1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghề và nghiệp

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi tu_dinh_huong, 03/10/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    Chị lói thế ấy lào chứ ,lói thế chả hóa mình cũng thuộc phường nịnh thần gian nhân à ? (đụng chạm tự ái hơi nhiều người)
    To JimmyHoài : chưa !"nhiều tiền" thì kể ra cũng ko ít nhưng đọ thế lào với xếp H (chưa lên đến phó chưa mó đến trưởng chưa hưởng lương giám ) vẫn nghèo!đc cái thoải con gà mái nên ô sì kê ! nhưng đừng gọi là khao khọt nghe ..ấy chết.Lý do cứ như mọi khi đi "lâu ko gặp thì nhớ ,nhớ thì ...hì hì ..."
    Được soul_of_Stone sửa chữa / chuyển vào 13:50 ngày 07/10/2003
  2. Miracle

    Miracle Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    4.292
    Đã được thích:
    0
    oài, Tớ học ĐT-VT - BKHN giờ ra trường đi làm quản trị mạng cho 1 cái công ty ******** như cái trường BK cũng ******** không kém.
    Nghề và nghiệp ????.
    Ừ - thì cũng liên quan đến nhau.
    Nhưng tớ nghĩ - nghề và nghiệp giống thì tốt mà khác cũng chẳng sao. Cái chính là phải kiếm thật lắm tiền - Thế thôi.
    Tớ có thằng bạn học DT-VT - BKTPHCM mà ra trường nó đi bán vải sợi ( nhà nó có cửa hàng to vãi lúa ) Nó cũng chẳng có ý định đi làm cho công ty nào hết vì làm ở nhà lwương nó gấp gần 10 lần nó đi làm thuê.
    Híc híc, Bức xúc thật
    ==========================
    Thà hôn em một lần rồi ăn tát. Còn hơn cả đời nhìn thằng khác hôn em!!!
  3. NguaBatKham_HN

    NguaBatKham_HN Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    25/02/2003
    Bài viết:
    375
    Đã được thích:
    0
    Nhất trí với bạn Thiện chuối, cứ kiếm được tiền cái đã, thế thôi. Bức xúc vãi cả lúa non lúa già ra. Không có tiền là nhục đủ đường, gái nó cười thối mặt, Thiện nhờ.
    Nghề và nghiệp, hic, có thể làm nhiều nghề nhưng nghiệp thì có lẽ chỉ có một, cái nghiệp nó ăn theo cả đời. Như tớ, làm ối nghề rồi, nghề nào cũng thấy chán vãi, cái nghề tớ đang làm bây giờ cũng thế, thất nghiệp ở nhà thì thành ra hâm hâm. Mà học BK ra đi buôn thì đã ăn thua qué gì, thằng bạn tớ học khoa Đông phương học trường KHXH&NV, nghiên cứu văn hoá, đạo này nọ mãi bây giờ làm ở Sở điện lực, bây giờ chắc dùng kìm điện để viết tiếng Nhật, tiếng Hàn.. hehe.. Cái xã hội này quái đản thật!!!
    ------------------------
    Ngạo mình, ngạo đời..
    Cười mãi không thôi.
  4. missuta

    missuta Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Hay đây oánh nhau roài hehe.......
    Ây dà còn gần một năm nữa em mới fải lo đến chuyện nghề ngỗng đó..........Cứ chơi đã chưa suy nghĩ vội cho nó già người xấu gái lại ko ai iu .....
    If I could be an angel,
    I'd make your every wish come true
    But I'm only a human...
    just a girl who loving YOU!
  5. 209

