1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày.... tháng.... năm...

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi nothing83, 02/01/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    HN, 03/05/2006
    ... 3 ngày...
    uh, có lẽ cũng gần 3 ngày nó ốm lăn ốm lóc, chuông điện thoại cứ reo trong những khoảng lặng của thời gian, nó im lặng làm ngơ... cái cảm giác chông chênh, chán nản cứ tràn khắp... Anh Khanh đến và cứ nhìn nó 1 cách khó hiểu khi thấy nó cứ ôm cái lap của anh nghịch... Nó cười, không giải thích, cũng không trò chuyện như mọi lần vẫn thế...
    "Tại sao em cứ phải tự mình chịu đựng mọi chuyện như thế? Có đáng không?..."
    .....
    Có đáng không ư?
    Hà hà, nếu em tự mình trả lời được, thì liệu có cần nhờ anh đặt câu hỏi ấy không hả Khanh?
    ....
    Đau lắm, thật sự nó đau lắm, ôm cái lap mà nó không cười được....
  2. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Forever and One
    Here i am seing you once again
    My mind so far away
    My heart so close to stay

    .........
    Hình như là... mọi thứ đã qua, và giờ đây nhìn lại..... nghe lại.... và nhớ rằng hình như có ai đó đã viết về Forever and One....
    "Hạnh phúc là cái cho đi để mang lại hạnh phúc cho người khác. Và ta sẽ thực sự cảm thấy điều đó khi nhìn thấy người ta yêu thương được hạnh phúc ".
    Tôi không tin rằng tình yêu là thứ tình cảm vị kỷ, bởi vì tình yêu là tình cảm mà người này dành cho người kia bằng tất cả tấm lòng và sự tin yêu chứ nó không thể là sự vị kỷ, áp đặt tình cảm lên nhau được.
    Tình yêu mà chỉ cần đến YÊU thôi thì có lẽ không toàn vẹn,với tôi có lẽ cần đến " ba phần YÊU " _ " hai phần THƯƠNG " _ một chữ nghĩa và một chữ tình mới đủ để người ta hy sinh và tha thứ bao dung cho nhau trong suốt cuộc đời.
    ....
    "What can I do ?
    Will I be getting throught ?
    Now that I much try to leave it all behind..."

    Thật là khó khăn khi bỗng chốc mọi thứ đều thay đổi...khi những thương yêu mà chàng trai những tưởng sẽ tồn tại mãi mãi bỗng chốc lại tan vỡ vì sự ra đi đột ngột của cô gái...không một lời giải thích, không một lý do...
    " Anh còn có thể làm được gì ? Rồi cũng sẽ vượt qua được mọi thứ chăng ? Giờ đây , có lẽ anh phải cố gắng để tất cả lại đằng sau ..."
    Bỏ lại những tháng ngày êm đềm , bỏ lại những kỷ niệm đã một thời từng nâng niu, từng trân trong để đối diện với những sự thật trước mắt , đối diện với những tan vỡ mà có lẽ chàng trai không hề muốn xảy ra...
    "...Did you see what you have done to me?
    So hard to justify
    Slowly it''s passing by..."

