1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ngõ lạ.gió mùa đông..

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Axehihi, 18/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Axehihi

    Axehihi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/09/2007
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    hì?nh như,
    rĂ?i cùfng hẮt yĂu
    trài tim thĂi biẮt nhớ
    anh,
    mẶt mì?nh qua phẮ
    ngà?y 'Ă? buĂ?n như mẶt sf́c hoa phai
    ai cò?n nhớ ai
    ai quĂn
    phẮ bẶt khòc thương nhưfng 'iĂ?u dang dơ?
    anh với tay,gom gòp 'iĂ?u vùn vơf
    thà? lĂn trơ?i
    mĂy trf́ng ngà?n bay..
    nẮu cò ngà?y
    vĂ? ngang nơi hèn cùf
    em cò mì?m cươ?i
    cò thương nhưfng gì?..'àf rẮt xưa....
  2. jesuisbanal

    jesuisbanal Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    3.157
    Đã được thích:
    466
    Thơ của bác làm em thấy thích, thấy nhớ... Vote bác !
  3. Axehihi

    Axehihi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/09/2007
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    hihi,cảm ơn đã vote,mặc dù tớ chả bít vote là để làm gì
    _____________________
    Trông tớ thế nào nhờ,mờ có người lại bảo tớ giống kỹ sư xây dựng ?
    Thế hoá ra tớ chả giống công nhân tí tẹo nào thật à ?
    Đúng là cái tiếng xấu,gột rửa cả đời chả hết được
  4. Axehihi

    Axehihi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/09/2007
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    1_
    Cô tìm thấy anh trong góc quán quen thuộc.Ly cafe vẫn đầy nguyên,nguội ngắt,nằm chênh vênh một góc bàn.Khói thuốc đặc quánh khét lẹt một mùi ẩm ướt.Trời,vẫn day dứt mưa.
    Ánh mắt anh buông thõng xuống khoảng không trước mặt,chẳng chạm cả đến cái nhìn của cô.Cô,cứ chần chừ định nói,thế rồi lại thôi.Những ý nghĩ cô tan loãng vào không khí,vướng víu vào ánh mắt anh.
    -...
    -Em lo gì chứ,anh vẫn rất ổn đây thôi.
    -...
    -Buồn cười thế,có gì đâu nào !
    -...
    Cô ước gì mình có đủ can đảm để nắm lấy bàn tay anh trong lúc này.Nhưng,tình cảm cô dành cho anh chưa đủ lớn đến mức nên gọi là yêu thương.
    Những vệt mờ lại va vào nhau,rất khẽ,nhưng cũng đủ khiến trái tim cô cảm thấy đau nhói.
    -Em chẳng cần và không nên thế.Có gì to tát đâu nào ?
    -...
    -Trước kia,không có em anh cũng có sao đâu nào ?
    Cô,đôi khi chẳng hiểu nổi anh.Anh mắt anh lúc nào cũng rạn vỡ những vết cô đơn,ngay cả khi cô cảm thấy tình yêu của anh rõ rệt nhất.Cô từng nói với anh rằng cô sợ nhất là anh ở bên cô mà vẫn cảm thấy cô đơn.Anh chỉ mỉm cười.
    Thật ra,khi nói câu ấy với anh,cô cũng không nghĩ nhiều đến thế.Anh,tận sâu trong những cảm xúc của cô,vẫn mới chỉ là một người quan trọng đối với cô.
    Bối rối,cô với tay tìm ly nước lọc.
    Tiếng thủy tinh khô khốc giòn tan lăn trên sàn nhà.
    ..
  5. Axehihi

    Axehihi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/09/2007
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    thế rồi
    người cũng đến lúc phải quên nhau
    anh
    lơ ngơ giữa nhịp đời tất bật
    chẳng vẽ nổi cho mình
    một vệt phố mong manh
    trời vẫn xanh
    nắng vẫn cứ vàng,hong từng viên đá nhỏ
    dòng sông vẫn trong,qua bao mùa gặp gỡ
    như chưa từng in dấu phai phôi..
    anh
    chưa từng vì em mà bỏ mặc mình lẻ loi
    chưa từng vì em mà thở dài
    mỗi khi
    cafe một mình
    chênh vênh dốc
    những nỗi buồn
    ngủ quên
    trong góc khuất trái tim
    yêu
    không có nghĩa là nhìn em đi bên một người khác
    mỉm cười
    vội vã bước quay lưng
    ..
    hạnh phúc
    không chỉ là
    tay nắm một bàn tay
    anh chiều nay
    xếp cho mình nỗi nhớ

    một ngày
    lại yêu
    như chưa thể từng yêu.....
  6. Axehihi

    Axehihi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/09/2007
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Dốc đổ lá bàng ngập lối bước người qua
    Câu hát chơi vơi vướng xuống mùa xa vắng
    Anh một mình ngồi bên ngày rất lặng
    Nắng trưa vàng sắc phố nắng hanh hao
    Người đã quên nhau tự khi nào
    Những ngóng trông cũng chỉ là rất cũ
    Sao anh vẫn..lặng im thêm lần nữa
    Khi có một người chợt nhắc đến người ta
    Phố chưa một lần có bước chúng mình qua
    Chỉ là phố của riêng anh,hun hút dài nỗi nhớ
    Chẳng phải vì đợi một người không đến nữa
    Chỉ bởi thương những góc vắng,một người quên..

  7. CloneFire

    CloneFire Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/08/2007
    Bài viết:
    723
    Đã được thích:
    2
    Đọc thơ của bạn,thấy một nét buồn tênh tênh nhẹ nhõm nhưng sâu sắc.Ẩn chứa một tâm sự như không thể giải thoát nhưng thực ra là chính nhân vật không muốn giải thoát hồn mình khỏi vòng cương toả của yêu thương không lời nói.
    Phá vỡ không có nghĩa là huỷ bỏ,có thể là hồi sinh,có thể là không còn lành lặn,nhưng những mảnh vỡ vẫn tồn tại như một dạng vật chất không sự sống...vô hồn.....
  8. quathongk

    quathongk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/05/2005
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    Đọc thơ ,lòng cứ nhẹ tênh ...hè hè ..

Chia sẻ trang này