1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Vợ Bắc Kỳ

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi StevenSoma, 28/04/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. cogaisamac

    cogaisamac Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Hơ hơ, bác ơi, iem có lói giè liên wan đến 7X đâu, nhưng mà bác mún hiểu biết thì iem cũng giải thích cho bác hiểu vậy.
    Nếu trên ttvnonline này thì 7X nghĩa là những người có năm sinh đầu 7. VD sinh năm 1970,1971... đến 1979 đều thuộc hàng tuổi 7X. Còn 8X cũng kiểu vậy.
    Nhưng riêng bác thì chắc là hàng 6X ha.
    Còn nếu muốn biết rõ hơn về 7X chi hội Hà nội của ttvnonline thì bác có thể vô đây.
    http://ttvnonline.com/forum/forum.asp?FORUM_ID=260
    Every thing I do, I do it for you...
  2. thao_dan_new

    thao_dan_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    338
    Đã được thích:
    0
    Chào bác Ba-tri dạo này chắc bác bận lắm hả. Đang đọc bài viết cỉa bác thì lại bị ngắt giữa chừng. Rất thông cảm với hoàn cảnh của bac .Sở sĩ các cụ nhà bác bắt phải làm cái bậc tam cấp phải là 5 hay là 3 bậc vì theo quan niệm xưa các cụ tính mỗi bậc cầu thang theo 4chữ sau : sinh , lão , bệnh , tử nếu làm có 4 bậc thì khi đếm từ chữ sinh là bậc thứ nhất thì bậc 4 sẽ là chữ tử các cụ kiêng cả việc cầu thang có số bậc chia hết cho 4 (8,12 , 16 ......) thế nhé ,tạm biệt bác ,rât mong được đọc tiếp các bài của bác

    Little Princess
  3. thao_dan_new

    thao_dan_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    338
    Đã được thích:
    0
    Chào bác Ba-tri dạo này chắc bác bận lắm hả. Đang đọc bài viết cỉa bác thì lại bị ngắt giữa chừng. Rất thông cảm với hoàn cảnh của bac .Sở sĩ các cụ nhà bác bắt phải làm cái bậc tam cấp phải là 5 hay là 3 bậc vì theo quan niệm xưa các cụ tính mỗi bậc cầu thang theo 4chữ sau : sinh , lão , bệnh , tử nếu làm có 4 bậc thì khi đếm từ chữ sinh là bậc thứ nhất thì bậc 4 sẽ là chữ tử các cụ kiêng cả việc cầu thang có số bậc chia hết cho 4 (8,12 , 16 ......) thế nhé ,tạm biệt bác ,rât mong được đọc tiếp các bài của bác

    Little Princess
  4. eyesloveu

    eyesloveu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Thưc ra , ở nhịp thứ 3 gọi là "mệnh " chứ không fải bệnh . Mệnh - vận mệnh , vận mạng bao trùm cả bệnh . Ở phương Tây , kiêng số 13 , nhưng ở ta , làm cầu thang 13 bậc cũng được , vì rơi vào chữ sinh
  5. eyesloveu

    eyesloveu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Thưc ra , ở nhịp thứ 3 gọi là "mệnh " chứ không fải bệnh . Mệnh - vận mệnh , vận mạng bao trùm cả bệnh . Ở phương Tây , kiêng số 13 , nhưng ở ta , làm cầu thang 13 bậc cũng được , vì rơi vào chữ sinh
  6. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Mẹ tôi là một người theo lề lối cổ xưa và giữ gìn truyền thống cha ông. Điều này là điều tốt lành, tôi biết. Nhưng khi qua bên Mỹ này thì nhiều khi không còn thích hợp. Lũ con cháu trong gia đình đã nhiều lần lao xao về những phép tắc hay luật lệ bất thành văn của Người. Chuyện này thì nhiều lắm. Thí dụ như một hôm mẹ tôi nằng nặc đòi chúng tôi phải đóng lại cái bậc tam cấp đi lên nhà kho chứa đồ. Làm lại thì cũng dễ thôi, nhưng cám cảnh là lý do mà Mẹ tôi nêu ra chả hợp lý tí nào. Bà muốn bậc tam cấp phải là 3 bậc hoặc 5 bậc chứ không được phép 4 bậc.
