1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

NGỌN LỬA

Chủ đề trong 'Văn học' bởi doanminhhang17681, 01/06/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    NGỌN LỬA

    Bạn đọc thân mến
    Đây là topic tôi post những bài tản văn và truyện ngắn của mình. Thật băn khoăn khi đặt tên topic. Mãi rồi cũng nghĩ ra. NGỌN LỬA là tên một truyện ngắn của tôi. Tôi sẽ lấy làm tiêu đề của topic .NGỌN LỬA để chỉ những niềm khát khao về tình yêu cuộc sống, những đam mê và khát vọng. Tuy có những lúc ngọn lủa không bùng cháy, nhưng những khát khao vẫn âm ỉ cháy trong sâu thẳm tâm hồn. Đó chính là niềm tin yêu cuộc sống trong những lúc khổ đau Ngọn lửa khát khao, nhưng không phải vì thế mà thiêu cháy, không phải vì thế mà vượt quá những giới hạn. Ngọn lửa luôn đủ ấm áp đẻ sưởi ấm trái tim, sưởi ấm lòng người. Nhưng vẫn không dấu nổi những khát khao yêu đời, đôi khi thèm được bùng cháy, nhưng vẫn biết được giới hạn cần phải có của cuộc sống. Mong mọi người đọc và góp ý cho topic của tôi nhé. cảm ơn nhiều.


    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  2. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Bạn đọc thân mến, những điều tôi viết chắc không phải là văn học và không hề mang tính chuyên nghiệp.Tôi chỉ cóp nhặt những gì tôi gặp trong cuộc sống, thêm một chút tưởng tượng, thêm một chút xắp xếp các tình tiết, thêm một chút cảm xúc và một chút ước vọng vào tương lai. Dù gì, tôi vẫn muốn những gì tôi viết có thể mang những xúc động hoặc một chút suy nghĩ về cuộc sống đến cho bạn đọc. Hãy coi đây là những gì tôi đang chập chững bước vào nghề viết. Rất mong được sự đóng góp ý kiến khen chê của bạn đọc. Có những câu chuyện tôi viết, hoàn toàn chỉ là tưởng tượng và tôi không thật hài lòng với các tình tiết.Ví dụ khi bạn đọc thấy chỗ nào hơi gượng gạo, hơi sượng, lẽ ra theo bạn phải như thế , như thế, bạn đọc cứ góp ý cho tôi nhé. Tôi xin chân thành cảm ơn.
    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  3. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Thông điệp của những chồi non
    1.Trông nó giống như cành củi khô đã bỏ đi rồi, cái cây khẳng khiu trụi lá đứng chơ vơ một mình trên vỉa hè cạnh nhà chờ xe buýt. Bọn học trò hàng ngày đứng đợi xe tiện tay bẻ những cành gầy guộc, hoặc vít nhọn cây cong xuống sát mặ đất rồi lại bật lên. Thế mà nó vẫn không gãy hẳn. Qua tết, bọn học trò lại đứng đợi xe đi học, giật mình nhận ra trên thân cây khô héo tưởng chừng như đã chết rồi kia lấm tấm mọc ra những chồi non. Những chồi non xanh ánh lên trong nắng xuân ấm áp.
    2.Trong một lần viết bài ở đại học Y Thái Nguyên, tôi được nghe kể một câu chuyện lạ có thật mà các bạn sinh viên lưu truyền trong ký túc xá. Chuyện kể về một em bé bị người mẹ trẻ bỏ rơi ngay sau khi em ra đời. Người ta tìm thấy em vào một buổi sáng mùa đông trong vườn chuối. Em vẫn sống qua một mùa đông dù trên người em không hề được cuốn tã. Em vẫn sống qua một mùa đông dù những con chuột trong vườn gặm những ngón chân xinh xinh và bên má bầu bĩnh của em. Sau một thời gian được các anh chị sinh viên chăm sóc, không hiểu một sức mạnh diệu kỳ nào đã giúp em không chỉ sống khỏe mạnh mà những vết bị cắn trên người em lại liền da và bầu bĩnh như chưa hề có. Người ta đặt tên em là Nguyễn Trường Sinh.
    3. Trong chương trình ?oNgười đương thời? đầu xuân ta lạibắt gặp hình ảnh xúc động về chàng trai Bạch Đình Vinh, một tiêu biểu về một tấm gương biết vượt lên số phận. Một chàng trai nổi tiếng với câu nói hóm hỉnh: ?oNếu không mài được cái kim chúng ta hãy mài nên một cái đinh đèm đẹp.?Còn đáng trân trọng và yêu quý anh hơn nưa khi anh nói với mọi người rằng: ?oDon?Tt cry for me, everybody?. Thế mới hay cuộc sống vẫn còn bao điều thật ý nghĩa và thật diệu kỳ.
    4.Thế mới hay trong đống tro tàn biết đâu vẫn còn viên than hồng âm ỉ cháy? Thế mới hay trong thân cây khô biết đâu vẫn còn nguồn nhưa sống? Thế mới hay trong mỗi con người luôn tiềm ẩn những sức sống diệu kỳ. Vì thế trong những lúc em gặp khó khăn nhất, hay thậm chí ngay cả khi em mắc phải những lỗi lầm mà em tưởng rằng cuộc đời mình như đã bỏ đi,thì em hãy tin rằng trong chính con người mình vẫn còn những sức sống,những niềm đam mê mà em chưa biết đến.Chỉ cần em đánh thức những mầm sống tưởng chừng như đã ngủ quên, em sẽ thấy rằng cuộc sống tuyệt diệu nhiều hơn ta tưởng. Kìa em, hãy thôi tụe ti về số phận, hãy đừng dằn vặt về những câu chuyện đã qua. Đầu xuân ta muốn gửi tới em, những số phận bất hạnh,những bạn trẻ gặp thất bại, gặp những chuyện buồn hay những lỗi lầm trong năm cũ, đặc biết là những bạn đã trót làm bạn với ?onàng tiên nâu?, ta muốn gửi tới em thông điệp của chồi non. Để em thấy rằng mọi cuộc sống chưa phải là kết thúc. Hãy dũng cảm như những chồi non đâm ra từ lớp vỏ xù xì vươn lên trong nắng ấm. Bởi ta biết rằng trong em vẫn còn nhựa sống.

