1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Vợ Bắc Kỳ

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi StevenSoma, 28/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Thân chào Connector & các Bạn ghé thăm chúng tôi :
    Lâu rồi không được trò chuyện cùng các Bạn, chúng tôi cũng nhớ và mong lắm . Mỗi lần trở lại chốn này, thấy nhện giăng bụi bám . Những người muôn năm cũ không còn ai cả . Đôi khi dăm ba cố nhân viết vài hàng han hỏi rồi bỏ đi làm chúng tôi cũng tủi thân nhiều . Số giời định, biết sao bây giờ ?
    To Connector,
    Thử email cho chúng tôi ở nat3725@hotmail.com xem thơ có qua được không nhé .
    Nhớ Bạn nhiều.
    Ba Tri & Bằng hữu
  2. Connector

    Connector Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/12/2001
    Bài viết:
    879
    Đã được thích:
    0
    Tui đây, thưa bác!
  3. Connector

    Connector Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/12/2001
    Bài viết:
    879
    Đã được thích:
    0
    Tui đây, thưa bác!
  4. petty

    petty Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2002
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    các bác cho em tham gia với nhá,emmới chân ướt chân ráo vô đây thôi,em đã đọc và thấy rất xúc động trước những tình cảm các bác dành cho bác Steven Roma,em lại thấy tủi thân khi mà mình ở ngay đây thôi mà chẳng ai hỏi thăm,chẳng ai quan tâm cả ,thật không có cái buồn nào hơn cái buồn này.các bác cho em tham gia mới nhé,em muốn nghe những lời hỏi thăm từ moị người wá à
    [black]
    Tình yêu là gì?một thứ thật củ chuối
    [/black/]
  5. petty

    petty Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2002
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    các bác cho em tham gia với nhá,emmới chân ướt chân ráo vô đây thôi,em đã đọc và thấy rất xúc động trước những tình cảm các bác dành cho bác Steven Roma,em lại thấy tủi thân khi mà mình ở ngay đây thôi mà chẳng ai hỏi thăm,chẳng ai quan tâm cả ,thật không có cái buồn nào hơn cái buồn này.các bác cho em tham gia mới nhé,em muốn nghe những lời hỏi thăm từ moị người wá à
    [black]
    Tình yêu là gì?một thứ thật củ chuối
    [/black/]
  6. huonglan

    huonglan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/01/2002
    Bài viết:
    191
    Đã được thích:
    0
    Bác Ba Tri oi ,lâu lắm rồi tui mới vào đây thăm bác được,kể từ ngày ttvnonline bị đóng cửa tui cứ ngỡ là sẽ không được gặp bác nữa đó,tui nhớ 2 vợ chồng bác quá,2 bác có khoẻ ko?cháu bé thế nào rồi?bác kể tiếp chuyện của 2 bác đi,bao giờ các về chơi Việt Nam?khi nào về nhớ cho tui biết với nhé.chúc 2 bác và cháu mạnh khoẻ.
  7. huonglan

    huonglan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/01/2002
    Bài viết:
    191
    Đã được thích:
    0
    Bác Ba Tri oi ,lâu lắm rồi tui mới vào đây thăm bác được,kể từ ngày ttvnonline bị đóng cửa tui cứ ngỡ là sẽ không được gặp bác nữa đó,tui nhớ 2 vợ chồng bác quá,2 bác có khoẻ ko?cháu bé thế nào rồi?bác kể tiếp chuyện của 2 bác đi,bao giờ các về chơi Việt Nam?khi nào về nhớ cho tui biết với nhé.chúc 2 bác và cháu mạnh khoẻ.
  8. Mayflowers

    Mayflowers Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/10/2002
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Maù hay meï thi cuõng thöông con gai khi sanh nhöng toâi cho raèng caùc baø meï ngöôøi Baéc thì kyõ hôn.
    [green]
    Tamenghid Text
    ma hay me deu thuong con gai khi sanh nhung toi tin rang ME thi ky tinh hon.
    toi cung la nguoi BAC KY.
    Được Mayflowers sửa chữa / chuyển vào 21:14 ngày 27/10/2002
  9. Mayflowers