    Đứa em trai cau mặt:
    - ?o Thưa mẹ, đóng 3 bậc thì phải bước chân cao quá, mà 5 bậc thì lại thấp lè tè, sợ hụt chân. 4 bậc là vừa nhất.?
    Mẹ tôi lắc đầu quầy quậy:
    - ?oCứ phải đóng 5 bậc mới được.?
    Đứa em nhíu mày thắc mắc:
    - ?oTại sao lại cứ phải 5 ??
    Mẹ tôi lặng thinh không đáp. Đứa em tưởng vậy là qua chuyện, có ngờ đâu chiều đến, bà lần mần lấy gạch kê lên thêm cho đủ 5 bậc, trông mất thẩm mỹ vô cùng. Sợ mẹ buồn, chúng tôi chả ai dám lấy ra. Cho đến bây giờ, con cháu trong gia đình vẫn còn thắc mắc. (Khi tôi viết đến đây, thì có một người kiến thức rộng, có giải thích rằng: Sở dĩ người Á Đông kỵ các bậc có cấp số nhân của bốn là vì căn cứ theo chu kỳ ?oSanh-Lão-Mệnh-Tử rồi lại đếm tiếp Sinh-Lão-Mệnh-Tử. . ?o. Hóa ra Mẹ tôi sợ bậc số bốn rơi vào bậc chết nên kiêng chăng? )
    Sở dĩ tôi mang câu chuyện trên ra đây, là để dẫn đường cho việc còn kinh khủng hơn nhiều. Trước ngày nhà tôi sanh nở, mẹ vợ tôi đến ở với vợ chồng chúng tôi ba tháng để giúp đỡ nhà tôi trong lúc chửa đẻ. (Hình như đây là phong tục người Việt mình thì phải) Mẹ vợ và mẹ tôi, chưa bao giờ hai bà lại hợp gu với nhau về vấn đề kiêng cữ như thế này. Hình như về việc này thì mẹ vợ tôi còn kỹ lưỡng hơn nữa. Đã hai tuần nay, bà cấm tuyệt vợ tôi đụng nước và đồng thời không cho phép chúng tôi gần gũi nhau. Nhà tôi vốn sạch sẽ. Bát đĩa và quần áo lúc nào cũng phải cáu cạnh. Vải có thể mục vì thuốc tẩy, nhưng không thể có một vết nhơ trên đó. Nay bị cấm tắm đã mấy tuần, nàng đau khổ mang chuyện ra hỏi tôi.
    Tôi trấn an:
    - ?o Em chả cần sợ anh đòi gần gũi. Vài hôm nữa thôi, nhà sẽ đầy chuột và em sẽ nặng thêm ít nhất vài ký?
    Nàng không hiểu nên mắt ngơ ngác:
    - ?o Anh nói sao? Em không hiểu.?
    Tôi trêu già:
    - ?oDễ hiểu thôi, vì người em sẽ hôi rình và chuột tưởng là họ hàng nhà chúng nên kéo đến thăm. Còn người tăng vài ký vì ghét bám trên người.?
    Nàng lừ mắt:
    - ?oVui lắm đấy mà làm trò. Tối nay em sẽ tắm chứ không thì chết mất.?
    Tôi phá đám gọi to lên:
    - ?oMá ơi, nhà con nó đòi mó nước nè.?
    Nhà tôi tức tối mặt phụng phịu chực khóc. Má tôi ở ngoài nói chuyện với Mẹ tôi nhưng nói rõ to. Hai bà nói chuyện với nhau, mà tình thật là cố ý để cho chúng tôi nghe. Đại để thì câu chuyện đại loại như thế này:
    Mẹ vợ:
    - ?oÔi dào, ngày xưa khi có mang thằng cả, phải ra chòi lá sau vườn chứ có được ở nệm êm chăn ấm như thế này đâu. Khốn nạn, cứ giời bắt đầu mưa là bà cụ bắt phải chùm cho kín.?
    Mẹ tôi:
    - ?oThật là kiêng cho chúng nó mà chúng nó có biết cho đâu. Không khéo mà bị hậu sản thì khốn đốn cả đời.?
