1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người đi qua đời tôi...

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi keira6868, 15/11/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Em cứ bình tĩnh, đừng shock thế chứ! Để anh shock thôi! Ặc ặc...
  2. keira6868

    keira6868 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    1.361
    Đã được thích:
    0
    Ẹc... Bác Son ơi, chàng của con không hát nhạc sến, chàng wính cờ-lát-síc rất hay và "chuyên trị" nhạc Trịnh Công Sơn, Bác à.
  3. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Cha này được đó con, nghe cứ giống... Ba con quá!
  4. keira6868

    keira6868 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    1.361
    Đã được thích:
    0
    Tái bút: đoạn sau chuyện tình sến như con hến:
    Chàng lấy vợ giàu, tất nhiên, và bây giờ là Bác sĩ trưởng khoa Ngoại ở một bệnh lớn của thành phố. Ai muốn mổ ruột thừa trong 2 phút, nhắn Kei-ra, Kei-ra gửi gắm cho. He he he...
  5. Backytocngan

    Backytocngan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/10/2006
    Bài viết:
    2.643
    Đã được thích:
    0
    Đang hay tự nhiên lại biến thành chỗ spam tán nhảm vậy trời
    Mất hứng quá
    Kei ra con cứ viết đi, con viết một hồi cô thấy cô mới có hai tuổi rưỡi thôi
  6. keira6868

    keira6868 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    1.361
    Đã được thích:
    0
    Con lập topic để cho các cô các chú kể chuyện tình, con nghe để rút tỉa kinh nghiệm thui mừ. Chuyện của con mà kể ra thì nó dài dằng dặc pơ-lây , nghe chán bỏ xừ.
    Bữa nào lá vàng rơi, con kể típ hén.
    Nhường đất cho cô Bắc, nếu cô wính què giò sếp rồi thì vô đây kể chuyện tình cái thời cô chưa có chồng nha.
  7. khongtenso0

    khongtenso0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2004
    Bài viết:
    3.758
    Đã được thích:
    0
    Tặng cha con boy bài này nghe chơi
    Người nhớ không người
    Người nhớ không người ngày quen nhau tha thiết tình đầu
    Người nhớ không người ngày quen nhau em luôn thầm mong
    Người biết không người thầm mong mai sau em có anh
    Người luôn luôn bên em chở che vượt qua bao phong ba giông tố
    Người nhớ không người ngày chia tay em khóc thật nhiều
    Người nhớ không người ngày chia tay quán vắng tịch liêu
    Người biết không người trời mưa bên sông xưa hắt hiu
    Đèn khuya lưa thưa trên lối về mình em đi trong mưa tái tê
    Một tình yêu đó đi về trong giá băng
    Một tình yêu đó trong mưa giăng nín lặng
    Đợi chờ nhau mãi nhưng rồi ai đổi thay
    Đợi chờ nhau mãi chân tình anh có hay
    Một màn mưa ấy vô tình trên phố xưa
    Một người con gái đi về không đón đưa
    Tình ai xa vắng ngỡ là em đã quên
    Mà rồi nhìn mưa biết tim mình vẫn yêu
    http://www.nhacso.net/Music/Song/Nhac-Nhe/2006/03/05F60995/
  8. BaoTram

