1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghệ sĩ là ai vậy???

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Coco, 10/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Coco

    Coco Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2001
    Bài viết:
    922
    Đã được thích:
    0
    Nghệ sĩ là ai vậy???

    Nghệ sĩ là ai vậy?

    Là anh chàng ấy đấy ư? Cơ tâm, tính toán, chỉ nghĩ lợi cho mình, không biết cái khổ của người khác.

    Hay là người kia? Ði đâu cũng vỗ ngực xưng tên; lúc nào cũng nghĩ mình là trung tâm vũ trụ; ngồi vào đám đông là huyên thuyên nói chuyện về mình và tác phẩm của mình.

    Hay là bác ấy? Thích vui say bí tỉ với những bè bạn trong bàn tiệc tâng bốc ca tụng nhau, chẳng nhớ trời trăng gì ngoài niềm kiêu hãnh về những nghệ phẩm của mình và những lời khen tặng của người khác dành cho mình...

    ...

    Ôi, họ đều là những nghệ sĩ có tiếng tăm hoặc chút ít tiếng tăm, hoặc chẳng có chút tiếng tăm nào cả. Nhưng họ giống nhau ở chỗ: có hai thế giới để sống. Một thế giới thực, một thế giới mộng. Thế giới thực của họ, thảm lắm, chẳng nên nhìn vào làm gì, nhìn vào thì chẳng chịu nổi, sẽ thất vọng lớn! Còn thế giới mộng là thế giới mà họ chẳng còn là họ nữa. Ðó chỉ là những khoảnh khắc mà họ tạm quên mình, quên đời. Nhờ cái quên ấy mà họ sáng tác được những điều không ngờ. Họ sáng tác cái điều họ không toan tính, hoặc đã toan tính nhưng chưa bao giờ làm được. Cuối cùng thì họ đã nói cái điều không thể nói, không thể làm, không thể nghĩ. Họ nói những điều đã quên. Mà cái quên của họ lại làm cho kẻ khác nhớ mãi...

    Ôi là nghệ sĩ! Thật đáng ghét, nhưng cũng thật đáng yêu! Ngồi xuống, đừng nói nhiều nữa. Hãy sáng tác đi!
    Thế đấy các bạn ạ, trong mỗi chúng ta đã và luôn tồn tại một "người nghệ sĩ", hãy sống thật lòng mình, "chân tình" hơn một chút bạn sẽ hiểu hơn cuộc đời này và chính bản thân bạn nữa.
  2. daysleeper

    daysleeper Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    779
    Đã được thích:
    0
    không là ai cả ! Vì không có cái gì gọi là nghệ sỹ . Không định nghĩa, không cuộc đời , không gì sất . !

    đôi chân sẽ mỏi mòn
    khi không còn ước mơ

  3. Raxun

    Raxun Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/06/2002
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Thằng nghệ sĩ, nó có 2 chân, 2 tay, 2 mắt, 1 mũi, 1 mồm, 2 tai, bàn tay bàn chân nó đều có 5 ngón.

    Tôi cất tiếng hỏi mà chẳng có trả lời, chỉ có tiếng nói vọng ra từ đằng sau cánh của
    Hãy coi trừng cái chết giữa cánh đồng cô đơnì
  4. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0

    -------
    Vậy thì con vật nào đã bay theo những đoá hoa triêu nhan của tôi ? Không biết nữa ...
  5. Vera_Lauriana_new

