1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày...tháng ...năm....

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi tieuthuvuive, 03/03/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Ngày....tháng....năm.....
    Rất mệt mỏi.
    Hai ngày cuối tuần, người cứ âm ỉ sốt. cái cảm giác ốm vặt, ốm vờ rất khó chịu. Những lúc như thế, cứ ngẫm "thà là bệnh nặng hẳn, vài ngày khoẻ lại cho xong".
    Cuối tuần đến công ty, ráng xắp xếp lại cái mớ hồ sơ hỗn độn. Phát hoảng vì những điều cần làm, những điều phải làm, những điều muốn làm, những điều chưa hoàn thành và chuyến công tác được setup vội. chưa lần nào cảm thấy áp lực thế này, chưa lần nào BOM lại cố tình gây áp lực cho nhân viên như thế này, và tự mình hiểu nguyên nhân vì sao cần phải thế. Hiểu nên càng áp lực.
    Thêm hàng loạt sự kiện dồn dập... Môi trường công việc vốn dĩ đã thừa áp lực và cạnh tranh, cộng với văn hoá công sở rèn người ta nhiều tính cách. Kỹ năng mà mình học được và sử dụng nhuần nhuyễn nhất là luôn cố gắng pha trò và cười thật nhiều. Cười nhiều để giảm stress, pha trò để giảm stress.
    Chủ nhật dậy sớm, ráng quên đi cái cảm giác choáng váng vì cơn sốt hồi đêm còn xót lại. mở máy tính lên, điện phụt tắt. Muốn gào lên theo cái phản ứng thông thường, mà mệt quá, chẳng thiết gào lên nữa. Muốn nằm xuống, muốn ngủ một giấc dài thật dài và mong, khi tỉnh dậy thì mọi thứ đã lại đâu vào đấy, đúng vị trí của nó, đúng quy luật và đúng như những gì người ta mong muốn.
    Chủ nhật, nằm nói những câu chuyện vẩn vơ, vẩn vơ để không suy nghĩ nữa. Cười với bạn và cảm thấy bình yên. Bình yên bên cạnh những lo toan, tính toán, bênh cạnh những bộn bề công việc... Bình yên cười và lặng lẽ sắp xếp lại những dữ kiện, những ý nghĩ trong đầu... rồi mệt lả thiếp đi.
    Đôi khi, cứ cố gắng làm một điều gì đó, chẳng tham vọng là gắn kết được cái gì, chẳng tham vọng thay đổi dược điều gì hay mơ mộng làm cuộc sống tốt đẹp hơn. chỉ hy vọng, mình đừng làm gì khiến cái cuộc đời mệt nhọc đầy rẫy những lọc lừa, dối trá này tệ hại hơn. Ngày xưa, để chữ ký là một câu hát nhạc sĩ họ Trịnh viết. Sau, không muốn trói mình và trói đời, muốn để những việc mình đã và đang làm giống như là phản xạ tự nhiên của một con người. Một con người sống bằng nhiệt tâm và đơn giản thế thôi.
    Ngày mai, xa thành phố nắng. Đúng ra là trở về, ngoài những lo toan công viêc, vui chứ, trở về với những ký ức, với kỉ niệm với những thân thuộc một thời chưa xa. Trở về mà. Chỉ hai tuần thôi, nhưng chưa bao giờ thấy lòng bề bộn như thế. Có lẽ bởi chưa bao giờ thấy nặng lòng như vậy. Vẫn nghĩ rằng chốn xô bồ này chỉ là "nơi ta ở", cho đến một ngày thương yêu ai đó nhiều hơn. Cho đến một ngày, ta giành cho nhau sự quan tâm nhiều hơn. Cho đến một ngày, ta biết lo lắng và vun đắp cho những điều ta từng trân trọng, những thứ mà dễ dàng mất đi chỉ vì sự vô tình, vô tình như một cơn gió...
  2. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Hn se se lạnh, cái rét ngọt cuối xuân. Cuời hớn hở bảo "hên quá, ra vẫn kịp hưởng cái không khí tuyệt diệu này".
    HN tháng tư - mùa loa kèn về phố, tràn ngập phố phường.
    HN tiết thanh minh trong sáng, lòng vấn vương buồn.
    Đêm, ôm máy tính lên giường nằm chát với Saola, ngủ quên lúc nào không biết, tỉnh dậy thì máy hết pin, chả biết off tù bao giờ. Mình đuối, máy hết pin.
    Có bao giờ, đến mục lúc nào đó, con người cũng bị...hết pin và off bất tử kiểu ấy. off mà không ai biết đã off. Máy tính có thể cắm điện để bật lên, còn con người ta thì sẽ thế nào nhỉ?
  3. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    [​IMG]
    Ngày ..tháng...năm...
    Tối qua anh Tờ Hu chở đi xem nhà. Xem nhà chẳng được lại bảo anh đi đến chợ Hồ Thị Kỷ mua hoa. Mua mà cứ sợ nhiều bởi...không có cái bình nào cắm cả. Cần phải đi mua bình nữa. Lòng vòng một hồi rồi 2 anh em mới đi ăn tối. Ngồi lấy điện thoại gọi cho anh Sao La định rủ, anh rảnh thì ra xem hoa loa kèn với em nhưng chả thấy anh ấy bắt máy.
    Đến khúc Nguyễn Đình Chiểu thấy có bày bán đồ gốm ngay lề đường nên dừng lại mua. Lựa đi lựa lại, anh bảo lấy cái này vì trông nó giống hoa
    Tối qua mang về nhà để trong nhà tắm, bị gãy mất một cành và cuối cùng nó là như vậy khi mang đến văn phòng cắm.
    Sài Gòn cũng có những hương vị rất riêng, rất Sài Gòn. Chị nhỉ?
  4. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Loa kèn đẹp đấy. Nhưng Loa Kèn không nên cắm chung với hoa khác em ạ, dù là baby hay salem hay ....bất cứ hoa gì khác.
  5. tu_huu

