1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Vợ Bắc Kỳ

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi StevenSoma, 28/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thao_dan_new

    thao_dan_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    338
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mới vào mạng nên chẳng biết tình hình gì cả Thì ra là cháu nhỏ nhà bác bị ốm à, cho em gửi lời hỏi thăm cháu nhé mong cháu chóng lành bệnh . Theo như những gì bác nói thì có lẽ cháu chỉ bị cảm thôi hai bác đừng lo quá ,một vài bữa là cháu sẽ lại khoẻ ngay thôi mà . Ở bên nhà thì khi trẻ em bị như thế người ta thường đánh gió cho các cháu bằng cách luộc một quả trứng gà lên ,bóc lấy lòng trắng ra rồi nhét một đồng xu bằng bạc vào giữa ,sau đó bọc tất cả vào trong một cái khân tay rồi dùng dể dánh gió bằng cách xoa từ trên xuống dưới khắp người ,cả gan bàn chân nữa , nếu như xong rồi khi lấy đồng bạc ra mà dồng bạc có màu đen là do cháu bị cảm lạnh , nếu màu đỏ là do cháu bị cảm nóng . Cách này rất hay ,bây giờ ngưoidf ta vẫn rất hay dùng. Em lớn như thế này rồi mà khi ốm mẹ em vãn đánh gió cho em theo kiểu đó . Mẹ em có mmọt cái đồng bạc to từ thời thuộc Pháp để lại ,bà rất quý cái đồng bạc đó , ở Việt nam hầu như nhà nào cũng có một đồng bạc như vậy. Hai bác cứ yên tâm đi , cụ bà làm như thế không ảnh hưởng gì đến cháu bé đâu.

    Little Princess
  2. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    - ?oAnh vừa nói gì vậy?
    - ?oTôi nói đồng tiền có mầu đỏ?
    - ?o Bộ nó có ra mầu khác nữa Sao?
    - ?oTôi không biết, nhưng tôi có thể hỏi Má tôi?
    - ?oThế thì anh làm ơn hỏi dùm tôi xem?
    Tôi quay sang hỏi, thì Má tôi dạy cho biết màu đỏ thì cảm nóng. Mầu đen thì cảm gió cảm nước. Bà trả lời cặn kẽ và chi tiết hơn cả ý người muốn hỏi. Chả phải chỉ riêng ông bác sĩ lấy làm lạ lùng, mà chính tôi cũng ngạc nhiên về cách nói tự tin như phán của Má tôi.
    Ồng bác sĩ mau mắn:
    - ?oVậy đồng tiền là dùng để chẩn bệnh hay trị bệnh? Nếu trị bệnh thì mình phải làm gì??
    Tôi ra hiệu cho ông im lặng rồi lên tiếng hỏi Má tôi. Câu hỏi này làm Má tôi bối rối. Ngay cả câu hỏi Người cũng không hiểu. Tôi thấy có ép thêm thì cũng khó có câu trả lời. Tôi nghĩ là Bà chỉ biết làm theo lời chỉ dẫn của người xưa truyền lại, chứ không có lý luận lô gích gì cả. Tôi cám ơn Bà và cúp máy. Ông bác sĩ thấy tôi cúp máy thì tiếc rẻ:
    - ?oTôi chưa hỏi hết mà.?
    - ?oThì hỏi tôi nè, những gì Bà biết Bà đã kể tôi nghe rồi.?
    Ông bác sĩ e dè:
    - ?oNói bạn đừng buồn, tôi không tin là đồng tiền đổi mầu là dấu chỉ của căn bệnh. Tôi cũng không tin là quả trứng có hiệu năng ngần nấy.? (No offense please, I do not believe the coin?Ts change in color is the indication of type of sickness. Furthermore, I do not feel confident in the effectivity of an egg.)
    Tôi bắt chước câu nói của ông hôm nao:
    - ?oPut your money where your mouth is.? (Thế thì đánh cá đi)
    Ông ta bỡ ngỡ giây lát rồi hăng hái:
    - ?oĐồng tiền đổi mầu là do chất acid trong trái trứng.?
