1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Vợ Bắc Kỳ

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi StevenSoma, 28/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thegoodoldday

    thegoodoldday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/04/2002
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    Bạn lại phạm thêm 1 sai lầm, thưa bạn. Dù theo tôi hiểu nước Mỹ là dân chủ số 1, không ai bắt bạn kêu tôi là người Việt nam khi đi ngoài đường. Cũng không ai bắt bạn phải giữ khư khư cái chất Việt nam để rồi không biết hội nhập nơi bạn sống. Ở Việt nam, bạn không cần phải bày tỏ hay dấu giếm bạn là Việt kiều. Bạn không là việt kiều, thế bạn là gì?
    Người trong nước bạn còn phân biệt bắc nam. Bạn làm sao tránh sự phân biệt khi sống với dân tộc khác?
    Và bạn phải tự hào là Việt kiều, biết nhiều hơn nhiều người khác.
    Lời khuyên: Nên sống đúng với con người của bạn.
    Hết.
  2. thao_dan_new

    thao_dan_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    338
    Đã được thích:
    0
    Chao bác ,những từ bác viết như "nhắng" "tồ tẹt" " không dám đâu" chỉ dùng khi giao tiếp với bạn bè xã giao mà thôi , không dùng được trong các cuộc nói chuyện quan trọng hay các bài viết. Còn về vấn đề chuyển phông chữ , bác có thể dùng VKNT để soạn thảo sẵn ở nhà bằng chương trình Font Page của Microsoft với phông Arian , cóp vapf đĩa mềm rồi đưa sang máy anh bạn hàng xóm coppy vào trang viết của bác là được Em đã gưi email cho bác (mail em viết bằng Tiếng Việt bác có đọc được hay không xin bác trả lời cho em biết vì đây là em đang thử gửi cho một máy không cài đặt phông tiếng Việt )để bác có thể tải phần mềm này về. nếu không dùng được bác háy gửi mail cho em theo dc sau :
    hoangthang31@yahoo.com
    Chào bác ,hy vọng còn đọc tiếp những bài viét khác nữa của bác

    Little Princess
  3. thao_dan_new

    thao_dan_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    338
    Đã được thích:
    0
    Chao bác ,những từ bác viết như "nhắng" "tồ tẹt" " không dám đâu" chỉ dùng khi giao tiếp với bạn bè xã giao mà thôi , không dùng được trong các cuộc nói chuyện quan trọng hay các bài viết. Còn về vấn đề chuyển phông chữ , bác có thể dùng VKNT để soạn thảo sẵn ở nhà bằng chương trình Font Page của Microsoft với phông Arian , cóp vapf đĩa mềm rồi đưa sang máy anh bạn hàng xóm coppy vào trang viết của bác là được Em đã gưi email cho bác (mail em viết bằng Tiếng Việt bác có đọc được hay không xin bác trả lời cho em biết vì đây là em đang thử gửi cho một máy không cài đặt phông tiếng Việt )để bác có thể tải phần mềm này về. nếu không dùng được bác háy gửi mail cho em theo dc sau :
    hoangthang31@yahoo.com
    Chào bác ,hy vọng còn đọc tiếp những bài viét khác nữa của bác

