1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Vợ Bắc Kỳ

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi StevenSoma, 28/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Otro_trangian

    Otro_trangian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    Chào bác BaTri, va bác "nha`" của bác
    Em ngồi mất đúng 7 tiếng để đọc hết 36 trang của bác tu 14h40 tới 21h40. Bỏ lại sau lưng một nước Mỹ với tất cả sự ầm ĩ, bỏ lại sau lưng những náo nhiệt cùng với sự công nghiệp. Những gì bác mang đến cho bọn em là một hình ảnh hoàn toàn mới về Mỹ, về dân nhập cư và về những con người chất phác....
    Đọc những bài viết của bác,em buồn có vui có, em sinh ra trong một gia đình hạnh phúc nhưng chưa...trọn vẹn (chưa hay không em cũng chẳng biết nữa) nên những gì bác có được thật là một món quà của Chúa đã mang tặng hai bác. Em đọc đến đoạn bác tả: bác và bác gái ngồi uống cà phê rồi nhìn tuyết rơi, hình ảnh đó tạo nên một cảm giác thanh bình và yên ả. Ít có ai có thể có được những giây phút như vậy.
    Có một điều em nhảy vào cái thread này rất ngẫu nhiên, em cũng là một người Bẵc nhưng em lớn lên ở Sài Gòn và cũng có một cô vợ Bẵc. Em đọc đến đoạn bác nói yêu bác gái vì tính mau nước mắt làm em nhớ nhà em không sao chịu được(vì tương lai chúng em đang phải xa nhau mà), có lẽ bài viết của bác mang lại cái cảm giác nhẹ nhàng êm ái, cũng như người đọc nó đôi lúc bất chợt tìm thấy một vài kí ức hoặc một ước mơ cho chính mình trong tương lai. Dù sao, cung xin được tặng bác 5 sao (em chưa bao gio vote ai ca) cho tất cả những gì bác va bác nhà cũng nhu Steven và Sarri mang lại cho chúng em.
    Ởtrọ_trầngian
    P.S: bác Batri này, theo em biết đánh cảm ngoài lòng trắng trứng còn có gừng và tóc rối nữa đó. Có lẽ vấn đề này em sẽ nói sau.
    ********
    Dear Steven and Sarri
    How nice to meet u all? I don't know what to say for the first time. But from bottom my heart I want to say: Thank God I found you.I had a ball when I read 36 pages from Batri to know you, i never think have an Amerian in US can make banh cuon and like Vietnam and Vietnamese as much as you too do... Don't you know? Sarri n Steven, in VN English now is second language, we learn English from primary school to Uni, so a lot lot of people can write well, or I bet u that's your grammar may be not as good as some of us(excld. me) but its hard to speak with a good pronounciation and intonation cause we don't have much chance and unfortunately, Vietnamese don't have intonation.Oops, I got to go, I'll write longer next time.
    Best Regards and I hope can see you in my home country.

    Sống trên đời nay cần có một tấm lòng để làm gì em biết không? Để cho gió cuốn đi
  2. hoa-sua

    hoa-sua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2002
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Bác BaTri ơi, nghe nói vợ chồng bác và 2 bạn SS, Sarri có dự định về HN, kh ông bi ết l à đ ịnh khi n ào? N ếu s ắp th ì tôi nghĩ cần phải nhắc các bác về dịch bệnh SARS bởi vì thỉnh thoảng tôi thấy có những bác Tây balô đi trên đường HN trang bị khẩu trang rất cẩn thận. Thế nên bác sang HN có nên mang khẩu trang theo chăng (nhất là cho em bé ấy)
    Nhân nói về dịch bệnh SARS ở HN, xin bao de bac hay dù sao gần đây vụ này đã lắng dịu lại rồi (tuc la ba con ko hoang so nhu nhung ngay dau nua). Không biết vì dân mình đã quen dần hay tại vì hiệu quả tuyên truyền của báo chí VN rằng dịch bệnh đã được khống chế?
    Nhớ lại những ngày đầu mới phát hiện ra bệnh nhân đầu tiên, tâm lý mọi người rất sợ hãi, đi đâu cũng nghe mọi người nhắc đến căn bệnh này và lăm lăm cảnh giác trước bất cứ người nào ho, hắt hơi hay sổ mũi (khổ, đúng vào lúc này thời tiết ở HN nóng lạnh thất thường, bao nhiêu người bị cảm cúm đều ngờ ngợ như mình đang mắc bệnh SARS). Mọi người trong gia đình tôi cũng không ngoại lệ. Mẹ tôi đi xin đâu được danh sách địa chỉ các bệnh nhân, trong đó có 1 người ở Hàng Gai và 1 người ở Hàng Trống, ngay gần khu nhà tôi. Thế là mẹ mua về một lô khẩu trang bắt mọi người đeo, đề ra luật mới trong nhà là mọi người hàng ngày phải súc miệng nước muối và nhỏ thuốc nhỏ mũi, uống nước cam mỗi ngày để tăng sức đề kháng... Những việc này rất cách rách nhưng trong nhà mẹ là người to quyền nhất và cũng là người nói nhiều nhất nên mọi người đành làm theo cho yên chuyện. Nhưng khổ nhất là việc phải uống nước tỏi! Không biết mẹ tôi nghe được ở đâu thông tin tỏi có thể phòng bệnh SARS? thế là mẹ kì cạch giã, ép tỏi lấy nước bắt mọi người phải uống, đặc biệt tôi là con gái, bị coi là ít sức đề kháng nhất nên phải uống nhiều nhất... Eo ơi, cay và hoi kinh khủng, chưa bao giờ tôi phải ăn nhiều tỏi như vậy. Nhưng mà ''health is gold'' mà.