    Vera_Lauriana_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    440
    Đã được thích:
    0
    Người nghệ sĩ nà thế lày lày:
    Những người lương thiện và có cốt cách thường thích đi, nó hao hao như việc thích đọc sách. Đi và đọc là hai thao tác luôn được các nghệ sĩ, mà đặc biệt là những người viết trân trọng. Văn hào M.Gorki được coi là một trong những người đi bộ nhiều nhất nước Nga. Ông vừa kiếm sống, vừa tò mò đi rồi đương nhiên trở thành nhà văn.
    Có nhiều người việc đi và việc viết là một, ví dụ kinh dị nhất là Hemingway. Văn lang thang của ông hay đến ma mị. Ngữ pháp của ông trúc trắc kỳ lạ. Nó dẫn người đọc tới những con đường không có dấu chân của người đi trước. Làm được điều này, theo như ông và những người khác kể, ông thường có đàn bà đồng hành.
    Nước ta hẹp lại trải dài, từng xuyên qua nhiều cuộc chiến nên những văn sĩ thành danh trong việc đi lại có thưa hơn, ồn ào kể ra là ông Nguyễn Tuân. Cát bụi chân ai của ông Tô Hoài trang 292 có dòng ?oNguyễn Tuân hay chửi yêu tôi: Mày đi lắm, mày đi nhiều, còn tao chỉ mang tiếng là đi thôi?. Có lẽ thế nên ông Nguyễn tự coi mình là tín đồ của chủ nghĩa xê dịch.
    Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
    Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà
    Câu thơ này chắc của một lãng tử nghèo sau một lần đi du lịch còm. Vài năm gần đây, các công ty du lịch ế khách hay bôi mầu những tua du lịch của mình. Nào là trở về nguồn. Nào là bỡ ngỡ cao nguyên. Nào là du khảo văn hoá. Đi kiểu nào thì đi nhưng thích nhất là những chuyến đi đã được tài trợ và trong đoàn có đông đảo văn nghệ sĩ. Gặp nghệ sĩ rất dễ nhận, hoặc cao đạo có râu hoặc hào hoa nói tục. Thêm đặc điểm nữa là tuy ăn vận sang trọng nhưng khi nhìn nhà tài trợ, ánh mắt vẫn nhuộm nhiều vẻ khép nép.
    Những chuyến đi có xuyên đèo lội suối đại loại là có thiên nhiên để giúp các nghệ sĩ vốn loay hoay đường nhựa thêm cảm hứng lạ mà sáng tác. Các nhà tài trợ hình như là thương gia, quá sốt ruột trước những tiếng kêu của nền văn nghệ nghèo tiền, nay vào vai Mạnh Thường Quân bỏ ít bạc vụn tạo đà chắp cánh cho Yên sĩ phi lý thuần của nghệ sĩ.
    Đi chơi là được phóng túng hình hài, được thấy nhiều cái khác thường mà cuộc sống thường ngày tủn mủn hiếm được gặp. Người ta sẽ dễ nhìn lại người khác hơn sau khi được nhìn thâm sơn cùng cốc hoặc nhìn khỉ.
    Thật rưng rưng khi thấy một cánh rừng ngút ngàn triền miên không còn nguyên sinh nhưng thật hùng vĩ trong ráng chiều của sâm sẩm sơn cước. Sương trắng mù trắng rờn rợn cuộn từ thung lũng sâu thăm thẳm không thấy đáy. Phong cảnh bi tráng nhìn lâu thấy người nao nao phiêu diêu.
    Mấy chàng phóng viên trẻ của VTV1 trèo lên phiến đá chênh vênh phanh ngực đón gió trời. Họ đang sống đúng như tuổi trẻ. Suốt mấy hôm rồi các anh chàng này cao đạo đội mũ đeo râu, vẻ mặt luôn quan trọng của những người đang làm ở cơ quan quan trọng. Phải sáu năm nữa hoặc chậm hơn khoảng mười năm nữa họ mới thành nghề. Khuôn mặt họ sẽ sinh động hơn. Họ sẽ vừa biết yêu, vừa biết khinh, vừa biết trọng, vừa biết chán cái nghiệp mình theo đuổi.
    Hôm nay may mắn cho họ, gió núi đã xua đi cái vẻ công chức để trả lại nguyên vẹn cái hùng khí ngây thơ tuổi trẻ. Lạy một lạy tạ ơn trời đất. Những chuyến đi dài đôi khi cho thêm bạn và thỉnh thoảng cũng bớt đi bạn. Đường trường rong ruổi, dễ làm lộ ra những thói xấu mà bình nhật người ta khéo léo cất đậy. Vất và làm nhiều người nhơ nhớ cô đơn.
    Để tăng đậm đà cho khúc du ca nhạt, nhiều đêm giao lưu văn hoá được tổ chức. Những nhạc sĩ biết đàn, những ca sĩ biết hát cầm tay nhau nhảy xung quanh đống lửa gỗ thông đốt vội nồng mùi dầu trong khuôn viên sang trọng của một nhà hàng chuyên bán đồ biển Nhiều khách nước ngoài ở gần mất ngủ nhập cuộc hát theo. Giống như nhiều cuộc hội thảo quan trọng, chỉ cần thêm một ông tây hoặc một bà đầm, đêm giao lưu đương nhiên đã mang tầm quốc tế.
    Lang thang là một thú cao thượng, một khái niệm mở chứa nhiều cao sâu rộng rãi. Làm sao mà diễn tả được nó bằng thứ ngôn từ vốn dĩ vừa hẹp vừa cạn? Không phải ngẫu nhiên mà các nghệ sĩ thích lang thang. Trong lang thang có nhều rủi ro, có nhiều hoạ phúc. Nó giống hệt như một tác phẩm đích thực.
    Lang thang là một dấu chỉ để nhận ra nghệ sĩ. Nhưng để lang thang thật thì khó lắm, đành phải dung tục mà khuôn nó vào những tua du lịch, những chuyến du khảo. Những tay giang hồ lớn đều đã chết hoặc bi thảm hơn, đã già. Hình như bây giờ chỉ còn giang hồ vặt.
    G@!
  6. blur13

