1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Người Vợ Bắc Kỳ

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi StevenSoma, 28/04/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. crescent315

    crescent315 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2001
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Chào anh Batri,
    Mấy hôm nay tuy bận ôn thi nhưng ngày nào em cũng ghé vô xem anh có post thêm bài mới không, và cũng để chờ đợi một lời đồng tình với những gì em đã nói chuyện cùng anh hôm trước từ phía các "độc giả" khác. Và hôm nay anh thấy đó, thêm một bạn bày tỏ những suy nghĩ rất giống em nè:
    Vậy là anh có thể tin là những gì em nói với anh là đại diện số đông nha!
    Hôm nay lại đọc được bài anh viết, em rất vui. Cuộc sống của anh chị, của Steven và Sarri thật thanh bình, và vui vẻ... , dường như rất ít những lo toan bận bịu đời thường... Và điều tuyệt vời là con người sống với nhau thật tình nghĩa.
    Mỗi lúc nghe anh kể những câu chuyện nhỏ về cuộc sống vui tươi chốn xa xôi ấy, em cảm giác mình quên đi được phần nào những lo lắng, căng thẳng của cuộc sống đô thị và hoà mình vào những niềm vui bé nhỏ ấy...
    Mỗi lần anh gợi lên những hình ảnh quen thuộc biểu trưng của Việt Nam, hình ảnh bánh trưng ngày tết, hình ảnh phố phường Hà Nội, em lại có cảm giác như được sống trong những hình ảnh vô cùng thân thương ấy vậy...
    Và mỗi lần anh gợi lên một phong tục truyền thống của người Việt Nam mình, lòng tự hào về dân tộc như lớn lên trong mỗi người chúng em...
    Anh à, đó là những suy nghĩ và cảm giác rất thực mà em, cũng như rât nhiều bạn khác cảm nhận được từ truyện của anh...
    Chúc anh luôn luôn vui vẻ và yêu việc viết "bạch thoại" của mình anh nhé!
    Em có mấy lời gửi chị và hai người bạn của anh, nhờ anh chuyển giúp nhé:
    To Chị Ba (anh còn chưa giới thiệu tên chị cho chúng em đấy): Chị ơi, chúng em tuy chưa bao giờ nói chuyện và gặp gỡ chị nhưng qua câu chuyện anh Ba kể, chúng em dường như đã có một tình cảm rất đặc biệt dành cho chị - "người vợ Bắc Kỳ" - nhân vật chính trong "tác phẩm" của anh... Chị thật hạnh phúc vì một người chồng tuyệt vời yêu thương chị hết mực, có cậu con trai vô cùng đáng yêu, và có những người bạn tuyệt vời như anh Steven và chị Sarri. Chúc chị luôn vô tư và trẻ trung như hiện nay chị nhé...
    To Steven and Sarri:
    It is really nice for all of us to know you, two interesting American friends. We are very impressive by your love towards our country and our people. And I want to express our gratefulness to that great affection.
    I hear from Batri that both of you are now under "Truong Chi" syndrome, is it true? I hope that it is not. You know that our Vietnamese people are very hospitable and friendly, and especially to those friends like two of you. You are always welcome to our beautiful country. We'd love to show you more about our tra***ion and our custom as well as our people.
    To Steven: Maybe you will be indeed under "Truong Chi" syndrome, if by accident some girls fall in love with your special voice for American country song .. Get prepared!!!
    To Sarri: I heard that now you can even count in Vietnamese? It is quite surprising... Be ready to make good bargains in Vietnamese open market ... Ah, I guess you also know about our tra***ional costume, named "Ao dai", don't you? It will be a pity if you fail to have one or two sets of "Ao dai" made for your specific measures during the time in Vietnam ...
    We are always looking forward to your visit to Vietnam.
    With love *** N-G.
  2. cumaiphuong

    cumaiphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2003
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Chào bác Ba Trí. Em theo dõi bài viết của bác rồi đi tung tin. Chả là ở cơ quan em có nhiều đồng nghiệp cao niên. Họ Bắc kỳ 100%, không Internet, không xem nhạc sống bao giờ. Có thể noi họ nhiệt liệt bài của bác lắm. À mà em cầm tinh con lợn ỉn - đố bác em bao nhiêu tuổi mà xưng em ngon thế ? Em thích nhất các đoạn bác cập nhật ngôn ngữ . Nếu em nói với mẹ em chuyện gì mà mẹ em cứ ngăn em , em sẽ nói : " Đời là mấy tí mà phải lí nhí " . Bác có hiểu em nói gì không ? Vợ bác dễ thương hơn bọn em nhiều quá , nhất là cái đoạn vùi chân vào lưng chồng hay cái đoạn mua hoa về trang trí . Hồi đọc tản mạn về người đàn bà họ Nguyễn bị bệnh than rồi chết mấy ngày tại một khu chung cư bên Mỹ mới được phát hiện , em thấy tủi thân cho người Việt mình quá. Bài của bác cải thiện tình hình cho nhiều người đấy. Chúc bác và các bạn lúc nào cũng hoành tráng.
  3. cumaiphuong

    cumaiphuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2003
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Chào bác Ba Trí. Em theo dõi bài viết của bác rồi đi tung tin. Chả là ở cơ quan em có nhiều đồng nghiệp cao niên. Họ Bắc kỳ 100%, không Internet, không xem nhạc sống bao giờ. Có thể noi họ nhiệt liệt bài của bác lắm. À mà em cầm tinh con lợn ỉn - đố bác em bao nhiêu tuổi mà xưng em ngon thế ? Em thích nhất các đoạn bác cập nhật ngôn ngữ . Nếu em nói với mẹ em chuyện gì mà mẹ em cứ ngăn em , em sẽ nói : " Đời là mấy tí mà phải lí nhí " . Bác có hiểu em nói gì không ? Vợ bác dễ thương hơn bọn em nhiều quá , nhất là cái đoạn vùi chân vào lưng chồng hay cái đoạn mua hoa về trang trí . Hồi đọc tản mạn về người đàn bà họ Nguyễn bị bệnh than rồi chết mấy ngày tại một khu chung cư bên Mỹ mới được phát hiện , em thấy tủi thân cho người Việt mình quá. Bài của bác cải thiện tình hình cho nhiều người đấy. Chúc bác và các bạn lúc nào cũng hoành tráng.
  4. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Thưa Bạn cumaiphuong:
    Cám ơn Bạn đã cất công giới thiệu Người Vợ Bắc Kỳ với bạn bè. Bạn làm ơn kể cho tôi nghe những người bạn đồng nghiệp già của Bạn nghĩ thế nào nhé. Bạn dùng trạng tự còn ngộ hơn cả tôi nữa.... nhiệt liệt, hoành tráng v.v. (hình như động tự vì quen dùng nên bị nuốt đi mất, nhưng người đọc cũng hiểu Bạn muốn nói gì.)
    Bạn tuổi canh hợi hay tân hợi... Thường là canh hợi, vì tuổi này là tuổi "nhi lập" nên phải đi làm và có đồng nghiệp già .. . ... Đời mấy tí mà phải lí nhí có lẽ là câu thành ngữ Bạn tự nghĩ ra để trấn an mình và làm cho đời nhẹ nhàng lên chăng ?
    Tôi cũng đọc về một người Việt ta ở New York bị bệnh anthrax nhưng chỉ là bản tin chứ không có bình luận.
    Tôi đang viết tiếp về chuyện đi cắm trại và ngủ chung lều với ông bác sĩ . Lát nữa tôi sẽ post lên.
    Thân mến
  5. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Thưa Bạn cumaiphuong:
    Cám ơn Bạn đã cất công giới thiệu Người Vợ Bắc Kỳ với bạn bè. Bạn làm ơn kể cho tôi nghe những người bạn đồng nghiệp già của Bạn nghĩ thế nào nhé. Bạn dùng trạng tự còn ngộ hơn cả tôi nữa.... nhiệt liệt, hoành tráng v.v. (hình như động tự vì quen dùng nên bị nuốt đi mất, nhưng người đọc cũng hiểu Bạn muốn nói gì.)
    Bạn tuổi canh hợi hay tân hợi... Thường là canh hợi, vì tuổi này là tuổi "nhi lập" nên phải đi làm và có đồng nghiệp già .. . ... Đời mấy tí mà phải lí nhí có lẽ là câu thành ngữ Bạn tự nghĩ ra để trấn an mình và làm cho đời nhẹ nhàng lên chăng ?
    Tôi cũng đọc về một người Việt ta ở New York bị bệnh anthrax nhưng chỉ là bản tin chứ không có bình luận.
    Tôi đang viết tiếp về chuyện đi cắm trại và ngủ chung lều với ông bác sĩ . Lát nữa tôi sẽ post lên.
    Thân mến
  6. anh_yeu_em_nhieu

