1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghệ thuật sống

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi solop, 16/12/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0
    NHÂN SINH LUẬN
    Một người nhập vào chốn giang hồ rồi, cũng giống như đang cưỡi lưng cọp, muốn xuống cũng khó lắm.
    Bùn đất cũng có chỗ khả ái của bùn đất ... nó yên lặng chịu đựng mình tàn đạp, còn lấy cái ẩm ướt mềm mại của nó lại bảo vệ cho chân mình. Trên đời này không có bùn đất, hạt mầm làm sao nảy sinh ra ? Cây cối làm sao mọc rễ ? Chúng không oán, không hận, bởi vì chúng rất hiểu cái giá trị và quý giá của mình.
    Trên đời này có những người không phải cũng như bùn đất vậy sao ? Bọn họ chịu đựng hết những sự vụ nhục và khinh bỉ của người khác, nhưng bọn họ không hề oán than, không hề chống đối ...
    Đời người vốn có những thứ không ai có thể làm gì được hơn. Sáu chữ "không thể làm gì được hơn" xem ra rất bình thường, kỳ thực là cái bi ai lớn nhất, thống khổ nhất của đời người.
    Dù cho mình có muốn thân hóa ra thành tro, vĩnh viễn xuống địa ngục, cũng không đổi được cái mà mình đã mất đi ... không chừng mình vốn chưa hề đã từng có được.
    Đời người có những chuyện, mình chỉ cần gặp phải, vĩnh viễn sẽ không bao giờ còn chạy trốn khỏi.
    Người ta sống, là phải cần lý tưởng, có mục đích, là phải bất cố nhất thiết phấn đấu hoài. Còn kết quả có thành công hay không, sung sướng hay không, họ không muốn để vào lòng.
    Có những người không chừng cho rằng những người đó ngu xuẫn, nhưng trên đời này nếu không có những hạng người đó, thế giới này đã không biết biến thành ra cái thứ gì rồi.
    Ly biệt giữa anh hùng, nhiều khi còn đứt ruột hơn cả sự chia ly của nhi nữ thường tình, bởi vì bọn họ dù có cả một trời ly biệt trong lòng, nhưng chẳng ai muốn nói ra ngoài miệng.
    Đời người vốn không có chuyện gì là tuyệt đối, chỉ xem mình suy nghĩ ra sao thế thôi.
    Cái lúc tối nhất trong ngày, cũng chính là lúc gần sáng nhất. Đời người cũng thế, chỉ cần mình ráng qua được cái đoạn gian khổ hắc ám đó, sinh mệnh của mình sẽ lập tức tràn đầy ánh sáng và hy vọng.
    Tia sáng mặt trời cuối cùng, lúc nào cũng huy hoàng mỹ lệ nhất ... có lúc sinh mệnh cũng như vậy.
    Không chọn được cách nào khác! Không làm cách gì được hơn! Hoàn cảnh bi thảm nhất của đời người không phải là sinh ly, không phải là thất vọng, không phải là thất bại. Hoàn cảnh bi thảm nhất của đời người, là đến cái lúc không thể làm gì được, không chọn được cách nào khác.
    Đời người trên thế gian, chuyện bất hạnh tuy không ít, nhưng lúc vận khí lại, dù có đóng cửa lại cũng ngăn không nổi nó.
    Trong thế giới này, trong cuộc đời người, không còn chuyện gì "không khoái lạc" bằng suy nghĩ, từ xưa đến nay, từ nay về sau, từ chết tới sống, đều không. Bởi vì chuyện mình suy nghĩ, thông thường đều là những chuyện mình làm không được. Đêm ngày cứ nghĩ, nghĩ đến thiếu điều muốn chết muốn sống, nghĩ đến chết xong sống lại, nghĩ muốn bòlăn bò càng, nghĩ muốn thành si luôn, nhưng mình có nghĩ được ra không ? Ha ha.
    Mệnh vận con người, có lúc quả thật là kỳ diệu, nhưng cái ý trong câu "Hữu ý tài hoa hoa bất phát, vô tâm tháp liễu liễu thành âm" (Có ý vun bón hoa, hoa không chịu nở, vô ý cắm nhành liễu, liễu mọc ra um tùm), chỉ sợ chỉ có người quá tuổi trung niên mới lãnh hội được thôi, ở cái tuổi "Vi phú tân từ cưỡng thuyết sầu" (làm câu thơ mới, ráng nói sầu cho được), nhất định là không hiểu nổi.
    Có những người dù còn chưa chết, cũng như đã chết rồi. Có những người chết rồi, mà vĩnh viễn vẫn còn sống, sống trong lòng người.
    Dù là người biết nói dối nhất đời, con mắt cũng không biết nói dối.
    Không đến lúc tất yếu, y không bao giờ nói dối ... Vì vậy y nói dối mới đặc biệt có hiệu quả.
    Nói dối nguyên do đầu tiên nhất chỉ bất quá là bảo vệ chính mình, một người phải nói dối không biết bao nhiêu lần rồi, mới hiểu được làm cách nào dùng lời nói dối để gạt người khác.
    Mục đích của nói dối, nếu không phải là muốn nịnh nọt người khác, thì cũng là muốn bảo vệ mình.
    ... Nếu mình đã không coi một người ra gì cả, thì sẽ không có lý do gì để nói dối, vậy thì hà tất phải nói dối.
  2. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0
    Tình cảm
    Ái tình vốn là thứ tình cảm kỳ diệu nhất, đã chẳng ai hiểu được nó, lại càng không ai khống chế nổi nó, nó không giống tình bạn, tình bạn do tích lũy mà thành sâu đậm, ái t`inh thì đột nhiên. Nó muốn không lại là không lại, muốn lại thì lại như vũ bão, làm người ta kho6ng cách gì kháng cự nổi.
    Có những lời qua tai người khác thật là quá trơ trẽn, nhưng qua tai tình nhân thì lại ôn nhu như gió xuân, ưu mỹ như ca khúc. Những lời tình nhân nói với nhau, vốn không để nói cho người khác nghe.
    Trong con mắt của tình nhân của mình, bất kể mình làm gì đều cũng giống như một đứa trẻ con, cười giống con nít, khóc giống con nít. Một người thường thường cảm thấy người mình yêu lúc nào cũng có vẻ có mấy phần con nít.
    Chính vì cô ta chẳng thèm để ý gì đến y, vì vậy y mới đối với cô ta muốn chết đi được. Nếu cô ta yêu y thật, lấy y, không chừng y sẽ biến thành không màng gì cho lắm.
    Người, vốn là thứ động vật kỳ quái như thế, đối với những thứ họ đã có trong tay, không bao giờ biết trân quý thêm đâu, đợi đến lúc mất đi rồi, thì thường thường phải hối hận thống khổ.
    Chỉ cần có yêu, là có ghen tức. Không chừng có người nói: Yêu là dâng hiến, không phải chiếm hữu; nếu đã là dâng hiến, thì không nên ghen tức". Người nói câu đó, nếu không phải là thánh hiền, thì là kẻ ngụy quân tử. Thánh hiền bác ái. Ngụy quân tử thì vốn có yêu ai chân thật đâu.
    Một người lúc thân thể yếu đuối nhất, tình cảm lại phong phú nhất.
    Có tình cảm mới có sinh mệnh; có sinh mệnh mới có linh khí, mới có biến hóa.
    Chỉ cần là con người, là có quyền yêu người khác!
    Ái tình, thật tình quá kỳ diệu, "nó" có lúc biến một người ngu ngốc thành thông minh, có lúc lại biến một người thông minh thành một tên ngốc.