    Tôi cầm ngay đồng tiền đưa ra. (Đồng tiền sau một hồi ở mầu đỏ, nay đã trở lại mầu bạc lạnh lẽo nguyên thuỷ của nó.)
    - ?oĐây, tiền đây. Đây, trứng đây.?
    Tôi chìa tay đưa ông ta quả trứng nấu lò vi ba (Microwave) bị Má tôi chê lúc nãy. Ông ta chực cầm lấy đồng tiền và trái trứng thì Steven cản lại:
    - ?oName the price first.? (cá gì đây?)
    Steve từ nãy giờ thấy sự tình trở nên màn thách đố thì thích thú nhập cuộc. Tôi biết là hắn cũng chả tin quả trứng đâu, nhưng có điều hắn lại tin tôi. Hắn hay cá theo tôi và thường là thắng.
    Ông bác sĩ chưng hửng:
    - ?oYou name it.? (nêu giá đi?)
    Steve nói thay tôi:
    - ?oWe lost to you the game of golf this weekend. Make it double or nothing. Myself included.) (lần trước tụi tôi thua, lần này ông dám chơi một ăn hai chăng?)
    - ?oWhat do you mean ?owe? Steve ? I thought I only bet with him? (Bạn dùng chữ ?ochúng tôi? là sao Steve ? Tôi tưởng tôi chỉ cá riêng với hắn thôi mà)
    Steven cười hề hề:
    - ?oThen make it tripple or nothing!? (Thì cá một ăn ba đi !)
    - ?oFair enough, I will go for it!? (Chuyện nhỏ, chơi luôn)
    Vừa nói ông vưa đưa tay ra đòi tôi đồng tiền với quả trứng. Ông chả bóc vỏ gì sốt. Ông bóp cho choẹt ra rồi áp đồng tiền vào. Đợi một hồi không có biến chuyển, ông tách riêng lòng đỏ và lòng trắng rồi thử với từng phần một cũng chẳng có gì đổi thay.
    Ông lầm bầm:
    - ?oAcid ở trong mồ hôi?
    Vừa nói ông quay qua Steve:
    - ?oLàm ơn ịn vào chỗ có mồ hôi tôi một lát?
    Steve nham nhở giở nách lên. Nhà tôi thấy vậy la lên oai oái:
    - ?oDon?Tt you dare !? (đừng có hòng !)
    Steve thối lui và cười hề hề:
    - ?oJust kidding, beside, that?Ts the only place my sweat is? (giỡn chút xíu, mà thật ra chỉ có chỗ đó tôi mới có mồ hôi thôi.)
    Ông bác sĩ đòi lại:
    - ?oGive it here.? (trả lại đây)
    Ông lấy đồng tiền chà sát hết khắp nơi trên mặt trên cổ. Khi ông lật đồng tiền ra, nó vẫn trơ trơ như cũ. Ông bắt đầu nản chí và cãi cối:
    - ?oĐồng tiền này có gì đặc biệt.?
    Steve ngứa miệng chen vào:
    - ?oNhưng lúc cá là nói về đồng tiền này thôi nhé ?o
    - ?oSao mày hay bênh nó vậy??
    - ?oTôi cũng có phần trong đó mà.?
    Tôi giảng hoà:
    - ?oMỗi dân tộc có cách chữa bệnh riêng biệt. Tôi cũng không hiểu thì làm sao mà ông hiểu được. Ông nhìn lưng thằng con tôi kìa. Đố ông cạo cho đỏ được như thế.?
    Ông bác sĩ cáu sườn và tỏ ý không tin:
    - ?oBộ anh muốn cá thêm nữa hả?
    Vừa nói ông vừa hỏi xin nhà tôi chút dầu nóng:
    - ?oSteve, anh nằm ra dùm đi.?
    Steve phản đối:
    - ?oSao lại tôi? Sao ông không cạo tay mình kia kìa??
