1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghe, thấy và ngẫm nghĩ

Chủ đề trong '1981 - Hội Gà Sài Gòn' bởi tican_saigon, 24/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tican_saigon

    tican_saigon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2005
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Nghe, thấy và ngẫm nghĩ

    Buổi sáng tôi thường đi làm ngang ngỏ tư: Võ Thị Sáu và Hai Bà Trưng nơi mà tôi phải chờ đến 2 ba lần đèn đỏ mới qua được.
    Như mọi ngày thì tôi vẫn đứng chờ đèn đỏ, nhưng hôm nay cạnh tôi là hai chú giao thông (một đại tá và một thiếu tá). Họ nhìn qua phía vỉa hè nơi mà có những người đang chen chúc nhau leo lên và cố gắng vượt qua đám đông.
    Họ lắc đầu và bảo "dân mình thiếu ý thức quá".
    Nếu bạn là tôi thì bạn sẽ nghĩ thế nào về câu nói ấy ?
  2. unisom

    unisom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Rõ thật là vậy! Cái văn minh tiên tiến của một xã hội đuợc hình thành từ mỗi cá nhân. Cái thói quen làm ngơ luật ở chúng ta bây giờ ko còn là một căn bệnh nữa mà đã bị chuyển sang ung thư từ lúc nào rồi. Ý thức bây giờ trở thành một thứ xa xỉ đối với đa số nguời dân thành phố.
    Hôm nọ, cũng ngã tư đó, đang dừng đèn đỏ tít gần tận cổng nhà thờ vì xe phía truớc quá đông, thế mà trong lúc mọi nguời đang dừng chờ có khoảng trống phía truớc để đuợc chạy thì một nguời bên cạnh nhấn còi . Hỏi vì sao anh ta nhấn còi thi mới đuợc biết là "kêu nguời ta chạy nhanh hơn (!?)".
    ...lại thở dài.
  3. cuongbyk

    cuongbyk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    hic :(
    lại nói đến chuyện ý thức người Việt, không biết bắt đầu từ đâu và ai làm hư ai không biết nữa, công an và tài xế là hai kẻ không đội trời chung.
    hôm nọ đang đi gặp chú công an ngoắc lại, tội nghiệp anh tài xế của mình, chẳng có lỗi lầm gì , cũng xuống xe khúm núm, đưa cho hắn ta 50,000.
    - ** mày đi xe hơi mà mày đưa tao có thế này à?- mình ngồi trên xe mà cũng nghe rõ mồn một, không biết có chú phóng viên nào đi ngang qua không.
    khổthân bác tài cũng làm gì có tiền, lại quay vao mượn thêm tớ 50,000 đưa cho hắn, nhận xong nhe răng ra cười bắt tay vẫy vẫy, hừ thấy mà tởm, danh dự của hắn ta chỉ đáng có 50,000 thôi.
  4. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Nói đi thì cũng phải nói lại. Bên cạnh những người thiếu ý thức (Thiếu nhé, chứ không phải không có) thì vẫn có khá nhiều người có ý thức giao thông rất rõ.
    Có 1 lần tại ngã tư Võ Thị Sáu và Nguyễn Thông, đường kẹt cứng mặc dù đèn xanh đèn đỏ vẫn chạy. Thế là 1 hàng xe khoảng 4, 5 chiếc đứng ngay vạch trắng ở phía Nguyễn Thông đã tự động đứng lại, chờ đến 3 lượt đèn đỏ, đèn xanh thì đường Võ Thị Sáu thông xe. Mọi người lại tiếp tục đi qua mà không 1 tiếng càu nhàu hay 1 tiếng còi xe nào thúc giục. Mình đứng sau hàng xe ấy, ban đầu cũng muốn chen lên cho kịp giờ, nhưng mình chấp nhận ngay khi thấy hình ảnh ấy, và thấy lòng thanh thản khi thấy điều ấy.
    SG là vậy đó...
  5. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Có cái để nghe và ngẫm nghĩ đây:
    Cánh đồng bất tận không ********* nhưng...

