1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghệ Thuật Nói Nhảm (đã đến lúc việc nói nhảm,chát chít... trở thành nghệ thuật)

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi uocgi4950, 18/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cocvangkhe

    cocvangkhe Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/05/2004
    Bài viết:
    3.104
    Đã được thích:
    0
    Đối với tình yêu thì con gái nói nhiều bằng mắt và đàn ông nói nhiều bằng tay.
    Khi lấy nhau về rồi thì con gái nói nhiều bằng mồm còn đàn ông thì tặp nói bằng mắt.
    >>>>>>>> Suy ra đàn ông còn lâu mới nói nhiều bằng con gái.

  2. hoavannotcdtv

    hoavannotcdtv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2005
    Bài viết:
    479
    Đã được thích:
    0
    sao biết con trai nói nhảm???
    nhưng mà nhảm là gì???
    sao biết con gái nói nhiều chỉ giúp con trai bớt nhảm???
    sao gọi là bớt nhảm???
    và cuối cùng: pác là con trai hay con gái???
  3. uocgi4950

    uocgi4950 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    hê hê hay wá - hay wá mấy bà mấy cô quả này là chít thật rồi nờ =>> béng giỏ thiệt
  4. uocgi4950

    uocgi4950 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    =>> Kính thưa bà con,hôm rồi Cá tui đi uống nước với thèng bạn ở một quán nọ thì vô tình nghe lỏm được câu chuyện của hai cô nàng bàn bên cạnh đang bàn về chủ đề: ?otại sao đàn ông mê bóng đá?. Mà cũng phải công nhận họ có một đầu óc cực kỳ phong phú với một kiến thức quả là hạn hẹp (có lẽ toàn trên mặt trăng cả) để giải thích,để nói cho được lý do duy nhất vì sao đàn ông mê bóng đá... !!!
    Sau đây Cá xin tường thuật lại câu chuyện mà tui vô tình nghe lỏm được để bà con ta cùng... nhé !!!