    - ?oTôi không tự cạo được. Anh làm ơn cho tôi thử
    chút xíu. Mẹ kiếp, anh là kẻ đang thắng trận mà.? (I can?Tt scrape myself. Please let me try it on you a bit. Damn it, you are winning?
    Vừa nói ông vừa đưa tay đòi cởi áo Steven. Hắn ta chùng chình giây lát rồi tặc lưỡi kéo áo ra nằm lăn trên thảm.
    - ?oGo ahead, do your thing?
    Ông bác sĩ lúng túng quay ra hỏi tôi:
    - ?oCạo sao đây??
    Tôi đằng hắng lấy giọng rồi bắt chước Má tôi mà ra lệnh:
    - ?oBắt đầu từ gáy mà kéo xuống sống lưng. Không được cạo ngược kẻo nó chạy vào?
    Cả ông bác sĩ và Steve chưa kịp ngạc nhiên thì nghe tiếng Nhà tôi phì ra cười:
    - ?oAnh này chỉ phá.?
    Nghe chúng tôi nói tiếng Việt với nhau, Steve tỏ ý nghi ngại:
    - ?oWhat is running inside? (Cái gì chạy vào trong?)
    Tôi nham nhở:
    - ?oIt?
    - ?oWhat is the so called ?oit??? (Cái mà gọi là ?oit? này là gì vậy??
    Nhà tôi cướp lời:
    - ?oẢnh nói vậy chứ Ảnh cũng không biết ?onó? là gì đâu?
    Steve dợm đứng lên:
    - ?oWoo, Woo, I am not making myself a guinea pig?
    Ông bác sĩ đè hắn xuống.
    - ?oCạo chút xíu thôi, có gì đâu mà nhát thế?
    - ?oThì ông nằm đi, tôi cạo cho. May ra ông là bác sĩ thì ?onó? sợ mà chạy ra chỗ khác.? ( Maybe you are the doctor, it afraid of you and run elsewhere )
    Ông bác sĩ nhẫn nại vừa cởi áo nằm xuống vừa mắng Steve.
    - ?oDamn, you ?~re little chicken ****? (Mẹ kiếp, Anh đúng là thằng hèn như *** gà?)
    (còn tiếp)
  3. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    - ?oAnh vừa nói gì vậy?
    - ?oTôi nói đồng tiền có mầu đỏ?
    - ?o Bộ nó có ra mầu khác nữa Sao?
    - ?oTôi không biết, nhưng tôi có thể hỏi Má tôi?
    - ?oThế thì anh làm ơn hỏi dùm tôi xem?
    Tôi quay sang hỏi, thì Má tôi dạy cho biết màu đỏ thì cảm nóng. Mầu đen thì cảm gió cảm nước. Bà trả lời cặn kẽ và chi tiết hơn cả ý người muốn hỏi. Chả phải chỉ riêng ông bác sĩ lấy làm lạ lùng, mà chính tôi cũng ngạc nhiên về cách nói tự tin như phán của Má tôi.
    Ồng bác sĩ mau mắn:
    - ?oVậy đồng tiền là dùng để chẩn bệnh hay trị bệnh? Nếu trị bệnh thì mình phải làm gì??
    Tôi ra hiệu cho ông im lặng rồi lên tiếng hỏi Má tôi. Câu hỏi này làm Má tôi bối rối. Ngay cả câu hỏi Người cũng không hiểu. Tôi thấy có ép thêm thì cũng khó có câu trả lời. Tôi nghĩ là Bà chỉ biết làm theo lời chỉ dẫn của người xưa truyền lại, chứ không có lý luận lô gích gì cả. Tôi cám ơn Bà và cúp máy. Ông bác sĩ thấy tôi cúp máy thì tiếc rẻ:
    - ?oTôi chưa hỏi hết mà.?
    - ?oThì hỏi tôi nè, những gì Bà biết Bà đã kể tôi nghe rồi.?
    Ông bác sĩ e dè:
    - ?oNói bạn đừng buồn, tôi không tin là đồng tiền đổi mầu là dấu chỉ của căn bệnh. Tôi cũng không tin là quả trứng có hiệu năng ngần nấy.? (No offense please, I do not believe the coin?Ts change in color is the indication of type of sickness. Furthermore, I do not feel confident in the effectivity of an egg.)