    Một người nếu yêu quá mức, xem ra hình như lại giống như vô tình.
    Chỉ đạo vô tình khước hữu tình
    (Ngỡ là vô tình mà lại có tình)
    Tình đáo thâm thời tình chuyển bạc
    (Tình đến lúc sâu đậm lại biến thành lợt lạt)
    Đa tình tự cổ không dư hận. Bất hạnh là, một người lại cứ đi yêu một người không đáng cho mình yêu, bởi vì tình cảm vốn cũNg như con ngựa chứng sút cương, chẳng ai khống chế nổi nó, chẳng ai làm gì được nó. Đây vốn là một trong những bi ai của loài người. Cùng chính vì vậy, mà thế gian này không thiếu những bi kịch diễn ra hoài.
    Lúc mình ít nghĩ đến một người nào đó rồi, không phải đó có nghĩa là mình đã quên họ, chỉ bất quá bởi vì mình đã tương tư họ nhập vào cốt tũy rồi.
    Trên đời này nếu có chuyện gì rữa đi được cái tiều tụy của một người, thì đấy là nước mắt của người tình.
    "Yêu" thật là kỳ diệu, có lúc rất là ngọt ngào, có lúc rất là thống khổ, có lúc rất đáng sợ ... không những nó có thể làm một người biến thành ngu ngốc, nó còn có thể làm người ta biến thành mù lòa.
    Trên đời này chuyện gì cũng không có thể miễn cưỡng được, chỉ có "tình" là không cách nào miễn cưởng nổi.
    Nếu mình thích người nào đó, thường thường hay gặp người đó, tật gì của họ cũng sẽ nhất định lây qua mình.
    Ta có thể nói, trên đời này làm gì có thần, nhưng không thể nói rằng, thần tuyệt đối không rơi lệ. Bởi vì thần cũng có tình cảm. Không có tình cảm, không những không làm thần được, còn không làm được người.
    Tình yêu vốn là thứ không thể suy đoán, có lúc thống khổ, có lúc ngọt ngào, có lúc làm người ta sung sướng, có lúc làm người ta bi thương.
    Người thống khổ nhất, có thể vì có tình yêu mà biến thành sung sướng, người sung sướng nhất, cũng có thể vì tình yêu mà biến thành thống khổ vô cùng. Đấy chính là cái thần bí của tình yêu.
    Mỗi người đều có lúc bốc đồng, không khống chế nổi lấy mình. Lúc đó trừ người y yêu ra, chuyện gì khác y đều toàn bộ quên sạch, toàn bộ quăng tuốc.
    Y đã đến, đã sống, đã yêu. Y đã làm những chuyện y cảm thấy nên làm, không lẽ còn chưa đủ sao ? Bất kể kết quả ra sao, y đều không hối hận.
    Tình cảm của loài người, vốn là ngay cả thần cũng không cách nào khống chế nổi.
    Có ngu=ời quả không bao giờ già, bởi vì trong lòng họ tràn đầy tình cảm và hy vọng đối với loài người. Một người chỉ cần trong lòng còn có yêu và hy vọng, y sẽ vĩnh viễn còn trẻ.
    Nếu mình không biết trân quý tình cảm người khác, người khác làm sao sẽ trân quý mình ?
    Trái tim một ngưỡi một khi đã tan vỡ, dù y còn sức, cũng không chịu đem ra sử dụng, cũNg không cách nào sử dụng, tất cả những gì của con người có, vốn là từ ở tâm tình biến hóa ra.
    Lực lượng của tình yêu vĩ đại hơn cừu hận nhiều. Có lúc cừu hận xem ra tuy bén nhọn, thâm thiết, nhưng chỉ có lực lượng của ái tình mới vĩnh hằng bất biến.
    Tình yêu có lúc ảm đạm, mặt trời cũng vậy.
    Tình cảm có lúc giống như mảnh vải bịt mắt, thường thường bịt cặp mắt của một ngưỠi lại, dĩ nhiên là làm cho y không thấy được những thứ y đáng lý ra phải thấy.
    Những ngưỡi càng yêu nhau sâu xa chừng nào, càng dễ phát sinh ra hiểu lầm.
    Kẻ ngốc tối đa sẽ bị người ta gạt hai lần, người đa tình thì rất có thể bị người ta gạt hai trăm lần, bởi vì đây là do y cam lòng tình nguyện.
    Một người nếu trái tim đã chết, tình đã diệt rồi, trên đời này còn có ai hại y được nữa.
    Một người có thể yêu thương cả trăm lần, nhưng y sẽ quyết không quên được lần đầu tiên.
    Con người tại sao cứ không trân quý thêm cái tình cảm mình đã có được, mà lại đợi đến lúc mất nó rồi thì hối hận ?
    Càng yêu đậm chừng nào, thống khổ cũng càng đậm theo. Yêu thêm sâu, thu=ơng tổn càng nặng. Tại sao người ta yêu nhau, mà lại hại nhau như vậy nhĩ ?
    Tại sao người thích đao, thu=ờng thường sẽ chết dưới lưỡi đao ? Tại sao người làm mình đau lòng lại là người mình yêu ?
    Người ta chuyện xong rồi mới phát hiện ra, chân chính đi yêu một người, là một điều thống khổ vô cùng, được yêu thì lại hạnh phúc làm sao. Nhưng lại có bao nhiêu người, thà đi yêu người ta nhưng lại không muốn được yêu.
    Chuyện trên thế giới này tại sao cũng cứ như vậy ? Một lần ngẫu nhiên đột phát tại sao lại động lòng người thiếu nữ hơn là chuyện an bày khắc ý ?
    Bản thân của tình yêu vốn không lầm lẫn. Bất cứ người nào yêu một người khác không có gì là sai lầm.
    Không yêu chính là hận, yêu quá cũng có thể biến thành hận. Yêu và hận vốn chỉ bất quá cách nhau một sợi chỉ.
    Một thứ áp lực bên ngoài vào, thường thưỡng sẽ làm cho sự cách trở giữa hai người tuy yêu nhau mà không cách nào yêu nhau, bị ép vỡ ra, làm cho tình cảm của họ càng trở nên sâu đậm.
    Tình cảm con người không phải là đồ vật, anh có quyền gì đem tình cảm của tôi chuyển giao cho người khác ?
    Tình yêu không phải là chiếm hữu, mà là cung cấp và hy sinh.
    Loài ngưỡi có nhiều tình cảm, tuyệt dối không có quy luật gì cả, cũng không ai có thể khống chế được, nhất là chính mình lại càng không khống chế được.
    Người đa tình dấu tình cảm của mình, khó hơn người vô tình dấu sự lãnh đạm của mình rất nhiều.
    Có những chuyện, chỉ có một cơ hội thôi, mất nó rồi, là vĩnh viễn mất luôn. Tình cảm là một thứ như vậy, lúc mình dưa ra lần đầu tiên ... thì nhất định là toàn bộ đưa hết ra, nếu trật lất rồi, thì dù mình có kiên nhẫn bằng trời cũng chỉ có thể thu lại chút ít.
  3. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0
    Đàn ông - đàn bà
    ________________________________________
    Một người đàn ông, nếu (được) một người đàn bà yêu phải, đấy có phải là lỗi của y ? Một người đàn bà, nếu yêu phải một người đàn ông đáng cho cô ta yêu, có phải là lỗi của cô ta ? Nếu bọn họ không ai có lỗi, vậy thì lỗi của ai ?
    Một người đàn ông có thể không tiêu tiền một cách tùy tiện, nhưng y nhất định không thể không biết cách tiêu tiền. Người đàn ông không biết cách tiêu tiền, nhất định là người đàn ông vô dụng. Bởi vì mình nhất định phải biết tiêu tiền rồi, mới hiểu được làm sao đi kiếm tiền.
