1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghệ thuật sống

Chủ đề trong '1982 - Cún Sài Gòn' bởi fw5, 05/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguavan

    nguavan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    Hãy giữ lấy những gì mình đang có và giữ thật chặt, đừng để nó rời xa tầm tay của mình, khi nó đã rời xa mình rồi thì có níu kéo lại cũng không như ngày xưa được !

    Rong ruỗi trên mọi nẽo đường của ttvnonline, để tìm hoacuctim
  2. nikemotormouth

    nikemotormouth Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/11/2001
    Bài viết:
    311
    Đã được thích:
    0
    Hic Hic sao bac nay khogn pót bai nua nhey hichichic
    chang biet ngay mai se ra sao ! ma co ra sao cung chang sao
  3. nikemotormouth

    nikemotormouth Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/11/2001
    Bài viết:
    311
    Đã được thích:
    0
    Hic Hic sao bac nay khogn pót bai nua nhey hichichic
    chang biet ngay mai se ra sao ! ma co ra sao cung chang sao
  4. javel

    javel Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/03/2002
    Bài viết:
    1.288
    Đã được thích:
    0
    Chúng ta quyết định số phận chính mình​
    Leonardo da Vinci vẽ bức họa ?oBữa tiệc ly? mất bảy năm liền. Đó là bức tranh vẽ Chúa Jesus và 12 vị tông đồ trong bữa ăn cuốI cùng trước khi Ngài bị môn đồ Judas phản bội.
    Leonardo tìm ngườI mẫu rất công phu. giữa hàng ngàn thanh niên, ông mớI chọn được một chàng trai có gương mặt thánh thiện, một tính cách thanh khiết tuyệt đốI là mẫu vẽ Chúa Jesus. Da Vinci làm việc kô mệt mỏI suốt sáu tháng liền trước chàng trai, và hình ảnh Chúa Jesus đã hiện ra trên bức vẽ.
    Sáu năm tiếp theo ông lần lượt vẽ xong 12 vị tông đồ, chỉ còn có Judas, vị môn đồ đã phản bộI Chúa vì 30 đồng bạc. Hoạ sĩ muốn tìm một ngườI đàn ông có khuôn mặt hằn lên sự hám lợI, lừa lọc, đạo đức giả và cực kỳ tàn ác. Khuôn mặt đó phảI toát lên tính cách của kẻ sẵn sàng bán đi ngườI bạn thân, ngườI thầy kính yêu nhất của chính mình?
    Cuộc tìm kiếm dường như vô vọng. Bao nhiêu gương mặt xấu xa nhất, độc ác nhất, Vinci đều thấy vẫn chưa đủ để biểu lộ cái ác của Judas. Một hôm, Vinci được thông báo có một kẻ mà ngoạI hình có thể đáp ứng yêu cầu của ông. Hắn đang ở trong một hầm ngục ở Roma, bị kết án tử hình vì giết ngườI và nhiều tộI ác tày trờI khác?
    Da Vinci lập tức lên đường đến Roma. Trước mặt ông là một gã đàn ông nước da đen sạm vớI mái tóc dài bẩn thỉu xõa xuống gương mặt, một khuôn mặt xấu xa, hiểm ác, hiển hiện rõ tính cách của một kẻ hoàn toàn bị tha hóa. Đúng, đây là Judas!
    Được sự cho phép đặc biệt của đức vua, ngườI tù được đưa tớI Milan nơi bức tranh đagn vẽ dở. MỗI ngày tên tù ngồI trước Da Vinci và ngườI họa sĩ thiên tài cần mẫn vớI công việc truyền tảI vào bức tranh diện mạo của kẻ phản phúc.
    Khi nét vẽ cuốI cùng hoàn thành, kiệt sức vì phảI đốI mặt vớI cái ác một thờI gian dài, Vinci quay sang bảo lính gác: ?oCác ngườI đem hắn đi đi??. Lính canh túm lấy kẻ tử tù, nhưng hắn đột nhiên vùng ra và lao đến quì xuống bên chân Da Vinci khóc nức lên? ôi, ngài Da Vinci! Hãy nhìn con! Ngài kô nhận ra con ư??
    Da Vinci quan sát kẻ mà sáu tháng qua ông đã liên tục nhìn mặt. CuốI cùng ông đáp: ?oKhông, ta chưa từng nhìn tháy ngươi cho đến khi ngươi được đưa đến đây từ hầm ngục Roma??. Tên tử tù kêu lên: ?oNgài Vinci? Hãy nhìn kỹ tôi! Tôi chính là ngườI mà bảy năm trước ngài đã chọn làm mẫu vẽ Chúa Jesus??
    Câu chuyện này có thật, như bức tranh ?oBữa tiệc ly? là có thật. Chàng trai từng được chọn làm hình mẫu của Chúa Jesus, chỉ sau hơn 2000 ngày đã tự biến mình thành hình tượng hoàn hảo của kẻ phản bộI ghê ghớm nhất trong lịch sử.
    Tương lai kô hề được định trước. Chính chúng ta là ngườI quyết định số phận của chính mình?
    (kéo topic này lên)
    Nothing impossible
    Được javel sửa chữa / chuyển vào 11:32 ngày 08/11/2002
  5. javel

