1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Hà Nội trên đất Sài Gòn (phần 2)

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Babymonkey, 01/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Napoleon

    Napoleon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/2001
    Bài viết:
    312
    Đã được thích:
    0
    Hai chiếc Chăn
    Anh có hai cái chăn, chăn lớn và chăn nhỏ. Chăn lớn có lớp áo bọc ngoài, mỗi tuần được lột ra đem đi giặt. Chăn nhỏ không có áo sống, chỉ độc một lớp vải bên ngoài, gần mép có chỗ đã rách vì lâu năm, lòi bông trắng ra. Trời nóng anh đắp cả hai, cho dù đổ mồ hôi đi nữa, vẫn cứ thế mà đắp. Có lần hỏi, em bảo "Vì nó là những gì anh bám víu lấy, chăn anh đã có từ nhỏ, ngủ đắp lên mình như đắp một người bạn thật thân."
    Mỗi ngày dọn giường, anh trải chăn lớn phủ lên mặt nệm và gối, rồi gấp chăn nhỏ để phía cuối giường. Bốn mùa đến nhà anh, em thường ngồi ké vào mé giường, vì không có ghế. Lúc coi phim, lúc đọc sách, lúc nói chuyện. Trời hay lạnh, nên em kéo chăn nhỏ ra đắp. Mệt mỏi, em cuộn mình nằm ngủ trong chăn. Anh hay cười bảo "Em có công nhận chăn anh đắp thật dễ chịu và thân thuộc không?"...
    Lần cuối em đến, nhà đã trống trơn. Các thùng đồ đã được gửi đi gần hết, chỉ còn lại một chiếc vali và hai túi xách tay. Anh đang dồn hai cái chăn vào trong một túi xách. Chăn lớn và chăn nhỏ. Lúc về, anh bảo em hãy cầm lấy cái chăn nhỏ mà đem về đi. Em lắc đầu bật khóc. Em đâu cần chăn...
    Lược dịch từ Iddlehouse
    DC
  2. bonbon_hn8x

    bonbon_hn8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Thơ của G2R toàn là lời chị em gửi đến nửa còn lại.Theo dòng cảm xúc thơ thẩn của G2R em xin gửi tới cả nhà ....
    TÔI ĐÃ YÊU EM
    Tôi đã yêu em bao ngày nắng
    Tôi đã yêu em bao ngày mưa
    Yêu em bên đời lặng lẽ
    Tôi đã đưa em qua nhiều phố

    Những sáng mênh mông tôi ngồi nhớ
    Yêu em trái tim thật thà
    Yêu đầy mùa nắng mùa mưa
    Yêu trong nổi vui đợi chờ
    Đâu ngờ tình như lá úa
    Khiến tôi chia lìa giấc mơ

    Tôi đã yêu em trong mùa gió
    Khi lá cây khô bay đầy ngõ
    Yêu em không cần vội vã
    Tôi đã yêu em như trẻ thơ
    Đâu biết đôi khi có lìa xa
    Yêu trong nổi đau tình cờ (Trịnh Công Sơn)
  3. bonbon_hn8x

    bonbon_hn8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Thơ của G2R toàn là lời chị em gửi đến nửa còn lại.Theo dòng cảm xúc thơ thẩn của G2R em xin gửi tới cả nhà ....
    TÔI ĐÃ YÊU EM
    Tôi đã yêu em bao ngày nắng
    Tôi đã yêu em bao ngày mưa
    Yêu em bên đời lặng lẽ
    Tôi đã đưa em qua nhiều phố

    Những sáng mênh mông tôi ngồi nhớ
    Yêu em trái tim thật thà
    Yêu đầy mùa nắng mùa mưa
    Yêu trong nổi vui đợi chờ
    Đâu ngờ tình như lá úa
    Khiến tôi chia lìa giấc mơ

