1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người ấy lại là anh họ tôi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi nhimrose, 10/12/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhimrose

    nhimrose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2005
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay trời lại mưa, mình lại ngủ . Cứ vùi đầu vào chăn . Trời lạnh quá , lười ...........
    Sáng nay đi học , đến lớp quần áo ướt hết , rét run . Lớp học vắng hoe , những ngày cuối khoá thế này bọn nó chuồn học nhiều quá .
    ôi đủ thứ chuyện phải lo cho kì tốt nghiệp , bài vở , tiền học phí , bằng tốt nghiệp cấp 3 , rồi đến cái bằng quốc phòng . Trời ạ! sao mà nó linh tinh, mà lại đổ dồn vào thời điểm này nhỉ . Rối rắm quá . Thế là dự định liên hoan của lớp lại bị treo . Chả biết sau này ra trường , còn có gặp lại nhau nữa không nhỉ . Cái con Châu tí toé hôm nay chân bó bột phải nằm ở nhà , tội nghiệp con bé.
    Tối nay lại nấu cháo điện thoại với con Hà .Lâu quá không gọi hỏi thăm , ai dè nó cháo gần cháy đen cái nồi.
    Ôi chuyện bài vở , chuyện chỗ thực tập ..... đủ thứ chuyện khiến mình phải nghĩ . Mắy giờ rồi ấy nhỉ ! 8h23 rồi . Hôm nay mệt quá , lạnh quá , đi ngủ đã . Sáng mai học tiếp vậy .
  2. nhimrose

    nhimrose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2005
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Bị cảm rồi !! lại sổ mũi . Chán thật . Đang là mùa thi mà nó rét thế này thì khổ cho mình ghê. Ôi hai cái bàn tay của mình nó sắp cóng lại rồi .Tội nó ghê .Học bài mệt quá ,vào đây gõ ít chữ cho vui .
    Mà lạ nhỉ , đời thưở nào ai lại bảo học mà mệt nhỉ . Trời lạnh thế này mấy người bán hàng rong, nhất là mấy người già tội thật , rét cóng thế nhưng không bán thì lấy cái gì mà nuôi cái miệng .
    Hôm nay lại phải uống thuốc cảm , nhức đầu quá .Chà mình mà liệt kê các triệu chứng chắc đến sáng mai còn chưa xong . Đã là ngày 15 rồi còn 10 ngày nữa là tới noel , đành là thế, nhưng có năm nào mình được đi chơi đâu cơ chứ , toàn là trúng vào ngày thi .
    .............................Mấy giờ rồi nhỉ 10h rồi , thôi đi ngủ đã . Hy vọng là tối nay mình sẽ không bị mất ngủ .
  3. ivy_81

    ivy_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/10/2005
    Bài viết:
    444
    Đã được thích:
    0
    Mới đọc tên topic giật mình, tưởng mạng lại có thêm 1 intercops, bạn đã viết bài trên đây chắc cũng biết bài của bác ấy rồi.
    Ý kiến của tôi là thế này, xa như thế thì bạn sợ gì? hay ba mẹ họ hàng quá phong kiến? Ui, vụ đó tính sau nhưng....anh họ bạn ở ngòai đó, còn bạn ở trong đây, nếu có tình cảm thật cũng rất khó lòng...Mà ông ấy tấn công bạn cũng có vẻ hơi nhiệt tình đấy, ông ấy đâu có sợ gì thì phải???[​IMG]
    Bạn còn đang đi học, ko bít lớp mấy hỉ? Tâm hồn còn treo ngược cành cấy hơi nhìu, mới trang trước bảo nhớ bảo thương, trang sau chỉ thấy than lạnh, than ốm, bạn còn nhớ thương ko?
    Nói chung, bạn không cần lăn tăn vụ họ hàng đâu, quá xa như thế....Hãy xác định xem đó có thật sự là tình yêu không? Vì giữa anh chị em họ nó có 1 mối quan hệ huyết thống lạ lắm, là tình thương, dù xa đến đâu chăng nữa....
    Chúc bạn tìm dc lối đi đúng, chỉo cần đừng để bất cứ gì tuột khỏi tầm tay, nếu mình thật sự muốn có nó...[​IMG]
  4. papisa7x

