1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Mỹ quan niệm về tình yêu thế nào ạ ?

Chủ đề trong 'Mỹ (United States)' bởi ftuguard, 01/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kien_gio

    kien_gio Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/07/2001
    Bài viết:
    1.955
    Đã được thích:
    0
    chắc là đúng
    ================Thermaltake Xaser III V2000A + Antec True Control 550W.Corsair TwinX 512Mb x 2 + Geforce FX5900 Ultra.================<FO
  2. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Tình Yêu Nơi Công Sở



    Trong thời gian gần đây các công ty lớn ơ? Hoa Kỳ, Anh cũng như Úc bắt đầu áp dụng một số quy luật ơ? văn phòng nhằm ngăn ngừa những tai họa có thể xa?y ra cho công ty vì các cuộc tình giữa những nhân viên cùng làm việc ơ? văn phòng hoặc hãng xươ?ng, nhất là khi những cuộc tình ấy lại xa?y ra giữa hai người ơ? hai cấp bực chênh lệch với nhau.
    Một số công ty hoặc phu? bộ lớn ơ? Anh Quốc, kể ca? đài phát thanh và truyền hình BBC, vì e ngại sẽ pha?i gánh chịu nhiều tổn phí trong các vụ kiện cáo lôi thôi bắt nguồn từ những cuộc tình nơi công sơ? nên đã ép buộc mọi nhân viên pha?i thành thật khai báo về mọi mối tình với người cùng sơ? - cho dù đó là những cuộc ngoại tình lén lút vụng trộm đi nữa - nếu không sẽ bị đuổi việc. Hội đồng thành phố Sheffield còn cứng rắn hơn nữa, họ đã ra tối hậu thư cho một cặp tình nhân cùng là nhân viên cu?a HĐTP pha?i chọn giữa nghề nghiệp hoặc người yêu vì một người là thượng cấp cu?a người kia.
    Đối với giới chu? nhân thì các cuộc tình nơi công sơ? giữa nhân viên là một vấn đề vô cùng phiền toái. Sau khi những cuộc tình này chấm dứt, thông thường sẽ có người khơ?i kiện. Các vụ kiện này thường xoay quanh việc bị sách nhiễu ******** nơi chỗ làm hoặc với nguyên cớ là bị trù dập, ém tài, ép nghỉ việc sau khi chấm dứt cuộc tình với người cao cấp hơn. Đôi khi, có nhân viên khác sẽ khơ?i đơn kiện tụng, cho rằng đối thu? được thăng thươ?ng, được trao công tác nhẹ nhàng hơn chỉ vì là tình nhân cu?a thượng cấp.
    Thế nhưng, đối với nhân viên cu?a công ty thì những nỗ lực nhằm ngăn chận tình yêu nơi công sơ? như đã nêu trên là những chuyện mang tính vi phạm đời tư cá nhân, vi phạm vào những dân quyền căn ba?n nhất cu?a con người. Ơ? Anh Quốc, ít nhất 50% dân số gặp được người bạn đời tại sơ? làm, và, theo quyển sách vừa được xuất ba?n gần đây tựa đề *** At Work (******** Nơi Làm Việc), thì ít nhất 40% dân Anh thú nhận ít nhất có một cuộc tình vụng trộm với bạn cùng sơ? làm.
    Riêng ơ? Úc, theo một cuộc nghiên cứu cu?a tiến sĩ Geoff Carter thuộc viện đại học Griffith ơ? Queensland thì 80% dân Úc từng ít nhất một lần có một cuộc tình với bạn đồng sơ?. Theo tiến sĩ Grant Michelson thuộc đại học Sydney thì vào bất cứ thời điểm nào cũng có ít nhất 11% dân Úc đang có những cuộc tình nơi làm việc. Và cứ 4 cuộc tình như thế là lại có một vụ kết thúc với sự kiện cáo về sách nhiễu ******** sau khi tình đã bay xa.