    Tôi đã yêu em trong mùa gió
    Khi lá cây khô bay đầy ngõ
    Yêu em không cần vội vã
    Tôi đã yêu em như trẻ thơ
    Đâu biết đôi khi có lìa xa
    Yêu trong nổi đau tình cờ (Trịnh Công Sơn)
  4. bonbon_hn8x

    bonbon_hn8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    He he chúc anh chị trong pub một ngày vui vẻ.Xin gửi tặng chị em đang băn khoăn,cũng như anh em "BÍ MẬT hay THỰC CHẤT CỦA CON TRAI"!?
    1. Các chàng không thể gọi tên được chuyện gì đang xảy ra đối với xúc cảm của mình. Tự họ không biết mình đang cảm thấy thế nào bởi vì:a) Họ là con trai, tư duy theo kiểu lôgíc trong khi cảm xúc lại không hề có quy luật nào cả.
    b) Họ không thể nói chuyện chia sẻ việc đó với những tên con trai khác ?" ?oVì chúng nó cũng không hơn gì mình trong lĩnh vực này. Nhưng con trai biết rất rõ thế nào là ?okiến bò bụng?
    2. Đến một lúc nào đó (nhất là lúc sắp có bạn gái) các chàng mới cuống lên học cách phân tích cảm xúc. Điều đó giải thích tại sao bạn lại thấy chàng lúc này rất khó hiểu. Đối với bạn mọi chuyện quá rõ ràng - bạn biếT mình đang yêu. Nhưng việc này sẽ mất cả tháng đối với chàng. Đảm bảo bạn sẽ sốt ruột phát ốm và băn khoăn đau khổ ?oChắc hắn không yêu mình rồi!? Hậu quả là chàng cứ im như thóc hoặc ậm ừ ?oAnh... anh... hình như... cũng bắt đầu thấy nhớ em rồi đấy?.
    3. Các chàng thể hiện cảm xúc theo cách rất riêng của mình, khác hẳn con gái - thế nên các nàng cần chấp nhận điều đó. Nếu bạn cứ ngồi chờ chàng thốt lên những lời có cánh kiểu ?oKể từ khi gặp em, cuộc sống của anh đảo lộn hết!? thì chắc là bạn phải chờ lâu đấy. Trừ những chàng thợ cưa rất pro (= chuyên nghiệp) thì đa phần con trai rất lúng túng với mối tình đầu của mình. Thậm chí có chàng sẽ trồng cây "chuối" ở nhà tập thể thao và bạn nên tự hiểu đó là ?oKể từ khi gặp em...?
    4. Chàng thật sự khá hoang mang và bối rối nhưng lại luôn cố tỏ ra bình tĩnh hết sức. Các nhà tâm lý học cho biết nam giới rất hạn chế sử dụng mẫu câu ?oTôi cảm thấy...? mà thay vào đó là ?oTôi thấy...?. Họ cho rằng loại câu thứ 2 nghe chắc chắn và tự tin hơn nhiều. Bạn hoàn toàn có thể giúp cái đầu ưa phân tích, thích "lô-gíc" của chàng làm quen với những vấn đề liên quan đến cảm xúc. Dần dần để chàng nhận ra rằng đối với xúc cảm nếu chàng càng phân tích chỉ tổ càng làm vấn đề trở nên rắc rối. Cần phải lắng nghe thì mới thấu hiểu được.
  5. bonbon_hn8x

