1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngày từng ngày trên đất Mỹ.....:-)

Chủ đề trong 'Mỹ (United States)' bởi cutie_beautie_sushie, 13/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. msc25

    msc25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2006
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    chà, sao mùi mẫn dữ vậy ta, mình sang đây được 2 năm rồi nhưng mà được cái o honoluu cũng nhiều người châu á nên ko nhớ nhà
  2. Rommy

    Rommy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2004
    Bài viết:
    517
    Đã được thích:
    0
    Tự nhiên hôm nay thấy mẹ khóc , bảo là " Mẹ nhớ các con quá" .
    Chẳng biết bao giờ con mới về được với mẹ đây.
    Được Rommy sửa chữa / chuyển vào 23:50 ngày 03/05/2006
  3. iwonder

    iwonder Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2006
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Bạn rommy học chi mà hông biết bao giờ mới về nhà được thế? Sắp được nghỉ hè rùi mà. Con trai thì chỉ cay mũi tí thôi chứ ai lại khóc nhè thế

    Được iwonder sửa chữa / chuyển vào 22:36 ngày 03/05/2006
  4. babegirl20

    babegirl20 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    977
    Đã được thích:
    0
    Rommy mít ướt dữ vậy hả,ai mà không xa nhà, mẹ ai mà không nhớ con ,tui đây đã không được ăn 2 cái Tết rồi đó.Ý là ngày nào cũng nói chuyện qua điện thoại mà mẹ cứ bảo nhớ hoài.Mỗi lần cousin về việt nam mẹ gởi khô qua mẹ có ghi tờ giấy "Mẹ rất nhớ thương con".Lúc nào tui cũng bỏ tờ giấy trong cái bóp tiền.
  5. Rommy

    Rommy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2004
    Bài viết:
    517
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là ngày bình thường như bao ngày khác, ta lại là ta ( sau những phút yếu lòng, , vì thế phải e*** lại bài post cho iwonder & babegirl khỏi kêu mít ướt, mít khô hehe) : ăn , học, ngủ , chát chít, netsurfing .
    Back to work.
    Được Rommy sửa chữa / chuyển vào 00:23 ngày 04/05/2006
  6. littlestarhcm

