1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nghĩ gì về thơ ca hiện nay?

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi janiloveyou, 08/03/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dailongthong

    dailongthong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2007
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Thế này nhé! Hiện nay có rất ít người dám bỏ ra mấy chục ngàn để mua một tập thơ về đọc. Nếu là bạn, bạn có bỏ tiền ra để mua thơ không? Và theo bạn, liệu cuộc sống này không có thơ thì có ổn không? Tôi đang nghĩ về thơ hôm nay như thế! Và (theo cá nhân tôi), nếu bạn trả lời được mấy câu hỏi trên, có nghĩa là bạn đã biết là mình nghĩ về thơ hiện nay như thế nào rồi đấy!
  2. untitled

    untitled Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    To bác Jani:
    Đã gọi là có máu văn nghệ sỹ thì nó phải ngông một tí chứ bác. Tự do phóng khoáng là chính ấy mà.
    Untitled có vài bài thơ nhưng cũng chả biết post vào đâu cho hợp lý cả. Hay là lập một topic riêng. Untitled không khoái thơ tình (yêu nam nữ) lắm, đang dự định lập một topic thơ non-tình rồi gom bài của mọi người lại nhưng chưa có thời gian để đọc box của chúng ta nữa. Không biết có bác mod nào hứng thú làm không.
  3. nhudinhthuan

    nhudinhthuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2004
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Xin được gửi vào đây 2 bài thơ như một bình lộn của tui với luồng này và với thi ca hiện nay.
    vịnh thi nhân
    phải đời vướng thói háo danh
    được đôi ba chữ dính vành môi cong
    tập tành lấy dáng thong dong
    miệng ngâm, tay chắp sau mông la cà
    nhàn cư vịn thói điêu toa
    trăng trời, mây nước, hoa cà, dây mơ
    ấy thì cũng gọi là thơ
    miệng phun, cằm gật, ngẩn ngơ khen thầm
    cái chôn thời để trong quần
    thơ phải mấy lần đội nó đi khoe
    này thì em vịnh ông nghè
    mắm tôm chấm với cháy khê khắm mồm
    này thì em vịnh đĩ thôn
    đánh ghen mấy mụ sồn sồn chửi nhau
    còn em tâm sự một bầu
    đem thơ ra trút để hầu chốn văn
    cái từ nặn ở kẽ răng
    phun châu, nhả ngọc, ai bằng em đây
    tụt quần, nằm ngửa, dạng thây
    văn chương đánh đĩ lại hay chửi đời
    mõm gào, miệng réo ai ơi
    buồn trên, buồn dưới có người nào hay?
    lời hoa mĩ với gió mây
    ai xui phải kiếp đọa đầy cùng thơ
    chặt câu, bẻ chữ i tờ
    ngổn ngang vần điệu chổng trơ ra nằm
    độ mười mấy ngữ lăng nhăng
    đố ai giải nghĩa, đối đăng thơ này
    đấy vài chúng bạn bảo hay
    khen mình, mình mới có ngày khen cho
    mẹ em thiếu giấy nhóm lò
    thơ em bỗng hóa ra tro lên trời
    yêu đương là nhẽ con người
    nhớ thương, thương nhớ cũng thời thành thơ
    cuồng say, mê dại, mộng mơ
    đem cho thiên hạ ngẩn ngơ mà thèm
    hôn nhiều hóa bệnh suyễn hen
    hẹn nhiều mà chẳng mặt tiền ngán nhau
    ôm đằng trước, ấp đằng sau
    là thơ bóp đến nát nhàu tình duyên
    luồn tay nắn cái ví tiền
    sờ cho thỏa mộng hão huyền nhiều đêm
    rồi thì nhớ, bỗng lại ghen
    dỗi hờn đủ để thơ biên vạn bài
    hôm qua mẹ bị đi ngoài
    thế là thơ cũng sóng soài nằm thương
    treo trên giá, xếp đầu giường
    in bao nhiêu tập tặng phường ve chai
    trách sao phải phận lắm tài
    thơ như nước chảy ra ngoài biển khơi
    như nòng nọc lúc trở trời
    bao nhiêu đấy, vịnh cái người nhà thơ
  4. nhudinhthuan

    nhudinhthuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2004
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Bài thứ hai
    phú ông chơi chữ [/]
    đã qua cái tuổi tứ tuần
    tiền giắt đầy quần nhưng thiếu tí danh
    bao năm vướng cõi học hành
    chữ ở trên cành sao với được đây
    đêm nằm vắt trán lên tay
    mơ có một ngày thơm họ, thơm tên
    mộng văn chương, đã lụy phiền
    đợi cóc thiếu tiền, cóc sẽ đi vay
    rồi ông đổi lấy thơ hay
    biên tên, điền họ, đợi ngày xưng danh
    "trời ***g lộng, nước da xanh
    mấy con cò lả dập dềnh bay đi
    có cô da trắng tựa chì
    vén quần, kênh gối rầm rì tưới hoa
    sư thầy giở ngón cà sa
    nam mô vụng trộm ngó qua cái đùi
    lắc đầu, chẹp miệng: eo ôi!
    gái chưa chồng, cứ lả lơi gieo tình"
    "kìa non nước với trăng xinh
    mụ già móm ước một mình một xuân
    cối giầu bỏ mặc dưới chân
    khuỳnh tay chống nạnh ngó sân nhà người
    sân nhà người, có kẻ ngồi
    với một đĩa mồi trên cái chõng che
    rượu nồng tiếp chút máu dê
    cợt con mẹ đĩ, hả hê gọi mời
    thằng Bờm véo trộm nắm xôi
    quạt mo đón cái gió giời lẳng lơ"
    ấy thì cũng gọi là thơ
    bỏ tiền thỏa chí mộng mơ văn đàn
    thói thi nhân, đã lăng loàn
    phú ông háo cái danh toàn hư không
    "này thì thơ vịnh cặp mông
    nhấp nhô trên đồng bón thúc lúa chiêm
    mấy cô cắt cỏ quên liềm
    má núm đồng tiền hóng chuyện lôi thôi
    vểnh tai nghe ngóng sự người
    cái miệng tươi cười tọc mạch buôn dưa"
    nghênh ngang phải thói khó ưa
    bị đeo mấy chữ, gậy khua quanh làng
    phú ông học lấy thói sang
    xỏ chân guốc, ghé họ hàng giảng thơ
    "trống choai mà đuổi mái tơ
    thầy nho có trứng trong bồ để xơi
    thói văn chương, đã hại người
    nhàn cư rỗi việc cứ ngồi mà ngâm
    thầy nho vốn đã bị hâm
    lại thơ với thẩn rồi đâm hỏng đời
    vợ thầy giữa chợ kêu giời
    áo, cơm, chè, thuốc có người nào cho
    hám danh hão gọi nhà thơ
    văn chương đói mốc chổng trơ ra nằm"
    "mây đưa gió, gió vờn trăng
    có cô đi tắm đương nằm mé ao
    ếch nhái kêu, giục đậy vào
    tênh hênh hóng, có ma nào muốn xem
    muốn xem cái nhụy cành sen
    gần bùn mà chẳng ố hoen mùi bùn
    giữa khuya cô nhẩy thùm thùm
    giai tơ nó nấp trong lùm cây sung
    ánh sao đêm liếc lạnh lùng
    gió nam vuốt nhẹ lướt từng miếng da
    cô đi tắm có lạc nhà
    thói đêm tằng tịu trăng hoa cõi lòng
    hồng nhan phải cạ anh hùng
    thuyền quyên thẹn cuộc má hồng rộ xuân"
    văn chương đâu phải họa hoằn
    kìa bầy rỗi việc, đây thằng lông bông
    nhàn cư phiền lụy sầu đong
    rồi phun từng mớ thơ trong, thơ ngoài
    bao nhiêu đấy cứ tuôn hoài
    phú ông thiếu tài cũng lại phun thơ
    này thì mộng với chả mơ
    này thì bày giãi nhuốc nhơ tâm hồn
    kết yêu đương, dại tủi hờn
    hết than nhân thế lại thương lấy thời
    này thì thơ dạy đạo người
    bút tre, con cóc cứ ngồi trong thơ
    lắm tiền đem rước gái tơ
    chứ ham danh hão bây giờ mấy ai?
  5. tang_long_ngoa_ho

    tang_long_ngoa_ho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2004
    Bài viết:
    178
    Đã được thích:
    0
    Tớ nghĩ là có những người họ có sự nghiệp rất tốt,chỉ coi thơ văn như một thú vui nho nhỏ,lúc nào rỗi rãi có cảm hứng thì làm vài bài,như ***** hay cụ Phan Bội Châu chẳng hạn,như thế rất hay.
    Còn những người ngồi cả ngày cố nghĩ ra thơ để được nổi tiếng,được mọi người biết đến,thơ họ gượng gạo chứ không mang tính cảm hứng

Chia sẻ trang này