    # Đầu tiên, đàn ông thích bóng đá vì họ thích... quần đùi. Khát khao được diện quần đùi,khoe cặp giò khoẻ mạnh hoặc tưởng là khoẻ mạnh là khát khao thầm kín của đàn ông ở nơi... công cộng. Đã thế,quần đùi trong bóng đá ngày nay đang trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết. Chúng được làm bằng lụa bóng,có dây vải đầy gợi cảm,có sọc nhiều màu sắc rất ngẫu hứng và có độ đón gió,độ phấp phới, độ xoè... khiến cho mọi thứ trang phục trên đời đều phải ghen tị.
    # Sau đó, đàn ông thích bóng đá vì họ thích... trọng tài. Nghe có vẻ kỳ quặc,nhưng nếu để ý trọng tài phần lớn rất đẹp trai,rắn rỏi và đường bệ. Trọng tài lại có còi,có đồng hồ nên chứng tỏ không phải... nghèo. Khác với cầu thủ,trọng tài thường đã có vợ,có con. Nếu con trọng tài là con gái thì chắc chắn xinh đẹp. Nên việc cầu thủ chạy quanh ông ta khoe khoẻ,khoe nhanh là đương nhiên. Còn những trọng tài hay bị cãi lại là trọng tài chỉ có con trai mà thôi,hoặc có con gái nhưng đã lấy chồng rồi. Tiếp theo, đàn ông thích bóng đá vì họ thích lên tivi. Thử nghĩ ngay mà xem,muốn lên tivi là ước vọng của hàng triệu người. Nhưng chỉ khi nào ta là người mẫu,diễn viên hoặc trở thành MC như anh Long Vũ thì mới có dịp lên tivi thường xuyên. Hàng triệu đàn ông,dù có cặp đùi rắn chắc,bộ ngực nở nang nhưng suốt đời vẫn âm thầm trong bóng tối,chả có cơ hội nào lên tivi nổi và bóng đá trở thành... lối thoát duy nhất của họ.
    # Đàn ông còn thích bóng đá vì thích chạy. Từ khi sinh ra,muốn tồn tại đàn ông luôn luôn chạy từ chỗ nọ sang chỗ kia,chạy từ cô này sang cô khác bằng đủ phương thức: hoặc chạy thong dong,hoặc chạy lắt léo,hoặc chạy vắt giò lên cổ,hoặc vừa chạy vừa ngã lăn ra. Chỉ có bóng đá mới đáp ứng đủ các phương pháp chạy này và khiến cho đàn ông được tập chạy công khai.
    Lý do cũng quan trọng không kém để đàn ông thích bóng đá là do phụ nữ không thích bóng đá. Chắc khó hiểu phải không,vì càng ngày phạm vi hoạt động của đàn ông càng thu hẹp. Nhiều thứ tưởng tượng như độc quyền của họ như bắn súng, đấu kiếm,uống rượu,hút thuốc cho tới cả cử tạ... đàn cũng bị phụ nữ xâm chiếm. Nên tìm được một thứ mà phụ nữ không thèm thích, đàn ông như bắt được vàng. Khổ cho họ là bóng đá nữ cũng ra đời và đã đạt được những thứ hạng cao của thế giới rồi đàn ông đang chứng tỏ sự cô đơn,sự ghen tị của mình bằng cách không dám xem.
    # Cuối cùng,đàn ông thích bóng đá vì nếu họ không thích nó,họ sẽ phải làm việc nhà. Không có ai có thể thống kê nổi bao nhiêu đàn ông đã nhờ bóng đá,mượn lý do xem bóng đá để trốn rửa bát,trốn lau nhà,trốn nấu cơm và trốn... tắm.
    # Tóm lại là hằng ngày,hàng triệu đàn ông đã bị vùi dập trong hằng núi những chuyện nặng nhọc và nếu không được nghỉ ngơi định kỳ 4 năm một lần ấy,khéo họ trở nên kiệt sức mất !!!
    !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
    =>> Cuối cùng câu chính chuyện cũng đã kết thúc với một lời an ủi thông cảm cho cánh chúng ta hơi bị... đau lòng để nhường chỗ cho một lô một lốc những câu chuyện cũng ly kỳ không kém. Nhưng tiếc quá,Cá tui không thể kể thêm được. Bởi vì ?" Quang: thằng bạn tui nó gọi: em ơi,tính tiền !!!
  5. uocgi4950

    uocgi4950 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    Bàn Về Chuyện Chửi​
    ***********************************​
    Tiếng chửi không biết từ đâu ra . Tuy nhiên con người đã dùng từ ngữ theo cảm xúc của mình để biểu lộ thái độ .
    Ai nói chửi giống nhau . Có kẻ đâu có chửi chữ nào đâu mà lời viết ra cứ như là dao găm .
    Có kẻ dùng nhiều chữ mà người ta cho là không đẹp mà đọc thì chả thấy gì gian ác .
    Mình chửi thì không sao . Ơ tui tức mà . Mà kẻ khác chứi , đọc sao mà thấy ngứa cái lỗ tai , con đó sao mà ranh ma quỷ quái vậy , mẹ ơi nó vô đạo đức đến thế à , làm gương cho con nít như vậy sao .
    Thưa không , như đã nói , con nít được dạy dỗ đàng hoàng dòm qua ba tiếng chửi đó rất hờ hững và hiểu đúng được tại sao phải dùng tới mấy chữ đó . Con nít được dạy dỗ sơ sơ thôi thì tránh xa mấy chữ đó sợ bị dính vì có biết hơn gì đâu để mà phân biệt lúc nào dùng , lúc nào không . Con nít mà không được dạy thì khỏi cần học mấy chữ đó chi , tự chúng sẽ tìm những chữ riêng của chúng khi thích hợp .
    Có kẻ đi tu nói chuyện Phật không , cũng ăn , ị , tức , giận như kẻ khác mà vì nghĩ mình là người tu nên ha ha tui cao quý hơn người khác nha . Có ai mà biết , dù họ chẳng chửi , nhưng bao cái tức giận trong lòng , họ nghĩ họ hóa giải hết sao , hu hu , đố ai mà nhận . Cũng là phải mất ba bốn ngày cho quên đi , chửi chi có tội . Tội gì ? Chả tội gì hết , chỉ tội không biết chửi , không biết lý lẽ cái tức đó qua một cách khẳng định lại lập trường và suy nghĩ của mình .
    Không có chữ nào xấu . Ai chưa từng nói bậy chưa chắc là có học , ai đã từng nói bậy chưa chắc là vô học . Người ta hiểu một chữ theo context của nó , nếu mà cứ cho chữ đó là chửi , chữ nọ là không tốt . Xin học lại tiếng Việt .
    Vài suy nghĩ sơ sơ .
    Trong xã hội lắm kẻ lịch sự , bụng dấu toàn dao găm , làm người không lịch sự phải dùng những từ ngữ họ cho là " Không Đẹp" để làm cho cuộc đời cân bằng chút .

