1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Mỹ đã đặt chân lên mặt trăng chưa ? (Phần 3)

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi mig1000, 08/12/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. SSX109

    SSX109 Guest

    Jerry Wiant và cái gì đó to lắm
    Tác giả: Mary Bennett
    Ngày 2-6-2004, kênh TV Anh phát loạt chương trình tài liệu ?oKỳ lạ hơn cả tưởng tượng? có tên ?oSự thật đằng sau vụ hạ cánh xuống mặt trăng?. Một số lượng lớn các tài liệu có thể thuyết phục người xem bất ngờ tin rằng chương trình Apollo là không có vấn đề gì dưới mọi góc độ.
    Nhưng không hẳn thế, chương trình này chỉ bất ngờ gây ra bê bối khi để lộ ra hàng tá mâu thuẫn. Nếu một nửa số những gì tuyên bố đã được hoàn thành hay các cuộc thử nghiệm đã được thực hiện bằng sự nghiêm túc của khoa học, thì đã không có những tư liệu kiểu như thế này. Và thế là ?oSự thật đằng sau vụ hạ cánh xuống mặt trăng? trở thành vụ nhầm lẫn chưa từng có khi bị quảng cáo thiếu đúng đắn.
    Xuất hiện trong cuộc phỏng vấn ở phần cuối chương trình là Jerry Wiant, giám đốc phụ trách trạm quan sát MacDonald trên núi Livermore, gần Fort Davis bang Texas. Đây là một trong số những trạm chịu trách nhiệm đo đạc những gì nhận về từ gương la de Apollo/retro-reflectors đã được các ?~phi hành gia?T đặt trên mặt giăng.
    Theo tư liệu này, mà cụ thể hơn là nói về chuyến bay Apollo 11 năm 1969, chứng tỏ hoàn toàn là NASA đã đưa phi hành gia Armstrong và Aldrin lên mặt trăng. Thực sự Jerry Wiant đã nói gì? Ông ta nói rằng: "Trong 33 năm qua không ai thèm đến và hỏi chúng tôi!" Sau khi tóm tắt đặc điểm của tia la de chiếu lên mặt trăng và trạm MacDonald, ông ta tiếp tục: "Đó là một cuộc tranh cãi ác liệt. Và đáng ngạc nhiên, những kẻ theo thuyết âm mưu trở nên im lặng khi chủ đề gương la de nổi lên." Jerry Wiant sau đó lặp đi lặp lại: "Thật là buồn? cho sai lầ?m? những kẻ dèm pha? đã không bao giờ chịu bỏ thì giờ hỏi những người đã tham gia vào Apollo. Họ cứ nghĩ trong đầu họ đó là giả mạo và không buồn hỏi chúng tôi.?
    Ít nhất là Bennett & Percy, các tác giả của Dark Moon: Apollo&Whistle-Blowers đã quan tâm đến việc này, cả ba nhận xét là không đúng. Ông Wiant nói ông đã không tiếp xúc với những ?okẻ dèm pha? chương trình Apollo, như ông mô tả. Nhờ thách thức mà ông Brian Welch (giám đốc quan hệ báo chí NASA khi chúng tôi thực hiện nghiên cứu) đặt ra, họ đã xem xét thiết bị la de rất cẩn thận.
    Brian Welch đã hỏi họ NASA làm sao nhận được tia la de phản hồi từ mặt trăng nếu các phi hành gia không ở đó và đặt gương. Sau đó là vào năm 1997, đã trả lời một ít về chúng. Đây là đoạn trích của họ trong trao đổi thư từ với chí hữu Wiant:
    Jerry và la de đo xa
    Jerry chứng thực là trên thực tế Liên Xô đã sử dụng gương LR3 của Pháp trên cả hai xe tự hành Lunokhod để định đo đạc chính xác khoảng cách trái đất/mặt trăng. Camera của họ đã gửi về hơn 80000 ảnh, và cả camera và gương được bảo vệ chống bụi. Lunokhod 1 đến moon vào tháng 10-1970 trong thời điểm mà Liên Xô đã có kỹ năng cao về điều khiển từ xa và đã thu thập đủ số liệu về đặc điểm bề mặt mặt trăng để đề phòng chuyển động của bụi.
    Vì vậy, làm sao có thể có trường hợp, như Jerry Wiant thông báo cho họ, rằng LR3 trên Lunokhod 1 đã không sử dụng được vì nó bị bụi bao phủ khi bắn ra từ bánh xe? Jerry Wiant cũng xác nhận rằng các Lunokhod 2 (đến moon vào tháng 1-1973) làm việc tốt hơn so với Lunokhod 1.
    Cũng như các gương ở Lunokhod, Jerry Wiant cho biết trạm quan sát của ông ta sử dụng 3 chiếc gương LR3 Mỹ đặt tại chỗ hạ cánh ''Apollo 11'', ''Apollo 14'' và ''Apollo 15''.