    Hai bà cứ người tung kẻ hứng vào lúc cơm chiều và hai vợ chồng tôi nháy mắt mỉm cười với nhau thông cảm. Nhưng chuyện làm thinh này không thể kéo dài khi hai bà cùng quyết định cho nhà tôi uống nước tiểu. Đây là chuyện ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi. Lúc đầu tôi tưởng họ chỉ nói đùa cho vui nên tôi lém lỉnh pha trò:
    - ?oPhải đấy, nước tiểu có khả năng làm cho cây cối xanh tươi, thì nó cũng có thể làm cho bào thai khoẻ mạnh. Em
    có cần thì anh sẵn lòng bĩnh cho dăm vại. ?o
    Má tôi tưởng thật lắc đầu quầy quậy.
    - ?oKhông được, phải dùng nước tiểu con nít.?
    Cái khó khăn là con nít thì nhiều vãi ra, tụi nhãi ranh nô như quỷ nhưng lại là mỹ con. Chả lẽ bưng bô đến gõ cửa nhà người ta xin nước đái ? Khoảng mấy năm trở lại, kể từ khi câu chuyện xách nhiễu ******** của Clarence Thomas (nhân vật mà Tổng Thống Bush đề cử vào chức vụ tối cao pháp viện) được báo chí xúm vào hài tội, thì vấn đề lạm dụng ******** trẻ em cũng được mổ xẻ một cách kỹ lưỡng. Tôi buông thõng một câu :
    - ?oThôi nhé mẹ, đừng xi con người ta tiểu mà vãi tội ra đấy. Tù chứ chẳng chơi.?
    Nhà tôi hí hửng chêm vào:
    - ?o Vâng, thời gian này mà đụng vào con nít thì chỉ có chết. Thôi, để con uống thêm vi ta min cũng được.?
    Nàng nhìn tôi với ánh mắt van lơn, yÙ chừng muốn tôi nói thêm vào.
    Tôi mau mắn kiếm điểm:
    - ?oKiếm đâu ra con nít Việt Nam trong vùng này ? Thôi mai em nói bác sĩ kê toa mua thuốc bổ mà uống.?
    Sau khi đã chắc mẩm việc uống nước đái đã giải quyết xong, tôi nghịch ngợm nói thêm câu lấy lòng:
    - ?oMá với Mẹ dầu gì cũng đã can qua những lần vượt cạn nên kinh nghiệm đầy mình. Em nên nghe lời chỉ dạy thì tốt cho cái thai trong bụng.?
    Nhà tôi nguýt:
    - ?oGớm, anh có mang bầu đâu mà nói hay cái miệng.?
    Má tôi chỉ đợi có thế nên chêm vào:
    - ?oƠ hay, con này nói hay nhỉ. Có thờ có thiêng, có kiêng có lành chớ. Lỡ mai rày bị hậu sản thì khổ chồng khổ con. Tao bảo trước cho mà biết.?
    Thật tình thì cho đến bây giờ chúng tôi cũng không biết bị hậu sản là bị chi. Hở một điều là hai bà mẹ lại mang ra dọa. Nhưng đây không phải là vấn đề. Điểm khốn khó khôn lường là không ngờ là chính câu nói ba phải, mua lòng trên kia của tôi gây ra hậu quả tai hại.
    Ở bên Mỹ này, ai cũng có thư hết, kể cả đứa bé mới sanh. (Phần đông là thư quảng cáo thương mại hoặc các tem khuyến mãi). Một tuần sau ngày câu chuyện, buổi chiều khi tôi đi làm về thì thấy có một hộp to để trên bàn ăn. Dấu bưu điện xanh đỏ chứng tỏ từ xa gởi đến. Một chiếc hộp trái mùa, vì bây giờ không phải là ngày lễ. Kiện hàng thì họa hoằn mới có một lần, thường thì quà giáng sinh do người thân gởi đến. Cứ tưởng bở như mọi lần, nhà tôi háo hức đợi tôi đi làm về mới cùng nhau mở ra xem. Thùng to, có rất nhiều giấy báo bao bọc chung quanh. Hai đứa tôi đua nhau đoán vụng đoán trộm xem chị Ba gởi cho mình cái gì.