    Hôn nhân giữa nam nữ với nhau cũng giống như câu cá, cầm cần câu thường thường là đàn ông, đàn bà lâu lâu cầm một lần cũng không có gì quan hệ, bởi vì chỉ có những người bằng lòng mới chịu cắn câu. Nếu sau này bạn có câu cá, con cá đó không chừng cũng đang cho rằng nó câu bạn đấy.
    Đại đa số đàn bà đều yêu con nít còn hơn cả chính mình, đó là mẫu tính, cũng là cái vinh quang của nữ tính, sinh mệnh của loài người cũng chính vì nhờ vậy mới vĩnh viễn được tiếp tục. Nhưng đứa bé còn chưa sinh ra, thì là chuyện khác hẳn. Đàn bà đối với một đứa bé chưa sinh ra , nhất định không có cảm tình gì sâu xa, tình yêu gì lớn lao. Bởi vì lúc đó, mẫu tính của cô ta còn chưa được có gì để khích phát. Không như nhân tính, mẫu tính là hoàn mỹ, chí cao vô thượng, hoàn toàn không ích kỷ, bất chấp lợi hại, bất cố nhất thiết, và cũng không yêu cầu đền đáp. Nhưng nhân tính thì có nhược điểm.
    Một người đàn ông có giá trị, lúc nào cũng giữ những điều mình vốn muốn nói ra trong lòng. Người đàn ông nói gì cũng được, thường thường hay bị người ta khinh thị.
    Đàn ông gặp phải đàn bà đẹp, trừ kẻ bị mù và ngụy quân tử ra, ai cũng không khỏi muốn nhìn nhìn một chút, bất quá, có người tối đa cũng chỉ nhìn nhìn thế thôi.
    Chỉ có đàn ông thông minh mới hiểu được, lấy mắt nhìn thì nhiều, mở miệng ra thì ít.
    Đàn bà thật kỳ quái, chưa lấy chồng, cứ hy vọng chồng mình sẽ là người vừa hào sảng vừa khẳng khái, đợi đến lúc lấy chồng rồi, bèn hy vọng chồng mình càng bủn xỉn càng tốt, tốt nhất là đừng mời khách nào cả, đem tiền đưa hết cho cô ta.
    Đàn bà thấy những thứ đồ mình thích, bèn nhìn không thấy nguy hiểm nữa.
    Đàn bà đều có những lúc phải nhận lấy số phận của mình ... đó là chỗ hay nhất của đàn bà.
    Một người đàn ông nhất định không được nghe lời đàn bà quá, đàn ông mà nghe lời đàn bà quá, người đàn bà sẽ ngược lại coi y không ra gì cả.
    Người đàn ông địa vị càng cao, càng có biện pháp, càng thích đàn bà không nghe lời, bởi vì bọn họ bình thời gặp đàn bà nghe lời nhiều quá rồi. Chỉ có những người đàn ông ít gặp đàn bà, mới thích nghe đàn bà nịnh nọt mình.
    Chỉ cần là đàn ông, biết đàn bà ghen vì mình, sẽ khoan khoái lắm.
    Những câu khó tin nhất trong thiên hạ, là đàn bà nói đến tuổi tác của mình. Lúc còn trẻ tuổi, hy vọng mình thành thục một chút, bèn tăng lên một vài tuổi; đợi đến lúc cô ta thành thục rồi, bèn sợ mình già quá, phải bớt đi một vài tuổi; thêm vài năm nữa, bà ta đã già thật quá rồi, nói bớt đi càng nhiều, cho đến lúc bà ta không còn chắc mình đã được bao nhiêu tuổi.
    Giữa đàn ông đàn bà với nhau, có câu nói gì nhất định phải nói ra. Nếu mình không nói ra, người khác làm sao biết được ? Hiểu được ?
    Người đàn ông có vợ rồi chắc đều biết, giả vờ ngủ, có lúc lại là diệu kế vô thượng để đối phó với đàn bà, đàn bà có hung dữ đến đâu, gặp chiêu đó cũng không còn đường hý diễn.
    Mấy cô thiếu nữ trên đời này, đa số đều có một điểm đàn ông sánh không được, đó là cô ta thường thường biết lừa gạt được chính mình.
    Cô gái nào có quật cường đến đâu, cũng có những lúc nuông chiều đàn ông Dù cô ta không thèm coi hết cả đàn ông trong thiên hạ vào trong mắt, nhưng lại chết mê chết mệt với một người.
    Người đàn bà có chồng, đang lúc bà ta phát hiện mình còn ra lệnh cho những người đàn ông khác được, bà ta dĩ nhiên sẽ đắc ý lắm, và cũng dĩ nhiên có đủ tư cách để cười, cười thật khoan khoái trong lòng.
    Đàn bà đẹp, bất kể là đàn ông hay đàn bà đều sẽ nhịn không nổi phải nhìn hai ba lần.
    Đàn ông và đàn bà chỗ khác nhau nhất, là đàn ông có lúc thà trái lời cha mẹ, đắc tội thân nhân, cũng không chịu làm mất bạn bè.
    Đàn ông không những sợ bị mất trước mặt đàn bà, lại càng sợ mất mặt trước một đám đàn ông.
    Đàn ông đều có một cái tật chung, đó là rất dễ quên chuyện mình bị gạt.
    Đàn bà khi giận dỗi, tốt nhất là đừng để ý tới cô ta.
    Một người đàn bà làm người ta chán ghét nhất, là lúc bà ta làm những chuyện không hợp với tuổi tác của mình.
    Đàn ông có thể yêu đồng thời rất nhiều đàn bà, nhưng đàn bà làm không được. Đàn bà yêu người đàn ông nào, ắt phải yêu đến phát cuồng, nhất định không đi yêu người thứ hai, nhưng đến lúc cô ta yêu người thứ hai, tình cảm của cô ta đối với người thứ nhất, đã mất hết sạch sành sanh.
    Một người đàn bà muốn hận một người đàn ông, sẽ tùy thời tùy lúc tìm ra vài trăm thứ lý do.
    Đàn bà xấu xí cũng có mỵ lực, có lúc thậm chí còn quyến rũ đàn ông hơn cả các cô đẹp, vì cái phong tư thái độ của cô ta, lối cười lối nói, lối cử động, đều có thể khiêu khích dục vọng của đàn ông.
    Mấy cô gái là những động vật rất kỳ quái, dù lúc trước cô đối với mình chẳng có cảm tình gì chân thật, nhưng mình đã được cô ta, cô ta là của mình.
    Mấy cô mà nói mình đừng lại tìm cô ta nữa, cái ý của cô ta không chừng là muốn mình lại tìm cô ta.
    Mấy cô gái cũng giống như cái bóng, nếu mình theo đuổi cô ta, cô ta sẽ ở truớc mắt mình, mình mà quay lưng lại, cô ta sẽ theo dính sau lưng mình.
    Đàn bà vô dụng lắm, đàn ông gặp phải chắc chắn là đau đầu; đàn bà mà năng cán lắm, đàn ông gặp phải cũng chịu không nổi.
    Đẹp và trung thành, hai thứ đó rất khó mà thấy cùng một nơi ở một người đàn bà.
    Trước mặt một người đàn bà mình yêu, mỗi ngưỡi đàn ông đều sẽ biến thành một kẻ ngốc.
    Những người sợ vợ đa số đều không phải là người xấu. Một người nếu ngay cả bà vợ cũng sợ, làm sao còn có gan làm chuyện gì xấu.