    209 Moderator 1981 Gà HN

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    1.163
    Đã được thích:
    2
    Chẳng biết thế nào chứ Iem con non nớt chưa phải kiếm xiền , Nhưng cái gì đến rồi sẽ đến , thía này chắc phải học hỏi nhiều ở mấy anh chị trong 7X...ờ thôi ,
  6. tu_dinh_huong

    tu_dinh_huong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.752
    Đã được thích:
    0
    Đã hai tuần trôi qua kể từ ngày em chuyển sang nơi mới. Nhiều điều thú vị, và cũng nhiều điều khó hiểu. Có lẽ nơi đâu cũng thế, sếp luôn là đề tài bàn tán nóng hổi của các nhân viên.
    Có lẽ sếp nào cũng thế, một gánh nặng lớn về tài chính, lợi nhuận, về lỗ lãi, hàng họ, nợ nần... nên không phải ai cũng luôn có cách cư xử thoáng trong công việc. Tất lẽ dĩ ngẫu là khi sếp cáu lên, cho dù vì bất cứ lý do gì, nếu chẳng may nhân viên nào xớ rớ xuất hiện trước mặt sếp, ngay lập tức sẽ được hưởng toàn bộ cơn bực tức Và tất nhiên là nhân viên sẽ bực bội trong suốt cả ngày hôm đó... có khi thêm vài hôm tiếp sau.
    Từ lúc em vào đã nghe tin sếp sẽ đi cắt Amidan, phải 10 ngày sau mới nói được. Cả công ty có vẻ rất phấn khởi và hào hứng chờ đợi ngày sếp đi cắt "họng" Cuối cùng, ngày đó cũng tới. Ngay buổi sáng khi sếp vào viện, tất cả nhân viên ùn ùn kéo xuống phòng lễ tân dán tem bảo hành sf, kể cả trưởng phòng kỹ thuật, lẫn trưởng phòng kinh doanh, trưởng phòng kế toán ... rồi tán dóc, rồi ăn uống, cafe sinh tố đủ cả. Ầm ĩ và phấn khích như một cuộc mít tinh biểu tình
    Reng... tiếng chuông điện thoại, ko ai bảo ai, mọi người đều nín thở, có lẽ ai cũng có linh cảm riêng... Thì ra GĐ muốn gặp trưởng phòng kỹ thuật để dặn dò trước khi vào phòng mổ...... máy điện thoại vừa dập xuống, tất cả lại tranh nhau cười nói
    Reng... im lặng... lần này GĐ muốn gặp trưởng phòng kinh doanh.... đt dập ... cười nói.... Reng.... im lặng.... GĐ muốn gặp kế toán công nợ.... đt dập... cười nói... rieng.... im lặng.... GĐ muốn gặp trưởng kho...
    - Anh L vào phòng mổ mà cứ như trăng trối tiễn biệt í nhỉ
    Chiều, nghe tin GĐ đã ra khỏi phòng mổ, đã tỉnh. Mở mắt ra, câu đầu tiên GĐ viết hỏi chú trưởng kho đang ở đó:
    - Hôm nay có bán được nhiều hàng ko"
    - Nhiều lắm
    GĐ mỉm cười tươi rói và nhắm mắt ngủ tiếp
    Sáng nay tất cả trưởng phòng và PGĐ đồng loạt nhận được mess từ GĐ:
    - Có vấn đề gì cứ nhắn tin hỏi anh
    Tất nhiên, trong vòng 2 ngày thì cũng chưa có vấn đề gì cần hỏi cả. Nhưng có lẽ làm GĐ là thế. Tất cả những lo âu, lớn nhỏ, vơ vẩn hay thực tế, đều khiến họ đau đầu. Và giờ thì em hiểu rằng, làm giám đốc thật khó.
    ...Khi con tim cất tiếng hát vì yêu...có lẽ... trí tuệ không nên hát theo mà phải làm nhạc trưởng...
  7. tu_dinh_huong

