1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày từng ngày trên đất Mỹ.....:-)

Chủ đề trong 'Mỹ (United States)' bởi cutie_beautie_sushie, 13/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Rommy

    Rommy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2004
    Bài viết:
    517
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài của Opzz xong, phục mẹ Opzz quá ;), mới thấy rằng mình thật là may mắn có một gia đình hạnh phúc và một tuổi thơ êm đẹp
  2. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay tôi lên box Mỹ này mới thấy có nhiều người quan tâm đến mình như thế . Phải chi những người thân tin tưởng tôi dù chỉ là 1 chút thôi tôi cũng đã rất vui rồi, ko đòi hỏi gì nữa ...
    Khi xưa tôi là con bé vô cùng háo thắng, một khi muốn gì tôi phải có được .Ko được thì lại xúc động rất mạnh, mặt đỏ tía tai ....Thế mà bây giờ tôi thấy được mình khác xưa nhiều lắm .Tôi ko háo thắng nữa, tôi ít tham vọng và thực tế hơn rất nhiều ...."Cũng nhờ ông trời cả !" -Tôi nghĩ thế .Có lẽ những gì một con người trải qua cũng đều có cái giá của nó cả ....
    Tôi thật rất nể phục mẹ chị Ốp . Dẫu là đã trải qua những lúc đắng cay nhưng người phụ nữ đó vẫn còn tình yêu của chồng và gia đình .Mọi sự cố gắng của bà đều được sự ủng hộ của họ ,bà đã giành về những gì thuộc về mình sau những nỗ lực ...
    Tôi ko biết mình có thể giành lại được gia đình, người yêu và quyền lực của mình hay ko ... Tôi ước có 1 bờ vai để tựa, dù chông chênh ,để cho tôi thấy là mình còn 1 người để thương ,để cố gắng vì tương lai cả 2 đứa ....Nhưng mà họ cũng xa tôi thật rồi .Tôi biết làm gì đây ? Ko lẽ tôi cố giành về, rồi cô gái kia sẽ ra sao ?? Tôi có thể bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích, với điều kiện nó ko nguy hại gì đến ai về mặt tình cảm , còn trong trường hợp này ...Tôi ko thể, dù tôi biết anh vẫn yêu tôi!
    Trong suy nghĩ của anh tôi là người tàn nhẫn, đã chủ động cắt đứt tình cảm .Nhưng nếu anh biết là đường đến với nhau quá khó khăn, gian khổ với tôi ...thì anh sẽ thông cảm và ko trách tôi nữa .Tôi quá mỏi mệt để đấu tranh rồi, tôi an phận rồi ....Đấu tranh với cả gia đình tôi, gia đình anh, với những cô gái của anh, và cả tính cách của anh nữa ....tôi ko có can đảm !
    Cuộc sống của tôi vẫn đều đều trôi qua .Tôi có đi làm, để đáp ứng những nhu cầu sống của mình . Tôi tham gia các hoạt động trong trường, cũng là để tránh về nhà, đối diện với 4 bức tường trống hoác .Vậy mà mỗi khi đêm về, tôi lại nhớ đến tháng ngày đã qua và lặng lẽ khóc .Từ lâu rồi, tôi khóc âm thầm, ko phát ra tiếng động ....
  3. aimeee

    aimeee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2005
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Đúng như Ốp nói, mỗi cây một hoa mỗi nhà 1 cảnh. Bạn hãy cố gắng lên
  4. aimeee

    aimeee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2005
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Nghĩ đến chồng không muốn tự tử nữa
  5. aimeee

    aimeee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2005
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Thank you Chubby .
    Tâm trạng hụt hẫng thì học hành làm sao?
  6. aimeee