    TT - Tác phẩm Cánh đồng bất tận (NXB Trẻ) của Nguyễn Ngọc Tư ở Cà Mau đã thu hút sự quan tâm đặc biệt của bạn đọc. Nhưng mới đây, cơ quan chức năng tỉnh Cà Mau đã yêu cầu kiểm điểm nhà văn Nguyễn Ngọc Tư về những nội dung trong tác phẩm này.
    Sáng 7-4, ông Dương Việt Thắng và ông Trần Văn Hiện - trưởng và phó Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Cà Mau - đã có buổi trao đổi với Tuổi Trẻ.
    * Dư luận cho rằng nhà văn Nguyễn Ngọc Tư (NNT) - tác giả truyện ngắn Cánh đồng bất tận (CĐBT) - vừa bị Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Cà Mau đề nghị Hội Văn học nghệ thuật tỉnh kiểm điểm ?ophê phán tác giả một cách nghiêm khắc?. Điều này có không, thưa ông?
    - Ông Dương Việt Thắng: Đúng là chúng tôi có buổi làm việc với lãnh đạo Hội VHNT, sau khi xem xét những vấn đề dư luận phản ánh, chúng tôi đã đề nghị có ý kiến về các mặt tích cực, hạn chế và đề nghị Hội VHNT kiểm điểm tác giả.
    * Nhưng từ tháng 9-2005 đã có nhiều báo, tạp chí trung ương địa phương đăng tải, bình phẩm truyện CĐBT. Vậy tại sao mãi đến 27-3-2006 Ban Tuyên giáo tỉnh mới có thông báo kiểm điểm NNT, thưa ông?
    - Thì ngay lúc đầu tôi có đọc cũng chưa thấy ai nói gì. Sau đó có nhiều ý kiến khen chê trái ngược nhau gọi, gửi về Ban Tuyên giáo tỉnh ủy. Ngay lúc đó chúng tôi định làm việc nhưng các đồng chí trong Hội VHNT bận việc, đồng chí chủ tịch hội bị bệnh phải phẫu thuật, phải chờ. Nhà văn NNT nằm trong biên chế của hội nên phải gặp thủ trưởng của nhà văn mới làm việc được.
    Ngày 24-3- 2006 chúng tôi đã làm việc với lãnh đạo Hội VHNT gồm các đồng chí Mười Thanh (chủ tịch hội) và hai phó chủ tịch hội Lê Đình Trường, Hoàng Thêm. Đã nhận xét những ý kiến khen chê.
    * Ý kiến đó thế nào, nhiều không, thưa ông?
    - Sau khi CĐBT ra mắt độc giả, có rất nhiều ý kiến. Khen thì nhiều - ông Thắng cười xòa nói - nhất là khi báo Tuổi Trẻ và cả Đài truyền hình VTV giới thiệu, đăng tải. Nhưng cũng không ít ý kiến chê rất dữ.
    Có độc giả Việt kiều và cả các nhà nghiên cứu phê bình văn học cho rằng đây là thứ văn chương *********, thậm chí là chống cộng; tục tĩu dâm ô; chống lại chủ trương của Đảng và Nhà nước. Chủ yếu là chị em phụ nữ, tại vì họ giận!
    * Cụ thể giận ra sao, thưa ông?
    - Vùng đất tác phẩm thể hiện chủ yếu ở Cà Mau, huyện Đầm Dơi là nơi có nhiều địa danh lịch sử như Bàu Sen, đầm Bìm Bịp... Đó là ý kiến của nhiều người, trong đó có số cán bộ đã gửi về cho ngành văn hóa và cá nhân lãnh đạo tỉnh ủy, có cả dịch giả nghiên cứu văn hóa Nguyễn Kim Dân ở P.3, Q.Bình Thạnh, TP.HCM. Thể hiện ý kiến bằng các văn bản thư từ, có ý kiến còn đề nghị tổ chức hội thảo nữa.
    * Ông đánh giá ra sao về nội dung ý kiến của độc giả?
    - Qua buổi làm việc (với Hội VHNT tỉnh) đã có ý kiến thống nhất: nói truyện ngắn CĐBT là ********* và chống cộng là không phải. Chúng tôi không cho là như vậy, không thể qua một truyện ngắn, một tác giả mà đánh giá như vậy được.
    Còn nói là dâm ô tục tĩu cũng không phải đâu bởi trong truyện chỉ có vài ý nhỏ thôi, không thể đánh giá được.
    * Thế còn ý kiến cho rằng NNT ám chỉ về địa danh ?obôi nhọ? địa phương?
    - Về vấn đề địa danh, tôi nghĩ không chỉ có Cà Mau mà NNT đã nói chung cho cả vùng Tây Nam bộ.
    * Cụ thể hơn, ông thấy thế nào?
    - Về chủ đề tư tưởng, tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần. Tôi thấy nói cái xấu nhiều quá! Và cũng cô đọng quá! Những nhân vật ông già, con cháu, gái làm đĩ..., kể cả cán bộ xã đều là nhân vật xấu. Quan điểm chúng tôi không phải không cho nói cái xấu, nói không biện chứng.
    Tốt xấu bao giờ cũng có cả hai, tỉ lệ phải như thế nào đó. Nói xấu trong tác phẩm này có nhiều tình tiết đã nói quá hiện thực. Không đúng!
    * Ông có thể nêu ra vài điển hình?
    - Ví dụ như miêu tả gái điếm mà NNT dùng từ ?odập dìu trên bờ đê? thì làm gì có. Hay như đoạn viết có nội dung: sau đợt dập dịch cúm gia cầm xong thì một phụ nữ đã buồn tiếc của mà uống thuốc tự vận.