    bonbon_hn8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    He he chúc anh chị trong pub một ngày vui vẻ.Xin gửi tặng chị em đang băn khoăn,cũng như anh em "BÍ MẬT hay THỰC CHẤT CỦA CON TRAI"!?
    1. Các chàng không thể gọi tên được chuyện gì đang xảy ra đối với xúc cảm của mình. Tự họ không biết mình đang cảm thấy thế nào bởi vì:a) Họ là con trai, tư duy theo kiểu lôgíc trong khi cảm xúc lại không hề có quy luật nào cả.
    b) Họ không thể nói chuyện chia sẻ việc đó với những tên con trai khác ?" ?oVì chúng nó cũng không hơn gì mình trong lĩnh vực này. Nhưng con trai biết rất rõ thế nào là ?okiến bò bụng?
    2. Đến một lúc nào đó (nhất là lúc sắp có bạn gái) các chàng mới cuống lên học cách phân tích cảm xúc. Điều đó giải thích tại sao bạn lại thấy chàng lúc này rất khó hiểu. Đối với bạn mọi chuyện quá rõ ràng - bạn biếT mình đang yêu. Nhưng việc này sẽ mất cả tháng đối với chàng. Đảm bảo bạn sẽ sốt ruột phát ốm và băn khoăn đau khổ ?oChắc hắn không yêu mình rồi!? Hậu quả là chàng cứ im như thóc hoặc ậm ừ ?oAnh... anh... hình như... cũng bắt đầu thấy nhớ em rồi đấy?.
    3. Các chàng thể hiện cảm xúc theo cách rất riêng của mình, khác hẳn con gái - thế nên các nàng cần chấp nhận điều đó. Nếu bạn cứ ngồi chờ chàng thốt lên những lời có cánh kiểu ?oKể từ khi gặp em, cuộc sống của anh đảo lộn hết!? thì chắc là bạn phải chờ lâu đấy. Trừ những chàng thợ cưa rất pro (= chuyên nghiệp) thì đa phần con trai rất lúng túng với mối tình đầu của mình. Thậm chí có chàng sẽ trồng cây "chuối" ở nhà tập thể thao và bạn nên tự hiểu đó là ?oKể từ khi gặp em...?
    4. Chàng thật sự khá hoang mang và bối rối nhưng lại luôn cố tỏ ra bình tĩnh hết sức. Các nhà tâm lý học cho biết nam giới rất hạn chế sử dụng mẫu câu ?oTôi cảm thấy...? mà thay vào đó là ?oTôi thấy...?. Họ cho rằng loại câu thứ 2 nghe chắc chắn và tự tin hơn nhiều. Bạn hoàn toàn có thể giúp cái đầu ưa phân tích, thích "lô-gíc" của chàng làm quen với những vấn đề liên quan đến cảm xúc. Dần dần để chàng nhận ra rằng đối với xúc cảm nếu chàng càng phân tích chỉ tổ càng làm vấn đề trở nên rắc rối. Cần phải lắng nghe thì mới thấu hiểu được.
  6. bagai

    bagai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/01/2002
    Bài viết:
    1.647
    Đã được thích:
    0
    nhanh chưa kìa...đã có ngay 1 em xinh tươi rồi...
  7. bagai

    bagai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/01/2002
    Bài viết:
    1.647
    Đã được thích:
    0
    nhanh chưa kìa...đã có ngay 1 em xinh tươi rồi...
  8. brave_cloudy

    brave_cloudy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.476
    Đã được thích:
    0
    Chào mừng cả nhà về với nhà mới!
    Chúc cả nhà ta gặp nhiều may mắn, vui vẻ và thành đạt.
    @Baby: Em ơi, tiếp tục phát huy nhé!

  9. brave_cloudy

    brave_cloudy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.476
    Đã được thích:
    0
    Chào mừng cả nhà về với nhà mới!
    Chúc cả nhà ta gặp nhiều may mắn, vui vẻ và thành đạt.
    @Baby: Em ơi, tiếp tục phát huy nhé!