    (còn tiếp)
  7. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Mẹ tôi là một người theo lề lối cổ xưa và giữ gìn truyền thống cha ông. Điều này là điều tốt lành, tôi biết. Nhưng khi qua bên Mỹ này thì nhiều khi không còn thích hợp. Lũ con cháu trong gia đình đã nhiều lần lao xao về những phép tắc hay luật lệ bất thành văn của Người. Chuyện này thì nhiều lắm. Thí dụ như một hôm mẹ tôi nằng nặc đòi chúng tôi phải đóng lại cái bậc tam cấp đi lên nhà kho chứa đồ. Làm lại thì cũng dễ thôi, nhưng cám cảnh là lý do mà Mẹ tôi nêu ra chả hợp lý tí nào. Bà muốn bậc tam cấp phải là 3 bậc hoặc 5 bậc chứ không được phép 4 bậc.
    Đứa em trai cau mặt:
    - ??o Thưa mẹ, đóng 3 bậc thì phải bước chân cao quá, mà 5 bậc thì lại thấp lè tè, sợ hụt chân. 4 bậc là vừa nhất.???
    Mẹ tôi lắc đầu quầy quậy:
    - ??oCứ phải đóng 5 bậc mới được.???
    Đứa em nhíu mày thắc mắc:
    - ??oTại sao lại cứ phải 5 ????
    Mẹ tôi lặng thinh không đáp. Đứa em tưởng vậy là qua chuyện, có ngờ đâu chiều đến, bà lần mần lấy gạch kê lên thêm cho đủ 5 bậc, trông mất thẩm mỹ vô cùng. Sợ mẹ buồn, chúng tôi chả ai dám lấy ra. Cho đến bây giờ, con cháu trong gia đình vẫn còn thắc mắc. (Khi tôi viết đến đây, thì có một người kiến thức rộng, có giải thích rằng: Sở dĩ người Á Đông kỵ các bậc có cấp số nhân của bốn là vì căn cứ theo chu kỳ ??oSanh-Lão-Mệnh-Tử rồi lại đếm tiếp Sinh-Lão-Mệnh-Tử. . ??o. Hóa ra Mẹ tôi sợ bậc số bốn rơi vào bậc chết nên kiêng chăng? )
    Sở dĩ tôi mang câu chuyện trên ra đây, là để dẫn đường cho việc còn kinh khủng hơn nhiều. Trước ngày nhà tôi sanh nở, mẹ vợ tôi đến ở với vợ chồng chúng tôi ba tháng để giúp đỡ nhà tôi trong lúc chửa đẻ. (Hình như đây là phong tục người Việt mình thì phải) Mẹ vợ và mẹ tôi, chưa bao giờ hai bà lại hợp gu với nhau về vấn đề kiêng cữ như thế này. Hình như về việc này thì mẹ vợ tôi còn kỹ lưỡng hơn nữa. Đã hai tuần nay, bà cấm tuyệt vợ tôi đụng nước và đồng thời không cho phép chúng tôi gần gũi nhau. Nhà tôi vốn sạch sẽ. Bát đĩa và quần áo lúc nào cũng phải cáu cạnh. Vải có thể mục vì thuốc tẩy, nhưng không thể có một vết nhơ trên đó. Nay bị cấm tắm đã mấy tuần, nàng đau khổ mang chuyện ra hỏi tôi.
    Tôi trấn an:
    - ??o Em chả cần sợ anh đòi gần gũi. Vài hôm nữa thôi, nhà sẽ đầy chuột và em sẽ nặng thêm ít nhất vài ký???
    Nàng không hiểu nên mắt ngơ ngác:
    - ??o Anh nói sao? Em không hiểu.???
    Tôi trêu già:
    - ??oDễ hiểu thôi, vì người em sẽ hôi rình và chuột tưởng là họ hàng nhà chúng nên kéo đến thăm. Còn người tăng vài ký vì ghét bám trên người.???
    Nàng lừ mắt:
    - ??oVui lắm đấy mà làm trò. Tối nay em sẽ tắm chứ không thì chết mất.???
    Tôi phá đám gọi to lên:
    - ??oMá ơi, nhà con nó đòi mó nước nè.???