    littlestarhcm Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    615
    Đã được thích:
    0
    Em biết topic thật là tình cờ. Vì mỗi lần vô đây chỉ "nhào" vào làmdep, amthuc thôi.
    Em qua đây ...tính tới hôm nay là ..1 năm 1 tháng và 1 ngày. Chẳng biết tâm trạng lúc này thế nào...duy chỉ 1 điều là cảm thấy may mắn. May mắn vì ở nơi này.... ko có 1 người họ hàng hay bạn bè nào....nhưng em lại có 1 người chồng và 1 gia đình chồng hoàn hảo. Em ko phàn nàn gì về điều ấy, khi mà xung quanh em... có những cô gái.... qua đây rồi mới thấy cảnh bẽ bàng phũ phàng của người mình gọi là chồng...
    Duy chỉ có điều, sao em vẫn còn nhớ ba mẹ của mình quá. Lần chat có webcam gần đây....thấy ba mẹ già đi hẳn. Nhà em ít con, chỉ có ông anh hai và em. Từ nhỏ đến lớn cũng giống như chị CBS, chẳng bao giờ em rời xa ba mẹ. Vậy mà....chồng gần ko lấy mà lấy chồng xa....Ba em có lần nói đùa mà mắt ươn ướt:" Con gái rượu nói sẽ ko rời ba đâu. Thế mà giờ rời xa ba thì xa thật xa. Nhớ hồi nhỏ, còn nói: Sau này con có lấy chồng, con cũng sẽ mua 1 căn nhà sát vách để ba mẹ ở gần con. Bây giờ, thì làm sao mà mua đây hở con gái"
    Ở đời luôn có những chuyện mà ta chỉ có quyền chọn một. KHi quen anh, khi yêu rồi đến khi là vợ, em ko bao giờ nghĩ nước Mỹ là thiên đường. Đến bây giờ vẫn vậy, em chỉ nghĩ là em yêu ông xã vô vàng và ông xã em cũng vậy. Và em chỉ muốn sống, muốn ở bên ông xã mà thôi. Bởi thế, nếu có ai hỏi em có còn muốn về ở Vn ko?....Chắc em sẽ nói là...không. Có mâu thuẫn lắm không nhỉ? (Khi em vẫn nhớ gia đình em bên Vn, em vẫn nhớ những món an VN mà ở đây ko thể nào nấu ngon bằng được) Nhưng biết làm sao, gái có chồng thì phải theo chồng. Mà chồng em thì đã lớn chứ ko còn trẻ, bao nhiêu thứ: gia đình, công việc, môi trường sống, bạn bè....anh đã quen ở đây có cả mười mấy năm rồi. Chồng em ko thể có sự thay đổi đột ngột nào nữa cả. Nếu điều đó xảy ra chắc sẽ là 1 cuộc "khủng hoảng". huống hồ chi, bây giờ, chúng em lại sắp có con. chỉ còn 1 tháng nữa là bé chào đời. Em ko biết vì nghĩ như thế này có "già trước tuổi" lắm ko: có con, em lại muốn con được sống và là người ở đây. Đơn giản thôi, như mọi người vẫn nói " tất cả vì tương lai của con. Ở Mỹ sẽ có nhiều cơ hội học tập và việc làm tốt hơn". Và em muốn con em có được những điều kiện tốt nhất có thể. Ở Vn, em ko cảm thấy như vậy, chỉ đơn giản là xét về khía cạnh giáo dục. Và trên hết một điều là em ko muốn có sự bất an nào xảy đến gia đình nhỏ của mình. Dù thật lòng, em vẫn nhớ ba me em biêt chừng nào, 2 vợ chồng vẫn mong ngóng đến ngày ẵm con về cho ba mẹ nhìn mặt cháu ngoại
    Mấy hôm nay, khi mà em gần đến ngày sinh, mỗi lần gọi điện là mẹ lại khóc bên điện thoại, dặn dò: con ơi phải thế này, con ơi phải thế kia. Khi đến lúc sinh, ko có mẹ bên cạnh, con đừng nhõng nhẽo nhé, đừng có khóc nhé. Cố gắng chịu đau con nhé, con mà khóc nhiều con sẽ mệt lắm. Mà con mệt thì cả em bé cũng mệt. Mẹ ko có bên con để mà lau mồ hôi cho con, chăm cháu cho con được nghỉ ngơi.....Chỉ có con thôi, con cố mà vượt qua...
    Nghe từng lời mẹ dặn mà tim sao cứ thắt lại. Vậy mà khi còn ở với ba mẹ, sao mình cứ vô tư, cứ nũng nịu, cứ hờn mát.
    Qua đây hơn năm rồi, thế mà em vẫn còn ngại đi dâu chỗ lạ hay gặp người lạ lắm. Ko hiểu sao, em lại có cảm giác sợ khi ko có chồng bên cạnh. Cứ thấy như mình ù lì, ko còn năng động như hồi ở VN. Mặc dù, ông xã luôn 1 bên giúp đõ và khuyến khích nhiều. Ông xã muốn em phải tiếp tục học để sau này có việc làm ổn định. Và anh đã hứa như vậy trước gia đình em. Qua đây, em có thai. Nhiều người bảo em dại quá. Nhưng đối với em thì ko, ong xã em đã lớn và chúng em đều muốn co con. Em khao khát muốn điều ấy. Nên em ko hề ân hận. KHi học English free ở trường Adult, cũng có nhiều bạn bằng tuổi em. Họ bảo :" Có con rồi sẽ chỉ ôm con. Ko thể nào khá hơn nỗi đâu". Nhưng thật sự em ko quan tâm, vì em nghĩ cái gì rồi cũng sẽ làm được. Cái này là do ông xã nói với em. " Anh có thể nuôi em nuôi con, dù ko giàu có nhưng anh làm được. Anh chỉ mong em ráng chịu khó một thời gian". Và em nhất định, sẽ theo học lên college. Nhưng em vẫn sợ, bản thân vẫn thấy sợ, ko biết mình làm nỗi ko. Ở đất Mỹ này, ko học ko làm là tự đào thải mình. Nhưng em đã thôi ko học mấy năm, hôm kia mở cuốn sách toán ra xem....em thật sự choáng.....hình như em ko còn nhớ gì thì phải. Em hơi hoang mang....liệu em có học nổi, có vượt qua được cái "ù lì" của bản thân???
    mà sao hôm nay em lại thế này nhỉ, đọc bài của mọi người ...rồi em cũng ..lăn tăn quá. hihì... Thôi cứ như là tâm sự với nhau vậy. Em nhớ có topic trong này hỏi:" Nước Mỹ có là thiên đường..?" . Em ko biết. Em chỉ biết thiên đường mỗi ngày của em là: Chiều chiều thấy chồng đi làm về được bình an và khẻo mạnh. Hai vợ chồng cùng ăn cơm và đùa giỡn với con. Là vẫn biết tin mọi người đều bình an. Là mỗi lần được tán chuyện hay shopping cùng chi ẹm chồng. là được ba mẹ chồng, chú thím hỏi han sức khỏe. thiên đường của em là sự bình an của mỗi người. Em không nói to tát quá đâu...em nói thật lòng đó. Vì ở xứ Mỹ này, có ai mà ngờ được chuyện gì sẽ xảy ra. Ví như vụ 9/11, có những người chồng, người vợ, người cha, người mẹ chào tạm biệt nhau để đi làm, ...nhưng rồi đã mãi mãi ko trở về...
  7. cutie_beautie_sushie