    =>> Cá giới thiệu vài "áng văn chửi" mới sưu tầm được cho bà con giải trí chơi

    [nick]
    Được CaMap_4950 sửa chữa / chuyển vào 11:41 ngày 10/10/2006
  6. uocgi4950

    uocgi4950 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    Chửi Mất Gà Bằng Toán Học
    Tiên sư đứa nào bắt mất con gà nhà bà. Gà ở nhà bà là con công, con phượng. Gà về nhà mày thành con cáo, con diều. Bà... bà... bà... U cho con xin chén trà để con chửi tiếp... Bà chửi theo kiểu toán học cho mà nghe nhá... ****** là A, ****** là B, bà cho vào ngoặc, bà khai căn cả họ nhà mày... Bà rủa mày ăn miếng rau, mày ói ra miếng thịt, mày tắm trong ao, mày chết chìm trong chậu...
    Bà khai căn cả họ nhà mày, xong rồi bà tích phân n bậc, bà bắt cả hang, cả hốc, ông cụ, ông nội, cả tổ tiên nhà mày ra mà đạo hàm n lần.
    Ái chà chà...mày tưởng à. Mày tưởng nuốt được con gà nhà bà là mày có thể yên ổn mà chơi trò "cộng trừ âm dương" trên giường với nhau à.... Bà cho trị tuyệt đối hết cả họ chín đời nhà mày. Cho chúng mày biết thế nào là vô nghiệm, cho chúng mày không sinh, không đẻ, không duy trì được nòi giống nữa thì thôi... Bà sẽ nguyền rủa cho chúng mày đời đời chìm đắm trong âm vô cực, sẽ gặp tai ương đến dương vô cùng. Cho chúng mày chết rục trong địa ngục, cho chúng mày trượt đến maximum của sự vô hạn tối tăm...
    À, mày chơi toán học với bà à...U cho con xin thêm chén nuớc ạ... Thằng khốn ấy nó là tiến sĩ toán, không chửi bằng toán học thì không xong với nó U ạ... Vâng, vâng, U rót cho con đầy đầy vào, nữa đi... để con lấy hơi chửi tiếp, con sẽ chửi từ số học lên tích phân, xuống đại số rồi sang hình học cho U xem...
    Tiên sư nhà mày, mày tưởng ngày nào mày cũng rình mò tiệm cận hàng rào nhà bà là bà không biết đấy phỏng? Bà là bà giả thiết mày ăn cắp hơn hai chục con gà nhà bà,... Mày về mày vỗ béo để nhồi đường cong cho con vợ mày. À..., à..., mày vẽ nữa đi, mày tô nữa đi. Mày tô, mày vẽ, mày nhồi cho đến khi đường cong con vợ mày nó nứt toác, nó gẫy khúc ra, chọc xiên chọc xẹo đi, rồi đi lên đi xuống nữa vào, rồi có ngày con vợ mày sẽ hạ vuông góc một mạch thẳng xuống nóc tủ... thôi con ạ... Ái chà chà... mày tưởng mày dùng cả toán học mày vẽ thòng lọng mày bắt gà nhà bà mà được à ?
    Vâng, vâng,... em về ngay đây, anh chờ em chửi thêm cho nó một chút. Mẹ cái thằng... Anh ăn trộm đuợc hai con gà à... Hi hi...chờ em với nào. Chào U con về ạ... Cho con gửi tiền U mấy chén nuớc chè... Chẳng hiểu thằng chồng con kiếm đuợc hai con gà lạc ở đâu... Hi hi...
  7. uocgi4950