    javel Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/03/2002
    Bài viết:
    1.288
    Đã được thích:
    0
    Chúng ta quyết định số phận chính mình​
    Leonardo da Vinci vẽ bức họa ??oBữa tiệc ly??? mất bảy năm liền. Đó là bức tranh vẽ Chúa Jesus và 12 vị tông đồ trong bữa ăn cuốI cùng trước khi Ngài bị môn đồ Judas phản bội.
    Leonardo tìm ngườI mẫu rất công phu. giữa hàng ngàn thanh niên, ông mớI chọn được một chàng trai có gương mặt thánh thiện, một tính cách thanh khiết tuyệt đốI là mẫu vẽ Chúa Jesus. Da Vinci làm việc kô mệt mỏI suốt sáu tháng liền trước chàng trai, và hình ảnh Chúa Jesus đã hiện ra trên bức vẽ.
    Sáu năm tiếp theo ông lần lượt vẽ xong 12 vị tông đồ, chỉ còn có Judas, vị môn đồ đã phản bộI Chúa vì 30 đồng bạc. Hoạ sĩ muốn tìm một ngườI đàn ông có khuôn mặt hằn lên sự hám lợI, lừa lọc, đạo đức giả và cực kỳ tàn ác. Khuôn mặt đó phảI toát lên tính cách của kẻ sẵn sàng bán đi ngườI bạn thân, ngườI thầy kính yêu nhất của chính mình???
    Cuộc tìm kiếm dường như vô vọng. Bao nhiêu gương mặt xấu xa nhất, độc ác nhất, Vinci đều thấy vẫn chưa đủ để biểu lộ cái ác của Judas. Một hôm, Vinci được thông báo có một kẻ mà ngoạI hình có thể đáp ứng yêu cầu của ông. Hắn đang ở trong một hầm ngục ở Roma, bị kết án tử hình vì giết ngườI và nhiều tộI ác tày trờI khác???
    Da Vinci lập tức lên đường đến Roma. Trước mặt ông là một gã đàn ông nước da đen sạm vớI mái tóc dài bẩn thỉu xõa xuống gương mặt, một khuôn mặt xấu xa, hiểm ác, hiển hiện rõ tính cách của một kẻ hoàn toàn bị tha hóa. Đúng, đây là Judas!
    Được sự cho phép đặc biệt của đức vua, ngườI tù được đưa tớI Milan nơi bức tranh đagn vẽ dở. MỗI ngày tên tù ngồI trước Da Vinci và ngườI họa sĩ thiên tài cần mẫn vớI công việc truyền tảI vào bức tranh diện mạo của kẻ phản phúc.
    Khi nét vẽ cuốI cùng hoàn thành, kiệt sức vì phảI đốI mặt vớI cái ác một thờI gian dài, Vinci quay sang bảo lính gác: ??oCác ngườI đem hắn đi đi??????. Lính canh túm lấy kẻ tử tù, nhưng hắn đột nhiên vùng ra và lao đến quì xuống bên chân Da Vinci khóc nức lên??? ôi, ngài Da Vinci! Hãy nhìn con! Ngài kô nhận ra con ư????
    Da Vinci quan sát kẻ mà sáu tháng qua ông đã liên tục nhìn mặt. CuốI cùng ông đáp: ??oKhông, ta chưa từng nhìn tháy ngươi cho đến khi ngươi được đưa đến đây từ hầm ngục Roma??????. Tên tử tù kêu lên: ??oNgài Vinci??? Hãy nhìn kỹ tôi! Tôi chính là ngườI mà bảy năm trước ngài đã chọn làm mẫu vẽ Chúa Jesus??????
    Câu chuyện này có thật, như bức tranh ??oBữa tiệc ly??? là có thật. Chàng trai từng được chọn làm hình mẫu của Chúa Jesus, chỉ sau hơn 2000 ngày đã tự biến mình thành hình tượng hoàn hảo của kẻ phản bộI ghê ghớm nhất trong lịch sử.
    Tương lai kô hề được định trước. Chính chúng ta là ngườI quyết định số phận của chính mình???
    (kéo topic này lên)
    Nothing impossible
    Được javel sửa chữa / chuyển vào 11:32 ngày 08/11/2002
  6. fw5

