1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngớ Ngẩn

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Raxun, 09/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Ghen

    Ghen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    92
    Đã được thích:
    0
    Có ngớ đấy nhưng không ngẩn đâu.Viết hay quá !!! Keng với bác cáiÀ bác đem lửa ra chia cho mọi người với nhá để mọi người được ngớ ngẩn như bác.
    Khôn ngoan thường thua thiệt
    Ngu si hưởng thái bình
  2. maccasteve

    maccasteve Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    758
    Đã được thích:
    0
    Ôi dào... Tôi lại nhớ mùa đông!...

    I'm a fool on the hill
  3. Quang

    Quang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/01/2001
    Bài viết:
    860
    Đã được thích:
    0
    Ngớ ngẩn
    Vì một cơn mưa rào
    Con đê chợt ồn ào
    Người qua lại như sao
    Sa vào đêm mắc cửi
    Làng xóm tôi rung mình
    Trong làn nước rung rinh
    Những ánh đèn lung linh
    Như mắt cười nhắn lại
    Là vì cơn mưa dại
    Hoá phố thành triền sông
    Nên đê nhỏ gồng mình
    Vòng tay ôm nhựa sống
    ....
    Tôi ngồi trong phòng không
    Bức tường cong khép chặt
    Giọng Khánh Ly dìu dặt
    Ru mưa buồn mênh mang
    Ngoài cửa sổ thênh thang
    Màu đêm đen lạnh nhạt
    Mưa ôm choàng tiếng hát
    Tôi ôm choàng miền hoang
    Mờ ảo giữa trầm tư
    Đâu nhạc buồn bay lại,
    Cậu hàng xóm hiền từ
    Ru mưa bằng Nóc-tuyết (Nocture)
    Nếu em là chim non
    Em bay lên bầu trời
    Thì em sẽ chỉ hót
    Cho I-a-xơ nghe
  4. songbird21

    songbird21 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2002
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    chàng Ngớ lại đến với tôi trong công việc, có những lúc áp lực công việc quá lớn , và vất vả, tôi nghĩ đến giá như tung hê ê được mọi thứ đi, không làm gì, nghĩ gì, cảm gì nữa, chỉ vật vờ thế thôi, vô tình như cây cỏ...
    thế mà...
    sao có những lúc thèm đến phát khóc một ánh nhìn cảm thương, một cái cúi xuống ngậm ngùi, một tiếng thở dài dù nhỏ nhoi, còn gì nữa nhỉ, có lẽ một cảm giác được sẻ chia... cho riêng mình!
    thất vọng, cô đơn, muốn buông trôi...
    muốn mình như tan đi, hay hoá thành hơi bay là trong không gian, làm gì nhỉ, chẳng để làm gì,
    thế là sướng nhất, nhẹ bẫng, vô hình, và mình là tất cả, cho dù lúc ấy mình không là gì cả!
    giá mà...
    con chim non lảnh lót hót chơi...[/pink][size=5
  5. Quang

    Quang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/01/2001
    Bài viết:
    860
    Đã được thích:
    0
    Ôi,em Songbird ơi,thế lại hát Trịnh đi thôi
    Ừ, ừ..ừ thôi em về ........
    Nếu em là chim non
    Em bay lên bầu trời
    Thì em sẽ chỉ hót
    Cho I-a-xơ nghe
  6. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    ....chiều mưa giông tới... và Ngớ Ngẩn ngồi ngắm mưa....
    Thất thường tự cảm.
    Tặng cho riêng Ngớ Ngẩn, duy nhất Thất Thường và một mình Cảm thôi.
    Hồi ấy ở thành phố Mộng Mơ có một cô bé hay âu sầu vu vơ , tên là Thất Thường. Thất Thường có rất nhiều bạn , song lại hiếm bạn thân. Hàng ngày Thất thường đi chơi la cà với cậu Huênh Hoang, với cô Khoác Lác, và cậu Tự Kiêu, rồi cứ nghĩ rằng đó là những người bạn tốt nhất cuả mình.
    Một lần Thất Thường đi uống cà fê với anh Nhút Nhát, tình cờ gặp Ngớ Ngẩn. Sau một vài phút nói chuyện, cô và Ngớ Ngẩn đã trở thành bạn. Cô rất vui , và cảm thấy ở Ngớ Ngẩn một cái gì mới mẻ không hề có ở lũ bạn của cô.
    Dần dà, nhờ Ngớ Ngẩn mà cô quen Cảm. Họ - 3 người ấy trở thành bạn. Vì ở thành phố Mộng Mơ , họ là những người trẻ tuổi nhất nên lại càng dễ thấu hiểu nhau hơn.
    Ngớ Ngẩn và Cảm thường hay động viên Thất Thường mỗi khi buồn bực. Cảm thì nhăn răng ra toe toét, còn Ngớ Ngẩn thì nói toàn chuyện đâu đâu, nhưng mà toàn chuyện buồn cười. Ây vậy mà đến lúc họ buồn, Thất Thường lại không có mặt. Hôm qua Ngớ Ngẩn buồn, hôm nay Cảm buồn , và giờ này năm sau Thất Thường cũng vậy. Những nỗi buồn không tên mà các cô cậu học sinh đều phải trải qua.
    Cảm ơi, Ngớ Ngẩn ơi, đừng buồn nhé, đừng buồn nữa nhé ! Vì chúng mình là bạn mà. Hai bạn buồn thì làm sao Thất Thường vui cho được . Thấy các bạn như vậy rồi Thất Thường sẽ lại trở về làm một cô bé thất thường thì buồn biết bao...
    Tặng cho riêng Ngớ Ngẩn, duy nhất Thất Thường và một mình Cảm thôi.

    Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
    Dù hôm nay tôi chưa nhìn Hà Nội
    Dù hôm nay em chưa đến Qui Nhơn
    Nhưng sao lòng tôi vẫn chưa mất niềm tin.
  7. Raxun

    Raxun Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/06/2002
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Hiểu sai toét loẹt nhưng dù sao cũng cảm ơn thất thường một phát.
    Rồi chúng ta sẽ đôi lần nuối tiếc
    Để mộtđòng sông lơ đãng đi qua
  8. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    Chán chú lắm. Cháu viết theo cảm hứng từ cái bài đầu tiên, chứ không phải là tiếp nối. Nếu dở thì chú cứ bảo Teq xoá đi.....

    Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
    Dù hôm nay tôi chưa nhìn Hà Nội
    Dù hôm nay em chưa đến Qui Nhơn
    Nhưng sao lòng tôi vẫn chưa mất niềm tin.
  9. daysleeper

    daysleeper Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    779
    Đã được thích:
    0
    !!!

    những con heo đã bỏ đi

  10. Raxun

    Raxun Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/06/2002
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Bác Daysleeper bị bệnh bò điên à?
    Rồi chúng ta sẽ đôi lần nuối tiếc
    Để một dòng sông lơ đãng đi qua

Chia sẻ trang này