    Nước mắt của đàn bà, vĩnh viễn là thứ vũ khí hữu hiệu nhất đối phó với đàn ông.
    Một người đàn bà nếu dùng mắt mình để tán tụng một người đàn ông, điều đó sẽ làm cho anh ta sung sướng hơn tất cả những lời nói gì khác.
    Giữa đàn bà với nhau, tuy rất khó làm bạn bè, nhưng đàn bà thường đồng tình được với đàn bà, bởi vì bọn họ cảm thấy, chỉ cần là đàn bà, là đáng được đồng tình.
    Mấy cô con gái đa số có cái tật, chuyện càng đáng sợ chừng nào, càng muốn nghe chừng đó.
    Ngưo=`i đẹp không ít, chỉ có người có trí tuệ mới không nhiều.
    Đàn bà đều thích đàn ông thật thà, nhưng động một cái là mắng bọn họ ngu xuẫn, xem ra làm đàn ông cũng không dễ.
    Trước mặt chồng mình mà gặp người ngoài, tâm cơ của mỗi người đàn bà đều sẽ biến thành thâm trầm.
    Cái bi ai lớn nhất của đàn bà, không chừng là dung nhan dễ bị già nua, tuổi thanh xuân qua mau quá.
    Đàn bà đã từng ở chốn phong trần lâu năm, nếu thật muốn tìm chỗ nương tựa, thường thường sẽ tìm một người thành thực.
    Cái bi thảm nhất của ngưỡi đàn bà, là yêu phải một người đàn ông cô ta không nên yêu.
    Cái tật lớn nhất của đàn bà là lúc nào cũng coi đàn ông không ra con người, lúc nào cũng nghĩ là đàn bà cho đàn ông chịu khổ là đáng làm, đàn ông cho đàn bà chịu khổ là đáng chết.
    Con gái nói mình không nghĩ gì cả là trong lòng đang có tâm sự.
  4. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    CHƯA LẦN GẶP MẶT ​
    John Blanchard bật dậy khỏi băng ghế, chỉnh trang lại bộ quân phục và ngắm nhìn dòng người hối hả bước vào Nhà Ga Trung Tâm.
    Anh đang tìm kiếm một cô gái mình rất thân quen mà chưa hề biết mặt, cô gái với cành hoa hồng.
    Anh biết cô cách đây mười ba tháng trong một thư viện Florida. Khi lấy một quyển sách trên kệ xuống anh không khỏi tò mò, không phải vì nội dung của quyển sách, mà là vì những dòng ghi chú bằng bút chì bên lề sách, những dòng chữ phản ánh một con người với nội tâm sâu sắc, tinh tế. Anh tìm thấy tên của người mượn sách trước anh ở mặt trước quyển sách, cô Hollis Maynell. Sau một thời gian cố công tìm kiếm anh đã tìm được địa chỉ của cô gái. Cô sống ở thành phố New York. Anh đã viết thư giới thiệu mình và tỏ ý muốn làm quen. Ngày hôm sau anh phải lên tàu nhập ngũ, tham gia cuộc Chiến Tranh Thế Giới lần II.
    Mười ba tháng trôi qua, cả hai đã làm quen và hiểu nhau qua những cánh thư. Mỗi lá thư như mỗi hạt mầm tình yêu nảy nở trong trái tim của họ. Một chuyện tình lãng mạn đang dần lớn lên. Blanchard muốn có một tấm ảnh nhưng cô gái từ chối. Cô cho rằng nếu anh thực sự yêu cô thì việc cô trông như thế nào đâu có quan trọng.
    Rồi ngày anh được trở về từ châu Âu đã đến, họ hẹn gặp nhau lần đầu - 7giờ tối tại Nhà Ga Trung Tâm ở New York. ?oAnh sẽ nhận ra em thôi,? cô gái viết, ?oem sẽ cài một bông hồng đỏ nơi cổ áo?. Đúng 7 giờ tối anh đã có mặt nơi nhà ga và dõi mắt tìm kiếm người con gái anh yêu nhưng chưa lần gặp mặt. Hãy để chính Blanchard kể cho bạn nghe chuyện xảy ra thế nào:
    ?oMột người phụ nữ trẻ tiến về phía tôi, dáng người thanh mảnh. Mái tóc vàng óng uốn lọn ôm lấy đôi tai nhỏ nhắn; đôi mắt xanh trong như cánh hoa, đôi môi và chiếc cằm đằm thắm, trong chiếc áo khoác màu xanh nhạt cô rạng ngời, tươi tắn như mùa xuân đang về. Tôi bắt đầu tiến về phía cô và hoàn toàn không nhận ra rằng cô không cài hoa hồng. Khi tôi bước đến, một nụ cười đầy vẻ khiêu khích trên môi, cô thì thầm: ?oAnh sẽ đi cùng với em chứ??.
    Hoàn toàn không thể cưỡng lại, tôi bước gần hơn về phía cô, bất chợt tôi nhìn thấy Hollis Maynell. Cô đứng ngay phía sau cô gái này. Một phụ nữ đã ngoài 40, mái tóc hoa râm bới gọn bên dưới chiếc nón đã sờn. Dáng người thấp đậm, hai bàn chân với đôi mắt cá to bè lèn chặt trong đôi giày gót thấp. Cô gái mặc áo xanh đã nhanh chóng bước đi.
    Tôi cảm thấy lòng mình như đã chia đôi, một nửa háo hức muốn đuổi theo cô gái, nhưng tận sâu thẳm trong lòng mình lại dành cho người phụ nữ mà tâm hồn đã cùng đồng hành, nâng bước cho tôi. Và người ấy vẫn đang đứng đó. Gương mặt nhợt nhạt, tròn trĩnh, dịu dàng và tình cảm, đôi mắt nâu xám với ánh nhìn ấm áp và phúc hậu. Tôi không còn lưỡng lự nữa.
    Những ngón tay nắm chặt vào quyển sách bọc da màu xanh đã sờn màu, quyển sách giúp cô ta nhận ra tôi. Có thể đây không còn chỉ là một tình yêu mà là một điều gì đó thật quý giá, một điều có lẽ còn hơn cả tình yêu, một tình bạn mà tôi đã và phải trân trọng và biết ơn vì đã có được. Tôi đứng ngay lại, chào cô ta và chìa quyển sách cho cô ấy, dù vậy tôi vẫn cảm thấy một sự thất vọng và chua xót trong lòng khi nói rằng:
    ?oTôi là trung uý John Blanchard, và cô hẳn là Maynell. Tôi rất vui vì cô đến gặp tôi, tôi mời cô ăn tối nhé??.
    Gương mặt người phụ nữ giãn ra với nụ cười rộng lượng: ?oTa cũng không biết chuyện là thế nào nữa con trai ạ,? cô ta trả lời, ?onhưng có một cô gái trẻ mặc áo xanh đã đi ngang qua đây, cô ấy xin ta hãy cài bông hoa này lên cổ áo, và nói rằng nếu con đến mời ta đi ăn tối, ta sẽ cho con hay rằng cô ấy đang đợi con ở nhà hàng lớn ngay góc đường. Cô ấy bảo rằng đây chỉ là một cuộc trắc nghiệm nhỏ!?.
    Thật không khó để hiểu ra mọi chuyện và tôi thật khâm phục sự khôn ngoan của Maynell. Nếu đó là tình yêu thật sự của trái tim, thì tình yêu đó sẽ đáp lại dù cho người đó không có vẻ ngoài thu hút. Houssaye đã viết: ?oHãy cho tôi biết người bạn yêu là ai, tôi sẽ nói cho bạn biết bạn là ai?.
