1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghệ thuật sống

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi solop, 16/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    MỘT CHÚT TRONG CUỘC SỐNG ​
    Có nên xem thường những điều nhỏ bé trong cuộc sống? Nó chỉ là một chút không đáng quan tâm? Không đâu bạn ạ!
    Một chút những viên đá nhỏ có thể tạo thành một ngọn núi lớn.
    Một chút những bước chân có thể đạt đến hàng dặm.
    Một chút hành động của tình yêu thương và lòng tử tế cho thế giới những nụ cười tươi tắn nhất.
    Một chút lời an ủi có thể làm dịu bớt những đau đớn to tát.
    Một chút ôm siết ân cần có thể làm khô đi những giọt nước mắt.
    Một chút ánh sáng từ những ngọn nến có thể làm cho đêm không còn tối nữa.
    Một chút ký ức, kỷ niệm có thể hữu ích cho nhiều năm sau.
    Một chút những giấc mơ có thể dẫn đường cho những công việc vĩ đại.
    Một chút khát vọng chiến thắng có thể mang đến thành công.
    Và một chút những điều nhỏ bé ấy, kỳ diệu thay có thể mang đến niềm hạnh phúc lớn nhất cho cuộc sống của chúng ta.

  2. tieu_mat_troi

    tieu_mat_troi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Một ngày mới bắt đầu...Tôi sẽ chẳng màng đến những phiền muộn của hôm qua. Vì những gì thuộc về quá khứ thì chẳng thể nào thay đổi được.
    Một ngày mới bắt đầu...Tôi sẽ quý trọng mỗi khoảnh khắc hạnh phúc của cuộc đời mình. Những giây phút hạnh phúc ấy dẫu ngắn ngủi nhưng chính là món quà to lớn nhất mà tôi nhận được trên thế giới này. Và tôi sẵn sàng san sẻ món quà ấy cùng người khác...
    Một ngày mới bắt đầu...Tôi sẽ đối diện với mọi thử thách bằng tất cả lòng can đảm và tự tin, sẽ vượt qua mọi trở ngại bằng tất cả nỗ lực của mình. Tôi sẽ không lo sợ những thất bại, vì ít nhất sự thất bại hôm nay sẽ là bài học để tôi thành công trong tương lai...
    Một ngày mới bắt đầu...Tôi sẽ mở tâm hồn và trái tim mình để hoà nhập với những người xung quanh. Tôi sẵn sàng tha thứ cho mọi lỗi lầm của bạn bè mình. Tôi không kì vọng mình sẽ trở thành một người hoàn hảo, và bạn bè tôi cũng thế...
    Một ngày mới bắt đầu...Tôi sẽ tự mang lại cuộc sống hạnh phúc cho mình, sẽ làm bất kì điều gì mà tôi cảm thấy cảm thấy vui sướng. Tôi nghe những bản nhạc mà mình thích, cùng bạn bè đi loanh quanh để ngắm nhìn phố phường, để cảm nhận hơi thở của cuộc sống... Tôi sẽ thêu tặng mẹ một chiếc khăn mới, sẽ nuôi một chú chó con - điều mà trước đây tôi chưa làm được, sẽ... Ừ, hạnh phúc đâu chỉ đến từ những điều to tát mà còn ẩn chứa trong những điều tưởng chừng nhỏ nhặt ấy...
    Một ngày mới bắt đầu...Tôi sẽ cố khám phá và học hỏi những điều mới lạ, cố thay đổi nếp sống quen thuộc đến tẻ nhạt của mình. Cuộc sống này có muôn màu muôn vẻ, và tôi sẽ tận hưởng hết những "hương vị" khác nhau của nó. Tôi sẽ cố gắng sống như một con người tốt nhất mà tôi có thể sống...
    Một ngày mới bắt đầu... Và mỗi ngày sẽ đều là ngày mới...
  3. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    HÒN ĐÁ CÔ ĐƠN
    Từ rất lâu rồi, Emerald - Ngọc lục bảo - luôn được mọi người yêu mến vì nó là một trong những loại đá quí tạo nên sự quyến rũ cho nữ giới cũng như sự sang trọng cho những ai sở hữu nó. Nhưng bản thân Ngọc lục bảo thì không như vậy, nó mặc cảm vì không có vẻ kiêu sa của hồng ngọc, hay vẻ thùy mị của ngọc trai.