    fw5 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    0
    Xin được giới thiệu :
    to javel : Thanks
    to all : góp sức nâng đỡ topic này,please!!
    Trương Quốc Dũng - Giải nhất truyện ngắn của Tạp chí Thế giới mới - 1994
    Đêm cuối cuộc trường chinh đầy gian khổ, ngày mai vào yết kiến Như Lai để lên kiếp Phật. Đường Tăng trằn trọc không sao ngủ được. Suốt cuộc đời tâm nguyện tới cõi này, giờ đây khi sắp trút bỏ kiếp người, ông bỗng thấy lòng day dứt.
    Nhiều ngày nay, thân thể Đường Tăng đã rã rời, đầu óc đầy mộng mị, tay biếng lần tràng hạt. Tâm linh như muốn níu chân dừng lại. Máu ông nhức nhối thấm lần cuối qua tim, cứa vào quá khứ đau xé. Ông nhớ tới những người sinh thành ra mình. Tinh cha, huyết mẹ tạo nên mà bao nhiêu năm nay ông không một lần thắp hương, không một lần nhắc nhở.
    Chặng đường dài tới đất Phật khiến trái tim ông dần chai sạn. Ông đã quá nhiều lần phải lạy lục, cầu khẩn các thần thánh lớn bé, đã quá nhiều lần giẫm đạp lên xác máu yêu ma xa gần, chỉ với một mục đích: mau thành chính quả. Ông thương người. Nhưng đêm nay, trước ranh giới cuối cùng của cõi Người và Phật, ông chợt hiểu ra cội rẽ của tình thương ấy. Mỗi lần cứu giúp con người, ông chỉ thầm tính toán như xây thêm cho mình một bậc thang tới Phật đài.
    Nhiều lần Đường Tăng đã tự hỏi tại sao nước mắt mình ngày càng lạnh giá. Giờ đây ông thầm biết, trên con đường thỉnh kinh về cứu rỗi người đời, ông đã dần dần xa lạ với con người.
    Ông trở mình, thở dài: không là người, ta sẽ là ai? Yêu quái cản đường, biết bao kẻ chính từ trên đây xuống, pháp thuật vô biên, ác nghiệt vô cùng. Ta nhập vào chốn ấy biết rồi thành Phật hay ma?
    Đường Tăng chợt nhói trong tim. Ông khẽ rên lên, hai tay ôm ngực. Mở mắt thấy các đệ tử đang đứng bên giường nhìn ông âu lo. Cả ba hình như không ngủ.
    Đường Tăng thở hắt: "Không sao đâụ Ta chỉ chợt nhớ tới ngày xưa". Nói rồi lại nhắm mắt.
    Nghe tiếng Ngộ Không: "Xin thầy đừng tự dối lòng. Thầy đang nhớ cả kiếp người". -- Đường Tăng rùng mình khi giọng Ngộ Không quá u uất -- "Con từ đá sinh ra, coi thường cả thần thánh, yêu ma. Chỉ mong được thành người. Thầy đã là người lại tự bỏ mình đi tìm hồn phách khác. Đêm nay sao khỏi xót xa".
    Bát Giới cười khẽ: "Làm người có gì vui? Chúng ta đã dốc lòng theo đạo, ngày mai được lên chốn thần tiên, sung sướng biết bao nhiêu, thầy đừng luyến tiếc".
    Sa Tăng an ủi: "Thầy trò mình sắp hóa Phật mang đạo xuống khai sáng cho loài người, công quả vĩ đại lắm".
    Đường Tăng lắc đầu, nằm im hồi lâu, hai tay vẫn đặt lên tim, mắt vẫn nhắm, nước mắt trào ra ấm nóng lại. Rồi như trăn trối: "Ta ước gì đêm nay đừng sáng. Ta đau đớn cho mười mấy năm viễn du. Ngộ Không ơi ! Một đời con mong được thành người thì bị bắt ép phải theo ta để thành Phật. Bát Giới tự dối mình giác ngộ thật ra chỉ là đi tìm một chốn hoan lạc mới. Sa Tăng rời cõi u mê này sang cõi hoang tưởng khác mà lại hy vọng khai sáng. Còn ta? Không còn là người, không phải là người thì làm sao đồng cảm mà đòi khai sáng, cứu vớt con người".
    Ngộ Không sụp xuống nắm tay thầy nghẹn ngào: "Thầy đã nhận ra chân lý. Nhưng chậm quá rồi".
    Đường về. Qua sông. Thiên sứ cười và chỉ cho Đường Tăng thấy thân xác ông đang trôi dạt dưới cầu.
    Nhưng Đường Tăng đã không nghe thấy gì nữa. Đôi mắt vô hồn.
    chúc vui vẻ
    I lay My Love On You
  7. fw5

