1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

NGHÌN LỜI GIẢI ĐÁP VỀ PHỤ NỮ VÀ CƠ THỂ NỮ GIỚI-tác giả DAVID ELIA GENEVÈVE DOUCET - người dịch Vũ Đì

Chủ đề trong 'Giáo dục Giới tính' bởi 9403, 21/03/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    CHƯƠNG 11
    BỆNH PHỤ KHOA

    11.1. Điều trị ?okhí hư?
    Có người phụ nữ nào thoát được nỗi khó chịu này. Khí hư là triệu chứng khiến 80% bệnh nhân nữ tìm đến thầy thuốc phụ khoa. Tất nhiên người ?obình thường? tì không bị khí hư, nhưng ai dám vỗ ngực lúc nào cũng hoàn toàn khoẻ mạnh, không hề bị cúm bao giờ? Cho nên nếu bạn có thấy khí hư, đừng có hốt hoảng. Tuy nhiên mỗi loại khí hư đều có nguyên nhân riêng và cần điều trị đúng cách. Đừng nghe có thầy thuốc nói ?oĐấy là một trong những phiền nhiễu đối với phụ nữ? đề rồi không chữa. Nói thé không đúng. Khí hư cần phải chữa và chữa được.
    Nguyên nhân là âm đạo hoặc cổ tử cung tiết ra quá nhiều chất nhờn, phần lớn do nhiễm khuẩn, ít khi do rối loạn hoóc ?" môn hay dị ứng.
    11.2. Những triệu chứng ngứa, phồng da, đau bụng dưới.
    Nên nhớ rằng không làm gì có triệu chứng điển hình cho các bệnh nhiễm khuẩn đường sinh dục. Tất nhiên trước hết là khí hư (có thể trắng, xanh lá cây hoặc vàng, loãng và đặc, không mùi hay mùi khẳm?) nhưng khí hư có tiết ra ngoài rất ít khiến bệnh nhân không để ý.
    Trong lúc khám phụ khoa thường kỳ, nhiều khi thầy thuốc phát hiện ra những nhiễm khuẩn âm đạo hoặc cổ tử cung mà bệnh nhân hoàn toàn không biết.
    Trái lại, những dấu hiệu bệnh nhân đưa ra khi đến tìm thầy thuốc lại hết sức đa dạng. Nhưng khi khám, thầy thuốc không thể làm được. Những triệu chứng bệnh nhân thường kể là: ngứa âm hộ, sưng rát âm đạo, đi tiểu buốt, giao hợp thấy đau và nđau tiếp diễn khá lâu sau đó. Khí hư ra nhiều vào lúc trước, trong hoặc sau kỳ hành kinh và bệnh nhân còn lấy làm lại tại sao sau một giao hợp ?okhả nghi? thấy khí hư ra nhiều? hoặc thú nhận là đã bị nhu thế này mấy tháng nay rồi. Rồi họ kêu đau bụng dưới, đau trong hông (có người kêu là đau thận)... Và tất cả những triệu chứng ấy đều kèm theo sốt và ra ít huyết sau khi giao hợp.
    Muốn chữa khỏi những triệu chứng ấy, phải tìm cho ra đích danh thủ phạm: khám phụ khoa đã đành, nhưng còn cần tìm vi khuẩn bằng xét nghiệm.
    11.3. Đánh giá mức độ nghiêm trọng của bệnh.
    Những lời kể của bệnh nhân không đủ để thầy thuốc xác định nguyên nhân mà phải tiến hành khám phụ khoa toàn diện để biết tính chất của khí hư, những chỗ tổn thương ra sao. Thầy thuốc có thể sinh thiết ngay niêm dịch để đưa vào kính hiển vi soi xem có thấy nấm hay trùng trichomonase không. Nhưng thông thường thầy thuốc gửi bạn đi xét nghiệm ở các phòng xét nghiệm chuyên môn.
    11.4. Những vật phẩm đưa đi xét nghiệm.
    Không có gì khiến bạn phải sợ hãi, chỉ là người ta dùng chiếc que như chiếc tăm có boonghay lấy niêm dịch ở vài chỗ: lỗ tiểu, hậu môn, âm đạo, cổ tử cung và những tuyến Skene và Bartholin. Xin nhắc lại bạn không thấy đau gì hết, có chăng chỉ hơi bị vướng do mỏ vịt mở ra mà thôi.
    Chỉ cần chú ý, trước khi đến phòng xét nghiệm, đừng làm vệ sinh âm đạo trong vòng 24 tiếng đồng hồ.
    11.5. Các thứ "nấm" ấy là do đâu?
    Hiện nay, người ta ngày càng phát hiện phụ nữ hay có nấm. Phải chăng đã dùng quá nhiều kháng sinh làm thay đổi độ pH trong tử cung, tạo điều kiện cho các nấm phát triển? Hoặc cũng do viên ngừa thai và các thuốc diệt tinh trùng làm ảnh hưởng? Nhưng giả thiết thứ hai xem chừng ít đáng tin hơn.
    Các nấm từ đâu tới? Có thể giao hợp hoặc ăn gì đó (trường hợp này, ruột là nơi chuyên chở thủ phạm tới), mà cũng có thẻ chỉ do đụng chạm ngoài da.
    Nấm có thể có trong nước (coi chừng các ao, hồ, kể cả các bể bơi).Ngay nước biển cũng có thể là thứ dẫn nấm. Coi chừng cả cát ngài biển, không được nước biển "rửa sạch" lắm đâu. Nguy nhất là bãi cát ven sông, ven hồ mà các bạn nằm phơi nắng.
    Thứ nấm gây bệnh hay gặp nhất là candida albica làm cho khí hư ra ít, màu trắng và khá đặc, giống như váng sữa hoặc những viên nhỏ giấy thấm ngấm nước. Loại nấm mà nếu ở trong âm đạo thì không tạo khí hư và cũng không tỏ dấu hiệu gì có thể phát hiện bằng mắt, nhưng lại làm bạn rất ngứa, những chỗ đỏ ở âm đạo và âm hộ khiến bạn hết sức khó chịu. Khi đó giao hợp sẽ rất khó khăn và đau đớn. Tuy thứ nấm này không gây nguy hiểm nhưng làm ta ngứa ngáy đến mức không chịu đựng nổi. Bạn hãy kiên trì điều trị và chắc chắn sẽ khỏi.
    11.6. Một cách điều trị nấm giản dị.
    Chữa nấn thường đơn giản, dễ khỏi. Có thứ thuốc hình trứng đặt vào âm đạo dùng trong 6 ngày là khỏi. Cũng có thể uống thuốc từ 6 đến 10 viên mỗi ngày, trong 12 ngày liền. Ngoài ra có thể bơm dung dịch kiềm nâm (chủ yếu là bicarbonate Na) vào âm đạo và bôi thuốc mỡ chống nấm bơm vào những khu cần chứa (âm hộ, bìu và ********* nam giới).
    Thuốc chữa nấm thì nhiều và đều có công hiệu. Nhưng bệnh dễ tái phát và bạn sẽ phải chữa lại nhiều lần. Nhiều bạn, bệnh đã khỏi nhưng cứ mỗi lần giao hợp, bệnh lại tái phát. Cho nên phải chữa cả bên nam vì bên nam cũng dễ bị mắc. Và cuối cùng xin nhắc lại lần nữa là nấm không phải bệnh nguy hiểm.
  2. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.7. Trùng trichomonase (20% phụ nữ mắc) thường là lây trong lúc giao hợp.
    Trichomonase là một loại ký sinh trùng, hết sức hay mắc, gây đau rát ở âm hộ và âm đạo, khiến cho khí hư ra nhiều, loãng, màu xanh nhat, hơi có bọt và mùi rất khó chịu. Thông thường là lây theo con đường giao hợp, cũng có thể do mặc quần áo bẩn và do ruột đưa sang. Bệnh không nghiêm trọng nhưng cần chữa cẩn thận vì dễ bị tái phát.
    11.8. Trichomonase: Nam giới cũng phải chữa.
    Ngay cả trường hợp nam giới không có biểu hiện gì nhưng rất có thể mang bệnh tiềm ẩn. Cho nên phải thuyết phục để bên phía nam giới cũng cùng chữa. Chỉ 3 - 4 ngày là thấy dễ chịu nhưng vẫn phải dùng cho hết liều quy định. Thường 90% trường hợp khỏi. Nếu là thuốc metronidazole thì phải kiêng uống rượu trong thời gian dùng thuốc. Dạ dày không chịu đựng nổi hai thứ cùng metronidazole + rượu.