    aimeee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2005
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Xúc động quá
  7. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Vừa trở về nhà sau 1 ngày học ...rảnh rang .Hôm nay chúng tôi chẳng làm gì cả, chỉ lo thu xếp những phục trang cho buổi biễu diễn sắp tới mà thôi .Có lẽ đó là niềm vui duy nhất của tôi lúc này .Dù rằng tập dượt đến mức đau chân, ê ẩm cả mình mẩy ....Nhưng nếu buổi biểu diễn được thành công thì đáng quá chứ sao ... Vậy mà cả trong niềm vui cũng có sự xui xẻo 1 cách vô duyên : Vấn đề đi lại ! Nhưng thôi, tới đâu tính tới đó ,nếu cái gì cũng đặt nặng quá thì sẽ chẳng thấy 1 niềm vui nào tròn vẹn, tôi ko muốn !
    Lâu rồi tôi ko gặp lại người nhà tôi .Tuy nhiên tôi cũng ko muốn gặp .Chẳng phải vì thù hận, vì tôi chỉ thù hận duy nhất 2 người đã đẩy tôi vào bước đường cùng ...Những người khác tôi chỉ thấy sợ . Thú thật tôi sợ miệng lưỡi của họ :rất ác .Những suy luận chủ quan của họ về người khác có thể khiến người ta giật nảy người khi biết được ... Tôi từng nghe họ nói về những người khác trước mặt tôi .Tôi ko có ý kiến, nhưng tôi biết mình cũng sẽ là chủ đề của họ trong những lần nói chuyện điện thoại riêng với nhau ... Ko phải là "chắc là" mà là "chắc chắn" ! Tốt nhất là đừng gặp, họ chỉ có thể nói tôi vô ơn, tôi chỉ giỏi đú đởn với trai quên nhà cửa (thật sự tôi đang sống với người bảo hộ, người này ko biết được những "truyền thuyết" người ta vu cho tôi nên tôi phải nương nhờ .Họ nuôi tôi và dĩ nhiên đòi feedback một ngày gần đây .Đối với chuyện đi chơi còn khó khăn chứ đừng nói đến hẹn hò )....chứ ko thêu dệt thêm những vấn đề khác .Vậy là phúc đức 3 kiếp người của tôi rồi !
    Chả biết có gia đình nào như gia đình tôi ko? Đọc cả trăm cái topic bên Tâm Sự mà chả thấy ai cùng cảnh ngộ với mình gì hết .Sợ gì ko sợ, lại sợ người thân . Cũng may tôi là người ít nói, sống biết điều và nhún nhường hết mực còn bị đâm sau lưng cả trăm nhát .Nếu như vô ý vô tứ thì sao nhỉ ? Mà nói thật chứ tôi thấy ông trời cũng ngộ lắm ,chờ tôi sắp chết đến nơi mới cứu, để cho tôi tình cờ nghe được họ nói chuyện với nhau ...Chứ ko tôi sẽ nghĩ mình được họ yêu thương lắm ấy ...Sao mà giả dối thế nhỉ ? Ko tin thì nói trước mặt tôi đi, cần gì bảo tin, bảo tôi đúng này nọ mà sau lưng thì phản bác tất tần tật ,bảo ai "ngu lắm mới tin nó" ....Dối trá ! Giờ nghĩ đến chỉ thấy chán ngán, lạnh lùng ... Tôi có thể tha thứ, chừng nào họ nhận ra lỗi của họ .Dẫu là ko cần phải nói Xin lỗi gì hết ...Nhưng bây giờ, họ vẫn qua lại với kẻ muốn hạ nhục tôi .Vậy nếu tôi nhún nhường, chịu bỏ qua ,họ càng tin là họ đúng :tôi đặt điều !!! Vậy thử hỏi tôi phải làm gì mới phải ??
    Mỗi người đều có số phận riêng, tôi ko phủ nhận .Có người vừa xinh đẹp, thông minh, được cha mẹ yêu chiều . Có người thì đụng vào việc gì cũng bị ông trời trêu chọc, khó khăn lắm mới có được (ngay cả thuốc thiếc cũng chờ hoài mà ko nhận được, có điên ko cơ chứ, ??!!!Chừng có rồi chắc ....ko cần nữa quá) .Nhưng tôi chỉ muốn "Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt ...." ,được hưởng mọi hạnh phúc trên thế gian thì dù có chết cũng ko hối hận chút nào ...
    Mấy hôm nay có biết bao nhiu biến cố .Vui có buồn có .Buồn vì nhận ra nhìu sự thật quá ghê tởm nơi những kẻ mình sắp sắp tin .Nhưng vui vì lại kết bạn được với nhiều người .Những người tuy ở xa, mà rất thật . Ko biết sau những chuyện đã xảy ra, tôi còn dám tin ai nữa ko .Nhưng có lẽ người nào khờ khạo thì suốt đời khờ khạo ,cứ "give them a chance" hoài hoài .Gặp người tốt thì vui rồi, nhưng lỡ gặp người thích đùa vui với tình cảm người khác thì đúng là ...đời chán nay còn chán hơn !
    Tối nay phải lo search Net để làm project ,lại còn phải lo phần Vocabulary cho cái lớp dở hơi kia nữa .Cả chọn 1 cái lớp cũng toàn gặp lớp gì đâu, vào đó buồn ngủ gần chết .Phải nói chưa có cái lớp nào tôi ghét cay ghét đắng như cái lớp này . Môn chán ngấy thì thôi, đủ tang thương rồi .Đã vậy còn gặp phải 1 thằng dở hơi trong đó, đến mức thấy nó là ko nuốt nổi lunch mà nó cứ lạng quạng như ruồi gần tôi hoài, tôi đã chạy vào lớp để ăn trưa nó cũng ko cho tôi yên nữa .Chưa nói hắn còn thâm nhập vào YH!, blackmail tôi .Oh, my life just likes sh** !!! Chỉ còn vài tuần lễ nữa là tôi xong cái lớp phải gió đó, mà thời gian trôi đi chậm rì rì ,thật bực mình
  8. Oopszzzzz