    papisa7x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2005
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Chào Nhimrose!
    Xin chia sẽ nỗi niềm của bạn! Hãy đừng quan tâm nhưng gì đang đến trong lòng bạn. Hãy để nó tự nhiên như chính cảm xúac trong con người bạn. Có thể hoặc không!? D(ừng cố tự trả lời trong lúc nÁpy, hay tìm cách giải quyết nó. Tôi đã từng như bạn và ....
    Nhưng bây giờ hoàn khàc những gì lúc đó tôi nhgĩ.
    Bán nói đúng một điều là: áp lực từ những người trên rất lớn.
    Hãy để nó tự nhiện nhé.
    Mong dc liên lạc thường xuyên với bạn.
    Thân ái
  5. intercops

    intercops Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    0
    Bạn làm mình thấy ái ngại quá i_vy@ ạ! Cứ tưởng câu chuyện của bạn nhimrose@ đã có đáp án như ở trang 1 rồi chứ. Thế mà vẫn được câu lên thế này sao?
    Vẫn câu nói cũ: Hãy hạ quyết tâm đi nhimrose@, và hãy đặt cá nhân mình lên trên tất cả nhé! Hy vọng bạn sẽ hiểu.
  6. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Thời gian , thời gian sẽ giúp bạn mà .
  7. nhimrose

    nhimrose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2005
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn các bạn đã góp ý cho mình .
    Mình nghĩ rằng mọi chuyện cứ để nó xảy ra theo tự nhiên . Nếu mình và anh ấy thực sự yêu nhau nhiều đến mức có thể vượt qua sự e ngại về khoảng cách họ hàng ,thì mình không có lý do gì phải chạy trốn nó .
    Nhưng ! hiện tại lúc này mình còn có rất nhiều thứ để suy nghĩ đến thay vì cứ ngồi nghĩ đến chuyện đó rồi lại buồn , rồi u sầu ....... kết quả lf chẳng thể giải quyết được gì cả .
    Vốn dĩ cuộc sống không bao giờ theo ý mình cả , và mình hiểu rằng không phải lúc nào mình cũng có thể kiểm soát được tình cảm, nhưng đừng để nó chi phối quá nhiều cuộc sống của bản thân, điều đó sẽ ảnh hưởng rất nhiều thứ .
    Mình cũng là người biết nhớ nhung đấy ,biết thương yêu đấy, và rất tình cảm nữa . Nhưng ! mình biết mình phải kiểm soát nó lại ,thay vì để nó tung hoành. Thì mình sẽ khổ vì nó
  8. chieno

    chieno Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/12/2004
    Bài viết:
    597
    Đã được thích:
    2
    Hầu như tình yêu đầu đời của tụi con trai bao giờ cũng dành cho người con gái gần gúi nhất, và anh cũng không nằm ngoài chuyện đó. Bọn anh đã yêu đã sống vì nhau và yêu nhau thật nhiều mặc dù cả hai đều biết sẽ chẳng đi tới đâu cả quyết định chia tay thật khó khăn nhưng anh cũng đã vượt qua mặc dù cảm thấy hụt hẫng một thời gian khá dài. Anh đã tưởng rằng mình là một người không bình thường nhưng khi thằng bạn thân đọc trộm thư của anh và nó đã tâm sự chuyện tình cảm của nó cũng vậy. Bọn anh giúp nhau treo lên nóc cơ quan hái hoa sữa để gửi vào trong nam tặng người mình yêu, mang ra bưu điện gửi chuyển phát nhanh mà ai cũng cười mình trẻ con.
    Bọn anh yêu và rất hiểu nhau, gần như viết thư cho nhau hàng tuần và hoá hức chờ đợi thư của nhauĐã có những lúc cả hai chỉ muốn bỏ đi thật xa để không ai biết mình nữa, để có thể tự do sống bên nhau mãi mãi.
    Nhưng mơ ước mãi mãi chỉ là ước mơ, rồi mọi chuyện qua đi, thời gian không đủ mạnh để xoá nhoà tình cảm trong tim nhưng cũng đủ làm mình trưởng thành hơn để hiểu được những gì có thể và không thể. Để mãi mình biết trân trọng và gìn giữ trong trái tim những kỷ niệm đẹp nhất trong đời, chôn sâu nó trong tim và hi vọng vào một cuộc sống khác, bọn anh sẽ xây dựng lại tất cả. Khi đó hai đứa sẽ không phải gọi nhau và nói chuyện với nhau bằng những câu nói xã giao mà mỗi lời như một nhát giao cứa vào tim cả hai , nhìn vào mắt nhau chỉ thấy một nỗi buồn vô hạn và rồi lại một đêm mất ngủ.
    Hi vọng em đủ tỉnh táo để hiểu những gì anh muốn nói, anh không đủ can đảm viết tiếp nữa anh cảm thấy cô đơn quá.
    Chúc em vượt qua và tìm được tình yêu đích thực của mình

Chia sẻ trang này