    Nếu cho rằng khi một tình yêu sâu nặng bị tổn thương sẽ dễ dàng biến thành lòng hận thù tôi e là đó là tình cảm vị kỷ trong tình yêu mà thôi, đó là một thứ tình yêu ích kỷ và mù quáng bởi chính bàn thân họ. Tôi cho rằng khi tình yêu đã không còn thì đừng nên níu kéo tất cả lại... níu kéo để làm gì khi ngươi ta không còn dành cho mình chút tình cảm nào. Đừng làm cho người ra đi phải mang cảm giác có lỗi vì đã hết yêu thương, đừng oán trách nhau bằng những lời trách móc , những lời làm tổn thương nhau...Bởi nếu trong bạn còn tình yêu với người kia thì sẽ chẳng lấy làm sung sướng gì khi làm cho người đó đau khổ, làm cho người đó đem theo mặc cảm tội lỗi đã ruồng bỏ bạn...
    Tình yêu đã hết thì không thể níu kéo bằng sự ích kỷ của một trong hai người được...Không một lời trách móc nặng nhẹ chỉ là một câu hỏi cũng đủ để cô gái nhận ra cô là người có lỗi, nhưng không vì thế mà chàng trai lại đang tâm đổ xuống cô tất cả .
    Cố tìm một lời biện minh cho kẻ ra đi, cố tìm lấy một lý do để có thể tự nhủ cho những hành động của cô gái. Xét đến cùng chàng trai vẫn còn yêu cô cơ mà, thế thì làm sao chàng có thể nhìn thấy nàng đau khổ được, dù cho người nàng yêu lúc này không còn là chàng nữa, dù cho cái tình yêu của nàng đối với chàng đã hết, thì có nghĩa gì đâu, bởi dù sao nó cũng đã là tình cảm một thời của hai người. Có lẽ sẽ đau khi nhìn thấy nàng rời bỏ mình để ra đi, nhưng tình yêu của chàng trai là mong mỏi cho cô gái được hạnh phúc kia mà, dù là hạn phúc bên một kẻ nào đó không phải là chàng thì ... chỉ cần nhìn thấy nàng hạnh phúc có lẽ cũng đủ làm chàng thấy ấm lòng rồi.
    "...Forever and one I will miss you
    However, I kiss you yet again
    Way down in Neverland..."

    " Mãi mãi không hề đổi thay...anh sẽ luôn nhớ đến em ...Dù rằng nụ hôn ta chưa hề trao nhau thêm một lần nào nữa ... Trên con đường về Neverland ..."
    Càng cố gắng xua đi hình bóng của nàng, những ký ức ngọt ngào vẫn nào buông tha, kỷ niệm êm đềm quá , mong manh quá nên bây giờ đã vỡ tan... Nhìn thực tại, phủ nhận thực tai bằng những hình ảnh ngày xưa nay đã không thể còn có nữa... Chàng trai đã không thế làm hoen mờ mối tình của mình bằng những lời cay đắng, mà là những hình ảnh đẹp đẽ, nhưng cũng vì thế nó càng mang lại cay đắng, buồn thương mỗi lần quá khứ xưa hiện về... Vỡ oà ... trong đáy mắt của kẻ ở lại...
    "...So hard I was trying
    Tomorrow I''ll still be crying
    How could you hide your lies
    Your lies..."

    "Thật là khó khăn anh cũng phải cố ... cố gằng gượng dậy.Dù cho ngày mai nước mắt vẫn còn thấm đẫm... lăn dài... Làm sao em có thể che dấu những lời dối trá..."
    Đến bây giờ đây tâm trạng mới vỡ oà, mới được bọc bạch, chàng trai chỉ có thể trách nàng đã không thể nói lên với chang sự thật, chàng không trách nàng tình yêu đã hết, chỉ trách sao nàng không một lần thẳng thắng với nhau...Để giờ này chàng bỗng chốc nhận ra thì mọi thứ đều đột ngột đổi thay...
    Khi tình yêu đã hết nàng không nên che dấu bằng mặc cảm tội lỗi, không nên dối trá nhau để cố gắng yêu thương...Có lẽ chàng trách nàng đã không đủ dũng khí khi nói lên sự thật, để đến giờ này tất cả là thương mang... Chàng sẽ chẳng ích kỷ đến nỗi níu léo tình yêu trong cô khi tất cả đều không còn, khi tất cả đều lụi tàn, thì làm sao có thể cứu vãn nỗi...
    "...Here I am
    Seeing you once again
    My mind''s so far away
    My heart''s so close to stay
    Too proud to fight
    I''m walking back into night
    Will I ever find someone to believe?"