    Họ cũng được Jerry Wiant cho biết rằng bốn gương, (từ 3 từ Apollo và 1 từ Lunokhod 2) vẫn được trạm quan sát McDonald sử dụng trong năm 1997, mặc dù những tín hiệu nhận được từ ''Apollo 14'' là tốt hơn từ ''Apollo 11''. Điều này, Jerry giải thích thêm là do bụi khi LM cất cánh trở về. Lưu ý rằng tại thời điểm quay phim làm tư liệu, họ khẳng định rằng họ hiện đang sử dụng 2 gương, sau đó hiệu chỉnh chúng đến cả 3 gương.
    Người ta cho là (NASA), vào thời ''Apollo 11'', đã sử dụng kính viễn vọng 120 inch đặt tại trạm quan sát Lick trên núi Hamilton, California và kính loại mới 107 inch tại McDonald để tập trung các nguồn tia.
    Tuy nhiên, như ghi nhận ở trên, việc lần đầu tiên bắn 1, 2 máy la de nêu trên vào lúc nào trở nên không đúng. Jerry Wiant nói rằng trạm McDonald đã không nhận được gì từ mặt trăng cả cho đến tận ?ogiữa tháng 8-1969?. Tại sao? Có vẻ hợp lý khi Jerry nói mùa hè này bầu trời Texan có nhiều mây. Vì vậy, để kiểm tra tuyên bố này, họ liên hệ với văn phòng khí tượng Mỹ và có điều thú vị họ đã phát hiện ra về dữ liệu thời tiết khu vực này lúc đó: trời quang, nhiệt độ trung bình 88°F và không có mưa từ tháng ngày 18-7 đến 25-8-1969!
    Với mong muốn có được gì đó chính xác hơn, họ hỏi Jerry Wiant các chi tiết liên quan đến việc nhận tín hiệu la de phản hồi về, ông ta khi đó trả lời:
    ?oHình ảnh Apollo cho thấy gương được đặt nghiêng một góc với phương nằm ngang. Nếu phi hành gia hạ cánh ở xích đạo, tôi tin gương sẽ đặt phẳng với bề mặt. Góc đặt gương sẽ biết khi hạ cánh và do đó phi hành gia theo hướng nắng để lấy độ nghiêng. Sau đó họ nhìn livo để chính độ nghiêng của gương.? (sic)
    Nhưng Jerry ơi, ''Apollo 11'' đúng là đã hạ cánh tại xích đạo! Tại vĩ độ 0°41''N, theo tuyên bố của NASA. Tuy vậy gương lại đặt nghiêng 28° độ so với phương ngang, chứ không đặt phẳng với bề mặt. Làm sao Jerry có thể quả quyết với tuyên bố của mình như thế?
    [​IMG]
    Mặc dù trạm McDonald sử dụng gương LR3 cho đến ngày nay, Jerry năm 1997 không thể cho họ biết cái gì làm cho mặt trăng ?otiến xa? khỏi trái đất. Đây là một trong những cái được cho là lý do để đặt gương trên mặt trăng. Jerry viết: "Cái số mà tôi nhớ (đôi khi tôi không tin tưởng vào trí nhớ) là 4mm." Chúng tôi hoàn toàn ngạc nhiên vì con số đãng trí nghề nghiệp này, bởi vì nói chung người ta công nhận con số này là 4cm/năm.
    Chúng tôi đã hỏi câu hỏi này là để khẳng định mức độ chính xác thông tin mà chúng tôi có được. Qua câu trả lời của Wiant có thể suy ra rằng khi chúng tôi chẳng phải là những nhà khoa học quen biết Wiant thì đó là cách lịch sự để kết thúc câu chuyện? Hay là Wiant chẳng hề coi trọng câu hỏi này của chúng tôi? Hay đơn giản là ông ta cũng chẳng biết? Jerry thú nhận, nhân viên ở McDonald "không có trình độ phân tích dữ liệu" và rằng, "McDonald không sử dụng các dữ liệu từ LR3 mà gửi chúng đi để lưu trữ ở Maryland cho các nhà khoa học khác truy cập".
    Wiant giải thích rằng dữ liệu của họ là "để cho các nhà địa-vật lý phân tích và được sử dụng rộng rãi bởi các nhà khoa học khác nhau". Nhưng tại làm sao mà trạm quan sát thiên văn lại sử dụng người không có chuyên môn để hiểu dữ liệu nhận được bằng thiết bị la de mà họ thực hiện? Và do đó chẳng thể nào nói cho người ta mặt trăng di chuyển xa ra trái đất bao nhiêu. Chú ý là tư liệu họ có được vào năm 2004 chứng tỏ rằng các kỹ thuật viên đã không hiểu và đọc được dữ liệu trên màn hình của họ. Người ta hỏi Jerry Wiant để biết chi tiết câu trả lời của ông ta trong lần tiếp xúc ban đầu.