    anh_yeu_em_nhieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2003
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Hi Ba Tri, Ba Tri's house, Steven and Sari! glad to meet you and i hope we will meet together in vietnam when you come to vietnam. I think if you want to know how vietnamese live and discover more vietnamese cultural, you should live in a vietnamese house. I mean you don not need to stay in hotel, you can ask some one abou that. have fun with your trip.

    Mơ về cố hương
  7. anh_yeu_em_nhieu

    anh_yeu_em_nhieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2003
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Hi Ba Tri, Ba Tri's house, Steven and Sari! glad to meet you and i hope we will meet together in vietnam when you come to vietnam. I think if you want to know how vietnamese live and discover more vietnamese cultural, you should live in a vietnamese house. I mean you don not need to stay in hotel, you can ask some one abou that. have fun with your trip.

    Mơ về cố hương
  8. Namap

    Namap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2003
    Bài viết:
    83
    Đã được thích:
    0
    Chào cô chú Ba Tri và những người bạn,
    Cháu chỉ mới biết đến TTVNOL 2 ngày thôi. Bạn cháu giới thiệu về các diễn đàn cho chuyên ngành học. Sáng nay mon men các diễn đàn khác vào ngay câu chuyện của chú, hấp dẫn quá.
    Câu chuyện của chú mang lại cái gì đó hoàn toàn mới trong y niệm của cháu về cộng đồng nguời Việt Nam o nước ngoài, vốn dĩ là bức tranh muôn màu muôn vẻ. Cháu thật bất ngờ về tiếng Việt của chú, rất cổ và hóm hỉnh, cả những tập quán Việt chú kể, có cái chỉ nghe nói đến, có cái hoàn toàn mới mẻ nữa chứ, đúng là có đọc mới học nhiều điều.
    Năm trước cháu có dịp đến thăm một gia đình Úc kia o vùng nông thôn. Thấy cách sống của họ phần nào giống nông dân Việt Nam quá, đi xe cà tàng, những vật dụng trong nhà vẫn giữ những thu nhỏ nhặt, làm cháu nhớ nhà dễ sợ. Đi đâu gặp được người chất phát, giản dị, đôn hậu thấy lòng ấm lạ.
    Câu chuyện của chú làm cháu nhớ đến bộ phim truyền hình mà cháu yêu thích hồi nhỏ chiếu trên VTV3 : 'Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên'. Liệu chú đã xem phim này chưa nhỉ?
    Cháu vốn dĩ không có khiếu viết văn nên diễn đạt cứ lung tung, chỉ muốn góp tý chuyện cho vui thôi, chúc mọi người mạnh khoẻ
    Em be xinh dep
  9. Namap