    BaoTram Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    483
    Đã được thích:
    0
    Tui không nhớ mình để ý đến anh từ bao giờ , chỉ nhớ là thường mong đến giờ đi học để được thấy mặt người dưng .
    Anh ngồi trên tui hai bàn phía bên tay phải nên tui chỉ có thể thấy cái ... lưng mà thôi .
    Mặc dù tui học khá giỏi nhưng vẫn đăng ký đi học thêm ... vì nghe tụi bạn xì xào có anh ... đến khi tui vô thì anh lại nghĩ ... đúng là trời không giúp người hiền ... chắc vì cái tội mê ... trai .
    Một thời gian sau , anh cũng biết tui đang thương thầm nhớ trộm nên cả hai cũng thường len lén nhìn nhau ... để đêm về tui mơ đủ thứ ...
    Gần cuối năm lớp 11 , tui nhận đưọc vé may bay ... ngày nào cũng khóc ... nên được vài hôm thì xin nghĩ học hẳn .
    Đêm trưóc khi tui đi ... đang nằm ôm gối trong phòng thì nghe tiếng thằng bạn cùng xóm gọi tên ... quẹt mắt quẹt mũi ... tui ngơ ngáo chạy ra : Gì đó ? ... Th đợi bà đầu ngõ kìa ! ... Nghe qua tui ngỡ mình đang mơ ... để thằng bạn lập lại lần nửa tui mới nhanh chân xỏ dép chạy ra .
    - Chở Trâm đi 1 vòng nha !
    Tui 0 gật 0 lắc , chỉ nhanh nhẹn leo lên xe mà vẫn chưa tin là mình và anh ...
    Suốt cả buổi tối chạy vòng vòng thành phố , cả 2 chỉ nói những câu 0 đầu không đuôi , 0 cần câu trả lời ... chẳng có ôm eo ... chẳng có nắm tay bịn rịn hay nước mắt rơi như phim Quỳnh Dao ( hồi ấy phim Hàn chưa lên , chỉ mới 1 bộ Hoa Cúc Vàng thôi ) .
    Trước khi tui vô nhà , anh đưa 1 gói quà ... mở ra ... 1 hộp gỗ âm nhạc có hình hai con **** và chữ Forever .
    Hôm ở sân bay , anh lại đưa 1 miếng giấy gấp làm 4 với hai câu :
    Có đôi lúc tôi tự hỏi mình
    Mắt người nhìn là ghét hay thương .. .
    Và sau này tui viết thêm hai câu nữa :
    Cho hồn tôi cứ mãi vấn vương
    Rồi đêm xuống ôm vào mộng tưởng .
    Nhận được hai lá thư thì tui quyết định 0 viết cho anh nữa ... vì ... tui chắng biết bao giờ mình mới về lại VN ...
    tui không viết , anh cũng không viết ...
    đến 3 năm sau ... tui vẫn nhớ về anh ... trong lá thư viết cho nhỏ bạn thân , tui kể về nỗi nhớ ấy ... chẳng dè .. nhỏ chạy đem đưa anh đọc nên rất bất ngờ khi nhận được thư anh ... niềm vui đến bất ngờ cho năm đầu tiên học đại học . Lúc đó thì anh đang học năm 2 ở trường Cảnh Sát Cơ Động .
    Nhịn ăn trưa , mặc kệ mưa gió , ngày nào tui cũng đón metro đi gọi điện thoại thăm anh và viết thư đều đặn .
    Một hôm , gọi về , bạn anh nói anh bị thương vì đêm qua rượt theo 2 tên cướp .. . dù 0 nặng nhưng lòng vẫn lo âu và đau đớn vì không thể ở bên anh lúc ấy .
    Sau mấy đêm suy nghĩ ... lại quyết định ... chấm dứt ... với ý nghĩ thà 0 có hơn là có mà không thể thấy nhau , săn sóc cho nhau ... vì ngày về VN vẫn rất xa vời ... tôi 0 muốn để anh cô đơn trong những ngày lễ tết ... tôi muốn anh có 1 người khác ở bên cạnh để xẻ chia vui buồn .. để làm những việc mà tôi 0 thể làm ... 0 thể đem đến cho anh ...
    tui không viết , anh cũng không viết ...
    3 năm sau , tui về VN , thằng bạn hàng xóm đưa số DTDĐ của anh , tui gọi : Trâm đang ở VN . Chỉ vậy thôi !
    Bây giờ , qua bạn bè , biết được anh là 1 cảnh sát cơ động giỏi , chưa vợ , bạn gái thì đã đổi thay mấy lần .
    Hơn 10 năm rồi , ... ngần ấy thời gian nhớ thương 1 người ... ngần ấy thời gian vẫn 1 câu hỏi : Nếu như ngày ấy ...
  9. Backytocngan

