1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Mỹ đã đặt chân lên mặt trăng chưa?

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ov10, 05/09/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Hero_Zeratul

    Hero_Zeratul Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2003
    Bài viết:
    1.575
    Đã được thích:
    0
    Bài viết này của bạn chứng tỏ rằng bạn chẳng hề đọc và để ý đến những bài viết mô tả cách trở về Trái Đất của các nhà du hành trên tàu Apollo. trong 2 trang trước.
  2. a4cva

    a4cva Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    1.859
    Đã được thích:
    8
    sao bác ko đặt ví dụ là cần đưa 1 tấn vào vũ trụ thì cần hẳn 1 tỷ tấn nhiên liệu đi, cần 600 tấn thì ít quá, sợ ko bay lên được.
  3. aovai

    aovai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    78
    Đã được thích:
    0
    Thế theo bác thì để đưa 1 tấn hàng hóa vào vũ trụ cần bi nhiêu tấn nhiên liệu nào ? Bác giỏi về thiên văn, vũ trụ, bác cho tui cái công thức tính chính xác đi ?
  4. a4cva

    a4cva Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    1.859
    Đã được thích:
    8
    em ko học về cái này nên ko biết, nhưng mà làm gì mà hết 600 tấn nhiên liệu cho 1 tấn hàng hoá, bác lấy cái thông số đó ở đâu ra thế?
  5. dr_slums

    dr_slums Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.531
    Đã được thích:
    2
    Tỉ lệ đó còn phụ thuộc vào loại nhiên liệu ( rắn - lỏng) và tốc độ phụt với khối lượng nữa chứ ! 600 ở đâu ra thế bác?
    Em được biết nhiên liệu rắn của tàu con thoi cung cấp 90% lực đẩy cần thiết cho 1 vụ phóng tàu mà 2 quả đó có khi chỉ bằng 1 nửa cái phuy chứa nhiên liệu lỏng thôi bác ạ. Xem trên discovẻy thi rõ. hic
  6. aovai

    aovai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    78
    Đã được thích:
    0
    Bi giờ tui xin tiếp chiêu của bác Hero-Zatapchul đây :
    Bác trách tui là sao ko đọc cách mà ông to đầu Mỹ đã làm với Apollo chứ gì ? Tui xin thưa với bác thế này.
    Khi mấy cha Mỹ tách đôi cái tàu vũ trụ ra thành 2 mô đun, 1 cái thì bay vòng vòng trên quỹ đạo mặt trăng, 1 cái thì đổ bộ xuống bề mặt của Mặt trăng. Trong khi Mặt trăng ko có bầu khí quyển, vậy nó đổ bộ bằng cách nào ? Dùng dù thì ko thể vì ko có khí quyển, hay là cho rơi tự do xuống bề mặt nhỉ ? Chỉ có 1 cách duy nhất là dùng động cơ tên lửa phun phản lực lại với trọng lực mặt trăng. Bây giờ tui mới giả sử cái cụm môđun đổ bộ xuống bề mặt Mặt trăng + phi hành gia + tất cả máy móc + ... = 500 kg. Vậy tên lửa đẩy phải cần bi nhiêu nhiên liệu để 1 cụm môđun nặng 500 kg từ trên quỹ đạo mặt trăng hạ cánh một cách nhẹ nhàng mà ko gây ra hư hỏng + bị thương cho phi hành gia nào ? Và còn phải kèm thêm 1 điều kiện là hạ cánh 1 cách tuyệt đối chính xác đó nha, nếu ko thì đừng mong có chuyện bay lên để đi về.
    Đó là ta còn chưa kể đến cái tên lửa đẩy thứ 2 của cái cụm môđun hạ cánh này. Phải có cái tên lửa đẩy này thì sau khi anh em phi hành gia lấy đất đá, chụp hình lưu niệm còn có cái mà bay lên quỹ đạo lại chứ ? Cũng vẫn thống nhất với ví dụ trên, ta lấy con số : để đưa 1 tấn hàng hóa vào vũ trụ từ MT, ta cần 600/6 = 100 tấn nhiên liệu. Môđun hạ cánh của ta là 500 kg, vậy nó cần : 100/2 = 50 tấn nhiên liệu.
    Vậy nếu ta kể cả khối lượng của cái tên lửa đẩy thứ 2 này, thì cụm môđun hạ cánh bây giờ không còn là 500 kg nữa. Mà nó sẽ là : (500 kg + 50 tấn). Và bài toán tính tên lửa đẩy phản lực thứ 1 để hạ cánh phải được đặt lại. Bây giờ tên lửa phản lực để hạ cánh phải đủ lớn để hạ cánh 1 cái môđun có khối lượng sau cùng (khi tiếp đất) là 50,5 tấn từ quỹ đạo MT xuống đến bề mặt của mặt trằng một cách nhẹ nhàng ! Bi giờ thì công việc không còn nhẹ nhàng cho chú Sam rồi nữa nhá ?
    Và cuối cùng, với tổng khối lượng của môđun hạ cánh xuống bề mặt MT là : (50,5 tấn + khối lượng tên lửa thứ 1) , cộng thêm khối lượng của môđun đứng chờ trên quỹ đạo nữa, thì kết quả tổng khối lượng của 2 môđun sẽ là bi nhiêu ? Cũng chưa chắc đã nhỏ hơn con số 220 tấn ở trong ví dụ đơn giản phía trên của tui. Thành ra cách nào rồi cuối cùng cũng vậy thôi hà. Thà đi đường thẳng, còn hơn đi đường vòng, có khi còn xa hơn nữa đó.
    Và còn 1 vấn đề nữa : tại sao khi phóng tàu vũ trụ, tàu lên ISS, phóng vệ tinh vào quỹ đạo (trên Trái đất, thời điểm hiện nay), luôn luôn cần 1 cái giàn phóng được chuẩn bị rất quy mô ? Tại sao người ta không để ngay trên mặt đất mà phóng, đỡ tốn kém, đỡ phức tạp về kỹ thuật biết bao nhiêu ?
    Ấy vậy mà trên Mặt Trăng, với kỹ thuật hơn 30 năm về trước, người ta đã phóng tàu vào vũ trụ vào không gian để bay đến trái đất mà ko hề cần đến giàn phóng đó ! Thế mới kinh ! Hay là trong 30 năm qua, kỹ thuật ko gian vũ trụ của loài người đã đi giật lùi mất rồi ?
  7. muvlc