    Thực tế trong cả nước đến nay vẫn chưa có người tự vận như vậy mà chỉ có thể buồn chán thôi. Người nuôi có gia cầm bị tiêu hủy đều được bồi thường tiền. Hoặc như chi tiết: ông già chơi đĩ xong đã trả tiền cho đĩ ngay trước mặt con là không có.
    Từ những chi tiết như thế, chúng tôi cho rằng tác phẩm này không có tác dụng giáo dục xã hội, giáo dục con người. Tôi không viết văn nhưng tôi biết chức năng của văn học là chức năng giáo dục và định hướng.
    Mặc dù mặt trái của kinh tế thị trường có cái xấu, cái xuống cấp nhưng đa số vẫn tốt. Nói vậy để con người còn niềm tin, lạc quan hơn với cuộc sống.
    * Ông đánh giá mức độ phản ứng giữa CĐBT lần này so với Cù lao Tràm của những năm đầu đổi mới thế nào, thưa ông?
    - Cù lao Tràm cũng có nói tốt dù thời kỳ mới đổi mới nói về mặt trái hơi nhiều! Sau này lại có Cái đêm hôm ấy đêm gì của một tác giả ở Thanh Hóa cũng bị phản ứng! Ý tôi muốn nói trong một tác phẩm có tốt có xấu cho tròn trịa vậy thôi, không thì thiếu tính giáo dục.
    Người đọc sẽ thấy bi quan. Tiến sĩ Thái Văn Long - giám đốc Sở GD-ĐT tỉnh Cà Mau - có nói không nên cho học sinh coi CĐBT vì đọc xong học sinh sẽ hiểu ?oxã hội dập dìu đĩ?. Có cựu chiến binh tên Nguyễn Hiền Thân ở Bà Rịa - Vũng Tàu sau khi đọc xong CĐBT đã tát cô con gái của mình chỉ vì con của ông khen CĐBT hay!
    * Ông nhận định sao về hai luồng ý kiến khen chê?
    - Phải chờ ý kiến của các nhà phê bình văn học. Vụ trưởng Vụ VH Đỗ Kim Cuông có gặp tôi nói riêng: nhận thức tư tưởng của NNT còn non kém chứ không có chống cộng gì đâu! Chúng tôi đề nghị hội tạo điều kiện cho nhà văn nâng cao nhận thức nghiệp vụ chuyên môn. Chứ như hiện nay NNT mới học xong lớp 11 mà thôi!
    * Thực tế NNT đã bị kiểm điểm chưa và kiểm điểm đến mức nào, thưa ông?
    - Mục đích chính của lần mổ xẻ này là để nhà văn có dịp nhìn lại và sáng tác tốt hơn. Cũng nhẹ nhàng thôi, không có gì cay cú hay gay gắt cho dù có ý kiến còn đòi bài trừ, trục xuất nhà văn ra khỏi địa bàn.
    * Trở lại với CĐBT, thưa ông Thắng, ông có nghĩ CĐBT nói cái xấu là có hại không? Văn học nghệ thuật được quyền hư cấu không, thưa ông?
    - Nói cái xấu để thức tỉnh là điều tốt. Nhưng nói gì thì nói cũng phải có tính định hướng. Anh hình dung xem, trẻ mới lớn lên mà đọc CĐBT sẽ thấy cái này sao mà quá trời vậy! Trẻ sẽ hoài nghi quá đi chứ.
    Đúng là sáng tác văn học nghệ thuật được quyền hư cấu nhưng phải trên cơ sở sự thật. Nói quá thành bác Ba Phi rồi! Nói quá mà nói về cái tốt, nhân cách hóa sẽ có tính xây dựng. Theo tôi, hư cấu như thế tốt.
    * Vậy ông có thể cho biết có bao nhiêu phần trăm sự thật trong CĐBT? Ông đánh giá sao về nhà văn này!
    - Tôi đánh giá cao phong cách ngôn ngữ thể hiện - đặc điểm đặc sản miền Nam - của NNT. Tôi không thể cân đo giá trị một tác phẩm văn học như làm kinh tế được.
    * Xin cảm ơn ông!
    TRẦN ĐỨC thực hiện
    Đề nghị:
    - Hội Văn học nghệ thuật kiểm điểm phê phán tác giả một cách nghiêm khắc, rút kinh nghiệm khi viết, cần phải có thực tiễn cuộc sống, cái đẹp, cái tốt mà xã hội đang xây dựng và phát triển. Tất nhiên, cần phê phán cái chưa tốt, nhưng phải đúng hiện thực và có định hướng cho con người đến cái chân - thiện - mỹ.
    - Hội Văn học nghệ thuật nên thường xuyên có định hướng cho người viết, sáng tác nên những tác phẩm hay, có phê phán nhưng phải thận trọng tránh gây nên một phản ứng xã hội gay gắt đối với tác phẩm.
    - Thường xuyên tạo mọi điều kiện thuận lợi cho tất cả hội viên ở các lĩnh vực (có Nguyễn Ngọc Tư) được tham gia học tập lý luận chính trị, trau dồi đạo đức phẩm chất, nâng cao ý thức trách nhiệm của người cầm bút, nâng cao nghiệp vụ chuyên môn.
    Riêng nội dung trả lời phỏng vấn với một số báo thiếu trách nhiệm, đề nghị Đảng, Đoàn nơi Nguyễn Ngọc Tư sinh hoạt giáo dục và kiểm điểm.
    (Trích báo cáo ngày 27-3-2006 của Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Cà Mau)
    ( Theo Tuổi trẻ)
    Rõ vớ vẩn!
    Được boysaigon sửa chữa / chuyển vào 14:50 ngày 13/04/2006
  6. tican_saigon