    " Đây là lần cuối anh nhìn em, một lần sau cuối rồi thôi... Bởi trong anh tất cả đã xa xôi lắm rồi, trái tim anh đã quá đóng chặt... để có thể là nơi nương náu ..." ."Chấp nhận những tình cảm đã đổi thay, chấp nhận rằng anh mất em, chấp nhận chẳng còn gì nữa giữa hai ta, anh đành phải tự tìm cho mình một nơi để có thể tự chữa lành vết thương lòng..."
    Bây giờ mọi thứ có lẽ đều quá khó khăn đối với anh . Thế nên chàng trai chỉ còn có thể mong thời gian sẽ chữa lành tất cả...Cuộc sống sẽ vẫn cứ êm trôi , những đau thương nằm lại ở quá khứ...phía trước mong một ngày nào đó khi bình tâm trở lại, chàng trai lại có thể tiếp tục những ngày tháng dài ở tương lai, xua đi những u ám , buồn khổ đằng sau. .." Tìm lại cho chính mình một niềm tin đã đánh mất".
    .....
    Hình như tất cả đã qua... thế mà đâu đó vẫn đau đáu câu hỏi:
    "...So hard I was trying ..."
  3. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, 03/05/2006
    Lang thang Blog, gặp những bài hát gắn liền với cuộc sống của mình... bỗng nhiên thấy chông chênh...
    Gọi là đồng cảm ư, chẳng biết... chỉ biết là ký ức lại quay về như những thước film...
    Đêm, ngồi nghe đi nghe lại Don''t Cry mà chợt vu vơ cười... uh, don''t cry...
  4. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, 04/05/2006
    Lại tiếp tục phải uống thêm 1 lô 1 lốc thuôc nữa , sao mà nó điên với anh Khanh quá cơ chứ, đã bảo là đừng mang đến nữa rồi mà cứ cố ép, bực cả mình....
    Thuốc đặc trị, thuốc kháng sinh, thuốc giảm đau... cùng 1 loạt những loại thuốc mà nó cứ uống nhưng chẳng biết để làm gì... Nhiều lúc nghĩ hài hài... ví dụ như những viên thuốc như các quốc gia, thế giới này... nếu nói 1 cách thẳng thắn, chẳng có quốc gia nào là không có mâu thuẫn... Uh, cứ cho là thế đi... ví dụ mà các "quốc gia" ấy đang tiềm ẩn mầm mống chiến tranh thì cơ thể nó sẽ thế nào nhỉ...
    Nhìn mặt anh Kh, nghĩ được đến đó là nó cười phá lên... Cười mà quên phéng mất là nó sẽ phải trả giá cho hành động bộc phát ấy...
    Đau, thật lòng là rất đau...
    Ghét quá... ghét quá đi...
    hic hic...
  5. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Mưa!
    ... con đường chiều bỗng lạ, chợt thoáng cay cay trong mắt... mùi hương ngai ngái của đất, của lá khô xộc lên mũi... nhớ vu vơ một ký ức rất xa...
    Hè đã về trên từng con phố, khô cong những đám lá vàng rơi... Vu vơ cười buồn, cảm giác sao xa lạ trong từng câu chữ... Cảm giác dường như thấy cái gọi "khoảng cách" thật gần, thật gần và đang chắn giữa nó với Ai đấy...
    Ngốc thật, uh... ngốc... hì...
  6. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Hn, 06/05/2006
    Đói quá... nhưng mà miệng nhạt thếch... ko muốn ăn 1 chút nào cả...
    Cả đêm gần như thức trắng, thức không phải vì không thể ngủ được mà chính xác hơn là không được phép ngủ... ^^... Lóc cóc dắt xe ra khỏi nhà từ 7h sáng, đi qua Hiệu Bộ... cứ thấy người ta ngăn đường, cả một khoảng không gian vắng tanh vắng ngắt mà tự dưng thấy lo lo... Có lẽ chẳng có ai như nó nhỉ... đi thì mà không hề nắm được rằng mình sẽ thi ở đâu, phòng nào và mấy giờ....
    Đói, hic... đói thật đấy... bây giờ mấy giờ rồi nhỉ... hic hic....
    Ngày....
    ... Chờ đợi mãi cuối cùng Em cũng đến...
    H đến trong 1 bộ váy cực kỳ dễ thương mà nó có tưởng tượng cả năm chắc cũng chưa chắc đã nghĩ được đến thế... nhỏ nhắn và hiền, sao lại thế nhở... sao lúc nào bạn bè nó cũng là 1 sự đối nghịch (và đôi khi là đả kích) với nó thế cơ chứ...
    Với con trai, bạn nó, nó luôn luôn rơi vào tình trạng phải ngước lên và hỏi: "ấy ơi, ở trên ấy có... mát không?"
    Còn với con gái, hầu như đi với ai thì nó cũng được coi như con số 0 lũn cũn cạnh con số 1 để tạo thành 1 cặp mà người đời thường coi là hoàn chỉnh, ko thì cũng là đi với bạn nhưng "ăn hết cả phần của bạn, che luôn cả bạn" như anh Khanh vẫn thường nói...
    Hic....
    Ngày....
    ... "thoát" khỏi phòng thi trước "những" 10p... không hài lòng vì những gì mình đã viết dù chỉ 1% nhưng nó cũng ko còn cách nào hơn là cười toe toét lên... uh, biết làm sao được... có học hành gì đâu mà đỏi hỏi nhiều hả nhóc...
    Ngày...
    Hn nắng chang chang như Hoả Diệm Sơn bên Trung Quốc thời cổ đại ý... Vừa mệt, vừa nóng, vừa sôi cái bụng vì cốc cafe từ đêm trước, vừa buồn ngủ... nhưng cứ nghĩ đến cái viễn cảnh sẽ về nhà nằm ườn ra ngủ là không - thể - chấp - nhận được...
    ... hì, đi chơi đã... nó muốn ra Hồ Tây... uhm, nó muốn...
    Được nothing83 sửa chữa / chuyển vào 12:43 ngày 06/05/2006
  7. nothing83