  5. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    ĐÓA HOA TÌNH YÊU​
    Một ngày mới của tôi bắt đầu thật chua chát với hình ảnh cậu con trai đang vật lộn với bụi hoa đỗ quyên. Tôi đến trễ mất rồi; con trai tôi đã làm gãy cành hoa. Cậu bé hỏi tôi: ?oCon có thể mang cành hoa này vào lớp không mẹ??.
    Tôi vẫy tay chào tạm biệt con trai, quay nhanh đi để nó không thấy mắt tôi đang rưng rưng lệ. Tôi yêu bụi hoa đỗ quyên ấy biết bao. Tôi chạm nhẹ vào chỗ cành bị gãy như thì thầm với bụi hoa ?oXin lỗi, tôi rất tiếc?!
    Tôi ước gì mình đã thốt ra những lời như thế với chồng tôi sớm hơn, nhưng tôi đã quá tức giận. Chiếc máy giặt rỉ nước đã làm ướt tấm thảm mới toanh của tôi. Nếu anh ấy nghe lời tôi dành một ít thời gian sửa nó thay vì đánh cờ với Jonathan... Thế thì, đối với anh ấy, điều gì mới là ưu tiên đây?
    Tôi đang lau nhà thì chồng tôi bước vào bếp: ?oEm yêu, hôm nay ăn sáng món gì vậy??.
    Tôi mở chiếc tủ lạnh trống rỗng. ?oNgũ cốc hết rồi, bánh mì và mứt được chứ??. Vừa nói, tôi vừa liếc nhìn vẻ mặt thất vọng của chồng tôi. Tôi quét mứt lên bánh mì và đặt nó trước mặt chồng. Sao tôi lại giận thế? Tôi bực dọc ném chiếc đĩa của chồng tôi vào bồn rửa chén trắng xóa bọt xà phòng.
    Những ngày như thế này chỉ làm cho tôi muốn thời gian trôi qua thật nhanh. Tôi muốn lái xe lên núi, trốn biệt trong một cái hang nào đó và không trở về nhà nữa.
    Không hiểu sao, cuối cùng tôi cũng kéo lê được đống quần áo qua tiệm giặt ủi tự động. Tôi vừa giặt sấy quần áo cho hết ngày hết giờ vừa suy nghĩ tại sao tình yêu đã vụt bay ra khỏi cuộc đời tôi. Mắt nhìn chằm chằm vào bức thạch cao trang trí trên tường, tôi cảm giác mình bị vò xé tựa như những bộ quần áo đang được sấy khô trong máy giặt.
    Khi lấy ra chiếc áo sơ mi cuối cùng của chồng khỏi máy sấy, tôi nhìn lên đồng hồ, đã 2 giờ rưỡi. Trễ mất rồi. Jonathan tan lớp lúc 2g15. Tôi dồn đống quần áo vào yên sau, lái xe vội vã đến trường.
    Tôi suýt nín thở khi khi tay vừa chạm nắm đấm cửa, mắt nhìn qua lớp cửa kính. Cô giáo của Jonathan đưa tay ra hiệu tôi chờ một chút. Cô thì thầm điều gì đó với Jonathan, đưa cho nó và hai đứa trẻ khác một vài cây bút chì màu và giấy vẽ.
    Lại chuyện gì đây? Tôi chợt nghĩ khi thấy cô giáo đi vội về phía cửa và kéo tôi qua một bên.
    ?oTôi muốn kể cho bà nghe về cháu Jonathan?.
    Tôi đã chuẩn bị tiếp nhận những gì xấu nhất. Chẳng có gì có thể làm tôi ngạc nhiên được.
    ?oBà có biết chuyện hôm nay Jonathan mang hoa vào lớp không??.
    Tôi gật đầu, trong tôi lại nghĩ về bụi đỗ quyên yêu quý và cố giấu đi nỗi đau ấy trong mắt. Tôi liếc nhìn Jonathan đang chăm chú tô màu một bức tranh. Những lọn tóc quăn của nó lòa xoà xuống trán. Jonathan dùng tay quẹt tóc qua một bên rồi lại tiếp tục vẽ. Mắt nó sáng lên và trông rất phấn khích với tác phẩm của mình.
    ?oHãy để tôi kể với bà chuyện gì xảy ra hôm qua. Bà thấy cô bé ngồi đằng kia chứ??.
    Tôi nhìn thấy một cô bé có đôi mắt trong trẻo đang cười và tay đang chỉ vào bức tranh đủ màu sắc treo trên tường. Tôi gật đầu.
    ?oHôm qua cô bé ấy gần như loạn trí. Ba mẹ cô bé sẽ ly hôn. Cô bé nói với tôi rằng em không muốn sống nữa, em ước gì em có thể chết đi. Tôi nhìn em giấu mặt vào tay mình và hét to cho cả lớp cùng nghe Không ai thương tôi cả. Tôi đã làm tất cả để an ủi em nhưng tình hình càng tệ hơn?.
    ?oTôi nghĩ là cô muốn nói với tôi về Jonathan?.
    ?oĐúng như thế,? cô giáo nói. ?oHôm nay, con trai của bà đã đi đến chỗ cô bé kia. Tôi thấy cậu bé trao cho cô bé những đóa hoa màu hồng thật đẹp và thì thầm: ?oMình thương bạn lắm?.
    Tôi cảm thấy thật tự hào về những gì con trai tôi đã làm. Tôi mỉm cười với cô giáo của Jonathan. ?oCám ơn cô. Những gì cô kể làm tôi rất vui?.
    Tối hôm ấy, tôi bắt đầu nhổ cỏ xung quanh bụi đỗ quyên nghiêng ngả của tôi. Khi tâm trí tôi nghĩ về tình thương mà Jonathan biểu hiện với cô bé ban sáng, một câu kinh thánh chợt hiện lên trong tôi: ?o...bây giờ còn lại ba điều: sự tin tưởng, hy vọng và tình yêu. Nhưng trên hết là tình yêu?. Trong khi con tôi thể hiện tình yêu thương, tôi lại chỉ thấy toàn giận dữ.
    Tôi nghe thấy tiếng thắng xe quen thuộc của chồng tôi khi anh quẹo vào ngõ. Tôi nhổ lấy một cành đỗ quyên trong bụi cây nghiêng ngả. Tôi thấy hạt giống tình yêu trong gia đình tôi đã nẩy mầm trở lại. Ánh mắt chồng tôi đầy vẻ ngạc nhiên khi tôi trao cho anh cành đỗ quyên và thì thầm: ?oEm yêu anh?.
  6. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    TÌNH YÊU KHÔNG LỜI ​
    Anh không phải là người có khiếu ăn nói. Những lúc cần lời lẽ hoa mỹ hay diễn đạt cảm xúc, anh chỉ biết lúng túng rồi lặng im. Đó là đặc điểm đầu tiên mà tôi biết ở người chồng hơn 31 năm gắn bó.
    Điểm nổi bật thứ hai ở anh là không yêu hoa trong khi với tôi những bụi hồng trong vườn là báu vật.
    Anh chỉ có một ý nghĩ duy nhất là nhổ sạch những bụi hồng già để con đường vào nhà lúc nào cũng rộng rãi. Với anh những bụi hồng luôn đồng nghĩa với bao nhiêu công vun trồng, chăm bón, nhổ cỏ, bón phân? Cái vườn nho nhỏ ấy chỉ cần một máy xén cỏ, một máy cắt tỉa là đủ.
    Ngược với anh, tôi nâng niu từng bụi hồng trong vườn, không ngần ngại dành bao thời gian chăm sóc, hồi hộp chờ đợi ngày cây đơm hoa.