    * Họ hỏi để xác nhận chính xác ngày mà trạm quan sát đã chiếu la de vào Apollo 11, cùng với khoảng cách trái đất/moon đo được lúc đó.

    * Họ cũng hỏi để biết chính xác thêm tỉ lệ chuyển động xa ra của moon hàng năm như Wiant nói 4mm là hằng số.

    * Họ đề nghị ông ta cung cấp số liệu đo lớn nhất/nhỏ nhất mà trạm McDonald đo được từ 1969.
    * Và qui ước các khoảng cách này biểu diễn như là tâm 2 hành tin hay bề mặt đến bề mặt.
    * Họ cũng hỏi ông ta liệu Lunokhod 2 cũng chiếu tốt như gương ''Apollo 15''. Hay có lẽ là tốt hơn? Thực sự có bao nhiêu gương? Họ bắn la de lần đầu tiên khi nào?

    Không có thư trả lời.
    Vì vậy, họ gửi 1 lá thư đề nghị ông ta xác nhận cho là ông ta đã nhận được liên hệ của họ. Lạ! họ nhận được thư trả lời trong vòng vài giờ. Jerry viết: "Vâng, tôi đã nhận được lưu ý gần đây của các bạn, nhưng nó vượt quá hiểu biết của tôi. Tôi đã chuyển các câu hỏi cho Pete. Tôi sẽ hỏi ông ấy xem đã nhận thư hay chưa.? Jerry ký thư của mình bằng 1 chữ nhỏ ''j'' và tránh các câu hỏi của chúng tôi.