    Nhà tôi tức tối mặt phụng phịu chực khóc. Má tôi ở ngoài nói chuyện với Mẹ tôi nhưng nói rõ to. Hai bà nói chuyện với nhau, mà tình thật là cố ý để cho chúng tôi nghe. Đại để thì câu chuyện đại loại như thế này:
    Mẹ vợ:
    - ??oÔi dào, ngày xưa khi có mang thằng cả, phải ra chòi lá sau vườn chứ có được ở nệm êm chăn ấm như thế này đâu. Khốn nạn, cứ giời bắt đầu mưa là bà cụ bắt phải chùm cho kín.???
    Mẹ tôi:
    - ??oThật là kiêng cho chúng nó mà chúng nó có biết cho đâu. Không khéo mà bị hậu sản thì khốn đốn cả đời.???
    Hai bà cứ người tung kẻ hứng vào lúc cơm chiều và hai vợ chồng tôi nháy mắt mỉm cười với nhau thông cảm. Nhưng chuyện làm thinh này không thể kéo dài khi hai bà cùng quyết định cho nhà tôi uống nước tiểu. Đây là chuyện ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi. Lúc đầu tôi tưởng họ chỉ nói đùa cho vui nên tôi lém lỉnh pha trò:
    - ??oPhải đấy, nước tiểu có khả năng làm cho cây cối xanh tươi, thì nó cũng có thể làm cho bào thai khoẻ mạnh. Em
    có cần thì anh sẵn lòng bĩnh cho dăm vại. ??o
    Má tôi tưởng thật lắc đầu quầy quậy.
    - ??oKhông được, phải dùng nước tiểu con nít.???
    Cái khó khăn là con nít thì nhiều vãi ra, tụi nhãi ranh nô như quỷ nhưng lại là mỹ con. Chả lẽ bưng bô đến gõ cửa nhà người ta xin nước đái ? Khoảng mấy năm trở lại, kể từ khi câu chuyện xách nhiễu ******** của Clarence Thomas (nhân vật mà Tổng Thống Bush đề cử vào chức vụ tối cao pháp viện) được báo chí xúm vào hài tội, thì vấn đề lạm dụng ******** trẻ em cũng được mổ xẻ một cách kỹ lưỡng. Tôi buông thõng một câu :
    - ??oThôi nhé mẹ, đừng xi con người ta tiểu mà vãi tội ra đấy. Tù chứ chẳng chơi.???
    Nhà tôi hí hửng chêm vào:
    - ??o Vâng, thời gian này mà đụng vào con nít thì chỉ có chết. Thôi, để con uống thêm vi ta min cũng được.???
    Nàng nhìn tôi với ánh mắt van lơn, yÙ chừng muốn tôi nói thêm vào.
    Tôi mau mắn kiếm điểm:
    - ??oKiếm đâu ra con nít Việt Nam trong vùng này ? Thôi mai em nói bác sĩ kê toa mua thuốc bổ mà uống.???
    Sau khi đã chắc mẩm việc uống nước đái đã giải quyết xong, tôi nghịch ngợm nói thêm câu lấy lòng:
    - ??oMá với Mẹ dầu gì cũng đã can qua những lần vượt cạn nên kinh nghiệm đầy mình. Em nên nghe lời chỉ dạy thì tốt cho cái thai trong bụng.???
    Nhà tôi nguýt:
    - ??oGớm, anh có mang bầu đâu mà nói hay cái miệng.???
    Má tôi chỉ đợi có thế nên chêm vào:
    - ??oƠ hay, con này nói hay nhỉ. Có thờ có thiêng, có kiêng có lành chớ. Lỡ mai rày bị hậu sản thì khổ chồng khổ con. Tao bảo trước cho mà biết.???
    Thật tình thì cho đến bây giờ chúng tôi cũng không biết bị hậu sản là bị chi. Hở một điều là hai bà mẹ lại mang ra dọa. Nhưng đây không phải là vấn đề. Điểm khốn khó khôn lường là không ngờ là chính câu nói ba phải, mua lòng trên kia của tôi gây ra hậu quả tai hại.