    11.9. Gạc thấm để quên trong âm đạo cũng là nguyên nhân gây bệnh.
    Nếu bạn để quá lâu mà không lấy ra là bệnh dễ xuất hiện và vi khuẩn có thể lan lên đến tận vòi trứng.
    Bạn đừng coi thường. Tình trạng "quên" rất hay xảy ra. Khi đó, khí hư sẽ có mùi hôi rất khó chịu. Bạn hãy lấy ngay ra bằng cách ngồi xổm và dùng ngón tay đã bôi vaseline hoặc nhờ thầy thuốc phụ khoa lấy ra hộ.
    11.10. Cần phải chịu đựng những viên thuốc trứng.
    Khi nói đến thuốc trứng chữa khí hư là phụ nữ nào cũng ngại chỉ vì một lý do là những viên trứng dễ tuột ra ngoài. Những ai chưa quen với môn phụ khoa nên biết rằng thuốc dùng chữa các bệnh nhiễm trùng ở âm đạo cũng như cổ tử cung đều được chế dưới hình thức viên trứng, hơi mềm, có thể nhét vào âm đạo. Viên này có tác dụng mạnh và trực tiếp. Dùng điều trị tại chỗ bao giờ cũng tốt hơn là dùng theo kiểu toàn thân bằng cách uống các loại kháng sinh.
    Viên trứng được nhét vào âm đạo sẽ tan dần và tác động vào toàn bộ mặt trong của âm đạo, vào đúng ngay những vị trí tổn thương. Có thể dùng thứ màng mỏng đắp bên ngoài để giữ thuốc, dùng gạc thì không nên vì có thể giảm tác dụng của viên trứng trong thời gian dùng thuốc.
    11.11. Vài lời khuyên giúp các bạn tránh được những khó chịu về bệnh phụ khoa.
    Không ai có thể tin chắc là mình không bị mắc bệnh phụ khoa. Những trục trặc phụ khoa dính liền với hoạt động ******** bình thường. Nếu muốn hoàn toàn không mắc bệnh phụ khoa, chỉ có cách là không tiếp xúc với nam giới, chịu nhịn hoạt động ********, không mang thai và không uống viên ngừa thai! Sau đây là vài lời khuyên giúp các bạn giảm bớt những nỗi khó chịu:
    1. Nếu bạn dùng thuốc kháng sinh theo đường uống (bất kể lý do gì: viêm họng, viêm phế quản...) các bạn đều nên kết hợp dùng viên trứng chống nấm đặt vào âm đạo.
    2. Nếu bạn hay bị nấm tái phát thì không nên dùng viên ngừa thai mà nên đặt vòng hoặc màng ngăn.
    3. Chú ý thay gạc vệ sinh đều đặn.
    4. Lúc đi ngoài xong, bạn nên chùi bằng cách đwa giấy vệ sinh theo chiều từ âm hộ và hậu môn để tránh đưa mầm nấm từ hậu môn về phía âm hộ. Ở nơi công cộng cũng như ngồi tau xe, bạn nên coi chừng ghế và mọi chỗ đặt mông lên.
    5. Khi bị trùng nâm trichomonase, coi chừng đối tượng nam giới. Rất có thể bạn lây anh ta. Nếu như ban không thuyết phục được bên nam giới cùng điều trị song song thì yêu cầu anh ta dùng bao *********.
    6. Vài yêu cầu khác: trước khi giao hợp, cần rửa bàn tay sạch sẽ. Nên nhớ rằng sạch sẽ tinh khiết giúp cho việc ôm ấp, vuốt ve thêm phần thích thú.
    11.12. Coi chừng một số xà - phòng, một số muối tắm.
    Nếu bạn không thích dùng xi - líp bằng ni - lông hoặc một loại xà - phòng nào đó thì đừng cố. Bởi vì cần tránh những thứ gì mà bạn thấy không thích hợp và kích thích niêm mạc da của bạn. Nhiều bệnh nhiễm đường sinh dục là do bạn quên không thay gạc thấm vệ sinh đúng thời hạn hoặc vì màng ngăn đặt không tốt vì chiếc quần bó quá chật. Cẩn thận cả việc dùng viên ngừa thai đặt vào trong âm đạo. Nên nghi ngờ những loại "vệ sinh" mà da của bạn không chịu, các loại chất khử mùi làm kích thích da, các thứ "muối" tắm hoặc xà - phòng nhiều bọt... có thể gây dị ứng cho da của bạn. Nên nhớ rằng nhiều khi chỉ cần gạt bỏ nguyên nhân gây viêm là bệnh đã khỏi rồi.
  3. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.7. Trùng trichomonase (20% phụ nữ mắc) thường là lây trong lúc giao hợp.
    Trichomonase là một loại ký sinh trùng, hết sức hay mắc, gây đau rát ở âm hộ và âm đạo, khiến cho khí hư ra nhiều, loãng, màu xanh nhat, hơi có bọt và mùi rất khó chịu. Thông thường là lây theo con đường giao hợp, cũng có thể do mặc quần áo bẩn và do ruột đưa sang. Bệnh không nghiêm trọng nhưng cần chữa cẩn thận vì dễ bị tái phát.
    11.8. Trichomonase: Nam giới cũng phải chữa.
    Ngay cả trường hợp nam giới không có biểu hiện gì nhưng rất có thể mang bệnh tiềm ẩn. Cho nên phải thuyết phục để bên phía nam giới cũng cùng chữa. Chỉ 3 - 4 ngày là thấy dễ chịu nhưng vẫn phải dùng cho hết liều quy định. Thường 90% trường hợp khỏi. Nếu là thuốc metronidazole thì phải kiêng uống rượu trong thời gian dùng thuốc. Dạ dày không chịu đựng nổi hai thứ cùng metronidazole + rượu.
    11.9. Gạc thấm để quên trong âm đạo cũng là nguyên nhân gây bệnh.
    Nếu bạn để quá lâu mà không lấy ra là bệnh dễ xuất hiện và vi khuẩn có thể lan lên đến tận vòi trứng.
    Bạn đừng coi thường. Tình trạng "quên" rất hay xảy ra. Khi đó, khí hư sẽ có mùi hôi rất khó chịu. Bạn hãy lấy ngay ra bằng cách ngồi xổm và dùng ngón tay đã bôi vaseline hoặc nhờ thầy thuốc phụ khoa lấy ra hộ.
    11.10. Cần phải chịu đựng những viên thuốc trứng.
    Khi nói đến thuốc trứng chữa khí hư là phụ nữ nào cũng ngại chỉ vì một lý do là những viên trứng dễ tuột ra ngoài. Những ai chưa quen với môn phụ khoa nên biết rằng thuốc dùng chữa các bệnh nhiễm trùng ở âm đạo cũng như cổ tử cung đều được chế dưới hình thức viên trứng, hơi mềm, có thể nhét vào âm đạo. Viên này có tác dụng mạnh và trực tiếp. Dùng điều trị tại chỗ bao giờ cũng tốt hơn là dùng theo kiểu toàn thân bằng cách uống các loại kháng sinh.
    Viên trứng được nhét vào âm đạo sẽ tan dần và tác động vào toàn bộ mặt trong của âm đạo, vào đúng ngay những vị trí tổn thương. Có thể dùng thứ màng mỏng đắp bên ngoài để giữ thuốc, dùng gạc thì không nên vì có thể giảm tác dụng của viên trứng trong thời gian dùng thuốc.
    11.11. Vài lời khuyên giúp các bạn tránh được những khó chịu về bệnh phụ khoa.
    Không ai có thể tin chắc là mình không bị mắc bệnh phụ khoa. Những trục trặc phụ khoa dính liền với hoạt động ******** bình thường. Nếu muốn hoàn toàn không mắc bệnh phụ khoa, chỉ có cách là không tiếp xúc với nam giới, chịu nhịn hoạt động ********, không mang thai và không uống viên ngừa thai! Sau đây là vài lời khuyên giúp các bạn giảm bớt những nỗi khó chịu:
    1. Nếu bạn dùng thuốc kháng sinh theo đường uống (bất kể lý do gì: viêm họng, viêm phế quản...) các bạn đều nên kết hợp dùng viên trứng chống nấm đặt vào âm đạo.