    Thế nhưng những biện pháp phòng ngừa của mẹ tôi chỉ thực hiện được trong mấy ngày! Nhất là kể từ khi báo chí nói rằng dịch bệnh ở VN đã được khống chế, không phát hiện thêm bệnh nhân mới thì mọi người cũng an tâm, ri êng mẹ tôi vẫn nghi hoặc... Thế nên bây giờ bữa ăn nào mẹ tôi cũng nghĩ ra một món xào nào đấy để cho thật nhiều tỏi vào :)))))
    Được nice_p sửa chữa / chuyển vào 17:24 ngày 02/04/2003
  3. hoa-sua

    hoa-sua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2002
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Bác BaTri ơi, nghe nói vợ chồng bác và 2 bạn SS, Sarri có dự định về HN, kh ông bi ết l à đ ịnh khi n ào? N ếu s ắp th ì tôi nghĩ cần phải nhắc các bác về dịch bệnh SARS bởi vì thỉnh thoảng tôi thấy có những bác Tây balô đi trên đường HN trang bị khẩu trang rất cẩn thận. Thế nên bác sang HN có nên mang khẩu trang theo chăng (nhất là cho em bé ấy)
    Nhân nói về dịch bệnh SARS ở HN, xin bao de bac hay dù sao gần đây vụ này đã lắng dịu lại rồi (tuc la ba con ko hoang so nhu nhung ngay dau nua). Không biết vì dân mình đã quen dần hay tại vì hiệu quả tuyên truyền của báo chí VN rằng dịch bệnh đã được khống chế?
    Nhớ lại những ngày đầu mới phát hiện ra bệnh nhân đầu tiên, tâm lý mọi người rất sợ hãi, đi đâu cũng nghe mọi người nhắc đến căn bệnh này và lăm lăm cảnh giác trước bất cứ người nào ho, hắt hơi hay sổ mũi (khổ, đúng vào lúc này thời tiết ở HN nóng lạnh thất thường, bao nhiêu người bị cảm cúm đều ngờ ngợ như mình đang mắc bệnh SARS). Mọi người trong gia đình tôi cũng không ngoại lệ. Mẹ tôi đi xin đâu được danh sách địa chỉ các bệnh nhân, trong đó có 1 người ở Hàng Gai và 1 người ở Hàng Trống, ngay gần khu nhà tôi. Thế là mẹ mua về một lô khẩu trang bắt mọi người đeo, đề ra luật mới trong nhà là mọi người hàng ngày phải súc miệng nước muối và nhỏ thuốc nhỏ mũi, uống nước cam mỗi ngày để tăng sức đề kháng... Những việc này rất cách rách nhưng trong nhà mẹ là người to quyền nhất và cũng là người nói nhiều nhất nên mọi người đành làm theo cho yên chuyện. Nhưng khổ nhất là việc phải uống nước tỏi! Không biết mẹ tôi nghe được ở đâu thông tin tỏi có thể phòng bệnh SARS? thế là mẹ kì cạch giã, ép tỏi lấy nước bắt mọi người phải uống, đặc biệt tôi là con gái, bị coi là ít sức đề kháng nhất nên phải uống nhiều nhất... Eo ơi, cay và hoi kinh khủng, chưa bao giờ tôi phải ăn nhiều tỏi như vậy. Nhưng mà ''health is gold'' mà.