  10. Goodbye2romance

    Goodbye2romance Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    857
    Đã được thích:
    0
    Nước mắt chẩy vào trong
    - Để yêu tôi, anh cần phải thông minh thêm chút nữa.
    Vừa nói với cái giọng khinh khỉnh, nó vừa vuốt mái tóc nâu dài óng ả của mình. Hướng cái nhìn thích thú, soi mói của một kẻ ngạo mạn, nó gi gi ngón chân trước vẻ thảng thốt tái dại vì tức giận, căm hờn, ngạc nhiên của khổ chủ:
    - Cho chết - nó nghĩ thầm - đến nói chuyện cũng không biết sao cho ra người mà lại đòi yêu mình, bọn con trai bộ cứ nghĩ là tốt mã thì búng ngón tay nhát là con gái kéo đến ầm ầm à, rõ đồ óc rỗng, ha ha ha.
    Cái nụ cười thầm kín trong bộ óc dường như đang nhẩy múa ngay trong mắt nó, chế nhạo, cười cợt cả cái thế giới đang hiện hữu này.
    Nó vô cảm với bọn con trai, và ngay với bọn con gái nó cũng không hứng thú theo cách mà thiên hạ gọi là xăng pha nhớt. Nó gọi tất cả là đám đông, nó sống trong đó, cười đùa, vui, buồn, bỡn cợt, đứng đắn, lẳng lơ, kiêu ngạo nhưng lạc lõng, lạc lõng đến tuyệt vọng và cô đơn đến đau xót cả nụ cười xinh xắn.
    Nó hòa đồng tuyệt đối nhưng lại luôn có một khoảng trống vô hình mà chỉ mình nó thấy, cảm nhận và chua xót. Nó không thuộc về bất cứ đâu, bất cứ ai, nhưng ai cũng thấy dường như nó là chỉ của riêng họ. Hình như ... ngoài mẹ nó ra, nó không biết yêu. Đôi khi nó muốn, dù là Lesbian cũng được, để thử xem cái mà mọi người đều háo hức xung quanh nó, cái nhộn nhạo, ngốc nghếch nhưng ngộ nghĩnh ấy ra sao. Rốt lại, nó thấy mình không xứng, không xứng với những tình yêu quá lớn mà mọi người dành cho nó. Trái tim của nó không mạnh bằng ý trí, tình cảm của nó không lớn hơn khát vọng, và sự dịu dàng đã bị nó nén lòng gạt lại, nhường chỗ cho sự tự tin. Tất cả chỉ dành cho một đứa con gái thành đạt trong tương lai, để nó lại tiếp tục ngẩng cao đầu như mọi khi, mọi người vẫn yêu thương, ngưỡng mộ.
    Mọi người bảo nó không biết khóc, mà giả có thì chắc là khi thái hành hoặc kính áp tròng bị bụi. Nó cười: ''''Thế mới hay''''.
    Nó cứ sống như thế cho đến khi gặp người ấy, người duy nhất có thể chặn họng và trừng trị nó. Người chiều nó đúng lúc cũng như nói kháy mỉa mai đến mức gần như nó đã tát vào mặt anh và thề không bao giờ gặp anh nữa. Người khiến nó phá lệ đợi đến 10 phút mới ra về mà theo cái tục vốn có, nó không chờ ai quá 5 phút. Những cuộc đối thoại của nó và anh cũng lạ đời, lạ đến mức nó chưa bao giờ nghĩ là anh yêu nó, mà chỉ giống như dậy thú, ai cũng muốn thuần hóa người kia, hai đấu thủ cứ hầm hè, soi xét, rình mò nhau, căng thẳng nhưng cả hai đều ra vẻ bỡn cợt, khinh khỉnh. Này nhé, hãy nghe anh dỗ nó và cách trừng phạt chỉ có ở một đứa con gái ương ngạnh:
    - Dỗi à? Trẻ con thế.
    - Nói gì đi.
    - Nhìn mãi à, nói một câu thôi.
    - ...
    - CÓ NÓI KHÔNG THÌ BẢO, TÁT CHO MỘT CÁI BÂY GIỜ.
    Anh gào lên khiến nó giật cả mình, và hơn cả, nó uất, hận đến điên người. Mắng nó à, quát nó kia đấy, mẹ nó cũng chưa nói thế với nó bao giờ. Nó bèn lấy hết sức lực thét lên những tiếng thật to:
    - ĐỒ ĐIÊN, THẦN KINH, DỞ HƠI, ANH NGHĨ ANH LÀ AI HẢ, HẢ, HẢ, NHÌN LẠI BẢN MẶT MÌNH ĐI, ANH LÀ CÁI THÁ GÌ MÀ BẮT TÔI PHẢI CHỜ, TÁT TÔI HẢ, TÔI GIẾT ANH BÂY GIỜ ...
