1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ngụ ngôn cho một ngày :

Chủ đề trong 'Quảng Ninh' bởi HuongSoai, 11/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. HuongSoai

    HuongSoai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    742
    Đã được thích:
    0

    Oh my GOD !!!
    Xin người đừng để tôi sống quá tự do, quá phóng túng. Vì nếu thế làm sao tôi có thể hàn gắn được những vết thương của người khác mà tôi không cảm thấy, không biết chúng thế nào hình thù ra sao ?
    Nếu mắt tôi khô và tôi không bao giờ khóc. Làm sao tôi biết được khi nào thì vết thương rất sâu?
    Nếu trái tim tôi lạnh và chưa bao giờ chảy máu. Làm sao tôi biết anh em của tôi cần gì? bạn bè Tôi muốn gì
    Khi Chúng ta nhắm mắt lại để khỏi phải nhìn, chúng ta đang luyện cứng trái tim và tâm trí, chúng ta coi sự nhân ái của mình là sự yếu đuối !
    Và khi trái tim quá đau buồn, đó cũng là khi bạn nên mở cánh cửa cho một ngày mai tươi sáng hơn. Vì chỉ có qua những nỗi buồn, chúng ta mới có thể nhìn thấy nỗi buồn trong mắt người khác mà thôi.
    Cuộc sống bộn bề, quá nhiều điều làm bạn căng thẳng, khó chịu ... Bạn tôi, không có nhiều thời gian, nhiều khoảng khắc để mà yêu thương lẫn nhau đâu nhỉ !!!

    Chán hư ảo mịt mùng cao rộngThì tìm về nhỏ nhoicủa thân thể biết đaucủa dạ dày biết đói !!
  2. dhphong_qn80

    dhphong_qn80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    1.723
    Đã được thích:
    0
    Chuột thi? tất nhiên la? sợ me?o rô?i. Vi? vậy có chú chuật nhắt nọ mới xin thánh thâ?n thay đô?i hi?nh dạng cho nó tha?nh chúa tê? cu?a rư?ng gia?, một con hô? to lớn. Va? khi đaf toại nguyện, nó vươn vai gâ?m lên một tiếng như la? thách thức ca? khu rư?ng. Muôn loa?i đê?u hoa?ng sợ bo? chạy hết. Nó lấy thế la?m hafnh diện lắm... Va? khi trên đươ?ng đi nó gặp một ******?o, nó tự nhu? với ba?n thân la? đaf la? hô? thi? không pha?i sợ bất ki? một con vật na?o ca?, nên gâ?m rất to như đê? thị uy. ******?o hoa?ng sợ nhưng cufng giơ lanh vuốt ra và ... chú hô? bo? chạy thục mạng
    >>> Một con hô? có lá gan chuột nhắt thi? cufng chi? la? một con chuột ma? thôi. Lo?ng dufng ca?m chính la? đức tính câ?n có đê? thê? hiện ba?n lifnh cu?a mi?nh.
    [​IMG][​IMG]
               Tobe or not tobe
  3. dhphong_qn80

