1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người ra đi đầu không ngoãnh lại ?

Chủ đề trong 'Quảng Trị' bởi chungpq, 23/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chungpq

    chungpq Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    Người ra đi đầu không ngoãnh lại ?

    Tuổi thơ mình gắn bó với nông trường Bến Hải, bên cầu Hiền Lương Vĩnh Linh. Một tuổi thơ nghèo khó và cực nhọc như những ai sống cùng thế hệ với mình. Cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc. Ký ức tuổi thơ đó là những chiều mưa đông giá rét phải vào vườn tiêu của nông trường để kiếm rau về nuôi lợn.Một buổi đi học, trời mưa lớp học bị dột, học trò phải mặc nilon thay áo mưa để ngồi học, 1 buổi đi hái rau về cho lợn, buổi tối ngồi học dưới ánh đèn dầu tù mù, nhưng tuổi thơ vô tư còn chưa suy nghĩ nhiều. Lớn lên 1 chút, phụ mẹ ra vườn rẩy cỏ cho tiêu, chăm sóc cao su để có tiền mua sách vở, áo quần đi học, mùa hè thì đi bán kem, thu mua sắt phế liệu hay lên rừng chặt củi. Những tháng ngày cực khổ và nghèo đói dưới cái nắng gắt của mùa hè và cái lạnh giá buốt của mùa đông.
    Ngày nhận giấy báo nhập học ĐH, mình đã nghĩ rằng học xong sẽ không trở về mảnh đất này nữa. Và có lẻ rất nhiều người có cùng suy nghĩ như mình, lớp mình có khoãng 45/50 người học ĐH ở khắp mọi miền đất nước, nhưng sau khi ra trường, trừ những người học sư phạm thì về lại QT, còn lại phần lớn đều cố gắng lập nghiệp ở các thành phố lớn. Dẩu biết rằng nếu ai củng như mình thì lấy ai về dựng xây quê hương, nhưng ra đi thì dể, chứ đường về mịt mù quá. Mịt mù với những người xuất thân bần cùng như mình, ko thân thích, ko tiền, không quen biết. Mà sự chênh lệch mức sống cũng làm mình chùn bước khi nghĩ đến đường trở về, khi mà một tháng thu nhập ở đây củng có thể bằng cả một năm thu nhập ở nhà, giàu nhà quê không bằng ngồi lê thành phố.
    Quê hương ơi bao giờ ta trở lại
    Lúc nào trong mình củng đau đáu một nổi nhớ quê hương, thèm được ăn bánh bột lọc, được ngồi bên bếp lửa hồng ăn ngô nướng. Thèm được ăn một bửa cơm với rau khoai luộc, với sắn xào. Thèm được nghe giọng Quãng trị. Tuy ở Saigon nhưng 2-3 tháng lại nhãy tàu về nhà 1 lần, vừa để xã stress, vừa để gặp người thương, mổi lần vào lại nhớ bánh canh bột lọc nơi bến xe đông hà, nhớ giọng nói của mấy anh xe ôm mà hồi ở Đà nẵng mấy đứa bạn hay chọc là giọng trọ trẹ.

    Biết bao giờ mới trở về nhỉ


    Một chút giận, hai chút tham, lận đận cả đời ri cũng khổ.
    Trăm điều lành, nghìn điều nhịn, thong dong tấc dạ rứa mà vui
  2. FelixDANANG

    FelixDANANG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
  3. minh_le

    minh_le Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2002
    Bài viết:
    780
    Đã được thích:
    0
  4. robedan

    robedan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Híc, bác Chungpq thấy chưa? Vì nhớ quá, hét to bạc choạc như rứa mà em không nghe thì mần mạn chi mà ăn được nựa . Yêu xa khổ lém. Hihi...nhưng vẫn thích iu mụt cái cho sướn! hí hí hí....Người ra đi đầu không ngoãnh lại, đã ngoãnh thì ngoãnh cả người LUN, chứ ngoãnh mỗi cái đầu thôi thì...tôông xe mà chết chừ . Đường thành phố đôông xe cộ lắm! Xe với pháo!!! - Hihi...Đường phố trong anh mùa đông....
    Nhớ em nỏ biết mần răng
    Đêm thì ra đứng nhòm trăng trên trời.
  5. nguyennhan

    nguyennhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    nếu ai đã từng xa quê hương thì mới biết tình cảm mỗi con người của chúng ta dành cho quê hương nó nồng nàn như thế nào, cứ mỗi chiều làm xong công việc, ra đứng nhìn cảnh người qua lại mà thấy nhớ quê hương vô cùng.
    Chiều chiều ra đứng ngõ sau
    Nhớ về quê mẹ ruột đau chín chiều.
    Ra đi, tại sao mỗi con người lại phải ra đi, khi mà quê hương đang còn nghèo nàn, tại sao nó lại không phồn thịnh như bao thành phố khác, các bạn đã bao giờ một lần nghĩ rằng quê hương của chúng ta đang cần những con người như các bạn để vun đắp, làm cho nó giàu đẹp để có thể sánh vai cùng các thành phố lớn khác không, Ôi! quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày...., nếu các bạn đã từng sống trên mãnh đất mà cha mẹ ta sinh ra, nơi chôn rau cắt rốn, nơi chúng ta đã từng có một tuổi thơ dù nghèo khổ nhưng nó ngập tràn niềm vui, nơi mà chúng ta có những người bạn thanh mai trúc mã chăng, thật là hạnh phúc rằng khi mỗi con người trong chúng ta ra đi mà còn nhớ về quê cha đất tổ nhưng cũng thật là đau buồn khi mà chúng ta đã ra đi không một lời giả biệt, thật đáng đau buồn
  6. minh_le

    minh_le Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2002
    Bài viết:
    780
    Đã được thích:
    0
    Những conđường tôi đã điqua...
    Những conđường không phố không nhà,
    Chỉ thấy mắt buồn emgái đợi,
    Rưngrưng nướcmắt mẹ già.
    (Quêhương xưa--mộtthời lyloạn)

    9399
    Welcome to Box Quảng Trị.. Click here,please!
  7. trung_si

    trung_si Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2003
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    Đi đâu vậy, cho tui đi cùng với. Vượt sông Hiếu hả, OK liền. Tôi sẽ quay lại Đông Hà trong một ngày gần nhất.
    Sống là để chờ chết, không có gì phải ăn năn hay hối hận.
  8. minh_le

    minh_le Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2002
    Bài viết:
    780
    Đã được thích:
    0
  9. chungpq

    chungpq Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    Hôm trước đi chơi 2/9, tàu ra tới Nha trang thì tớ gặp lại 1 thằng bạn học Điện tử. Hai thằng ngồi nói chuyện tâm tình. Nó kể rằng khi học xong đã về lại QTrị để góp phần "giúp cho quê hương phát triển", nhưng suốt 1 năm không xin được việc, ở đâu củng đòi hỏi phải có cái "đầu tiên" rồi mới nói đến chuyện khác. Sau 1 năm ở QT ko xin được việc, nó nhãy tàu vào các tỉnh phía Nam để nộp đơn, củng rất nhanh chóng nó được nhận vào làm tại công ty khảo sát Điện lực đóng tại Nha trang. Sau 1 năm làm việc, giờ nó được công ty cho đi học Thạc sỹ ở Thái Lan. Nó chua chát nói rằng để về được QT thì cái cần không phải là năng lực, mà chính là tiền và sự thế lực, Qtrị mình có thể nói là nghèo nhất VN, nhưng mà quan liêu thì cũng bậc nhất.
    Các bạn ở nhà đừng trách tại sao bọn mình ko về, bọn mình ko có đường để về bạn à.

    Một chút giận, hai chút tham, lận đận cả đời ri cũng khổ.
    Trăm điều lành, nghìn điều nhịn, thong dong tấc dạ rứa mà vui
  10. minh_le

    minh_le Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2002
    Bài viết:
    780
    Đã được thích:
    0
    Bạn đừng băn khoăn vì điều này,ở đâu cũng vậy thôi!
    Mà cũng chẳng biết nữa,nhiều lúc nghĩ cái số của tôi nó cũng đỏ thật,ngày mới ra trường ở lại Hà Nội làm việc,nộp đơn vào họ đồng ý cái rụp,làm được một thời gian ông bà nhớ quá chịu không nổi ra lôi về.Lúc đầu mọi cái cũng ngỡ ngàng ,rồi lại tiếp tục sách hồ sơ đi nộp,rồi lại họ lại đồng ý cái rụp và ngày mai lại tiếp tục đi làm! Chẳng biết sau này có ý định chuyển công tác nếu tiếp tục xin việc không biết có dể dàng như vậy nữa không
    Được minh_le sửa chữa / chuyển vào 07:35 ngày 04/09/2003

Chia sẻ trang này