    Việc bạn đồng sơ? trơ? thành ******** cũng là chuyện dễ hiểu, đặc biệt là nếu làm việc văn phòng hoặc trong những ngành nghề đòi ho?i nhiều thời giờ chung đụng gần gũi trong những hoàn ca?nh đầy áp lực vì mức thời gian có hạn cho những công tác cấp bách, chẳng hạn như các dịch vụ tài chánh, ngành tin học hoặc ký gia? hay qua?ng cáo.v.v... Thứ nhất, phần lớn những người làm cùng ngành nghề thường có những đặc tính và sơ? thích tương tự với nhau, và do đó, dễ dàng bị lôi cuốn vì nhau hơn. Thứ nhì, đòi ho?i cu?a công việc khiến cho những người này ít có thời gian giao thiệp với những người khác, không liên hệ đến việc làm. Thứ ba, vì cùng làm chung một công sơ?, hãng xươ?ng nên người ta dễ có mối thông ca?m với nhau, về những khó khăn chung, chẳng hạn như thượng cấp khó chịu, và vì thế, dễ dàng tâm sự và bày to? mối quan tâm cho nhau, để rồi, đồng bệnh tương lân, đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu sẽ dẫn đến chuyện... đồng sàng hươ?ng lạc rất dễ dàng.
    Ơ? Úc, có một dạo báo chí đã ồn ào xôn xao khi có người xì ra về chuyện tình lén lút vụng trộm cu?a một cặp tình nhân vốn là bạn đồng liêu, ca? hai cùng là Thượng Nghị Sĩ, mặc dù ơ? hai đa?ng khác nhau, và mặc dù cuộc tình cu?a họ đã chấm dứt rất lâu trước khi bị tiết lộ. Thế nhưng, chuyện tình cu?a ông Evans và bà Kernot không pha?i là cuộc tình duy nhất trong giới chính khách Úc. Ơ? NSW, trong nội bộ đa?ng Lao động cũng từng có một cuộc tình vụng trộm, trái khoáy giữa hai dân biểu tiểu bang thuộc hai phe Ta? Hữu khác nhau để cuối cùng đưa đến việc hai vợ chồng người nữ dân biểu này (ông chồng vốn là lãnh tụ cu?a cánh Ta? tại Thượng Viện liên bang) chia tay nhau. Hiện nay, trong phe đối lập liên bang, cũng có một cuộc tình, vừa được công khai gần đây giữa hai ngôi sao đang lên là Craig Emerson - đã ly thân cùng vợ - và Julia Gillard.
    (còn tiếp)

    &nbsp;
  3. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Để có thể thấu hiểu một phần nào về ca?m nghĩ cu?a những người từng có cuộc tình với người chung sơ?, xin mời bạn đọc theo dõi lời tâm sự cu?a một phụ nữ đã từng có cuộc tình nóng bo?ng với bạn đồng sơ?, được đăng ta?i trên tạp chí Marie Claire.
    ?oChúng Tôi Yêu Nhau Như Thú Hoang Bị Nhốt Vào Cũi Nay Được Sổ ***g? - Câu Chuyện Cu?a Jodi
    Mười ba năm về trước, Jodi, bây giờ 37 tuổi, có một cuộc tình với bạn đồng sơ? tên Steve, 38 tuổi. Họ chia tay nhau sau 2 năm rưỡi. Jodi thuật lại câu chuyện cu?a nàng:
    Chuyện ấy bắt đầu từ một buổi tiệc Giáng Sinh cu?a văn phòng. Lúc ấy tôi mới 24 tuổi, còn độc thân và rất yêu thích công việc làm cu?a tôi tại một nhà xuất ba?n. Tôi đã từng nhìn thấy Steve trong văn phòng nhưng không thực sự để ý đến anh ấy lắm. Anh ấy có phần nào rút rát, rụt rè, ít nói so với những người bạn cùng tổ cu?a anh ấy.