    Tôi bắt chước câu nói của ông hôm nao:
    - ?oPut your money where your mouth is.? (Thế thì đánh cá đi)
    Ông ta bỡ ngỡ giây lát rồi hăng hái:
    - ?oĐồng tiền đổi mầu là do chất acid trong trái trứng.?
    Tôi cầm ngay đồng tiền đưa ra. (Đồng tiền sau một hồi ở mầu đỏ, nay đã trở lại mầu bạc lạnh lẽo nguyên thuỷ của nó.)
    - ?oĐây, tiền đây. Đây, trứng đây.?
    Tôi chìa tay đưa ông ta quả trứng nấu lò vi ba (Microwave) bị Má tôi chê lúc nãy. Ông ta chực cầm lấy đồng tiền và trái trứng thì Steven cản lại:
    - ?oName the price first.? (cá gì đây?)
    Steve từ nãy giờ thấy sự tình trở nên màn thách đố thì thích thú nhập cuộc. Tôi biết là hắn cũng chả tin quả trứng đâu, nhưng có điều hắn lại tin tôi. Hắn hay cá theo tôi và thường là thắng.
    Ông bác sĩ chưng hửng:
    - ?oYou name it.? (nêu giá đi?)
    Steve nói thay tôi:
    - ?oWe lost to you the game of golf this weekend. Make it double or nothing. Myself included.) (lần trước tụi tôi thua, lần này ông dám chơi một ăn hai chăng?)
    - ?oWhat do you mean ?owe? Steve ? I thought I only bet with him? (Bạn dùng chữ ?ochúng tôi? là sao Steve ? Tôi tưởng tôi chỉ cá riêng với hắn thôi mà)
    Steven cười hề hề:
    - ?oThen make it tripple or nothing!? (Thì cá một ăn ba đi !)
    - ?oFair enough, I will go for it!? (Chuyện nhỏ, chơi luôn)
    Vừa nói ông vưa đưa tay ra đòi tôi đồng tiền với quả trứng. Ông chả bóc vỏ gì sốt. Ông bóp cho choẹt ra rồi áp đồng tiền vào. Đợi một hồi không có biến chuyển, ông tách riêng lòng đỏ và lòng trắng rồi thử với từng phần một cũng chẳng có gì đổi thay.
    Ông lầm bầm:
    - ?oAcid ở trong mồ hôi?
    Vừa nói ông quay qua Steve:
    - ?oLàm ơn ịn vào chỗ có mồ hôi tôi một lát?
    Steve nham nhở giở nách lên. Nhà tôi thấy vậy la lên oai oái:
    - ?oDon?Tt you dare !? (đừng có hòng !)
    Steve thối lui và cười hề hề:
    - ?oJust kidding, beside, that?Ts the only place my sweat is? (giỡn chút xíu, mà thật ra chỉ có chỗ đó tôi mới có mồ hôi thôi.)
    Ông bác sĩ đòi lại:
    - ?oGive it here.? (trả lại đây)
    Ông lấy đồng tiền chà sát hết khắp nơi trên mặt trên cổ. Khi ông lật đồng tiền ra, nó vẫn trơ trơ như cũ. Ông bắt đầu nản chí và cãi cối:
    - ?oĐồng tiền này có gì đặc biệt.?
    Steve ngứa miệng chen vào:
    - ?oNhưng lúc cá là nói về đồng tiền này thôi nhé ?o
    - ?oSao mày hay bênh nó vậy??
    - ?oTôi cũng có phần trong đó mà.?
    Tôi giảng hoà:
    - ?oMỗi dân tộc có cách chữa bệnh riêng biệt. Tôi cũng không hiểu thì làm sao mà ông hiểu được. Ông nhìn lưng thằng con tôi kìa. Đố ông cạo cho đỏ được như thế.?