    blur13 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/10/2002
    Bài viết:
    319
    Đã được thích:
    0
    trời ạ!
    theo em thì người cóc nào mà chả là người! mỗi ng` 1 ngành 1 nghề 1 ý thích.
    ai có điều kiện để to mồm hơn thì hét to hơn thôi. giống như ngành khỉ nào cũng có ngày truyền thống nhưng chỉ có vài ngành được mọi người bit đến cái ngày truyền thống của nó thôi.
    nghệ sĩ có fải là quái nhân đâu cơ chứ! thần tượng hoá hay quái đản hoá chẳng khác nhau là mấy.
    chẳng cần có đủ chân tay ng` ngợm (dị tật chẳng hạn) vẫn có thể là nghệ sĩ, và có thậm chí thừa vài thứ vẫn ko fải ns, đấy là chuyện bình thường mà!
    mà nếu fân tích kiểu dịch nghĩa Hán Việt cái từ này ra thì cái sự thật trần trụi nó còn thường hơn ý chứ!
    hết chuyện để nói!
    ...i'm the man in the moon...i'm walking on sand...on my own high noon...in love with the moon...and not you...
  7. Coco

    Coco Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2001
    Bài viết:
    922
    Đã được thích:
    0
    To V.L.: Cám ơn bạn đã gửi đến cho anh em biết một khái niệm "giang hồ vặt", và chân dung "nghệ sĩ" thời nay, nhưng, lẽ ra sau bài viết bạn phải ghi chú tên tác giả chứ??? Bạn làm sao viết nổi "Cơ hội của Chúa", phải không?
    Thân

  8. Vera_Lauriana_new

    Vera_Lauriana_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/04/2002
    Bài viết:
    440
    Đã được thích:
    0
    Xời ơi, đúng là đại ca. Nếu bác Coco chưa đọc TTVH mà ngửi ra đây là NVH thì quả là đại nhân. Còn nếu bác đã liếc mắt vào rùi nên thấy cần phải dạy đàn em 1 chiêu trọng đạo thì.... vẫn xin gọi là đại nhân. Dù sao thì em cũng quên mất cái dòng chữ bé xíu ấy. Đa tạ, đa tạ... Nhưng cái Cơ hội của Chúa không phải là bậc đàn em này không vượt qua được đâu.
    G@!
  9. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Nghệ sĩ ? Đó là những người rất sĩ diện và có máu văn nghệ :D :D :D

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...

Chia sẻ trang này