    fw5 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    0
    Xin được giới thiệu :
    to javel : Thanks
    to all : góp sức nâng đỡ topic này,please!!
    Trương Quốc Dũng - Giải nhất truyện ngắn của Tạp chí Thế giới mới - 1994
    Đêm cuối cuộc trường chinh đầy gian khổ, ngày mai vào yết kiến Như Lai để lên kiếp Phật. Đường Tăng trằn trọc không sao ngủ được. Suốt cuộc đời tâm nguyện tới cõi này, giờ đây khi sắp trút bỏ kiếp người, ông bỗng thấy lòng day dứt.
    Nhiều ngày nay, thân thể Đường Tăng đã rã rời, đầu óc đầy mộng mị, tay biếng lần tràng hạt. Tâm linh như muốn níu chân dừng lại. Máu ông nhức nhối thấm lần cuối qua tim, cứa vào quá khứ đau xé. Ông nhớ tới những người sinh thành ra mình. Tinh cha, huyết mẹ tạo nên mà bao nhiêu năm nay ông không một lần thắp hương, không một lần nhắc nhở.
    Chặng đường dài tới đất Phật khiến trái tim ông dần chai sạn. Ông đã quá nhiều lần phải lạy lục, cầu khẩn các thần thánh lớn bé, đã quá nhiều lần giẫm đạp lên xác máu yêu ma xa gần, chỉ với một mục đích: mau thành chính quả. Ông thương người. Nhưng đêm nay, trước ranh giới cuối cùng của cõi Người và Phật, ông chợt hiểu ra cội rẽ của tình thương ấy. Mỗi lần cứu giúp con người, ông chỉ thầm tính toán như xây thêm cho mình một bậc thang tới Phật đài.
    Nhiều lần Đường Tăng đã tự hỏi tại sao nước mắt mình ngày càng lạnh giá. Giờ đây ông thầm biết, trên con đường thỉnh kinh về cứu rỗi người đời, ông đã dần dần xa lạ với con người.
    Ông trở mình, thở dài: không là người, ta sẽ là ai? Yêu quái cản đường, biết bao kẻ chính từ trên đây xuống, pháp thuật vô biên, ác nghiệt vô cùng. Ta nhập vào chốn ấy biết rồi thành Phật hay ma?
    Đường Tăng chợt nhói trong tim. Ông khẽ rên lên, hai tay ôm ngực. Mở mắt thấy các đệ tử đang đứng bên giường nhìn ông âu lo. Cả ba hình như không ngủ.
    Đường Tăng thở hắt: "Không sao đâụ Ta chỉ chợt nhớ tới ngày xưa". Nói rồi lại nhắm mắt.
    Nghe tiếng Ngộ Không: "Xin thầy đừng tự dối lòng. Thầy đang nhớ cả kiếp người". -- Đường Tăng rùng mình khi giọng Ngộ Không quá u uất -- "Con từ đá sinh ra, coi thường cả thần thánh, yêu ma. Chỉ mong được thành người. Thầy đã là người lại tự bỏ mình đi tìm hồn phách khác. Đêm nay sao khỏi xót xa".
    Bát Giới cười khẽ: "Làm người có gì vui? Chúng ta đã dốc lòng theo đạo, ngày mai được lên chốn thần tiên, sung sướng biết bao nhiêu, thầy đừng luyến tiếc".
    Sa Tăng an ủi: "Thầy trò mình sắp hóa Phật mang đạo xuống khai sáng cho loài người, công quả vĩ đại lắm".
    Đường Tăng lắc đầu, nằm im hồi lâu, hai tay vẫn đặt lên tim, mắt vẫn nhắm, nước mắt trào ra ấm nóng lại. Rồi như trăn trối: "Ta ước gì đêm nay đừng sáng. Ta đau đớn cho mười mấy năm viễn du. Ngộ Không ơi ! Một đời con mong được thành người thì bị bắt ép phải theo ta để thành Phật. Bát Giới tự dối mình giác ngộ thật ra chỉ là đi tìm một chốn hoan lạc mới. Sa Tăng rời cõi u mê này sang cõi hoang tưởng khác mà lại hy vọng khai sáng. Còn ta? Không còn là người, không phải là người thì làm sao đồng cảm mà đòi khai sáng, cứu vớt con người".
    Ngộ Không sụp xuống nắm tay thầy nghẹn ngào: "Thầy đã nhận ra chân lý. Nhưng chậm quá rồi".
    Đường về. Qua sông. Thiên sứ cười và chỉ cho Đường Tăng thấy thân xác ông đang trôi dạt dưới cầu.
    Nhưng Đường Tăng đã không nghe thấy gì nữa. Đôi mắt vô hồn.
    chúc vui vẻ
    I lay My Love On You
  8. fw5