    2. Nếu bạn hay bị nấm tái phát thì không nên dùng viên ngừa thai mà nên đặt vòng hoặc màng ngăn.
    3. Chú ý thay gạc vệ sinh đều đặn.
    4. Lúc đi ngoài xong, bạn nên chùi bằng cách đwa giấy vệ sinh theo chiều từ âm hộ và hậu môn để tránh đưa mầm nấm từ hậu môn về phía âm hộ. Ở nơi công cộng cũng như ngồi tau xe, bạn nên coi chừng ghế và mọi chỗ đặt mông lên.
    5. Khi bị trùng nâm trichomonase, coi chừng đối tượng nam giới. Rất có thể bạn lây anh ta. Nếu như ban không thuyết phục được bên nam giới cùng điều trị song song thì yêu cầu anh ta dùng bao *********.
    6. Vài yêu cầu khác: trước khi giao hợp, cần rửa bàn tay sạch sẽ. Nên nhớ rằng sạch sẽ tinh khiết giúp cho việc ôm ấp, vuốt ve thêm phần thích thú.
    11.12. Coi chừng một số xà - phòng, một số muối tắm.
    Nếu bạn không thích dùng xi - líp bằng ni - lông hoặc một loại xà - phòng nào đó thì đừng cố. Bởi vì cần tránh những thứ gì mà bạn thấy không thích hợp và kích thích niêm mạc da của bạn. Nhiều bệnh nhiễm đường sinh dục là do bạn quên không thay gạc thấm vệ sinh đúng thời hạn hoặc vì màng ngăn đặt không tốt vì chiếc quần bó quá chật. Cẩn thận cả việc dùng viên ngừa thai đặt vào trong âm đạo. Nên nghi ngờ những loại "vệ sinh" mà da của bạn không chịu, các loại chất khử mùi làm kích thích da, các thứ "muối" tắm hoặc xà - phòng nhiều bọt... có thể gây dị ứng cho da của bạn. Nên nhớ rằng nhiều khi chỉ cần gạt bỏ nguyên nhân gây viêm là bệnh đã khỏi rồi.
  4. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.13. Nút thấm gạc vệ sinh cần thay luôn.
    Hiện nay, phụ nữ phổ biến dùng nút thấm trong thời gian hành kinh. Dúng là rất tiện lợi, vừa dễ mang, vừa kín đáo, huyết ra thấm vào trong đó cũng hạn chế cả việc bốc mùi. Nhưng nhiều phụ nữ dùng cả trong lúc có khí hư và hay lơ đễnh, không thay kịp thời. Đấy là một trong những nguyên nhân dễ gây viêm nhiễm đường sinh dục nhất.
    Bạn nên nhớ rằng thời gian kinh nguyệt, vi khuẩn rất dễ tác động, cho nên cần hết sức cẩn thận trong việc sử dụng nút thấm và phải thay luôn.
    11.14. Khí hư có thể có ở các thiếu nữ mới lớn.
    Con gái bạn nhăn nhó, hay gãi và rây bẩn ra đũng quần? Bạn nên biết rằng vào tuổi non trẻ ấy, con gái vẫn có thể bị viêm nhiễm, thường là ngoài âm hộ, ít khi vào âm đạo. Các em có thể bị dị ứng (vải xi - líp, vải quần thô nhám cọ sát vào da) hoặc bị nấm cũng như trùng trichomonase. Coi chừng co khi các em thủ dâm và cho thứ gì đó lọt vào âm đạo (khuy, cặp tóc, que diêm...).
    Thầy thuốc khám cũng nên nghĩ đến bệnh đái tháo. Đừng nên coi thường thứ gì và ở đây vai trò người mẹ cũng như cách chữa (thường là nhỏ vào âm đạo những dung dịch kháng thích hợp).
    11.15. Mang thai là không sợ mắc bệnh viêm nhiễm nữa?
    Có người quan niệm có thai là tránh được các viêm nhiễm đường sinhdục, thế là lầm. Chúng ta thấy trong thời gian mới có thai, thường khí hư ra rất nhiều. Nói chung khí hư ấy không có hại và không cần chữa chạy gì nhưng những vi khuẩn Doderlein chứa rất nhiều trong chất nhầy âm đạo tuy mang tính a - xít, có tác dụng diệt khuẩn, nhưng lại tạo thuận lợi cho nấm phát triển, nấm và trùng trichomonase có nhiều khả năng xâm nhập. Tốt nhất là nên điều trị bằng viên trứng chống nấm hơn là uống thuống kháng sinh, có thể hại cho thai.
    11.16. Khí hư vào tuổi mãn kinh: Cần tìm nguyên nhân.
    Đừng nghĩ mãn kinh rồi thì bạn được yên ổn. Không đâu, mỗi thời kỳ đều có những rắc rối của nó. Do không còn hoóc - môn estrogène nữa, trứng thôi không rụng lại sinh ra một loại rắc rối khác, vi khuẩn Doderlein hết, thế là môi trường a - xít trong âm đạo chấm dứt, không còn sự bảo vệ chống các vi khuẩn xâm nhập. Niêm mạc khô đi không còn thứ gì giữ độ ẩm trong đó để chống vi khuẩn. Cho nên khi thấy khí hư ra, bạn cần cảnh giác và đến thầy thuốc khám tìm nguyên nhân ngay.
    11.17. Sau khi khỏi, phải khôi phục lại âm đạo.
    Bạn viêm nhiễm đường sinhdục, bạn uống thuốc kháng sinh hay đặt thuốc tại chỗ. Bạn đã biết, kháng sinh diệt vi khuẩn nhưng đồng thời cũng giết luôn những mầm tốt mà bây giờ chúng ta cần phải khôi phục lại. Cũng như việc khôi phục vi khuẩn có ích cho đường ruột sau một đợt điều trị bằng kháng sinh thì việc khôi phục này cũng cần thiết đối với đường sinh dục, trước hết lại gây vi khuẩn Doderlein có bán sẵn trong các hiệu thuốc những viên trứng chứa mầm vi khuẩn quý giá này.
    11.18. Khí hư thật và khí hư giả
    Cần phân biện khí hư thật (cần phải điều trị) và khí hư giả, thật ra là chất nhờn bôi trơn do cổ tử cung tiết ra, hoàn toàn vô hại. Chất nhờn này được tiết ra cùng với lúc rụng trứng do hảnh hưởng của các estrogène, nếu như estrogène được sản xuất ra nhiều hoặc có khi do viên estrogène mạnh mà thầy thuốc kê đơn cho bạn vào sau lúc sinh đẻ hoặc nạo thai. Bạn nên cẩn thận đừng lẫn lộn hai thứ. Và nếu còn nghi ngại thì tìm đến thầy thuốc.
  5. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.13. Nút thấm gạc vệ sinh cần thay luôn.
    Hiện nay, phụ nữ phổ biến dùng nút thấm trong thời gian hành kinh. Dúng là rất tiện lợi, vừa dễ mang, vừa kín đáo, huyết ra thấm vào trong đó cũng hạn chế cả việc bốc mùi. Nhưng nhiều phụ nữ dùng cả trong lúc có khí hư và hay lơ đễnh, không thay kịp thời. Đấy là một trong những nguyên nhân dễ gây viêm nhiễm đường sinh dục nhất.
    Bạn nên nhớ rằng thời gian kinh nguyệt, vi khuẩn rất dễ tác động, cho nên cần hết sức cẩn thận trong việc sử dụng nút thấm và phải thay luôn.
    11.14. Khí hư có thể có ở các thiếu nữ mới lớn.
    Con gái bạn nhăn nhó, hay gãi và rây bẩn ra đũng quần? Bạn nên biết rằng vào tuổi non trẻ ấy, con gái vẫn có thể bị viêm nhiễm, thường là ngoài âm hộ, ít khi vào âm đạo. Các em có thể bị dị ứng (vải xi - líp, vải quần thô nhám cọ sát vào da) hoặc bị nấm cũng như trùng trichomonase. Coi chừng co khi các em thủ dâm và cho thứ gì đó lọt vào âm đạo (khuy, cặp tóc, que diêm...).
    Thầy thuốc khám cũng nên nghĩ đến bệnh đái tháo. Đừng nên coi thường thứ gì và ở đây vai trò người mẹ cũng như cách chữa (thường là nhỏ vào âm đạo những dung dịch kháng thích hợp).