    Ông bác sĩ cáu sườn và tỏ ý không tin:
    - ?oBộ anh muốn cá thêm nữa hả?
    Vừa nói ông vừa hỏi xin nhà tôi chút dầu nóng:
    - ?oSteve, anh nằm ra dùm đi.?
    Steve phản đối:
    - ?oSao lại tôi? Sao ông không cạo tay mình kia kìa??
    - ?oTôi không tự cạo được. Anh làm ơn cho tôi thử
    chút xíu. Mẹ kiếp, anh là kẻ đang thắng trận mà.? (I can?Tt scrape myself. Please let me try it on you a bit. Damn it, you are winning?
    Vừa nói ông vừa đưa tay đòi cởi áo Steven. Hắn ta chùng chình giây lát rồi tặc lưỡi kéo áo ra nằm lăn trên thảm.
    - ?oGo ahead, do your thing?
    Ông bác sĩ lúng túng quay ra hỏi tôi:
    - ?oCạo sao đây??
    Tôi đằng hắng lấy giọng rồi bắt chước Má tôi mà ra lệnh:
    - ?oBắt đầu từ gáy mà kéo xuống sống lưng. Không được cạo ngược kẻo nó chạy vào?
    Cả ông bác sĩ và Steve chưa kịp ngạc nhiên thì nghe tiếng Nhà tôi phì ra cười:
    - ?oAnh này chỉ phá.?
    Nghe chúng tôi nói tiếng Việt với nhau, Steve tỏ ý nghi ngại:
    - ?oWhat is running inside? (Cái gì chạy vào trong?)
    Tôi nham nhở:
    - ?oIt?
    - ?oWhat is the so called ?oit??? (Cái mà gọi là ?oit? này là gì vậy??
    Nhà tôi cướp lời:
    - ?oẢnh nói vậy chứ Ảnh cũng không biết ?onó? là gì đâu?
    Steve dợm đứng lên:
    - ?oWoo, Woo, I am not making myself a guinea pig?
    Ông bác sĩ đè hắn xuống.
    - ?oCạo chút xíu thôi, có gì đâu mà nhát thế?
    - ?oThì ông nằm đi, tôi cạo cho. May ra ông là bác sĩ thì ?onó? sợ mà chạy ra chỗ khác.? ( Maybe you are the doctor, it afraid of you and run elsewhere )
    Ông bác sĩ nhẫn nại vừa cởi áo nằm xuống vừa mắng Steve.
    - ?oDamn, you ?~re little chicken ****? (Mẹ kiếp, Anh đúng là thằng hèn như *** gà?)
    (còn tiếp)
  4. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Steven vừa nháy tôi vừa cười. Hắn tiếp lấy lọ dầu xanh trên tay Nhà tôi, mở nắp và rẩy trên lưng ông bác sĩ. Đây là lọ dầu lớn, độ vung quá tay làm bắn ra nhiều giọt không đúng hướng. Hai ba giọt dầu quyện vào nhau thành gịot lớn đọng trên lưng và bắt đầu chảy xuống hai bên cạnh sườn. Người Mỹ có phong tục là không chạm vào thân thể người cùng phái, nên thay vì lấy tay xoa cho đều, Steven lấy đồng tiền đuổi theo cho kịp những dòng dầu nóng đó. Hắn cạo được vài cú đầu tiên thì ông bác sĩ đã la lên oai oái:
    - ?o Darn it, take it easy will you .? (Mẹ, kiếp, nhẹ tay thôi chớ)
    Steve không đáp mà quay qua tôi nửa hỏi nửa bắt tôi đồng ý:
    - ?oI did not do it so hard, did I?? (Tôi đâu có cạo mạnh tay đâu nhỉ?)
    Thật tình thì Steven đâu có cạo mạnh, nhưng ông bác sĩ đã hất tay hắn ra rồi ngó tôi:
    - ?oTake his place will you? Pleaseee? ( Thay chỗ nó dùm tôi. Làm ơn đi mà.)