    tu_dinh_huong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.752
    Đã được thích:
    0
    Thế là em lại tiếp tục đi. Lần này em ko hề cố ý muốn đi. Có lẽ cái số em nó thế. Mỗi công ty chỉ được làm nhiều nhất là tháng rưỡi.
    Vừa mới hết thời gian đào tạo 1 tháng, cty mở một chi nhánh ở nơi khác. Và vì thiếu nhân lực, nên rốt cuộc em phải tới đó. Thử thách và chiến đấu. Có lẽ, từ bé ông trời đã chia cho em cái số phận là luôn phải độc lập tác chiến trong nghề nghiệp.
    Chưa kịp quen với nếp làm việc, chưa kịp thân thiết với mọi người, giờ lại tới một nơi mới... bắt đầu gây dựng nền tảng cho công ty mới. Có quá sức với em không. Nhiều lúc em cứ tự hỏi, không hiểu sếp có đặt lòng tin và hy vọng ở mình quá nhiều không nhỉ. Liệu em có thành công được ko?? Liệu con đường sự nghiệp có phải bắt đầu đi lên từ đây không?? Tất cả chỉ phụ thuộc vào năng lực cá nhân của em. Em phải làm nhiều thứ, và em cũng phải biết nhiều thứ, nhiều hơn những cái em có, và nhiều hơn những cái em cần...
    Quản lý... công việc chẳng hề đơn giản với một đứa mới ra trường hơn 1 năm như em. Kinh doanh, công việc quen thuộc nhưng cũng đầy rẫy những cạm bẫy ở phía trước. Làm sao để mình không hút theo tiếng gọi của những tờ giấy bạc sột soạt, làm sao để tránh được những kẻ chỉ nhăm nhăm trông chờ sự sơ hở của người khác để lừa đảo. Làm sao để những quyết định phải là đúng, ko được phép sai...Làm sao để tìm được những mối quan hệ tốt để có thể phát triển cty... làm sao... ???? Quá nhiều cái đặt ra... Và em phát hiện ra rằng, em bắt đầu xuất hiện căn bệnh đau đầu...
    Tuần sau.. một tuần mới... và một sự khởi đầu mới ngoài sức tưởng tượng... Ly ơi cố lên...
    ...Khi con tim cất tiếng hát vì yêu...có lẽ... trí tuệ không nên hát theo mà phải làm nhạc trưởng...
  8. storekeeper

    storekeeper Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/01/2002
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0
    Gây dựng nền tảng cho một công ty mới là một việc khó nhưng cũng có nhiều điều thú vị lắm bé con ạ. Em hãy thử tưởng tượng những quy định, những luật lệ, những cách thức làm việc do mình đề ra, mình đặt ra được những người theo sau thực hiện. Đặc biệt khi những cách thức làm việc đó đem lại hiệu quả cho cả công ty thì có lẽ trong công việc không điều gì hạnh phúc bằng vậy.
    Khi bước chân vào làm ở công ty hiện tại chị cũng lớ ngớ và còn quá trẻ con. Một con bé với vài năm kinh nghiệm gia sư, 9 tháng kinh nghiệm thực tế và một tấm bằng tốt nghiệp còn chưa khô mực. Thực sự, khi đó chị đã từng nghi ngờ không hiểu mình có thể hoàn thành công việc hay không. Người sếp giỏi là người biết được năng lực của nhân viên và khai thác được hết khả năng của họ. Chị may mắn có một người sếp giỏi. Thực sự có những công việc khi được giao chị nghĩ chị không thể làm được, thế nhưng đã trót lao phải theo lao đến cùng. Và hình như cùng đường rồi cũng tìm ra đường giải pháp, việc đâu vẫn vào đó.
    Công việc lớn đầu tiên sếp giao cho chị làm là tổ chức bữa tiệc khai trương của công ty. Thực sự dường như khi đó công việc này quá sức với chị. Một con bé với gánh nặng cho một bữa tiệc hơn 200 khách từ năm châu đổ về. Sếp chị đã cười bảo chị "Sure, you can". Không hiểu có phải vì câu nói của ông hay nghĩ tới quy luật đào thải trong công việc, chị đã vừa làm, vừa run, vừa gọi điện học hỏi kinh nghiệm từ những anh chị đi trước. May mắn mọi cái đều suôn sẻ, các sếp cười vui vẻ. Giờ mỗi lầ đi dự tiệc của các công ty, nhìn hàng chục nhân viên của công ty chủ chạy nháo nhào lo sắp xếp mọi thứ nhiều lúc chị lại tự kiêu hãnh với mình. Ngày đó, chị chỉ có mình chị - một con bế 23 tuổi - quán xuyến từ A đến Z với sự hỗ trợ của hai anh đồng nghiệp nhưng đã giải quyết được số việc bằng của cả chục người làm trong bữa tiệc
    Bữa tiệc khai trương cũng tạo một bước ngoặt nhỏ trong công việc của chị. Tiệc tàn, chị có dịp đứng nói chuyện với giám đốc điều hành của tập đoàn, từ những lời khuyên của ông, chị quyết định xin làm thêm phần công việc chuyên môn. Bắt đầu học từ đầu, từ mớ lý thuyết đến công việc thực tiễn. Mọi cái đều mới mẻ nhưng thực sự cuốn hút. Công việc bận rộn hơn vì ngoài việc vẫn phải hoàn thành những công việc cũ, giờ chị phải vừa học vừa bắt tay vào làm công việc mới. Tuy nhiên, chị không bao giờ ân hận vì quyết định và những nỗ lực của mình ngày đó. Chị nghĩ chị đã được trả công cho những gì mình phấn đấu.
    Với cả hai công việc làm quản lý và chuyên môn là điều kiện cần và đủ để sếp giao cho chị một mình quản lý công việc ở Hà Nội. Và giờ đây, xét về một phương diện nào đó, chị khá hài lòng với những gì đang có. Một công việc trọn vẹn, thoải mái, một chính sách lương bổng khá hợp lý và ... đôi lúc có thể trốn làm đi chơi cùng 7x mà không sợ bị sếp chê trách
    Suy cho cùng, không có việc gì khó, chỉ cần mình ham thích công việc và nỗ lực hết mình thôi bé con ạ.
    Ly ơi, cố lến nhé!!!

