1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Hà Nội trên đất Sài Gòn

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Babymonkey, 12/10/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bonbon_hn8x

    bonbon_hn8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Xem câu chuyện của RO thật xúc động .Mình như thấy có cả mình trong đó.Không chỉ riêng câu chuyện đó,mà ngay cả những lời tâm sự của các anh chị trong PUB cũng nói nên phần nào suy nghĩ của Mình.Mình nhận ra đã quen với cuộc sống SG,nơi mà 1 năm trước thôi Mình rất ghét nó.Nhưng phải xa nó cũng là cả một nỗi nhớ.Hà nội vẫn là quá khứ,hiện tại,tương lai đẹp đẽ mà Mình mong trở lại.Nơi mà chỉ ở đó mình mới có cảm giác được nghỉ ngơi,tĩnh tại trong tâm hồn...(trời đoạn này sao mà sến thế ).Nhưng mục đích sông của con người là gì nhỉ.Mình lớn lên cũng như các anh ,các chị,như bao người khác .có gì đâu ngoài mục đích "LÀM" để kiếm tiền.Nhưng không có tiền thì cũng chẳng thể tồn tại.....
  2. hnl_hn

    hnl_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Những ngày đầu mới đặt chân lên mảnh đất này, mình cũng có những suy nghĩ y hệt như bạn. Ghét SG, cảm thấy SG cái gì cũng không bằng HN. Cảm thấy cuộc sống ở SG nhốn nháo và xô bồ không giống với nơi mình đã được sinh ra và lớn lên.
    Nhớ lại hồi đó, ngay cả việc đơn giản nhất là nói chuyện với một người bạn SG cũng làm mình bực mình. Bởi mình nói câu nào cũng phải nói thật chậm, thật chậm, thế mà cũng vẫn bị chúng nó bắt nói đi nói lại 1 câu vài lần. Tức, mình quát chúng nó "Thế chúng mày không xem VTV bao giờ à? Giọng tao khác gì giọng mấy người trên VTV đâu!" Thế là bị chúng nó giận cho cả một tháng vì cái tội Chảnh. Hic, dở khóc dở cười.
    Bây giờ thì SG lại trở nên quen thuộc quá mức rồi. Quen đến nỗi, mỗi lần về HN, lại có cảm giác mình là khách ngay trong chính căn nhà của mình. Lại nhớ Sg đến thắt ruột, lại muốn thật nhanh bay về SG. Thế mà lần nào về đến SG rồi thì cũng lại nhớ HN. Đời đôi khi nhiều cái ngớ ngẩn.
    Bây giờ, nhiều lúc lại không có cảm giác mình đang ở HN hay đang ở SG. HN cũng đáng yêu, cũng thú vị mà SG cũng chẳng nhạt nhẽo.
    Nhưng mà, nếu được chọn sống ổn định ở một vùng đất nào đó, mình vẫn chọn HN.
  3. hnl_hn

    hnl_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Tặng những người HN đã - đang - và sẽ ở trên đất SG
    I hate the way you talk to me.
    And the way you cut your hair.
    I hate the way you drive my car.
    I hate it when you stare
    I hate your big dumb combat boots.
    And the way you read my mind.
    I hate you so much it makes me sick--
    it even makes me rhyme.
    I hate the way you''re always right.
    I hate it when you lie.
    I hate it when you make me laugh --
    even worse when you make me cry.
    I hate it that you''re not around.
    And the fact that you didnt call.
    But mostly I hate the way
    I don''t hate you - -
    not even close,
    not even a little bit,
    not any at all.
  4. Babymonkey

    Babymonkey Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    Cà? nhà? mì?nh ơi, dào nà?y tẮc 'Ặ spam trĂn ttvn chẶm thẮ nhì?? Chf?ng cò?n 'Ău cài khì thẮ ngà?y nà?o. Hic hic. Nà?o, thơ thù?ng mùng mèt, vfn chương lai làng chà?y tĂ? tĂ? cù?a nhà? mì?nh 'Ău hẮt rĂ?i. Ới ơ?i ơi. Nhà? mì?nh phà?i là?m 'Ă?y cài topic nà?y cho 'ù? 100 trang rĂ?i mới give up 'ược 'Ắy nhà!
    Nay thĂng bào.
    Em Baby Monkey
    Được babymonkey sửa chữa / chuyển vào 17:31 ngày 13/04/2005
  5. captain

    captain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2001
    Bài viết:
    2.746
    Đã được thích:
    0
    ****, mọi thứ đều như ****, 1 tuần nay rồi, điên.
  6. hnl_hn

    hnl_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Í ẹ, có "người HN trên đất SG" chửi bậy kìa.
  7. Goodbye2romance