    muvlc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/09/2005
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    2
    Thời điểm Mỹ phóng tàu Apollo, tên lửa Saturn V chỉ sử dụng nhiên liệu lỏng. Và để đưa được tàu Apollo đến được mặt trăng, Saturn V là một tên lửa 3 tầng cao tới 111m, nặng tới 3.000 tấn có sức đẩy 47 tấn trọng lượng (theo tiêu chuẩn trái đất) lên được quỹ đạo mặt trăng.
    Theo số liệu do bác Hero cung cấp thì khối lượng module Lunar độ bộ xuống mặt trăng (2 nhà phi hành + khoang đổ bộ + tên lửa đẩy) là 7 tấn, trong đó trọng lượng tên lửa chỉ có 2,35 tấn. Các chi tiết còn lại sau khi vứt bỏ, coi như còn trọng lượng cần thoát khỏi mặt trăng (người + khoang đổ bộ) là 1 tấn nhé. Thực tế có lẽ phải hơn, vì bao gồm 2 nhà du hành vũ trụ Mỹ mỗi ông đã nặng tối thiểu 70kg + áo giáp vũ trụ + khoang đổ bộ có kết cấu đặc biệt kiên cố...
    Mặt trăng là thiên thể thế nào?
    Ở đây, trọng lượng giảm đi 6 lần (coi như trọng lượng 1 tấn nói trên thực tế còn gần 200kg) Tốc độ thoát khỏi sức hút mặt trăng (tốc độ vũ trụ cấp 2 theo tiêu chuẩn mặt trăng) là 2,38km/s. Việc lợi dụng tốc độ tự quay của mặt trăng để cộng vào tốc độ tên lửa là không đáng kể (vì chỉ có tốc độ 16km/h tại xích đạo, chưa được 0,5m/s, quá nhỏ nếu so với tốc độ tự quay của trái đất vùng xích đạo là gần 0,5km/s - trả lời bác a4cva về việc bác cho tốc độ tự quay + vào tốc độ tên lửa là không quan trọng).
    Sau khi quy đổi sang thông số trái đất, thực tế là chúng ta có 1 quả tên lửa nặng 2,35 tấn, cần đẩy một vật thể nặng 200kg tại điểm cực Bắc hoặc cực Nam trái đất trong điều kiện không có sức cản của khí quyển. Có bác nào cho rằng, một tên lửa bé tý như thế mà có thể đưa một vật thể nặng 200kg đạt được vận tốc khoảng 2km/s lên một quỹ đạo cao từ 17 đến 84km không nhỉ? Đấy là tôi đã tính là tên lửa đẩy này khởi động xong 1 cái là nằm lại mặt trăng luôn chứ không phải rơi rụng dọc đường như tên lửa đẩy ở trái đất nhé - nhờ đó sức đẩy của động cơ chỉ dồn hết vào cho 200kg cần thoát khỏi mặt trăng). Tôi cũng ok là Mỹ đã giải quyết được tất cả các bài toán về chuyện hạ cánh module Lunar xuống mặt trăng một cách tuyệt đối an toàn và chính xác để sau đó chỉ việc khởi động tên lửa là đi được.
    So với tên lửa đẩy ở trái đất, cái tên lửa mặt trăng này đúng là đồ chơi trẻ con. Gửi lại các bác hình ảnh của tên lửa đẩy Saturn V để các bác thấy nó hoành tráng đến mức độ nào
    [​IMG]
    Được muvlc sửa chữa / chuyển vào 01:22 ngày 09/12/2006
  8. aovai