    Always believe in you. Always believe in me. Always believe in our friendship!
  9. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    hehe ,thế mà iem cứ tưởng ko có việc gì khó chỉ sợ tiền ko nhiều cơ hoá ra là thế này . hứt ! Thảm nào hình như tại iem chả ham thích nên dù có cố gắng nỗ lực hết mình vẫn thấy mọi thứ thật khó khăn. Càng làm càng thấy chán ,càng làm càng thấy mệt .Vứt hết cũng ko xong .Lại hết đen đủi này đến đen đủi khác Hết sự vụ này đến sự vụ khác. Thấy mình giống người mù gỡ chỉ ,càng gỡ càng rối ,mãi ko ra , ức quá ! có phải tại thiếu i ốt gì đâu cơ chứ ? bức xúc thật sì trét sì trét sì trét !!!!
    Kể mà Trâu Quỳ ko trật hết chỗ thì cũng sang đấy làm 1 suất nghỉ ngơi an dưỡng ....đằng này ...ko biết trốn đi đâu cho rảnh nợ nữa ! mệt , bức xúc ! giết tôi đi còn hơn !..thà bắt tôi đứng dưới trời mưa ,thà bắt tôi đứng ngoài trời nằng ...còn hơn !..
    SoS ​
    -----><----- ​
  10. notbad