    Little Princess
  4. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Gần đây tôi làm quen được một người ở tỉnh Thái Bình. Anh Bạn này tên là connector. Bạn này viết những bài đọc thích quá. Anh Bạn tả rất chi tiết, tỉ mỉ và nhớ dai như đỉa. Các Bạn vào đây xem thử:
    http://www.ttvnonline.com/forum/topic.asp?TOPIC_ID=98530&whichpage=3
    Tôi đọc to cho Nhà tôi nghe, Nàng hỏi tôi: Vậy Thái Bình có gần miền Bắc không? Tôi phì ra cười và nói rằng, đó chính là vựa thóc gạo nuôi toàn miền. Nàng xệ quá nên đỏ cả mặt. Tôi thích nhìn ánh mắt mơ màng của Nàng khi đọc to đoạn Bạn tả về cánh đồng lúa xanh và lúc đi qua phà. Nhà tôi không vẽ ra được trong đầu cánh đồng lúa có nước ở chân mạ, và mạ là lúa non rải rộng và xanh thẫm như thảm cỏ. Tôi phải giải thích hồi lâu Nàng mới hiểu lại còn cắc cớ hỏi tôi phà để làm gì ? Nếu trả lời phà là bến xe thì nông nổi quá phải không Bạn ? (điều khó hiểu là tại sao trên phà lại có những người hát rong và có lon sắt để xin tiền. Tại sao lại mua bán trên đó ? Vậy họ tốn tiền đi phà à ? Đứng ở trên bờ bán có hơn không ? Đây chính là những điểm mà chẳng phải Nhà tôi. Hầu hết những ai ở lứa tuổi Nàng đều có những câu hỏi ngây ngô như vậy. Nếu Bạn là tôi, Bạn trả lời sao? Tôi thì tôi trả lời: Em cứ đợi đấy, anh sẽ đưa em về Thị Xã Thái Bình một chuyến. Anh sẽ giữ liên lạc với Bạn connector và nhờ bạn ấy làm chủ nhà dẫn mình đi một phen. Nhà Tôi háo hức lắm.
    Tôi viết lại những gì đã trả lời người Bạn mới trên đây và nhân tiện kể cho các Bạn biết đây là hiện tình người Việt hải ngoại đối với những người ở tuổi Nhà tôi. Ngôn ngữ hầu hết của thế hệ này khảng 20 - 35 tuổi là tả pín lù. Có nghĩa là "broken Vietnamese". Họ diễn đạt tư tưởng bằng cách pha trộn tiếng Anh và tiếng Việt. Ngữ vựng tiếng anh hiện lên trong đầu dễ dàng hơn là tiếng Việt ta. Lắm khi chính tôi cũng bị trong trường hợp này. Hai mươi mấy năm trời trôi qua rồi còn gì. Những đứa bé qua Mỹ năm 3 tuổi giờ đây đã ở tuổi 30. Tam thập nhi lập, họ có thể là những người có địa vị trong xã hội như kỹ sư, bác sĩ, tiến sĩ, giảng sư đại học v.v. Nhưng tiếng Việt của họ vẫn ấp úng như đứa bé lên 5.
    Thật vậy, vì mặc cảm ngôn ngữ Việt nghèo nàn, họ tự cô lập chính họ với những người cùng quê hương xứ sở. Lắm khi nói chuyện với nhau mà phải dùng tiếng Mỹ, làm cả hai ngượng ngùng lắm. Xã hội này chiều đãi người tài. Họ không thấy tự ti, mặc cảm khi đứng trên bục giảng thuyết hay trong sở làm. Nhưng có một điều tôi chắc chắn là khi tham gia vào các sinh hoạt văn hoá của dân sở tại. Họ cảm thấy lạc lõng khi phải hát những bài country music, mặc quần áo cowboy và nhảy square dance. Lúc đó họ hoài Nam ! Lúc đó có một cái gì rất nhẹ nhàng nhưng thấm thía nổi lên trong hồn. Họ muốn về nguồn !
    Ba Tri