    fw5 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    0
    thôi, chúng ta giải trí một tí với mãu truyện sau đây :
    (do thầy Lê Đình Duy sưu tầm) tui ... giới thiệu
    software husband
    Husband (Returning late from work) :"Good Evening Dear, I'm now logged in."
    Wife??? : Have you brought the grocery?
    Husband : Bad command or filename.
    Wife??? : But I told you in the morning!
    Husband : Erroneous syntax. Abort?
    Wife??? : What about my new Blouse?
    Husband : Variable not found ...
    Wife??? : At least, give me your Cre*** Card, I want to do some shopping.
    Husband : Sharing Violation. Access denied...
    Wife??? : Do you love me or do you only love computers or are you just being funny?
    Husband : Too many parameters...
    Wife??? : It was a great mistake that I married an idiot like you.
    Husband : Data type mismatch.
    Wife??? : You are useless.
    Husband : It's by Default.
    Wife??? : What about your Salary?
    Husband : File in use ...
    Wife??? : What is my value in the family.
    Husband : Unknown Virus
    Wife???: By the way, who was the girl with you today?
    Husband: System Halted. Press Ctrl+Alt+Delete to reboot...
    (s.t)
    I lay My Love On You
  9. fw5

    fw5 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    0
    thôi, chúng ta giải trí một tí với mãu truyện sau đây :
    (do thầy Lê Đình Duy sưu tầm) tui ... giới thiệu
    software husband
    Husband (Returning late from work) :"Good Evening Dear, I'm now logged in."
    Wife??? : Have you brought the grocery?
    Husband : Bad command or filename.
    Wife??? : But I told you in the morning!
    Husband : Erroneous syntax. Abort?
    Wife??? : What about my new Blouse?
    Husband : Variable not found ...
    Wife??? : At least, give me your Cre*** Card, I want to do some shopping.
    Husband : Sharing Violation. Access denied...
    Wife??? : Do you love me or do you only love computers or are you just being funny?
    Husband : Too many parameters...
    Wife??? : It was a great mistake that I married an idiot like you.
    Husband : Data type mismatch.
    Wife??? : You are useless.
    Husband : It's by Default.
    Wife??? : What about your Salary?
    Husband : File in use ...
    Wife??? : What is my value in the family.
    Husband : Unknown Virus
    Wife???: By the way, who was the girl with you today?
    Husband: System Halted. Press Ctrl+Alt+Delete to reboot...
    (s.t)
    I lay My Love On You
  10. javel

    javel Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/03/2002
    Bài viết:
    1.288
    Đã được thích:
    0
    thiếu:
    wife???: why dont you enjoy me tonight?
    husband: the system too bad ... not enough speed and memory to run...
    Nothing impossible

Chia sẻ trang này