    Mùa đông đến, tôi lên kế hoạch nhổ cỏ cho vườn hoa của mình, dự định khi xuân sang tôi sẽ đặt mua những giống hồng lạ, đẹp, chỉ cần hằng ngày tôi chăm chỉ tưới nước, chắc chắn khi vào hè tôi sẽ có một vườn hoa tuyệt đẹp tha hồ mà nhìn ngắm. Vườn hoa lại nằm ngay bên ngoài cửa sổ nhà bếp. Còn gì bằng khi vừa làm bếp vừa thưởng thức một bức tranh hoa rực rỡ dưới nắng mai.
    Tôi vùi đầu đọc miệt mài những quyển sách viết về loài hoa này cùng rất nhiều catalogue về các giống hồng mà quên cả cảm giác bụng mình đau ê ẩm mấy hôm nay. Nhưng cơn đau có vẻ ngày một nhiều, khiến tôi vô cùng khổ sở. Tôi quyết định đến gặp bác sĩ. Ông bảo tôi lập tức đi làm xét nghiệm và yêu cầu chồng tôi nên có mặt để ông báo kết quả kiểm tra. Tôi linh cảm điều gì đó không lành?
    Và nỗi lo sợ xấu nhất đã đến với cuộc đời tôi, tôi bị ung thư ruột. Bác sĩ khuyên tôi nên chuẩn bị tâm lý và sức khoẻ trước khi bước vào cuộc phẫu thuật càng sớm càng tốt. Đó là chuỗi ngày đen tối, đau buồn và tuyệt vọng. Chúng tôi khóc thầm và cầu nguyện thật nhiều.
    Trở về từ bệnh viện một tháng sau đó, tôi ngồi tựa vào sofa cùng chồng xem ti vi đúng lúc truyền hình đang phát tin dự báo thời tiết. Năm nay mùa đông sẽ rất lạnh, có thể có tuyết rơi. ?oChúa ơi! Những bụi hồng! - tôi hốt hoảng thốt lên - Mình vẫn chưa làm giàn che cho chúng?. Bên cạnh, chồng tôi vẫn ngồi im và nghe nốt phần cuối bản tin thời tiết. Đoạn anh đứng lên, bảo: ?Anh phải đi chuẩn bị vài thứ cho mùa đông sắp tới? và hướng về phía garage cất bước.
    Khoảng 15 phút sau, tôi vào nhà bếp để uống nước. Và kìa, bên ngoài cửa sổ, chồng tôi đang lom khom bên những luống hồng, cẩn thận làm giàn che cho từng bụi một. Tôi lặng đi vì xúc động, niềm hạnh phúc bất chợt ùa về trong tim. Tôi đứng lặng nhìn anh đang nói ?oAnh yêu em? theo cách của riêng mình, không phải bằng lời nói mà bằng việc làm.
    Lời yêu, đôi khi đâu cần nói bằng lời. ​
  7. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    NHỮNG NGUYÊN TẮC SỐNG GIẢN DỊ ​
    Những người cầm tay bạn nhưng chạm được đến trái tim bạn chính là những người bạn thật sự. Chúng ta ít khi nghĩ đến những gì đang có mà luôn tiếc nuối những gì đã bỏ lỡ.
    Đừng khóc bởi vì chuyện đã qua. Hãy cười lên vì những gì đã đến
    Càng gò bó bản thân vào những hoạch định. Bạn càng dễ đánh mất những cơ may
    Những gì xảy ra đều có lý do của nó. Đừng đặt ra những đòi hỏi quá khả năng bạn. Bởi vì những điều tốt đẹp nhất thường xảy ra khi bạn ít mong chờ nhất
    Những sự kiện vĩ đại nhất thường không phải là những sự kiện ồn ào nhất mà chính từ những giờ phút tĩnh lặng.
    Bài học khó khăn nhất phải học chính là: những cầu nối nào trong cuộc đời phải vượt qua và cái nào phải biết bỏ lại
    Mọi người có thể thấy vẻ ngoài của bạn nhưng chỉ co một vài người nhận ra được bạn là ai Những người muốn những thứ mà họ chưa từng có thường phải bắt đầu bằng làm cho tốt những việc mà họ mãi vẫn chưa làm
    Có lẽ cuộc đời run rủi để bạn có cơ hội gặp và quen những người khác nhau để khi bạn gặp đúng người bạn nhận ra được rằng đó là những người để bạn trân trọng.
    Hoạch định cho ngày mai nhưng sống cho hôm nay
    Cuộc đời là một bức trang không tẩy xóa
    Chúc bạn luôn có không khí để hít thở lửa để sưởi ấm và trái đất này để sống và yêu thương
  8. solop

    solop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    988
    Đã được thích:
    0
    NHỮNG CON SÂU RÓM TRÊN CÂY TÌNH YÊU ​
    Khi bạn cảm thấy tình yêu của mình dường như đang vơi cạn hoặc đang từ bỏ bạn, thì đó không phải là cảm giác ?ongẫu nhiên? mà nó đã có những dấu hiệu báo trước. Giống như có những con sâu róm đang chậm rãi gặm cái cây tình yêu của bạn, cho tới một ngày nó tuyên bố ?otử trận?.
    Từng con sâu róm có những cái tên khác nhau:
    Có một con tên là ?oghen?. Khi còn nhỏ nó có màu sắc gần giống với màu của tình yêu. Mới đầu nó nhỏ nhẹ làm nũng, bạn cảm thấy nó rất đáng yêu. Nhưng một khi ghen mất đi sự kiềm chế thì sẽ tăng trưởng và từ từ hủy hoại cành lá của cây tình yêu.
    Có một con tên là ?olạnh nhạt?. Lạnh nhạt mới đầu có vẻ khách khí và cẩn thận từng li từng tí, vì nó cũng không muốn làm tổn hại đến cây tình yêu của mình. Nhưng thời gian lâu dần nó lặng lẽ nhả ra những sợi tơ cứng chắc, quấn chặt cây tình yêu làm cây khô héo.
    Có một con được gọi là ?ophẫn nộ?. Bình thường nó nằm yên ẩn mình, không một ai phát hiện nó. Nhưng khi bộc phát, nó có thể giết chết cây tình yêu chỉ trong một đêm!
    Có một con tên là ?ongừng trệ?. Ngừng trệ rất an toàn, xem ra nó có độ nguy hiểm thấp nhất. Nhưng nó lại trút vào cây tình yêu kích thích tố phản sinh trưởng khiến cây lâu ngày trở nên xơ xác.
    Một con được gọi là tự chuốc lấy ?ophiền phức?. Nó rất kém thông minh, luôn muốn gặm sạch cuống lá nơi nó trú ngụ, bị ngã chổng vó lên trời nó vẫn kiên nhẫn bò dậy, leo lên cây và làm lại việc như vậy...
    Hãy cẩn thận với những con sâu róm này, tình yêu có thể bị chúng gặm sạch, không cây nào ?omiễn dịch? nổi với sâu róm cả!
  9. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0
    Đàn ông - Đàn bà.
    Nếu một người đàn ông tín nhiệm vào đàn bà quá, y làm chuyện gì cũng nhất định sẽ bị thất bại.
    Đàn ông càng khẩn trương càng cần đàn bà, đàn ông tuổi tác càng lớn càng cần đàn bà trẻ tuổi.
    Đàn ông xấu trai thường thường cảm thấy mình nam khi khí khái hơn mấy tên đẹp trai, cũng như đàn bà xấu xí thường thường cảm thấy mình thông minh hơn các cô đẹp.