    Bên cạnh đó, nó thấy rằng ít ai có thể đeo nó khi đến dự những buổi tiệc quan trọng vì màu sắc của nó rất kén chọn trang phục và dáng người. Chính vì thế mà ngày này qua ngày khác, sự tự ty càng lớn dần, cho đến một ngày nó bị người ta lãng quên thật sự khi người ta nhận thấy nó không còn tỏa sáng và cũng giống như những thứ đá có màu sắc khác. Một thứ đá rất đơn thuần và không có điểm gì nổi bật. Nó dần bị đào thải và bị ném xuống suối để sống cuộc sống của đá cuội: lặng lẽ và cô đơn.
    Rồi một ngày nọ, có một người thanh niên rất phong độ ghé ngang con suối nhỏ - nơi mà Ngọc lục bảo đang sống. Bất chợt, người thanh niên dừng lại, chàng ngồi cạnh bờ suối và suy nghĩ xa xăm. Chàng bỗng nhiên tâm sự một mình: Câu chuyện rất lãng mạn về chàng và một nàng công chúa xinh đẹp, thông minh và có một trái tim rất lương thiện. Tiếng lành đồn xa, chàng - hoàng tử của nước láng giềng đã lặn lội đường xa tìm đến. Chàng yêu công chúa từ cái nhìn đầu tiên nhưng công chúa không muốn lấy hoàng tử vì nàng đang đợi người mang món quà sinh nhật đến cho nàng như lời tiên đoán của bà tiên đỡ đầu: "Người ấy sẽ là chồng của công chúa vì người ấy sẽ trao cho công chúa một món quà mang đến một vẻ đẹp huyền bí và sang trọng vào bậc nhất. Nó mang đến một chút bí ẩn và quyền lực cho những ai sở hữu nó. Đó chính là một hòn đá với màu sắc rất riêng mà chỉ có thể tồn tại trong truyền thuyết...một hòn đá mang đến hạnh phúc."
    Sinh nhật lần thứ 18 sắp đến và công chúa đã chờ đợi người ấy quá lâu, nàng không thể từ bỏ sự mong đợi của mình vào phút cuối. Nhưng công chúa cũng rất yêu hoàng tử..........làm sao đây ?...Cuối cùng, công chúa lâm bệnh nặng mà không thuốc thang nào hiệu nghiệm. Nàng ốm liệt giường và bất tỉnh cả tuần lễ nay. Hoàng tử rất đau khổ vì ngày ngày phải nhìn thấy vẻ mặt công chúa ngày càng xanh xao. Cuối cùng, chàng quyết định ra đi tìm hòn đá ấy vì chỉ có hòn đá ấy mới mang lại hạnh phúc cho công chúa, mặc dù biết rằng sau khi tìm thấy hòn đá ấy thì công chúa sẽ lấy một người khác và hoàng tử sẽ thua cuộc.
    Nhưng không còn cách nào khác, thà hi sinh mình chứ chàng không muốn nhìn thấy công chúa chết. Vậy là chàng đã ra đi, chàng đi đã rất lâu mà vẫn không tìm thấy thứ đá ấy. Cuối cùng, chàng gần như kiệt sức và số phận đã đưa chàng đến con suối nhỏ này.
    Nghe câu chuyện cảm động ấy tự nhiên hòn đá chảy nước mắt. Hòn đá cũng biết khóc vì nó có linh tính. Không biết nó khóc bao lâu nhưng nước mắt của nó đã cuốn trôi bao nhiêu rong rêu lâu nay bám trên người nó để lộ ra những đường nét sắc sảo trên cơ thể nó. Dưới làn nước trong xanh, mát lạnh, vẻ đẹp của nó tỏa sáng lấp lánh và tinh khiết hơn bao giờ hết. Bất chợt, hoàng tử nhìn thấy nó làm người rất đỗi ngạc nhiên khi nhìn thấy một hòn đá với màu sắc kì lạ như vậy, người bước xuống suối và đến gần nó, chàng nhặt nó lên, ngắm nghía và chàng nhận ra đó chính là hòn đá mà công chúa chờ đợi. Ngay lập tức, hoàng tử mang nó về kinh đô, chàng giao nó cho một người thợ kim hoàn giỏi nhất để gọt giũa lại. Mấy ngày chịu đựng đau đớn đã qua, cuối cùng, Ngọc lục bảo đã về lại với chính mình, về lại với vẻ đẹp gần như hoàn hảo khi xưa. Nó được hoàng tử đem đến tặng cho công chúa. Rất khẽ, công chúa mở mắt ra, nàng nhìn thấy hòn đá ngay ngày sinh nhật của mình, nàng mỉm cười vì tấm lòng của hoàng tử, nàng khỏi bệnh !