    Ở bên Mỹ này, ai cũng có thư hết, kể cả đứa bé mới sanh. (Phần đông là thư quảng cáo thương mại hoặc các tem khuyến mãi). Một tuần sau ngày câu chuyện, buổi chiều khi tôi đi làm về thì thấy có một hộp to để trên bàn ăn. Dấu bưu điện xanh đỏ chứng tỏ từ xa gởi đến. Một chiếc hộp trái mùa, vì bây giờ không phải là ngày lễ. Kiện hàng thì họa hoằn mới có một lần, thường thì quà giáng sinh do người thân gởi đến. Cứ tưởng bở như mọi lần, nhà tôi háo hức đợi tôi đi làm về mới cùng nhau mở ra xem. Thùng to, có rất nhiều giấy báo bao bọc chung quanh. Hai đứa tôi đua nhau đoán vụng đoán trộm xem chị Ba gởi cho mình cái gì.
    (còn tiếp)
  8. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0
    Hậu sản là chuyện ngày xưa kia bác ạ . Ngày xưa người ta sanh con ở nhà, không hợp vệ sinh như bác gái sanh ở BV Mỹ thì nhất thế giới , chẳng phải lo gì . Hậu sản tức là sau khi sanh , người mẹ bị nhiễm trùng , sốt cao không có thuốc trụ sinh, mà chết. Ở Mỹ thì chả ai kiêng gì cả, cả nước lẫn cái, sanh sau 2 ngày chạy chơi ngoài dười vác con dđ khắp cũng chả ai kêu đây . Tội nghiệp cho bác gái.
  9. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0
    Hậu sản là chuyện ngày xưa kia bác ạ . Ngày xưa người ta sanh con ở nhà, không hợp vệ sinh như bác gái sanh ở BV Mỹ thì nhất thế giới , chẳng phải lo gì . Hậu sản tức là sau khi sanh , người mẹ bị nhiễm trùng , sốt cao không có thuốc trụ sinh, mà chết. Ở Mỹ thì chả ai kiêng gì cả, cả nước lẫn cái, sanh sau 2 ngày chạy chơi ngoài dười vác con dđ khắp cũng chả ai kêu đây . Tội nghiệp cho bác gái.
  10. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Nhà tôi hớn hở:
    - ?o Chắc là quần áo cho em bé mới chứ gì? Hay lại là mực khô cho anh nhậu đấy.?
    Tôi lần bóc từng lớp, lòng vui lây với niềm vui nho nhỏ của nàng. Chiếc hộp to, nhưng nhân hộp chắc là bé vì sau vài lần giở mấy lần giấy, vẫn còn thấy giấy bọc, và mỗi lần bao bì đều cuốn băng keo khá kỹ.
    Nhà tôi sốt ruột:
    - ?oLấy cái kéo anh nhá.?
    Tôi lấy con dao cá nhân dọc một đường dài.
    Nhà tôi nhấp nhổm:
    - ?oKhéo anh, coi chừng cắt trúng.?
    Tôi lôi ra từ trong ruột của bọc giấy một lọ to như lọ Thuốc Cam Hàng Bạc. Mầu vàng của chất nước bên trong sóng sánh.
    Nhà tôi hơi ngẩn nguời:
    - ?oÔi dào, chắc mật ong đấy anh à.?
    - ?oKhông chắc, vì có vẻ lỏng chứ không đặc quánh.?
    - . . . .
    - . . . .
    - ?o Hay là . . .?
    Không hẹn mà gặp, bốn con mắt chúng tôi nhìn nhau. Thế rồi hốt nhiên nhà tôi oà lên khóc.
    Nhö moät con dieàu ñang caêng gioù bò ñöùt daây, khuoân maët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng ngoä nghónh heát söùc. maët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng ngoä nghónhmaët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng ngoä nghónhmaët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng ngoä nghónhmaët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng ngoä nghónhmaët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng ngoä nghónhmaët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng ngoä nghónh
    maët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng ngoä nghónhmaët chao ñaûo cuûa naøng trong tình traïng haùo höùc hy voïng, caáp thôøi bieán thaønh naõo neà laøm da maët khoâng kòp thay ñoåi. Caùi moâi meáu roõ raøng coøn vaån vô neùt cöôøi tröôùc ñaây troâng
    (con tiep)
    Được stevensoma sửa chữa / chuyển vào 11:58 ngày 15/07/2002

Chia sẻ trang này