    Trên đời này cái kỳ quái nhất khó đoán được nhất là lòng người, đàn ông và đàn bà như nhau.
    Đàn ông gặp phải đàn bà, cũng như tú tài gặp quan binh, không thể nào lý luận cho được. Tâm lý của đàn bà hình như không có hai chữ phải trái trong đó, làm chuyện gì, chỉ cần cô ta không cao hứng, mình lý luận với cô ta, lý do của cô ta vĩnh viễn còn đầy đủ hơn mình mười lần.
    Lúc con gái kiếm chuyện rắc rối, đàn ông nào thông minh đều câm miệng lại.
    Đàn bà có lúc giống như hột đào. Mình chỉ cần đập vỡ cái vỏ cứng bên ngoài, sẽ phát hiện ra nội tâm của cô ta mềm yếu làm sao.
    Trên đời này có hạng đàn bà điên cuồng độc ác, nếu không lấy được thứ gì đó, sẽ trăm phương ngàn cách phá hoại nó đi cho được.
    Trong lòng mỗi ngưỡi đàn ông, đều có một ngưỡi đàn bà không có ai có thể thay thế vào được.
    Đàn ông nói chuyện trước mặt đàn bà, phải cần để ý cẩn thận, nhất là trước mặt người đàn bà thích mình.
    Đàn ông chưa từng tiếp xúc với đàn bà, cũng giống như một cái đê vững chắc vô cùng, rất khó mà vỡ.
    Tại sao đàn bà mặc y phục càng mỏng càng nhìn thấu qua, đàn ông ngược lại càng thấy không được.
    Đàn bà thành thực không nhất định là khả ái, đàn bà khả ái không nhất định là thành thực.
    Một người đàn ông có lúc trước mặt đàn bà không thể không làm bộ ngu một chút.
    Đàn ông hình như trời sinh là để đàn bà gạt, nếu đàn bà không gạt y, không chừng y lại cảm thấy trong người không tự tại lắm.
    Đàn bà nếu muốn đánh ông chồng, ngay cả hoàng đế lão tử cũng khuyên không nổi.
    Dưới mắt đàn ông nhìn vào, bà vợ của mình lúc nào cũng đặc biệt già hơn một chút.
    Đàn ông có kinh nghiệm nhìn đàn bà, thông thưỡng nhìn từ chân tay nhìn ra.
    Trái tim đàn bà mà cứng lại, ngay cả cây đinh cũng khó mà đập thủng vào.
    Một cô gái nếu chịu nói tên mình ra trước mặt một ngưỡi đàn ông lạ mặt, ít ra cô ta cũng có ý nói cô ta không chán ghét y gì.
    Lúc một cô gái nói cô ta muốn chọc mình giận cho chết, ý cô nói thường thường là cô ta thích mình.
    Nước mắt của dàn bà còn lợi hại hơn cả ám khí. Bất kê" ám khí lợi hại ra sao, ít nhất mình còn tránh né được. Nước mắt của đàn bà, ngay cả tránh còn tránh không nổi. Bất kể ám khí lợi hại ra sao, tối đa là chỉ làm ra vài cái lỗ hổng trên ngưỡi mình. Nước mắt của đàn bà có thể xé từng mảnh trái tim mình ra.
    Có rất nhiều đàn bà chỉ thích đàn ông có dã tâm! Nếu mình không có dã tâm gì với cô ta, cô ta sẽ chẳng có để ý gì đến mình.
    Không có ngưỡi đàn bà nào chịu nghe đàn ông khoe khoang một người đàn bà khác trước mặt mình.
    Đàn ông nếu thích người đàn bà nào, y gặp người đàn bà đó, ánh mắt sẽ lộ vẻ gì đó khác người.
    Nước mắt có thể làm đàn bà thoát khỏi hoàn cảnh nguy khốn, giải quyết được bao nhiêu là vấn đề của cô ta, đem chuyện vô lý biến thành hữu lý, đem cơn giận dữ của đàn ông biến thành nhu tình, thù hận biến thành thương yêu, làm được bao chuyện xem ra không thể làm được, công phá bao nhiêu thành lũy xem ra không thể nào phá nổi.
    Một người đàn bà sinh ra đẹp mà lại biết cái giá trị sắc đẹp của mình, sẽ cực kỳ nguy hiểm đối với đàn ông.
    Đàn bà nhìn đôi chân của mình, thường thường sẽ nghĩ ngợi đâu đâu, nhất là những người có cặp chân đẹp. Chân hình như đại khái là có liên hệ gì đó thần bí với những chuyện gì đó thần bí.
    Một người đàn ông nếu coi một người đàn bà thành ra bạn của mình, thường thường sẽ quên mất cô ta là đàn bà.
    Người đàn bà chân chính thông minh đều biết rằng, cô ta nói chuyện với người đàn ông nào, đều nên hiểu chuyện ít hơn người đàn ông đó một chút.
    Đàn ông đều là thứ "tiện cốt đầu", mình càng nóng nảy đi theo y, y sẽ càng đắc ý, nếu mình không để ý gì đến y, y ngược lại không chừng sẽ bò lại tìm mình.
    Trên đời này đàn ông có thể có một trăm bảy tám mươi loại, nhưng đàn bà chỉ có một loại.
    Vàng cũng có lúc biết nói, không những vậy còn đả động được trái tim người đàn bà hơn là những lời hoa ngôn xảo ngữ đã từng có trên đời này.
    Một cô gái trước khi kết hôn tâm lý sẽ nghĩ ra sao ? Đối với đàn ông mà nói, đây chỉ sợ vĩnh viễn là một bí mật, vĩnh viễn không ai suy đoán ra nổi.
    Mấy cô tại sao cứ thích lấy những người mà các cô không hiểu được.
    Mọi chủng tộc đều có người sợ vợ, chuyện sợ vợ hoàn toàn không phân biệt chủng tộc, giai cấp.
    Một người đàn bà nếu làm điệu trước mặt mình, đấy là điều chứng tỏ cô ta đang thích mình lắm.
    Đối với một cô thiếu nữ, thiên hạ không còn chuyện gì mỹ diệu bằng được ý trung nhân tán tụng mình.
    Đàn ông thường thường đều nhịn không nổi nói chuyện về người đàn bà của mình trước mặt bạn bè, cũng như đàn bà nhất định không thể đem áo quần đẹp đẽ của mình chôn dưới đáy rương.
    Có hai cách khống chế đàn ông. Một là hết sức làm cho họ cảm thấy mình nhu nhược, để bọn họ lại chiếu cố mình, bảo vệ mình, không những vậy, còn để bọn họ lấy đó làm vinh dự. Còn cách đi thì hết sức đả kích bọn họ, tiêu hủy hoàn toàn cái oai nghiêm của bọn họ, để bọn họ không ngẩng đầu lên nổi trước mặt mình. Rồi thì mình chỉ việc đối với họ nhẹ nhàng một tý, thậm chí chỉ cần cười với họ một cái, bọn họ đã cảm thấy vinh hạnh lắm, cảm khích lắm. Nếu mình làm cho đàn ông có cảm giác như vậy, bọn họ sẽ không tiếc làm bất cứ chuyện gì cho mình.
    Mọi người đều cho là cô ta sẽ nói những lời khó nghe kia ra, cô ta bỗng không nói gì cả. Bởi vì cô ta biết, bất kỳ những lời khó nghe cách mấy, cũNg không hung dữ bằng không nói gì cả.
    Đây là chuyện làm cho người ta tức muốn chết dở sống dở, tức muốn điên lên. Càng tức nhất là, tuy cô ta không nói gì cả, y đã biết cô ta muốn nói gì. Lại càng tức người nữa là, y cũng biết người khác ai ai cũng biết.