    Bỗng dưng anh xuất hiện trước mặt tôi, miệng mỉm cười bẽn lẽn, tay cầm ly rượu vang mời tôi. Anh ấy có đôi mắt đẹp tuyệt vời, sáng long lanh đầy ve? thông minh. Tôi nhớ rằng tôi nhìn thẳng vào đôi mắt ấy và bỗng thấy anh đẹp trai vô cùng.
    Chúng tôi trò chuyện lan man và anh làm cho tôi cười nắc ne? nhiều lần. Tôi ca?m nhận được nhiều người khác đang quan sát chúng tôi và tôi nhớ rằng tôi thấy bực dọc vô cùng - chúng tôi chỉ nói chuyện với nhau thôi, có gì mà họ pha?i soi mói chứ. Đến tối thì Steve đề nghị đưa tôi ra xe taxi cho an toàn. Khi chúng tôi cùng rời kho?i bữa tiệc thì tôi nghe tiếng xì xầm bàn tán và một vài người bạn cùng văn phòng nhìn tôi với ánh mắt như muốn nói ?ochúng tớ biết cậu sẽ làm gì đấy nhá?.
    Thế nhưng cha? có chuyện gì xa?y ra ca?. Trước khi tôi chui vào taxi thì Steve chỉ ôm tôi, vỗ nhẹ lên vai như một ông anh ôm từ biệt cô em gái, thế thôi. Thú thật thì lúc ấy lòng tôi cũng bị phân vân, một nư"a ca?m thấy thoa?i mái như vừa trút được một gánh nặng không muốn đeo, nư"a kia thì lại thấy tiếc nuối, thất vọng. Lúc ấy tôi thoáng nghĩ rằng như thế cũng tốt thôi, bơ?i vì chúng tôi không khơ?i sự một chuyện mà chúng tôi không thể đi đến tận cùng rốt ráo được.
    Tuy vậy, đầu tuần sau, bước chân vào sơ? làm, khi vừa trông thấy Steve thì tim tôi bỗng chơi vơi hụt hẫng đập sai mất nhịp. Anh quay lại với ve? mặt hơi tinh quái và nháy mắt với tôi làm tôi bật cười khan. Tôi biết anh đang muốn cho mọi người lầm tươ?ng rằng chúng tôi đã lên giường với nhau rồi. Thế nhưng, lòng tôi cũng chùng hẳn xuống vì muộn phiền. Tôi thực sự thích Steve và tôi không muốn rằng câu chuyện chỉ là một trò đùa vui mà thôi.
    Vài ngày sau đó tôi gặp Steve rất nhiều lần. Anh ấy dường như lẩn quẩn bên khu làm việc cu?a tôi nhiều hơn bình thường và sau một thời gian ngắn, anh bắt đầu ghé lại bàn cu?a tôi để trò chuyện. Những câu chuyện rất bình thường, không có gì là ve vãn mồi chài nhau ca?. Dần dà, chúng tôi bắt đầu to? lộ cho đối phương biết một tí chút về ba?n thân cu?a chúng tôi. Lúc ấy qua? thật tôi hết sức hy vọng anh ấy cũng mê tôi như tôi đã bắt đầu mê anh ấy vậy.
    Tình trạng cứ kéo dài như thế cho đến ngày cuối cùng trước khi văn phòng cu?a chúng tôi đóng cư"a nghỉ Giáng Sinh. Điện thoại cu?a tôi reo vang và khi bắt lên thì tôi nghe được giọng nói đã trơ? thành quen thuộc cu?a Steve. Anh ru? tôi đi uống tí rượu vào giờ ăn trưa. Tôi ca?m thấy mặt mình nóng ran lên khi tôi thì thầm vào máy điện thoại, cố không để ai khác nghe được câu tra? lời cu?a tôi. Sau hai ly vodka, chúng tôi cùng nhau quay về văn phòng, miệng cười khúc khích. Bỗng dưng Steve kéo tôi sát vào lòng anh ấy rồi đặt lên môi tôi một cái hôn nồng cháy. Rồi anh biến mất.