    tu_huu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2005
    Bài viết:
    1.681
    Đã được thích:
    0
    Công nhận, cả cái bình hoa đẹp nhất là cái..bình hoa, anh chọn mà lỵ.
    Hôm qua đi xem nhà cho chị em nhà 4A, nói chung nhà đẹp, mới, sạch sẽ, giá cả chấp nhận được....mọi thứ đều ổn, phải cái lại ở gần căn cứ địa cách mạng hồi xưa, nơi đây ngày xưa là nơi chứa bom, nên thôi.
    Ngày...tháng...năm...
    Buồn, nổi hứng, spam cho treo cổ chơi...
  6. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Sao buồn?
    Không gặp chị nhà 4A mấy ngày buồn hả???
    Nhật kí, Ngày...tháng.... năm.... không lại bảo xì pam.
    HN mùa này hoa giấy chưa nở, bằng lăng cũng mới chúm chím nụ.
    đi đâu cũng chỉ thấy loa kèn...loa kèn làm phố tinh khôi, và dịu dàng hơn.
    Hoa giấy, gọi hè về, gọi nắng làm hồng má nguời dưng và phố phường rực rỡ...
    Hoa giấy, hoa giấy tuy mọc ngoài dường, hoa giấy không chỉ có tác dụng làm cảnh mà còn để làm hàng rào nữa. Cơ mà, hoa giấy zứt khoát không phải là hoa kứt nhợn
  7. tu_huu

    tu_huu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2005
    Bài viết:
    1.681
    Đã được thích:
    0
    Thơ
    Hoa kứt nhợn
    Cũng là một loài hoa
    Sao lại là Kứt nhợn
    Nghe tên hơi ơn ớn
    Kứt nhợn là thế nào???
    Bao đêm nằm chim bao
    Mong thấy loài hoa ấy
    Ông trời chẳng chiều ý
    Chẳng cho ta được mơ
    Thôi ta hỏi bạn bè
    Chẳng đứa nào đếm xỉa
    Vậy, ta tự định nghĩa
    Kứt nhợn, hoa giấy thôi
    Ô, thiên tài, thiện tai....
  8. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1

    Ta thề
    Chuyến này về
    Ta sẽ giết
    chết Silver
  9. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    ....giờ.....ngày...tháng.....năm.......
    HN khuya. chương trình cânạc trong tivi vẫn hát ông ổng.
    Vì sự nghiệp phát triển ttvn, giờ vẫn ngồi chăm chỉ post bài. "Viết bài" nhièu quá, lại sử dụng con chuột di tay, đau cả tay. lại hì hục tìm con chuột gắn vào.
    Ôi....buồn thế.
  10. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Ngày...tháng...năm...
    Thế là hôm nay đến chủ nhật. Thời gian như nước chảy mây trôi, một đi không trở lại. Tối qua về nhắn tin cho Mèo, hỏi thăm tình hình chuyến đi thế nào. Mèo bảo, Đà Lạt mưa quá, Mèo đang ra Nha Trang, hy vọng ở Nha Trang sẽ bớt hơn.
    Ôi, nhớ đến chuyến đi Đà Lạt của mình vào tháng 8 năm ngoái. Lên Đà Lạt 1 tuần thì đến 7 ngày mưa từ sáng đến tối, từ tối đến đêm, từ đêm đến sáng. Lạnh! Ngoài những lúc lang thang ra phố một mình rồi thì còn lại là, nằm trong chăn đọc sách. Kể cũng hay, đi Đà Lạt chỉ để đọc sách.
    Buổi sáng chủ nhật chị gọi điện bảo, đi bảo trì xe giúp chị với. Ôi, mang đến tiệm họ bảo: "Cái bình này phải thay thôi". Thế nào nhỉ? Nhớ đến bài học của mình trước đây, cũng đi bảo trì xe giúp một người họ hàng. Đến tiệm họ cũng bảo, cái bình này lâu quá rồi, phải thay thôi. "Vậy chú thay giúp cháu với". Thế là về nhà bị la vì tội, cái bình đó là bình chính hãng, tại sao thay mà không hỏi, bị chúng nó lừa đổi bình rồi
    Vậy nên sáng nay cứ phải hỏi đi hỏi lại chú sửa xe là, cái bình này thay rồi cháu mang về được không? (Mà bình có axit không biết mang về để làm gì?). Phải gọi điện cho chị bảo, họ bảo thay bình chị ạ.
    "Chị không có biết. Em hỏi Tờ Hu ấy."
    Gọi mãi chả được nên đành phải gọi hỏi cậu, họ bảo thay bình cậu ạ. Tức là bỏ cái bình này đi ấy cậu Cháu không có rõ lắm về cái này.
    Ôi, nhà không có đàn ông nó thế đấy.

Chia sẻ trang này