    Goodbye2romance Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    857
    Đã được thích:
    0
    Goodbye to romance
    đừng để niềm tin của bạn vấp ngã​
    (ST; có chỉnh sửa tặng những người bạn đã nghe G2R và cả những người chưa từng đc nghe nó) - Thêm 1 lời nhắn gửi "Hãy vui lên nhé"
    ----o0o-----
    Yesterday has been and gone
    Tomorrow will I find the sun or will it rain?​
    Liệu đằng sau câu hỏi đó còn những gì?Đã không ít lần tôi cố tìm lời giải đáp là bấy nhiêu lần tôi thất bại.
    Tôi tự hỏi vì sao mình lại gắn bó với Goodbye to romance đến vậy, ngay từ cái ngày tôi nghe nó ... ngay từ một buổi chiều đầy nắng nào đó đứng bên hành lang khe khẽ hát cho tôi và bạn bè tôi nghe, và ngay cả bây giờ vẫn như vậy...Có quá nhiều kỉ niệm rồi Goodbye to romance nhỉ, mày đã trở thành một phần trong tao từ lúc nào không hay, đôi khi tao căm ghét tất cả, tao căm ghét cả chính tao nữa, chỉ còn biết có mình mày..
    ...Ngày hôm qua ôi những ngày hôm qua.. đến rồi đi...liệu ngày mai tới sẽ mang theo nắng hay mưa? Tôi đã từng là vua,từng là một thằng hề bé nhỏ....Yesterday has been and gone,tomorrow will I find the sun or will it rain?....I''ve been the king,I''ve been the clown....Người ta không sống lại được quá khứ,nhưng oan trái thay quá khứ vẫn sống trong con người ta. Một khoảnh khắc chênh vênh vô hình nào đó trong cuộc đời, những kỉ niệm đó sẽ ùa về ... tôi không dám chắc...nhưng có lẽ ...để người ta hối tiếc, quằn quại... để rồi người ta muốn quên đi. Với vô vàn mọi người trên trái đất này ... có thể là quá khứ cả những lúc huy hoàng cả những lúc khó khăn.
    .....Mọi người vẫn đang vui cười,chỉ mình tôi cô đơn,chỉ mình tôi quay cuồng trong quá khứ....Everybody''s having fun,except me I''m the lonely one,I live in shame...Tôi cảm nhận rõ cái tâm trạng day dứt đầy dằn vặt ấy, khi mọi người thành công,một mình tôi thất bại, khi mọi người vui vẻ ...một tôi cô đơn gặm nhấm quá khứ đã qua....Nhưng con người ta sống bằng hiện tại,trong hiện tại chứ không phải bằng những ảo ảnh quá khứ. Thất bại không có nghĩa là kết thúc, chỉ là một động lực để người ta vươn tới thành công.....tôi vẫn tin như vậy ....Tôi sẽ bay lên kể cả với đôi cánh gãy, tôi lại tự do, tự do làm một anh hề với chiếc vương miện vỡ....Now broken wings can''t hold me down,I''m free again,the jester with the broken crown..."The jester with the broken crown" một hình ảnh đẹp nhất bài hát.
    Đó là một con người mới của hiện tại mang những thất bại quá khứ của thằng hề thời trẻ, cả những thành công với chiếc vương miện vàng. Hai hình ảnh đó được chắp vá lại xộc xệch hẳn đi-the jester-broken crown qua con mắt của một kẻ vừa mới thất bại... dù có thảm hại, dù có chắp vá, không còn nguyên vẹn như xưa nhưng vẫn cứ ngập tràn hi vọng được bay và bay cao.. bay bằng chính đôi cánh dù gãy của mình, bay bằng niềm tin mặt trời sẽ lại mọc và mưa sẽ tan....Mùa đông không còn u ám và mặt trời sẽ lên cao.Tôi chẳng còn nghĩ gì nữa,quá khứ đã lùi xa rồi....And the winter''s looking fine,and I think the sun will shine again,and I feel I''ve cleaned my mind,all the past is left behind again....Tạm biệt quá khứ-Goodbye to all the past...
    Trên con đường đời,đâu phải ai cũng tìm được cho mình một lối đi đúng trong muôn ngàn ngã rẽ, đâu phải ai cũng đi qua được một khúc quanh hay một đoạn dốc?Đôi khi người ta sáng suốt,đôi khi người ta lầm lỗi. Bởi vì người ta là con người, con người với đôi mắt trần biết mở và biết đóng.
    Có thể đôi chân bạn vấp ngã,nhưng đừng để niềm tin của bạn vấp ngã.
    Now broken wings can''t hold me down
    I''m free again......
  8. rainrain5th