    Đàn ông ai cũNg thích đàn bà nghe lời, nhưng đàn ông đã thích cô nào rồi, sẽ bất tri bất giác nghe lời cô gái đó.
    Bạn yêu cô ta, cô ta không yêu bạn; bán không yêu cô ta, cô ta yêu bạn. Đó là đàn bà.
    Thượng đế chế tạo ra đàn ông, phát hiện ra y còn chưa đủ cô độc lắm, bèn cho y một người đàn bà làm bạn, làm cho y cảm giác rõ ràng hơn cái tịch mịch.
    Đàn ông phải nên cho đúng là đàn ông, nói lời nói đàn ông, làm chuyện đàn ông.
    Đan ông phát hiện ra mình bị người đàn bà mình yêu thương lừa gạt rồi, cái thứ phẫn nộ và thống khổ, trên đời này không có thứ gì khác sánh bằng!
    Đàn ông lúc nào cũNg thích nhìn đàn bà làm này làm kia cho mình, bởi vì những lúc đó, y sẽ cảm thấy người đàn bà này chân chính yêu mình, không những vậy còn chân chính thuộc về mình.
    Đàn bà nếu muốn làm một người nào đau lòng, thế nào cũNg sẽ tìm ra được lời nói, hình như đó là cái bản lãnh trời sinh của họ, cũNg như con rắn rung chuông có nọc độc vậy.
    Trên đời này đàn ông không thích ăn rất hiếm, vì vậy đàn bà biết nấu ăn khỏi lo phiền không tìm được chồng.
    Tại sao mấy cô con gái lại gạt được mấy ông già ? Thậm chí còn gạt được những lão già tinh minh hơn họ cả chục lần. Có phải vì mấy lão già quá tịch mịch, vì vậy khát vọng ái tình ngược lại thành ra mãnh liệt hơn là đám trẻ tuổi ?
    Đàn bà thông minh đều biết chiến lược đối phó đàn ông hữu hiệu nhất, đó là để cho đàn ông cảm thấy họ yếu đuối.
    Trên đời này không có một người đàn ông nào có thể hiểu được đàn bà, nếu có người nào cho rằng mình hiêu, y sẽ nếm khổ nhiều hơn người khác.
    Một người đàn bà muốn hỗ trợ cho người đàn ông của mình, không cần phải là chết theo y, liều mạng cho y, mà là nên khi''ch lệ y, an ủi y, để cho y an tâm đi làm chuyện của y, để cho y cảm thấy mình quan trọng, không bị người nào khinh thị.
    Người đàn ông thông minh, dù có yêu cô nào cực kỳ, cũNg chỉ dấu trong lòng, nhất định không hề để lộ ái tình của mình hoàn toàn ra trước mặt cô ta.
    Làm nũng với đàn ông, vốn là đặc quyền của đàn bà.
    Nếu bạn là một người thông minh, đừng khi nào nói thẳng ra những lời nói dối của các cô ngay trước mặt các cô, bởi vì dù bạn có nói ra, các cô cũng sẽ có lời giải thích; dù bạn có không tin những lời giải thích đó, các cô cũng không chịu thừa nhận mình đang nói dối.
    Đàn bà đã muốn làm gì, cách tốt nhất, là để cô ta đi làm chuyện đó, cô ta sẽ nhận thấy tự mình rất nhanh chóng chuyện đó cũNg chẳng có gì hứng thú. Bởi vì các cô đối với bất kỳ chuyện gì sẽ không duy trì hứng thú được bao lâu, nhưng nếu bạn không để cô ta làm chuyện đó, cô ta lại càng có hứng thú muốn đi làm chuyện đó.
    Đàn bà mỹ lệ nhất chưa chắc là đàn bà khả ái nhất, ngựa nhanh nhất cũNg chưa chắc là ngựa cường tráng nhất ... Đàn bà đẹp thường thường thiếu ôn nhu, khoái mã thường thường thiếu sức dai dẳng.
    Trên đời này chỉ có đàn bà là thay đổi được đàn ông.
    Đàn ông ai cũNg cho là đàn bà yếu đuối, ai cũNg cho rằng mình là chủ tể mệnh vận của đàn bà, nhưng không biết rằng mệnh vận của đàn ông đều nằm trong tay của đàn bà cả.
    Bạn càng muốn đàn bà đừng hỏi, cô ta càng muốn hỏi.
    Đàn bà thà bị người khác hận mình, còn hơn bị người khác khinh thị mình.
    Một người đàn bà nếu hay đi can thiệp vào chuyện đàn ông, sớm muộn gì cũNg sẽ hối hận.
    Đàn bà thật kỳ lạ, chuyện không nên biết, bọn họ đều biết cả, chuyện nên biết, bọn họ lại ngược lại không biết gì cả.
    Người già nhất và người trẻ nhất, hai hạng người này thường thường hay dễ bị đàn bà gạt.
    Đàn bà có thể làm cho đời sống của mình hạnh phúc như thiên đường vậy, cũng có thể làm cho đời sống của mình gian khổ như địa ngục.
  10. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0
    Một chút trong cuộc đời
    Một chút những viên đá nhỏ có thể tạo thành một ngọn núi lớn.
    Một chút những bước chân có thể đạt đến ngàn dặm.
    Một chút hành động của tình yêu thương và lòng khoan dung cho thế giới những nụ cười tươi tắn nhất.
    Một chút lời an ủi có thể làm dịu bớt những đau đớn to tát.
    Một chút ôm siết ân cần có thể làm khô đi những giọt nước mắt.
    Một chút ánh sáng từ những ngọn nến có thể làm cho đêm không còn tối nữa.
    Một chút ký ức, kỷ niệm có thể hữu ích cho nhiều nZm sau.
    Một chút những giấc mơ có thể dẫn đường cho những công việc vĩ đại.
    Một chút khát vọng chiến thắng có thể mang đến thành công.
    Đó là những cái "một chút" nhỏ bé có thể mang đến niềm vui hạnh phúc lớn nhất cho cuộc sống của chúng ta.
    Và bây giờ chúng mình sẽ cùng gặp những ai đã trao tặng cho chúng mình những cái một chút trong cuộc đời để nói với họ rằng: "Cảm ơn bạn vì tất cả những một chút mà bạn đã giúp đỡ cho tôi".
    3 điều giá trị
    * Ba điều trong đời một khi đã đi qua không thể lấy lại được:
    - Thời gian
    - Lời nói
    - Cơ hội
    * Ba điều trong đời không được đánh mất:
    - Sự thanh thản
    - Hy vọng
    - Lòng trung thực
    * Ba thứ có giá trị nhất trong đời:
    - Tình yêu
    - Lòng tự tin
    - Bạn bè
    * Ba thứ trong đời không bao giờ bền vững được:
    - Giấc mơ
    - Thành công
    - Tài sản
    * Ba điều làm nên giá trị một con người:
    - Siêng năng
    - Chân thành
    - Thành đạt
    * Ba điều trong đời làm hỏng một con người:
    - Rượu
    - Lòng tự cao.
    - Sự giận dữ.
    Dễ và KhóDễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong trái tim của người đó.
    Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình.
    Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình.
    Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó.
    Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình.
    Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng.
    Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ.
    Dễ là khi thể hiện chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại.
    Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp.
    Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó.
    Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày.
    Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình.
    Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó.
    Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng làm mất.
    Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động.
    Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin.
    Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho.
    Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó.
    Nếu cơ hội mãi không gõ cửa, bạn phải xem mình đã xây một cánh cửa chưa đã. ....

Chia sẻ trang này