    uocgi4950 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    Chị học khối D, năm nay chị thi đại học. Chị mới mua một cuốn sách văn rất hay, Chị vừa để nó trên bàn, thế mà tthoáng cái đã biến mất. Chị đi hỏi khắp bàn dân thiên hạ rồi mà không ai co'' ý kiến gì. Tiếc của, bực mình, chị soạn một bài chửi để mỗi giờ ra chơi, Chị lôi nó ra rên.
    Bài Chửi của chị như sau:
    Bới Kẻ Lấy Cắp Sách Của Bà
    Bớ bàn trên bàn duới, bớ láng hành láng tỏi, bớ con Thị Màu, Thị Nở, bó thằng Chí Phổi, Chí Phèo, bớ cả họ hàng đứa nào "cầm nhầm" sách của bà! Hãy bành cái mắt, vành cái tai mà nghe bà chửi đây này.
    Bà Vừa mua được cuốn "Cẩm nang văn chương", hay ơi là hay, quý ơi là quý. Bà phải bóp bụng nhịn ăn sáng vài hôm, nhịn uống tối vài bữa, ki cóp mãi mới đủ tiền mua nó. Bà nâng như nâng "éc", hứng như hứng "phờ lau ơ". Hôm nay, bà mang nó đến lớp, , để nó trên bàn học. Ấy thế mà nhoáng một cái, bà vừa quay sang Đông nói chuyện một lúc, ngó sang Tây bàn luận vài câu, lúc quay trở về thì ôi thôi, sách đã biến mất từ bao giờ, chỉ còn mập mờ hình ảnh.
    Bà bấm đốt ngón chân đi, bấm đốt ngón tay lại, và khẳng định rằng có kẻ to gan đã nẫng tay trên, phỗng chân dưới quyển sách của bà. Này! Mày đừng bảo là bà ăn có nói không nhé! Chứ bà hỏi mày rằng có quyển sấch nào tự dưng biến mất nếu không có tác động ngọai cảnh? Bà biết cái ông rỉ ông rì ở nước nảo nứơc nao phát biểu rằng: "Mọi vật không tự nhiên sinh ra và cũng không tự nhiên mất đi".
    Mày học đến lớp thập nhị (12) rồi mà không biết đến điều này thì hổ thẹn với con cháu mai sau lắm. Quyển sách nó ở với bà là kim sách, ngọc sách chứ ở với mày nó chỉ là một tập giấy bản. Bà đút sách vào balô, balô sáng trưng. Bà cầm sách trên tay, tay bà là tay ngọc tay ngà, nõn nà trằng trẻo. bà đọc sách khuôn mặt sáng ngời (như Thúy Vân, Thúy Kiều), mắt bà tinh hơn mắt cú, kính cận 2 điốp mua là thừa. Còn mày đút sách vào cặp, cặp mày rách toạc, mày cầm sách trên tay, tay mày là tay ghẻ tay sài, lở loét bẩn thỉu, mày đọc sách khuôn mặt mày nửa đen nửa đỏ ( như Chung Vô Diệm), mắt mày bị cận sẽ cận thêm, mắt mày bị viễn sẽ viễn nặng, mà mắt mày bình thường sẽ loạn thị. Những chữ bà đọc là chữ rồng chữ phượng, những trang hoa tờ hoa. Những chữ mày đọc là chữ gà chữ vịt, những trang bẩn tờ đen. Bà thi văn trường nào, điểm thủ khoa á khoa trườngng đó. Mày thi văn trường nào, điểm binh nhất binh nhì, thấp như cây rau má bị bà bì bẹp.
    Đấy là bà chỉ có vài lời vàng ngọc thốt ra với mày thế thôi. Nếu mày là nhân, ắt mày sẽ mang sách cung kính trả bà. Bằng không, đích thị mày là loài ưng giống khuyển. Vì mày mà bà không được nghỉ giải lao 10 phút. Vì mày mà miệng bà rộng thêm... Phù... mệt quá, có đứa nào rảnh chân rảnh tay quạt cho bà vài cái, khi nào tìm được sách bà sẽ cho đọc ké vài trang!?...
  8. uocgi4950