    aovai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    78
    Đã được thích:
    0
    Tiếp tục nói về 2 cha to đầu Xô Mỹ đây.
    Chúng ta nên lưu ý một chút về trình độ công nghệ "hồi đó" và "bi chừ" nó cách xa nhau thế nào nhé. Từ năm 1969 đến bi giờ là 37 năm. Nếu với ngành khác thì 37 năm chưa phải là quá lớn. Nhưng với ngành không gian-vũ trụ thì đó là khoảng thời gian rất lớn, khi ta so với toàn bộ tuổi đời của ngành khoa học này. Vì nó mới vừa phát triển chưa tới 100 năm nay.
    Điều thứ hai, ngành không gian vũ trụ cần đến các ngành khoa học, kỹ thuật khác để làm cơ sở cho nó. Mà năm 1969, công nghệ cơ khí chính xác CNC chưa ra đời, công nghệ Nano cũng chưa có. Tức là các chi tiết, bộ phận trong các tàu vũ trụ hồi đó, nói gì thì nói, không thể nhỏ, gọn và chính xác như trong các tàu vũ trụ ngày nay được.
    Điều thứ ba, với vận tốc lớn, không gian di chuyển cực lớn của các tàu vũ trụ, nó đòi hỏi tốc độ phản ứng để điều khiển phi thuyền phải rất nhanh, đồng thời phải tuyệt đối chính xãc. Sai 1 ly không chỉ đi 1 dặm, mà sẽ là "một đi không trở lại". Tức là phải điều khiển tự động, khả năng con người (cho dù là con người đặc biệt như phi hành gia) không thể nào đáp ứng kịp. Mà ta nhớ lại cái máy tính hồi năm 1969 nó thế nào nhỉ ? Tui dám cá là cái "siêu máy tính" hồi năm 1969 nó còn thua cái máy vi tính mà tui đang ngồi gõ phím để post bài này đó !
    Ta không nên để bị nhồi sọ bởi các phim ảnh Hollywood, trong các phim đó, người ta lái các tàu vũ trụ du hành trong thiên hà bằng ... tay. Cứ như lái xe hơi hay xe máy vậy đó. Lại còn có cả lạng lách, tránh né khi bắn nhau nữa mới kinh chứ ! Thử hỏi tốc độ trong vũ trụ là bi nhiêu km/s ? Tốc độ phản xạ của cơ bắp và thần kinh con người là bi nhiêu (ms) từ khi nhận ra đến khi phản ứng xong ? Các bác cứ coi đua xe thể thức 1 đi, ngay cả cái xe hơi chạy trên trái đất mà trong các tình huống khó (ngay cả các chuyên gia đua xe) còn thắng và lách không kịp nữa là ! Tông nhau cứ gọi là ... tơi tả nhé !
    Mà ta cũng nói thêm về một chuyện khác nữa. Nếu hồi đó, giả sử Mỹ ko hề đáp xuống Mặt trăng, mà chỉ bay vòng vòng quanh quỹ đạo của nó thôi. Thì Liên Xô có biết không nào ? Các nước khác, có nước nào có khả năng biết không nào ? Và làm cách nào để biết được ? Nhìn bằng mắt thường coi nó có đáp xuống không chắc ? Ko thể nào !
    À, vậy thì ta lấy kính viễn vọng ra nhìn nhé, có lý hơn đó ! Nhưng chúng ta cùng nhớ lại xem, các hình mà kính viễn vọng chụp được có thể nhìn thấy vật nhỏ nhất là bao nhiều mét nào ? Tức là cái độ phân giải của nó í mà. Thế tức là nếu ta lấy cái kính viễn vọng tốt nhất của năm 1969 ra mà nhìn lên mặt trăng, thì ta cũng chẳng thể nào thấy được chi tiết cái cảnh đổ bộ đâu (nếu quả thật là nó có diễn ra). Đó là chưa nói đến, Mặt trang nó có nhỏ nhắn gì đâu mà ta nhìn lên là thấy cảnh đổ bộ trên đó, muốn nhìn thấy, ta phải hướng ống kính đúng góc, đúng hướng, xác định chính xác tọa độ đổ bộ. Thế cái góc nhìn để xem cảnh đổ bộ đó, làm sao ta biết được nào ? Chính phủ Mỹ sẽ cung cấp cho cả thế giới hồi năm 1969 biết cái góc đó để kiểm tra chứ ? Hay là họ sẽ cung cấp chính xác cái tọa độ đổ bộ trước khi đổ bộ để thế giới kiểm chứng chứ ? Có không nào ? Dám cá là làm gì có ! Chỉ có vài tấm hình với cuốn phim coi cho zui thôi. Vậy thì ta kết luận là Mỹ nói sao, cả thế giới phải tin vậy thôi. Liên Xô thì cũng thế nốt. Chả có ai nhìn thấy tận mắt mà biết đó là Xạo hay Thật !
    Cho nên tui không đồng ý với một bác nào đó nói rằng : nếu Mỹ nói Xạo, thì cả thế giới sẽ biết ngay. Biết thế quái nào được mà biết, mù tịt hết thôi !
  9. KTY