    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
    Được doanminhhang17681 sửa chữa / chuyển vào 17:55 ngày 01/06/2003
  4. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện đ àn kiến
    1.Khi đang ngồi học bài có lần nào em tình cờ nhìn thấy đàn kiến nhỏ hành quân đi ngang qua? Có bao giờ em quan sát xem chúng bắt đầu từ đâu và sẽ đi đến đâu? Chúng bắt đầu chuyển thức ăn từ trong chạn, hay tránh mưa ngang qua sân nhà? Chúng men theo mép tường hay đi qua bàn học của em rồi lần lượt về cái tổ nhỏ xíu ở góc tường? Có thể là chúng đi từ mọi hướng và về từ mọi hướng. Duy chỉ có một điều chung nhất, là khi em thử lấy một vật gì đó cản ?ohọ? thì ?ohọ? sẽ đi tránh sang hướng khác, nhưng vẫn cố gắng giữ trật tự theo hàng lối và không lung tung lộn xộn.
    2.Thuở nhỏ, khi còn học cấp 1, tôi còn nhớ mỗi khi tiếng trống vào học vang lên là lớp trưởng tập hợp cả lớp xếp thành hai hàng, thấp đứng trước,cao đứng sau, tay phải đặt lên vai phải của người đứng trước, lần lượt đi vào lớp.Vừa đi vừa đọc bài con kiến xếp hàng. Thật là dễ thương. Mẹ tôi kể rằng thời bao cấp đi mua gì cũng phải xếp hàng.Người ta có khi phải xếp hàng từ sáng đến trưa,từ trưa đến tối chỉ để chờ mua được vài cân gạo, bánh xà phòng, vài cân củi,hay miếng vải...Thậm chí còn có nhiều chuyện cười ra nước mắt về chuyện mua hàng thời tem phiếu. Có người đứng mỏi quá phải lấy gạch kê để đánh dấu chỗ của mình. Có những hộm trời mưa vẫn phải đứng xếp hàng ngâm chân trong nước?
    3. Em vẫn còn nhớ câu chuyện thời ấu thơ hay câu chuyện thời tem phiếu của mẹ? Khi gặp một người chen lấn ở một nơi cần phải xếp hàng, em có cảm giác khó chịu hay không? Biết kiên nhẫn xếp hàng để khỏi phiền người khác nghĩa là biết phép lịch sự, biết tôn trọng người khác, đó là biểu hiện của người văn minh. Ngày nay người nước ngoài đến Việt Nam thường phàn nàn về một số tập quán xấu mà họ cho rằng không thể chấp nhận được. Đó là chuyện chen ngang xô đẩy nơi công cộng. Những chuyện tưởng như rất nhỏ mà hàng ngày ta không để ý sẽ gây một ấn tượng không đẹp với người nước ngoài. Mang tập quán này đến các nước văn minh thì thật là kinh khủng, vì người ta sẽ nhìn nhận mình như một sinh vật lạ vậy. Đến lúc này em còn nghĩ đây là chuỵện nhỏ nữa hay không?
    4.Thi đại học xong chắc chắn em phải chen lấn để xem điểm thi của mình dán trên bảng. Sự chen lấn này có thể hiểu và thông cảm được với em. Chỉ hiểu và cảm thông thôi chứ chưa thể cổ xúy.
    Nhưng có một kiểu chen lấn rất nên làm, và rất đáng được cổ xúy : Có bao giờ em toan tính rừng giới trẻ chúng ta phải làm gì để tên Tổ quốc mình được ?ochen lên? không phải đứng dưới tên các quốc gia khác trong các kỳ thi quốc tế hay trong các lĩnh vực kinh tế xã hội khác hay chưa?