    Một tuần sau, tôi trơ? về lại văn phòng. Suốt những ngày Giáng Sinh ấy tôi đau khổ vô cùng, luôn u? rũ âu sầu, chỉ nghĩ đến Steve và thắc mắc không hiểu anh ấy có nghĩ đến tôi không hay anh đã quên tôi rồi. Và bỗng dưng anh xuất hiện trước mặt tôi, trông thật quyến rũ. Như không để ý đến những ánh mắt sững sờ ngạc nhiên cu?a những người bạn cùng tổ cu?a tôi, anh nói: ?oAnh cần gặp em vào giờ ăn trưa hôm nay?.
    Tôi ca?m thấy tay chân run lẩy bẩy khi chúng tôi ngồi cạnh nhau trong quán nhậu. Lúc Steve ba?o tôi rằng anh ấy gần như điên lên vì nhớ tôi trong tuần Giáng Sinh thì tôi muốn khóc thét lên vì sung sướng. Và rồi anh ấy hôn tôi đắm đuối. Khi ấy tôi bất cần tất ca?, bất chấp việc bạn bè có thể dị nghị hay thượng cấp không hài lòng. Tôi chỉ muốn được kề cận gần gũi bên anh ấy mà thôi.
    Kể từ dạo ấy, chúng tôi cố gắng gặp gỡ nhau mỗi ngày. Cố gắng ?ovô tình chạm mặt nhau? trong hành lang hoặc bắt cùng một chuyến thang máy không pha?i là chuyện dễ dàng. Và luôn luôn, lúc nào cũng thế, chúng tôi trao nhau những nụ hôn lén lút vụng trộm nhưng không kém phần đắm đuối mê say. Tuy nhiên, cho dù chúng tôi khao khát thèm muốn cách mấy đi nữa chúng tôi vẫn không ******** với nhau. Tôi không thể nào chịu được việc cố mang thống khoái đến cho nhau trong khoa?nh khắc ngắn ngu?i rồi sau đó bình tha?n trơ? lại bàn làm việc như chuyện ấy không có một ý nghĩa gì ca?. Người ta thường có thành kiến rằng những cuộc tình nơi làm việc đều là những cuộc tình nhớp nhúa và vô nghĩa, kiểu qua đêm. Thế nhưng, trong trường hợp cu?a tôi thì không pha?i vậy. Tôi thật sự yêu một người mà người đó, do ngẫu nhiên tình cờ lại là một người cùng làm chung sơ?, thế thôi.
    Ngày Thánh Tình Yêu (Valentine?Ts Day) tôi hết sức mong mo?i được gặp Steve. Suốt ca? buổi sáng tôi không hề gặp được anh và tôi có ca?m tươ?ng thật cay đắng rằng mình đã bị lừa dối. Vì sao anh ấy không gọi điện thoại cho tôi nếu anh ấy bận rộn? Thế rồi tôi mơ? hộc bàn ra và thấy một đóa hồng nhạt bằng va?i tẩm dầu thơm và một ma?nh giấy đề hàng chữ ?oCần em lắm. Công viên. 1:00 trưa. Yêu?.
    Tôi chụp vội cái áo khoác, lẩm bẩm nói với xếp rằng tôi có cái hẹn với nha sĩ rồi bo? đi. Chúng tôi hôn nhau như những người tình vừa gặp lại nhau sau nhiều năm xa vắng, như những nụ hôn là thức ăn, là hơi thơ?, là niềm sống cu?a chúng tôi vậy. Tôi thấy mình ơ? tột đỉnh cu?a hạnh phúc, như đang lơ lư"ng trên đám mây nhẹ nhàng êm dịu cu?a tình yêu.