    tican_saigon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2005
    Bài viết:
    203
    Đã được thích:
    0
    Bữa cơm trưa cũng như mọi ngày, nhưng hôm nay không còn chổ nên mình phài ra ngoài ngồi.
    Trườc mắt mình là một người lang thang, anh ta nằm ngủ và đôi dép cũ vẫn bên anh ta. Không ai để ý đến anh ta. Rùi khi anh ta tỉnh dây thì đôi dép ấy đã không còn nữa. Anh ta ngơ ngác như mất một cái gí rất quan trọng trong cuộc đời.
    Mình cũng từng ngơ ngác, thờ thẩn như vậy khi mất một vài thứ quí giá nhất trên đời này. Và rùi mới nhận ra những cái tầm thường nhất hẳng ngày nhưng khi nó mất đi thì mình mới biết nó quan trọng đối với mình biết nhường nào.
    Bạn đã bao giờ mất một cái gì quan trọng trong cuộc đời mình chưa hay là bạn đã mất quá nhiều rùi con tim bạn đã thành sỏi đá để không còn cảm nhận được cái mất mát ấy.
    Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản
  7. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Chiều nọ, ghé qua Bưu điện SG để gửi và nhận bưu phẩm cho cơ quan. Lúc ra về thì trời mưa lớn, thiệt là phiền. Ngồi gần 1 giờ đồng hồ tôi mới nhận ra bao nhiêu điểm sáng chung quanh, điều mà có khi tôi tưởng đã không còn tồn tại nữa.
    1- Đầu tiên là có 2 người Pháp muốn gửi vài món quà lưu niệm mới mua từ Campuchia về Pháp. Nhưng nó nằm trong dạng đồ cổ nên khó mà gửi được. Cô nhân viên đang lúng túng vì không biết phải diễn đạt ra sao, và 2 du khách cũng không biết giải thích thế nào về món đồ đó. Tôi nhổm dậy, định đến và giải thích giúp, bỗng 1 thanh niên đang đứng cạnh bên, vẫn hí hoáy viết gì đó, ngẩng lên và nói vài câu với anh thanh niên người Pháp (Bằng tiếng Anh, dĩ nhiên!). Và mọi thứ ngay lập tức được tháo gỡ. Xong việc, anh chàng người Pháp định nói vài câu cám ơn thì anh chàng VN đã biến đâu mất.
    2- Cũng tại đó, 1 bà cụ mù 2 mắt dò dẫm từ ngoài bước vào. Dù có cây gậy, và đi khá vững, bà vẫn gặp chút rắc rối với các bậc thang. 1 cô bé nhỏ xíu, nãy giờ đang chạy loanh quanh trú mưa với Mẹ, đã chạy đến bên bà cụ và dắt thật nhanh vào trong. Bà cụ nói to: "Tôi để quên cái thẻ có số đt của con tôi trong phòng đt, có ai làm ơn tìm giúp". Ngay lập tức 2 anh bảo vệ đã chạy vào trong quầy, sau đó mở hết các phòng đt để tìm cho ra cái thẻ đó. Vài thanh niên đang trú mưa cũng tìm phụ. Và rồi cũng ra đến... 4 cái thẻ. Sau khi đưa bà cụ và nhận ra cái của mình, bà cụ cảm ơn rối rít. Nhưng họ đã đi hết chẳng còn ai, chỉ còn cô bé nhỏ xíu lại dắt tay bà cụ xuống các bậc cầu thang.
    3- Một du khách nước ngoài làm rớt tờ 5000 VNĐ trong khi loay hoay trả tiền cước. Rồi anh vẫn bước đi mà không để ý. Nhiều người thấy, cả tôi nữa, và ai cũng ngần ngại đến lượm tờ tiền. Rồi 1 cô gái đang rảo bước đến. Cô thấy tờ tiền và nhận ra ngay nó rớt từ đâu. Có giọng ai đó xì xầm "5000 mà, thằng Tây nó đâu có tiếc. Lượm thì lấy luôn cho rồi". Nhưng không, cô gái lượm lấy tờ 5000 và chạy thật nhanh theo người du khách, và trả lại. Người du khách ấy chưa kịp cảm ơn thì cô gái đã đi nhanh ra cửa.
    Lúc này tôi mới sực nhớ ra là trời tạnh mưa. Lại đi tiếp thôi.
    Được boysaigon sửa chữa / chuyển vào 11:37 ngày 31/07/2006
  8. honghoavi