    11.15. Mang thai là không sợ mắc bệnh viêm nhiễm nữa?
    Có người quan niệm có thai là tránh được các viêm nhiễm đường sinhdục, thế là lầm. Chúng ta thấy trong thời gian mới có thai, thường khí hư ra rất nhiều. Nói chung khí hư ấy không có hại và không cần chữa chạy gì nhưng những vi khuẩn Doderlein chứa rất nhiều trong chất nhầy âm đạo tuy mang tính a - xít, có tác dụng diệt khuẩn, nhưng lại tạo thuận lợi cho nấm phát triển, nấm và trùng trichomonase có nhiều khả năng xâm nhập. Tốt nhất là nên điều trị bằng viên trứng chống nấm hơn là uống thuống kháng sinh, có thể hại cho thai.
    11.16. Khí hư vào tuổi mãn kinh: Cần tìm nguyên nhân.
    Đừng nghĩ mãn kinh rồi thì bạn được yên ổn. Không đâu, mỗi thời kỳ đều có những rắc rối của nó. Do không còn hoóc - môn estrogène nữa, trứng thôi không rụng lại sinh ra một loại rắc rối khác, vi khuẩn Doderlein hết, thế là môi trường a - xít trong âm đạo chấm dứt, không còn sự bảo vệ chống các vi khuẩn xâm nhập. Niêm mạc khô đi không còn thứ gì giữ độ ẩm trong đó để chống vi khuẩn. Cho nên khi thấy khí hư ra, bạn cần cảnh giác và đến thầy thuốc khám tìm nguyên nhân ngay.
    11.17. Sau khi khỏi, phải khôi phục lại âm đạo.
    Bạn viêm nhiễm đường sinhdục, bạn uống thuốc kháng sinh hay đặt thuốc tại chỗ. Bạn đã biết, kháng sinh diệt vi khuẩn nhưng đồng thời cũng giết luôn những mầm tốt mà bây giờ chúng ta cần phải khôi phục lại. Cũng như việc khôi phục vi khuẩn có ích cho đường ruột sau một đợt điều trị bằng kháng sinh thì việc khôi phục này cũng cần thiết đối với đường sinh dục, trước hết lại gây vi khuẩn Doderlein có bán sẵn trong các hiệu thuốc những viên trứng chứa mầm vi khuẩn quý giá này.
    11.18. Khí hư thật và khí hư giả
    Cần phân biện khí hư thật (cần phải điều trị) và khí hư giả, thật ra là chất nhờn bôi trơn do cổ tử cung tiết ra, hoàn toàn vô hại. Chất nhờn này được tiết ra cùng với lúc rụng trứng do hảnh hưởng của các estrogène, nếu như estrogène được sản xuất ra nhiều hoặc có khi do viên estrogène mạnh mà thầy thuốc kê đơn cho bạn vào sau lúc sinh đẻ hoặc nạo thai. Bạn nên cẩn thận đừng lẫn lộn hai thứ. Và nếu còn nghi ngại thì tìm đến thầy thuốc.
  6. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.19. Hai cách thanh toán viêm nội mạc: kháng sinh hoặc tia la - de.
    Bạn thấy khí hư ra nhiều, bạn đến khám ở thầy thuốc và ông ta bảo: nội mạc bị nhiễm trùng. Nội mạc là gì? Đó là một miếng màng nhầy ở mặt trong cổ tử cung, thỉnh thoảng không hiểu tại sao lại bị lộn mặt ra ngoài và nhô ra phía âm đạo. Màng nhầy này rất dễ bị viêm nhiễm. Để bảo vệ nó, các tuyến chung quanh tiết ra rất nhiều khí hư. Tuỳ mức độ nặng nhẹ có thể chữa bằng:
    1. Đại đa số (95%) trường hợp dùng viên trứng kháng sinh hoặc sát trùng (thuốc đỏ mercurochrome chẳng hạn).
    2. Đốt bằng tia la - de (chữ đốt ở đây không làm bạn sợ vì là đốt bằng ánh sáng lạnh. Chỉ trong vòng 5 đến 10 phút là xong và bạn có thể về nhà ngay).
    11.20. Đốt điện: phương pháp ngày nay ít dùng.
    Đốt điện có thuận lợi là hoàn toàn không đau nhưng để lại những hậu quả: cổ tử cung bị cứng lại, sinh nở khó khăn, thậm chí có thể không sinh nở được. Chính vì thế, ngày nay rất ít nơi dùng phương pháp này.
    11.21. Mụn rộp (herpes): cần chữa dù ở miệng hay ở niêm mạc âm hộ và âm đạo.
    Đó là những mụn rộp nhỏ khá đau, chứa nước trong, sau vỡ ra, đôi khi thành mụn lớt, thường ở môi hoặc chung quanh mũi, có thể ở bộ phận sinh dục, trên niêm mạc âm hộ hay âm đạo. Sự xuất hiện của chúng khiến bạn rất ngứa. Thời gian mọc, vỡ rồi lành, thường trong khoảng 8 đến 10 ngày.
    Gây nên loại mụn rộp này là siêu vi khuẩn ở đường sinh dục thường do bệnh đã có trên miệng và bây giờ lây xuống. Triệu trứng của herpes tại cơ quan sinh dục khá dữ dội: sốt, đau, hạch ở nách, ngứa nhiều tại âm hộ và trong niêm mạc âm đạo, nổi mụn và đau ở cả lỗ tiểu tiện. Bệnh kéo dài khoảng 12 ngày.
    Rất may là người ta đã tìm thứ thuốc chống siêu vi khuẩn acyclovir dưới hình thức viên và mỡ bôi rất công hiệu. Tuy chưa phải phải là thuốc tuyệt hảo nhưng cho đến nay là thuốc tốt nhất trong khi chờ đợi những thuốc tốt hơn.
    Hiện lại tìm ra được một thứ thuốc nữa: Vidarabinen còn thêm tác dụng chống tái phát.
    Bệnh mụn rộp herpes này may thay rất hiếm xảy ra. Tuy nhiên nó lại nguy hiểm ở chỗ lây sang thai. Vì vậy, bệnh nhân herpes không nên có thai hoặc nếu có thai phải lấy thai ra bằng phương pháp mổ, không cho thai ra theo đường bình thường. Dù sao, khi mắc bệnh này, bạn phải đi khám ở thầy thuốc và tiến hành điều trị ngay.
    11.23. Bệnh mào gà: những mụn cóc
    Bệnh này được coi là bệnh hoa liễu vì lây theo đường giao hợp. Còn gọi là bệnh mào gà khi những mụn cóc mọc thành chùm thường xuất hiện ở mép nhỏ, khắp các mặt của hậu môn và lan sang cả đùi. Nếu mụn cóc ít, bạn chỉ thấy ngứa, nhưng nếu mọc nhiều, bạn thấy chảy máu và rất đau, không còn tiếp tục sinh hoạt ******** được nữa.
    Những mụn cóc này có thể khu trú trên mặt cổ tử cung tạo nên những tổn thương tuy lành tính nhưng có thể dẫn tới ung thư. Chúng có thể rất nhỏ, mắt thường không nhìn thấy và phải được điều trị bằng tia la - de. Bệnh lây qua đường giao hợp, nhưng phụ nữ có thai dễ bị lây hơn và bệnh phát triển rất rộng. Cách chữa:
    - Nếu mụn cóc nhỏ: Dùng thuốc mỡ có chất colchicine và podophyline bôi đều một lượt lên chỗ đau để từ 4 - 6 giờ rồi rửa và rắc bột "talc". Nếu mụn chưa hết, 6 ngày sau làm lại và tiếp tục vài lần cho đến khi khỏi hẳn. Chú ý đừng để thuốc lây sang da hoặc niêm mạc.
    - Nếu mụn lớn và nhiều, cần dùng cách đốt điện (nếu cần thì gây mê).
    - Nếu đối tượng nam giới cũng có những mụn như thế ở bìu hoặc *********, cách điều trị cũng như trên.
    11.24. Bệnh lậu thường không có dấu hiệu rõ ràng ở cơ thể phụ nữ.
    Bệnh lậu và giang mai là hai bệnh hoa liễu nặng nhất? Bệnh lậu do vi khuẩn gonocoque, có đặc tính là rất mỏng manh. Chúng không thể sống được bên ngoài cơ thể con người, chỉ lây theo con đường giao hợp và chọn những nơi trú ngụ thích hợp nhất: ống niệu, tuyến Skène, tuyến Bartholin, hậu môn, âm đạo, cổ tử cung ở phụ nữ và ống niệu cũng như đường dẫn tinh ở nam giới.