    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  5. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Đừng động vào cây mùa lá rụng

    Những đàn sếu bay qua sương mù và khói tỏa
    Trên Maxcơva lại đã thu rồi
    Bao con đường như khói lửa chói ngời
    Vòm lá trải ánh sẫm vàng rực rỡ
    Những tấm biển dọc treo theo đại lộ
    Nhắc những ai đang đầy đủ lứa đôi
    nhắc những ai đang cô độc ở trên đời
    Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng?
    Ngoại tôi yêu văn học Nga, yêu thơ Olga Berggolts, và yêu những đêm trắng ở Leningrat dù chỉ là trong tưởng tượng. Ngoại luôn nhớ về ông, người đã nằm lại nước Nga vì một cơn bạo bệnh. Và cả bác Cả đang phiêu bạt đâu đó trên nước Nga mênh mông sau cuộc hôn nhân đổ vỡ của mình? Vì chuyện này ngoại ốm liệt giường mất mấy tháng. Gần như đều đặn,ngày nào, hai bà cháu cũng mở cổng ra đường đi dạo. Cổng nhà có hai then, then dưới và then trên. Bây giờ mỗi khi lặp lại trò chơi cũ, tôi lại cài then trên, ngoại cài then dưới. Rồi chúng tôi bước đi theo nhịp đi chậm chạp của ngoại. Mùa thay lá, hai vỉa hè xao xác lá rơi.
    Một lần ai đó buột miệng nhắc đến bác Cả,ngoại đang vui chợt buồn trĩu xuống.Chiều ấy, khi hai bà cháu đi dạo với nhau, ngoại lẩm bẩm : ?oLụy tình là khổ lắm con. Không nghĩ được đến nỗi đau người khác, chỉ nghĩ đến nỗi đau của riêng mình sẽ còn khổ hơn nữa.?
    Nhưng cứ nghĩ đến người khác nhiều như ngoại còn khổ hơn nhiều. Có hôm gặp một bà cụ ăn xin, ngoại dừng lại hỏi chuyện, toàn những chuyện gỉ chuyện gì mà lâu lắm, đứng từ xa chỉ thấy hai dánh lưng còng còng gật gật, gù gù, rồi hai người nắn nắn tay nhau. Lần đi dạo ấy khi về, mặt ngoại buồn hẳn đi. Bữa tối dọn ra, ngoại ăn mấy miếng rồi bỏ đó đi nằm sớm. Tôi hỏi nhưng ngoại lặng thinh không nói. Có những điều sâu kín trong tâm hồn ngoại mà một con nhóc 11 tuổi như tôi, dẫu được là đứa cháu ngoại cưng nhất,vẫn không tài nào hiểu được. Một ngày tháng tư, ngoại đang chọn mua những bông hoa loa kèn trắng bên đường. Chợt thấy cô bán hoa vôi vàng lên xe guồng thật nhanh trong khi ngoại chưa kịp trả tiền. Nhìn lại đã thấy chiếc xe của đội tự quản trở tới. Ngoại đứng đó với bó hoa loa kèn nặng trĩu trên tay. Mấy ngày sau hai bà cháu tôi nán lại đoạn đường đó lâu hơn, đợi cô bán hàng quay lại trả tiền hoa nhưng không thấy đâu. Mấy hôm ấy ngoại có vẻ buồn. Một hôm ngoại bảo: ?oTrong cuộc sống có nhiều người tủi cực lắm con ạ. Nếu không làm được gì giúp cho họ, thì ít nhất hãy cảm thông với họ, chứ đừng làm điều gì xấu cho họ,nghe con. Cũng như những tán cây kia,sắp rụng lá rồi, con đừng lay làm gì.?
    Ngoại tôi đã ra đi trong một đêm lá rụng, trong lòng vẫn canh cánh niềm thương nhiều người, cả thân lẫn sơ, cả những người ngoại mới chỉ gặp một lần.
    Mỗi lần mở cổng, tôi vẫn chờ ai đó mở then trên, rồi chợt nhận ra chỉ có một mình tôi mà thôi.Ngoài đường, bọn trẻ con vẫn hay chơi trò níu vào thân cây rung cho lá vàng rơi xuống như mưa, rồi cười khanh khách. Riêng tôi, mỗi khi đi ngang qua hàng cây mùa thay lá, vẫn nhớ lời ngoại nhắc : ?oĐừng đụng vào cây mùa lá rụng?