  5. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Gần đây tôi làm quen được một người ở tỉnh Thái Bình. Anh Bạn này tên là connector. Bạn này viết những bài đọc thích quá. Anh Bạn tả rất chi tiết, tỉ mỉ và nhớ dai như đỉa. Các Bạn vào đây xem thử:
    http://www.ttvnonline.com/forum/topic.asp?TOPIC_ID=98530&whichpage=3
    Tôi đọc to cho Nhà tôi nghe, Nàng hỏi tôi: Vậy Thái Bình có gần miền Bắc không? Tôi phì ra cười và nói rằng, đó chính là vựa thóc gạo nuôi toàn miền. Nàng xệ quá nên đỏ cả mặt. Tôi thích nhìn ánh mắt mơ màng của Nàng khi đọc to đoạn Bạn tả về cánh đồng lúa xanh và lúc đi qua phà. Nhà tôi không vẽ ra được trong đầu cánh đồng lúa có nước ở chân mạ, và mạ là lúa non rải rộng và xanh thẫm như thảm cỏ. Tôi phải giải thích hồi lâu Nàng mới hiểu lại còn cắc cớ hỏi tôi phà để làm gì ? Nếu trả lời phà là bến xe thì nông nổi quá phải không Bạn ? (điều khó hiểu là tại sao trên phà lại có những người hát rong và có lon sắt để xin tiền. Tại sao lại mua bán trên đó ? Vậy họ tốn tiền đi phà à ? Đứng ở trên bờ bán có hơn không ? Đây chính là những điểm mà chẳng phải Nhà tôi. Hầu hết những ai ở lứa tuổi Nàng đều có những câu hỏi ngây ngô như vậy. Nếu Bạn là tôi, Bạn trả lời sao? Tôi thì tôi trả lời: Em cứ đợi đấy, anh sẽ đưa em về Thị Xã Thái Bình một chuyến. Anh sẽ giữ liên lạc với Bạn connector và nhờ bạn ấy làm chủ nhà dẫn mình đi một phen. Nhà Tôi háo hức lắm.
    Tôi viết lại những gì đã trả lời người Bạn mới trên đây và nhân tiện kể cho các Bạn biết đây là hiện tình người Việt hải ngoại đối với những người ở tuổi Nhà tôi. Ngôn ngữ hầu hết của thế hệ này khảng 20 - 35 tuổi là tả pín lù. Có nghĩa là "broken Vietnamese". Họ diễn đạt tư tưởng bằng cách pha trộn tiếng Anh và tiếng Việt. Ngữ vựng tiếng anh hiện lên trong đầu dễ dàng hơn là tiếng Việt ta. Lắm khi chính tôi cũng bị trong trường hợp này. Hai mươi mấy năm trời trôi qua rồi còn gì. Những đứa bé qua Mỹ năm 3 tuổi giờ đây đã ở tuổi 30. Tam thập nhi lập, họ có thể là những người có địa vị trong xã hội như kỹ sư, bác sĩ, tiến sĩ, giảng sư đại học v.v. Nhưng tiếng Việt của họ vẫn ấp úng như đứa bé lên 5.
    Thật vậy, vì mặc cảm ngôn ngữ Việt nghèo nàn, họ tự cô lập chính họ với những người cùng quê hương xứ sở. Lắm khi nói chuyện với nhau mà phải dùng tiếng Mỹ, làm cả hai ngượng ngùng lắm. Xã hội này chiều đãi người tài. Họ không thấy tự ti, mặc cảm khi đứng trên bục giảng thuyết hay trong sở làm. Nhưng có một điều tôi chắc chắn là khi tham gia vào các sinh hoạt văn hoá của dân sở tại. Họ cảm thấy lạc lõng khi phải hát những bài country music, mặc quần áo cowboy và nhảy square dance. Lúc đó họ hoài Nam ! Lúc đó có một cái gì rất nhẹ nhàng nhưng thấm thía nổi lên trong hồn. Họ muốn về nguồn !
    Ba Tri

  6. amicecorp

    amicecorp Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Bài viết:
    393
    Đã được thích:
    0
    Hì bác siêng cày cuốc nhỉ , hôm qua em online giờ này cũng gặp bác , nhưng mà sợ Bác bận nên em không làm phiền .
    Phải nói là Bác viết hay dã man , em đọc một lèo hết 13 trang , muốn đui con mất . Hôm trước khi đọc bài của bác em còn theo đuổi chủ nghĩa độc thân ( mặc dù em đẹp trai chán và cũng có người ấy rồi , nhưng bị cái là em tồ quá nên chả bao giờ em dám nói ). Em online nhiều nên nghe toàn chuyện thất tình sầu bi thảm não nên ngán lắm , đọc xong câu chuyện của bác em thấy yêu đời hẳn lên , phen này em quyết tỉnh tò mới được ....mặc dù cơ hội của em chỉ có <25 % và em là người đứng sau cùng của một hàng dài con giai ,nhưng biết đâu đấy ..hì .Em chưa thất tình lần nào mà , sợ gì 18 tuổi vẫn còn sớm chán
    Bác cố kể nhiều nhiều cho làng xóm nghe nhá , em luôn ủng hộ bác . Chúc cả gia đình bác mạnh giỏi !
    [siz2=4][red]amico
  7. amicecorp