    Dĩ nhiên bạn đồng liêu cu?a tôi để ý và biết về chúng tôi. Phần lớn có ve? thích thú với chuyện tình ây. Tôi có ca?m nhận rằng ngay chính xếp cu?a tôi, một phụ nữ lớn tuổi hơn cũng suy nghĩ ?oHãy yêu đi em gái ạ?. Chỉ có một vài chị đàn bà khác là không hài lòng mà thôi. Đôi lần tôi bắt gặp họ nhìn tôi bằng cặp mắt lạnh lùng.
    Chuyện này làm tôi thấy bực dọc vô cùng. Tôi muốn hét thật lớn rằng ?oLàm sao tôi có thể ngăn chận được việc mình yêu ai, hoặc ơ? đâu. Tôi không pha?i là mấy con bé lẳng lơ ngu muội đâu.?
    Nhưng một cuộc tình nơi làm việc bao giờ cũng có nhiều phức tạp phiền toái. Chẳng hạn như có một buổi chiều thứ Sáu, khi một nhóm thật đông trong sơ? dẫn nhau đến quán nhậu để từ biệt một người bạn vừa nghỉ việc, và một người trong tổ cu?a Steve thò tay bóp đít tôi. Thông thường thì tôi có thể đối phó với những trường hợp như thế thật dễ dàng, nhưng bỗng dưng hôm ấy tôi không biết pha?i làm gì. Một phần nào đó trong tôi hy vọng rằng Steve sẽ nhào đến, lôi cổ hắn ra sỉ va? một trận để ba?o vệ cho tôi, để chứng to? với mọi người rằng tôi là người yêu cu?a anh ấy.
    Và khi anh ấy không làm thế thì tôi thấy uất ức vô cùng và tôi không ngăn được giòng lệ trào lên khóe mắt. Tôi bắt đầu thắc mắc, không hiểu anh ấy có thực sự lo lắng cho tôi hay không. Tôi vùng chạy ra kho?i quán nhậu và lên taxi về nhà. Nư"a giờ đồng hồ sau thì Steve đến nhà tôi. Chúng tôi bắt đầu cãi vã, to tiếng với nhau và tôi hắt luôn nguyên ly rượu vang trong tay vào mặt anh ấy. Anh ấy mơ? tu? lạnh, lấy hộp sữa tươi tưới lên đầu tôi. Thế rồi, trước khi tôi nhận thức được chuyện gì xa?y ra thì chúng tôi cùng nha?y xổ đến, vồ vập nhau như những con thú đói chụp mồi, đầu tóc quần áo ướt sũng, dính đầy thức ăn thức uống.
    Chúng tôi gần như xé toang quân áo cu?a nhau ra vì sự ham muốn bị kìm chế từ bấy lâu nay đã bộc phát thật mãnh liệt. Tay chân sờ soạng ve vuốt không ngừng nghỉ. Môi tham lam tìm môi, tìm những nơi nhạy ca?m nhất cu?a nhau để trao nhau mật ngọt cu?a tình yêu. Chúng tôi yêu nhau say đắm, cuồng nhiệt ngay giữa sàn nhà.
    Và đấy là sự tiến triển cu?a cuộc tình cu?a chúng tôi. Ơ? sơ? làm, chúng tôi như những con thú hoang bị giam vào cũi, chỉ biết vờn qua, lượn lại, gầm gừ nhìn ngắm nhau, cẩn thận từng bước đi, từng cử động một. Ngoài giờ làm việc, không còn bị vướng mắc bơ?i những luật lệ gò bó, bơ?i những soi mói đàm tiếu thị phị dị nghị, thì tình yêu cu?a chúng tôi bùng cháy mãnh liệt như những ngọn ho?a diệm sơn.