    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  6. notatall

    notatall Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    4.818
    Đã được thích:
    0
    Vote 5 sao vì những gì em đã viết trong topic này, tiếp tục post nữa đi em nhé. Mà sao không thấy em post NGỌN LỬA của em lên nhỉ.
    Hãy thắp lên ngọn lửa,
    trong trái tim yêu của ta

    Hãy nhóm lên ngọn lửa,
    trong mỗi trái tim bạn bè.

  7. HeavenGate

    HeavenGate Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Đọc 2 câu chuyện ban đầu thấy giống Đoàn Công Lê Huy.Cái cuối cùng có tình cảm nhưng thực sự tôi cảm thấy vẫn hơi gượng ép. Nhưng cách kết cấu của bạn đơn giản, dễ đọc dễ hiểu và chắc là cũng dễ ngấm. Đó cũng là một điều hay. Rất mong bạn tiếp tục post lên đây.
    The man who save the world
  8. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Vui quá vì đã có người trả lời rôi, "ngọn lửa" em đang sửa về phần kết. Nếu biết có người chờ như vậy sẽ cố ngắng hoàn thành, vì mấy hôm nay cũng không buồn nghĩ đén văn chương. Nhưng cứ có người động viên như thế này,chắc là làm sẽ tốt hơn.
    Còn hai bài đầu đúng là em viết cho trang của anh Đoàn Công Lê Huy và đã được đăng ở trang của anh ấy mà.
    Rồi, em sẽ post tiếp trong tuần này.
    Cảm ơn mọi người nhiều.
    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.
  9. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    TỪ MỘT LỜI ĐỀ NGHỊ LỊCH SỰ ĐẾN MỘT HÀNH ĐỘNG KHIẾM NHÃ...
    ===================
    Trích trong một topic...
    away viết: ?oHôm trước, tôi tình cờ đọc được truyện ngắn ?oNước Nga? của doanminhhang trên một tờ HHT cũ, không đọc hết nhưng đọc cái đoạn kể về bố thì đoán chắc đó là cô bạn doanminhhang đa cảm này.?
    doanminhhang viết: ?oTôi có một điều muốn nhờ away. Rất mong được sự giúp đỡ của bạn. Đó là truyện ngắn Nước Nga. Thật may hôm nay nhờ away mà tôi đã tìm được "đứa con" thất lạc của mình. Là do tôi để thất lạc truyện ngắn mà tôi rất thích đó. Thường thì mỗi truyện ngắn được đăng tôi đều giữ lại một tờ làm kỷ niệm. Nhưng bạn bè cứ ăn trộm hết, dù mình đã mỗi lần được đăng đã mua rất nhiều báo để tặng. Truyện ngắn tặng bố đó rất quan trọng đối với tôi mà tôi đẻ thất lạc. Tôi mong away giữ lại dùm tôi, hoặc làm cách nào đó post cho tôi nội truyện ngắn đó. Tôi có một topic truyện ngắn ở bên văn học, gửi cậu cái link, cậu post vào topic đó hộ tôi, bên dưới có thể ghi là gửi hộ doanminhhang17681 một truyện ngắn bị thất lạc.Có được không? Nếu không được giữa hộ tôi khi nào tôi gặp, hoặc cho tôi địa chỉ của cậu tôi đén lấy. Hoặc phone cho tôi theo số 8772344. Tôi không muốn gửi qua mail. Vì phải load, rồi phông chữ lằng nhằng mà tôi lại dốt về khoản này. OK? Mong tin cậu.Vui quá đó. Vì tìm lại được nó.Cảm ơn trước nhé.?=================