    nothing83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2006
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Thứ 2, ngày 08/05/2006
    Cả 1 ngày trời nó chẳng làm được cái gì nên hồn... những câu chữ cứ quay vòng vòng trong tâm trí nhưng không biết làm thế nào để diễn tả... chông chênh.. uh, dường như là hơi chông chênh 1 chút...

    Mưa, nó dầm mình trong màn mưa mù mịt... Quỷ thật, dạo này Hn thất thường như con gái đang yêu, vừa nóng gay gắt như thế mà quay ngoắt 180 độ ngay được... Rát quá, những giọt mưa quất vào mặt nó lạnh buốt.... tháo chiếc kính nhét vào túi... uhm, đúng là không có kính thì dễ đi hơn thật... dù mắt nó nhìn cái gì cũng nhoà nhạt cả...
    ...uh...
    Tháng 5 về, hoa bằng lăng tím ngắt cả con đường chiều, những bông phượng đỏ cũng trải dài trên vài con phố quen... Nó vu vơ mỉm cười...
    p/s: ... chuyện thường tình thế thôi, phải vậy không?
  8. caycaobongca3859

    caycaobongca3859 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    mất tích lâu quá đấy ! Thư7 này nothing có đi ko để baron còn sang đón ?
  9. ducthang01k4

    ducthang01k4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2004
    Bài viết:
    921
    Đã được thích:
    0
    thứ 7 này tôi bon chen 1 xuất ... chán ngồi nhà cày kéo lắm rồi .... thư giãn tí
    @ girlcodonk6 : đi thư giãn 1 tẹo bạn ơi ... ngồi cày kéo mãi thì điên mất
  10. crazysymphony

    crazysymphony Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2005
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Ôi, ôi phụ nữ thật nhạy cảm quá, bất cứ bài hát nào cũng suy ra là tình yêu trai gái được
    Tất nhiên là hết sức tôn trọng cảm xúc riêng của mỗi người . Nhưng theo những gì tớ không may được biết thì " Forever and One" - bài hát sến nhất của ban nhạc tớ ghét nhất trong dòng nhạc tớ cũng ghét nhất , là bài hát tiếc thương của Halloween dành cho tay trống quá cố của ban nhạc chứ không có một chút gì dành cho tình yêu nam nữ ở đây cả ...
    Keep on loving in the free world !!!

Chia sẻ trang này