    Còn chàng Pete huyền bí không bao giờ liên hệ với chúng tôi, cho dù có những câu hỏi cụ thể hơn.
    Sau trao đổi này, Ngày 18-121997, tờ London Daily Telegraph xuất bản bài báo thực sự khoa trương ầm ĩ một thực tế là các phi hành gia đã đo khoảng cách trái đất/moon . Đúng thế! Điều kỳ diệu là các chuyên gia này thấy ?olạ thường?. Liệu họ đã mất gần như 30 năm để cộng đồng khoa học quốc tế nhận ra sự khác thường này? Người ta không nghĩ thế, thực tế là khi nói chuyện với các phi hành gia ở Pháp, Mỹ, Úc, Anh và Đức, người ta biết không phải thế.
    Trong bài báo trên tờ Daily Telegraph NASA tuyên bố rằng họ có thể đo khoảng cách trái đất/moon chính xác cỡ inch thay vì 6 inch năm 1969. Điều quan trọng là thông tin này đến từ trạm quan sát McDonald, ?onơi đã phóng la de vào ngày 24-11 để thực hiện", như báo Telegraph cho biết. Người phát ngôn tại McDonald chắc là tiến sĩ Peter Shelus. Không nghi ngờ gì ông ta cũng là Jerry Wiant ''Pete''.
    Không rõ Pete có vui vẻ không khi biết ít nhất một số kẻ ?~xấu bụng? cảm bất ổn khi liên hệ với ông ta-ngay cả khi Jerry Wiant nói rằng ông ta không nhớ. Nhưng sau đó, ông ta đã viết cho họ trước khi chạy trốn khỏi các câu hỏi của họ: "Thỉnh thoảng tôi không thể tin tưởng vào trí nhớ của mình."
    Chúng tôi thương hại Jerry. Nhưng nó là một vấn đề lớn khi nó xuất hiện như đập vào mắt trong chương trình ?oSự thật đằng sau vụ hạ cánh xuống mặt trăng?. Nó làm cả NASA bị non kém quá chừng. Nói như thế là đã dè dặt rồi đấy.
    [​IMG]
    ? Tại sao NASA lại tuyển nhân viên là những người có vấn đề về đầu óc, thậm chí là thần kinh?
    ? Quá nhiều trạm quan sát lập từ năm 1969 đến tận 2004 trạm mới nhất là trạm Apollo. Có nghi ngờ các trạm trước kia đã không đo được gì. Nhận được 0.25 photon mỗi phát bắn không thể xác định được cái gì cả. Và NASA đã bốc phét số liệu từ năm 1969 đến tận 2004?
    ? Sai số của phép đo này là rất lớn, đến gần 1m chứ không phải milimet như tuyên bố.
    ? Có phải mặt trăng đang tiến xa trái đất? Nguyên nhân của hiện tượng này là gì không giống như cách giải thích ?~khoa học @?T NASA.
  2. hoangaka

    hoangaka Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2004
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    46
    SSX tái sinh của Fucov có khác, cứ đoạn nào sai lòi đuôi ra thì làm bài bự chảng lôi ở đâu về để chuyển kênh. Lúc có người nào đấy nhắc thì ê a linh tinh cho wa chuyện
  3. mig1000

    mig1000 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    20/06/2008
    Bài viết:
    1.770
    Đã được thích:
    2.587
    Hơi lạc đề, Mod cho để 24 giờ để nhắc anh em (mới xin được chức chủ tobic mà, phải oai một chút)
    Đây là tobic trăng sao, không phải chỗ phán nick bác ơi. Bác cũng ở đây lâu rồi, bác còn lẫn giữa SSX và Focov thì hơi....
  4. SSX109