    amicecorp Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Bài viết:
    393
    Đã được thích:
    0
    Hì bác siêng cày cuốc nhỉ , hôm qua em online giờ này cũng gặp bác , nhưng mà sợ Bác bận nên em không làm phiền .
    Phải nói là Bác viết hay dã man , em đọc một lèo hết 13 trang , muốn đui con mất . Hôm trước khi đọc bài của bác em còn theo đuổi chủ nghĩa độc thân ( mặc dù em đẹp trai chán và cũng có người ấy rồi , nhưng bị cái là em tồ quá nên chả bao giờ em dám nói ). Em online nhiều nên nghe toàn chuyện thất tình sầu bi thảm não nên ngán lắm , đọc xong câu chuyện của bác em thấy yêu đời hẳn lên , phen này em quyết tỉnh tò mới được ....mặc dù cơ hội của em chỉ có <25 % và em là người đứng sau cùng của một hàng dài con giai ,nhưng biết đâu đấy ..hì .Em chưa thất tình lần nào mà , sợ gì 18 tuổi vẫn còn sớm chán
    Bác cố kể nhiều nhiều cho làng xóm nghe nhá , em luôn ủng hộ bác . Chúc cả gia đình bác mạnh giỏi !
    [siz2=4][red]amico
  8. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Hi thaodan & amicecorp, thegoodoldday, tamin , cocuoc :
    Quả thật đọc một lèo thì mệt lắm nhỉ. Thế nhưng đây là giá phải trả cho một quan hệ mới. Quan hệ bạn bè. Chúng tôi viết, Bạn đọc. Bạn trả lời, chúng tôi nghe. Đọc xong mười mấy trang thì thật là công phu.
    Thaodan:
    tôi có nhận được email của Bạn và đã trả lời ngay sau đó. Tôi không đọc được những gì Bạn viêt cho tôi. Viết ngay trong ttvnonline thì cũng được đấy, nhưng mỗi lần "reload" mà máy giở chứng là mất hết. Quên hết lúc nãy mình viết gì và phải mày mò viết lại từ đầu mệt hết sức. Tôi có dùng Microsoft Word để viết trước nhưng phài dùng VNI fonts. Sau đó sao chép lại. Gần đây có Bạn chỉ cho cái web site nhưng phải vào đó rồi dán những gì mình viết lên rồi nó mới đổi thành Unicode dùm mình. Có điều là khi dán dài hơn 100 chữ thì nó không chịu chạy. Cứ phải dán lên từng chút một. Tôi chưa có cơ hội dùng Front Page. Chắc phải học thôi.
    thegoodoldday :
    Tôi không phạm thêm một sai lầm đâu, tôi còn phạm thêm nhiều sai lầm nữa kia. Bài viết Bạn nhắc nhở tôi nhìn đời dưới góc độ khác. Cám ơn Bạn về lời khuyên.
    tamin:
    Thật ra, tôi lấy Nhà tôi là làm biểu tượng để diễn tả tình trạng đứng giữa ngã ba đường của thế hệ 7x & 8x. Nhà tôi thế nào, hay hoặc dở thì tôi đã và đang chấp nhận. Nghe Bạn thở "phù" tôi buồn cười hết sức. Chắc là mệt lắm nhỉ. Tội nghiệp Bạn. Thôi thì từ nay chỉ phải đọc tiếp thôi. Tôi không có thì giờ thôi sao lại lời văn trong câu viết, chỉ nghĩ sao thì đánh lên thế. Nếu quá rườm lời thì Bạn cảnh tỉnh dùm một câu nhé.
    amicecorp:
    Tôi không cảm thấy phiền cho dù đang bận. Được một người vào đọc mình, ấy là tri kỷ. Tôi viết nhiều thư trả lời bằng tiếng Mỹ, nhiều Bạn nói phải tra tự điển. Bạn viết trả lời bằng tiếng Việt, tôi khốn đốn vì không có tự điển để tra. Chắc Bạn đùa tôi chăng ? Thế nào là hay dã man? Bạn tồ là lớn con hả. (gà tồ?) hay là cách viết tắt của tồ tịt ? Bạn quyết tỉnh tò là sao? tu tỉnh ? chậc chậc, tôi sẽ kể nhiều, nhưng Bạn phải cước chú những tiếng Bạn gởi nhé. Thân mến.