    Đối với nam giới, bệnh thể hiện ra một cách tàn bạo: buốt khi đi tiểu, đi tiểu ra mủ, đau ghê gớm. Nhưng khi trú ngụ trong cơ thể phụ nữ thì chúng lại gần như không hoành hành lộ liễu. Đến nỗi người ta nhận xét: "Dấu hiệu dễ nhận nhất của bệnh lậu ở phụ nữ là khi thấy đối tượng nam giới mắc". Mắc bệnh, phụ nữ chỉ thấy đi tiểu hơi đau, thỉng thoảng đau ngấm ngầm ở bụng dưới, một vài dấu hiệu viêm bàng quang và khí hư ra nhiều. Còn 90% trường hợp là phải xét nghiệm mới biết. Mà việc xét nghiệm vi khuẩn lậu cũng rất khó khăn bởi vì như đã nói ở trên, vi khuẩn này rất dễ chết, tìm ra được chúng mất rất nhiều công phu.
    Trường hợp cũng giống như trùng chlamydia trachomatique mới được y học phát hiện thấy trong khoảng 10 năm nay. Trùng này khi vào cơ thể gây những triệu trứng giống lậu và cũng đem lại những tổn thương ở ống niệu của nam giới, ở vòi trứng phụ nữ và sự vô sinh.
    Cách điều trị hai thứ giống nhau: dùng kháng sinh có tác động đến chlamydia nếu như phát hiện ra mầm bệnh.
  7. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.19. Hai cách thanh toán viêm nội mạc: kháng sinh hoặc tia la - de.
    Bạn thấy khí hư ra nhiều, bạn đến khám ở thầy thuốc và ông ta bảo: nội mạc bị nhiễm trùng. Nội mạc là gì? Đó là một miếng màng nhầy ở mặt trong cổ tử cung, thỉnh thoảng không hiểu tại sao lại bị lộn mặt ra ngoài và nhô ra phía âm đạo. Màng nhầy này rất dễ bị viêm nhiễm. Để bảo vệ nó, các tuyến chung quanh tiết ra rất nhiều khí hư. Tuỳ mức độ nặng nhẹ có thể chữa bằng:
    1. Đại đa số (95%) trường hợp dùng viên trứng kháng sinh hoặc sát trùng (thuốc đỏ mercurochrome chẳng hạn).
    2. Đốt bằng tia la - de (chữ đốt ở đây không làm bạn sợ vì là đốt bằng ánh sáng lạnh. Chỉ trong vòng 5 đến 10 phút là xong và bạn có thể về nhà ngay).
    11.20. Đốt điện: phương pháp ngày nay ít dùng.
    Đốt điện có thuận lợi là hoàn toàn không đau nhưng để lại những hậu quả: cổ tử cung bị cứng lại, sinh nở khó khăn, thậm chí có thể không sinh nở được. Chính vì thế, ngày nay rất ít nơi dùng phương pháp này.
    11.21. Mụn rộp (herpes): cần chữa dù ở miệng hay ở niêm mạc âm hộ và âm đạo.
    Đó là những mụn rộp nhỏ khá đau, chứa nước trong, sau vỡ ra, đôi khi thành mụn lớt, thường ở môi hoặc chung quanh mũi, có thể ở bộ phận sinh dục, trên niêm mạc âm hộ hay âm đạo. Sự xuất hiện của chúng khiến bạn rất ngứa. Thời gian mọc, vỡ rồi lành, thường trong khoảng 8 đến 10 ngày.
    Gây nên loại mụn rộp này là siêu vi khuẩn ở đường sinh dục thường do bệnh đã có trên miệng và bây giờ lây xuống. Triệu trứng của herpes tại cơ quan sinh dục khá dữ dội: sốt, đau, hạch ở nách, ngứa nhiều tại âm hộ và trong niêm mạc âm đạo, nổi mụn và đau ở cả lỗ tiểu tiện. Bệnh kéo dài khoảng 12 ngày.
    Rất may là người ta đã tìm thứ thuốc chống siêu vi khuẩn acyclovir dưới hình thức viên và mỡ bôi rất công hiệu. Tuy chưa phải phải là thuốc tuyệt hảo nhưng cho đến nay là thuốc tốt nhất trong khi chờ đợi những thuốc tốt hơn.
    Hiện lại tìm ra được một thứ thuốc nữa: Vidarabinen còn thêm tác dụng chống tái phát.
    Bệnh mụn rộp herpes này may thay rất hiếm xảy ra. Tuy nhiên nó lại nguy hiểm ở chỗ lây sang thai. Vì vậy, bệnh nhân herpes không nên có thai hoặc nếu có thai phải lấy thai ra bằng phương pháp mổ, không cho thai ra theo đường bình thường. Dù sao, khi mắc bệnh này, bạn phải đi khám ở thầy thuốc và tiến hành điều trị ngay.
    11.23. Bệnh mào gà: những mụn cóc
    Bệnh này được coi là bệnh hoa liễu vì lây theo đường giao hợp. Còn gọi là bệnh mào gà khi những mụn cóc mọc thành chùm thường xuất hiện ở mép nhỏ, khắp các mặt của hậu môn và lan sang cả đùi. Nếu mụn cóc ít, bạn chỉ thấy ngứa, nhưng nếu mọc nhiều, bạn thấy chảy máu và rất đau, không còn tiếp tục sinh hoạt ******** được nữa.
    Những mụn cóc này có thể khu trú trên mặt cổ tử cung tạo nên những tổn thương tuy lành tính nhưng có thể dẫn tới ung thư. Chúng có thể rất nhỏ, mắt thường không nhìn thấy và phải được điều trị bằng tia la - de. Bệnh lây qua đường giao hợp, nhưng phụ nữ có thai dễ bị lây hơn và bệnh phát triển rất rộng. Cách chữa:
    - Nếu mụn cóc nhỏ: Dùng thuốc mỡ có chất colchicine và podophyline bôi đều một lượt lên chỗ đau để từ 4 - 6 giờ rồi rửa và rắc bột "talc". Nếu mụn chưa hết, 6 ngày sau làm lại và tiếp tục vài lần cho đến khi khỏi hẳn. Chú ý đừng để thuốc lây sang da hoặc niêm mạc.
    - Nếu mụn lớn và nhiều, cần dùng cách đốt điện (nếu cần thì gây mê).
    - Nếu đối tượng nam giới cũng có những mụn như thế ở bìu hoặc *********, cách điều trị cũng như trên.
    11.24. Bệnh lậu thường không có dấu hiệu rõ ràng ở cơ thể phụ nữ.
    Bệnh lậu và giang mai là hai bệnh hoa liễu nặng nhất? Bệnh lậu do vi khuẩn gonocoque, có đặc tính là rất mỏng manh. Chúng không thể sống được bên ngoài cơ thể con người, chỉ lây theo con đường giao hợp và chọn những nơi trú ngụ thích hợp nhất: ống niệu, tuyến Skène, tuyến Bartholin, hậu môn, âm đạo, cổ tử cung ở phụ nữ và ống niệu cũng như đường dẫn tinh ở nam giới.
    Đối với nam giới, bệnh thể hiện ra một cách tàn bạo: buốt khi đi tiểu, đi tiểu ra mủ, đau ghê gớm. Nhưng khi trú ngụ trong cơ thể phụ nữ thì chúng lại gần như không hoành hành lộ liễu. Đến nỗi người ta nhận xét: "Dấu hiệu dễ nhận nhất của bệnh lậu ở phụ nữ là khi thấy đối tượng nam giới mắc". Mắc bệnh, phụ nữ chỉ thấy đi tiểu hơi đau, thỉng thoảng đau ngấm ngầm ở bụng dưới, một vài dấu hiệu viêm bàng quang và khí hư ra nhiều. Còn 90% trường hợp là phải xét nghiệm mới biết. Mà việc xét nghiệm vi khuẩn lậu cũng rất khó khăn bởi vì như đã nói ở trên, vi khuẩn này rất dễ chết, tìm ra được chúng mất rất nhiều công phu.