    uocgi4950 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    Đây là bài của Trần Lâm chửi Tào Tháo. Tương truyền là Tào Tháo viêm màng óc, Hoa Đà muốn lấy búa mổ sọ Tháo ra nạo chất độc mới khỏi bệnh nhưng Tào Tháo nổi tiếng đa nghi nên nghi ngờ Hoa Đà có ý hãm hại nên bắt giam Hoa Đà và vị thần y này chết trong ngục mấy ngày sau đó.
    Hịch Kể Tội Tào Tháo:
    Nguyên Trần Lâm tự Khổng Chương, tài văn nổi tiếng. Thời Hoàn Ðế đã làm quan Chủ Bạ, vì can ngăn Hà Tiến không được, rồi gặp loạn Ðổng Trác, chạy loạn lên Ký Châu, được Viên Thiệu dùng làm Ký Thất. Bấy giờ Trần Lâm vâng lệnh cầm bút thảo ngay một bài hịch.
    Hịch văn như sau:
    Thường nghe rằng:
    Bậc minh chúa gặp nguy mà chế biến, kẻ trung thần lo nạn nước mà tùng quyền. Cho nên, có người phi thường rồi sau mới có việc phi thường. Có việc phi thường rồi mới có công lao phi thường. Người phi thường ấy không phải ai cũng có thể bắt chước làm nổi.
    Xưa kia, nhà Tần mạnh gặp lúc vua yếu, Triệu Cao nắm hết quyền bính, chuyên chế việc triều đình, tự mình tác oai tác phúc. Thiên hạ nhiều người oán hận nhưng không ai dám nói gì. Thế mà rồi hắn cũng chết thảm ở cung Vọng Di, tổ tông mang tiếng ô nhục, để tiếng xấu lưu muôn đời.
    Cho đến cuối đời bà Lã hậu, hai tên Sản, Lộc chuyên chính, bên trong giữ cả hai quân, bên ngoài thống chế hai nước Lương, Triệu, lạm quyền quốc sự, quyết việc nơi Cấm đình, dưới lăng loàn, trên suy yếu, bốn bể ai cũng đau lòng. Vì thế Dáng Hầu với Chu Hư Hầu mới hưng binh phẫn nộ, tru di quân nghịch bạo, tôn lập đức Thái Tông làm hưng thịnh lại Vương đạo, bốn cõi quang minh rực rỡ. Ðó là cái gương lớn: Ðại thần tùng quyền vậy.
    Ngày nay có viên Tư Không Tào Tháo làm càn. Ông nó tên Ðằng, làm Trung Thường Thị, đã từng thông với bọn Tả Quản, Từ Hoàng làm điều yêu nghiệt, tham tàn càn rỡ, tổn thương phong hóa, tàn ngược nhân dân.
    Cha nói tên Tung, vốn con nhà ăn mày được dắt về nuôi, nhờ có của tiền mua lấy chức vị, xe vàng khiêng ngọc đút lót chỗ quyền môn, trộm cắp đỉnh tư, làm nghiêng đổ đồ quốc bảo.
    Ðến nó tên Tháo, con thằng tôi tớ, cháu tên quan hoạn, nên chẳng có nết na gì, tai quái luông tuồng, ham loạn lạc, vui trong tai vạ của nước non.
    Mạc phủ đây, đổng thống quân ưng dương, tảo trừ lũ hung nghịch. Gặp hồi Ðổng Trác cướp quyền hại nước, đã vung gươm khua trống, truyền lệnh ra Ðông Hạ, chiêu tập anh hùng, không kể người xấu nết hèn, chỉ cốt dùng lấy việc, nên mới để Tào Tháo được cùng mưu việc, cho giữ một cánh quân, tưởng rằng chim ưng, chó săn cũng có chút tài khả dụng.