    Mayflowers Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/10/2002
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Maù hay meï thi cuõng thöông con gai khi sanh nhöng toâi cho raèng caùc baø meï ngöôøi Baéc thì kyõ hôn.
    [green]
    Tamenghid Text
    ma hay me deu thuong con gai khi sanh nhung toi tin rang ME thi ky tinh hon.
    toi cung la nguoi BAC KY.
    Được Mayflowers sửa chữa / chuyển vào 21:14 ngày 27/10/2002
  10. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    HALLOWEEN (đọc là: ha lô win)
    Năm nay tiết trời lạ lắm. Tuyết từ phía Gia Nã Đại thổi về. Bão từ vịnh Cuba thổi lên. Cả thành phố cứ thoạt ấm thoạt lạnh, thoạt khô thoạt ướt. Người ta rì rào với nhau là chưa bao giờ thời tiết lại như thế này. Họ tin là lụt lội khắp tiểu bang miền nam năm trước là điềm trời báo sự chẳng lành cho cục diện toàn cầu. Vụ 911 tăng thêm niềm tin đó. Tối hôm nay, 31 tháng mười, khắp nơi trên đất mỹ sẽ tổ chức ngày Halloween cho trẻ em. (Đại khái cũng giống như ngày trung thu của nước ta vậy, tuy nhiên, thay vì tin vào cây đa thằng cuội vào tháng tám, họ tin vào hồn người chết hiện lên quấy phá vào cuối tháng mười nên hoá trang thành những khuôn mặt kinh dị để đi hù nhau chơi.) Nhà tôi cũng đã mua sẵn kẹo để cúng cô hồn cho đám trẻ. Theo phong tục của họ, lũ nhỏ sẽ đến trước cửa nhà và đồng thanh hô to :
    ?oTrick or treat? (muốn phá hay muốn biếu quà?)
    (quà là những thỏi kẹo phải đưa nếu không muốn bị chúng phá phách. Cách phá phách của chúng cũng dễ thương thôi. Thường thì chúng dùng dăm bảy cuộn giấy vệ sinh ném vồng lên cây cối quanh nhà. (mưa về, loại giấy này mủn đi dính ẹp vào cành cây hay rơi xuống đất rất khó mà quét dọn. Hoặc chúng dùng nến vẽ hình hài doạ dẫm lên cửa kính (rất khó lau chùi). Hay chúng dùng trứng ném vào kính xe. Mùa này, đá đóng băng lên cửa kính xe nên sáng sáng là Nhà tôi phải lấy nước nóng ra dội và mang đồ nghề ra mà nạo cửa kính. Nếu bị trứng thì khốn khổ mười phần.) (Tôi đã có lần suýt bị đụng xe vì tính lười biếng. Mùa đông năm đó, tôi chỉ nạo một lỗ vừa đủ nhìn để lái xe nên xém gây tai nạn vì không nhìn được hai bên sườn xe. Rốt cuộc của đi thay người nên xe bị xây sát chứ người may mắn không việc gì cả. Kể từ đó, sáng sáng Nhà tôi dành lấy việc cạy đá)