    Một tuần lễ sau, hai người tổ chức một lễ cưới rất đẹp và trang trọng. Công chúa không hề đeo bất kì trang sức nào ngoài chiếc nhẫn có đính một viên ngọc lục bảo. Ngọc lục bảo rất tự hào vì nó chính là món trang sức quí giá nhất được công chúa trân trọng đến thế. Ngay phút giây trọng đại nhất, bà tiên đỡ đầu xuất hiện, bà chúc công chúa một lời chúc cho hạnh phúc của hai người.
    Đoạn, bà đặt tay lên viên ngọc lục bảo và nói: "Không phải thời gian làm người ta lãng quên ngươi, Ngọc lục bảo! Mà ngươi bị lãng quên vì ngươi không cố gắng tự làm mình tỏa sáng. Ngươi biết không, ngươi là một tạo vật của Thượng Đế. Không có một thứ gì Thượng Đế tạo ra lại vô dụng cả, ngươi quá tự ty và chính sự tự ty khiến ngươi không nhìn thấy cái đẹp trong chính ngươi. Có thể với người này ngươi không là gì cả nhưng với người khác ngươi lại có một ý nghĩa to lớn...và sự thật đã chứng minh điều đó".
    Nói xong, bà tiên biến mất, nhưng ngọc lục bảo đã suy nghĩ rất nhiều. Từ đó, Ngọc lục bảo đã luôn tỏa sáng với một vẻ đẹp rất riêng, không lẫn lộn với bất kì thứ đá quí nào và nó đã được trân trọng cho đến ngày nay.
  4. caphephonui

    caphephonui Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2005
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Bầu trời - Cuộc sống
    Mỗi chúng ta từ khi sinh ra tới lúc mất đi ắt hẳn đã không ít lần nhìn lên bầu trời. Vậy có khi nào bạn để ý dường như cuộc sống của chúng ta cũng giống như là bầu trời :
    - Bầu trời buổi bình minh khi mặt trời mọc lên từ sau những đám mây - khởi đầu của một con người, sự bắt đầu của mọi thứ.
    - Bầu trời buổi trưa, rực rỡ và chói chang làm cho người ta vừa thích thú vừa căm ghét - thành công và vinh quang của một đời người để bên cạnh nó là sự khâm phục, yêu mến lẫn sự đố kị, căm ghét.
    - Bầu trời buổi hoàng hôn, mặt trời sắp lặn nhưng nó như còn muốn níu kéo, vội vàng chiếu sáng những tia nắng nhạt nhoà - cái gì bắt đầu cũng phải có kết thúc cũng giống như vầng hào quang của một người rồi cũng sẽ lu mờ dần, bắt đầu nào cũng cần kết thúc.
    - Bầu trời đêm tĩnh lặng, không mặt trời, chỉ là màn đêm và những ngôi sao, vầng trăng toả ánh sáng dịu dàng - khoảng lặng của một đời người, những phút giây bình yên, những phút giây để ta lắng đọng, một chút suy tư về đời mình.
    - Bầu trời những ngày mưa xám xịt - những nỗi buồn, những giọt nước mắt khổ đau, nỗi tuyệt vọng để rồi sau cơn mưa là cầu vồng bảy sắc - nước mắt qua đi, nụ cười và hạnh phúc đang đợi mỗi chúng ta, hi vọng lại tràn về để chúng ta thêm yêu cuộc sống.
    - Bầu trời như gào thét những ngày bão giông - giông bão của mỗi con người, những khó khăn chồng chất khi ta bước đi trên con đường hoa hồng đầy hương sắc mà cũng lắm gai nhọn. Rồi giông bão cũng qua để lại một bầu trời trong xanh nhưng không bao giờ giống như cũ, chúng ta đã trưởng thành hơn.