    rainrain5th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Nó đi vội vàng. Có những lời chào không kịp để lại. Có những lời chào chẳng kịp nhớ ra. Có những điều quên chưa kịp nói. Có những việc chẳng kịp nhớ ra để làm... Vội vã... Có lúc làm mọi người tưởng đang trốn chạy. Có gì để trốn chạy đâu cơ chứ??? Chỉ là tất cả diễn ra quá nhanh. Kể cả đấu tranh tư tưởng và những lao đao suy nghĩ. "Mọi người thấy sao nếu em ở lại SG thêm nửa năm nữa?" - có lẽ đã không nên nói như vậy vì biết rõ mình sẽ không làm thế và vì sẽ làm nhiều người buồn thêm hơn. Có đủ những điều để cần quả quyết lòng... Thoáng thấy nhẹ tênh giữa chút vui, chút buồn, chút hi vọng, chút luyến nhớ... Vẫn tự hẹn lòng sẽ để lựa chọn này không là hối tiếc. Và sẽ nhớ, sẽ gặp lại một ngày nào đấy.
    Cuộc điện không nhớ số nhắc tôi nhớ đến 1 số điều đã quên. Tự nhiên cười. Thấy cũng lạ. Mọi người hiểu lầm mình nhiều quá nhỉ? Tôi giống loại đa cảm lắm sao?
  9. bebu10783

    bebu10783 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.377
    Đã được thích:
    0
    Có hơi muộn màng, tuy nhiên, muộn còn hơn không?. Hôm nay, em xin trân trọng chào các pác. '' Những người HN sống ở SG ".
    Cũng lại 1 năm nữa đã qua đi. Time trôi đi cũng nhanh đó nhỉ?. Cuộc sống vẫn vậy thôi, ko có gì thay đổi từ khi mình vào Sg đến giờ. Hôm nay, Bình boong hỏi " sao thích ở SG". Ai cũng nghĩ vì " thị trấn mình buồn, nên mình thích ở SG ồn ào này". Thật ra thì ........... vì nhiều lí do chứ. Đó không phải là lí do mà khiến mình muốn ở SG.
    ùh, thị trấn của mình nhỏ và bình yên quá. Nhưng có sao đâu, ở đó mình có rất nhiều bạn, nơi đâu có bạn bè là có niềm vui. Thị trấn nhỏ, gắn bó với mình với nhiều kỉ niệm , tất cả những kỉ niệm trong suốt 20 năm.
    Bây giờ, dù mình đã lớn. Mình biết rằng " Gia đình quan trọng với mình ntn? " Nhưng mình vẫn phải xa GĐ. Vì dù thế nào đi chăng nữa , mình khồng chịu nổi không khí gđ , những mâu thuẫn của bố mẹ, tính khí thất thường của mẹ, xung khắc của mẹ và mình. GĐ mình không phải là 1 GĐ yên ấm. Mình chán nghe những cuộc cãi vã của bố mẹ từ những việc nhỏ không đâu vào đâu cả. Mình chỉ biết đứng nhìn, mình không biết phải làm gi? Điều đó khiến mình , ghét ngôi nhà của mình. Với mọi người GĐ là nơi yên ổn mà người ta muốn trở về.Nhưng với mình, Mình đã luôn luôn có suy nghĩ " Gia đình là nơi đầu tiên mình nghĩ tới nhưng là nơi cuối cùng mình trở về".
    Thị trấn nhỏ, nơi đó gắn với mối tình đàu của mình. Mình đã yêu và đc yêu với 1 mối tình đầu rất vô tư, vui vẻ . Tình yêu bắt đầu từ tình bạn. Điều đó, làm cho mình không thể có 1 người thứ 2 hợp với mình như với Bắc. Mình cũng không cần điều đó. Mỗi khi trở lại thị trấn, những con đường, góc phố đều mang lại cho mình nhớ về hình ảnh của Bắc. Tất cả, tất cả, từ cảnh vật đến con người. Vì vậy mà mình sợ. Gần 3 năm trôi qua, nhưng bất cứ khi nào , mình trở lại thị trấn, gặp lại mọi ngưòi thì " mình nhớ Bắc vô cùng, da diết, nỗi nhớ, kỉ niệm tưởng chừng đã phôi pha, đã đánh mất theo thời gian lại trở về như mới ngày hôm qua......".
    Ở SG, mình yên ổn với cuộc sống mới, không gian mới, và SG không có mùa đông. Tiiét trời SG luôn nóng bức, ồn ào làm mình không có time suy tư, làm cho mình thấy mình không còn mơ mộng . Đó là điều minh muốn . MÌnh muốn thực tế hơn, thực dụng hơn. Với mình, cuộc sống cần phải như vậy. Mình đã lựa chọn con đường " sự nghiêp" thì mình phải theo nó đến cùng. Mình không muốn nói lới " hối tiếc " vì mọi chuyện đã qua, và quyết dịnh của mình cũng không có gì sai trái cả. Có lẽ, tại số phận.
    " Mối tình đầu không phải là mối tình cuối nhưng những kỉ niệm về mối tình đầu sẽ không bao giờ phai trong kí ức mỗi người ".
  10. Goodbye2romance

    Goodbye2romance Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    857
    Đã được thích:
    0
    Hay vote cho bạn 1 sao
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này