái ghế mà nó suýt khóc...
    Đau quá chừng.. cái chân đau hơn nó tưởng
    ... vậy mà...

    Nó không dám nói cho V biết điều ấy, chỉ cười...
    ... cười vì những câu chuyện hài hước nó cố tình kể
    ... cười vì những sự vui vẻ của V...
    nó cười... nhưng đôi lúc nụ cười của nó nhạt thếch, đau đớn...
    4h00
    ... Nó không cười nổi nữa...
    cái chân đau đến không nhấc lên nổi và sự lo lắng về chiếc balo không còn che giấu nổi bởi bất cứ điều gì... Nó sợ, thật sự thấy sợ...
    ... Những vần thơ viết lên chông chênh và bất an... nó biết nhưng không thể viết khác hơn...
    đau quá!!!

  6. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, 17/04/2006
    cho bạn và cho ta,
    .... cho quá khứ và cho hôm nay
    và... có phải ta đang viết cho cả ngày mai?
    Chưa một lần làm thơ về tháng Tư
    Chỉ luôn ngỡ ngàng về một sắc trời mênh mang nắng
    Mùa hạ chưa đủ thắm
    Ngại ngần
    ....
    Nắng dừng trên tán phượng xanh
    Không ve kêu, chẳng tiếng dế ngọt lành
    Vang rất khẽ những bài ca phảng phất
    Buồn
    Những nỗi niềm chân thật
    Giữa ồn ào đâu thể nói cùng nhau?
    .....
    Tháng Tư trôi về đâu
    sao vô tình
    sao như lạc lõng
    .... mải miết
    sao ta mãi chẳng thể dừng chân...
    ....
    Hoa gạo rơi âm thầm như một lời đưa tiễn
    Người ra đi
    biền biệt
    Ta một mình
    Ngơ ngẩn
    Khóc...
    ... tháng Tư
    .....
  7. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    đêm, 17/04/2006
    Nhặt viên đá lẻ loi bên bờ vắng
    Em ném lên trời
    Khoảng không im lặng
    vỡ tan
    ...
    Mặt hồ xao động
    Những vòng xoáy
    .. miên man
    chông chênh
    nơi ấy...
    ... bước Thời Gian ...
    Em và anh như Trăng sao và Gió
    Mải mê tìm mà chẳng thể thấy nhau
    Con sóng vỡ tan như lâu đài trên cát
    Em
    một mình
    ... khoảng trống...
    cứ dày thêm...
    bao giờ mới tàn đêm?
  8. P_inzaghi

    P_inzaghi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/06/2001
    Bài viết:
    796
    Đã được thích:
    0
    30 phút nữa, một ngày trôi
    con số 21 sắp qua rồi
    Thời gian qua, chẳng kịp níu kéo
    Hôm nay, là quá khứ mà thôi
    Nhật kí, tui có viết bao giờ
    Viết làm chi, chẳng ai thèm ngó
    Văn kém, chữ dốt nào dám lưu
    Viết ra, có khác nào thằng "dồ"

    Nhật ký người, lắm chuyện vui buồn
    Đọc xong mà nước mắt chực tuôn (bốc phét đó )
    Hi vọng 30 phút sau đó
    Sang ngày mai, tiếng cười nhiều hơn
    ----------
    p/s: mất giấy tờ là nguy hiểm lắm đó, hi vọng gặp được người tốt..
  9. caycaobongca3859

    caycaobongca3859 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời ai bít trước được ngày mai sẽ ra sao ....21 ngày đem so với những năm tháng đã qua thì vẫn còn là con số bé bỏng và tội nghiệp....văn hay chữ tốt,có thể dùng câu từ viết ra được cảm nghĩ của mình không phải là nhiều....! Viết về mình va viết về người có được mấy ai đâu,nhật kí này nothing viết vậy quá hay đấy....bít đâu thế hệ sau này khai quật được lại cho vào bảo tàng lịch sử hay chí it cũng làm gương cho con cháu như nhật kí chị Đặng thì sao nhỉ....đùa thui,đừng giận nhé bà bạn !
  10. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, 18/04/2006
    Vậy là lo sợ của nó đã thành sự thật rồi... mất hết... ko còn gì...
    ... Hn là những ngày không nắng....
    Ta mệt mỏi lắm.... thật lòng...

Chia sẻ trang này