    Nó cứ thét lên nhưng ấm ức mà nén chịu đã lâu, cứ mắng xa xả vào mặt anh mà anh cứ trơ ra, cười khẩy, nó lại càng điên hơn. Và cứ nói đến khi kiệt cả lực, ngồi phịch xuống ghế, thởi dồn dập đến nổ tung cả ***g ngực.
    - Em hết cáu chưa, hết nói là không giận anh nữa chứ, thôi, thế bây giờ em định làm gì?
    Dù đã hết sức, nhưng những ý nghĩ kì quái vẫn nhảy múa trong cái đầu quỉ quyệt ấy.
    Nó chớp mắt, cười nhẹ:
    - Ăn kem nhé?
    Nó gọi 16 ly kem và bảo:
    - Anh ăn hết đi, em chỉ ăn một ly thôi.
    Nó lại nói bằng cái giọng mật ngọt chết ruồi, nhưng anh không phải là ruồi, anh là con rắn, tiếc thay, lần này nó đang nắm đuôi con rắn dốc ngược lên. Sau 15 ly kem mà nó bắt anh ăn đến giọt nước cuối cùng thì chợt có một hàng rau đi rong qua. Ớt, nó nhìn thấy những quả ớt chỉ thiên cay xé:
    - Chị ơi, bán cho em 10 quả ớt.
    - Em hiếu thảo nhỉ, đi chơi mà vẫn nhớ đi chợ cho nhà.
    Nó huýt sáo:
    - Anh ăn đi cho mát dạ, em lau sạch rồi.
    - Anh có phải con khỉ đâu, em điên à?
    - Cả đời điên, mình em tỉnh, anh có ăn không thì bảo - nó phụng phịu.
    Và anh ăn thật, 1 quả, 2 quả ... đến quả thứ 4 thì nó thấy xót xót trong dạ (hóa ra mình cũng tốt gớm, nó nhủ thầm).
    - Thôi, chỗ này em mang về cho mẹ, anh tham lắm.
    - ...
    Sinh nhật anh nó tặng một túi cám với lời chúc: "Ngon miệng nhé''''. Sinh nhật nó, một cuộn băng dính và ''''Bớt bớt mồm thôi". Anh câu cá, nó ném đá. Nó tập cầu lông, anh dấu vợt.
    Nó và anh cứ thế, lúc dịu dàng, ngọt ngào, lúc lại như 2 con hổ điên sẵn sàng lao vào cắn nhau. Lúc thì hầm hè, đề phòng, lúc thì y như 2 người đã yêu nhau từ lúc chưa có loài người (nhưng có thực thế hay không, nó chịu).
    Năm ấy, nó thi đại học, còn anh đứng đầu khoa thì ''''phải'''' đi du học thôi. Trên sân bay, nó vẫn giữ nụ cười đểu giả. Và lần đầu tiên, anh nhìn thẳng vào mắt nó mà không phải để soi mói, khích tướng:
    - Đợi anh nhé.
    Và cũng lần đầu tiên, nó không cười:
    - Không, em sẽ không đợi anh đâu, thật đấy.
    - Đừng tiếc.
    - Em đã làm gì thì không bao giờ hối tiếc.
    Anh chỉ nhìn nó, cái nhìn rất lạ, nó không hiểu (thực ra thì nó cố tình, bởi nó không muốn cái ánh nhìn xoáy vào tâm hồn ấy tồn tại lâu trong trí óc của mình).
    2h 30, máy bay cất cánh, anh đi rồi, vậy là anh đi rồi, anh đi rồi. Nó nhìn theo lạnh lùng nhưng trong lòng nó gào lên cuồng loạn. Anh đi thật rồi.
    Nó chưa yêu anh, nhưng nó biết, chỉ cần lúc anh nhìn nó, nó yếu lòng thêm chút nữa và nói:
    - Em sẽ chờ.
    Thì nó sẽ yêu anh, yêu thật sự, chỉ một lần duy nhất trong suốt cuộc đời này. Nhưng nó tôn thờ tự do, nó say đắm tự do còn hơn cả cuộc đời mình, mà yêu anh, nó không muốn trái tim, khối óc mình có chủ, nó sẽ trở thành một con kiến nuôi trong bát sứ, cứ loanh quanh với niềm vui no đủ mà quên lãng hơi thở của không gian bao la. Nó có thể hy sinh tất cả, chỉ trừ điều đó thôi. Và hình như vì thế, nó sợ tình yêu. Thôi đi đi, thế cũng tốt ''''Let my heart go ....'''' bài hát cứ văng vẳng trong lòng nó.
    Về nghe Metallica nào, nó cười, nhưng sao có giọt nước mắt nào đang chẩy nghẹn ứa trong nó thế này.
    Sưu tầm của 1 cô bé khi cô bé viết truyện này lúc cô bé học lớp 9

Chia sẻ trang này