    coxuoc:
    Tôi đã viết thêm về chuyện tình với cô Bạn Sarri. Đang đưa lên mạng cho Bạn thì sau đó vnttonline không upload được nữa. Thế là công toi. Bạn chờ nhé.
    Ba Tri
  9. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Hi thaodan & amicecorp, thegoodoldday, tamin , cocuoc :
    Quả thật đọc một lèo thì mệt lắm nhỉ. Thế nhưng đây là giá phải trả cho một quan hệ mới. Quan hệ bạn bè. Chúng tôi viết, Bạn đọc. Bạn trả lời, chúng tôi nghe. Đọc xong mười mấy trang thì thật là công phu.
    Thaodan:
    tôi có nhận được email của Bạn và đã trả lời ngay sau đó. Tôi không đọc được những gì Bạn viêt cho tôi. Viết ngay trong ttvnonline thì cũng được đấy, nhưng mỗi lần "reload" mà máy giở chứng là mất hết. Quên hết lúc nãy mình viết gì và phải mày mò viết lại từ đầu mệt hết sức. Tôi có dùng Microsoft Word để viết trước nhưng phài dùng VNI fonts. Sau đó sao chép lại. Gần đây có Bạn chỉ cho cái web site nhưng phải vào đó rồi dán những gì mình viết lên rồi nó mới đổi thành Unicode dùm mình. Có điều là khi dán dài hơn 100 chữ thì nó không chịu chạy. Cứ phải dán lên từng chút một. Tôi chưa có cơ hội dùng Front Page. Chắc phải học thôi.
    thegoodoldday :
    Tôi không phạm thêm một sai lầm đâu, tôi còn phạm thêm nhiều sai lầm nữa kia. Bài viết Bạn nhắc nhở tôi nhìn đời dưới góc độ khác. Cám ơn Bạn về lời khuyên.
    tamin:
    Thật ra, tôi lấy Nhà tôi là làm biểu tượng để diễn tả tình trạng đứng giữa ngã ba đường của thế hệ 7x & 8x. Nhà tôi thế nào, hay hoặc dở thì tôi đã và đang chấp nhận. Nghe Bạn thở "phù" tôi buồn cười hết sức. Chắc là mệt lắm nhỉ. Tội nghiệp Bạn. Thôi thì từ nay chỉ phải đọc tiếp thôi. Tôi không có thì giờ thôi sao lại lời văn trong câu viết, chỉ nghĩ sao thì đánh lên thế. Nếu quá rườm lời thì Bạn cảnh tỉnh dùm một câu nhé.
    amicecorp:
    Tôi không cảm thấy phiền cho dù đang bận. Được một người vào đọc mình, ấy là tri kỷ. Tôi viết nhiều thư trả lời bằng tiếng Mỹ, nhiều Bạn nói phải tra tự điển. Bạn viết trả lời bằng tiếng Việt, tôi khốn đốn vì không có tự điển để tra. Chắc Bạn đùa tôi chăng ? Thế nào là hay dã man? Bạn tồ là lớn con hả. (gà tồ?) hay là cách viết tắt của tồ tịt ? Bạn quyết tỉnh tò là sao? tu tỉnh ? chậc chậc, tôi sẽ kể nhiều, nhưng Bạn phải cước chú những tiếng Bạn gởi nhé. Thân mến.
    coxuoc:
    Tôi đã viết thêm về chuyện tình với cô Bạn Sarri. Đang đưa lên mạng cho Bạn thì sau đó vnttonline không upload được nữa. Thế là công toi. Bạn chờ nhé.
    Ba Tri
  10. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0
    Bác viết = font gì ? VPS, VNI thì mời bác sang
    http://www.vnequation.de/vietuni.html
    copy, paste vô đó, xuống dưới click :nhận dạng mã , OK , rồi : TO UNICODE ,
    Chắc cái này bác biết rồi vì bên VB là VNI (mà sao mấy bữa nay nó down), bên này là Unicode .

Chia sẻ trang này