Người Ðẹp Ngày Xưa ATTILA JÔZ£P (1905-1937) Hungari Người Ðẹp Ngày Xưa Nhớ sao người đẹp ngày xưa Bao nhiêu quyến rũ tiên vừa hiện ra Cùng tôi dạo giữa đồng hoa Nàng vui nhí nhảnh những mà nghiêm trang Nàng nhìn tôi thấy xốn xang Tình yêu đâu phải mơ màng của tôi Chỉ mong gặp lại nàng thôi Nàng đi trong nắng hay ngồi dưới cây Nàng cầm quyển sách trong tay Mùa thu những cụm lá dày xôn xao Nàng đứng lên lá thì thào Nàng như trong giấc chiêm bao bước đều Con đường hoa lá thân yêu Nàng đi cây cũng nhìn theo gửi lời Như con nhớ mẹ chết rồi Tôi mong gặp lại con người xa xăm Vừa xa nhưng lại vừa gần Nàng như tan biến trong vầng nắng lên (Thơ ATTILA JÔZ£P) Ru Xem kìa người đẹp ru tôi Khác nào hồ nọ ru hời khóm lau Trong khi xanh ngắt trời cao Cái hôn gửi xuống qua màu nước xanh Ngày kia có lẽ mối tình Một người khác nữa sẽ dành cho chăng Người ta lại sẽ ru nàng Như nàng có lúc dịu dàng ru tôi? Tế Hanh dịch Trán Anh Em Ðể Trán anh em để Nhẹ bàn tay em Em ơi. anh ngỡ... Như là tay anh... Dù sắp giết anh, Chớ ngừng săn sóc Chăm anh như thể Chính là chăm em. Và hãy yêu anh Yêu trong hạnh phúc Như thể. em là Tim anh trong ngực. Tế Hanh dịch
S.PÊT"PHI (1823-1849) Hunggari MÂy Ðang Ðă Nỏãng MÂy 'ang 'ă nỏãng Trên cành mặa sa LĂ cÂy 'Ê rỏằƠng HoỏĂ mi còn ca Không còn sỏằ>m nỏằa Em ặĂi, ngỏằĐ chặa? Có nghe chim ca Nhỏằng lỏằi 'au khỏằ.? Mặa kông ngỏằông 'ỏằ. HoỏĂ mi còn ca Nghe lỏằi 'au khỏằ. Ai không cỏÊm hoà Còn thỏằâc ặ em HÊy nghe chim nhỏằ Chim, chưnh tơnh anh Hỏằ"n anh than thỏằY. Hoàng Trung Thông dỏằi trfm dĂng vỏằ nhơn em MỏằTt hôm em là hòn 'ỏÊo mĂt Mà anh là lỏằ>p sóng vÂy quanh. MỏằTt hôm khĂc, em yêu, anh thỏƠy Ngôi nhà thỏằ cỏằ. kưnh là em Còn anh - thỏằâ dÂy leo lơ lỏằÊm BĂm trên tặỏằng nặĂi thỏằ phỏằƠng thiêng liêng Có khi em là phu nhÂn nỏằ Ði dỏĂo chặĂi, và anh hoĂ côn 'ỏằ" TỏƠn công em, hoỏãc cỏĐu xin quỏằà luỏằà Xin tơnh yêu, van vỏằ? thỏôn thỏằ. Em là ngỏằn núi cao CĂcphêat SỏƠm sât 'Ănh anh thỏƠu tim em Em là mỏằTt hỏằ"ng thỏm ngĂt HoỏĂ mi anh quỏƠn quẵt hót quanh. Thỏ 'ó, mỏằ'i tơnh anh mÊi mÊi Ðỏằ.i dĂng hơnh, nhặng có 'ỏằ.i dòng 'Âu Nỏu dỏằi sinh 'iỏằu ghen tuông? Thôi 'i, anh bỏĂn 'ặỏằng, Ðỏằông yỏu hăn nhặ thỏ. Mày là trai, không thỏằf Chiỏm 'ặỏằÊc chỏằ- ngặỏằi thặặĂng. Rà là 'iỏằu vô cỏằ> Can chi mà lo Âu Mày hỏn hiỏằfu tỏằô lÂu Nàng ta yêu làm vỏằÊ, TÂm hỏằ"n kia rỏĂng rỏằĂ Ðỏạp vô giĂ, tuyỏằ?t trỏĐn Trỏằi sinh mỏƠy giai nhÂn Có ai bơ nàng 'ặỏằÊc? Ðỏn khi nào ÐỏƠt Nặỏằ>c CỏĐn ta ra chiỏn trặỏằng Thơ chưnh nàng 'ỏn trặỏằ>c Tỏằ tay nàng mang gặặĂm Thỏt vào lặng cho ta Mà nói lỏằi tỏằô biỏt: - Anh câng gặặĂm 'i 'i Giỏằ cho tròn chỏằ tiỏt. 4-1848 Tỏằ' Hỏằu dỏằi MỏằT Ngặỏằi tơnh 'ỏĐu cỏằĐa tôi 'Ê nghỏằ? yên dặỏằ>i mỏằT Nỏằ-i 'au tôi nhặ Ănh trfng trong mỏƠn mỏằT 'êm 'en Tơnh yêu mỏằ>i cỏằĐa tôi 'Ê lên rỏằ"i nhặ vỏĐng dặặĂng rỏằc rỏằĂ Ănh trfng ặ... 'Ê tan dỏĐn dặỏằ>i uy lỏằc cỏằĐa vỏĐng dặặĂng. 8-1845 Hoàng Trung Thông dỏằ<ch (Tuyỏằfn tỏưp PETOF I)
MIHAI ÊMINEXCU (1850-1884) Rumani Và Khi Nào... Khi nhỏằng cành cÂy 'u 'ặa quỏằ?t vào cỏằưa sỏằ. Hàng bỏĂch dặặĂng lung lay trong gió TÂm hỏằ"n em có bóng anh in Là nhỏằng khi anh 'ỏn bên em Và nhỏằng ngôi sao lỏƠp lĂnh Lỏãn thỏưt sÂu, sĂng cỏÊ 'Ăy hỏằ" 'êm TÂm hỏằ"n anh chĂy bạng ngỏằn lỏằưa Là nhỏằng khi anh 'ỏn bên em Và khi vỏĐn vỏằƠ mÂy 'en Ănh trfng vỏôn tỏằ nhặ 'ăn trên không Niỏằm riêng thặặĂng nhỏằ> khôn cạng Gỏằưi em vỏạn cỏÊ tơnh chung cuỏằTc 'ỏằi