    Cho dù bầu trời - cuộc sống của bạn có ở gam màu nào chăng nữa thì bạn hãy thử nhìn kĩ xem, lúc nào cũng có ánh sáng soi đừơng cho bạn, dù cho đó là ánh sáng mặt trời rực rỡ hay là mặt trăng dịu dàng, hay là cầu vồng hạnh phúc. Không bao giờ ánh sáng mất đi trên bầu trời cũng như không bao giờ hi vọng và niềm tin vụt tắt ngay cả khi trong những ngày giông bão, khi mà cả thế giới như sụp đổ, hãy nhìn lại, bạn nhé...
  5. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    CHÂN DUNG MỘT NGƯỜI BẠN
    Tặng bạn - người bạn thân thiết của tôi ​
    Tôi không thể giải quyết dùm bạn
    tất cả những rắc rối , nghi ngờ hay sợ hãi
    Nhưng tôi có thể lắng nghe những điều bạn giải bày
    và cùng bạn đi tìm lời đáp.
    Tôi không thể thay đổi quá khứ bi thương , ảm đảm ,
    Và cũng không thay đổi được tương lai
    đang chờ bạn phía trước
    Nhưng tôi sẽ bên cạnh bạn khi bạn cần tôi quan tâm .
    Tôi không thể giúp bạn không vấp ngã
    Tôi chỉ có thể chìa bàn tay tôi ra cho bạn nắm,
    để bạn không té nhào .
    Niềm vui, sự chiến thắng , thành công
    và hạnh phúc là của bạn - chúng không phải là của tôi
    Tuy nhiên tôi có thể cùng bạn
    cười thật to và vui thật nhiều
    Bạn quyết định về cuộc đời bạn chứ không phải tôi
    và tôi cũng không phán xét những quyết định đó
    Tôi chỉ có thể hỗ trợ , khuyến khích
    và giúp bạn khi bạn yêu cầu.
    Tôi không thể gán cho bạn
    những giới hạn mà tôi nghĩ về bạn
    Nhưng trong tôi luôn có chỗ để bạn thay đổi
    trưởng thành và trở thành chính bạn.
    Tôi không thể bảo vệ con tim bạn
    thoát khỏi những đổ vỡ đau thương
    Nhưng tôi có thể cùng bạn rơi lệ
    và gom nhặt những mảnh vỡ
    và hàn gắn chúng lại với nhau.
    Tôi không thể bắt bạn trở thành ai đó
    Tôi chỉ có thể yêu thương bạn
    và nguyện là bạn của bạn ​
    Giáng Sinh năm nay ta biết là bạn buồn lắm và bạn luôn lẩn tránh , bạn viện những cớ để không phải đối mặt tới sự thật .Ta không muốn bạn như thế , ta muốn bạn cứng cáp và đối mặt để vượt qua. Tất cả đã là quá khứ ! hãy chấp nhận và mở rộng lòng mình bạn sẽ thấy còn rất nhiều điều đang chờ đón bạn phía trước .
    Ta ước ao Giáng Sinh năm nay sẽ là lần cuối cùng ta thấy bạn buồn . Sang một ngày mới bạn sẽ trở lại là chính bạn như ngày nào ta quen biết bạn nhé.
    Giáng sinh an lành !
  6. BlueBlueBlueBlue

    BlueBlueBlueBlue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn bạn rất nhiê?u ! Thật sự thi? mi?nh cufng ko hiê?u chính mi?nh nưfa đấy ! Ko hiê?u nô?i tại sao lại như vậy, ko hiê?u nô?i tại sao lại giưf mafi cái ko fa?i cu?a mi?nh ??? Có lúc cố gắng lư?a dối chính ba?n thân, nhưng ko la?m đc bạn ơi ! Có lef cứ đê? vậy lại hoá hay, mọi thứ nga?y cuf giúp mi?nh đứng vưfng trong hiện tại.
    Cufng muốn mơ? rộng lo?ng mi?nh nhưng trái tim ko nghe lơ?i, cố gắng nói cươ?i chi? la? gượng ép. Thôi cứ đê? mọi chuyện tự nhiên nhé , cái gi? đến sef đến !