    Namap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2003
    Bài viết:
    83
    Đã được thích:
    0
    Chào cô chú Ba Tri và những người bạn,
    Cháu chỉ mới biết đến TTVNOL 2 ngày thôi. Bạn cháu giới thiệu về các diễn đàn cho chuyên ngành học. Sáng nay mon men các diễn đàn khác vào ngay câu chuyện của chú, hấp dẫn quá.
    Câu chuyện của chú mang lại cái gì đó hoàn toàn mới trong y niệm của cháu về cộng đồng nguời Việt Nam o nước ngoài, vốn dĩ là bức tranh muôn màu muôn vẻ. Cháu thật bất ngờ về tiếng Việt của chú, rất cổ và hóm hỉnh, cả những tập quán Việt chú kể, có cái chỉ nghe nói đến, có cái hoàn toàn mới mẻ nữa chứ, đúng là có đọc mới học nhiều điều.
    Năm trước cháu có dịp đến thăm một gia đình Úc kia o vùng nông thôn. Thấy cách sống của họ phần nào giống nông dân Việt Nam quá, đi xe cà tàng, những vật dụng trong nhà vẫn giữ những thu nhỏ nhặt, làm cháu nhớ nhà dễ sợ. Đi đâu gặp được người chất phát, giản dị, đôn hậu thấy lòng ấm lạ.
    Câu chuyện của chú làm cháu nhớ đến bộ phim truyền hình mà cháu yêu thích hồi nhỏ chiếu trên VTV3 : 'Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên'. Liệu chú đã xem phim này chưa nhỉ?
    Cháu vốn dĩ không có khiếu viết văn nên diễn đạt cứ lung tung, chỉ muốn góp tý chuyện cho vui thôi, chúc mọi người mạnh khoẻ
    Em be xinh dep
  10. StevenSoma

    StevenSoma Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    283
    Đã được thích:
    8
    Cuối tuần vừa qua khi đi cắm trại, nằm bên cạnh những người Bạn không cùng màu da chủng tộc, nỗi nhớ nhà của tôi tăng lên cao độ. Tiếng ngáy to như tiếng xích lô của ông bác sĩ không gạt đi được tiếng côn trùng rỉ rả xen kẽ. Tôi nhớ trước khi đi ngủ, ông ta lấy tay rờ vào lưng tôi rồi hỏi:
    - " Sao da Bạn như da con gái ? Bạn có cạo lông không vậy ?
    Tôi vạch lưng trần xoay ra . .. .
    - ?o Ông rờ râu tôi rồi rờ lưng xem có khác nhau không ?
    Bộ người Việt nào da cũng vậy hả ?"
    Tôi bày trò .. . ..
    - "Người chứ có phải vật đâu mà lông lá tùm lum như ông vậy !"
    Ông không giận mà lấy tay cấu cấu vào da ở vai tôi như thể kiểm soát sự cấu thành và độ mềm của nó. Ông hỏi nhỏ :
    - " Tôi đã từng khám hàng ngàn con bệnh.... nhưng chưa bao giờ dám hỏi ai câu này. Nếu Bạn không ngại thì làm ơn nói thật cho tôi nghe nhé"
    Tôi mau mắn:
    - " Thì kéo tay ông ra đi rồi hỏi gì cũng được."
    Ông phì cười . ..
    - " ******, tao đây già đời rồi . . . nếu tao là queer (đồng tính) thì mày tránh sao khỏi tay tao cơ chứ . . "
    Tôi giả lả cướp lời :
    - "Ngài hỏi đi cho .. . khỏi cần rào đón ."
    - " Bạn hứa đừng cười nhé . .. Da thịt người đàn bà Việt có như da bạn không ?"
    Nghe ông ta hỏi câu này, tôi phì ra cười. Ông ta khó chịu nói dằn từng tiếng :
    - "I am asking you for scientific knowledge, not ***ual interest. " (tôi hỏi vì muốn học hỏi thêm chứ không có ý dâm tục đâu)
    Câu hỏi của ông làm tôi không khỏi mang Sarri ra để so sánh với Nhà tôi. Tôi có nhớ rằng, chân Nhà tôi mềm mại và không phải cạo như Sarri. Tôi biết thế vì khi cọ vào da chân của Sarri, tôi vẫn nhớ nó mham mháp rằm rặm chứ không được nuột nà. Tôi kể in hệt như vậy cho ông ta nghe thì ông ta kết luận một câu rất thừa thãi :
    - ?o Tại vì chân cạo lông, nhám là phải !?
    (còn tiếp)

Chia sẻ trang này