    cutie_beautie_sushie Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2001
    Bài viết:
    2.122
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là ngày cuối tuần của mình rồi nhưng dậy thật sớm. Vào đọc bài của Bluemiraclevà littlestarhcm tự nhiên thấy xúc động thật nhiều.
    Chúc mừng littlestarhcm vì sắp có một thiên thần nhỏ bên cuộc đời này. Bé con sẽ là niềm hạnh phúc, niềm an ủi và là động lực để em tiếp bước vững chắc trong cái xã hội mà nói sướng cũng chẳng phải mà cực cũng không đúng này
    Phận con gái lấy chồng thì điều may mắn nhất là lấy được người thương yêu, lo lắng và rộng lượng với mình. Tiền bạc thì còn có thể phấn đấu kiếm được chứ tính tình và tình cảm thì dù mình có nhiều tiền đến đâu, có nhiều sự nỗ lực đến đâu thì mình cũng sẽ chẵng bao giờ dễ dàng có được. Cuộc sống xa nhà (như littlestarhcm và CBS) thì vai trò của người chồng quan trọng lắm. Anh sẽ là chồng, là người thân và phải sắm cả vai bạn bè của mình nữa. Có một người chồng như vậy CBS nghĩ là littlestarhcm sẽ có thể thực hiện được ước mơ học hết college của mình tuy có con rồi sẽ nhiều bận rộn lắm. Chỉ cần mình sống có mục đích, có ý chí và kế bên mình luôn có người ủng hộ, động viên thì mọi việc đều có thể thực hiện được. Mẹ tròn, con vuông, littllestar nhé
    Tháng này và tháng cuối năm thường là những tháng bận rộn và phải chi trả nhiều bills nhất đối với gia đình mình. Bills của insurance 2 cái xe về, DMV renew fees, property tax, ect......đủ thứ hết, 2 đứa lại chuẩn bị về VN nữa chứ. Lúc này thu nhập chỉ có 1 phía từ anh phải mà phải chi tiêu cho đủ thứ trong nhà, chưa kể những khoản chi tiêu cho người vợ quá ư là thích làm điệu này . Vậy mà anh vẫn cố gắng chu toàn mọi việc không một lời bực dọc. Tính mình thì hay lo xa, cứ tháng nào xài hơi quá lố, có của ăn mà không có của để mình lại cuống lên. Anh vẫn điềm tĩnh lo lắng mọi việc. Nhiều khi mình tự nghĩ, người đi làm cực khổ là anh, người hải lao tâm lao lực lo bills hàng tháng là anh thì anh phải là người depress và nóng nảy chứ sao lại là mình? Anh là vậy đó, lúc nào cũng hiền lành, từ tốn và luôn dành cho mình những gì tốt nhất.
    Từ ngày có chồng, lời kinh cầu nguyện và tạ ơn của mình dài thêm bởi "...cám ơn Chúa vì người đã mang anh vào cuộc đời của con..."
  8. bluemiracle