    Không ngờ Tháo là đứa ngu si dốt nát, tiến liều lui bậy, làm tổn quân mã, mất cả nhuệ khí ba quân. Mạc phủ lại phải rèn luyện lại quân binh, sửa sang quân ngũ, rồi tâu xin cho nó sang Ðông quận làm Thứ Sử Duyện châu. Thân dê đội lốp cọp, nắm được quyền hành, những tưởng rồi nó sẽ đem thân khuyển mã để báo được trận thua khi trước như quân Tần báo thù Tấn.
    Thế mà nó nhân được thể, dám làm trò lợn vượt qua rào, hung hăng tàn bạo, chiếm cứ liên miên, hại người hiền, giết người ngay. Quan cố Thái Thú Cửu Giang Biên Nhượng là bậc anh tài tuấn vĩ, thiên hạ đều biết tiếng, nhìn ngay nói thẳng, không lời dua nịnh, mà cũng bị nó giết hại, đầu bêu ngọn giáo, vợ con bị nạn diệt vong. Từ đó khắp kẻ sĩ ai ai đều tức giận, nhân dân chốn chốn càng xót xa căm hờn. Một người vung cánh tay, trăm họ cùng hưởng ứng, nên quân nó bị phá ở Từ Châu, đất nó mất về tay Lữ Bố. Thân nó bơ vơ nơi cõi Ðông, không biết nương tựa vào đâu?
    Mạc phủ nghĩ đến nghĩa "cành mạnh nâng đỡ nhánh mềm", vả cũng vốn không dung đảng giặc, cho nên lại giương cờ, mặc giáp, gióng trống, khua chiêng đem quân tới cứu nó và đánh quân Lữ Bố tan vỡ, cứu cho nó khỏi cái nạn tử vong, lại phục hồi cho nó cái địa vị phương bá. Thế thì, Mạc phủ tuy không có công đức gì với trăm họ Duyện Châu nhưng đã làm phúc lớn cho Tháo lắm vậy.
    Về sau, khi loan giá về Ðông Ðô, bị lũ giặc theo cướp, bấy giờ Ký Châu đang có việc cảnh cấp ở phía Bắc, Mạc phủ chưa thể rời ra được, nên đã sai quan tùng sự Trung lang Từ Huân đến truyền cho Tháo phải vào mà sửa sang chốn tôn miếu, giúp đỡ ấu quân. Thế mà Tháo nó dám rông rỡ làm càn, hiếp vua dời giá ra chỗ khác. Nó khinh nhờn vương thất, làm bại hoại pháp chế, rối loạn kỷ cương, ngồi khuynh loát cả Tam đài, chuyên chế hết cả triều chính, muốn thưởng ai mặc lòng, muốn giết ai cứ nói. Yêu ai thì làm rạng tới ba đời, ghét ai thì giết cả ba họ. Ai tụ tập luận bàn thì bị chém công khai. Ai bí mật dị nghị thì bị giết thầm lén. Trăm quan phải ngậm miệng, người đi đường chỉ đưa mắt cho nhau, không ai dám nói tiếng nào. Chức Thượng Thư chỉ còn biết ghi chép buổi triều hội Công Khanh, ngồi đứng cho có vị. Như cố Thái úy Dương Bưu, trải coi hai Ty, ở địa vị nhất phẩm quốc gia, thì Tháo gườm mắt căm ghét, vu oan tội tình, đánh đập thảm thương, tước hết chức quyền, đuổi ra điền lý. Tháo đã tự ý làm càn, không thèm coi hiến cương ra gì nữa. Văn nghị lang Triệu Ngạn, lòng trung nói thẳng, nghĩa ấy đáng khen, Thánh triều nghe hợp đạo, long nhan vui tươi, gia thưởng tước lộc. Tháo liền ganh tỵ, mê đoạt Thánh minh, chặn lắp đường lối, không cho ai vào chầu Vua, rồi tự tiện bắt Ðại thần, không tâu mà giết, Vua chẳng biết gì.