    Nghe chữ ?oplease? kéo dài của ông, tôi lật đật cầm đồng tiền của Steve và bắt đầu cạo nhanh tay. Ông bác sĩ này nói thì hay nhưng lại nhát đau. Tôi làm được chừng mươi động tác thì ông ta đòi đứng dậy. Tôi đoán là ông ta đau không phải là do tôi cạo mạnh tay, mà vì lưng ông ta lông nhiều quá. Động tác cạo gió thì như nhổ lông gà làm ông ta chịu không nổi. Ông bác sĩ vùng đứng dậy. Thay vì mặc áo lại, thì ông ta chạy vội ra ngoài nhà. Tôi và Steven tò mò theo sau thì thấy ông ta đang vặn ống nước và tưới vào lưng mình. Tôi và Steven bật cười thành tiếng.
    Ông ta tưởng là chúng tôi chế diễu nên nổi giận:
    - ?oThat?Ts not funny? (không có gì đáng cười hết.)
    Tôi thấy ông ta chỉ xịt vào nách thì hiểu ra và vừa cười vừa xin lỗi.
    - ?oWe are not laughing at you. We are laughing with you.? (Chúng tôi cười với ông mà. Chúng tôi không cười ông đâu.)
    Chắc là ông ta thấy động tác mình cũng không được tao nhã cho lắm nên nói khoả lấp:
    - ?oDamn it, it rolled right into my arm pit? (Mẹ, nó, dầu chảy ngay vào trong nách).
    Lúc này thì tôi và Steven không nín thêm được nữa. Chúng tôi cùng cười phá lên và ông bác sĩ cũng cười chung che ngượng. Dầu nóng mà chảy vào chỗ da non thì bảo sao ông ta không hét. Thiệt tình ! Nhưng ông ta không ngượng lâu. Ông day lưng lại và hỏi chúng tôi xem có đỏ không.
    Steve hớn hở đáp:
    - ?oPay up time? (đến lúc ông phải trả rồi).
    Ông không tin mà đi bộ đến chỗ đậu xe, xây lưng lại rồi xem ở kính chiếu hậu. Lúc này Nhà tôi đã ra đến cửa và đưa lại cho ông ta cái áo và túi đồ nghề. Ông ta cầm nhưng không mặc vào người mà lên xe đi ngay.
    Steven xoè bàn tay qua tôi:
    - ?oGive me five?
    (người Mỹ có thói quen là khi thắng một trái banh vô gôn hay cùng làm nên một điều gì thích thú thì hay giơ tay ra để cho người kia đập vào. Give me ten ("cho tôi mười " có nghĩa là xoè cả hai bàn tay và ngưòi kia cũng dùng hai bàn tay đập vào. ) "Give me five" là chỉ giơ một tay. Ngoài ra họ còn đẻ ra trò "high five" và "low five" nữa. Nếu Bạn nào thắc mắc, tôi sẽ giải thích sau.)
    Tôi đập bàn tay tôi vào tay hắn rồi hai đứa tôi cùng cười lớn. Nhà tôi thấy tụi tôi vui quá nên quên cả con đang ốm. Nàng giao hẹn:
    - ?oHôm đi chơi golf, em cũng được đi đấy nhá.?
    Tôi và Steven nháy nhau lỉnh ra chỗ khác.
    (còn tiếp)
  5. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Steven vừa nháy tôi vừa cười. Hắn tiếp lấy lọ dầu xanh trên tay Nhà tôi, mở nắp và rẩy trên lưng ông bác sĩ. Đây là lọ dầu lớn, độ vung quá tay làm bắn ra nhiều giọt không đúng hướng. Hai ba giọt dầu quyện vào nhau thành gịot lớn đọng trên lưng và bắt đầu chảy xuống hai bên cạnh sườn. Người Mỹ có phong tục là không chạm vào thân thể người cùng phái, nên thay vì lấy tay xoa cho đều, Steven lấy đồng tiền đuổi theo cho kịp những dòng dầu nóng đó. Hắn cạo được vài cú đầu tiên thì ông bác sĩ đã la lên oai oái:
    - ?o Darn it, take it easy will you .? (Mẹ, kiếp, nhẹ tay thôi chớ)
    Steve không đáp mà quay qua tôi nửa hỏi nửa bắt tôi đồng ý:
    - ?oI did not do it so hard, did I?? (Tôi đâu có cạo mạnh tay đâu nhỉ?)