    Sáu tháng sau, tôi đổi chỗ làm, và cuộc tình cu?a chúng tôi cũng theo đó mà thay đổi. Tình yêu cu?a chúng tôi bước sang một giai đoạn khác, sâu đậm hơn, nồng nàn hơn, bền vững hơn. Thế nhưng, song song với những lợi điểm thu thập được, nó cũng bị a?nh hươ?ng vì một số mất mát. Sự hứng thú cũng như nỗi đam mê vì bị dồn nén, đè kín dần dà bị xâm thực, bị bào mòn, để rồi cuối cùng chỉ còn lại có tôi và anh ấy cùng với một đời sống bình thường, nhàm chán vô vị. Chúng tôi qua? thật đã từng yêu nhau thắm thiết - mối tình cu?a chúng tôi kéo dài được thêm hai năm nữa - nhưng chúng tôi cũng biết rằng những ky? niệm sâu sắc và ngọt ngào nhất vẫn là ơ? thuơ? ban đầu ấy và chúng tôi không thể nào có lại được những giây phút thơ mộng, thần tiên như những nụ hôn lén lút, vụng trộm. Chúng tôi biết rằng sẽ không bao giờ tìm lại được những khoa?nh khắc thầm lén bên nhau như thế nữa, và quyết định chia tay.
    Mặc dù biết rõ như thế, nhưng nếu có ai đó ho?i tôi rằng liệu tôi có hành xử như vậy nữa hay không thì câu tra? lời cu?a tôi là ?oChắc chắn rồi?. khoa?nh khắc!
    Vũ Quang -VB
    &nbsp;
  4. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Ngày xưa tôi xem phim "Somewhere in time" (phim làm năm 1980) rất ấn tượng về tình yêu "kiểu Mỹ". Gần đây xem các bộ phim tình cảm của Mỹ phải nói khá thất vọng. Tình yêu cứ dở dở ương ương, không hẳn là lãng mạn, không hẳn là thực dụng. Chưa được nửa phim đã đoán ra kết cục mất rồi. Theo tôi, xem phim Mỹ thì thà xem hẳn phim hành động - Ít ra cũng có những cảnh quay thật sống động, những pha đuổi bắt (đua xe) thật ngoạn mục ... Trong đây có bác nào là fan của "Lord of the rings" hay "Matrix" không? ...
    Tình yêu ở Mỹ cũng giống như phim .. nghĩa là không hẳn là lãng mạn, mà đôi khi cũng không hẳn là thực dụng. Nhiều lúc có cảm giác cứ nắm tay nhau mãi rồi thì cũng phát sinh tình cảm. Con người đến với nhau ban đầu không phải là vì tình yêu .. mà có lẽ là vì cảm thấy "cần" một ai đó ở bên cạnh. Tất nhiên vẫn có "attraction" .. nhưng để gọi là "tình yêu" thì còn quá nghèo nàn.
    "Nguyện mỗi người có một niềm vui"
  5. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Võ sỹ Sumo người Hawaii và cô vợ Nhật
    Konishiki 600 lbs + & Chie iijima 112 lbs

    Được alleykat sửa chữa / chuyển vào 07:46 ngày 30/11/2004
  6. Aozola

    Aozola Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    19/05/2003
    Bài viết:
    968
    Đã được thích:
    0
    người Mỹ làm gì biết yêu chứ ,cặp bồ chỉ để thoả mãn thể
    xác thôi ,không tình yêu người Mỹ có thể sống 7 ngày nhưng
    không có ******** thì người Mỹ chết ngay trong 1 tiếng
    Anh chẳng dám nhận mình là thi sĩ
    Chỉ tại lòng quặn nhói thốt nên thơ
  7. Damark

    Damark Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    270
    Đã được thích:
    0
    Bác Aozola này suy nghĩ bi quan thế. Em nói chuyện với mấy đứa Mỹ em quen, có những đứa yêu nhau từ highschool, hết highschool xong là cưới, rồi chồng đi làm cho vợ đi học đại học. Giờ cũng 2-3 mặt con với nhau rồi, sống với nhau được 8-9 năm. Chắc tại chỗ em cũng nghèo, con người ta sống tình cảm hơn, không có xô bồ như trên mấy thành phố lớn.
    Nhưng mà bác bảo là bọn Mỹ ko biết yêu thì bác nhầm to.