    Lại như Lương Hiếu Vương là anh em cùng mẹ với Ðức Tiên Ðế, lăng tẩm tôn quý, dẫu đến cây dâu cây tử, gốc bá cành tùng cũng đáng được kính trọng thay, thế mà Tháo nó thân đem tướng sĩ quân lính đến khai quan quật mộ, phơi thây giữa trời, cướp lấy vàng bạc châu báu, đến nay Thánh triều còn chưa ráo lệ, sĩ dân vẫn còn đau lòng. Nó lại còn đặt ra chức Trung lang tướng đào mả, chức Hiệu úy bại vàng, đi đến đâu tàn hại đến đó, dẫu người chết nằm dưới đáy mồ vẫn không tha, biết bao nhiêu hài cốt bị bươi móc lồ lộ giữa trời.
    Thân ở ngôi Tam công mà nó quen thói trộm cướp, làm nhơ cả nước, làm nhục muôn dân, gây vạ độc địa cho cả vong hồn người chết. Chính sự nó thì tinh ranh thảm khắc, điều luật bầy ra trói buộc khắp mặt, cạm bẫy chăng đầy đường khắp lối, khiến ai nấy giơ tay đụng phải lưới, bước chân mắc phải tròng. Cho nên dân vô tội hai xứ Duyện, Dự đau khổ lầm than, tiếng rên la thấu chốn Ðế Ðô rất là ai oán. Trải xem sử sách cổ kim, những kẻ làm tôi tham tàn khốc liệt cũng nhiều, nhưng không kẻ nào tai hại bằng tên Tháo ngày nay nữa.
    Mạc phủ đang bận hỏi tội đứa ngoại gian, chưa kịp răn trách đến nó tức là còn nấn ná rộng dung, tưởng nó sẽ sửa lầm, cải lỗi đi chăng? Thế mà nó vẫn lòng lang dại sói, manh tâm gây vạ, muốn đạp đổ rột rường, làm cho nhà Hán thế cô sức yếu. Nó hãm hại người trung, chính là nó muốn củng cố địa vị độc tài để được tự làm ác như con cú độc vậy.
    Trước đây, Mạc phủ gióng trống Bắc chinh, trừ tên giặc dữ Công Tôn Toản, phải cầm vòng vây một năm trời, Tháo nhân lúc quân giặc chưa tan, dám ngầm mưu thông với giặc, đưa thư hẹn họp, ngoài mặt giả cách giúp vua, trong lòng rình toan đánh úp. May được kẻ đưa thư tiết lộ, giặc Toản bị bêu đầu, và nọc độc của tên Tháo phải rụt lại, chẳng mưu được điều bội nghĩa. Ngỡ thế là yên, ngờ đâu nó lại dám đóng chẹn Ngao thương, ngăn sông gây việc, toan đem đôi càng con bọ ngựa để cản bánh Long xa!
    Mạc phủ nay phụng oai linh nhà Hán đi dẹp bốn phương. Quân có kích dài trăm vạn ngọn, ngựa khỏe nghìn đàn, phấn khích tinh thần như tráng sĩ, sức lực tựa Hoàng, Dục, Hoạch, vương thế mạnh nỏ cứng, cung bền. Quân đội Tinh châu vượt núi Thái hàng mà đi. Binh mã Thanh Châu lội ngang sông Tế, Tháp mà tại. Ðại quân băng qua sông Hoàng hà đánh mặt trước, quân Kinh châu lại tiến vào đất Uyển, Diệp đánh mặt sau. Thế mạnh như sấm ran cọp đuổi vào ổ giặc, thì khác gì nổi lửa lớn mà đốt mớ cỏ khô, dốc nước biển cả để tưới lò than nhỏ! Giặc Tháo thế nào mà chẳng bị tiêu diệt?
    Vả lại những quân sĩ của Tháo có thể đánh trận được, đều là những người quê quán ở hai châu U, Ký bị bắt buộc mà phải theo. Ai ai cũng có bụng oán, muốn về quê hương, ứa nước mắt trông về phương Bắc. Ngoài ra, những người Duyện, Dự đều là những quân sĩ của Lữ Bố, Trương Dương còn sót lại, vì bị ức hiếp, tạm thời đi theo, cánh quân nọ thù ghét cánh quân kia, sẵn sàng trở giáo. Nếu ta lên gò cao đánh trống, phất cờ trắng để mở đường cho họ về hàng, tất họ sẽ bỏ chỗ tối, tìm chỗ sáng. Chỉ một trận thì như đất lở ngói tan, không cần phải đâm chém đổ máu.