    Trường hợp cũng giống như trùng chlamydia trachomatique mới được y học phát hiện thấy trong khoảng 10 năm nay. Trùng này khi vào cơ thể gây những triệu trứng giống lậu và cũng đem lại những tổn thương ở ống niệu của nam giới, ở vòi trứng phụ nữ và sự vô sinh.
    Cách điều trị hai thứ giống nhau: dùng kháng sinh có tác động đến chlamydia nếu như phát hiện ra mầm bệnh.
  8. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.25. Điều trị bệnh lậu và bệnh trùng chlamydia cho cả hai người.
    Các bệnh hoa liễu, lây truyền do giao hợp, đều phải điều trị song song cả nam lẫn nữ. Cách chữa rất kết quả bằng kháng sinh. Trong khi chữa, phải kiêng giao hợp, chỉ khi nào xét nghiệm không còn vi khuẩn nữa, mới được tiếp tục mà cũng phải sau đó 2 - 3 ngày. Trong khi đang điều trị, phải luôn giữ hai bàn tay sạch sẽ, đừng ngại rửa liên tiếp và tránh đưa lên mắt, có thể vi khuẩn vào mắt.
    11.26. Những biến chứng có thể xảy ra nếu chữa không tốt.
    Ở nam giới là viêm tuyến tiền liệt, viêm đường dẫn tinh (từ tinh hoàn ra ống tiểu tiện) tiến tới tắc đường dẫn tinh và vô sinh.
    Ở phụ nữ, vi khuẩn lậu có thể cư trú mà không gây triệu chứng gì lớn lao, nhưng cũng sẽ đến một ngày chúng sẽ gây viêm vòi trứng. Khi đó, dù chữa khỏi rồi vẫn để lại tổn thương và tạo nên vô sinh hoàn toàn.
    Xin nhắc lại: Biểu hiện bệnh lậu ở phụ nữ rất khó biết. Rất nhiều trường hợp truyền bệnh sang người khác mà bản thân người phụ nữ không biết mình mắc bệnh hay tưởng đã khỏi rồi.
    Những biến chứng do vi khuẩn lậu gây ra cũng giống như trùng chlamydia. Riêng trùng chalamydia còn gây thêm viêm khớp và bệnh mắt. Tóm lại, hai bệnh này (lậu và chlamydia) cần khám kỹ, tìm đến cùng và khi thấy, phải chữa ngay.
    11.27. Rỏ thuốc mắt cho trẻ sơ sinh
    Như trên đã nói, mắt trẻ rất dễ nhiễm vi khuẩn lậu. Dui mắt bằng bàn tay bẩn rất nguy hiểm. Do đó đã thành lệ là người ta rỏ một giọt thuốc đau mắt vào mỗi mắt trẻ ngay lúc mới ra đời. Thai qua tử cung mẹ, nếu mẹ có vi khuẩn lậu, thai sẽ bị nhiễm ngay. Lâu nay, ở Pháp, người ta bỏ cái lệ này vì cho rằng trẻ sơ sinh không có khả năng nhiễm khuẩn. Nhưng chúng tôi nghĩ việc rỏ thuốc vào mắt trẻ như ngày trước là rất cần thiết.
    11.28. Có thể nghĩ tới chuyện một người bị mắc cả ba bệnh cùng một lúc: lậu, giang mai, chlamydia không?
    Các thầy thuốc đều dễ tự đặt cho họ câu hỏi: "Trong lúc điều trị cho bệnh nhân mắc bệnh lậu, liệu mình có che lấp mất những triệu chứng đầu tiên của giang mai bị mắc cùng một lúc không?" Trong khi chưa tin chắc là bệnh nhân bị mắc cả giang mai, thầy thuốc nên tính một là tập trung vào việc chữa lậu (không có tác dụng đối với giang mai), hai là điều trị cả hai bên liền một lúc. Dù sao thì trong khi chữa lậu, thầy thuốc vẫn nên tìm xem có vi khuẩn giang mai kèm theo hay không và dù không thấy, một tháng sau vẫn tiếp tục tìm lại.
    11.20. Bệnh giang mai: Một căn bệnh hiểm độc.
    Con số bệnh nhân giang mai vẫn ngày một tăng, một phần vì cũng như lậu, giang mai cũng không bộc lộ rõ khi nó cư trú trong cơ thể phụ nữ. Rất nhiều bệnh nhân mắc bệnh mà không biết, không điều trị và dễ truyền sang người khác.
    Vi khuẩn giang mai cư trú chủ yếu trong bôphânj sinh dục nhưng có thể lan lên môi và miệng bệnh nhân.
    - Triệu trứng đầu tiên của bệnh: "săng" (xuất hiện sau một thời gian ủ bệnh 3 - 4 tuần lễ). Đó là một vét lở da tròn, màu hồng, có khi trên có vẩy cứng, không đau, đường kính 1 - 2cm. Ở nam giới, "săng" xuất hiện trên bìu, ********* và tất cả mọi phần cơ thể khác (môi, ngón tay, cổ họng). Ở nữ giới, những nơi dễ có "săng" là khu vực sinh dục (âm vật và âm đạo) và cũng như nam giới, ở môi, các ngón tay, cổ họng. "Săng" có thể nằm rất sâu trong âm đạo và rất khó phát hiện.
    - Dấu hiệu thứ hai: Khi xuất hiện bệnh, các hạch gần khu vực nhiễm trùng bị sưng lên (nách hoặc cổ).Ở nữ giới, các triệu chứng nhiều khi rất khó thấy. Ngay ở nam giới, nhiều khi cũng bị bệnh nhân coi thường vì không thấy đau, không thấy có mủ và nếu cứ để yên khoảng hai tuần sau, các vết thương tổn sẽ tự thành sẹo. Đừng tưởng thế là khỏi, mà đấy mới là lúc các vi khuẩn giang mai sinh sôi nảy nở và lọt vào cư trú trong máu.
    Nếu không điều trị, sau giai đoạn "săng" và sưng hạch, tiếp đến giai đoạn hai và nguy thay, các triệu trứng trong giai đoạn này:
    - Thứ nhất, xuất hiện những vết sưng hơi loét tại các cơ quan sinh dục, môi, miệng và các ngón tay.
    - Thứ hai, những vết "ban đào" (là những chấm hồng) trên ngực, bụng, lưng không ngứa và nhiều khi ta tưởng chỉ là bị dị ứng.
    - Thứ ba, những ổ loét màu trắng trên miệng, âm hộ, âm đạo hoặc ********* nam giới cũng lại dễ bị lầm tưởng là những mụn do sốt cao. Các biểu hiện này không ổn định, luôn thay đổi lẫn nhau và do không đau nên bệnh nhân hay coi thường và cho là bệnh nào khác mà không nghĩ đến giang mai. Sau vài ngày, những dấu hiệu trên cũng lại tự biến mất.
    CHính lúc này, bệnh bước sang giai đoạn trầm trọng nhất: không có dấu hiệu ra ngoài rõ rết. Rồi sau đấy 5, 10, 20 năm, những biểu hiện nguy kịch mới xuất hiện cùng trong một lúc ở cả ngoài da, trong hệ thống thần kinh, tuỷ sống, máu... sinh ra các chứng liệt, rối loạn tâm thần, mù, điếc và nhiều khi dẫn đến cái chết.
    11.30. Giang mai: sự lây bệnh
    "Săng" và những "ban đào" chứa rất nhiều mầm bệnh, đầy nhúc những xoắn trùng màu nhợt. Chính trong giai đoạn đầu và thứ hai mà bệnh lan truyền rất mạnh.
    11.31. Thử máu để tìm mầm bệnh.
    Chỉ có thể tìm vi khuẩn giang mai bằng cách thử máu. Cũng có thể hớt một ít trong "săng" rồi soi trong kính hiển vi. Về thử máu, bạn nên biết rằng thường 3 - 4 tuần lễ sau khi đã xuất hiện "săng" nhiều khi cũng vẫn chưa tìm ra vi khuẩn. Phải dần dần về sau, bệnh càng phát triển mới càng dễ tìm thấy vi khuẩn.
  9. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.25. Điều trị bệnh lậu và bệnh trùng chlamydia cho cả hai người.
    Các bệnh hoa liễu, lây truyền do giao hợp, đều phải điều trị song song cả nam lẫn nữ. Cách chữa rất kết quả bằng kháng sinh. Trong khi chữa, phải kiêng giao hợp, chỉ khi nào xét nghiệm không còn vi khuẩn nữa, mới được tiếp tục mà cũng phải sau đó 2 - 3 ngày. Trong khi đang điều trị, phải luôn giữ hai bàn tay sạch sẽ, đừng ngại rửa liên tiếp và tránh đưa lên mắt, có thể vi khuẩn vào mắt.