    Thật tình thì Steven đâu có cạo mạnh, nhưng ông bác sĩ đã hất tay hắn ra rồi ngó tôi:
    - ?oTake his place will you? Pleaseee? ( Thay chỗ nó dùm tôi. Làm ơn đi mà.)
    Nghe chữ ?oplease? kéo dài của ông, tôi lật đật cầm đồng tiền của Steve và bắt đầu cạo nhanh tay. Ông bác sĩ này nói thì hay nhưng lại nhát đau. Tôi làm được chừng mươi động tác thì ông ta đòi đứng dậy. Tôi đoán là ông ta đau không phải là do tôi cạo mạnh tay, mà vì lưng ông ta lông nhiều quá. Động tác cạo gió thì như nhổ lông gà làm ông ta chịu không nổi. Ông bác sĩ vùng đứng dậy. Thay vì mặc áo lại, thì ông ta chạy vội ra ngoài nhà. Tôi và Steven tò mò theo sau thì thấy ông ta đang vặn ống nước và tưới vào lưng mình. Tôi và Steven bật cười thành tiếng.
    Ông ta tưởng là chúng tôi chế diễu nên nổi giận:
    - ?oThat?Ts not funny? (không có gì đáng cười hết.)
    Tôi thấy ông ta chỉ xịt vào nách thì hiểu ra và vừa cười vừa xin lỗi.
    - ?oWe are not laughing at you. We are laughing with you.? (Chúng tôi cười với ông mà. Chúng tôi không cười ông đâu.)
    Chắc là ông ta thấy động tác mình cũng không được tao nhã cho lắm nên nói khoả lấp:
    - ?oDamn it, it rolled right into my arm pit? (Mẹ, nó, dầu chảy ngay vào trong nách).
    Lúc này thì tôi và Steven không nín thêm được nữa. Chúng tôi cùng cười phá lên và ông bác sĩ cũng cười chung che ngượng. Dầu nóng mà chảy vào chỗ da non thì bảo sao ông ta không hét. Thiệt tình ! Nhưng ông ta không ngượng lâu. Ông day lưng lại và hỏi chúng tôi xem có đỏ không.
    Steve hớn hở đáp:
    - ?oPay up time? (đến lúc ông phải trả rồi).
    Ông không tin mà đi bộ đến chỗ đậu xe, xây lưng lại rồi xem ở kính chiếu hậu. Lúc này Nhà tôi đã ra đến cửa và đưa lại cho ông ta cái áo và túi đồ nghề. Ông ta cầm nhưng không mặc vào người mà lên xe đi ngay.
    Steven xoè bàn tay qua tôi:
    - ?oGive me five?
    (người Mỹ có thói quen là khi thắng một trái banh vô gôn hay cùng làm nên một điều gì thích thú thì hay giơ tay ra để cho người kia đập vào. Give me ten ("cho tôi mười " có nghĩa là xoè cả hai bàn tay và ngưòi kia cũng dùng hai bàn tay đập vào. ) "Give me five" là chỉ giơ một tay. Ngoài ra họ còn đẻ ra trò "high five" và "low five" nữa. Nếu Bạn nào thắc mắc, tôi sẽ giải thích sau.)
    Tôi đập bàn tay tôi vào tay hắn rồi hai đứa tôi cùng cười lớn. Nhà tôi thấy tụi tôi vui quá nên quên cả con đang ốm. Nàng giao hẹn:
    - ?oHôm đi chơi golf, em cũng được đi đấy nhá.?
    Tôi và Steven nháy nhau lỉnh ra chỗ khác.
    (còn tiếp)
  6. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Kg. các Bạn:
    Tôi đọc đó đây và hay thấy các Bạn dùng thành ngữ : "buôn dưa lê " là có nghĩa gì vậy ?