    SSX109 Guest

    Đá mặt trăng của NASA..... mẩu gỗ khô!!!
    [​IMG] [​IMG]
    Hòn đá moon, được cho là ''chú cuội'' mang về từ mặt trăng, di vật giá trị của bảo tàng Hà Lan hóa ra là cục gỗ hóa thạch.
    Cây viết Associated Press Toby Sterling, Amsterdam - Nó không phải là pho mát xanh lá cây (bị bịp), nhưng cũng có thể.
    Hôm rồi, bảo tàng quốc gia Hà Lan nói, một trong những tài sản quí giá của họ, hòn đá mà họ cho rằng các phi hành gia Mỹ mang về từ mặt trăng chỉ là mẩu gỗ hóa thạch.
    Người phát ngôn của bảo tàng, bà Xandra van Gelder, cũng là người giám sát việc nghiên cứu chứng tỏ hòn đá đểu, cho biết, dù sao bảo tàng cũng sẽ giữ nó làm vật kỳ lạ.
    "Đó là một câu chuyện hay, với một số câu hỏi đang không có câu trả lời", bà nói tiếp: "Chúng tôi có thể cười nhạo về nó."
    Bảo tàng mua hòn đá này sau cái chết của cựu Thủ tướng Willem Drees năm 1988. Ông Drees đã nhận nó như một món quà ngày 9-10-1969 từ ông đại sứ Mỹ William J. Middendorf nhân chuyến thăm của ba phi hành gia Apollo 11, một phần của tua du lịch "Bước tiến vĩ đại" sau khi hạ cánh lần đầu xuống mặt trăng.
    Middendorf, sống ở Rhode Island, nói với hãng tin Hà Lan NOS rằng ông ta đã nhận nó từ bộ ngoại giao Mỹ, nhưng không thể nhớ chính xác những chi tiết.
    NOS dẫn lời ông Drees nói: "Tôi nhớ rằng ông Drees đã rất thích cục đá nhỏ này ", nhưng khi mà NOS nói nó không phải là đồ thật, ông Middendorf bảo "ông không biết tý gì về việc này."
    Vì quá sốc, nên NOS không thể bình luận gì thêm vào lúc này (hôm thứ 3).
    Đại sứ quán Mỹ tại La Hay nói rằng vấn đề sẽ được ?onghiên cứu?.
    Bảo tàng đã gọi điện đến NASA để hỏi.
    Bà Gelder cho biết, cơ quan không gian vũ trụ NASA bảo rằng có lẽ hòn đá của bảo tàng quốc gia Hà Lan đã nhận được là đá của họ. NASA gửi biếu đá ?~mặt trăng?T cho hơn 100 nước từ những năm đầu 1970, sau khi sứ mệnh Apollo cuối cùng kết thúc.
    Bà Gelder: "Rõ ràng không ai nghi ngờ nó, khi nó nằm trong bộ sưu tập của ông thủ tướng Hà Lan.?
    Viên đá này nhìn khác thường; còn bảo tàng Hà Lan có tiếng về những bức tranh của họ cũng như các loại hình nghệ thuật khác như các tác phẩm của các họa sĩ bậc thầy như Rembrandt.
    Hòn đá ?~mặt trăng?T của họ to cỡ nắm tay và có màu hơi đỏ. Nó được đặt ở vị trí trang trọng với tấm bảng có hàng chữ: "Món quà tặng của đại sứ Mỹ? làm kỷ niệm trong chuyến các phi hành gia Apollo-11 viếng thăm Hà Lan." Nhưng tấm bảng này không nói hòn đá này là đá nào, có phải là đá lấy từ mặt trăng về hay không!
    Hòn đá cũng từng được trưng bày tại triển lãm thăm dò thám hiểm không gian.
    Năm 2006, có chuyên gia vũ trụ đã báo với bảo tàng rằng, dường như NASA đã biếu không phải là đá mặt trăng 3 tháng sau khi Apollo trở về trái đất.
    Các nhà nghiên cứu tại Đại học Tổng hợp Amsterdam nói họ có thể thấy bằng mắt thường hòn đá này không phải lấy từ mặt trăng và đã đánh giá nó bằng cuộc thử nghiệm diện rộng.
    Nhà địa chất Frank Beunk kết luận trong một bài viết được xuất bản bởi bảo tàng: "Thật khó tả, hòn đá rất đẹp mà lại chẳng có giá trị gì".
    Ông cho biết hòn đá, mà bảo tàng bảo hiểm hơn nửa triệu đô la, có giá trị không quá 50 euro ($70).
    Bà Van Gelder cho biết một trong những câu hỏi quan trọng là tại làm sao ông Drees lại được biếu hòn đá. Ông ấy đã 83 tuổi vào năm 1969 và đã rời nhiệm 11 năm. Mặt khác, ông ấy là chính khách cao tuổi, thủ tướng người Hà Lan kiến thiết lại đất nước sau chiến tranh thế giới thứ II.
    Còn ông đại sứ Middendorf là thủ quỹ của Ủy ban quốc gia Cộng hòa từ năm 1965 cho đến năm 1969, sau đó Tổng thống Richard Nixon cử ông tới Hà Lan.
    http://news.aol.com/article/moon-rock-in-dutch-museum-is-just/642402
    Được SSX109 sửa chữa / chuyển vào 01:28 ngày 29/08/2009
  5. SSX109

    SSX109 Guest

    Chí hữu F2 đi đâu rồi nhỉ, cho tớ cái comment xem nào, cười đau bụng quá cơ.
    [​IMG]
  6. F2communist