    dhphong_qn80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    1.723
    Đã được thích:
    0
    Hãy thắp lên một que diêm
    Một bữa tối tại vận động trường Los Angeles, Mỹ, một diễn giả nồi tiếng - ông John Keller, được mời thuyết trình trước khoảng 100.000 người. Đang diễn thuyết bỗng ông dừng lại và dõng dạc nói : - Bây giờ xin các bạn đừng sợ! Tôi sắp cho tắt tất cả đèn trong sân vận động này. Đèn tắt. Cả sân vận động chìm sâu trong boáng tối âm u. Ông John Keller nói tiếp: - Bây giờ tôi đốt lên một que diêm. những ai nhìn thấy ánh lửa của que diêm đang cháy thì hãy hô to "Đã thấy!". Một que diêm được bật lên, cả sân vận động vang lên: "Đã thấy!". Sau khi đèn được bật sáng trở lại, ông John Keller giải thích: - Ánh sáng của một hành động nhân ái dù nhỏ bé như một que diêm cũng sẽ chiếu sáng trong đêm tăm tối của nhân loại y như vậy. Một lần nữa, tất cả đèn trong sân vận động lại được tắt. Một giọng nói vang lên : - Tất cả những ai ở đây có mang theo diêm quẹt, xin hãy đốt cháy lên ! Bỗng chốc cả vận động trường rực sáng. Ông John Keller kết luận : - Tất cả chúng ta cùng hợp lực nhau có thể chiến thắng bóng tối, chiến tranh, khủng bố, cái ác và oán thù bằng những đóm sáng nhỏ của tình thương, sự tha thứ và lòng tốt của chúng ta. Hoà bình không chỉ là môi trường sống vắng bóng của chiến tranh. Hòa bình không chỉ là cuộc sống chung không tiếng súng. Vì trong sự giao tiếp giữa người với người, đôi khi con người giết hại nhau mà không cần súng đạn, đôi khi con người làm khổ nhau, áp bức bóc lột nhau mà không cần chiến tranh. Cách tốt nhất để xây dựng hoà bình là tăng thêm thật nhiều những hành động yêu thương và hảo tâm với đồng loại. Những hành động yêu thương xuất phát từ lòng nhân hậu sẽ như những ánh sáng nho nhỏ của một que diêm. Nhưng nếu mọi người cùng đốt lên những ánh sáng bé nhỏ, những hành động yêu thương sẽ có đủ sức mạnh để xua tan bóng tối của những đau khổ và cái ác.
    [​IMG][​IMG]
               Tobe or not tobe
  4. HuongSoai

    HuongSoai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    742
    Đã được thích:
    0
    .....Những chú cào cào nhỏ bé và trẻ trung, chúng đáng yêu không phải chỉ ở đôi mắt to rực sáng một niềm tin tuổi trẻ, chúng còn biết bay và gắng bay xa..Những chú cào cào trẻ với những đôi cánh mỏng sẵn sàng bay ..bay về phía những cánh đồng ở phía xa kia, chúng cứ ném mình đi, ném về phía trước, quên đi những toan tính chẳng biết rồi có tới được cánh đông không, chẳng sao cứ bay dù có ngục ngã giữa đường thì cũng chẳng phí một đời cào cào .......

    Chán hư ảo mịt mùng cao rộngThì tìm về nhỏ nhoicủa thân thể biết đaucủa dạ dày biết đói !!
  5. dhphong_qn80

    dhphong_qn80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    1.723
    Đã được thích:
    0
    Hìc, khĂng biết bàn Thoa nhà? mì?nh viẮt cài gì? mà? sư?a biẮn 'i thẮ nhì?? Hay là? 'ình Xì? Pam 'Ắy? HĂ hĂ hĂ....
    MTt hoĂn cảnh hai cuTc 'ời
    HoĂn cảnh cĂ thf 'ưa con người vượt lĂn trY thĂnh người 'Ăng hoĂng, cũng cĂ thf dĂm người ta xu'ng vũng bĂn tTi l-i, tuy nhiĂn hoĂn cảnh khĂng phải lĂ nguyĂn nhĂn. NguyĂn nhĂn l>n nhất chĂnh lĂ sự buĂng xuĂi hay chiến 'ấu của con người.
    Hai 'ứa trẻ nọ cĂ mTt người cha t'i ngĂy say x?n. Tu.i thơ của chĂng trĂi qua v>i hĂnh ảnh mTt người cha rất 'Ăng sợ m-i khi nhậu say về. Nfm thĂng qua 'i, hai cậu 'Ă l>n vĂ m-i người cĂ mTt cuTc s'ng của riĂng mĂnh.
    MTt nhĂ tĂm lĂ học 'i tĂm thực tế cho bĂi nghiĂn cứu "TĂc 'Tng của sự say x?n" 'Ă tĂm 'ến hai người. MTt người giờ 'Ăy 'Ă trY thĂnh phiĂn bản m>i của cha cậu ngĂy xưa: mTt tay bợm nhậu su't ngĂy chĂm trong bia rượu. CĂn người kia lại lĂ mTt trong những người 'i 'ầu trong vi?c phĂng ch'ng bia rượu.
    NhĂ tĂm lĂ học hỏi người 'ầu tiĂn:
    - Tại sao anh trY thĂnh bợm nhậu?
    VĂ hỏi người thứ hai:
    - Tại sao anh lại tham gia phong trĂo bĂi trừ rượu bia?
    CĂc bạn biết khĂng, thật lĂ bất ngờ, cả hai cĂng 'ưa ra mTt cĂu trả lời:
    - CĂ mTt người cha như vậy 'ương nhiĂn lĂ tĂi phải trY thĂnh người như thế nĂy r"i.
    CĂ mTt cĂu danh ngĂn:
    Cảnh kh. lĂ mTt nấc ********* bậc anh tĂi, mTt kho tĂng cho kẻ khĂn khĂo, mTt vực thẳm cho kẻ yếu 'u'i.
    HoĂn cảnh khĂng bao giờ lĂ nguyĂn nhĂn cho những hĂnh 'Tng khĂng 'Ăng mực, tiĂu cực hoặc sai trĂi. NĂ ch? lĂ lĂ do 'f những kẻ lười biếng, khĂng cĂ Ă chĂ vĂ tĂm h"n hẹp hĂi vin vĂo 'Ă 'f tự bĂo chữa cho mĂnh mĂ thĂi.
    Trong cuTc s'ng, khĂng cĂ trY ngại nĂo l>n bằng vi?c mĂnh cho bản thĂn mĂnh cĂi quyền 'ược vấp ngĂ.
    [​IMG][​IMG]
               Tobe or not tobe
  6. dhphong_qn80