    bluemiracle Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    BM cũng nghĩ tìm được một bờ vai tin cậy và vững vàng để nương tựa là điều hạnh phúc của người phụ nữ. Mang cái tư tưởng bất cần " Một mình làm được tất cả" chỉ tổ cực thân . Hôm vừa rồi đến nhà chị bạn chơi, thấy được cảnh gia đình đầm ấm của chị, tự dưng nghĩ :hạnh phúc của người phụ nữ tồn tại trong những điều giản dị :gia đình yên ấm, công việc văn phòng với thu nhập vừa phải , có thời gian chăm sóc những người thân thương yêu.
    Những lúc như vậy, lại than vãn " Em cũng muốn có một bờ vai". Rồi lại tự cười mình " Đúng là con gái !" . Không có ai để dựa thì tự mình dựa mình vậy. Up bài thơ cho lên tinh thần nào :
    When things go wrong as they sometimes will
    When the road you are trudging seems all up hill
    When the funds are low, and the debt are hight
    And you want to smile but have to sigh
    When care is pressing you down a bit
    Rest if you must, BUT DO NOT QUIT
    Success is failure turned inside out
    The silver tint of clouds of doubt
    And you can never tell how close you are
    It may near when it seems so far
    So stick to the fight when you''''re hardest hit
    It''''s when things go wrong that YOU MUST NOT QUIT

    *****shie mến: Đọc bài của bạn BM mới biết tại sao mình chưa tìm được "một bờ vai". Tối nào Bm cũng cầu nguyện như vầy thì làm sao khá nổi
    [​IMG]
    Được bluemiracle sửa chữa / chuyển vào 03:01 ngày 07/05/2006
  9. cutie_beautie_sushie

    cutie_beautie_sushie Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2001
    Bài viết:
    2.122
    Đã được thích:
    0
    hahhah bluemiracle, you are so cute and funny . Beat him to death thi đâu có ai để mà hầu hạ mình há
    Được cutie_beautie_sushie sửa chữa / chuyển vào 23:59 ngày 07/05/2006
  10. aimeee

    aimeee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2005
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0

    Tháng này và tháng cuối năm thường là những tháng bận rộn và phải chi trả nhiều bills nhất đối với gia đình mình. Bills của insurance 2 cái xe về, DMV renew fees, property tax, ect......đủ thứ hết, 2 đứa lại chuẩn bị về VN nữa chứ. Lúc này thu nhập chỉ có 1 phía từ anh phải mà phải chi tiêu cho đủ thứ trong nhà, chưa kể những khoản chi tiêu cho người vợ quá ư là thích làm điệu này . Vậy mà anh vẫn cố gắng chu toàn mọi việc không một lời bực dọc. Tính mình thì hay lo xa, cứ tháng nào xài hơi quá lố, có của ăn mà không có của để mình lại cuống lên. Anh vẫn điềm tĩnh lo lắng mọi việc. Nhiều khi mình tự nghĩ, người đi làm cực khổ là anh, người hải lao tâm lao lực lo bills hàng tháng là anh thì anh phải là người depress và nóng nảy chứ sao lại là mình? Anh là vậy đó, lúc nào cũng hiền lành, từ tốn và luôn dành cho mình những gì tốt nhất.
    [/quote]
    Đọc phần này xong thấy mình giống Cuitie thế. Aimeee cũng toàn lo xa, nhiều khi cứ ngồi thừ ra lo. Trong khi đó chồng aimeee thì cứ nói " anh không lo thì thôi em lo làm gì cho già người" Anh là người lo trả tất cả các loại bills trong nhà. Nói là lo nhưng aimeee vẫn mua túi & shopping đều Tháng nào mà làm nhiều việc và phải tiêu nhiều tiền là lo . Đúng tháng đóng thuế & một đống bills sau 2 tháng về VN, chồng aimeee nói " em ơi, anh muốn đổi cái xe khác". Thế mới điên không chứ . Đúng là con gái bọn mình buồn cười nhỉ

Chia sẻ trang này