    11.26. Những biến chứng có thể xảy ra nếu chữa không tốt.
    Ở nam giới là viêm tuyến tiền liệt, viêm đường dẫn tinh (từ tinh hoàn ra ống tiểu tiện) tiến tới tắc đường dẫn tinh và vô sinh.
    Ở phụ nữ, vi khuẩn lậu có thể cư trú mà không gây triệu chứng gì lớn lao, nhưng cũng sẽ đến một ngày chúng sẽ gây viêm vòi trứng. Khi đó, dù chữa khỏi rồi vẫn để lại tổn thương và tạo nên vô sinh hoàn toàn.
    Xin nhắc lại: Biểu hiện bệnh lậu ở phụ nữ rất khó biết. Rất nhiều trường hợp truyền bệnh sang người khác mà bản thân người phụ nữ không biết mình mắc bệnh hay tưởng đã khỏi rồi.
    Những biến chứng do vi khuẩn lậu gây ra cũng giống như trùng chlamydia. Riêng trùng chalamydia còn gây thêm viêm khớp và bệnh mắt. Tóm lại, hai bệnh này (lậu và chlamydia) cần khám kỹ, tìm đến cùng và khi thấy, phải chữa ngay.
    11.27. Rỏ thuốc mắt cho trẻ sơ sinh
    Như trên đã nói, mắt trẻ rất dễ nhiễm vi khuẩn lậu. Dui mắt bằng bàn tay bẩn rất nguy hiểm. Do đó đã thành lệ là người ta rỏ một giọt thuốc đau mắt vào mỗi mắt trẻ ngay lúc mới ra đời. Thai qua tử cung mẹ, nếu mẹ có vi khuẩn lậu, thai sẽ bị nhiễm ngay. Lâu nay, ở Pháp, người ta bỏ cái lệ này vì cho rằng trẻ sơ sinh không có khả năng nhiễm khuẩn. Nhưng chúng tôi nghĩ việc rỏ thuốc vào mắt trẻ như ngày trước là rất cần thiết.
    11.28. Có thể nghĩ tới chuyện một người bị mắc cả ba bệnh cùng một lúc: lậu, giang mai, chlamydia không?
    Các thầy thuốc đều dễ tự đặt cho họ câu hỏi: "Trong lúc điều trị cho bệnh nhân mắc bệnh lậu, liệu mình có che lấp mất những triệu chứng đầu tiên của giang mai bị mắc cùng một lúc không?" Trong khi chưa tin chắc là bệnh nhân bị mắc cả giang mai, thầy thuốc nên tính một là tập trung vào việc chữa lậu (không có tác dụng đối với giang mai), hai là điều trị cả hai bên liền một lúc. Dù sao thì trong khi chữa lậu, thầy thuốc vẫn nên tìm xem có vi khuẩn giang mai kèm theo hay không và dù không thấy, một tháng sau vẫn tiếp tục tìm lại.
    11.20. Bệnh giang mai: Một căn bệnh hiểm độc.
    Con số bệnh nhân giang mai vẫn ngày một tăng, một phần vì cũng như lậu, giang mai cũng không bộc lộ rõ khi nó cư trú trong cơ thể phụ nữ. Rất nhiều bệnh nhân mắc bệnh mà không biết, không điều trị và dễ truyền sang người khác.
    Vi khuẩn giang mai cư trú chủ yếu trong bôphânj sinh dục nhưng có thể lan lên môi và miệng bệnh nhân.
    - Triệu trứng đầu tiên của bệnh: "săng" (xuất hiện sau một thời gian ủ bệnh 3 - 4 tuần lễ). Đó là một vét lở da tròn, màu hồng, có khi trên có vẩy cứng, không đau, đường kính 1 - 2cm. Ở nam giới, "săng" xuất hiện trên bìu, ********* và tất cả mọi phần cơ thể khác (môi, ngón tay, cổ họng). Ở nữ giới, những nơi dễ có "săng" là khu vực sinh dục (âm vật và âm đạo) và cũng như nam giới, ở môi, các ngón tay, cổ họng. "Săng" có thể nằm rất sâu trong âm đạo và rất khó phát hiện.
    - Dấu hiệu thứ hai: Khi xuất hiện bệnh, các hạch gần khu vực nhiễm trùng bị sưng lên (nách hoặc cổ).Ở nữ giới, các triệu chứng nhiều khi rất khó thấy. Ngay ở nam giới, nhiều khi cũng bị bệnh nhân coi thường vì không thấy đau, không thấy có mủ và nếu cứ để yên khoảng hai tuần sau, các vết thương tổn sẽ tự thành sẹo. Đừng tưởng thế là khỏi, mà đấy mới là lúc các vi khuẩn giang mai sinh sôi nảy nở và lọt vào cư trú trong máu.
    Nếu không điều trị, sau giai đoạn "săng" và sưng hạch, tiếp đến giai đoạn hai và nguy thay, các triệu trứng trong giai đoạn này:
    - Thứ nhất, xuất hiện những vết sưng hơi loét tại các cơ quan sinh dục, môi, miệng và các ngón tay.
    - Thứ hai, những vết "ban đào" (là những chấm hồng) trên ngực, bụng, lưng không ngứa và nhiều khi ta tưởng chỉ là bị dị ứng.
    - Thứ ba, những ổ loét màu trắng trên miệng, âm hộ, âm đạo hoặc ********* nam giới cũng lại dễ bị lầm tưởng là những mụn do sốt cao. Các biểu hiện này không ổn định, luôn thay đổi lẫn nhau và do không đau nên bệnh nhân hay coi thường và cho là bệnh nào khác mà không nghĩ đến giang mai. Sau vài ngày, những dấu hiệu trên cũng lại tự biến mất.
    CHính lúc này, bệnh bước sang giai đoạn trầm trọng nhất: không có dấu hiệu ra ngoài rõ rết. Rồi sau đấy 5, 10, 20 năm, những biểu hiện nguy kịch mới xuất hiện cùng trong một lúc ở cả ngoài da, trong hệ thống thần kinh, tuỷ sống, máu... sinh ra các chứng liệt, rối loạn tâm thần, mù, điếc và nhiều khi dẫn đến cái chết.
    11.30. Giang mai: sự lây bệnh
    "Săng" và những "ban đào" chứa rất nhiều mầm bệnh, đầy nhúc những xoắn trùng màu nhợt. Chính trong giai đoạn đầu và thứ hai mà bệnh lan truyền rất mạnh.
    11.31. Thử máu để tìm mầm bệnh.
    Chỉ có thể tìm vi khuẩn giang mai bằng cách thử máu. Cũng có thể hớt một ít trong "săng" rồi soi trong kính hiển vi. Về thử máu, bạn nên biết rằng thường 3 - 4 tuần lễ sau khi đã xuất hiện "săng" nhiều khi cũng vẫn chưa tìm ra vi khuẩn. Phải dần dần về sau, bệnh càng phát triển mới càng dễ tìm thấy vi khuẩn.
  10. bongxinh

    bongxinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2004
    Bài viết:
    954
    Đã được thích:
    1
    11.32. Làm ?otest? để tìm vi khuẩn trước lúc sinh nở.
    Những xét nghiệm thai trước khi ra đời là bắt buộc phải làm nhằm nhiều mục đích, trong đó việc tìm mầm bệnh giang mai. Thai nằm trong bụng mẹ chỉ được bảo vệ cho đến tháng thứ 4 nhờ nhau thai, sau đấy không còn được bảo vệ nữa và có thể nhiễm đủ thứ bệnh dẫn đến những thảm hoạ: sẩy thai bất chợt, đẻ non, thai chết hoặc thai nhi sinh ra chết ngay hoặc sống nhưng mắc bệnh giang mai.
    11.33. Cách chữa: Péniciline
    Cách chữa giang mai hết sức đơn giản và hiệu nghiệm: đó là dùng péniciline. Phải chữa cho đến khi thử máu không còn thấy vi khuẩn nữa. trong giai đoạn thứ nhất và thứ hai, thường xét nghiệm máu không thấy, nhưng giai đoạn ba thì rất rõ, lúc đó cần điều trị đến nơi đến chốn, mặc dù lúc thử máu lại thấy biểu hiện vi khuẩn chỉ còn rất ít. Xin nhắc lại: Bệnh giang mai cũng như lậu hiện vẫn chưa có vắc - xin phòng bệnh. Cho nên bạn cần hết sức cẩn thận.
