1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghệ thuật sống. (Đây là NT ko phải là thương trường, cấm buôn bán mọi mặt hàng dưới mọi hình thức n

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi But_chi_new, 12/02/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. EDDIE_MC_DOWD_new

    EDDIE_MC_DOWD_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống chính là những gì chúng ta phải phấn đấu, vượt qua và được công nhận. Còn nghệ thuật sống là luôn luôn phải hoàn thiện bản thân.
    Công nhận Bútchì dạo này chín chắn hẳn ra. 1 * đây.
  2. But_chi_new

    But_chi_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/02/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Một cậu bé 10 tuổi quyết định học judo dù cậu đã mất đi cánh tay trái sau một tai nạn xe hơi kinh hoàng.
    Cậu bé theo học với một võ sư judo ng Nhật. Em chăm chỉ tập luyện nhưng vẫn ko hiểu tại sao thầy chỉ dạy mỗi một thế võ duy nhất. Cuối cùng cậu bé qđ hỏi thầy: " Thưa thầy, con có khả năng học thêm 1 thế võ khác không ạh?" vị võ sư già đáp: " Đây là thế võ duy nhất mà ta có thể truyền cho con và nó cũng là thế võ duy nhất mà con cần học". dù ko hiểu tại sao và chưa thật sự tin tưởng vào những gì thầy vừa bảo, song cậu bé vẫn siêng năng tập luyện thế võ ấy.

    Vài tháng sau, vị võ sư già qđ đưa cậu bé thượng đài. Thật đáng ngạc nhiên cậu bé dễ dàng thắng ở vòng loại. Khó khăn thật sự đến ở trận đấu thứ 3. Tuy nhiên cậu bé cũng thành công với thế võ duy nhất để đánh bại địch thủ khi đối phương tỏ ra sơ hở và thieéu kiên nhẫn. Cậu vào chung két trc sự thán phục của mọi ng.
    Lần này, rõ ràng đối thủ của cậu là một võ sĩ to con, khoẻ hơn cậu và nhiều kn thi đấu hơn. Ngay khi trận đấu bắt đầu cậu bé có vẻ thất thế và bị tấn công liên tục. Một lúc sau, trọng tài qđ cho trận đấu dừng vì lo sợ cậu bé sẽ gặp nguy hiểm nếu cứ tiếp tục thi đấu. Ông hỏi ý kiến ng thầy cậu bé, vị võ sư đã trat lời: "Hãy để cậu bé tiếp tục". Sau khi trở lại sân đấu, đối phương phạm sai lầm rất sơ hở trong phòng thủ. Ngay lập tức cậu bé tung đòn qđ và quật ngã đối phương. Và rồi cậu trở thành tân vô địch judo.
    Trên dg trở về, hai thầy trò cùng ôn lại nh~ khoảng khắc thi đấu để rút kn. Cậu bé thu hết can đảm hỏi thầy: " Thưa thầy, vì sao con đã chiến thắng chỉ với một thế võ duy nhất?" Ng thầy trả lời: " Con đã chiến thắng vì hai lý do. 1st: Con đã tinh thông dc thế võ tối thượng của judo. Lý do thứ 2: Đòn hoá giải duy nhất dc thế tấn công này là phải chônpj dc lấy tay trái của đối thủ. Vậy là, điểm yếu duy nhất của cậu bé đã trở thành điểm mạnh nhất.
    Áo gỗ ruột than
    Bút chì là ta đó
    Vạch những đường mờ nhạt
    Lên trang giấy cuộc đời

  3. hoabattu1981hn

    hoabattu1981hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    133
    Đã được thích:
    0
    Đúng là con người sẽ trở nên khô cứng nếu không có những câu chuyện như thế này. Đây cũng là một cách để BỒI DƯỠNG TÂM HỒN...
    Habattu xin góp một vài câu chuyện rất tâm đắc:

    MÓN QUÀ .
    Trên vì sao xa xăm, có một thế giới đang tồn tại. Ở đó chỉ có một người đàn ông và một người đàn bà, họ cùng sánh bước bên nhau ngày này sang ngày khác một cách hạnh phúc.....Đó là một thế giới không giống với thế giới của chúng ta...
    Trên thế giới ấy, có một khu rừng bạt ngàn cây lá, trong rừng có một ngôi miếu cũ kĩ, tương truyền ngôi miếu này rất thiêng, nếu ai đó đến ngôi miếu vào lúc nửa đêm và lấy máu của mình để cầu nguyện thì bất cứ điều gì người ấy cầu cũng được linh ứng...Đó là thế giới không giống với thế giới của chúng ta...
    Ngày lại ngày, người đàn ông và người đàn vẫn sánh bươc bên nhau, đến một đêm trăng sáng, người đàn bà một mình rẽ lối vào rừng. Trong rừng, cảnh vật đã chìm vào bóng đêm,lung linh huyền ảo, vắng lặng, tịch liêu, đáp lại tiêng chân nàng, chỉ có tiếng lá rưng xao xác...cuối cùng, nàng cũng đến được ngôi miếu. Nàng quì xuống và bắt đầu cầu nguyện, nhưng đáp lại tiếng nàng chỉ có tiếng gió vi vút và tiếng côn trùng vảng vất đâu đây,...nàng bèn nhặt một mảnh đá sắc nhọn dưới chân và cứa vào ngực mình, những giọt máu thơm hồng từ từ chảy ra....Bỗng có tiếng nói vang lên " Nhà ngươi muốn gì ? ".
    " Dạ, có một người đàn ông đã đầu ấp tay kề với con bao lâu nay, con muốn những điều tốt lành nhất sẽ đến với chàng. " . _" Con sẽ được như ý ". Người đàn bà đứng dậy, lấy vạt áo ghì chặt vào ngực cho máu không tuôn ra nữa, nàng vội vã bước ra khỏi khu rừng, những thảm lá vàng xào xạc cuốn lấy đôi chân nàng....
    Xa xa, ánh trăng bạc đã trải đầy trên mặt biển, có một con thuyền đang dần trôi xa mà bóng người trên thuyền rất đỗi quen thuộc, phía cuối thuyền, có thêm một bóng người nữa...
    Nàng oà khóc, buông tay cho gió thổi tung đôi vạt áo..., giọng nói trong rừng lại cất lên " Có chuyện gì vậy con ?".
    _ "Con đã lấy máu để đổi lấy diều tốt lành nhất cho chàng, con đang mang đến cho chàng thì chàng lại bỏ con mà đi..".
    _" Điều con nguyện cầu đã được linh ứng ".
    _ " Đó là gì ?"
    _" Đó là chàng có thể rời bỏ con "
    Người đàn bà chết lặng, giọng nói lại từ từ cất lên " con có bằng lòng không ?"
    _ " Con bằng lòng..."
    Xa xa, con thuyền đã khuất sau tấm rèm trăng bạc, gió nhè nhẹ, và làn cát trắng dưới chân hôn mãi lên đôi chân nàng...
    Câu chuyện này khiến tôi rất xúc động, dược hi sinh cho người mình yêu quí là một hạnh phúc, đây cũng là bản chất của người phụ nữ từ xưa tới nay....
    Em cóp nhặt tình yêu
    Một ngày trao anh hết
    Nhưng em đâu có biết
    Anh phung phí vô cùng...

  4. hoatimngoaisan

    hoatimngoaisan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/04/2003
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    Hy sinh mình để rồi người chồng bỏ đi với người khác, kiệu có cần thiết không nhỉ? Đấy liệu có phải là nghệ thuật sống?
  5. addman_cinema

    addman_cinema Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Cuoc song co nghe thuat la gi day
    Moi nguoi co mot cach song cua ho.vi vay co rat nhieu cach song nghe thuat.Theo minh mot cuoc song nghe thuat la dau tien phai song vi minh va vi moi nguoi
    Co nguoi da noi rang"Song de mot lan duoc chet" nhung chet the nao moi xung dang dung khong cac ban
    Noi chung song het minh la dep nhat
    ADD
  6. But_chi_new

    But_chi_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/02/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Bởi đó là một thế giới không giống với chúng ta mà lại. Mà ng đàn ông làm sao có thể bỏ đi với ng khác được vì tại đó chỉ có một ng đàn ông và một ng đàn bà. Hai ng cứ ở bên nhau lâu rồi cũng sẽ trở nên nhàm chán. Tôi tin ng đàn ông sau khi bỏ đi sẽ quay trở lại bởi vì anh ta nhận thấy ng đàn bà đó cần thiết đối với mình biết nhường nào. Và khi gặp lại ng đàn bà, đó là điều đáng quý nhất đối với ng đàn ông.
    Áo gỗ ruột than
    Bút chì là ta đó
    Vạch những đường mờ nhạt
    Lên trang giấy cuộc đời

  7. sauthienthu_vn2001

    sauthienthu_vn2001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2003
    Bài viết:
    613
    Đã được thích:
    0
    Chẳng hiểu cái gì gọi là nghệ thuật sống. Sống thành thật liệu có phải là nghệ thuật không?
    Muốn có một tình yêu!????
  8. hoabattu1981hn

    hoabattu1981hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    133
    Đã được thích:
    0
    Bởi vì ng dàn bà đó cầu cho ng đàn ông của mình nhận được những điều tốt lành nhất....và cô ta đã tin rằng người đàn ông đó sẽ hạnh phúc hơn nếu có thể rời bỏ cô ta để đến với một ng khác cho nên cô ta chấp nhận điều đó mà không hề oán trách( vì chính cô đã cầu mong điều đó.)...Hoabattu không cho rằng ng đàn ông đó sẽ quay về ( vì anh ta đâu có biết chính ng đàn bà đó đã đổi máu để lấy điều hạnh phúc cho anh ta, anh ta cho rằng HP đến với anh ta là đương nhiên và anh cũng không biết sự hi sinh của cô, chính vì thế mà anh chẳng bao giờ quay về cả....) Điều mà Hoabattu muốn nói là sự hi sinh của người phụ nữ và sự vô tâm của người đàn ông...
    Đối với Hoabattu thì những gì không thuộc về mình thì không nên cố giữ làm gì, tuy nhiên có những thứ rất khó từ bỏ, chẳng lẽ lại không cần đến nghệ thuật ???
    ___________________________________________-
    Sống thành thật là một nghệ thuật mà không phải ai cũng có thể có được.Tuy nhiên, đôi khi chính sự thành thật lại làm cho người ta đau khổ...Vậy, hãy thành thật một cách có nghệ thuật !!!
    Em cóp nhặt tình yêu
    Một ngày trao anh hết
    Nhưng em đâu có biết
    Anh phung phí vô cùng....

Chia sẻ trang này