    Co?n bạn nưfa, cufng hy vọng va? mong tất ca? nhưfng gi? tốt đẹp nhất sef đến với bạn ! Ước cho mọi điê?u ước cu?a bạn tha?nh hiện thực !
    Va? trong một nga?y tra?n ngập ánh nắng 2 đứa mi?nh lại cu?ng nhau tung tăng ngắm phố phươ?ng, ăn ha?ng va? ... mi?nh lại hát co?n bạn lại cươ?i vang bo? lại nhưfng muộn phiê?n sau lưng
    Năm mới hạnh phúc va? bi?nh an !
  7. MAICHIEUTHUY

    MAICHIEUTHUY Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2004
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    HAI NGƯỜI MẸ​
    Con ơi, Mẹ kể con nghe. Ngày xửa ngày xưa, có hai người phụ nữ không quen nhau. Một người con đã quên, một người con đang gọi là Mẹ. Hai cuộc sống khác nhau làm nên cuộc sống của con. Một người đã trở thành ánh sao soi đường con đi. Một người đang là mặt trời cho con sưởi ấm.
    Người thứ nhất cho con sự sống, người thứ hai dạy con cách sống.
    Một người cho con quốc tịch, một người cho con họ tên.
    Một người cho con tài năng, một người cho con đích đến.
    Một người cho con xúc cảm, một người vỗ yêu nỗi sợ của con.
    Một người nhìn thấy nụ cười đầu tiên xinh đẹp của con.
    Một người lau khô những giọt nước mắt khi con khóc.
    Một người tìm cho con một tổ ấm mà bà không thể cung cấp cho con.
    Một người thì mở rộng đôi tay đón con vào tổ ấm ấy.
    Bây giờ, nước mắt lưng tròng, con hỏi mẹ (câu hỏi muôn đời, muôn năm chưa có lời đáp).
    Di truyền và môi trường: đâu là nguồn cội của con.
    Mẹ chẳng biết đâu là nguồn cội, mẹ chỉ biết đó là hai dạng khác nhau của tình yêu.
  8. MAICHIEUTHUY

    MAICHIEUTHUY Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2004
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    QUẢ TÁO VÀ NIỀM TIN
    Akinori Kimura sẽ không bao giờ quên cảm giác bất ngờ như thế nào khi ông nghe bài luận tốt nghiệp của con gái lớn của mình. Ông đã không nói nên lời.
    Đó là một ngày cách đây gần 20 năm tại trường cấp 2 của con gái. Trong ngày tổng kết lớp, cô giáo đã yêu cầu Kimura đứng phía sau lớp học và cô đọc lớn từng từ trong bài luận của con gái ông: "Bố tôi là một nông dân trồng táo, nhưng tôi chưa bao giờ ăn một trái nào do ông trồng".
    Ông chưa bao giờ có ý nghĩ không cho con ăn táo. Nhưng chỉ vì chưa có cây nào do ông trồng ra quả trong nhiều năm qua. Thực ra, năm 1978, vụ mùa thất bát. Năm đó ông Kimura đã 55 tuổi và bắt đầu trồng cây ăn trái mà không biết gì về thuốc trừ sâu hay phân bón. Ông làm thế bởi vợ ông, bà Mihciko, 54 tuổi thường bị dị ứng với thuốc trừ sâu.
    Sau hôm đó, Kimura tìm thấy một cuốn sách về việc trồng cây "sạch" và ông đã quyết định sẽ bắt tay vào trong những trái táo "sạch" trước những ngờ vực của nhiều người.
    Những năm tháng khó khăn đang chờ đón phía trước. Tất cả thử thách đều dồn vào 600 cây táo của Kimura. Ông đã bắt được một bao đầy những con côn trùng. Bệnh dịch cũng là một trong những vấn đề của việc trồng cây trái. Ông mải mê nghiên cứu một cuốn sách và thử mài những cây tỏi và củ hành ở các cây, tất cả đều không hiệu quả. Khi lá rụng, không một bông hoa nào nở, một cây nào cho ra trái trong hai năm tiếp theo.
    Phương pháp hữu cơ mới của ông cũng hiệu quả với các loại trái cây khác mà ông trồng trong nhà. Nhưng nó lại không có tác dụng với cây táo - một loại cây rất dễ bị dịch bệnh. Ông chắt bóp và sống dựa vào số tiền tiết kiệm của bố để bảo vệ tài sản khỏi bị niêm phong. Ông làm thêm nhiều nơi, tìm đủ mọi cách để đạt được ý định của mình.