    Hiện nay nhà Hán suy vi, cương duy lỏng lẻo, Thánh triều không có một người nào giúp, tay chân như bị trói, không thể nào vùng vẫy được. Ỷ đất trực thuộc triều đình, những vị giản luyện đều phải cúi đầu xếp cánh, không thể trông cậy vào ai. Tuy có kẻ sĩ trung nghĩa, nhưng bị loạn thần bạo ngược hiếp chế, thì còn phát triển khí tiết của mình làm sao? Hơn nữa, Tháo nó sai hơn bảy trăm tinh binh tay chân ngày đêm vây kín cung khuyết, ngoài mặt giả làm quân túc vệ, kỳ thực là giam cầm nhà Vua.
    Mạc phủ sợ rằng cái mầm phản nghịch từ đó mỗi lúc một nẩy nở thêm, lúc này là lúc kẻ trung thần phải đem gan óc báo đền, là cơ hội để các liệt sĩ lập công báo quốc. Há chẳng nên cùng hết sức ru?
    Tháo nó lại hay giả thác chiếu Vua, sai đi gọi binh các nơi tiếp viện. Sợ rằng các châu quận ở xa không rõ mưu gian, lại tưởng rằng lệnh Thiên Tử thực mà giúp lầm kẻ nghịch, thì hóa ra theo giặc phản Vua, mất hẳn danh nghĩa, để tiếng cười cho thiên hạ sau này. Vậy mà những bậc khôn ngoan ắt không làm như thế!
    Nay mai quân Tinh, U, Thanh, Ký, bốn châu cùng tiến. Thư đưa tới Kinh Châu mời cùng ra binh với Kiến Trung tư»?ng quân hợp làm thanh thế. Các châu quận hãy chấn chỉnh nghĩa binh, liên lạc với nhau nơi cảnh giới, thị vũ dương uy, cùng khuông phò xã tắc, thế là cái công phi thường đã rõ rồi vậy.
    Ai lấy được thủ cấp Tào Tháo sẽ được phong Hầu năm mươi vạn hộ, thưởng tiền năm mươi vạn.
    Những Thiên, Tỳ, Tướng, Hiệu& ai đem quân đến hàng, đều không bị hỏi han gì cả. Ta sẵn sàng mở rộng đường ân tín, ban thưởng tuyên dương cho ngay.
    Nay làm tờ hịch này bố cáo khắp thiên hạ, để bốn phương biết rằng Thánh triều đang bị cái nạn câu thúc nguy cấp!
    Viên Thiệu xem xong tờ hịch thì mừng lắm, liền sai người đi đưa đến các châu quận, và yết thị ở bến đò, treo dán khắp các cửa ải.

    [nick]
    Được CaMap_4950 sửa chữa / chuyển vào 11:55 ngày 10/10/2006
  9. nhatrangmuathu

    nhatrangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2005
    Bài viết:
    2.468
    Đã được thích:
    0
    Công nhận box của các bác dân chủ thật. Box của em mà phát biểu như vậy coi như là đừng có mơ được 1 mảnh vải che thân về nhà.
  10. uocgi4950

    uocgi4950 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    =>> hị hị ... thế là con gái ngoài nói nhiều ra còn có khả năng "thu vải" của ... hị hị =>> Ôiiiii _ mơ ước vứt bỏ hoàn toàn mấy cải dẻ rách trên người này sẽ thành hiện thực nếu mình được ở lại "nhatrang" rồi _ dzui wá ... dzui wá ...

Chia sẻ trang này