    dhphong_qn80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    1.723
    Đã được thích:
    0
    Nghịch lý cuộc đời
    Người ta thường vô lý và vị kỷ. Nhưng dù sao chúng ta vẫn yêu họ. Nếu bạn làm tốt, người ta sẽ ?obuộc tội? bạn đang ẩn giấu những nguyên cớ ích kỷ. Nhưng dù sao bạn vẫn phải làm tốt.
    Nếu bạn thành công, bạn sẽ chiến thắng những người bạn thất bại và những kẻ ghen ghét thật sự Nhưng dù sao bạn cũng phải thành công. Điều tốt đẹp bạn làm hôm nay có thể sẽ bị lãng quên vào ngày mai.
    Nhưng dù sao bạn vẫn làm những điều tốt đẹp. Sự chân thật và tính lương thiện có thể làm bạn bị tổn thương. Nhưng dù sao vẫn phải luôn chân thật và lương thiện.
    Những người vĩ đại nhất với những ý kiến vĩ đại nhất có thể bị hạ gục bởi những kẻ tiểu nhân nhất với những ý nghĩ tầm thường nhất. Nhưng dù sao vẫn phải suy nghĩ vĩ đại.
    Bạn mất bao năm để xây dựng cái gì đó để rồi nó có thể bị phá huỷ sau một đêm. Nhưng dù sao vẫn phải tiếp tục xây dựng.
    Người ta thật sự cần giúp đỡ nhưng lại có thể tấn công bạn nếu bạn giúp đỡ họ. Nhưng dù sao vẫn phải tiếp tục giúp đỡ.
    Hãy cho thế giới này những điều tốt đẹp nhất và bạn sẽ bị ai đó càu nhàu trong kẽ răng. Nhưng dù sao vẫn phải cho thế giới này những điều tốt đẹp nhất mà bạn có thể.
    [​IMG][​IMG]
               Tobe or not tobe
  7. HuongSoai

    HuongSoai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    742
    Đã được thích:
    0

    Chuyện là thế này này ::
    Sáng thường Hắn ngủ dậy muộn .. đặc tính của những kẻ lười, chẳng kịp làm gì.. make up make up khoắc vội cáo cà vạt vào cổ xỏ tất, giầy .. OK cưỡi con Dream chiến lên đường ..vẫn muộn 5 min ..hị không sao hắn vẫn ưỡn ngực hiên ngang bước tới ....
    Bỗng hắn ngồi thụp xuống thật nhanh ... cứ như là ra mẹ nó quần rồi í .. (what''s happen ??)
    looookkkkk ::
    Chân trái là 1 chiếc giầy có tất.. còn chân phải cũng có tất nhưng mờ là wear dép ...ha ha té thôi
    ...Ý đây là chuyện ngụ ngôn hiên đại tui đấy nhá :)))))))