    Phải xin lỗi bạn rồi, doanminhhang ạ .
    Hôm đó, định viết luôn ?otôi không nhớ để tờ báo đâu rồi?, nghĩ thế nào lại thôi. Tôi hay có thói quen cẩu thả, bạ đâu vứt đấy, chả giữ được cái gì cả. Hôm đọc xong tờ báo đó, nghĩ sẽ có lúc cần đến, thế nào mà lại tìm mãi không ra. Tối qua tìm, giở đống báo hoa học trò ra, hơn 50 tờ, so sánh cũ và mới thấy quả là một sự cả lột xác lẫn lột hồn. Ban đầu, lật nhanh từng trang. Không thấy. Rà lại chậm hơn lượt nữa. Vẫn không thấy. Thêm lượt nữa. Vẫn không. Tôi bắt đầu tìm trong các ngăn kéo, giá sách, dưới chiếu, trong gậm giường... Mỗi lần đi tìm thế này, tôi thấy đủ thứ, lúc thì viên bi, khi thì quân cờ, một quyển truyện tranh... Nhưng lần này chẳng thấy gì, nhà vừa dọn xong. Một số sách vở cũ bị đem gom vào bán đồng nát. Hôm đó tôi đi đá bóng nên không biết bố và thằng em có gói nhầm tờ HHT nào vào không?
    Tôi lại chạy lên gác, chạy xuống tầng dưới, tìm ra một số thứ nhưng không tìm ra cái cần tìm. Cảm giác như kiểu mình tìm một cái, biết là nó ở đâu đây mà không tài nào tìm ra. Sáng nay, mắt mũi đỡ kèm nhèm, tìm tiếp, vẫn không thấy. Làm thân nam nhi, việc cỏn con này mà không làm được thì khá là thất vọng. Chung qui cũng tại thói bừa bãi! Chợt nhớ ra ở đây có nhiều người...
    Lại lên đây nhờ ai đó nếu có thời gian và sẵn lòng thì tìm giúp truyện ngắn ?oNước Nga? của Đoàn Minh Hằng trên báo HHT và xin post hộ vào đây. Coi như giúp away vì trót đọc lời cảm ơn trước của cô bạn này. Tôi xin cảm ơn trước.
    Xin nhờ mọi người và tôi cũng sẽ cố một vài lần nữa, nhưng nếu bất lực thì tha cho tôi nhé.

    ...có khi yêu đến xế chiều
    cúi đầu nhận tội mình yêu chính mình...
  10. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn và làm phiền Away quá. Away à, tôi còn nhớ đó là tờ báo số đặc biệt, có lẽ là cách đây ba năm, vì hồi đó tôi mới học đầu năm thứ 2 gì đó, đó là mùa cũng hơi lạnh lạnh, hình như số báo nói về lễ hội hallowen. Bên ngoài bìa có in chữ Ma và hình con ma to tướng. Tôi còn nhớ vậy thôi. Bà con ai còn số báo đó tìm và post lại truyện ngắn Nước Nga dùm tôi nhé. Ảm ơn nhiều.
    tôi vui chơi giũa đời biết đâu nguồn cội. Tôi xin tôi bé lại làm mưa tan giũa tròi.

Chia sẻ trang này