    KTY Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2004
    Bài viết:
    503
    Đã được thích:
    0
    Về vấn đề phóng tàu vì sao trên TĐ lại cần có một bệ phóng khổng lồ? Đó là vì trái đất có khí quyển --> tên lửa phải có hình dạng khí động học tốt --> hình thoi --> không cần bằng tốt. Còn đối với MT vì không có không khí nên tàu vũ trụ có thể thiết kế với hình dạng sao cho an toàn nhất.
    Như vậy rất có thể Mỹ đã thả xuống MT một vài máy móc nhỏ thu thập mẫu đất đá về.
    Về việc 1kg cần 600kg nhiên liệu thì 1kg đó là khối lượng hữu ích tức khối lượng của tên lửa đã được tính vào hết rồi.
  10. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Tra? lơ?i câu ho?i cu?a bạn: Trọng ta?i hưfu ích so với lực đâ?y cu?a các rocket khi đó (Lox/Kerosene, Lox/UDMH, Nitric Acid/UDMH) đạt ơ? mức 3-4%.
    Co?n với hệ thống Saturn V du?ng cho chương tri?nh Apollo thi? xin cung cấp một số thông số như sau:
    - Saturn V được phát triê?n tư? thiết kế Saturn C-5 thực hiện năm 1961(nếu không tính các mâfu có ta?i trọng bé như C-2,3,4 trước đó)
    - Toa?n bộ hệ thống Saturn V có chiê?u cao 363 feet (tức 110.7 m) nặng 6,400,000lbs (tức 2913 tons).
    - Hệ thống phóng gô?m 3 tâ?ng + tâ?ng cứu hộ gô?m:
         + Tâ?ng 1: Boeing S-1C với 5 động cơ Rocketdyne F1 (du?ng Lox/kerosene), lực đâ?y la? 1,500,000 pounds (tương đương 6,700,000 N). Thơ?i gian đâ?y la? 170 sec
         + Tâ?ng 2: North American -2 với 5 động cơ Rocketdyne J-2 (du?ng LH/Lox), lực đâ?y la? 1,000,000 lb (4,500,000 N). Thơ?i gian đâ?y la? 270 sec
        + Tâ?ng 3: McDonnell_Douglas S-IVB được trang bị một động cơ J-1, lực đâ?y la? 200,000 lb (900,000 N). Thơ?i gian đâ?y 500 sec
        + Rocket cứu hộ: Lockheed
    Ghi chú thêm: Tâ?ng 1 va? 2 du?ng đê? đưa hệ thống lên quif đạo, co?n tâ?ng 3 chi? khai hoa? khi phóng tiếp quif đạo lên mặt trăng.
     
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này