    Chán hư ảo mịt mùng cao rộngThì tìm về nhỏ nhoicủa thân thể biết đaucủa dạ dày biết đói !!
  8. dhphong_qn80

    dhphong_qn80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    1.723
    Đã được thích:
    0
    Mài "vũ khí"
    Ngày xửa ngày xưa, có một tiều phu khỏe mạnh đến tìm gặp ông chủ xưởng gỗ để tìm việc làm và anh đã được nhận vào làm một công việc phù hợp với khả năng: đốn gỗ. Tiền lương được trả thật sự cao và điều kiện làm việc rất tốt. Chính vì lý do đó mà người tiều phu đã làm việc hết sức mình.
    Ông chủ đưa cho ông một cái rìu và chỉ anh nơi để đốn gỗ. Ngày đầu tiên, người tiều phu mang về 18 cây.
    ?oThật tuyệt vời, hãy tiếp tục như thế?, ông chủ khích lệ.
    Nghe những lời khuyến khích của ông chủ, người tiều phu gắng sức làm việc trong ngày tiếp theo nhưng anh ta chỉ mang về có 15 cây. Ngày thứ ba anh cố gắng làm việc hơn nữa nhưng anh cũng chỉ mang về được 10 cây. Những ngày tiếp theo số cây anh mang về ngày càng ít hơn.
    ?oTôi đã đánh mất sức mạnh của mình?, người tiều phu nghĩ thế. Anh tìm đến gặp ông chủ để nói lời xin lỗi và giải thích rằng anh không hiểu được tại sao lại như thế.
    ?oLần cuối cùng anh mài cái rìu của anh là vào khi nào?, ông chủ hỏi.
    ?oMài rìu ư? Tôi không có thời gian để mài nó. Tôi đã rất bận trong việc gắng sức đốn những cái cây?.
    Cuộc sống của bạn cũng giống như người tiều phu kia, đôi lúc bạn rất bận rộn để hoàn tất công việc nhưng có vẻ như nó ngày càng tệ hơn. Hãy nghỉ ngơi và tìm cách mài lại ?ovũ khí? và bạn sẽ tìm thấy được sức mạnh của mình.
    (^_^)Tobe or not tobe ?(^_^)
  9. HuongSoai

    HuongSoai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    742
    Đã được thích:
    0

    Chiều !! , công việc đã được giải quyết ổn thoả, Tôi bỗng chợt thấy trong lòng dậy lên một nỗi trống vắng kỳ lạ... ngong ngóng hướng ra phố hòng tìm chút khuây khoả, nhưng rồi lại bị dội ngược bởi cái nắng mới ngây ngây đang vây toả trên đường cùng với ồn ào, cùng với bụi khói xe. Cả cơ thể như muốn chùng xuống vì mệt mỏi. Hình như, đã từ lâu lắm rồi tôi không biết đến sự nghỉ ngơi cho tâm hồn .. chắc là lại cần một chút nắng mới đây mờ