    Thế nhưng những biện pháp phòng ngừa của mẹ tôi chỉ thực hiện được trong mấy ngày! Nhất là kể từ khi báo chí nói rằng dịch bệnh ở VN đã được khống chế, không phát hiện thêm bệnh nhân mới thì mọi người cũng an tâm, ri êng mẹ tôi vẫn nghi hoặc... Thế nên bây giờ bữa ăn nào mẹ tôi cũng nghĩ ra một món xào nào đấy để cho thật nhiều tỏi vào :)))))
    Được nice_p sửa chữa / chuyển vào 17:24 ngày 02/04/2003
  4. tamgiaocandy

    tamgiaocandy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Chào anh Ba Tri
    Sao lâu nay không thấy anh viết tiếp hay xuất hiện vậy. Em theo dõi bài của Bác mấy bữa nay và thấy rất chân thật và hay, cứ mong đọc tiếp.
    Chúc gia đình Bác khoẻ.
  5. tamgiaocandy

    tamgiaocandy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Chào anh Ba Tri
    Sao lâu nay không thấy anh viết tiếp hay xuất hiện vậy. Em theo dõi bài của Bác mấy bữa nay và thấy rất chân thật và hay, cứ mong đọc tiếp.
    Chúc gia đình Bác khoẻ.
  6. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    Trả lời Bác Ba Tri. Em thử dùng tiếng Anh, nếu có chỗ nào sai xin bà con sửa chữa hộ. Cám ơn nhiều
    Em "máu" lắm rồi đấy = very ready to do sth
    "Vô tư" đi = cứ tự nhiên = Be yourself
    "dã ngoại " = nơi hoang dã ở ngoài thành phố = go to coủnty side to ejnoy free time including discover sthng new.
    Đôi lời ngu si xin mọn người chỉ giáo
  7. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    Trả lời Bác Ba Tri. Em thử dùng tiếng Anh, nếu có chỗ nào sai xin bà con sửa chữa hộ. Cám ơn nhiều
    Em "máu" lắm rồi đấy = very ready to do sth
    "Vô tư" đi = cứ tự nhiên = Be yourself
    "dã ngoại " = nơi hoang dã ở ngoài thành phố = go to coủnty side to ejnoy free time including discover sthng new.
    Đôi lời ngu si xin mọn người chỉ giáo
  8. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Mấy hôm nay giúp thành phố thành lập đoàn hướng đạo nên bận rộn quá. Tôi vẫn vào đây thăm nhưng chưa có giờ viết. Cuối tuần qua, đưa ra thông cáo trên báo thì các phụ huynh chở con em đến "town hall" (nhà chung thành phố) nườm nượp. Nhà chung này thì của công, mà hướng đạo lại là hội tư, nhưng ai muốn dùng cũng được chỉ có điều là phải qua quầy rượu Long Horn gần đó để gặp ông Charlie, chủ nhân quán rượu. Ông này giữ chìa khoá và trách nhiệm của ông là phải kể lể luật lệ lau chùi cho nguời mượn. Ai đến đó mượn chìa khoá cũng sốt ruột vì ông ta rất lề mề. Khoảng chừng nửa tiếng thì mới kể xong luật lau chùi bếp như thế nào, sàn nhà lau ra sao. Người nghe có kiên nhẫn lắm thì cũng phải uống hai ba ly thì mới xong được câu chuyện. Có điều ông này cũng thuộc loại ngồ ngộ. Ai nói chuyện vui thì tiền rượu coi như biếu. Ai mà không giả vờ hỏi han thắc mắc hai ba câu là y kỳ câu chuyện sẽ kéo ra hằng tiếng.
    Trở lại câu chuyện, Nhà tôi được trao cho trách nhiệm tổ chức. Công việc này "dính mõm chuột chù" nên Nhà tôi hăm hở lắm. Cô Nàng đêm nào cũng thức khuya đọc tài liệu. Trên trung ương của hội hướng đạo, họ gởi về hàng thùng sách vở và các vật liệu linh tinh khác. Để tổ chức một hội hướng đạo, các huynh trưởng (tuổi từ 18 trở lên) phải theo một khoá huấn luyện căn bản, tôi bị Nhà tôi ghi danh nên cuối tuần qua cũng phải leo lên xe hơn 2 tiếng đồng hồ cùng với mọi người đi học.