    If I was pressed to say
    Why I love her
    I feel that my only reply could be:
    "Because it was she,
    Because it was I"&nbsp;
  8. vitamin3010

    vitamin3010 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    4.919
    Đã được thích:
    1
    Năm mới năm me chúc mọi người an khang thịnh vượng. Ai đi học thì học càng ngày càng giỏi.Ai đi làm thì ngày càng có nhiều tiền. Ai chưa có bf/gf thì tranh thủ tà lưa được càng nhiều càng tốt, còn ai mà có rồi thì chúc trăm năm hạnh phúc.
    Hì, em có gì nói thế
    Hôm rồi nói chuyện với đứa bạn người Nhật , nó bảo nếu sau này nó có con gái, nó sẽ khuyến khích con bé yêu thật nhiều và yêu thật chân thành vì sống mà không có tình yêu , yêu mà nghi ngờ nhau như nó đã và đang==&gt; quả thật đáng ghét...........
  9. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Tôi á! Hmn, Let me think!
    Bác CXR văn thơ lai láng, lãng mạn như vậy mới có thể kiếm được vợ như thế chứ.
    Tôi không có phước phận lớn như vậy. Tôi chỉ mong bà xã không phải là "máy tiêu tiền" là OK lắm rồi. Đời tôi toàn gặp "máy tiêu tiền".
    Nhất là sống ở đất nước này, nếu bà xã đi làm tức là cre*** card của mình chỉ cần một thẻ1 , không phải lo chuyện " Em tặng anh món quà này" nhưng mà sự thật mua bằng cre*** card của anh, em có lòng còn anh có xiền .Con gái bên này thực tế lắm. Ngay cả con gái ở Việt Nam bây giwò cũng thay đổi rồi.
    Tôi nhớ tiêu chuẩn chọn con dâu của mấy bà mẹ ở Việt Nam là cố làm sao chọn cho con trai mình một cô gái vừa xinh đẹp, vừa ngoan ngoãn ( vâng lời mẹ chồng), vừa kiếm tiền giỏi, để con trai mình nhàn, chỉ việc lượn lờ ăn nhậu với bạn bè còn kinh tế vợ lo.
    Số tôi còn khổ thế này, ngày xưa ở Việt Nam hẳn hoi, lúc làm ăn tốt đẹp không sao, muốn gì được nấy, vào thời điểm khủng hoảng kinh tế châu Á, công ty bảo cut cost, rục rịch đóng cửa văn phòng tại Việt nam, bản thân mình còn lo bị lay off, mình mới bớt một phần chi phí tiêu pha thôi mà bị rầy la quá trời. Tiền sắm đồ không nói, riêng tiền đi chợ giảm xuống còn $500/tháng. Nàng bảo $500 không đủ mua rau mà đấy là ở Việt Nam thời điểm 96-97. Trong khi thật ra, chúng tôi ăn ngoài nhiều hơn ăn ở nhà. Cũng may, nàng bỏ theo người khác.
    Hơn nữa, tính tôi lại thích tự do, thích ăn ngon, mặc đẹp, thích đi chơi đây đó, cho nên khó kiếm được cô nào "nuôi"nổi cho nên tự mình nuôi mình tốt hơn. Tôi cảm thấy như thế thoải mái.
    Ghi chú:
    1. Các công ty cre*** card cho phép mình đăng ký nhiều thẻ phụ, như cho vợ, con cái, cha mẹ. Thẻ mang tên họ nhưng bill về mình trả.
    Được netwalker sửa chữa / chuyển vào 05:35 ngày 23/03/2004
  10. hanna

    hanna Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    234
    Đã được thích:
    0
    Bác Net nói gì mà nghe hoàn cảnh thế. Nhưng mà đừng lo Bác ạ. Người ta nói khổ trước sướng sau mà. Thế nào mai mốt Bác cũng gặp "máy save tiền" thôi.

    "&nbsp;Someone who'll stay around
    Who warns my ups and downs&nbsp;"

Chia sẻ trang này