    Backytocngan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/10/2006
    Bài viết:
    2.643
    Đã được thích:
    0
    Bắt đầu vào học cấp 2, cô giáo xếp cho em ngồi cạnh một bạn trai. Bạn ít nói, mặt lạnh như kem. Ngồi cạnh nhau hai tuần lễ rồi mà em chỉ biết mỗi tên bạn. Bọn em ghét nhau lắm, vì em nói nhiều, suốt ngày ríu rít với bạn bè xung quanh, còn bạn thì lủi thủi đến lớp, lủi thủi về, chả nhìn đến ai.
    Em mặc dù "lắm mồm", hay nghịch ngợm, trêu chọc mọi người, nhưng lại có một sở thích già vô kể : là cuôi tuần hay đến nhà sách cũ lục lọi. Sở thích này em di truyền từ bố em. Khi đã chạy được xe đạp để đi học thì em cũng tách ra đi một mình đến hiệu sách cũ gần nhà, và thường xuyên lê la tiêu thời gian rảnh rỗi ở đấy. Em không thích sách mới, một phần vì đắt tiền, một phần vì trông chúng mới toanh, bóng loáng, như một ngôi nhà mới không có người ở, trống rỗng, lạnh lẽo, vô hồn. Trong khi mỗi quyển sách cũ đều đã có một cuộc sống riêng, với người chủ cũ. Và thường người chủ nào cũng để lại dấu vết riêng trên sách, có khi là một dòng ghi chú đã phai mực bên lề, có khi là một mảnh giấy đã mỏng tang vì thời gian, ghi chép đủ thứ linh tinh, thường nhất là dòng đề từ ở trang 3 đã phai màu mực.
    Bây giờ thì em đủ lớn để lý giải về cái sở thích "già chát" của mình, chứ lúc đó còn bé quá, có ai hỏi tại sao lại thích ra hiệu sách cũ thì em cũng chỉ biết cười trừ. Em không đủ từ ngữ để diễn tả về cái cảm giác nao lòng khi giở một quyển sách cũ ra, thỉnh thoảng lại bắt gặp bên lề sách một ghi chú vu vơ không biết từ thuở nào, không biết được viết do ai, lúc đó em có cảm giác là một con người xa lạ, không bao giờ em được gặp gỡ, đang từ quá khứ gửi đến cho em một chút xíu nỗi niềm, một lời chào, một tiếng thở dài buồn bã ...
    Sở thích này ngay đến tận khi sắp già như bây giờ, em vẫn không chia sẻ được với ai. Vậy mà một buổi chiều em đã gặp cậu bạn ngồi cùng bàn ở nhà sách cũ gần nhà. Sau lần ấy thì hai đứa bọn em thân nhau. Cậu ấy đỡ kiệm lời hơn, đã hay cười hơn, và đã chịu sang nhà em để dắt díu nhau đi nhà sách. Ngoài sở thích này, bọn em còn một điểm chung, là cùng nói tiếng bắc đúng âm sắc bắc, không pha trộn. Thế thôi, hoàn cảnh gia đình thì khác nhau một trời một vực, vì vậy không bao giờ bạn mời em đến nhà chơi, không bao giờ hé một câu về gia đình mình, em bằng sự nhạy cảm của con gái, chỉ biết rằng bạn sống rất khó khăn, cô đơn, cả về vật chất lẫn tinh thần.
    Trong suốt những năm cấp 2, em là người bạn thân duy nhất của bạn ấy. Tình bạn trẻ con, hồn nhiên và trong trẻo, chúng em vượt qua được tất cả những trêu chọc gán ghép của bạn bè. Cứ hễ có thời gian rảnh rỗi là hai đứa ra nhà sách, bạn đọc rất nhiều, thể loại sách rất già, nhưng không có điều kiện mua sách nhiều bằng em. Vì vậy mọi cuốn sách mua được, bạn nâng niu giữ gìn lắm, dù chỉ là sách cũ. Mà tặng quà sinh nhật cho bạn thì vô cùng dễ, lúc nào cũng chỉ là sách, sách, sách .....
    Một lần hai đứa tìm được bộ truyện ngắn Puskin, sách cầu vồng còn mới tinh. Giở ra đọc mấy trang đã thấy hay, bạn vét sạch túi, mượn thêm hết cả tiền em mới mang được nó về. Hôm đấy bạn cao hứng lắm, mời em về nhà bạn, dẫn em lên gác xép để khoe tài sản bạn có : mấy thùng cac tông đầy ắp sách, có những quyển được mua từ năm lớp 2, lớp 3 ...
    Lên cấp ba bọn em không học chung trường nữa. Em có nhiều bạn bè mới, có những quan tâm mới, bắt đầu để ý chuyện áo quần, chơi bời đàn đúm, chểnh mảng chuyện đọc sách. Chúng em xa nhau dần dần, thỉnh thoảng có điện thoại, thì cũng ngượng ngập, lâu dần không biết nói chuyện gì. Rồi đến khi nhà bạn bán nhà chuyển đi thì em mất dấu bạn.
    Bây giờ cuộc sống của em đã khác lắm rồi, nhưng thỉnh thoảng mệt mỏi chán nản trước những áp lực, em vẫn đến nhà sách cũ, không mua nữa, mà chỉ để tìm lại cảm xúc ngày xưa, nhớ bạn, không biết bây giờ bạn đã ra sao rồi, có bị cuốn vào cái vòng xoáy tiền bạc như em không.
    Hôm trước trở lại nhà sách cũ ngày xưa, em bất ngờ tìm thấy tập truyện ngắn Puskin của 12 năm về trước, giở trang ba vẫn còn nguyên dòng chữ đề từ của bạn "ngày 12 tháng 6 năm 1995, lang thang cùng với P ...", P chính là em đấy. Ở dưới là chữ ký, non nớt và cứng cỏi của cậu bạn 13 tuổi ngày xưa. Em cầm quyển sách mà thấy lòng nghẹn ngào, không biết nỗi đời bể dâu thế nào, không biết số phận xiêu dạt thế nào, không biết chủ còn hay mất, mà đến nỗi sách phải lìa người trôi nổi thế này.
    Vào đây nhớ bạn, T ... ơi. Mình đã mất dấu bạn thật rồi. Có phải từ quá khứ, bạn đang gửi đến mình nỗi cô đơn không thể dãi bày, và lời từ biệt không
  10. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Một T. đây, cũng mê sách nhưng không mê Puskin, và vào những năm cấp 2 thì chỉ lang thang nhà sách Nguyễn Huệ và Lê Lợi để đọc ké là chính.

Chia sẻ trang này