    notbad Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.715
    Đã được thích:
    0
    Đã mấy tuần loay hoay vì chiếc xe của chính mình. Tại sao thay cục nạp vào mà không được. Ban ngày thì vô tư đề thoải mái, còn tối đến bật đèn pha thì ôi thôi, chân sẽ phải hoạt động thay vì dùng bàn tay nắn nót cái nút đề. Khắp khu vực phố huế, chợ giời không kiếm nổi cục nạp nào tốt hơn. Có lẽ vấn đề nằm ở chỗ mình không phải là ...thợ.
    Đành chấp nhận chịu đựng vài tuần qua. Khổ nỗi xe thì đểu mà bọn sản xuất lại chơi đèn pha theo kiểu spacy hay avenis, ấy nói thế có khi mọi người tưởng xe xịn, nó chỉ đơn giản là cái đèn pha nó được đấu trực tiếp với điện ắc qui. Chẳng cần nổ máy, chỉ cần bật công tắc -----------> đèn sẽ sáng chói cho đến khi ... hết điện bình. Trong khi tất cả các loại xe bình thường khác thì cần phải nổ máy và dòng điện dùng cho đèn sẽ lấy từ điện nổ nghĩa là nếu ở chế độ ga lăng ti bình thường đèn pha sẽ chỉ bập bùng như ngọn nến, nếu ta càng tăng ga thì đèn càng phát sáng hơn.
    Một buổi sáng cũng tạm gọi là rỗi, muốn thử mình làm nhà ...sản xuất những chiếc xe bình thường. Nào tô vít, t8, t10 (một dụng cụ hình chữ T và theo cỡ 8, hoặc 10), đồng hồ điện, đèn thử (một dụng cụ đơn giản chỉ là 1 chiếc bóng đèn 12v để thử mát hoặc lửa). Dĩ nhiên phải trải qua rất rất nhiều lần mó máy thì lần này mới quyết định đổi điện đèn. rồi cũng tìm ra đường điện nạp, sau đó sẽ là đường ra đèn pha. Đấu nối chúng lại, bỏ qua đường điện trực tiếp từ bình ắc qui lên đèn pha. Thế là ta có một chiếc xe với đèn pha ... bình thường nghĩa là cường độ ánh sáng tăng giảm theo mức ga của xe.
    Quá hài lòng với công việc của mình, và việc đơn giản bây giờ chỉ là nổ máy thử trong khi ta cất dọn đồ nghề và rửa tay.
    Nhưng vấn đề lại nằm ở chỗ khi ta quay trở lại thì đèn của ta đã mất dù máy vẫn thình thịch tiếng tim. rất bực mình khi phải dỡ lại mọi thứ, kiểm tra thử và đau lòng khi được biết nạp của ta không còn ... nạp nữa. Nó đã bị quá tải. và Có lẽ bởi vì ta chưa phải là ... thợ.
    Việc cần làm bây giờ là thử 1 cục nạp khác và vấn đề vẫn chưa được ta hiểu rõ là liệu cuộn đèn (bộ phận phát điện trước khi qua cục nạp liệu có còn sông sót hay không). Giờ nghỉ trưa đến rất nhanh và được rút ngắn lại dành chỗ cho việc phá ... xe.
    Và người anh em ơi, ta cũng cố hoàn thành công cuộc phá ... mi đó. Lần này sẽ không chỉ là vấn đề nạp điện nữa, nhân cơ hội này cần phải thay chiếc khoá điện mà hình như với người lạ người quen chỉ cần đút chìa vào, lực chiều khoá người ta có thể mở xe ta như chính ta đút chìa của ta vào để mở. Quá mừng khi kiếm được ổ khoá điện với chiếc chìa 4 cạnh như chiếc mũi khoan trông khá là khủng bố. Rồi này thì dây ga nữa nhé, quá nặng cần phải thay. Một chiếc buzi xịn nhât trong các loại đểu bởi vì hoàn toàn không thể kiếm được chiếc xịn hơn.Mặc dù lão bán hàng luôn mồm quảng cáo: em cứ dùng thử đi, loại này còn xịn hơn cả của thái. Chả là cũng toàn thấy chữ tầu nổi trên buzi, trông cũng có vẻ là đồ xịn của ... tầu. (dĩ nhiễn là không giống như mấy loại chữ nổi mết in ra păng nhưng đích thực lại là tầu ... địa phương trăm phần trăm),
    Còn nhiều điều để nói nhưng chuyện đó ....để sau. Về ăn cơm đã. 1 ngày khá mệt mỏi. Và dĩ nhiên là anh bạn của ta vẫn lanh tanh bành ở nguyên vị trí đó, còn ta thì xe ôm đưa về rồi. May mà ta vẫn còn nguyên vẹn.
    When I need youJust close my eyes and I'm with youAnd all that I so want to give youIts only a heart beat away
    When I need loveI hold out my hands and I touch loveI never knew there was so much loveKeeping me warm night and day

Chia sẻ trang này