    Tất cả phái đoàn của làng tôi (từ nay tôi dùng chữ làng, bởi vì town thì không phải là thành phố, mặc dù cũng có những cơ cấu tổ chức như vậy.) gồm 28 huynh trưởng. Tuổi tác chênh lệch từ 20 cho đến 70 tuổi. Tôi bị Nhà tôi làm khổ ghi danh vào, nên tôi cũng làm khổ lão bác sĩ cho vui. Ngay trong phiên họp, tôi đề nghị bác ta cũng tham gia đoàn, bởi vì các em cần người chăm sóc trong trường hợp tai nạn. Tôi nêu lý do là những đám trẻ do ông giúp đưa vào đời, thì ông cũng nên đi bên cạnh chúng trong hành trình cuộc đời. Cả hội trường vỗ tay to quá làm ông bác sĩ không từ chối được. Lão quay qua tôi lẩm bẩm:
    - "I am going to get you for this" (ta sẽ trả thù)
    Tôi vừa cười vừa đáp lại:
    - 'In your dream" (đừng mơ)
    (còn tiếp)
  9. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Mấy hôm nay giúp thành phố thành lập đoàn hướng đạo nên bận rộn quá. Tôi vẫn vào đây thăm nhưng chưa có giờ viết. Cuối tuần qua, đưa ra thông cáo trên báo thì các phụ huynh chở con em đến "town hall" (nhà chung thành phố) nườm nượp. Nhà chung này thì của công, mà hướng đạo lại là hội tư, nhưng ai muốn dùng cũng được chỉ có điều là phải qua quầy rượu Long Horn gần đó để gặp ông Charlie, chủ nhân quán rượu. Ông này giữ chìa khoá và trách nhiệm của ông là phải kể lể luật lệ lau chùi cho nguời mượn. Ai đến đó mượn chìa khoá cũng sốt ruột vì ông ta rất lề mề. Khoảng chừng nửa tiếng thì mới kể xong luật lau chùi bếp như thế nào, sàn nhà lau ra sao. Người nghe có kiên nhẫn lắm thì cũng phải uống hai ba ly thì mới xong được câu chuyện. Có điều ông này cũng thuộc loại ngồ ngộ. Ai nói chuyện vui thì tiền rượu coi như biếu. Ai mà không giả vờ hỏi han thắc mắc hai ba câu là y kỳ câu chuyện sẽ kéo ra hằng tiếng.
    Trở lại câu chuyện, Nhà tôi được trao cho trách nhiệm tổ chức. Công việc này "dính mõm chuột chù" nên Nhà tôi hăm hở lắm. Cô Nàng đêm nào cũng thức khuya đọc tài liệu. Trên trung ương của hội hướng đạo, họ gởi về hàng thùng sách vở và các vật liệu linh tinh khác. Để tổ chức một hội hướng đạo, các huynh trưởng (tuổi từ 18 trở lên) phải theo một khoá huấn luyện căn bản, tôi bị Nhà tôi ghi danh nên cuối tuần qua cũng phải leo lên xe hơn 2 tiếng đồng hồ cùng với mọi người đi học.
    Tất cả phái đoàn của làng tôi (từ nay tôi dùng chữ làng, bởi vì town thì không phải là thành phố, mặc dù cũng có những cơ cấu tổ chức như vậy.) gồm 28 huynh trưởng. Tuổi tác chênh lệch từ 20 cho đến 70 tuổi. Tôi bị Nhà tôi làm khổ ghi danh vào, nên tôi cũng làm khổ lão bác sĩ cho vui. Ngay trong phiên họp, tôi đề nghị bác ta cũng tham gia đoàn, bởi vì các em cần người chăm sóc trong trường hợp tai nạn. Tôi nêu lý do là những đám trẻ do ông giúp đưa vào đời, thì ông cũng nên đi bên cạnh chúng trong hành trình cuộc đời. Cả hội trường vỗ tay to quá làm ông bác sĩ không từ chối được. Lão quay qua tôi lẩm bẩm:
    - "I am going to get you for this" (ta sẽ trả thù)
    Tôi vừa cười vừa đáp lại:
    - 'In your dream" (đừng mơ)
    (còn tiếp)
  10. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Mấy ngày không lên ttvnol được vì mạng đóng cửa, buồn nhỉ . .. . Không gian ảo mà tạo được cảm súc thật. Tôi chưa bỏ giờ phân biệt là tôi nhớ ttvnol, nhớ Bạn bè trên đây, hay tôi nhớ giây phút ngồi viết ra những gì xảy ra trong ngày.
    Thân mến
    Hẹn tái ngộ "very soon"

Chia sẻ trang này