    11.34. Sự tăng số bệnh hoa liễu do nguyên nhân nào?
    Trong khi thấy bệnh lậu và giang mai có phần giảm, y học lại đứng trước sự tăng nhanh đột xuất của hai "thảm hoạ" ấy, kèm theo cả các bệnh: do trùng chlamydia, bệnh herpes, bệnh siêu vi khuẩn papillome và bây giờ đến bệnh SIDA. Nguyên nhân do đâu? Trước hết là gần đây người ta được quá tự do veef********. Hai là sự pha trộn với các cư dân đang ở trình độ y tế thấp. Thường đám thanh niên, cả trung niên nữa, sau những chuyến du lịch ra nước ngoài, ra khỏi châu Âu, đem vi khuẩn và mầm bệnh về. Và cuối cùng là do có nhiều biện pháp ngừa thai mới mẻ, thuận tiện, người ta bỏ qua biện pháp dùng bao ********* là biện pháp ngừa bệnh hoa liễu rất có hiệu quả.
    Có người cãi: nếu bây giờ hạn chế tự do ******** thì lại tăng thêm tình trạng thần kinh ức chế, liệu có hại, thậm chí còn lớn hơn cái hại của bệnh hoa liễu không? Chúng tôi không tranh luận về vấn đề mà chỉ đưa ra lời khuyên: Các bạn nên tìm hiểu kỹ về các bệnh này và nên dùng bao ********* nếu như bạn không định sống theo kiểu một vợ một chồng và có những quan hệ ******** "ngẫu nhiên" đáng nghi ngờ. Và nếu lỡ thấy có hiện tượng gì khác thường, bạn phải đến thầy thuốc ngay.
    11.35. Bệnh SIDA là gì?
    Bắt đầu từ tháng 6 năm 1981, người ta phát hiện ra 5 trường hợp mắc căn bệnh mới mẻ này, lúc đó còn chưa có tên gọi. 2 tháng sau, bệnh được đặt tên là SIDA (hội chứng suy giảm miễn dịch) và từ đó đến nay, bệnh phát triển theo một tốc độ đáng sợ mà vẫn chưa có thuốc trị đạt hiệu quả chắc chắn. Siêu vi khuẩn gây bệnh được đặt tên là HIV (siêu vi khuẩn gây suy giảm miễn dịch).
    11.36. Đường lây truyền bệnh.
    1. Đường chính: Vi khuẩn HIV được lan truyền theo đường giao hợp và đường máu. Siêu vi khuẩn này cư trú rất nhiều trong tinh dịch nam giới, dễ truyền vào âm đạo, hậu môn hoặc miệng. Bệnh biểu hiện ra ngoài bằng những vết thương tổn rất nhỏ ở âm đạo hoặc *********. Cho nên chất nhờn âm đạo của phụ nữ mắc bệnh cũng chứa rất nhiều mầm bệnh. HIV còn lan truyền theo đường máu: truyền máu tiêm bằng kim và ông tiêm có mầm bệnh. Phụ nữ mắc bệnh rất dễ truyền bệnh cho thai nhi qua rau.
    2. Đường phụ: Thật ra không đáng ngại. Nhiều người đồn không đúng rằng siêu vi khuẩn HIV có thể trú ngụ trong nước mắt, nước bọt, nước tiểu, phân... Và nếu như có thì số lượng cũng quá ít không đủ gây bệnh. Đã có một thời, người ta không dám bắt tay, đắp chung chăn, dùng chung đĩa đựng thức ăn, ngủ giường của người khác, thậm chí người ta sợ cả bàn chải đánh răng và dao cạo râu... Còn về muỗi, giống côn trùng truyền bệnh sốt rét thì cho đến nay chưa có gì chứng minh rằng chúng sẽ truyền cả siêu vi khuẩn HIV.
    11.37. Ai là những người dễ mắc bệnh?
    Những người có quan hệ ******** đồng giới mắc trước tiên vì họ có nhiều đối tượng ********. ******** dị giới ít đối tượng ******** hơn. Khốn nỗi, không có ranh giới dứt khoát giữa ******** đồng giới và dị giới, cho nên bệnh SIDA có thể nói là "không biên giới". Sau đấy, đến người nghiện ma tuý và người mắc bệnh máu không đông và bây giờ thì lây lan ra đủ mọi ngoại người.
    11.38. Bệnh tiến triển ra sao? Cách chữa thế nào?
    Hiện ở Pháp có khoảng 200.000 người xét nghiệm máu thấy có HIV. Chỉ 1/2 có biểu hiện ban đầu của bệnh: sốt nhẹ, nổi vài hạch, hơi nhức tứ chi... chỉ giống như người bị cảm cum sbình thuờng. 5, 6 tháng hoặc hàng năm sau, mới lại xuất hiện những hội chứng như: Viêm hong liên tiếp, nổi hạch, sốt, mệt, tiêu chảy v.v... Những triệu chứng này tiến triển rất oái oăm, có khi tăng, có khi giảm và có khi đột ngột biến mất. Người mắc bệnh SIDA bi suy giảm hoặc mất đi khả năng miễn dịch, tức là khả năng kháng khuẩn. Cơ thể không còn chống đỡ nổi các bệnh tật khác. Và bệnh kapose là bệnh nguy hiểm nhất đối với người mang siêu vi khuẩn HIV, thường dẫn họ đến cái chết.
    Thuốc điều trị hiện nay để nhằm tiêu diệt vi khuẩn HIV gồm có: Ribarivène, Suramine, HPA - 23 và nhất là AZT, thứ thuốc người ta đặt nhiều hi vọng hơn cả. Còn vắc - xin phòng bệnh SIDA có lẽ phải đợi cho đến thế kỷ XXI may ra mới tìm được.
    11.39. Những ai cần đi khám và thử để phát hiện bệnh?
    Tất cả những người thuộc các nhóm dễ mắc: nghiện ma tuý, ******** đồng giới, ******** lưỡng tính, mắc bệnh không đông máu và những người được truyền máu trước năm 1985 và tất cả những ai có quan hệ ******** khả nghi. Cần khám cả cho phụ nữ, nhất là những người có thai hoặc đang muốn có thai.
    Việc thử phản ứng hiện nay rất chính xác. Tuy nhiên, cũng đã có một số trường hợp phản ứng dương tính nhưng thật ra không mắc bệnh cho nên người ta phải dùng đến kỹ thuật Westernblot, chỉ thực hiện được ở trung tâm có trang bị đặc biệt. Sau khi được khẳng định tại những trung tâm này, việc điều trị mới tiến hành.
    11.40. Các biện pháp đề phòng.
    Vì chưa có thuốc điều trị thật sự hiệu quả, nên việc đề phòng hết sức quan trọng:
    - Thầy thuốc nói chung, đặc biệt thầy thuốc ngoại khoa, răng hàm mặt... phải tiến hành vô trùng cần thận các dụng cụ.
    - Người nghiện ma tuý tuyệt đối không được trao đổi ống tiêm chích.
    - Giao hợp với những đối tượng mới quen biết phải dùng bao *********. Nên chọn loại hơi dầy cho bảo đảm và loại đã được bôi trơn hoặc tự bôi trơn bằng thuốc mỡ đựng trong hộp kèm theo. Khi đụng vào bao, chỉ dùng ngón tay mà không dùng móng tay để tránh làm rách bao. Rút ********* ra khỏi âm đạo từ từ khi vẫn còn cương, để tránh tụt bao lại trong âm đạo. Tuy biện pháp này "cổ lỗ" và giảm khoái cảm đôi chút nhưng nó là biện pháp duy nhất phòng bệnh SIDA hiện nay.
    11.41. Việc thông tin về bệnh SIDA.
    Hết sức cần thiết vì đó là bệnh dịch "nguy hiểm" nhất của thời đại hiện nay và lại chưa có biện pháp chữa trị hiệu quả. Chúng tôi rất mong có một cuốn sách chứa đựng những thông tin bình tĩnh, khách quan và dễ hiểu về căn bệnh hiểm nghèo này.
    (Mr. Cancer, mời!)

Chia sẻ trang này