  10. dhphong_qn80

    dhphong_qn80 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    1.723
    Đã được thích:
    0
    Màu sắc cầu vồng
    Ngày xửa, ngày xưa có một lần những màu sắc trong vũ trụ vùng lên tranh chấp quyền lực. Chúng cãi nhau, cố chứng minh mình là quan trọng nhất, đẹp đẽ nhất, và được yêu thích nhất trong hệ màu sắc tồn tại trên thế gian này.
    Màu xanh lá cây giành quyền nói trước: ?oHiển nhiên ta là màu quan trọng nhất. Ta là đại diện của cuộc sống và hình ảnh của hy vọng. Tất cả thiên nhiên đều có màu đồng nhất của ta. Thiếu ta, các sinh vật trên trái đất sẽ chết. Hãy nhìn xung quanh các ngươi kìa, đâu đâu không thấy ta!?
    Màu xanh da trời cũng chẳng chịu thua: ?oCái nhìn của ngươi thật nông cạn. Ngươi chỉ nhìn thấy những gì thấp ngang tầm mắt mà quên rằng trên bầu trời còn có màu xanh kỳ diệu của ta và xa thật xa, ta cũng là biển cả. Nên nhớ ngàn năm nay nước là mạch sống của loài người và trời cao tạo nên không gian, che chở cho nhân lọai. Không có ta, các ngươi chẳng là gì!?
    Màu vàng cười mỉa mai: ?oTất cả các ngươi đều vô lý. Chính ta mới là người đem đến niềm vui, hạnh phúc và sự ấm áp cho hành tinh này. Ta là mặt trời! Ta cũng là mặt trăng. Và các tinh tú trên cao cũng có ánh sáng thần kỳ của ta. Thiếu ta, cuộc sống sẽ buồn tẻ và vô vị?.
    Màu cam cũng không chịu thiệt thòi: ?oHãy nhìn lại đi, ta mới chính là sự sống và sức mạnh. Loài người có thể không nhìn thấy ta ở khắp mọi nơi vì ta lại đại diện cho sự sang trọng và cao quý. Thiếu vắng ta, các ngươi sẽ không sống nổi. Ta đem đến cảnh đẹp rực rỡ cho bình minh và hoàng hôn. Bên cạnh sắc đẹp của ta, tất cả những màu sắc các ngươi sẽ bị bỏ quên và lu mờ?.
    Không thể chịu đựng được nữa, màu đỏ bật dậy: ?oTa là hoàng đế màu sắc. Ta thống trị tất cả. Ta là máu, là sự sống. Ta cũng là sự nguy hiểm và can đảm. Không có ta, trái đất này sẽ đơn điệu và cô độc như mặt trăng ngàn năm chẳng một bóng người. Ta là tình yêu và nỗi đam mê?.
    Màu tím ưỡn mình lên tiếng: ?oChính ta mới đáng được tôn vinh và thần phục. Màu tím là màu của hoàng tộc và quyền uy. Các vua chúa, các nhà lãnh đạo luôn chọn ta là biểu tượng cho quyền lực và trí tuệ. Mọi người triều bái ta, lắng nghe và tuân lệnh ta?.
    Cuối cùng bằng một giọng nói chậm rãi nhưng đầy tính thuyết phục, màu chàm tự khẳng định mình: ?oHãy nghĩ về ta, màu sắc của sự im lặng. Có thể các ngươi đã bỏ quên và không chú ý đến sự tồn tại của ta, nhưng thiếu ta, tất cả các ngươi chỉ có cái dáng vẻ bên ngoài. Ta là hiện thân của suy tưởng, lương tâm, là sâu thẳm trong ý nghĩ. Tất cả các ngươi đều cần ta để soi lại mình, để cân bằng cuộc sống và bình an trong tâm tưởng?.
    Đến đây thì tất cả các màu sắc đã cùng nổi dậy, cố dùng miệng lưỡi để đánh bại các địch thủ của mình. Mỗi màu đều tự tôn vinh mình là vua. Tiếng cãi vả, lấn át giọng nói của nhau vang lên, to dần, và to dần. Bất thình lình có tiếng sấm sét và từ trên trời rất cao, một vệt sáng rơi ngang làm chói loà các màu sắc nhỏ nhen giờ đây đang nhắm nghiền đôi mắt sợ sệt. Mưa từ đâu chợt đến. Bắt đầu bằng những giọt nhỏ, sau đó lớn dần, lớn dần, và rơi như trút nước. Tất cả các màu sắc co rúm người. Chúng xích lại gần nhau, nép vào những màu sắc bên cạnh, cố tìm cho mình chút che chở và hơi ấm đồng cảm.
    Từ trên cao, tiếng mưa thì thầm: ?oNhững màu sắc khờ dại các ngươi. Các ngươi đã cố chứng minh điều gì? Tại sao phải ra vẻ ta đây là quan trọng nhất. Chẳng lẻ các ngươi quên rằng, mỗi người trong các ngươi đều có một giá trị như nhau, đều được tạo ra để phục vụ đời sống con người, để góp phần tôn vinh thế giới muôn màu, muôn vẻ. Tại sao không cùng nắm tay nhau và đến với nhau trong hoà bình?.
    Các màu sắc thèn thẹn tìm bàn tay nhau!
    Tiếng mưa lại vang lên đều đặn: ?oTừ nay trở đi, sau mỗi cơn mưa, tất cả các người hãy vươn mình lên cao, ngang bầu trời và để lại một vòng sáng rực rỡ, nhắc nhở lẫn nhau, chúng ta hãy cùng sống trong hoà bình và tương ái. Hãy ghi nhớ, với sức mạnh đoàn kết, chúng ta mới trở nên hữu ích cho xã hội. Ích kỷ và nhỏ nhen là kẻ thù của thành công và kẻ đồng hành của thất bại!?

Chia sẻ trang này