    Trở lại câu chuyện, chỗ chúng tôi ở nằm ở ngoại ô thành phố, đồng không mông quạnh. Láng giềng của tôi là anh bạn tên là Steven Soma. Nhà tôi cách nhà Steve khoảng 1 dặm. (1.5 cây số). Nhà Steve ở gần đường đất và nhà tôi xây thụt về phía trong ruộng. Thói thường mà xét thì chả ai thèm đến nhà tôi đòi quà cả vì không tiện đường và cũng rờn rợn khi phải lái qua ruộng ngô tối tăm, mịt mùng và thần bí. Thế nhưng sự việc lại trái ngược hẳn, ngày Halloween lại là ngày sầm uất nhất. Sự việc như thế này: Khi mới về vùng này, nhà tôi theo thói quen ở thành phố ngày xưa nên cũng mua kẹo về chờ đợi. Cả buổi tối mong mãi mà cũng chẳng có cô hồn các đẳng nào viếng thăm. Mãi cho đến gần 10 giờ đêm mới có ông bạn chở hai đứa con đến. Sợ ăn nhiều rặm bụng, Nhà tôi với bản tính vung tay quá trán, bèn đổ cả thau kẹo vào túi của hai đứa bé. Thế là chúng lên nhà thờ đồn thổi. Một đồn mười, mười đồn trăm. Từ đó trở đi, năm nào nhà tôi cũng nườm nườm những ngài khách bé bỏng. Chả phải bàn, những năm tiếp đó, kẹo bánh lẽ dĩ nhiên Nàng phải chuẩn bị mua về hàng thùng. Tôi vẫn nhấp nhổm vì sự phung phí quá đáng này, nhưng cho đến nay, tôi vẫn chưa phân biệt được sự mừng rỡ của đứa trẻ nhận quà và vẻ mặt tươi rói hớn hở của Nàng thì ai ?okhoái? hơn ai. Tôi chắt lưỡi lờ đi cho được việc. Đã mấy năm rồi, Steve nhìn tôi lắc đầu thông cảm.
    Năm nay, vì sợ tai nạn bắn sẻ ở Washington ảnh hưởng đến phong tục Halloween, (trong mấy tuần qua, có tên khủng bố, mỗi ngày bắn tỉa một người. Số người chết đã hơn chục. Sự cố này nghiêm trọng đến bực người dân không dám ra đường. Có người phải mua áo giáp mà mặc. Trường học bãi bỏ. Cảnh sát trưởng khốn đốn đến bực phải lên truyền hình dạy người dân không nên ra khỏi nhà. Nếu có việc phải đi, thì nên bước ngoằn ngèo theo hình chữ chi. Tên này mới bị bắt cách đây 4 ngày.) Nhà thờ có gọi điện thoại đến xin chúng tôi cứ tiếp tục chứ đừng vì tai nạn bắn sẻ mà bãi bỏ phong tục Halloween truyền thống. Tôi trong bụng đã toan tính như vậy nhưng họ đã nhờ thế này thì còn nói gì được nữa. Nhà thờ cho người đến cộng tác với chúng tôi để đền bù cho đám trẻ đã sợ hãi trong thời gian vừa qua. Tối hôm qua, khoảng mười mấy người trong nhà thờ mang đồ nghề và kẹo bánh đến nhà tôi. Họ dùng nhà tôi để chuẩn bị cho phong tục Halloween hù doạ của họ. Nhà tôi thích lắm. Nàng chu đáo chuẩn bị mọi sự trong nhà. Trong khi đó thì những người lớn ra sân bắt điện. Họ buộc những dây thừng để treo cổ những người giả trên cây. Họ làm một cổng tạm thời từ ngoài đường dẫn vào trong nhà tôi. Áng chừng như họ muốn mọi người phải đậu xe và đi bộ vào nhà. Tôi tính thầm trong bụng là họ làm lớn chuyện chứ chẳng chơi. Từ đường cái vào nhà tôi thì cũng khoảng 300 mét. Hai bên đường là ruộng bắp mọc lên như hai vách tường hun hút. Cứ mỗi năm bước thì lại có một quả bí ngô khoét thành hình đầu người đặt trên giá gỗ nhe răng doạ dẫm. Bên trong ruột trái bí, có để một cây nến đợi xập xệ tối trời là thắp lên.. . . .
    Tối nay, khi lũ nhỏ đến nhà ?otrick or treat?, tôi sẽ kể thêm cho các bạn nghe.

Chia sẻ trang này