    Oopszzzzz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    3.698
    Đã được thích:
    0
    grow up, kiddo!!
  9. Oopszzzzz

    Oopszzzzz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    3.698
    Đã được thích:
    0
    bởi vì ở bà kô có như căm ghét và thù hận gia đình và người thân mình that''''s my point of telling the story. I don''''t need any sympathy, I don''''t need anyone feeling sorry for us. But I do appreciate anyone sharing their understandings from our story.
    @chubby: thanks
    mọi người vào profile của tớ thấy đề tên Nguyễn Mỹ Ngọc, ai cũng tưởng đó là tên tớ, 1 fần, đó là tên mẹ tớ đặt cho tớ theo họ ngoại. bên ngoại mẹ tớ con gái tất cả đều tên Nguyễn Mỹ... con trai đều tên Nguyễn Chí... tớ sinh ra thiệt thòi hơn người khác, nên đc cả nhà ngoại tớ từ các bác tới các cậu thương nhất nhà, đó là viên Ngọc với mẹ tớ. mọi người bên ngoại nhà tớ toàn trêu tớ là cháu đít tôn của ông ngoại. ông ngoại tớ là trưởng họ, nhưng fairness luôn hàng đầu, trai gái, nội ngoại như nhau hết (có nhỉnh thì cháu ngoại như tớ đc nhỉnh hơn thôi, có lẽ là do tớ hợp ông ngoại, hồi nhỏ ở gần ông ngoại nhiều nữa) đến nỗi mà, dỗ họ, lúc ông ngoại đang giận bác trai trưởng, bác gái cả thì ở xa, mẹ tớ đc cử thay mặt làm dỗ họ.
    Được oopszzzzz sửa chữa / chuyển vào 08:21 ngày 01/12/2005
  10. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Hì, cũng muốn ko nghĩ đến .Nhưng mà họ cứ làm mình thất vọng hoài .Bây giờ chỉ muốn người ta gửi được thuốc sang chữa cái mẹt thoai . Ko có thì gặp họ càng nhục . Tự nhiên dạo này mặt mũi biểu tình ghê quá, chắc vì stress quá độ ...Ông trời cứ năm lần bảy lượt tạo tình huống trớ trêu

Chia sẻ trang này