    honghoavi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2004
    Bài viết:
    1.412
    Đã được thích:
    0
    Người bảo ta đấy là sự vô thường, không có cái gì còn mãi, cái cũ đi cái mới đến... âu cũng là chuyện bình thường... nhưng sao lấy lòng không bình thường.
    Chiều đến không ai có thể ngăn được mặt trời lặn nhưng rồi ngày mai ngày mai ánh bình minh lại ló dạng rạng rỡ hơn bao giờ hết. Như thế thì ta được hay là mất đây....
    honghoavi
  9. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Đây là điều chúng ta cần suy nghĩ đấy các bạn ạ. Cám ơn tuminhdethuong@ box LDC đã gửi tiếng Anh và rất nhiều bạn ở 81SG gửi phần tiếng Việt:
    Tiếng Anh:
    This poem was nominated for the best poem of 2005, written by an African child: ?oWhen I born, I black. When I grow up, I black. When I go in sun, I black. When I scared, I black. When I sick, I black. And when I die, I still back. And you white people. When you born, you pink. When you grow up, you white. When you go in sun, you red. When you cold, you blue. When you scared, you yellow. When you sick, you green and when you die, you gray? And you calling me colored??
    Tiếng Việt:
    Bài thơ đoạt quốc tế năm 2005 của 1 cô bé Châu Phi: "Khi mới sinh ra da tớ đen, rồi khi lớn tớ cũng đen. Lúc đi dưới trời nắng tớ đen, lúc lạnh tớ đen, lúc sợ tớ cũng đen, khi bệnh tớ đen và khi chết tớ vẫn đen.Còn cậu, lúc mới sinh ra da cậu hồng hào. Khi lớn da cậu trắng, nắng gắt biến cậu thành màu đỏ, lúc lạnh da cậu tái xanh, khi sợ cậu vàng bệch ra, lúc bệnh cậu xanh như tàu lá. Lúc chết cậu lại chuyển sang màu xám.Vậy thì nói tớ biết đi: vì sao cậu lại gọi tớ là dân da màu ???"
  10. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay đi Ngân Hàng Nhà Nước, thấy cảnh tượng chướng mắt quá! Các cô gái chân dài xinh đẹp, chạy xe đẹp, tóc đẹp, nhưng óc thì chẳng đẹp! Các cô vô tư đậu xe và cười đùa ngay đường đi xuống của người ta, trong khi sau lưng các cô là 2 tấm biển to đùng là đường 1 chiều và cấm đậu xe.
    Bó tay! Chẳng hiểu họ có bằng lái xe chưa nữa?

Chia sẻ trang này