    Những người nông dân hàng xóm tỏ ra rất ái ngại và sợ sâu bọ bệnh tật sẽ lây lan, họ gọi ông là "người phá sản". Nhưng bằng quyết tâm của mình ông đã tìm ra được cách trồng táo "sạch". Ông đã dùng chính những con cồn trùng để diệt sâu bệnh. Không những vậy, sự phát hiện và tìm tòi của ông đã góp phần bảo vệ môi trường, chống lở sạt. Giờ Kimura được mời đi rất nhiều nơi ở Nhật Bản và cả ở Hàn Quốc, người ta muốn ông giảng dạy biện pháp trồng và chăm sóc cây táo bằng phương pháp hữu cơ.
    Bỏ qua những lời dị nghị dèm pha ban đầu, Kimura đã chứng minh cho mọi người thấy, hãy tin vào bản thân mình chứ không phải tin vào những gì người khác nói. Đôi lúc, một người bình thường có thể làm nên điều kỳ diệu không phải bởi người ta may mắn mà vì người ta dám tin vào điều mình làm.
  9. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    BA ĐIỀU GIÁ TRỊ
    Ba điều trong đời một khi đã đi qua không thể lấy lại được :
    + Thời gian
    + Lời nói
    + Cơ hội
    Ba điều trong đời không được đánh mất :
    + Sự thanh thản
    + Hy vọng
    + Lòng trung thực
    Ba thứ có giá trị nhất trong đời :
    + Tình yêu
    + Lòng tự tin
    + Bạn bè
    Ba thứ trong đời không bao giờ bền vững được :
    + Giấc mơ
    + Tài sản
    + Thành công
    Ba điều làm nên giá trị một con người :
    + Siêng năng
    + Chân thành
    + Thành đạt
    Ba điều trong đời làm hỏng một con người :
    + Rượu
    + Lòng tự cao
    + Sự giận dữ
    Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó.
    Dễ là khi tha thứ cho người khác nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình.
    Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày.
    Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng làm mất .
    Dễ là khi nghĩ xấu về người khác nhưng khó là khi cho họ niềm tin.
    Dễ là khi nhận nhưng khó là khi cho.
    Dễ là khi nằm mơ hàng đêm nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ.
    Nếu cơ hội vẫn mãi mãi không gõ cửa bạn phải xem lại mình đã xây được một cánh cửa chưa đã......
  10. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    MẠNH VÀ YẾU
    Một con diều hâu có thể bay lượn không mỏi trên bầu trời xanh cao tít nhưng dễ dàng trở thành tù binh dưới mặt đất nếu nó lọt vào một khoảng đất nhỏ quây bằng một sợi dây .
    Một con dơi có thể bay trong đêm tối đen kịt mà không động chạm vào bất cứ chướng ngại vật , nhưng nó đâm ra bất lực nếu lỡ bị rơi xuống mặt đất bằng . Con đường thoát duy nhất của nó là vật vã mong bấu víu vào được một gốc cây mỏm đá nào đó để bò lên cao rồi thả mình xuống đập cánh bay .
    Một con ong vàng rơi vào chiếc ly uống nước sẽ đành chịu chết ở dưới đáy ly nếu không có người nhặt nó ra .
    Tại sao ?
    Vì theo thói quen chuyển động theo phương ngang , con ong vàng nọ cứ húc đầu vào thành ly trong suốt với hy vọng tháo thân, chứ không hề nghĩ tới việc bò ngược lên miệng ly.
    Vì con dơi không hề cất cánh từ mặt đất bằng , nó phải từ trên cao thả mình rơi xuống rồi mới đập cánh.
    Vì diều hâu phải chạy lấy đà cỡ ba bốn mét mới cất cánh , một khoảng đất nhỏ chăng dây sẽ ngăn cản diều hâu bay lên .
    Mọi sinh vật trên thế gian này dù to lớn tới đâu , mạnh mẽ , nhanh nhẹn và tinh khôn tới đâu vẫn có điểm yếu chí mạng . Thông thường thói quen , cố tật chính là những điểm yếu nhất của thế giới sinh vật .

Chia sẻ trang này