    F2communist Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/06/2009
    Bài viết:
    1.006
    Đã được thích:
    42
    Hố hố! bùn cười nhể? Đồng chí nầu rỗi hơi ngồi chế tậu cái nầy hay thế. Ở Xô Ngố của đồng chí mà châm biếm cơ quan của chính phủ dư thế nầy chắc bị vả rụng răng rồi ý chứ nhể?
    Mấy năm sau vụ lên Giăng của đồng chí Trong nhà ta. Mấy đồng chí rỗi hơi bên Mẽo đã đưa ra vụ Moonhoax chưởi bọn NASA loạn xị, thế mà chẳng thằng nầu bị sao cả? Chứ dư thế nầy mà ở bên Xô Ngố vĩ đại thì khéo bị cho vầu trại Gulag ở Sibiri mà ăn năn hối cải rồi. Không thì cũng mất việc ngồi lấy không khí mà nhai.
  7. SSX109

    SSX109 Guest

    Lươn lẹo quá! đến tận Liên xô với Gulag cơ à, nói về đá moon đểu thôi.Dỗi hơi nhưng thằng bảo tàng
    Hà Lan đau lắm, bảo hiểm nửa triệu đô cơ mà.
    Mỹ có khá nhiều đá moon từ gỗ hóa thạch trên các hoang mạc:
    [​IMG]
    [​IMG] [​IMG]
    Gỗ hóa thạch lấy từ Arizona
    [​IMG]
    Gỗ hóa thạch lấy từ công viên quốc gia Utah
    [​IMG]
    Bãi đá gỗ hóa thạch công viên quốc gia gần đường 66 Bắc Arizona
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Cả cái thân cây hóa thạch ở Arizona này gọi là Agate Bridge. Ảnh 1912 và 2005
    [​IMG]
    Viên đá-gỗ này bán giá $4.75
    Được SSX109 sửa chữa / chuyển vào 02:15 ngày 30/08/2009
  8. F2communist

    F2communist Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/06/2009
    Bài viết:
    1.006
    Đã được thích:
    42
    Khiếp quá! Để chứng minh gỗ có trong đất chính ủy chuyển thành nhà khảo cổ đi đào bới trong nét cái thứ gỗ hóa thạch.
    Mà giờ tớ mới biết bọn NASA dốt đem tặng đá mặt Giăng cho hơn 100 nước. Đã làm giả thì im mồm đi phải ngon không? Cái gì chứ việc phân tích mẫu đất đá xem có phải nguồn gốc từ Giăng không, thì bọn nước khác làm ngon. Xô Ngố vĩ đại không biết có nhận được mấy hòn nầy không nhể? Mà trong 100 nc được tặng kiểu gì chẳng có mấy thằng đàn em của đại ca Xô ngố. Ngố chỉ bẩu một tiếng là có mẫu đất ngâm cứu ngay.
    Bọn tư bẩn Mẽo đút xiền cho 100 nước khác im lặng hở? Khó hỉu quá ta. Thật điên kí đầu!

  9. SSX109

    SSX109 Guest

    A! A! bắt được đá moon!
    [​IMG]
    Nó đấy chí hữu ạ. Năm 1967, NASA tổ chức đi nhặt đá moon ở Nam Cực, trong đoàn có cả von Braun tham gia.
    Tuy nhiên đá moon chẳng nhiều như lá rừng mà nhặt, chẳng thấm vào đâu so với độ tinh tướng của siêu cường
    muốn biếu trăm nước. Vậy nên mới có chuyện tiếu lâm Đá moon hay bậc nhất thế kỷ 21. Nói chung lươn dòng F2
    còn thấp cấp hơn ếch nhái làm sao hiểu được chuyện tinh vi phức tạp.
  10. Swing_of_Valma

    Swing_of_Valma Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    517
    Đã được thích:
    0
    Tán xạ mà lại gọi là phản xạ..trời ơi....
    Phản xạ là khái niệm chung khi một sóng ( sóng âm, nước, ánh sáng đổi hướng)
    Tán xạ là va chạm của các hạt ( proton, photon)
    Phản xạ là nói đến tính chất sóng của ánh sáng
    Tán xạ nói đến tính chất hạt của nó , giống nhau làm sao được

    Vị dụ tán xạ tia X:( hay hiệu ứng Compton) Năng lượng Tia X chuyển hoá một phần vào electron và tia X'' ( bước sóng dài hơn) lệch một góc so với phương của tia X
    Được swing_of_valma sửa chữa / chuyển vào 02:01 ngày 18/10/2009

Chia sẻ trang này