    Tôi có theo dõi về bệnh lạ ở Hà nội, chuyện đó ra sao rồi? Mọi người có được thông tin đầy đủ không ? Có ai về vùng quê nói cho mọi người nghe không ?
    thân mến
    Ba Tri & Bà xã
  7. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Kg. các Bạn:
    Tôi đọc đó đây và hay thấy các Bạn dùng thành ngữ : "buôn dưa lê " là có nghĩa gì vậy ?
    Tôi có theo dõi về bệnh lạ ở Hà nội, chuyện đó ra sao rồi? Mọi người có được thông tin đầy đủ không ? Có ai về vùng quê nói cho mọi người nghe không ?
    thân mến
    Ba Tri & Bà xã
  8. Thieu_iot

    Thieu_iot Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.998
    Đã được thích:
    0
    Bác Ba Tri ơi, "buôn dưa lê" là một khẩu ngữ chỉ việc một số người (thường là bạn bè thân thiết với nhau) cùng tán gẫu, nói chuyện phiếm (chuyện ngồi lê đôi mách ý ạ).
    Còn chuyện bệnh lạ ở Hà Nội thì cháu không nắm rõ. Vì thật ra bệnh này không dễ lây ra cộng đồng, và các bác sĩ cũng đã làm mọi việc để bệnh này không lan rộng. Nhưng có một điều rất ngộ là người dân đổ xô đi mua khẩu trang, đến nỗi mấy cửa hiệu bán khẩu trang cạn cả hàng.
    Vũ vô kiềm toả năng lưu khách
    Nguyệt hữu loan cung bất xạ nhân
  9. Thieu_iot

    Thieu_iot Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.998
    Đã được thích:
    0
    Bác Ba Tri ơi, "buôn dưa lê" là một khẩu ngữ chỉ việc một số người (thường là bạn bè thân thiết với nhau) cùng tán gẫu, nói chuyện phiếm (chuyện ngồi lê đôi mách ý ạ).
    Còn chuyện bệnh lạ ở Hà Nội thì cháu không nắm rõ. Vì thật ra bệnh này không dễ lây ra cộng đồng, và các bác sĩ cũng đã làm mọi việc để bệnh này không lan rộng. Nhưng có một điều rất ngộ là người dân đổ xô đi mua khẩu trang, đến nỗi mấy cửa hiệu bán khẩu trang cạn cả hàng.
    Vũ vô kiềm toả năng lưu khách
    Nguyệt hữu loan cung bất xạ nhân
  10. smarter

    smarter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2003
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Thân gởi Bác Ba Tri,
    Từ lúc bạn của em gởi cho em cái link này. Ngày nào em cũng vào xem Bác có viết tiếp không. Truyện Bác viết giản dị và mộc mạc quá Bác ạ. Đọc mấy dòng tự sự của Bác em được biết con Bác ốm. Em mong cho cháu mau khoẻ, để Bác và nhà Bác vui. Cho em gởi lời thăm đến các bạn của Bác nhé. . À, khi viết truyện, Bác nên trích thêm mấy câu tiếng Anh cho bọn em học hỏi với. Bọn em cũng được học tiếng Anh giao tiếp, nhưng những câu bản ngữ như Bác viết thì bây giờ thực sự em mới được biết qua bài viết của Bác.
    Chào Bác
    Smarter.
    To your friend:
    Dear Sarri, Steven and Ba Tri's "home" ,
    I have read all 34 pages. And everyday, I usually go to ttvnol to check for new info from Batri. Like everyone who like this title, we are happy when we know that everything is Okie for you, and we also worry about the health of Ba Tri's son. We hope that he will be fine next week. I think that it is not so serious. When we was a child, we also infected by this one. Throughout this title, we know Sarri and Steven, who are friendly, gentle... we know Ba Tri "home", her characters combine of Vietnamese and American woman, , her English is better than Vietnamese , and loving her husband and her son so much... I would like to make friend with all of you.
    Cheers,
    Smarter

Chia sẻ trang này